Chương 12:
Chilll
21/02/2024
Về nhà hậm hực, thực ra cũng đéo ảnh hưởng gì thật, chỉ là tao bị chị em Hải Dương với Luật xúi lên ý kiến với chủ nhà thì tao ý kiến, ai ngờ bị chủ nhà vặn cho cứng họng. Cuối tuần, định về quê thì lại mưa, lười không muốn về nữa nên bảo tuần sau về. 2 thằng đang nằm nghịch điện thoại thì 1 nữ nhân hương phấn sang gõ cửa cọc cọc kêu em xin cốc nước. Tao ngồi dậy bảo chị cứ tự nhiên.
Hương phấn ăn mặc trễ nải, khuôn mặt đủ nét làm tao không phán đoán được tuổi, không phán đoán được tính cách. Hương phấn vẫn xưng hô anh em, tao thì bảo chị ngồi chơi. Hương phấn nhìn thấy đàn guitar thì kêu em thích nghe đàn lắm, tao ậm ừ bảo mới tập. Hỏi han thăm dò thì hương phấn kêu quê Tuyên Quang, kém bọn tao 1 tuổi. Hỏi làm nghề gì thì ẻm kêu đang đi học và làm thêm lễ tân hay bưng bê ở quán hát. Ừ, tao với thằng thông nhìn nhau biết là ẻm nói giảm nói tránh nghề nghiệp rồi. Bọn tao hỏi 2 đứa còn lại thì sao, ẻm trả lời 2 chị đấy bằng tuổi bọn anh, làm cùng chỗ em.
Thôi cũng chả động chạm nhau làm gì, nước sông không phạm nước giếng thì nước giếng cũng chớ viếng nước sông. Trò chuyền vài câu thì ẻm về. Thằng thông bảo nhìn ngon quá mày ạ. Tao bảo ngon vào đấy mà húp. Chị em Hải Dương thể hiện khó chịu ra mặt, bảo cấm tao chơi với mấy nàng hương phấn mới đến. Tao ậm ừ. Cũng chả muốn chạm vào đội ấy làm gì, hồi sinh viên tao có cái nhìn hơi tiêu cực về các ẻm hàng, thậm chí là khinh thường, nhưng về sau thì chính em hương phấn này làm thay đổi 1 phần cách nhìn của tao về hàng… Đến bây giờ thì tao nghĩ hàng chỉ đáng trách ở chỗ tạo bất công xã hội vì việc nhẹ lương cao tuy nhiên hàng ở khía cạnh nào đó thì lại kiểu lấy của nhà giàu chia cho người nghèo, như các nữ hiệp sĩ…
Nói thì nói vậy nhưng đúng là cuộc sống khác nhau nên không hợp, nội bộ xóm có sự chia rẽ không hề nhẹ, thậm chí được 1 tháng thì các nàng sinh viên và các nàng hương phấn cãi nhau không dưới 3 lần, chị em Hải Dương và 2 nữ Luật gia cũng chả phải dạng vừa. Tao vẫn cặm cụi đi dạy, con bé tóc vàng đã ngoan hơn rất nhiều, tình yêu tình báo vẫn lèng phèng như thế. Nàng hương phấn rất hay sang phòng tao chơi, 2 đứa kia thì không sang bao giờ. Chả nhẽ nó sang chơi thì lại đuổi về, con bé cũng chả ý tứ mẹ gì, toàn ăn mặc hở hang sang ngồi dạng háng, thành ra chị em Hải Dương đã ghét lại càng ghét. Chỉ bổ mắt bọn tao. Công nhận nhìn ngon mắt thật.Mùa thu đi qua, màu vàng đã nhuộm dần trên những tán cây ven đường. Mấy hàng bằng lăng xơ xác, chỉ còn vài lá úa chờ mấy cơn gió là về với bụi. Không còn heo may, không còn hoa sữa, mùa đẹp nhất trong năm đến và đi nhanh quá, mấy trận mưa chuyển mùa báo hiệu sắp có không khí lạnh. Vậy là sắp vào đông.
Trời chiều 5 rưỡi 6h đã tối đen như mực, đạp xe 1 mình bỗng thấy lòng trĩu nặng, tâm trạng do cảnh vật tạo nên hay do trong lòng nhiều giằng xé. Đến nhà học sinh, cô chị học sinh bảo hôm nay sinh nhật ẻm, tí anh dạy xong xuống dự sinh nhật cùng nhé. Thấy trang điểm lung linh, mặc váy hồng như diễn viên, đẹp thật. Tao buột miệng khen hôm nay em xinh quá, con bé ửng hồng má bảo lúc nào chả xinh…
Sinh nhật, to đầu rồi mà cũng sinh nhật ghê phết. Đúng là người thủ đô có khác, bánh, nến, hoa chả thiếu thứ gì, khác với sinh nhật bọn nhà quê như tao chỉ tụ tập uống rượu là hết. Bạn bè ẻm trai có, gái có, cỡ khoảng chục người. Tao dạy xong là 8h, đi xuống hỏi ơ chưa thổi nến à, mấy đứa bạn nó nhìn nhìn tao, cô chị học sinh lúc này mới nói xuống nhanh lên anh. Ơ, như kiểu là sinh nhật tao chờ tao xuống mới thổi nến ấy, tao nghe mấy đứa con gái xì xào bảo lão gia sư mày kể đây á.
Đm, chả biết trước thông tin nên cũng chả chuẩn bị được quà gì, bạn nó thì 1 đống, muối mặt quá. Châm nến, pháo phụt, pháo bông lóa cả mắt, tiếng happy birthday kết thúc, chị học sinh nắm nhắm nghĩ nghĩ như đang ước nguyện điều gì rồi mở mắt thổi nến, cả đám hô to chúc mừng sinh nhật. Thi nhau tặng quà.
Ngại quá, chả nhẽ tay không bắt giặc, rút ví ra có hơn 400k, nghĩ 2 giây rồi rút 200k ra, tiến lại gần chị học sinh bảo anh vội quá không chuẩn bị kịp. Anh tặng em món quà nhỏ, chúc em tuổi mới nhiều hạnh phúc nhé. Mấy đứa bạn nó ngơ ngác nhìn tao như thằng ngớ ngẩn, ừ, đéo ai sinh nhật tặng tiền. Chị học sinh có lẽ hiểu ý nên cũng đưa tay đón nhận bảo cảm ơn anh, một món quà thật ý nghĩa… Tao ngồi thêm chục phút rồi kiếu về, đi ra cửa lại nghe xì xào vài tiếng con gái: Được đấy mày ơi, nhưng lạnh lùng quá.
Về đến xóm trọ, có tiếng cãi nhau. Cứ nghĩ là lại 2 phe cánh cãi nhau rồi, hóa ra đéo phải, mà là nội bộ hương phấn cãi nhau, không hiểu lý do gì. Tao về phòng, thằng thông đã ở nhà, tao hỏi thì thằng thông bảo đéo biết, nó vừa về được chục phút đã thấy cãi nhau rồi. 2 thằng châm thuốc hút nghe cãi nhau, hút chưa hết điếu thuốc thì nàng Hương phấn sang phòng tao, tao hỏi thì ẻm kia kêu 2 chị ấy cãi nhau mượn tiền nong gì đó, em ngồi nghe cũng đau hết đầu đây. Tao buột miệng hỏi em đi làm thế có kiếm được nhiều tiền không, hương phấn nhìn tao mấy giây rồi nói cũng nhiều ạ, nhưng tiêu cũng nhiều. Thằng thông nhéo nhéo tao ý là chuyện nhạy cảm, không nên hỏi.
Tao im lặng, hương phấn cũng im lặng vài chục giây rồi lại nói tiếp, bọn anh coi thường em lắm à. Tao đéo hiểu sao lại gật đầu. Hương phấn mắt ngấn nước nói, em cũng thấy tủi, cũng thấy nhục, mà thôi, nói chuyện khác đi anh. Thằng thông lên tiếng bảo em xinh quá, nhìn em mà anh rạo rực cả người. Hương phấn vừa rớm nước mắt mà hé miệng cười ngay được, tao cũng đệm thêm câu công nhận người em đẹp thật, có khi anh phải cóp tiền để thưởng thức em. Đm, tao lú lẫn rồi hay sao mà toàn thở ra mấy câu thối tha như vậy. Hương phấn đứng dậy, bảo mỗi câu em về rồi đi ra luôn. Thằng thông bảo đmm hôm nay ăn nhầm gì mà nói khắm thế.
Bọn kia vẫn cãi nhau, tao rủ thằng thông ra quán net ngồi chờ bọn nó cãi nhau xong thì về cho đỡ đau đầu. Ra quán net, online yahoo, vừa sáng đèn thì chị học sinh nhảy vào pm kêu các bạn em khen anh đẹp trai, lạnh lùng, hút hồn quá đấy. Tao thì trả lời có em hút hồn anh thì có. Con bé gửi hình mặt cười kiểu. Thấy cả 4 đứa nhãi con cũng online, tóc vàng pm bảo thầy sao online giờ này. Tao thật thà kể chuyện mấy em hàng ở xóm cãi nhau điếc tai nên ra quán net.
Tóc vàng reply rằng đá chết mẹ chúng nó đi anh. Láo thật. Tao bảo đá đít cô thì có, sao không học lại online, tóc vàng trả lời em online cho anh đá đít đấy mà…
Chat chit với mấy đứa 1 lúc rồi vào xem sex, từ ngày lão bách khoa đi là không được xem sex phát nào, cũng buồn ra phết. Đến 11h thì cô em Hải Dương gọi điện hỏi anh đang ở đâu, đi đâu giờ chưa về. Tao trả lời ở quán net, hỏi mấy đứa kia hết cãi nhau chưa. Cô em bảo nó dừng được 1 lúc giờ lại cãi nhau to hơn, em mãi không ngủ được đây. Tao bảo thế anh đưa em đi ngủ nhé, cô em bảo anh vớ vẩn…
Con gái nói có là không, tao về đón cô em bảo đi dạo, đưa ra nhà nghỉ. Xem nào, cũng lâu lâu rồi đấy, quần nhau 1 trận, tao bạo dạn bảo không biết cô chị cũng ở đây thì sao nhỉ. Cô em bấm phát đau vãi bảo anh thôi ngay đi rồi ra vẻ giận dỗi. Tao rủ ngủ qua đêm nhưng cô em bảo thôi, mang tiếng, thế là hơn 12h đêm mới về. Đã yên tĩnh rồi, thằng thông hỏi vừa đi chịch về hả mày, tao bảo ừ, nó hỏi tiếp rằng ngon chim chứ, tao bảo ừ, ngon…
Hôm sau đi dạy tóc vàng, tóc vàng bảo 2 thằng nhãi kia hâm mộ sư huynh lắm, suốt ngày rủ xuống Mỹ Đình chơi gặp sư huynh, cả con Giữa cũng thế. Tao nghiêm túc nói anh ở đây với trách nhiệm giúp em học tốt môn lý, nên em coi như là giúp anh học cố gắng lên tí, ít nhất là môn lý, nếu không anh bị bố mẹ em đuổi việc đấy. Tóc vàng cười hihi nói yên tâm, giữ hay đuổi sư huynh là do muội mà, với lại tiểu muội cũng có dốt lắm đâu, tóc vàng rút trong túi bài kiểm tra lý, được 8 điểm. Tao cầm lên xem rồi hỏi lại em mua điểm à…
…
Gió lạnh đầu mùa. Sáng dậy thấy trời trắng xám, mở cửa phòng bỗng chợt rùng mình, mùa đông đến sớm thế à. Từng đợt gió lùa qua bãi cỏ dại trước sân lạo rạo, vài cánh chim bay vội vã như để tìm chỗ ẩn nấp gió mùa. Khung cảnh thấy man mác và ảm đạm vl. Thằng thông bên trong phòng hỏi lạnh à, tao bảo ừ lạnh vãi, thằng thông hỏi thôi nghỉ chứ, ừ nghỉ mẹ buổi, nay thứ 6 rồi đằng nào mai chả nghỉ.
Tao châm điếu thuốc, rít vài hơi cho ấm. Thấy phòng em hương phấn mở cửa, hương phấn bước ra mặc cái váy xòe ngắn ngang đùi, áo len dài tay mà lỗ to quá thấy cả áo dây bên trong màu đỏ. Hương phấn chào tao, tao hỏi đi đâu sớm thế, ẻm bảo đi học. Mẹ kiếp đi học mà ăn mặc thế kia à, tao bảo nay lạnh nghỉ buổi đê, hương phấn cười nói em nghỉ nhiều lắm rồi, tao bảo thế nghỉ buổi nữa. Hương phấn lắc đầu nói bạn em gọi điện bảo hôm nay có thi giữa kỳ gì đấy. Tao bảo ừ, chúc may mắn. Hương phấn mỉm cười đi ra cổng, đi được vài bước thì cúi xuống buộc lại dây giày, trong 1 khoảnh khắc tao nhìn thấy quần lót bé xíu che 1 phần của bờ mông xinh. Quả là đẹp, thật đáng tiếc…
Vào phòng bảo thằng thông là vừa nhìn thấy mông em phấn, ngon quá. Thằng thông đang nằm, bảo ngon bằng cô em Hải Dương không. Tao không cần suy nghĩ mà nói luôn là ngon hơn. Thằng thông cười, tí thì sặc nước bọt. Tao kéo cửa, định lên giường làm giấc nữa mà vừa nằm được 3 phút đã thấy gõ cửa, gọi ầm lên. Tiếng cô em, gọi to lắm bảo dậy ngay mấy tên lười kia, dậy đi học, giờ này vẫn ngủ trương xác ra thế à. Ơ hay, đéo biết là gọi bọn tao hay cố ý gọi to để làm ảnh hưởng mấy nàng hương phấn.
Đúng như dự đoán, tao chưa kịp mở cửa thì đã nghe tiếng chửi của phòng bên cạnh là sáng ra làm gì gào thét ầm ĩ lên thế, có để cho người khác ngủ không, cô em không phải dạng vừa nói lại tôi gọi anh ấy dậy đi học liên quan gì đến bà, bên kia nói lại là việc của bà à mà gọi, gọi thì cũng phải có ý thức chứ, cô em bảo bây giờ là hơn 7h rồi có phải đêm đâu mà phải ý thức, có ai ngủ đến giờ này không, chỉ có đám ngủ ngày cày đêm thôi… Mẹ kiếp, làm gì mà căng thẳng thế.
Tao mở cửa, bảo 2 em làm gì ầm ĩ thế. Mắt nhìn vào 1 nàng hương phấn, mặc cái váy ngủ 2 dây và không có áo ngực, lộ rõ núm ti, khêu gợi quá thể. Cô em bảo anh không dậy đi học còn nằm đến bao giờ. Nàng kia nhếch mép bảo ai mướn gọi mà phải đi gọi. Cô em quay sang nói người yêu tôi thì tôi quan tâm tôi gọi, ảnh hưởng gì cô. Nàng kia quay sang nhìn tao hỏi ơ người yêu anh à. Tao gật đầu. Nàng quay luôn vào phòng, đóng cửa.
Tao bảo cô em làm gì mà cãi nhau om tỏi thế, ai có việc người đấy làm, bận tâm làm gì. Cô em nhìn tao rồi hỏi anh bênh họ hả? Mẹ, phụ nữ thật lắm điều. Tao bảo lạnh này nghỉ buổi đê, cô em kêu không nghỉ, mai là cuối tuần rồi nghỉ gì. Tao bảo thế em đi đi, anh nghỉ. Cô em bảo không nghỉ là không nghỉ, thay quần áo đi. Không thể để đàn bà điều khiển mình được, tao hỏi cô chị đâu, cô em trả lời đi về quê từ sớm rồi, có cỗ cưới hỏi gì đấy. Tao bảo thế sao em không về, cô em trả lời sáng mai về.
Cơ hội đến thì phải nắm giữ, tao bảo em về phòng đi tí xong anh gọi. Vào đánh răng rửa mặt súc miệng thơm tho, sang phòng cô em, cô em thì đã thay đồ đi học rồi, ngạc nhiên nhìn tao hỏi sao anh không thay quần áo đi. Tao cười gian manh bảo hôm nay cho anh nghỉ nhé cố giáo của anh. Sáng ra thật khỏe, ngất người. Tao phải nghĩ lại việc lúc nãy bảo mông em hương phấn ngon hơn mông cô em, có lẽ lúc nãy là cảm xúc nhất thời. Tao ngắm kỹ, sờ kỹ, mông cô em mịn màng, căng, trắng.
Mân mê mông tao hỏi nhà em có phải làm ruộng không, cô em kêu làm gì có ruộng mà làm, em ở thành phố mà. Thảo nào, da thịt 2 chị em thơm tho láng mịn lắm.
Hương phấn ăn mặc trễ nải, khuôn mặt đủ nét làm tao không phán đoán được tuổi, không phán đoán được tính cách. Hương phấn vẫn xưng hô anh em, tao thì bảo chị ngồi chơi. Hương phấn nhìn thấy đàn guitar thì kêu em thích nghe đàn lắm, tao ậm ừ bảo mới tập. Hỏi han thăm dò thì hương phấn kêu quê Tuyên Quang, kém bọn tao 1 tuổi. Hỏi làm nghề gì thì ẻm kêu đang đi học và làm thêm lễ tân hay bưng bê ở quán hát. Ừ, tao với thằng thông nhìn nhau biết là ẻm nói giảm nói tránh nghề nghiệp rồi. Bọn tao hỏi 2 đứa còn lại thì sao, ẻm trả lời 2 chị đấy bằng tuổi bọn anh, làm cùng chỗ em.
Thôi cũng chả động chạm nhau làm gì, nước sông không phạm nước giếng thì nước giếng cũng chớ viếng nước sông. Trò chuyền vài câu thì ẻm về. Thằng thông bảo nhìn ngon quá mày ạ. Tao bảo ngon vào đấy mà húp. Chị em Hải Dương thể hiện khó chịu ra mặt, bảo cấm tao chơi với mấy nàng hương phấn mới đến. Tao ậm ừ. Cũng chả muốn chạm vào đội ấy làm gì, hồi sinh viên tao có cái nhìn hơi tiêu cực về các ẻm hàng, thậm chí là khinh thường, nhưng về sau thì chính em hương phấn này làm thay đổi 1 phần cách nhìn của tao về hàng… Đến bây giờ thì tao nghĩ hàng chỉ đáng trách ở chỗ tạo bất công xã hội vì việc nhẹ lương cao tuy nhiên hàng ở khía cạnh nào đó thì lại kiểu lấy của nhà giàu chia cho người nghèo, như các nữ hiệp sĩ…
Nói thì nói vậy nhưng đúng là cuộc sống khác nhau nên không hợp, nội bộ xóm có sự chia rẽ không hề nhẹ, thậm chí được 1 tháng thì các nàng sinh viên và các nàng hương phấn cãi nhau không dưới 3 lần, chị em Hải Dương và 2 nữ Luật gia cũng chả phải dạng vừa. Tao vẫn cặm cụi đi dạy, con bé tóc vàng đã ngoan hơn rất nhiều, tình yêu tình báo vẫn lèng phèng như thế. Nàng hương phấn rất hay sang phòng tao chơi, 2 đứa kia thì không sang bao giờ. Chả nhẽ nó sang chơi thì lại đuổi về, con bé cũng chả ý tứ mẹ gì, toàn ăn mặc hở hang sang ngồi dạng háng, thành ra chị em Hải Dương đã ghét lại càng ghét. Chỉ bổ mắt bọn tao. Công nhận nhìn ngon mắt thật.Mùa thu đi qua, màu vàng đã nhuộm dần trên những tán cây ven đường. Mấy hàng bằng lăng xơ xác, chỉ còn vài lá úa chờ mấy cơn gió là về với bụi. Không còn heo may, không còn hoa sữa, mùa đẹp nhất trong năm đến và đi nhanh quá, mấy trận mưa chuyển mùa báo hiệu sắp có không khí lạnh. Vậy là sắp vào đông.
Trời chiều 5 rưỡi 6h đã tối đen như mực, đạp xe 1 mình bỗng thấy lòng trĩu nặng, tâm trạng do cảnh vật tạo nên hay do trong lòng nhiều giằng xé. Đến nhà học sinh, cô chị học sinh bảo hôm nay sinh nhật ẻm, tí anh dạy xong xuống dự sinh nhật cùng nhé. Thấy trang điểm lung linh, mặc váy hồng như diễn viên, đẹp thật. Tao buột miệng khen hôm nay em xinh quá, con bé ửng hồng má bảo lúc nào chả xinh…
Sinh nhật, to đầu rồi mà cũng sinh nhật ghê phết. Đúng là người thủ đô có khác, bánh, nến, hoa chả thiếu thứ gì, khác với sinh nhật bọn nhà quê như tao chỉ tụ tập uống rượu là hết. Bạn bè ẻm trai có, gái có, cỡ khoảng chục người. Tao dạy xong là 8h, đi xuống hỏi ơ chưa thổi nến à, mấy đứa bạn nó nhìn nhìn tao, cô chị học sinh lúc này mới nói xuống nhanh lên anh. Ơ, như kiểu là sinh nhật tao chờ tao xuống mới thổi nến ấy, tao nghe mấy đứa con gái xì xào bảo lão gia sư mày kể đây á.
Đm, chả biết trước thông tin nên cũng chả chuẩn bị được quà gì, bạn nó thì 1 đống, muối mặt quá. Châm nến, pháo phụt, pháo bông lóa cả mắt, tiếng happy birthday kết thúc, chị học sinh nắm nhắm nghĩ nghĩ như đang ước nguyện điều gì rồi mở mắt thổi nến, cả đám hô to chúc mừng sinh nhật. Thi nhau tặng quà.
Ngại quá, chả nhẽ tay không bắt giặc, rút ví ra có hơn 400k, nghĩ 2 giây rồi rút 200k ra, tiến lại gần chị học sinh bảo anh vội quá không chuẩn bị kịp. Anh tặng em món quà nhỏ, chúc em tuổi mới nhiều hạnh phúc nhé. Mấy đứa bạn nó ngơ ngác nhìn tao như thằng ngớ ngẩn, ừ, đéo ai sinh nhật tặng tiền. Chị học sinh có lẽ hiểu ý nên cũng đưa tay đón nhận bảo cảm ơn anh, một món quà thật ý nghĩa… Tao ngồi thêm chục phút rồi kiếu về, đi ra cửa lại nghe xì xào vài tiếng con gái: Được đấy mày ơi, nhưng lạnh lùng quá.
Về đến xóm trọ, có tiếng cãi nhau. Cứ nghĩ là lại 2 phe cánh cãi nhau rồi, hóa ra đéo phải, mà là nội bộ hương phấn cãi nhau, không hiểu lý do gì. Tao về phòng, thằng thông đã ở nhà, tao hỏi thì thằng thông bảo đéo biết, nó vừa về được chục phút đã thấy cãi nhau rồi. 2 thằng châm thuốc hút nghe cãi nhau, hút chưa hết điếu thuốc thì nàng Hương phấn sang phòng tao, tao hỏi thì ẻm kia kêu 2 chị ấy cãi nhau mượn tiền nong gì đó, em ngồi nghe cũng đau hết đầu đây. Tao buột miệng hỏi em đi làm thế có kiếm được nhiều tiền không, hương phấn nhìn tao mấy giây rồi nói cũng nhiều ạ, nhưng tiêu cũng nhiều. Thằng thông nhéo nhéo tao ý là chuyện nhạy cảm, không nên hỏi.
Tao im lặng, hương phấn cũng im lặng vài chục giây rồi lại nói tiếp, bọn anh coi thường em lắm à. Tao đéo hiểu sao lại gật đầu. Hương phấn mắt ngấn nước nói, em cũng thấy tủi, cũng thấy nhục, mà thôi, nói chuyện khác đi anh. Thằng thông lên tiếng bảo em xinh quá, nhìn em mà anh rạo rực cả người. Hương phấn vừa rớm nước mắt mà hé miệng cười ngay được, tao cũng đệm thêm câu công nhận người em đẹp thật, có khi anh phải cóp tiền để thưởng thức em. Đm, tao lú lẫn rồi hay sao mà toàn thở ra mấy câu thối tha như vậy. Hương phấn đứng dậy, bảo mỗi câu em về rồi đi ra luôn. Thằng thông bảo đmm hôm nay ăn nhầm gì mà nói khắm thế.
Bọn kia vẫn cãi nhau, tao rủ thằng thông ra quán net ngồi chờ bọn nó cãi nhau xong thì về cho đỡ đau đầu. Ra quán net, online yahoo, vừa sáng đèn thì chị học sinh nhảy vào pm kêu các bạn em khen anh đẹp trai, lạnh lùng, hút hồn quá đấy. Tao thì trả lời có em hút hồn anh thì có. Con bé gửi hình mặt cười kiểu. Thấy cả 4 đứa nhãi con cũng online, tóc vàng pm bảo thầy sao online giờ này. Tao thật thà kể chuyện mấy em hàng ở xóm cãi nhau điếc tai nên ra quán net.
Tóc vàng reply rằng đá chết mẹ chúng nó đi anh. Láo thật. Tao bảo đá đít cô thì có, sao không học lại online, tóc vàng trả lời em online cho anh đá đít đấy mà…
Chat chit với mấy đứa 1 lúc rồi vào xem sex, từ ngày lão bách khoa đi là không được xem sex phát nào, cũng buồn ra phết. Đến 11h thì cô em Hải Dương gọi điện hỏi anh đang ở đâu, đi đâu giờ chưa về. Tao trả lời ở quán net, hỏi mấy đứa kia hết cãi nhau chưa. Cô em bảo nó dừng được 1 lúc giờ lại cãi nhau to hơn, em mãi không ngủ được đây. Tao bảo thế anh đưa em đi ngủ nhé, cô em bảo anh vớ vẩn…
Con gái nói có là không, tao về đón cô em bảo đi dạo, đưa ra nhà nghỉ. Xem nào, cũng lâu lâu rồi đấy, quần nhau 1 trận, tao bạo dạn bảo không biết cô chị cũng ở đây thì sao nhỉ. Cô em bấm phát đau vãi bảo anh thôi ngay đi rồi ra vẻ giận dỗi. Tao rủ ngủ qua đêm nhưng cô em bảo thôi, mang tiếng, thế là hơn 12h đêm mới về. Đã yên tĩnh rồi, thằng thông hỏi vừa đi chịch về hả mày, tao bảo ừ, nó hỏi tiếp rằng ngon chim chứ, tao bảo ừ, ngon…
Hôm sau đi dạy tóc vàng, tóc vàng bảo 2 thằng nhãi kia hâm mộ sư huynh lắm, suốt ngày rủ xuống Mỹ Đình chơi gặp sư huynh, cả con Giữa cũng thế. Tao nghiêm túc nói anh ở đây với trách nhiệm giúp em học tốt môn lý, nên em coi như là giúp anh học cố gắng lên tí, ít nhất là môn lý, nếu không anh bị bố mẹ em đuổi việc đấy. Tóc vàng cười hihi nói yên tâm, giữ hay đuổi sư huynh là do muội mà, với lại tiểu muội cũng có dốt lắm đâu, tóc vàng rút trong túi bài kiểm tra lý, được 8 điểm. Tao cầm lên xem rồi hỏi lại em mua điểm à…
…
Gió lạnh đầu mùa. Sáng dậy thấy trời trắng xám, mở cửa phòng bỗng chợt rùng mình, mùa đông đến sớm thế à. Từng đợt gió lùa qua bãi cỏ dại trước sân lạo rạo, vài cánh chim bay vội vã như để tìm chỗ ẩn nấp gió mùa. Khung cảnh thấy man mác và ảm đạm vl. Thằng thông bên trong phòng hỏi lạnh à, tao bảo ừ lạnh vãi, thằng thông hỏi thôi nghỉ chứ, ừ nghỉ mẹ buổi, nay thứ 6 rồi đằng nào mai chả nghỉ.
Tao châm điếu thuốc, rít vài hơi cho ấm. Thấy phòng em hương phấn mở cửa, hương phấn bước ra mặc cái váy xòe ngắn ngang đùi, áo len dài tay mà lỗ to quá thấy cả áo dây bên trong màu đỏ. Hương phấn chào tao, tao hỏi đi đâu sớm thế, ẻm bảo đi học. Mẹ kiếp đi học mà ăn mặc thế kia à, tao bảo nay lạnh nghỉ buổi đê, hương phấn cười nói em nghỉ nhiều lắm rồi, tao bảo thế nghỉ buổi nữa. Hương phấn lắc đầu nói bạn em gọi điện bảo hôm nay có thi giữa kỳ gì đấy. Tao bảo ừ, chúc may mắn. Hương phấn mỉm cười đi ra cổng, đi được vài bước thì cúi xuống buộc lại dây giày, trong 1 khoảnh khắc tao nhìn thấy quần lót bé xíu che 1 phần của bờ mông xinh. Quả là đẹp, thật đáng tiếc…
Vào phòng bảo thằng thông là vừa nhìn thấy mông em phấn, ngon quá. Thằng thông đang nằm, bảo ngon bằng cô em Hải Dương không. Tao không cần suy nghĩ mà nói luôn là ngon hơn. Thằng thông cười, tí thì sặc nước bọt. Tao kéo cửa, định lên giường làm giấc nữa mà vừa nằm được 3 phút đã thấy gõ cửa, gọi ầm lên. Tiếng cô em, gọi to lắm bảo dậy ngay mấy tên lười kia, dậy đi học, giờ này vẫn ngủ trương xác ra thế à. Ơ hay, đéo biết là gọi bọn tao hay cố ý gọi to để làm ảnh hưởng mấy nàng hương phấn.
Đúng như dự đoán, tao chưa kịp mở cửa thì đã nghe tiếng chửi của phòng bên cạnh là sáng ra làm gì gào thét ầm ĩ lên thế, có để cho người khác ngủ không, cô em không phải dạng vừa nói lại tôi gọi anh ấy dậy đi học liên quan gì đến bà, bên kia nói lại là việc của bà à mà gọi, gọi thì cũng phải có ý thức chứ, cô em bảo bây giờ là hơn 7h rồi có phải đêm đâu mà phải ý thức, có ai ngủ đến giờ này không, chỉ có đám ngủ ngày cày đêm thôi… Mẹ kiếp, làm gì mà căng thẳng thế.
Tao mở cửa, bảo 2 em làm gì ầm ĩ thế. Mắt nhìn vào 1 nàng hương phấn, mặc cái váy ngủ 2 dây và không có áo ngực, lộ rõ núm ti, khêu gợi quá thể. Cô em bảo anh không dậy đi học còn nằm đến bao giờ. Nàng kia nhếch mép bảo ai mướn gọi mà phải đi gọi. Cô em quay sang nói người yêu tôi thì tôi quan tâm tôi gọi, ảnh hưởng gì cô. Nàng kia quay sang nhìn tao hỏi ơ người yêu anh à. Tao gật đầu. Nàng quay luôn vào phòng, đóng cửa.
Tao bảo cô em làm gì mà cãi nhau om tỏi thế, ai có việc người đấy làm, bận tâm làm gì. Cô em nhìn tao rồi hỏi anh bênh họ hả? Mẹ, phụ nữ thật lắm điều. Tao bảo lạnh này nghỉ buổi đê, cô em kêu không nghỉ, mai là cuối tuần rồi nghỉ gì. Tao bảo thế em đi đi, anh nghỉ. Cô em bảo không nghỉ là không nghỉ, thay quần áo đi. Không thể để đàn bà điều khiển mình được, tao hỏi cô chị đâu, cô em trả lời đi về quê từ sớm rồi, có cỗ cưới hỏi gì đấy. Tao bảo thế sao em không về, cô em trả lời sáng mai về.
Cơ hội đến thì phải nắm giữ, tao bảo em về phòng đi tí xong anh gọi. Vào đánh răng rửa mặt súc miệng thơm tho, sang phòng cô em, cô em thì đã thay đồ đi học rồi, ngạc nhiên nhìn tao hỏi sao anh không thay quần áo đi. Tao cười gian manh bảo hôm nay cho anh nghỉ nhé cố giáo của anh. Sáng ra thật khỏe, ngất người. Tao phải nghĩ lại việc lúc nãy bảo mông em hương phấn ngon hơn mông cô em, có lẽ lúc nãy là cảm xúc nhất thời. Tao ngắm kỹ, sờ kỹ, mông cô em mịn màng, căng, trắng.
Mân mê mông tao hỏi nhà em có phải làm ruộng không, cô em kêu làm gì có ruộng mà làm, em ở thành phố mà. Thảo nào, da thịt 2 chị em thơm tho láng mịn lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.