Chương 20:
Chilll
21/02/2024
Máy tính tao hồi đó chỉ có game và nhạc, ảnh. Đương nhiên cũng không thiếu được phim, phim sex có ít, chắc khoảng chục tập. Tao nằm thiu thiu ngủ, Bắc Ninh ngồi lục lọi máy tính, xem ảnh ót các thứ. Tao chắc chắn là đéo thể moi được folder phim sex ra nên tự tin cho ẻm nghịch.
Mãi đéo thấy ẻm về, tao bảo ô nhà cô không có máy tính à, Bắc Ninh cười kêu máy tính của anh có nhiều trò, em chơi tí, làm gì mà keo thế. Tao không buồn nói lại, liu thiu ngủ. Bỗng thấy buồn buồn tai, đưa tay lên ngoáy, hé mắt. Em Bắc Ninh đang cúi người trêu tao, nhưng trêu đéo quan trọng, cái quan trọng là tao nhìn xuyên qua cổ áo, thấy bầu ngực trắng phau, áo ngực màu tím. Thời điểm này tao đã bạo dạn lên nhiều, không như hồi đầu mới xuống Hà Nội, tuy nhiên da mặt vẫn còn chưa dày cho lắm. Tao nhắm mắt lại khẽ nói, áo màu tím. Em Bắc Ninh kêu á lên 1 tiếng rồi đứng dậy. Lấy tay che cổ áo kêu anh vô duyên quá, ẻm quay mông đi về. Tao cười nhẹ.
Tối, mưa, mưa to vãi loằn, Phấn gọi kêu buồn quá, hẹn với anh buổi thì trời lại mưa. Tao ậm ừ bảo để khi khác. Tao ngồi cửa hút thuốc, thằng thông vẫn chưa về. 2 Đứa ngoại thương chắc từ quê lên thấy tay xách nách mang, người ướt sũng, mặc áo phông trắng mà lộ rõ coocxe màu đen.
Tao nhìn nhìn, chào nhẹ câu, vẫn ngồi ghế vắt chân hút thuốc. 2 Đứa nó cũng chỉ chào câu còn nhẹ hơn câu của tao. Kệ mẹ, đéo quan tâm. Em Bắc Ninh sang, chuyện trò gì với 2 đứa đấy, đồng hương đồng khói mà, tí sau Bắc Ninh hỏi tao chưa đi ăn cơm à, tao bảo chưa, Bắc Ninh rủ đi luôn không, tao bảo chờ thằng thông, Bắc Ninh kêu kệ lão, về sau ăn sau chứ chờ đến bao giờ. Tao bảo ờ đi, khóa cửa cẩn thận, phải khóa chứ, 2 bộ máy tính mới nhổ về mà. Bắc Ninh còn bảo gớm hôm nay lại khóa cửa cơ à, nói giọng nhạo báng vl.
Trời vẫn mưa, chung nhau cái ô của em Bắc Ninh, tao cầm ô, em Bắc Ninh thi thoảng lại giằng giằng bảo che bên này tí em ướt hết rồi. Tí sau thì em cứ đi sát vào người tao, vô tình đầu gối tay tao chạm vào ngực em ý, Bắc Ninh giật thót mình bảo ê tên dê xồm, cẩn thận đấy. Mẹ kiếp, tao thiếu đéo gì gái mà phải dê xồm mày.
Bắc Ninh mặc cái áo phông bó, quần sooc vải ngắn vừa vừa. Nhìn vòng nào ra vòng đấy, đặc biệt là eo, nhỏ tí. Đến quán cơm, 2 đứa nhồm nhoàm ăn, đang ăn thấy thằng thông đạp xe qua, tao chạy ra gọi bảo vào ăn luôn. Thằng thông vào mồm bô bô bảo sạch nợ rồi ông ạ. Tao nháy mắt, thằng thông nhìn Bắc Ninh hiểu ý bảo à anh cảm ơn em nhé, anh có trách nhiệm trả nợ cùng bạn anh. Bắc Ninh cười nói 2 bố bỏ món lô đề đi là con vui rồi, nhìn 2 bố đợt vừa rồi có khác gì mấy tên ngủ gầm cầu không. Thằng thông gãi đầu ngượng nghịu.
Ăn cơm xong, trời tạnh. Tao với thằng thông ra trà đá, bảo Bắc Ninh về trước. Vừa ngồi được tí thì phấn gọi điện bảo tạnh mưa rồi, có đi không anh, hôm nay em xin nghỉ rồi. Tao ngại đi nên bảo thôi, để khi khác. Phấn nói thêm vậy thôi ạ, giọng buồn buồn.
Tối thứ 2, như đã hẹn thì cô chị qua đón, cô chị chở tao ra nguyễn phong sắc trước rồi mới quay lại dương quảng hàm. Cô chị bảo lúc về alo, ẻm đón. 2 tiểu muội đã học xong hết kỳ 2. Giờ chỉ tập trung ôn thi, chốt lại thì 2 cháu đều chọn thi kinh tế. Liều vl. Nhưng bọn này học cũng khá, có thể không đỗ ngành cao thì có khi cũng đỗ được ngành thấp. Tao chỉ tận tình dạy bằng tất cả khả năng, thực sự là tâm huyết. Với thằng bé học sinh kia thì tao tự tin nó sẽ đỗ đại học, tao dạy nó gần như hết cấp 3. Khả năng của nó tao hiểu rõ, nếu không bị sự cố gì ngoài ý muốn tao nghĩ nó phải được trên 8 điểm lý. 2 tiểu muội kể là nếu đỗ đại học phụ huynh sẽ thưởng cho 1 chuyến du lịch tẹt ga, 2 đứa thậm chí còn lên kế hoạch rồi là đi đà nẵng.
Mẹ nó, giới có tiền nó đi trước mình quãng đường dài thật. Minh học hết năm 3 đại học vẫn chưa biết mùi đi du lịch là gì, 2 con nhãi kể năm nào nhà bọn nó chả đi du lịch vài lần, năm nay đỗ đại học phụ huynh sẽ cho tự đi. Giữa còn bảo huynh đi cùng bọn muội nhé, tao cười nói thẳng toẹt là đéo có tiền. Tóc vàng bảo tiền nong lo gì, chịu khó đi xách đồ cho 2 mỹ nhân thì sẽ được miễn phí. Tao cau mày, nghĩ bụng mình chỉ là thằng khuân vác thôi à. Tóc vàng nắm bắt được tâm lý tao bèn nói muội đùa thôi, không có ý gì đâu ạ, nhưng nếu bọn muội đỗ đại học thì công lớn nhất là của huynh, chắc bố mẹ muội sẽ thưởng chuyến du lịch cho huynh luôn đấy. Tao nghĩ trong đầu, liên quan đéo gì đâu.
Lúc về cô chị đón, tự dưng bị nhớ lại hồi trước 2 đứa chuyên đi dạy về tạt vào nhà nghỉ chịch nhau tóe khói mới về. Kể cũng lâu lắm rồi không yêu thương cô chị, tình cảm cũng đi xuống, như vậy là tốt. Cô chị ngồi sau, ôm chặt, kể đến 15 tháng 6 là bảo vệ, dặn dò tao hôm ấy anh phải đến xem nhé. Tao bảo chắc chắn rồi. Nói chuyện lung tung, mấy lần đi qua nhà nghỉ định phi vào, nhưng lý trí vẫn chiến thắng. Về đến gần đến nhà tao, cô chị nói bảo vệ xong là về quê chờ lấy bằng, cũng là đi làm luôn. Sẽ nhớ Hà Nội lắm… Tao bảo cuối tuần xuống chơi cũng được mà, anh vẫn ở đây, ít là 2 năm nữa, em xuống chơi anh hứa tiếp đón tử tế. Cô chị ôm chặt hơn. Về đến cổng, tao thơm má cô chị 1 cái, nói thật nhẹ, em đi về cẩn thận. Cô chị nhìn tao, tao có thể thấy sự giằng xé của nội tâm bên trong.
Hết tháng 5. Mùa thi đến, kỳ đấy tao phải thi 7 môn, tuy nhiên 1 môn bị cấm, vậy là còn 6. Lại cày vào học, học, ôn ôn. Thế đéo nào đúng 15, hôm cô chị bảo vệ thì tao thi môn cuối. Tối 14, dù bận ôn thi vl vẫn phải sang 2 chị em, động viên. Khi về, cô chị tiễn, tao chủ động kiếm chỗ tối, hôn cô chị thật lâu, 1 nụ hôn tạm biệt, 1 nụ hôn kết thúc mối tình, cô chị khóc, tao dỗ dành, cô chị vẫn khóc không thôi. Tao bảo mai thi xong sẽ chạy qua luôn, chắc vẫn kịp tặng hoa…
Hôm đấy ngồi học, ôn mà không nhập tâm nổi, đầu óc cứ luẩn quẩn trăm nghìn suy nghĩ…
Quanh quẩn cũng thi xong. Bắt xe ôm 1 mạch đến trường cô chị, mua bó hoa to to ở ngay cổng trường. Gọi điện cô em hỏi ở phòng nào, cô em kêu ở đấy cô em ra đón. May, cô chị vẫn chưa đến lượt. Cô em dẫn vào trong giảng đường, tiến lại chỗ có 2 vợ chồng trung niên ngồi, cô em bảo đấy là bố mẹ em. Cô em giới thiệu tao với bố mẹ ẻm bảo là bạn, trước ở cùng xóm trọ.
Đến lượt, cô chị bảo vệ trơn tru, có vài câu hỏi thì cũng trả lời được. Cơ bản tao thấy nặng về hình thức, chứ có đứa nào bị trượt tốt nghiệp đâu, xong thì vỗ tay vỗ chân, cô em bảo ra ngoài tặng hoa nhé để không ảnh hưởng người sau. Ra hành lang, tao tặng hoa bảo chúc mừng em đã vượt qua thời sinh viên. Cô chị có vẻ hôm nay hơi xúc động, mắt rưng rưng.
Cô em rủ đi ăn trưa cùng cả nhà ẻm, tao ngại đéo đi, cô em kêu có gì mà ngại, anh cứ coi như là anh trai của 2 chị em nhà em đi. Tao bảo thế thì phải là em trai mới đúng, cô em kêu ý anh là chê em già? Nãy tao hỏi cô chị khi nào về thì cô chị bảo hết tuần, vậy là vẫn còn thời gian. Tao về phòng, cũng thi xong môn cuối rồi nhưng phải xem có phải thi lại môn nào không đã. Thời gian này vẫn phải đi dạy cho mấy cháu học sinh, cũng như cô chị học sinh năm ngoái thì phải dạy đến hết tháng 6. Đéo biết năm nay 2 con nhãi có bắt mình phải đứng chờ ở cổng như cô chị học sinh lần trước hay không.
Thằng thông đến 17 mới thi môn cuối. Hỏi nó bảo hè làm gì, nó kêu về quê chứ làm đéo gì. Tao bảo về chán bỏ mẹ, có khi kiếm việc gì làm thêm lay lắt ở Hà Nội. Nó gật gù bảo thế để thi xong thì 2 thằng đi thăm dò, có việc thì ở, không thì về.
Tối, đi dạy ông nhóc, cô chị học sinh kể cũng thi xong rồi, ờ, việc này thì tao cũng biết thông qua Bắc Ninh. Chị học sinh hỏi tao hè có dự định gì, tao bảo đang kiếm việc làm thêm, kiếm được thì ở lại Hà Nội còn không thì về quê, chị học sinh kêu ơ thế giống em, em cũng định kiếm việc, có việc gì giới thiệu em nữa anh nhé.
Chờ kết quả, ở nhà nhàn rỗi. Sang thăm nom chia tay chia chân cô chị tí. 2 chị em vẫn ở phòng, hỏi sao chưa về thì cô chị bảo mai chủ nhật, mai về. Ờ, lâu không để ý lịch quên mẹ cả hôm nay là thứ mấy. Trưa ăn cơm cùng 2 chị em, hỏi cô chị về công việc thì cô chị kêu cũng không biết, chỉ biết chỗ này là phụ huynh nhắm sẵn và giữ chỗ từ lâu rồi. Tao bảo khả năng hè tao ở lại Hà Nội đi làm thêm. Cô em bảo thế thì chết, không ai quản lý, ở đây 1 mình tha hồ tác oai tác quái. Tao cười, nghĩ có khi thế thật ấy chứ.
Luật vẫn chưa về, hỏi thì kêu em ở tình nguyện đợt 1 tiếp sức mùa thi luôn. Tao vô tình hỏi lại giống năm ngoái à, Luật tự nhiên trả lời là vâng, xong như kiểu chợt nhớ ra chuyện gì xảy ra năm ngoái thì hơi đỏ mặt. Tao bảo Luật tao xoay được tiền rồi nên tối sẽ sang trả, Luật kêu xoay ở đâu mà xoay, tao thú thật là có trúng lô từ hôm đấy nên 2 thằng về bờ cả rồi, hôm đấy cầm tiền để cho nàng vui thôi. Luật có vẻ không tin, bảo anh đừng ngại, lúc nào đưa cũng được mà.
Tao hỏi 2 chị em là bạn nào đưa mình về nhỉ, cô em kêu đi bộ đi cho khỏe chân, tao cười nói ơ chân anh khỏe rồi mà rồi nháy mắt, cô em ửng hồng gò má. Tự đứng dậy lấy chìa khóa xe đưa tao. Tao chở cô em đi khoảng 30m thì tao bảo quên điện thoại, cô em chờ đấy tao quay lại lấy.
Tao đi bộ quay lại, thấy cô chị ngồi buồn buồn, tao bảo tốt nghiệp rồi phải vui chứ. Cô chị kêu nhớ Hà Nội. Tao ôm cô chị, lại hôn, lần này tay tao tung hoành mông ngực. Nếu hoàn cảnh lúc ấy phù hợp thì chắc chắn là tới bến đấy. Tao bảo ẻm hãy chọn cho mình 1 người đàn ông thật tốt, tốt như anh là được. Cô chị khẽ cười.
Kết quả của kỳ học lê đồ gái gú là cấm thi 1 môn, trượt 2 môn, đã có lịch thi lại vào 24, 26. Lại phải cày đầu cày cổ vào học học thi thi. 2 chị em Hải Dương đã về, cũng đỡ bị ảnh hưởng nên tâm trạng ôn thi thoải mái. Bắc Ninh cũng về rồi, thằng thông mấy hôm nay lăng xăng đi hỏi việc khắp nơi, chán lại về lên net tìm, chưa khả quan mấy. Tao thi xong, lần này chắc là qua rồi.
Mùa hè nắng nóng oi bức, ở Hà Nội cũng kinh, tâm lý nản chí tìm việc đã bắt đầu xuất hiện thì cô chị học sinh hỏi anh có làm up bài không, tao hỏi up bài là thế nào thì ẻm giải thích là vào các diễn đàn, up các bài cho lên trang nhất. Đơn giản thế thôi à, cô chị học sinh cười kêu không thể đơn giản hơn, có điều mất thời gian vì phải up 4 – 5 diễn đàn, phải ngồi cả ngày ấy chứ. Cô bé kêu bên chỗ em quen đang tìm người làm vậy, em thì không thích việc này, gò bó quá, anh làm được thì em giới thiệu cho, lương 1,5 triệu 1 tháng. Tao gật đầu ngay, việc thế thì đơn giản quá. Cô chị học sinh kêu thế dạy xong đi em dẫn anh qua nhà anh chị đấy…
Dạy xong thì cô em bảo nhà anh chị ấy gần đây. Tao đạp xe chở cô chị học sinh đi ra đường cầu giấy, xong vào cái ngõ đéo gì không nhớ. Vào gặp thì 2 vợ chồng trẻ quãng ngoài 30 tuổi. 2 vị ấy kêu hiện đang bán quần áo và bán bao cao su, sắp tới làm thêm mảng cửa nhựa lõi thép. Nôm na là có 3 topic, 4 diễn đàn. Vậy là 12 topic, yêu cầu 10 – 15p up 1 lần, chỉ cần up đến 5h chiều, tối thì vợ chồng nó tự xem comment và tự up. Vợ chồng hắn bảo làm ở nhà thì làm mà không có máy đến đây ngồi máy của hắn cũng không sao. Tao bảo cho em làm ở nhà. Tháng 7 bắt đầu làm, cứ cuối tháng thì tự chủ động liên hệ để lấy lương. Tao ok. Chỉ hơi lăn tăn là bán cả bao cao su mới vl.
Hôm sau đi dạy 2 tiểu muội, là buổi gần cuối rồi, cơ bản ngồi chia sẻ kinh nghiệm làm bài với nọ kia, kiến thức thì đến tầm này không nhồi thêm được nữa. Tóc vàng bảo huynh sẽ về quê nghỉ hè, tao bảo không, mới xin được việc làm thêm, up bài. Ở lại Hà Nội cho vui. Tóc vàng kêu thế hôm nào đi thi đại học đưa muội đi nhé. Giữa cũng chen vào, đưa 2 đứa muội đi. Tóc vàng quay sang nói nhà bà gần đấy đi bộ được sao phải đưa. Tao nhìn 2 đứa chí chóe nói nhau, e hèm, bảo anh không đưa được đâu, anh bận ngồi up bài rồi.
Tóc vàng bảo không được, anh phải đưa em đi. Tóc vàng quả quyết. Tao cười, tóc vàng hỏi cười gì, tao bảo lúc huynh muội, lúc anh em thì là thế nào. Tóc vàng cười bảo à muội quên đấy. Cơ mà huynh phải đưa muội đi nhé, lấy hên. Tao hỏi thế có lương không, anh chỉ được trả lương gia sư thôi chứ có được lương xe ôm đâu. Tóc vàng bĩu môi kêu không thành vấn đề.
Hết buổi dạy, mẹ tóc vàng đưa tiền luôn, tao bảo còn 1 buổi nữa mà cô, mẹ tóc vàng kêu không sao, cứ cầm đi. Nếu nó đỗ đại học thì cô chú sẽ có thưởng cho cháu. Tao nghĩ bụng thi đại học thi cả 3 môn chứ có phải 1 môn của tao đâu. Nhưng kệ mẹ, coi là lời nói cho vui vậy thôi.
Vừa ra khỏi cửa thì Giữa đi ra kêu ơ hôm nay có người lấy lương mà quên khao nhé. Tao quay lại bảo thi xong đi rồi khao thể. Giữa cười nói cho em đi nhờ ra ngoài đường cầu giấy, tí người nhà em đón đỡ phải vòng vào đây. Tao gật đầu.
Giữa thuộc loại lá ngọc cành vàng, là tao đoán thế sau cái lần lùm xùm ở Mỹ Đình, hôm ấy chỉ nghe 2 thằng nhãi kia nói bố giữa ho 1 cái thì 2 anh áo xanh mất việc. Nhưng Giữa có vẻ vô tư không hề chảnh chọe, có nét đài các cũng có nét tinh nghịch, rất thu hút. Giữa hỏi sau này anh định làm gì, tao bảo anh là KSXD chứ làm gì, Giữa lại hỏi là chuyên đi xây nhà, xây đường đấy hả, tao trả lời chắc là thế.
Nói chuyện vớ vẩn mấy câu thì giữa nhắc hôm này em thi anh nhớ đưa em đi nhé, tao cười bảo anh đưa tóc vàng đi mà, giữa kêu không được, 2 đứa cùng là học sinh, không được thiên vị đứa nào. Tao bảo nhà em ở đâu, giữa kêu cách gần trường thi thôi. Vl. Gần thế thì đưa đón cccc gì. Giữa bảo tóm lại em phải thấy mặt anh trước khi thi và sau khi thi. Tao gật đầu, hỏi mỗi môn lý thôi chứ. Phải hỏi cho chắc không giống cô chị học sinh năm ngoái bắt lang thang lếch thếch cả 3 môn, nắng bỏ mẹ. Giữa nghĩ 1 hồi rồi nói, nếu anh đưa tóc vàng đi thi thật thì phải cả 3 môn chứ. Tao cười, con bé này thật là…
Mãi đéo thấy ẻm về, tao bảo ô nhà cô không có máy tính à, Bắc Ninh cười kêu máy tính của anh có nhiều trò, em chơi tí, làm gì mà keo thế. Tao không buồn nói lại, liu thiu ngủ. Bỗng thấy buồn buồn tai, đưa tay lên ngoáy, hé mắt. Em Bắc Ninh đang cúi người trêu tao, nhưng trêu đéo quan trọng, cái quan trọng là tao nhìn xuyên qua cổ áo, thấy bầu ngực trắng phau, áo ngực màu tím. Thời điểm này tao đã bạo dạn lên nhiều, không như hồi đầu mới xuống Hà Nội, tuy nhiên da mặt vẫn còn chưa dày cho lắm. Tao nhắm mắt lại khẽ nói, áo màu tím. Em Bắc Ninh kêu á lên 1 tiếng rồi đứng dậy. Lấy tay che cổ áo kêu anh vô duyên quá, ẻm quay mông đi về. Tao cười nhẹ.
Tối, mưa, mưa to vãi loằn, Phấn gọi kêu buồn quá, hẹn với anh buổi thì trời lại mưa. Tao ậm ừ bảo để khi khác. Tao ngồi cửa hút thuốc, thằng thông vẫn chưa về. 2 Đứa ngoại thương chắc từ quê lên thấy tay xách nách mang, người ướt sũng, mặc áo phông trắng mà lộ rõ coocxe màu đen.
Tao nhìn nhìn, chào nhẹ câu, vẫn ngồi ghế vắt chân hút thuốc. 2 Đứa nó cũng chỉ chào câu còn nhẹ hơn câu của tao. Kệ mẹ, đéo quan tâm. Em Bắc Ninh sang, chuyện trò gì với 2 đứa đấy, đồng hương đồng khói mà, tí sau Bắc Ninh hỏi tao chưa đi ăn cơm à, tao bảo chưa, Bắc Ninh rủ đi luôn không, tao bảo chờ thằng thông, Bắc Ninh kêu kệ lão, về sau ăn sau chứ chờ đến bao giờ. Tao bảo ờ đi, khóa cửa cẩn thận, phải khóa chứ, 2 bộ máy tính mới nhổ về mà. Bắc Ninh còn bảo gớm hôm nay lại khóa cửa cơ à, nói giọng nhạo báng vl.
Trời vẫn mưa, chung nhau cái ô của em Bắc Ninh, tao cầm ô, em Bắc Ninh thi thoảng lại giằng giằng bảo che bên này tí em ướt hết rồi. Tí sau thì em cứ đi sát vào người tao, vô tình đầu gối tay tao chạm vào ngực em ý, Bắc Ninh giật thót mình bảo ê tên dê xồm, cẩn thận đấy. Mẹ kiếp, tao thiếu đéo gì gái mà phải dê xồm mày.
Bắc Ninh mặc cái áo phông bó, quần sooc vải ngắn vừa vừa. Nhìn vòng nào ra vòng đấy, đặc biệt là eo, nhỏ tí. Đến quán cơm, 2 đứa nhồm nhoàm ăn, đang ăn thấy thằng thông đạp xe qua, tao chạy ra gọi bảo vào ăn luôn. Thằng thông vào mồm bô bô bảo sạch nợ rồi ông ạ. Tao nháy mắt, thằng thông nhìn Bắc Ninh hiểu ý bảo à anh cảm ơn em nhé, anh có trách nhiệm trả nợ cùng bạn anh. Bắc Ninh cười nói 2 bố bỏ món lô đề đi là con vui rồi, nhìn 2 bố đợt vừa rồi có khác gì mấy tên ngủ gầm cầu không. Thằng thông gãi đầu ngượng nghịu.
Ăn cơm xong, trời tạnh. Tao với thằng thông ra trà đá, bảo Bắc Ninh về trước. Vừa ngồi được tí thì phấn gọi điện bảo tạnh mưa rồi, có đi không anh, hôm nay em xin nghỉ rồi. Tao ngại đi nên bảo thôi, để khi khác. Phấn nói thêm vậy thôi ạ, giọng buồn buồn.
Tối thứ 2, như đã hẹn thì cô chị qua đón, cô chị chở tao ra nguyễn phong sắc trước rồi mới quay lại dương quảng hàm. Cô chị bảo lúc về alo, ẻm đón. 2 tiểu muội đã học xong hết kỳ 2. Giờ chỉ tập trung ôn thi, chốt lại thì 2 cháu đều chọn thi kinh tế. Liều vl. Nhưng bọn này học cũng khá, có thể không đỗ ngành cao thì có khi cũng đỗ được ngành thấp. Tao chỉ tận tình dạy bằng tất cả khả năng, thực sự là tâm huyết. Với thằng bé học sinh kia thì tao tự tin nó sẽ đỗ đại học, tao dạy nó gần như hết cấp 3. Khả năng của nó tao hiểu rõ, nếu không bị sự cố gì ngoài ý muốn tao nghĩ nó phải được trên 8 điểm lý. 2 tiểu muội kể là nếu đỗ đại học phụ huynh sẽ thưởng cho 1 chuyến du lịch tẹt ga, 2 đứa thậm chí còn lên kế hoạch rồi là đi đà nẵng.
Mẹ nó, giới có tiền nó đi trước mình quãng đường dài thật. Minh học hết năm 3 đại học vẫn chưa biết mùi đi du lịch là gì, 2 con nhãi kể năm nào nhà bọn nó chả đi du lịch vài lần, năm nay đỗ đại học phụ huynh sẽ cho tự đi. Giữa còn bảo huynh đi cùng bọn muội nhé, tao cười nói thẳng toẹt là đéo có tiền. Tóc vàng bảo tiền nong lo gì, chịu khó đi xách đồ cho 2 mỹ nhân thì sẽ được miễn phí. Tao cau mày, nghĩ bụng mình chỉ là thằng khuân vác thôi à. Tóc vàng nắm bắt được tâm lý tao bèn nói muội đùa thôi, không có ý gì đâu ạ, nhưng nếu bọn muội đỗ đại học thì công lớn nhất là của huynh, chắc bố mẹ muội sẽ thưởng chuyến du lịch cho huynh luôn đấy. Tao nghĩ trong đầu, liên quan đéo gì đâu.
Lúc về cô chị đón, tự dưng bị nhớ lại hồi trước 2 đứa chuyên đi dạy về tạt vào nhà nghỉ chịch nhau tóe khói mới về. Kể cũng lâu lắm rồi không yêu thương cô chị, tình cảm cũng đi xuống, như vậy là tốt. Cô chị ngồi sau, ôm chặt, kể đến 15 tháng 6 là bảo vệ, dặn dò tao hôm ấy anh phải đến xem nhé. Tao bảo chắc chắn rồi. Nói chuyện lung tung, mấy lần đi qua nhà nghỉ định phi vào, nhưng lý trí vẫn chiến thắng. Về đến gần đến nhà tao, cô chị nói bảo vệ xong là về quê chờ lấy bằng, cũng là đi làm luôn. Sẽ nhớ Hà Nội lắm… Tao bảo cuối tuần xuống chơi cũng được mà, anh vẫn ở đây, ít là 2 năm nữa, em xuống chơi anh hứa tiếp đón tử tế. Cô chị ôm chặt hơn. Về đến cổng, tao thơm má cô chị 1 cái, nói thật nhẹ, em đi về cẩn thận. Cô chị nhìn tao, tao có thể thấy sự giằng xé của nội tâm bên trong.
Hết tháng 5. Mùa thi đến, kỳ đấy tao phải thi 7 môn, tuy nhiên 1 môn bị cấm, vậy là còn 6. Lại cày vào học, học, ôn ôn. Thế đéo nào đúng 15, hôm cô chị bảo vệ thì tao thi môn cuối. Tối 14, dù bận ôn thi vl vẫn phải sang 2 chị em, động viên. Khi về, cô chị tiễn, tao chủ động kiếm chỗ tối, hôn cô chị thật lâu, 1 nụ hôn tạm biệt, 1 nụ hôn kết thúc mối tình, cô chị khóc, tao dỗ dành, cô chị vẫn khóc không thôi. Tao bảo mai thi xong sẽ chạy qua luôn, chắc vẫn kịp tặng hoa…
Hôm đấy ngồi học, ôn mà không nhập tâm nổi, đầu óc cứ luẩn quẩn trăm nghìn suy nghĩ…
Quanh quẩn cũng thi xong. Bắt xe ôm 1 mạch đến trường cô chị, mua bó hoa to to ở ngay cổng trường. Gọi điện cô em hỏi ở phòng nào, cô em kêu ở đấy cô em ra đón. May, cô chị vẫn chưa đến lượt. Cô em dẫn vào trong giảng đường, tiến lại chỗ có 2 vợ chồng trung niên ngồi, cô em bảo đấy là bố mẹ em. Cô em giới thiệu tao với bố mẹ ẻm bảo là bạn, trước ở cùng xóm trọ.
Đến lượt, cô chị bảo vệ trơn tru, có vài câu hỏi thì cũng trả lời được. Cơ bản tao thấy nặng về hình thức, chứ có đứa nào bị trượt tốt nghiệp đâu, xong thì vỗ tay vỗ chân, cô em bảo ra ngoài tặng hoa nhé để không ảnh hưởng người sau. Ra hành lang, tao tặng hoa bảo chúc mừng em đã vượt qua thời sinh viên. Cô chị có vẻ hôm nay hơi xúc động, mắt rưng rưng.
Cô em rủ đi ăn trưa cùng cả nhà ẻm, tao ngại đéo đi, cô em kêu có gì mà ngại, anh cứ coi như là anh trai của 2 chị em nhà em đi. Tao bảo thế thì phải là em trai mới đúng, cô em kêu ý anh là chê em già? Nãy tao hỏi cô chị khi nào về thì cô chị bảo hết tuần, vậy là vẫn còn thời gian. Tao về phòng, cũng thi xong môn cuối rồi nhưng phải xem có phải thi lại môn nào không đã. Thời gian này vẫn phải đi dạy cho mấy cháu học sinh, cũng như cô chị học sinh năm ngoái thì phải dạy đến hết tháng 6. Đéo biết năm nay 2 con nhãi có bắt mình phải đứng chờ ở cổng như cô chị học sinh lần trước hay không.
Thằng thông đến 17 mới thi môn cuối. Hỏi nó bảo hè làm gì, nó kêu về quê chứ làm đéo gì. Tao bảo về chán bỏ mẹ, có khi kiếm việc gì làm thêm lay lắt ở Hà Nội. Nó gật gù bảo thế để thi xong thì 2 thằng đi thăm dò, có việc thì ở, không thì về.
Tối, đi dạy ông nhóc, cô chị học sinh kể cũng thi xong rồi, ờ, việc này thì tao cũng biết thông qua Bắc Ninh. Chị học sinh hỏi tao hè có dự định gì, tao bảo đang kiếm việc làm thêm, kiếm được thì ở lại Hà Nội còn không thì về quê, chị học sinh kêu ơ thế giống em, em cũng định kiếm việc, có việc gì giới thiệu em nữa anh nhé.
Chờ kết quả, ở nhà nhàn rỗi. Sang thăm nom chia tay chia chân cô chị tí. 2 chị em vẫn ở phòng, hỏi sao chưa về thì cô chị bảo mai chủ nhật, mai về. Ờ, lâu không để ý lịch quên mẹ cả hôm nay là thứ mấy. Trưa ăn cơm cùng 2 chị em, hỏi cô chị về công việc thì cô chị kêu cũng không biết, chỉ biết chỗ này là phụ huynh nhắm sẵn và giữ chỗ từ lâu rồi. Tao bảo khả năng hè tao ở lại Hà Nội đi làm thêm. Cô em bảo thế thì chết, không ai quản lý, ở đây 1 mình tha hồ tác oai tác quái. Tao cười, nghĩ có khi thế thật ấy chứ.
Luật vẫn chưa về, hỏi thì kêu em ở tình nguyện đợt 1 tiếp sức mùa thi luôn. Tao vô tình hỏi lại giống năm ngoái à, Luật tự nhiên trả lời là vâng, xong như kiểu chợt nhớ ra chuyện gì xảy ra năm ngoái thì hơi đỏ mặt. Tao bảo Luật tao xoay được tiền rồi nên tối sẽ sang trả, Luật kêu xoay ở đâu mà xoay, tao thú thật là có trúng lô từ hôm đấy nên 2 thằng về bờ cả rồi, hôm đấy cầm tiền để cho nàng vui thôi. Luật có vẻ không tin, bảo anh đừng ngại, lúc nào đưa cũng được mà.
Tao hỏi 2 chị em là bạn nào đưa mình về nhỉ, cô em kêu đi bộ đi cho khỏe chân, tao cười nói ơ chân anh khỏe rồi mà rồi nháy mắt, cô em ửng hồng gò má. Tự đứng dậy lấy chìa khóa xe đưa tao. Tao chở cô em đi khoảng 30m thì tao bảo quên điện thoại, cô em chờ đấy tao quay lại lấy.
Tao đi bộ quay lại, thấy cô chị ngồi buồn buồn, tao bảo tốt nghiệp rồi phải vui chứ. Cô chị kêu nhớ Hà Nội. Tao ôm cô chị, lại hôn, lần này tay tao tung hoành mông ngực. Nếu hoàn cảnh lúc ấy phù hợp thì chắc chắn là tới bến đấy. Tao bảo ẻm hãy chọn cho mình 1 người đàn ông thật tốt, tốt như anh là được. Cô chị khẽ cười.
Kết quả của kỳ học lê đồ gái gú là cấm thi 1 môn, trượt 2 môn, đã có lịch thi lại vào 24, 26. Lại phải cày đầu cày cổ vào học học thi thi. 2 chị em Hải Dương đã về, cũng đỡ bị ảnh hưởng nên tâm trạng ôn thi thoải mái. Bắc Ninh cũng về rồi, thằng thông mấy hôm nay lăng xăng đi hỏi việc khắp nơi, chán lại về lên net tìm, chưa khả quan mấy. Tao thi xong, lần này chắc là qua rồi.
Mùa hè nắng nóng oi bức, ở Hà Nội cũng kinh, tâm lý nản chí tìm việc đã bắt đầu xuất hiện thì cô chị học sinh hỏi anh có làm up bài không, tao hỏi up bài là thế nào thì ẻm giải thích là vào các diễn đàn, up các bài cho lên trang nhất. Đơn giản thế thôi à, cô chị học sinh cười kêu không thể đơn giản hơn, có điều mất thời gian vì phải up 4 – 5 diễn đàn, phải ngồi cả ngày ấy chứ. Cô bé kêu bên chỗ em quen đang tìm người làm vậy, em thì không thích việc này, gò bó quá, anh làm được thì em giới thiệu cho, lương 1,5 triệu 1 tháng. Tao gật đầu ngay, việc thế thì đơn giản quá. Cô chị học sinh kêu thế dạy xong đi em dẫn anh qua nhà anh chị đấy…
Dạy xong thì cô em bảo nhà anh chị ấy gần đây. Tao đạp xe chở cô chị học sinh đi ra đường cầu giấy, xong vào cái ngõ đéo gì không nhớ. Vào gặp thì 2 vợ chồng trẻ quãng ngoài 30 tuổi. 2 vị ấy kêu hiện đang bán quần áo và bán bao cao su, sắp tới làm thêm mảng cửa nhựa lõi thép. Nôm na là có 3 topic, 4 diễn đàn. Vậy là 12 topic, yêu cầu 10 – 15p up 1 lần, chỉ cần up đến 5h chiều, tối thì vợ chồng nó tự xem comment và tự up. Vợ chồng hắn bảo làm ở nhà thì làm mà không có máy đến đây ngồi máy của hắn cũng không sao. Tao bảo cho em làm ở nhà. Tháng 7 bắt đầu làm, cứ cuối tháng thì tự chủ động liên hệ để lấy lương. Tao ok. Chỉ hơi lăn tăn là bán cả bao cao su mới vl.
Hôm sau đi dạy 2 tiểu muội, là buổi gần cuối rồi, cơ bản ngồi chia sẻ kinh nghiệm làm bài với nọ kia, kiến thức thì đến tầm này không nhồi thêm được nữa. Tóc vàng bảo huynh sẽ về quê nghỉ hè, tao bảo không, mới xin được việc làm thêm, up bài. Ở lại Hà Nội cho vui. Tóc vàng kêu thế hôm nào đi thi đại học đưa muội đi nhé. Giữa cũng chen vào, đưa 2 đứa muội đi. Tóc vàng quay sang nói nhà bà gần đấy đi bộ được sao phải đưa. Tao nhìn 2 đứa chí chóe nói nhau, e hèm, bảo anh không đưa được đâu, anh bận ngồi up bài rồi.
Tóc vàng bảo không được, anh phải đưa em đi. Tóc vàng quả quyết. Tao cười, tóc vàng hỏi cười gì, tao bảo lúc huynh muội, lúc anh em thì là thế nào. Tóc vàng cười bảo à muội quên đấy. Cơ mà huynh phải đưa muội đi nhé, lấy hên. Tao hỏi thế có lương không, anh chỉ được trả lương gia sư thôi chứ có được lương xe ôm đâu. Tóc vàng bĩu môi kêu không thành vấn đề.
Hết buổi dạy, mẹ tóc vàng đưa tiền luôn, tao bảo còn 1 buổi nữa mà cô, mẹ tóc vàng kêu không sao, cứ cầm đi. Nếu nó đỗ đại học thì cô chú sẽ có thưởng cho cháu. Tao nghĩ bụng thi đại học thi cả 3 môn chứ có phải 1 môn của tao đâu. Nhưng kệ mẹ, coi là lời nói cho vui vậy thôi.
Vừa ra khỏi cửa thì Giữa đi ra kêu ơ hôm nay có người lấy lương mà quên khao nhé. Tao quay lại bảo thi xong đi rồi khao thể. Giữa cười nói cho em đi nhờ ra ngoài đường cầu giấy, tí người nhà em đón đỡ phải vòng vào đây. Tao gật đầu.
Giữa thuộc loại lá ngọc cành vàng, là tao đoán thế sau cái lần lùm xùm ở Mỹ Đình, hôm ấy chỉ nghe 2 thằng nhãi kia nói bố giữa ho 1 cái thì 2 anh áo xanh mất việc. Nhưng Giữa có vẻ vô tư không hề chảnh chọe, có nét đài các cũng có nét tinh nghịch, rất thu hút. Giữa hỏi sau này anh định làm gì, tao bảo anh là KSXD chứ làm gì, Giữa lại hỏi là chuyên đi xây nhà, xây đường đấy hả, tao trả lời chắc là thế.
Nói chuyện vớ vẩn mấy câu thì giữa nhắc hôm này em thi anh nhớ đưa em đi nhé, tao cười bảo anh đưa tóc vàng đi mà, giữa kêu không được, 2 đứa cùng là học sinh, không được thiên vị đứa nào. Tao bảo nhà em ở đâu, giữa kêu cách gần trường thi thôi. Vl. Gần thế thì đưa đón cccc gì. Giữa bảo tóm lại em phải thấy mặt anh trước khi thi và sau khi thi. Tao gật đầu, hỏi mỗi môn lý thôi chứ. Phải hỏi cho chắc không giống cô chị học sinh năm ngoái bắt lang thang lếch thếch cả 3 môn, nắng bỏ mẹ. Giữa nghĩ 1 hồi rồi nói, nếu anh đưa tóc vàng đi thi thật thì phải cả 3 môn chứ. Tao cười, con bé này thật là…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.