Hóa Đơn Tam Khúc

Chương 22:

Chilll

21/02/2024

Kết thúc mới bật điện, lúc này mới được chiêm ngưỡng cơ thể phấn 1 cách rõ nét. Thật đẹp. Nếu để có 1 sự so sánh cho dễ hình dung thì người phấn đẹp ngang “hóa đơn”… có thể nói là tuyệt đẹp. Tao phải thốt lên rằng em đẹp quá. Phấn có lẽ còn chưa tỉnh, mặt đỏ hồng, không nói gì, chỉ nhìn tao với ánh mắt long lanh…

Định hình lại sau cơn mơ. Đây là 1 loại cảm xúc nhất thời, giống như với Luật. Không có gì khác. Phấn lại đéo nghĩ thế, đéo nghĩ giống Luật. Phấn hỏi anh có người yêu rồi phải không, tao gật đầu. Phấn nói tiếp vậy tại sao anh còn đến bên em. Tao cứng họng. Phấn bảo mấy năm nay tiếp xúc không biết bao nhiêu người đàn ông, tao là người duy nhất phấn thấy thích. Là thích thôi nhé. Chết mẹ rồi, tỉnh táo mới thấy mình dại. Ngồi 1 lúc thì tao về, phấn tiễn tao và nói hy vọng anh không coi em là người qua đường… Câu nói đầy ý tứ.

Ngủ say vl, điện thoại chuông to, là tóc vàng gọi. Tóc vàng bảo ơ anh chưa qua em à, 6h rồi. Chết mẹ, tao bảo anh ngủ quên mất. Giờ qua sợ không kịp. Em bảo bố mẹ em đưa đi nhé. Tóc vàng càu nhàu bảo hôm qua đã dặn thế rồi mà… May quá nó không đòi gì nữa. Tao ngủ tiếp, 9h mới dậy. Nắng to quá. Bỗng dưng thấy có gì giống giống năm ngoái. Kỳ thi năm ngoái cũng đưa cô chị đi ngày hôm trước, hôm sau không đưa, nghĩ bụng bảo trưa nay mà chịch Luật thì đúng là lịch sử lặp lại.

Cuộc sống có những sự trùng hợp vô cùng. 10h Luật gọi điện bảo có nhà không ẻm qua. Tao bảo có.

Mãi 11h Luật mới qua. Tao bảo sao tình cảnh giống năm ngoái thế nhỉ. Luật cười. Mẹ kiếp, Lịch sử lặp lại thật. Tao lại chịch Luật trong phòng của tao, 2 nháy. Luật bảo hè này em ở lại làm thêm, có khi phải cấm bản thân không gặp anh mất, chứ cảm xúc lần nào cũng thế này thì chết. Luật cười hihi. Quên mẹ cả up bài, may là thằng thông ở bên Mỹ Đình tưởng tao đưa học sinh đi thi nên vẫn up nhiệt tình. Lâu lắm mới yêu thương Luật, toàn là do cảm xúc nên phiêu không thể tả. Ngẫm nghĩ, Luật lúc nào cũng ân cần, tận tình bên tao, thật đáng trân trọng.

Kết thúc đợt thi, cả 3 cháu học sinh ra điều phấn khởi, chắc là đỗ thôi. Chỉ ngồi chờ kết quả. Tóc vàng bảo cuối tháng 7 định đi đà nẵng cùng nàng giữa với cả 2 thằng nhãi kia. Rủ tao đi. Tao bảo đéo đi, tiền đéo đâu mà đi.

Tóc vàng nói thì để 2 trò tỏ lòng biết ơn thầy cũng được mà. Đéo được, không dính dáng đến tiền nong, mang tiếng đi ăn ké, rồi thiếu tự tin, ở nhà cho lành. Được chục ngày thì Giữa chat chit bảo nhớ huynh quá, trước tuần 2 buổi đều đặn gặp, giờ nửa tháng không gặp thấy thiếu thiếu. Tao bảo xuống đây chơi.

Tối hôm đó thấy 2 ông nhãi và 2 bà nhãi mò xuống, bảo huynh ơi ra Mỹ Đình đi. Ừ thì đi. Ra Mỹ Đình ngồi trà đá sân vận động, rất lâu rồi không ngồi ở đây, không khí cũng thoáng đãng mát mẻ hơn trong phố nhiều. 4 Đứa ranh bàn kế hoạch du lịch, tao trầm ngâm nghe, không nói gì.

2 thằng nhãi kia bảo huynh đi đi, đừng nghĩ chuyện tiền nong với bọn đệ làm gì, mọi người đều quý huynh coi huynh như anh cả trong nhà mà. Tao rút điếu thuốc hút, trong đầu nghĩ giữa mình và bọn này còn khoảng cách xa lắm, chơi bời thông thường thì được, động chạm vào tiền nong không hay.

Tao im lặng tiếp. Tóc vàng lay lay tay tao bảo anh, đi đi anh, đi cùng bọn em cho vui. Giữa thì cười bảo huynh nghe không, nó phải đổi cách xưng hô để gạ gẫm huynh kìa, huynh đừng từ chối nó.

Tao bảo tiền nong không phải vấn đề đâu, vấn đề là anh với bọn mày khác nhau về đẳng cấp ở khía cạnh tài chính, anh nói thật đấy. Anh không tự ti nhưng anh muốn chơi sòng phẳng, như vậy mới lâu bền.

Tóc vàng cố vớt vát, hay là đi chỗ nào gần thôi, không đi đà nẵng, như vậy thì chi phí sẽ rẻ. 2 thằng nhãi kêu đúng đấy, đà nẵng xa bỏ mẹ, vậy thì cứ quyết thế nhé, cả bọn đi, địa điểm thì cho con tóc vàng chọn. Huynh không đi bọn đệ buồn lắm…

Tao cười, nhìn bọn nó thầm nghĩ rồi bọn mày vào đời, không biết bọn mày còn suy nghĩ đơn giản và sống nhiệt tình hết mình như thế nữa không. Ngồi đến muộn muộn, hô hào nhau về. Tao bảo bọn mày về đi, anh vào đứa bạn chơi hỏi nó chút việc, có khi ngủ lại chỗ nó luôn.



Mấy đứa biết thừa lúc trước tao cũng ở Mỹ Đình nên cũng không ý kiến mà ra về. Tao thì về xóm trọ cũ, 2 chị em Hải Dương ở quê, vậy là chỉ quen mỗi Luật, tao không gọi điện trước, cứ tự nhiên đi bộ vào. Xóm đéo thay khóa cổng thì phải, tao vẫn dùng chìa cũ mở bình thường. Phòng Luật sáng đèn nhưng đóng, tao đi khẽ vào. Thấy có đôi giày nam ở trước cửa, tao đứng lại, tim đập thình thịch. Ơ đm, chả nhẽ Luật lại cảm xúc nhất thời với thằng nào. Tao thấy suy sụp 1 chút, đành rằng không phải người yêu nhưng nếu như vậy thì mình khác đéo gì chuối cho nó chăn…

Tao đi ra cổng, đứng châm điếu thuốc hút, rồi đi đi lại lại. Nên về hay nên vào giả vờ để hỏi cho ra nhẽ, suy đi tính lại 1 hồi, rít nốt hơi thuốc rồi búng mẩu, quyết định đi về. Tao đéo là gì của Luật, chỉ là bạn bè bình thường, không nên can thiệp chuyện riêng tư như vậy.

Đi được trăm mét, lại đéo đành lòng, đm, quay lại, thôi cứ giả vờ đến cổng rồi gọi điện thăm dò, cho đỡ tò mò, để vậy ấm ức trong lòng lắm. Mở cổng đi vào, tao nhìn vào thấy điện phòng Luật đã tắt, đôi giày vẫn đó. Mẹ kiếp, định ôm nhau cả đêm cơ à. Tự dưng thấy lửa giận bùng lên. Tao ra cổng gọi điện, Luật bắt máy nhanh.

Hỏi sao gọi muộn thế, tao giả vờ dây dưa nói tào lao, lắng tai nghe xem có tiếng thì thào hay dấu hiệu gì không, tao còn giả vờ nói nóng quá định ra Mỹ Đình trà đá, em có đi không. Luật trả lời ôi muộn rồi đi gì nữa, đm thế tức là đang từ chối, tao lại càng thêm nghi ngờ. Tao hỏi ơ em ở 1 mình à, Luật kêu vâng, bạn em về nghỉ hè lâu rồi mà.

Tao hỏi lại có chắc là ở 1 mình không, Luật ngạc nhiên đáp sao anh hỏi thế rồi đáp, nếu em ở 2 mình thì sao, hihi. Tao lại đéo biết trả lời thế nào, ậm ừ, Luật nói tiếp em chả 1 mình thì với ai nữa mà anh phải hỏi, không tin thì qua mà kiểm tra. Tao bảo ừ, vậy thôi đi ngủ, anh hỏi linh tinh ấy mà.

Cúp máy luôn. Kiểm tra thì kiểm tra, sợ đéo gì. Tao vào phòng Luật gõ cửa, Luật dậy bật điện nhưng không mở cửa mà hỏi ai đấy. Tao giả giọng bảo cảnh sát khu vực đây, kiểm tra tình hình đăng ký tạm trú tạm vắng.

Có lẽ khả năng giả giọng của tao kém nên Luật nhận ra, mở cửa luôn cười hihi kêu ôi thật bất ngờ. Thấy thái độ bình thường lắm. Tao vào phòng, Luật hỏi sao đi chơi giờ này, tao cười bảo không được à, thế thôi để anh về. Luật bảo ừ về đi cho em ngủ, muộn rồi, tao lại sinh nghi, ngó quanh thấy chỗ nhà vệ sinh, tủ quần áo là những chỗ có thể núp.

Tao giả vờ dỗi bảo vậy anh về, bước ra đến cửa, Luật đứng dậy với kéo tay lại nói hihi đùa tí mà, vừa đến đã về thì lại chả bõ công đi chơi. Tao hỏi ơ đôi giày nam của ai đây. Luật im im rồi nghĩ nghĩ rồi phá ra cười. Luật nói à hiểu, hiểu rồi. Anh đang ghen à? Luật là người tinh tế, nói ít hiểu nhiều, Luật nói tiếp mời anh cảnh sát khám phòng giúp em, hahaha.

Tao nhìn Luật cười, ngực rung bần bần, Luật mặc áo 2 dây để đi ngủ, chắc nãy không kịp thay hoặc lười không thay. Dứt cơn cười Luật mới nói, khổ, đi tình nguyện mà em lại không có giày thể thao, nên mượn của đứa bạn, đây là giày nữ anh nhé, à mà nhìn cũng giống giày nam thật anh nhỉ. Đm, té ra là thế, lòng tao đang nặng chịch bỗng hóa nhẹ tênh. Tao lại ngồi xuống giường bảo thế mà cứ tưởng… Luật lại cười hihi, anh ghen thật á. Tao gật rồi lại lắc rồi lại gật… Luật nhìn tao trìu mến…

Tao kể chuyện đi uống nước với bọn nhãi kia, kể luôn cả chuyện bọn ranh rủ, đúng hơn là mời đi du lịch nọ kia. Luật nghe xong có vẻ hào hứng bảo hay là đi đi anh, cho em đi cùng. Tao quay sang nhìn Luật, Luật bảo thích mà anh, đi gần gần thì 2 ngày 1 đêm thôi, cũng không tốn kém lắm đâu.

Chuyện tiếp theo có lẽ không cần kể, vừa quất hôm trước 2 nháy, thấy gần gũi hơn nhiều, vậy là đêm hôm đó làm 3 nháy, ngủ luôn ở phòng Luật. Thời đó nghèo khổ, ăn uống kém mà khỏe thật, 3 nháy ngon ơ. Sáng hôm sau thằng thông gọi điện bảo đmm đi đâu không về up bài à, tao bảo mày up đi chiều về tao up, tắt mẹ máy luôn. Dậy, không thấy Luật đâu, lúc sau mới thấy ẻm về, đưa khăn mặt và bàn chải đánh răng bảo em vừa đi mua về cho anh.

Cả buổi sáng 2 đứa quấn quýt, tình cảm tăng thêm 1 bậc, không còn là cảm xúc nhất thời nữa. Luật rủ đi lên cửa hàng của chị gái ẻm không, tao bảo thôi anh về, Luật bảo em đưa anh về. Về đến phòng tao, Luật xem chừng còn quyến luyến lắm, thằng thông lấp ló trong phòng nhìn thấy, tao vào phòng, thằng thông hỏi ngon chim chứ.

Tao bảo ngon đéo gì, đi nhờ xe thôi mà. Thằng thông không hỏi gì thêm. Thằng thông kêu kiếm thêm việc gì làm cho vui nhỉ, mỗi việc này chán bỏ mẹ. Tao gật gù, 2 thằng lên mạng tìm, hỏi hỏi han han mà chả thấy việc phù hợp, chỉ thấy tuyển bưng bê nhà hàng là nhiều… Trưa, đi ăn cơm, tự dưng lại sợ gặp Phấn, đéo hiểu sao. May là không gặp. Về phòng 2 thằng vắt chân lên ngủ, như đã thống nhất với chủ lao động thì buổi trưa từ 12h đến 1h30 không cần up vì ít người online…



Bọn nhãi ranh thi đại học xong cứ 3 – 4 hôm lại rủ tao đi trà cháo nghe tao nói phét, hoặc có cái gì khó xử cũng alo hỏi tao, vô tình tao trở thành sư huynh đúng nghĩa. Thằng Lái chat chit than vãn bị người yêu đá, thằng Sau kêu ca đang thích 1 chị sinh viên gần nhà nhờ anh tư vấn. Giữa thì kêu đau bụng, hay buồn ỉa cũng kể lể với tao. Tóc vàng 1 tuần gọi điện không dưới 3 lần.

Nghỉ hè chả có thứ ngày tháng gì hết, hôm ấy là thứ 6 thì phải. Tóc vàng gọi điện bảo đang buồn, huynh đưa muối đi chơi đi được không, tao bảo đi xe đạp nhé, tóc vàng kêu xe gì cũng được. Tao bảo thôi, chở muội mệt lắm. Tóc vàng kêu ê ý ông là tôi béo hả. Con ranh đổi cách xưng hô ngay được, tao bảo nó xưng hô không lễ phép, không tiếp chuyện nữa, tao tắt máy luôn. Tóc vàng gọi lại ngay tức khắc kêu muội xin lỗi, muội đang bực bội đây, ở nhà không muội qua chơi. Tao bảo có, đang ở nhà, muốn ta tư vấn gì thì nhớ mang quà cáp qua.

Nửa tiếng sau vị tiểu muội tóc vàng qua, đéo rõ đi bằng phương tiện gì, thấy mặt buồn thỉu buồn thiu, vào đến phòng chào hỏi vài câu linh tinh. Thằng thông kêu tôi đi có việc, tối không về nhé.

Đm. Thằng lồn này đứa nào con gái đến chơi nó cũng bảo thế, xong toàn ra quán net ngồi hoặc đi đéo đâu không biết, chờ tao gọi điện mới về. Tao hỏi tóc vàng có chuyện gì mà xị mặt thế, mất xinh. Tóc vàng thở dài bảo chán không có ai chơi nên buồn. Hỏi ơ bạn bè đâu hết, ẻm trả lời chúng nó đi du lịch hết rồi.

Tao liếc nhìn bảo vậy là không được đi nên buồn hả. Tóc vàng gật, kêu phụ huynh bận, papa đi nước ngoài công tác, mama thì họp hành suốt ngày, kêu chờ bao giờ papa về thì đi. Ồ, nỗi buồn của tiểu thư, đơn giản quá. Tao không nói gì, vào up bài. Tóc vàng nhòm nhòm hỏi huynh bán bao cao su á, tao trả lời ta là người up bài thôi. Tóc vàng buột miệng dùng bao cao su không thích tí nào. Tao quay lại, trố mắt nhìn, tóc vàng đỏ bừng mặt, lần đầu tiên thấy nó đỏ mặt kiểu vậy. Ẻm cố thanh minh kêu ý muội là… Tao cắt lời bảo ừ huynh cũng thấy thế, dùng cảm giác không chân thật, chuyện bình thường mà, đây là vấn đề khoa học tình dục, không có gì mà ngại.

Tóc vàng nói huynh sành sỏi quá nhỉ. Tao cười Tao ngứa mồm gợi chuyện bảo muội có người yêu chưa, tóc vàng trả lời huynh còn phải hỏi sao, có rồi thì chắc không ngồi đây với huynh.

– Vậy muội đã từng yêu rồi chứ – Đã từng, hồi lớp 11, yêu 1 anh lớp 12.

Ồ, vậy là đã choạc nhau từ lớp 11 rồi, tao nghĩ trong đầu thế thôi chứ đéo dám hỏi.

Tóc vàng hỏi huynh có người yêu rồi chứ, tao gật đầu. Tự dưng thấy mông lung, người yêu mình bây giờ là cô em Hải Dương hay là Luật nhỉ, mẹ kiếp, vừa thoát cô chị thì lại dính vào Luật, đau đầu ra phết. Tóc vàng nói tiếp huynh kể chuyện tình yêu của huynh đi, quen nhau thế nào, yêu nhau ra sao, có cãi nhau không, à mà huynh yêu mấy người rồi.

Tao trầm ngâm bảo có gì mà kể, quen nhau, ngủ với nhau rồi yêu nhau, đơn giản mà. Tóc vàng cười hinh hích bảo vô duyên thế. Tao hỏi còn muội thì sao. Tóc vàng bảo muội cũng giống huynh thôi, có điều có thêm đoạn chia tay, đợt mà huynh bắt đầu dạy muội là lúc muội mới chia tay đấy.

À, vì thế nên đợt đấy muội cau có như con chó hả. Tóc vàng cười hihi, 1 phần là vì thế. Không chờ tao hỏi thêm tóc vàng bắt đầu kể lể rằng thằng đấy học trên 1 khóa, cùng trường, đẹp trai, 2 đứa yêu nhau 1 năm, hết lớp 12 thì thằng kia đi du học, trước khi du học thì 2 đứa có chịch nhau, tóc vàng phát hiện thằng kia còn cùng lúc đang chịch mấy đứa khác.

Quả là 1 cú sốc tình cảm đầu đời. Tao nghe chuyện xong ra vẻ thông cảm bảo buồn thật, nhưng muội phải vui lên vì chưa dấn sâu vào nó, phát hiện sớm chia tay sớm vậy là tốt, muội còn trẻ mà. Tóc vàng mỉm cười bảo muội vui lên từ khi gặp huynh đấy… Tao hỏi thế muội quên thằng kia chưa, tóc vàng bảo quên từ lâu rồi. Tao hỏi tiếp vậy là cũng không sâu đậm lắm nhỉ, quan hệ mấy lần rồi. Tóc vàng bảo 3 lần, à mà việc riêng huynh hỏi làm gì, vô duyên. Tóc vàng cười nhe nhởn rồi hỏi thế huynh bao nhiêu lần. Tao im lặng không trả lời, tóc vàng giục trả lời đi, tao bảo đang đếm, mà không nhớ nổi đâu, hehe.

Ngồi chém gió đến hơn 5h thì tao bảo muội không về đi còn la cà gì nữa, tóc vàng bảo không muốn về, về nhà chán. Tao trêu vậy cứ ở đây với ta, ta sẽ chịu khó đi làm kiếm tiền nuôi muội, chắc nuôi 1 vài ngày không thành vấn đề. Tóc vàng bĩu môi kêu ai cần huynh nuôi, muội tha chả nuôi huynh thì thôi. Đùa nhau lúc thì tóc vàng bảo tối nay muội mời huynh đi ăn, ok. Tao gật đầu, ngại đéo gì đâu…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hóa Đơn Tam Khúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook