Hóa Đơn Tam Khúc

Chương 48:

Chilll

21/02/2024

Luật phụng phịu nói em nói cho anh biết nếu em phát hiện ra anh lằng nhằng thì đừng trách, giờ anh là người yêu em rồi, không phải như trước đâu mà vớ vẩn nhé. Tao vâng vâng dạ dạ cho hài hước, tao hỏi thế giờ em qua anh hay anh qua em. Luật bảo khi nào chưa rõ ràng thì không qua lại gì hết, triêu niêu cảnh cáo. Đm, lại còn thế nữa. Tao bảo ở 1 mình buồn quá, Luật kêu kệ anh, cho chừa. Đm, chừa cái đíu gì không biết.

Tình cờ gặp lại nhau. Thấy bóng dáng quen quen, là phấn, phấn cùng bạn đang đi bộ vào ngõ này. Tao quay mặt đi. Tao không muốn dính dáng đến cái cũ, đặc biệt là tình cũ. Phấn đi qua, có lẽ cũng không nhìn thấy. Tao nghe tiếng nói đang cười đùa với bạn đi cùng. Nhìn phấn từ phía sau, vẫn thân hình mỹ miều ấy, không biết giờ đang là của ai…

Ngồi chán thì về, online đến 10h thì tắt điện đi ngủ. Vừa nằm xuống giường điện thoại chuông.

Là phấn gọi, tao bấm không nghe. Phấn nhắn tin bảo hôm nay em có việc đi qua ngõ nhà anh, em nhớ anh, em biết em không còn được phép gặp anh nữa, nhưng em chỉ muốn nói là em nhớ anh… Đm, tự nhiên nhắn tin mùi mẫn thế, làm tao có chút bối rối. Nằm ngẫm nghĩ 15p tao mới nhắn lại, những chuyện đã qua, để nó qua đi. Phấn trả lời ngay, em có thể gặp anh 1 lần không, em muốn nói chuyện 1 lần để anh hiểu. Không để tao nhắn tin trả lời, phấn gọi điện. Tao nghe máy, phấn bảo em đang ở quán cafe đầu ngõ nhà anh, anh gặp em 1 chút được không. Tao chần chừ, nghĩ có lẽ cũng nên nói cho xong. Tao bảo chờ anh 10p…

Phấn ngồi 1 mình ở góc quán, tao ra, phấn nở nụ cười. Tao ngồi xuống, gọi 1 ly cafe sữa. Hỏi phấn đi đâu qua đây, phấn bảo em đi liên hoan trên lớp, hỏi mới biết đứa bạn cũng ở trong ngõ này, em qua nhà nó chơi. Tao gật đầu. Phấn bảo anh vẫn thế nhỉ, vẫn nhẹ nhàng thế. Bỗng thấy mắt phấn đỏ hoe. Tao quay mặt đi, phấn nói em nhớ anh lắm. Tao thở dài.

Cafe được bưng ra, tao khuấy khuấy, nhấp 1 ngụm, đắng ngậy. Nhăn mặt. Phấn bảo sao hôm nay anh lại uống cafe, các lần toàn uống sinh tố với bò húc. Tao trả lời uống cafe cho nó phê.

Phấn khúc khích cười, đưa tay lau mắt. Phấn bảo em gặp anh chỉ muốn nói thêm 1 lời xin lỗi. Em không yêu anh kia, chỉ là anh ấy si mê em quá… Tao ngắt lời, tao bảo em đừng nhắc chuyện cũ làm gì. Phấn im lặng. 1 lúc sau phấn nói, anh cho em 1 cơ hội được không anh. Tao bảo cơ hội gì, phấn bảo cơ hội để lại làm người yêu anh. Tao nói ngay, anh đang yêu Luật, em cũng biết phải không, mong em hãy tôn trọng anh giống như anh đã từng tôn trọng em ngày trước. Phấn thẫn thờ.

Tao tự nhủ phải thật mạnh mẽ, cứng rắn lúc này, nếu mềm lòng thì mọi chuyện sẽ đi xa lắm, tao đã từng yêu phấn, phấn cũng yêu tao, yêu hết mình, nhưng đã chia tay rồi mà, tao đang vui vẻ bên Luật, người con gái duy nhất khiến tao phải nghe lời, phải đắng lòng dầm mưa cái ngày biết tin em có người yêu… Nếu lại lằng nhằng với phấn có khi mất cả chì lần chài, tao không còn là cậu bé như cái ngày mới bơ ngơ xuống Hà Nội, không còn sống vô tư, yêu vô lo nữa.

Tao nói tiếp. Nếu được hay xem nhau như bạn, nếu không được, gặp nhau xin đừng chào nữa. Phấn òa khóc, phấn khóc to làm thu hút cả sự chú ý cũng những khách ngồi quanh đó. Tao động lòng nhưng lại không biết phải làm thế nào, đành ngồi im nghe phấn khóc. Phấn lại mếu máo giống cái lần chia tay, phấn nói đi nói lại em xin lỗi anh… Sống mũi tao cũng cay cay, khóe mắt bỗng có giọt nước chực rơi. Nếu cứ ở đây tiếp, tao sợ sẽ không cầm lòng nổi. Tao đứng dậy lại phía quầy thu ngân gửi tiền. Tao lại bàn, kéo phấn dậy bảo về thôi em… Phấn sụt sịt lặng lẽ đi theo. Tao bảo vẫy taxi nhé, phấn lắc đầu. 2 Đứa đi bộ ra mãi phía cầu giấy, im lặng, không nói câu nào.

Bóng đèn cao áp, tiếng còi xe inh ỏi đánh thức tâm hồn đang rối loạn. Tao bảo em về đi phấn, muộn rồi. Phấn ngẩng mặt lên nhìn tao, mắt còn ướt. Phấn bảo em không thể quên được anh, em chưa bao giờ yêu ai như yêu anh, anh có biết không. Tao không nói gì. Đúng hơn là không biết nói gì. Tao vẫy vẫy taxi, mấy xe mà không xe nào dừng lại. Phấn bảo em tự về được, anh về trước đi. Tao bảo thôi, đi bộ về, anh đưa em về.

Dọc bờ sông tô lịch đen ngòm, mấy hàng cây trứng cá lòa xòa, buổi tối nhìn khung cảnh thật nhếch nhác như xóm ven đô, cái đường nguyễn ngọc vũ lúc ấy còn lởm chởm, toàn mấy quán cơm, quán ăn chật dúm, bóng cây, bóng nhà loang lỗ làm tô đậm thêm mấy nét liêu xiêu. 2 bóng người 1 cao 1 thấp lẳng lặng đi gần nhau, 1 khoảng cách gần thế mà không thể chạm lại, có lẽ bởi trong lòng đang cách nhau 1 khoảng xa với vợi. Không ai nói với ai câu nào.

Đến đoạn cầu yên hòa phấn mới nói, em khoác tay anh được không. Tao không trả lời, phấn chủ động lại khoác tay tao, 2 bóng phía sau đã gộp thành 1, phấn nói tiếp đi bên anh em thấy thật yên bình. Tao lại im lặng. Phấn không nói thêm gì nữa. Về gần xóm trọ phấn, phấn bảo em nghỉ làm rồi anh, đợt này cũng đang làm tốt nghiệp, tao hỏi bao giờ bảo vệ, phấn kêu chắc tháng 6, à anh bao giờ, nhớ báo em biết, em qua tặng hoa. Tao ậm ừ. Về đến cổng xóm trọ, nơi này ghi dấu mối tình tao với phấn. Tao bảo phấn vào nhà đi rồi quay lưng lại đi luôn. Phấn gọi 1 tiếng đứt đoạn Anh…



Tao dứt khoát bước đi. Bước thật nhanh, ra đến ngoài đường mới đi chậm lại. Vừa đi vừa ngẩn ngơ nghĩ ngợi, thương phấn nhưng không có nghĩa là có thể quay lại.

Ngó quanh xem có xe ôm nào không thì mãi chả thấy, chắc phải đi bộ ra cầu mới có. Đang lang thang thì bỗng thấy tiếng ơ anh, anh đi đâu đấy. Quay sang, là Thôi miên. Tao cười bảo xin chào, đi dạo phố. Thôi miên kêu dạo phố ai lại đi đoạn sông này, có đi nhờ về không. Tao lắc đầu bảo không, anh đi bộ quen rồi.

Thôi miên bảo lên xe đi không phải ngại. Tao leo lên luôn. Thôi miên kêu em ở bên láng, vừa đi chơi về, anh ở chỗ nào. Tao bảo cho 1 cuốc về nguyễn phong sắc. Thôi miên vít ga, phóng vèo vèo, đm dân tổ hay sao. Về đến ngõ, tao bảo ok, cảm ơn nhé. Thôi miên nhìn tao cười bảo không có gì, tao ngẩng lên, lại chạm vào đôi mắt lồn này, đéo đỡ nổi phải quay đi. Thôi miên cười hihi. Tao không đành được hỏi mắt em thế nào ấy, thôi miên kêu thế nào là thế nào, tao bảo nhìn vào bị say. Ẻm lại cười hihi nói thế thì đừng nhìn. Tao cảm ơn, chào về.

Về đến nhà, hơn 12h mẹ rồi, nay đi bộ rã cả chân. Nãy được hớp cafe, giờ không thấy buồn ngủ. Lại bật máy tính ngồi, chả có ma nào online, vào room chơi. Giở mấy trò quậy phá ra nghịch, lại gây chiến với bọn room khác, cứ thằng nào lên mic hát là boot cho out, hài phết.

Quay lại room của tao thì cũng đang có bọn đến phá, tao kệ mẹ, thấy có nick nhảy vào đòi add, là nick của thôi miên, tao đồng ý. Thôi miên kêu không ngủ đi anh, tao bảo không ngủ được, thôi miên rủ thế đi chơi không, tao bảo giờ này có gì mà chơi, thôi miên gõ lại gớm cứ chém, anh mà không chơi đêm á. Tao nghĩ, hình như con bé này đang hiểu nhầm tao sau vụ offline lùm xùm thì phải. Tao bảo không chơi đêm bao giờ, chỉ đi đánh điện tử thôi. Thôi miên gửi hình icon ngơ ngác kèm chữ em tưởng bọn anh phải sống về đêm chứ. Đm, đúng là nhầm nhọt rồi.

Tao bảo em tưởng anh là dân xã hội à, thôi miên nói ơ thế không phải sao. Vl. Biết ngay mà, lại mất công giải thích một hồi, thôi miên mới à à ra thế. Đéo thấy em nói gì thêm, có vẻ em thích chơi với dân xã hội thì phải.

Ngày thứ 7 tưởng nhạt nhòa mà trôi qua đầy sóng gió. Ngủ 1 giấc không được ngon cho đến 7h sáng hôm sau. Đang đánh răng thì em nâu lên bảo em lấy lọ sữa rửa mặt, tao bảo lần sau tắm nhớ mang dây dợ về, làm anh hôm qua tắm mà rạo hết cả rực, nâu cười. Nâu bảo thế từ hôm nay em lên đây tắm nhé, tao đang bọt đầy mồm cũng phải nói tắm cc.

Đến chiều thì thằng thông xuống, xách theo cả con gà đã vặt lông sẵn. Nó kêu làm lông ở nhà cho tiện. Lại thu xếp làm nồi lẩu, 2 thằng hì hục nấu, cho 2 em ngoại thương làm rau cỏ. 2 Ẻm đi tắm trước, tao với thằng thông nấu nốt. Nấu xong thằng thông lên tắm, tao ngứa ngáy vác quần áo xuống bảo tắm nhờ bên dưới. Nâu kêu ơ cẩn thận đấy, tao hỏi cần thận gì, nâu kêu vào thì biết. Đệt mợ, hóa ra bên trong quần áo lót treo tung tóe, tao nhìn thấy rồi quay ra bảo thôi, đéo tắm nhờ nữa. Nâu với đen cùng cười he hé lên. Bọn mất nết.

Tối 4 đứa ăn uống, tao mua can 5 lít bia mà uống hết sạch. 2 em da tối màu uống xong cũng thấy má hồng. Tao lên phòng, nâu lên theo bảo để khoảng trời riêng cho đôi uyên ương kia. Tao trêu ở dưới khó chịu à, nâu cười nói bọn đấy mất nết không tả được, nhiều lần phát ngượng lên ấy. Tao nằm giường cho nâu ngồi máy tính, nhìn từ sau, dáng người nâu hấp dẫn ra phết. Đang dâm đãng nghĩ ngợi thì nghe tiếng Bắc Ninh gọi nheo nhéo, mở cổng mở cổng. Tao xuống mở cổng, bắc nình thấy tao nhăn nhở cười. Tao bảo em sẽ biết tay anh. Bắc Ninh xòe điện thoại bảo dám không, điện thoại này chụp ảnh nét lắm…

Lên phòng thấy nâu đang ngồi máy tính úp tai nghe đang xem phim online. Tao vỗ vỗ vai thì nâu giật mình ngoái đầu lại, bỏ tai nghe ra kêu đang xem phim giật hết cả mình. Tao hỏi phim gì đấy thì ẻm kêu phim ma, nghe mấy đứa trên lớp giới thiệu là hay lắm nên tò mò xem. Tao bảo thế cứ xem đi, anh sang phòng Bắc Ninh xử lý nó vụ hôm trước troll anh. Nâu gật đầu bảo sang híp chết nó đi anh nhé.

Sang gõ cửa phòng Bắc Ninh. Bắc Ninh nói vọng ra ai đấy, chờ tí đang tắm. Tao lại về phòng, đang định dọa nâu tí thì nhìn thấy chỗ nào đó có vấn đề. Nâu ngồi ghế, áo phông ngắn làm hở đoạn lưng chỗ gần cạp quần, cũng không có gì đáng nói nếu chỗ đó không lộ ra sợi dây nhỏ. Ôi nhìn kích thích vl, tao mới chỉ thấy trên web sex. Tao tiến lại nhẹ nhàng nhìn cho kỹ, sơi dây màu đen. Dường như nâu cũng linh cảm được gì đó không ổn nên quay lại, thấy tao, nâu bỏ tai nghe ra nhe nhởn cười nói lại định dọa em à, không sợ nữa đâu. Tao bảo em đang dọa anh thì có, nâu kêu em dọa gì anh đâu. Tao bảo em là yêu quái hay người nhện, anh thấy có cái gì như cái chân con nhện lộ ra kìa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hóa Đơn Tam Khúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook