Chương 69:
Lộc Thời An
20/10/2021
Hoa huyệt cô vừa gấp vừa mềm, Phó Tư Duyên bẻ cánh mông no đủ, từ góc độ này anh có thấy thấy rõ hoa huyệt lầy lội chất chứa mật dịch.
Bên trong hoa huyệt chật hẹp ướt nóng co chặt, đem cự vật kẹp chặt. Phó Tư Duyên hoàn toàn đi vào, đầu quy đè ép hoa huyệt mở ra nhanh chóng đâm vào mạnh mẽ cọ xát mị thịt, nghiền áp thịt non kéo ra mật dịch trong suốt.
Triệu Kim Mạn bị làm thoải mái, anh không mang bao, đường gân trên côn thịt kia vừa thô vừa to nhiều lần đâm thẳng nơi nơi sâu nhất. Mỗi lần như thế đều đem đến ngọn lửa kịch liệt. Cô mở rộng chân, hùa theo chuyển động đưa đẩy, “Quá thoải mái, anh trai làm em tiết nhiều mật dịch.”
Cô vặn vẹo người, xưng hô mấy ngôn từ cấm kị.
Phó Tư Duyên càng trở nên hưng phấn, con ngươi thâm thúy trầm xuống, vòng tay ra trước ngưc vừa xoa bóp vừa làm cô.
Anh cúi đầu, ngậm lấy thịt nhũ nhấm nháp, “Bảo bối, em có ham muốn nhiều như vậy có phải ngày nào cũng thử mấy món đồ chơi sắc tình?”
Côn thịt như máy đóng cọc, đầu quy to tròn khuấy đảo tâm hoa làm nó run rẩy.
“Từ bỏ, anh trai thật lợi hại, nơi đó chỉ cần cự vật của anh trai.”
Cô hóp bụng hút lấy côn thịt.
Ánh mắt anh nóng như lửa, dục vọng cuồn cuộn như sóng biển, bên trong cô ấm áp anh luyến tiếc không muốn rời.
Phó Tư Duyên ôm eo cô, bế cô lên đi đến ban công từ phía sau làm cô.
Anh dùng tay vỗ lên bờ mông cao vểnh, mông thịt trắng trẻo bị anh vỗ vào hằn lên vệt đỏ.
“Anh trai đánh em thật sướng.” Cô nhếch mông, ánh mắt ngập sương mù quay ra sau nhìn Phó Tư Duyên, “Anh trai dũng mãnh lợi hại.”
Phó Tư Duyên chế trụ eo cô, đêm nơi thô dài kia một lần nữa cắm vào.
Triệu Kim Mạn không ngừng vặn vẹo mông, bên trong quá ngứa, dịch thủy từ từ chảy ra càng tiện cho Phó Tư Duyên ra vào.
Cô nhìn màn đêm ngoài cửa sổ, phía dưới có tiếng cói xe, cô ngửa đầu hét lên, kẹp chặt mông co rút bụng nhỏ.
Mã mắt tiết ra nhiều tinh dịch, Triệu Kim Mạn rầm rì, “Bắn cho em, anh trai bắn tính dịch cho Mạn Mạn.”
Dưới tiếng rên của cô, một dòng nước ấm áp tiên vào hoa huyệt, Phó Tư Duyên ôm lấy cô, cự vật mềm xuống vẫn ở bên trong âm hộ.
Đêm này Triệu Kim Mạn cao trào không ít lần nhưng cô vẫn cảm thấy chưa đã, quay đầu hôn Phó Tư Duyên.
Môi anh là bờ môi gợi cảm nhất cô từng thấy.
“Ông xã ôm em về phòng.”
Triệu Kim Mạn cuốn lấy eo anh, gương mặt kiều mị giảo hoạt, vài sợi tóc bị mồ hôi thấm ướt dán chặt trên mặt tăng vài phần quyến rũ.
Phó Tư Duyên ôm eo cô, tùy ý để cô làm càn, Triệu Kim Mạn tự mình xoa ngực nhưng lực tay cô nhẹ chẳng đem lại cảm giác gì.
Xoa ngực một hồi khoái cảm cũng không đến, cô kéo tay Phó Tư Duyên đặt lên ngực mình, “Giúp em xoa.”
Cô ngồi quỳ trên người anh, bắt đầu vận động, không quên rên rỉ vài tiếng. Tự mình dùng hoa huyệt cắn nuốt côn thịt.
“Ông xã, âm hộ bị anh cắm hỏng rồi, sâu quá.”
Giờ khắc này, Triệu Ki Mạn như ngồi trên tàu lượn siêu tốc, chống tay lên vai anh nhấp nhô.
“Anh động được không, người ta không còn sức.”
Phó Tư Duyên giữ eo cô, giúp cô cử động, mật dịch văng ra khắp nơi còn bắn lên cơ bụng anh.
“Hút lấy tinh dịch, không được bỏ sót giọt nào.”
Phó Tư Duyên phun ra luồng tinh dịch nồng đậm vào thẳng hoa huyệt.
Sau khi bắn tinh anh dồn dập thở dốc, Triệu Kim Mạn mệt mỏi dựa vào người anh.
Phó Tư Duyên ôm cô, xoa xoa mái tóc dài, Triệu Kim Mạn dùng tay vẽ vòng tròn lên người anh, “Sang năm anh có thể lên chức ba rồi.”
Từ khi ba cô gặp chuyện, mọi người đều tránh né không muốn giúp chỉ có Phó Tư Duyên giúp cô giải quyết cục diện rối rắm. Cô sợ rằng anh mất kiên nhẫn nên không dám hỏi nhiều.
Ở thành phố B, cái danh Phó gia như tờ giấy thông hành, Triệu Kim Mạn không rõ uẩn khúc giữa Phó Tư Duyên và gia đình chỉ biết anh chán ghét Phó gia vì chuyện của cô mà trở mặt với Phó gia,
Hốc mắt Triệu Kim Mạn ươn ướt, giọng nói khàn khàn, “Phó Tư Duyên, em yêu anh.”
Em yêu anh cũng muốn cảm ơn anh.
Phó Tư Duyên vuốt ve lưng cô, anh hỏi, “Sao vậy?”
“Không có gì.” Cô cười, đôi mắt cong lên, “Em nói, em phải sinh bảo bối cho anh.”
“Thay vì chọn ngày ta có thể làm luôn, hiện tại tiếp tục nói không chừng khả năng sinh bảo bối sẽ lớn hơn?”
Triệu Kim Mạn nghe anh nói muốn nữa, chân lập tức mềm, âm hộ lại ướt, “Ông xã, em mệt lắm rồi.”
Tiểu hồ ly này, ban nãy anh nghe thấy cô nói yêu anh.
Phó Tư Duyên cảm thấy mọi người đều đáng giá, bản hợp đồng hôn nhân trên danh nghĩa giờ có thể thành sự thật.
Bên trong hoa huyệt chật hẹp ướt nóng co chặt, đem cự vật kẹp chặt. Phó Tư Duyên hoàn toàn đi vào, đầu quy đè ép hoa huyệt mở ra nhanh chóng đâm vào mạnh mẽ cọ xát mị thịt, nghiền áp thịt non kéo ra mật dịch trong suốt.
Triệu Kim Mạn bị làm thoải mái, anh không mang bao, đường gân trên côn thịt kia vừa thô vừa to nhiều lần đâm thẳng nơi nơi sâu nhất. Mỗi lần như thế đều đem đến ngọn lửa kịch liệt. Cô mở rộng chân, hùa theo chuyển động đưa đẩy, “Quá thoải mái, anh trai làm em tiết nhiều mật dịch.”
Cô vặn vẹo người, xưng hô mấy ngôn từ cấm kị.
Phó Tư Duyên càng trở nên hưng phấn, con ngươi thâm thúy trầm xuống, vòng tay ra trước ngưc vừa xoa bóp vừa làm cô.
Anh cúi đầu, ngậm lấy thịt nhũ nhấm nháp, “Bảo bối, em có ham muốn nhiều như vậy có phải ngày nào cũng thử mấy món đồ chơi sắc tình?”
Côn thịt như máy đóng cọc, đầu quy to tròn khuấy đảo tâm hoa làm nó run rẩy.
“Từ bỏ, anh trai thật lợi hại, nơi đó chỉ cần cự vật của anh trai.”
Cô hóp bụng hút lấy côn thịt.
Ánh mắt anh nóng như lửa, dục vọng cuồn cuộn như sóng biển, bên trong cô ấm áp anh luyến tiếc không muốn rời.
Phó Tư Duyên ôm eo cô, bế cô lên đi đến ban công từ phía sau làm cô.
Anh dùng tay vỗ lên bờ mông cao vểnh, mông thịt trắng trẻo bị anh vỗ vào hằn lên vệt đỏ.
“Anh trai đánh em thật sướng.” Cô nhếch mông, ánh mắt ngập sương mù quay ra sau nhìn Phó Tư Duyên, “Anh trai dũng mãnh lợi hại.”
Phó Tư Duyên chế trụ eo cô, đêm nơi thô dài kia một lần nữa cắm vào.
Triệu Kim Mạn không ngừng vặn vẹo mông, bên trong quá ngứa, dịch thủy từ từ chảy ra càng tiện cho Phó Tư Duyên ra vào.
Cô nhìn màn đêm ngoài cửa sổ, phía dưới có tiếng cói xe, cô ngửa đầu hét lên, kẹp chặt mông co rút bụng nhỏ.
Mã mắt tiết ra nhiều tinh dịch, Triệu Kim Mạn rầm rì, “Bắn cho em, anh trai bắn tính dịch cho Mạn Mạn.”
Dưới tiếng rên của cô, một dòng nước ấm áp tiên vào hoa huyệt, Phó Tư Duyên ôm lấy cô, cự vật mềm xuống vẫn ở bên trong âm hộ.
Đêm này Triệu Kim Mạn cao trào không ít lần nhưng cô vẫn cảm thấy chưa đã, quay đầu hôn Phó Tư Duyên.
Môi anh là bờ môi gợi cảm nhất cô từng thấy.
“Ông xã ôm em về phòng.”
Triệu Kim Mạn cuốn lấy eo anh, gương mặt kiều mị giảo hoạt, vài sợi tóc bị mồ hôi thấm ướt dán chặt trên mặt tăng vài phần quyến rũ.
Phó Tư Duyên ôm eo cô, tùy ý để cô làm càn, Triệu Kim Mạn tự mình xoa ngực nhưng lực tay cô nhẹ chẳng đem lại cảm giác gì.
Xoa ngực một hồi khoái cảm cũng không đến, cô kéo tay Phó Tư Duyên đặt lên ngực mình, “Giúp em xoa.”
Cô ngồi quỳ trên người anh, bắt đầu vận động, không quên rên rỉ vài tiếng. Tự mình dùng hoa huyệt cắn nuốt côn thịt.
“Ông xã, âm hộ bị anh cắm hỏng rồi, sâu quá.”
Giờ khắc này, Triệu Ki Mạn như ngồi trên tàu lượn siêu tốc, chống tay lên vai anh nhấp nhô.
“Anh động được không, người ta không còn sức.”
Phó Tư Duyên giữ eo cô, giúp cô cử động, mật dịch văng ra khắp nơi còn bắn lên cơ bụng anh.
“Hút lấy tinh dịch, không được bỏ sót giọt nào.”
Phó Tư Duyên phun ra luồng tinh dịch nồng đậm vào thẳng hoa huyệt.
Sau khi bắn tinh anh dồn dập thở dốc, Triệu Kim Mạn mệt mỏi dựa vào người anh.
Phó Tư Duyên ôm cô, xoa xoa mái tóc dài, Triệu Kim Mạn dùng tay vẽ vòng tròn lên người anh, “Sang năm anh có thể lên chức ba rồi.”
Từ khi ba cô gặp chuyện, mọi người đều tránh né không muốn giúp chỉ có Phó Tư Duyên giúp cô giải quyết cục diện rối rắm. Cô sợ rằng anh mất kiên nhẫn nên không dám hỏi nhiều.
Ở thành phố B, cái danh Phó gia như tờ giấy thông hành, Triệu Kim Mạn không rõ uẩn khúc giữa Phó Tư Duyên và gia đình chỉ biết anh chán ghét Phó gia vì chuyện của cô mà trở mặt với Phó gia,
Hốc mắt Triệu Kim Mạn ươn ướt, giọng nói khàn khàn, “Phó Tư Duyên, em yêu anh.”
Em yêu anh cũng muốn cảm ơn anh.
Phó Tư Duyên vuốt ve lưng cô, anh hỏi, “Sao vậy?”
“Không có gì.” Cô cười, đôi mắt cong lên, “Em nói, em phải sinh bảo bối cho anh.”
“Thay vì chọn ngày ta có thể làm luôn, hiện tại tiếp tục nói không chừng khả năng sinh bảo bối sẽ lớn hơn?”
Triệu Kim Mạn nghe anh nói muốn nữa, chân lập tức mềm, âm hộ lại ướt, “Ông xã, em mệt lắm rồi.”
Tiểu hồ ly này, ban nãy anh nghe thấy cô nói yêu anh.
Phó Tư Duyên cảm thấy mọi người đều đáng giá, bản hợp đồng hôn nhân trên danh nghĩa giờ có thể thành sự thật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.