Chương 94: Đứa con bị bỏ lại
Bạch Kỳ Vân
23/04/2024
Hai mươi lăm năm trước, Alvar Soler là một sĩ quan trẻ tuổi làm trong Bộ Quốc phòng. Do năng lực tốt, Alvar được bổ nhiệm phụ trách vấn đề an ninh hải dương. Bạn gái của Alvar là Nguyễn Ngạn Hà, là một tiến sĩ ngành Hải dương học đang công tác tại Viện Hải dương Đông Bắc Cực. Sau khi được bổ nhiệm, Alvar tới Đông Bắc Cực đóng một quân đoàn, phụ trách vấn đề an ninh khu vực này. Tuy chưa chính thức làm lễ cưới, nhưng Alvar và Ngạn Hà đã dọn về chung sống cùng nhau tại một ngôi nhà rộng bên bờ biển.
Một ngày, Ngạn Hà từ Học viện trở về, nói với Alvar rằng mình sẽ xin từ chức. Alvar lúc đó mới biết, Ngạn Hà cảm thấy dự án mà Viện giao cho cô nghiên cứu có vấn đề. Ban đầu, dự án chỉ đơn thuần là nghiên cứu thiết bị phá băng. Nhưng càng về sau, dự án lại càng trở nên phức tạp, bởi yêu cầu của thiết kế đạt tới công suất cực lớn, có thể phá hủy một núi băng khổng lồ. Trong khi đó lại còn có hạng mục liên quan đến tàu ngầm quân sự.
“Chẳng phải BLS25 đã được Bộ Tư phê duyệt rồi sao? Nếu em cảm thấy có vấn đề, có thể trình bày lên trên để tạm dừng dự án, sao lại nghỉ việc!” Alvar nói.
(Bộ Tư: Bộ phụ trách các vấn đề đầu tư cá nhân, các dự án cổ phần, không thuộc vốn của chính phủ nhưng những dự án lớn vẫn phải trình qua)
Lúc đó, Nguyễn Ngạn Hà nói rằng, Trương Quân Hách không nghe ý kiến của cô, còn khẳng định cấp trên đang thúc ép dự án nhanh có tiến triển.
“Em đưa bản phân tích rủi ro đây, anh xem!” Alvar bảo với Ngạn Hà. Cô liền đưa bản phân tích rủi ro của dự án cho Alvar xem, bao gồm cả phân tích địa tầng sau khi thử nghiệm BLS25. Alvar xem xong, liền mang bản phân tích này trình lên trên với tư cách là người phụ trách an ninh hải dương. Bộ Quốc phòng lập tức trình lên Liên Minh, đề xuất hủy bỏ dự án này.
Chính phủ Liên Minh yêu cầu kiểm tra nguồn gốc của dự án, thì biết đây không phải là dự án công, mà là dự án tư, do một số nhà đầu tư rót vốn nghiên cứu, do Bộ Tư phê duyệt, còn Viện Hải dương Đông Bắc Cực đứng ra phụ trách. Tuy nhiên, đằng sau các nhà đầu tư lớn, còn có người của chính phủ Liên Minh chống lưng. Cũng chính vì điều này, chính phủ không muốn làm rùm beng lên, sợ ít nhiều ảnh hưởng đến nội các, chỉ cho dừng dự án mà không truy cứu nữa.
Mọi việc tưởng đã êm xuôi, Ngạn Hà vẫn tiếp tục đi làm ở Viện Hải dương. Sau đó, Ngạn Hà có thai, Alvar liền chuẩn bị làm đám cưới. Thế nhưng chính lúc này, Alvar chợt nhận ra một số thế lực đang nhắm vào mình và Nguyễn Ngạn Hà. Mặc dù Alvar là sĩ quan phụ trách an ninh hải dương của Bộ Quốc phòng, nhưng liền hai lần bị ám sát hụt. Cùng với đó là nhiều tín hiệu đe dọa ngầm được gửi tới. Alvar hiểu ra, BLS25 chỉ là một nghiên cứu trá hình. Đây chính là vấn đề vũ khí hạt nhân mà các bên đánh hơi thấy tính khả thi của nó.
“Nếu cứ tiếp tục thế này, chắc chắn sẽ làm liên lụy đến Ngạn Hà. Cô ấy đang mang thai, không thể để cô ấy gặp nguy hiểm!” Alvar nghĩ như thế. Liền sau đó, Alvar ngay trước mặt Ngạn Hà, quan hệ với người đàn bà khác. Sau một trận cãi vã, còn đuổi Ngạn Hà ra khỏi cửa.
Bụng mang thai, cơ thể lại mệt mỏi ốm yếu, Ngạn Hà không biết đi đâu liền tìm đến người bạn thân của mình hồi học đại học ở thành phố Hà Phong - Tống Long. Tống Long trước kia vốn yêu thầm Ngạn Hà, nay thấy cô gặp khó khăn, liền không ngần ngại tiếp nhận cô.
Ngạn Hà sống trong nhà Tống Long, lại căm hận Alvar đến tận xương tủy. Lúc này, cô còn gặp lại Lâm Cố Phương, người bạn thân cùng lớp với cô và Tống Long. Hai người đàn ông này vốn có chút thành đạt ở Hà Phong, liền cùng nhau che chở cho Ngạn Hà.
Tống Long khi đó vợ vừa mới mất, còn một đứa con trai mồ côi là Tống Phi mới lên hai tuổi, liền cưới Ngạn Hà. Từ đó Ngạn Hà đổi danh tính thành Hàn Anh.
Nhưng khi Hàn Anh sinh con, Alvar không yên tâm, liền sai một đặc vụ tới mang đi đến nhà Lâm Cố Phương, ép ông ta nhận nuôi. Alvar cho rằng, tách Hàn Anh và đứa trẻ ra sẽ giảm bớt được rủi ro. Chỉ có điều Alvar tính sai một nước, đặc vụ kia khi đến nơi chỉ nhìn thấy một đứa trẻ, liền bắt mang đi. Sau đó, Alvar bí mật gặp Hàn Anh một lần, nói rằng ông ta làm như vậy là bất đắc dĩ, vì sự an nguy của mẹ con cô. Hàn Anh biết được con của mình lại mang sang nhà Lâm Cố Phương, cũng nghiến răng chấp nhận. Dù sao Lâm Cố Phương cũng ở ngay đó, lại chưa lấy vợ, Hàn Anh cũng có thể gặp được con mình.
Trong suốt hai năm sau đó, Hàn Anh đã ra sức qua lại với nhà Lâm Cố Phương, còn đem Tống Nguy tới nhà Lâm Cố Phương chơi cùng Lâm Phong.
Alvar sau khi ruồng bỏ Ngạn Hà, bị các thế lực ngầm ngấm ngầm ra đòn, khiến ông ta chật vật ở Bộ Quốc phòng. Nhưng Alvar cũng không phải kẻ tầm thường, bố ông ta là một nhân vật kỳ cựu trong nội các Liên Minh, mặc dù đã nghỉ hưu nhiều năm nhưng chân rết vẫn còn tồn tại ở khắp nơi. Nhờ sự che chở của bố ông ta, Alvar cũng loại trừ được một số thành phần ngấm ngầm hạ bệ mình. Nhưng cuộc sống của Alvar không bao giờ yên ổn, ông ta đã có lần bị giáng chức, đày đến phụ trách an ninh của hòn đảo nhỏ Velia gần Nefeli. Tại đảo này, Alvar cũng nhiều lần bị ám sát. Nhưng là người được đào tạo quân sự ở mức cao nhất, Alvar có khả năng ứng biến như một đặc vụ, lại được Tổng thống Nefeli che chở, nhiều lần thoát chết.
Sau này, nhờ sự xoay chuyển và may mắn, Alvar được gọi trở về Bộ Quốc phòng. Suốt hai mươi năm dùng đủ mọi mưu kế đi lên, cuối cùng Alvar cũng loại trừ được những kẻ ngáng chân mình, ngồi lên ghế Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Nhưng bù vào đó, ông ta “ngoan” hơn, gần như án binh bất động, dĩ hòa vi quý với các mối quan hệ với các quan chức cấp cao.
Chỉ tiếc rằng, người tính không bằng trời tính, Hàn Anh ở nhà Tống Long được hơn hai năm thì đột nhiên mất tích. Viện Hải dương học công bố cô đã chết do mất tích ở Bắc Cực trong chuyến đi khảo sát thực địa. Alvar dù biết có kẻ đã nhúng tay vào, nhưng không thể nào tìm được Hàn Anh sau đó.
Sau này, vẫn kiên trì đi trên con đường loại trừ vũ khí hạt nhân, loại trừ dự án BLS25 và các thế lực bấu víu quanh nó để thúc đẩy, trục lợi, Alvar đã xây dựng một đế chế quân đội ngầm, trong đó có sự hợp tác của Nefeli. “Miếng bánh” mà Nefeli có được với Chủ Thần chính là vỏ bọc để tìm ra căn cứ, tiêu diệt toàn bộ. Không ngờ trong trận chiến này, Tổng thống Nefeli đích thân ra mặt, lại bị Chủ Thần giết, gây ra tổn thất lớn cho Alvar.
Nghe hai người này kể đến đây, Tống Nguy gần như mất mọi cảm xúc, trái tim vốn đã tê liệt, lại gần như hóa đá. Hắn phẫn nộ nói:
“Các người được lắm, không những bỏ lại chúng tôi, lại còn nghĩ cách chia cách chúng tôi. Alvar, ông mà cũng xứng là cha tôi à? Còn mẹ, vì sao mẹ đã nghỉ việc ở Viện rồi, lại còn mất tích ở nơi đó được chứ?”
Hàn Anh nói: “Sau khi sinh con, Trương Quân Hách gọi điện năn nỉ mẹ quay lại Viện Hải dương học Đông Bắc Cực làm việc. Không ngờ ông ta luôn tìm cách khuyên mẹ nên tiếp tục ngấm ngầm cùng ông ta nghiên cứu tiếp dự án BLS25. Mẹ không đồng ý, nhưng cũng rất nghi ngờ Trương Quân Hách, liền hack vào máy tính và tài liệu của ông ta. Mẹ phát hiện ra dự án vẫn đang ngấm ngầm tiếp diễn với mục đích đáng sợ hơn.”
“Chính vì vậy mà mẹ đã thiết kế lá bài Aerogel3?” Tống Nguy hỏi.
“Đúng thế. Mẹ định công khai mọi chuyện với báo chí, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, động chạm đến nó là tự tìm đường chết. Nhưng mẹ cũng không can tâm hủy danh sách đi. Cho nên đã làm thành một biểu tượng, tặng Lâm Cố Phương khi ông ấy khai trương sòng bài Wall-on. Lâm Cố Phương rất trân trọng món quà này, liền không ngần ngại treo nó ở nơi dễ nhận biết nhất, cũng là nơi an toàn nhất. Còn cho lắp một hệ thống an ninh ở ngay phía sau biểu tượng này!”
“Ở với Tống Long được hai năm, mẹ bỗng phát hiện ra ông ta có vấn đề khác thường. Hay hỏi dò mẹ, ví dụ như có giữ những nghiên cứu cũ ở Viện không? Thỉnh thoảng mẹ thấy ông ta vô cùng xa lạ. Mẹ và Tống Long, Lâm Cố Phương là bạn học, tính tình của hai người thế nào mẹ đều hiểu rõ. Vì thế, mẹ đã thử kiểm tra Tống Long, mới phát hiện ra ông ta giả mạo. Sau đó, còn thử xét nghiệm ADN của ông ta với Tống Phi. Rốt cuộc là không trùng khớp. Mẹ hiểu rằng, cuộc sống của mình và các con đang gặp nguy hiểm. Tống Long này hẳn là đã phẫu thuật cho giống Tống Long thật. Và không cần tìm hiểu cũng biết, Tống Long mà mẹ quen đã chết rồi. Mẹ bàng hoàng, nhưng không dám manh động. Chỉ cần một cử động nhỏ cũng sẽ mất mạng. Có một thế lực nào đó đang cần bản thiết kế đã bị hủy của dự án BLS25, cho nên đã tiếp cận mẹ bằng mọi giá. Lúc hoảng loạn, mẹ đã liên lạc với Alvar, nhưng ông ta mất hút.” Hàn Anh quay sang căm hận nhìn Alvar.
Ông nói: “Lúc đó, anh bị ám sát, bị thương rất nặng, đang nằm hôn mê trong bệnh viện quốc phòng! Hàn Anh, xin lỗi, anh đã không ở đó khi em cần!”
“Ông có bao giờ ở đúng nơi mà tôi cần đâu! Giờ thì hay rồi, ông leo lên cái ghế Bộ trưởng mà cuối cùng ngay cả vợ con mình cũng không cứu được!”
“Hai người thôi đi!” Tống Nguy đấm một nhát xuống mặt bàn bằng thép, khiến nó lõm xuống một mảng. Cả Alvar và Hàn Anh đều im bặt. Mãi sau, Hàn Anh mới nói:
“Tiểu Nguy, là lỗi của mẹ. Tình hình lúc đó rất nguy hiểm, mẹ sợ đến mức không biết phải làm gì. Một bên là Tống Long giả kia, không biết là thế lực nào vẫn đang tiếp cận mẹ để tìm lại thiết kế của dự án, một bên là Trương Quân Hách luôn thúc giục, đe dọa mẹ theo ông ta bí mật nghiên cứu. Mẹ định tìm ba con cầu cứu, hy vọng ông ấy mang mẹ con mình trốn đến một nơi nào đó, nhưng... ông ấy... như con thấy, cũng đang gặp nguy hiểm đến suýt mất mạng. Lúc mẹ còn chưa kịp làm gì, thì lập tức bị bắt đi. Hóa ra Trương Quân Hách từ lâu đã làm việc cho Thủy Linh Giáo, phía sau là Chủ Thần. Chúng bắt mẹ đến căn cứ Chủ Thần, ép mẹ tiếp tục hoàn thiện dự án BLS25, mẹ kiên quyết từ chối. Kết quả là... bọn chúng đã tiêm thuốc dưỡng sinh, gắn thiết bị đọc sóng não, kiên trì ghi lại trí nhớ của mẹ từ não bộ, suốt hai mươi năm, cuối cùng cũng tìm ra gần đến bước cuối cùng.” Hàn Anh nói đến đây, bỗng nhiên bật khóc.
Alvar liền chạy tới, định an ủi Hàn Anh, nhưng Triệu Thanh đứng ngay đó, liền dang tay ôm lấy cô. “Hàn Anh, đừng khóc, chuyện cũ qua rồi! Sau này, cô hãy kể cho tôi nghe về Triệu Vu Đồng, có được không?”
Alvar với hụt Hàn Anh, ngượng ngùng quay lại chỗ của mình, nặng nề ngồi xuống. Hàn Anh hơn hai mươi năm qua vẫn không đổi khác, trông còn có vẻ đẹp đôi với tên thanh niên cao lớn kia hơn. Ván này, ông đã thua từ hai mươi năm trước, giờ vẫn thua.
Ông nhìn Tống Nguy, nhìn ngắm gương mặt mang những nét đẹp của hai người, cũng chắt lọc nét đẹp của Hàn Anh. Nhìn ra, Tống Nguy còn có khí chất của ông năm xưa, đầy nhiệt huyết, thông minh và quyết liệt.
“Tống Nguy, ba đến gần con một chút được không?” Alvar nói. Tống Nguy đứng đó, để cho sự thật khốc liệt này ăn mòn ý thức của hắn. Cuộc đời hắn thật sự rất chó má, ngay cả lúc bỗng nhiên lù lù xuất hiện cả cha lẫn mẹ mà hắn vẫn chỉ cảm thấy cay đắng. Thấy hắn không nói gì, cũng không động đậy, Alvar cẩn thận bước về phía hắn. Tống Nguy giờ đã rất cao, cao hơn ông hẳn một cái đầu. Trên mặt hắn ngoài bên mắt băng kín ra, còn có vài vết sẹo dài vẫn chưa lành, trông càng trở nên lạnh lẽo, đáng sợ.
Alvar không ngờ, việc làm của mình năm xưa lại khiến con mình thành một người thế này. Một cơn đau nhói dội thẳng vào tim của Alvar, khiến mặt ông co rút, vặn vẹo. Ông đưa tay ra, đặt lên vai Tống Nguy, thấy hắn không phản đối, liền nhẹ nhàng ôm lấy hắn.
“Tiểu Nguy, ba thật hạnh phúc khi biết có con tồn tại trên đời. Ba thật tự hào khi con đi theo con đường chính nghĩa, tìm thấy mẹ con và loại trừ được mối nguy cho nhân loại. Ba cũng từng có lý tưởng như con, đi theo con đường chính nghĩa, nhưng ba làm không tốt, đẩy mẹ con con vào vòng nguy hiểm. Con xuất sắc hơn ba rất nhiều. Tiểu Nguy, ba xin lỗi về tất cả. Thay mặt mẹ của con, bà ấy bướng bỉnh lắm, chúng ta cùng xin lỗi con và Tiểu Phong.”
Tống Nguy mặc kệ ông ôm, cũng không hề phản ứng cho đến lúc Alvar buông hắn ra.
“Các người không biết mình đã gây ra những chuyện gì đâu! Ba muốn tôi tha thứ ư? Đừng có mơ!”
Alvar không những không cảm thấy buồn mà còn mỉm cười, nghĩ: “Đúng là có khí chất, lại rất cố chấp nữa. Giống hệt mình ngày xưa.“. ngôn tình hài
Ông nói: “Được rồi được rồi! Con không tha thứ cũng được, nhưng bây giờ, chúng ta phải giải quyết vấn đề của con và các bạn con trước đã!”
Tống Nguy không nói gì, bỏ đi ra ngoài. Hải Tâm, Nhạc Ly liền bám theo sau.
Một ngày, Ngạn Hà từ Học viện trở về, nói với Alvar rằng mình sẽ xin từ chức. Alvar lúc đó mới biết, Ngạn Hà cảm thấy dự án mà Viện giao cho cô nghiên cứu có vấn đề. Ban đầu, dự án chỉ đơn thuần là nghiên cứu thiết bị phá băng. Nhưng càng về sau, dự án lại càng trở nên phức tạp, bởi yêu cầu của thiết kế đạt tới công suất cực lớn, có thể phá hủy một núi băng khổng lồ. Trong khi đó lại còn có hạng mục liên quan đến tàu ngầm quân sự.
“Chẳng phải BLS25 đã được Bộ Tư phê duyệt rồi sao? Nếu em cảm thấy có vấn đề, có thể trình bày lên trên để tạm dừng dự án, sao lại nghỉ việc!” Alvar nói.
(Bộ Tư: Bộ phụ trách các vấn đề đầu tư cá nhân, các dự án cổ phần, không thuộc vốn của chính phủ nhưng những dự án lớn vẫn phải trình qua)
Lúc đó, Nguyễn Ngạn Hà nói rằng, Trương Quân Hách không nghe ý kiến của cô, còn khẳng định cấp trên đang thúc ép dự án nhanh có tiến triển.
“Em đưa bản phân tích rủi ro đây, anh xem!” Alvar bảo với Ngạn Hà. Cô liền đưa bản phân tích rủi ro của dự án cho Alvar xem, bao gồm cả phân tích địa tầng sau khi thử nghiệm BLS25. Alvar xem xong, liền mang bản phân tích này trình lên trên với tư cách là người phụ trách an ninh hải dương. Bộ Quốc phòng lập tức trình lên Liên Minh, đề xuất hủy bỏ dự án này.
Chính phủ Liên Minh yêu cầu kiểm tra nguồn gốc của dự án, thì biết đây không phải là dự án công, mà là dự án tư, do một số nhà đầu tư rót vốn nghiên cứu, do Bộ Tư phê duyệt, còn Viện Hải dương Đông Bắc Cực đứng ra phụ trách. Tuy nhiên, đằng sau các nhà đầu tư lớn, còn có người của chính phủ Liên Minh chống lưng. Cũng chính vì điều này, chính phủ không muốn làm rùm beng lên, sợ ít nhiều ảnh hưởng đến nội các, chỉ cho dừng dự án mà không truy cứu nữa.
Mọi việc tưởng đã êm xuôi, Ngạn Hà vẫn tiếp tục đi làm ở Viện Hải dương. Sau đó, Ngạn Hà có thai, Alvar liền chuẩn bị làm đám cưới. Thế nhưng chính lúc này, Alvar chợt nhận ra một số thế lực đang nhắm vào mình và Nguyễn Ngạn Hà. Mặc dù Alvar là sĩ quan phụ trách an ninh hải dương của Bộ Quốc phòng, nhưng liền hai lần bị ám sát hụt. Cùng với đó là nhiều tín hiệu đe dọa ngầm được gửi tới. Alvar hiểu ra, BLS25 chỉ là một nghiên cứu trá hình. Đây chính là vấn đề vũ khí hạt nhân mà các bên đánh hơi thấy tính khả thi của nó.
“Nếu cứ tiếp tục thế này, chắc chắn sẽ làm liên lụy đến Ngạn Hà. Cô ấy đang mang thai, không thể để cô ấy gặp nguy hiểm!” Alvar nghĩ như thế. Liền sau đó, Alvar ngay trước mặt Ngạn Hà, quan hệ với người đàn bà khác. Sau một trận cãi vã, còn đuổi Ngạn Hà ra khỏi cửa.
Bụng mang thai, cơ thể lại mệt mỏi ốm yếu, Ngạn Hà không biết đi đâu liền tìm đến người bạn thân của mình hồi học đại học ở thành phố Hà Phong - Tống Long. Tống Long trước kia vốn yêu thầm Ngạn Hà, nay thấy cô gặp khó khăn, liền không ngần ngại tiếp nhận cô.
Ngạn Hà sống trong nhà Tống Long, lại căm hận Alvar đến tận xương tủy. Lúc này, cô còn gặp lại Lâm Cố Phương, người bạn thân cùng lớp với cô và Tống Long. Hai người đàn ông này vốn có chút thành đạt ở Hà Phong, liền cùng nhau che chở cho Ngạn Hà.
Tống Long khi đó vợ vừa mới mất, còn một đứa con trai mồ côi là Tống Phi mới lên hai tuổi, liền cưới Ngạn Hà. Từ đó Ngạn Hà đổi danh tính thành Hàn Anh.
Nhưng khi Hàn Anh sinh con, Alvar không yên tâm, liền sai một đặc vụ tới mang đi đến nhà Lâm Cố Phương, ép ông ta nhận nuôi. Alvar cho rằng, tách Hàn Anh và đứa trẻ ra sẽ giảm bớt được rủi ro. Chỉ có điều Alvar tính sai một nước, đặc vụ kia khi đến nơi chỉ nhìn thấy một đứa trẻ, liền bắt mang đi. Sau đó, Alvar bí mật gặp Hàn Anh một lần, nói rằng ông ta làm như vậy là bất đắc dĩ, vì sự an nguy của mẹ con cô. Hàn Anh biết được con của mình lại mang sang nhà Lâm Cố Phương, cũng nghiến răng chấp nhận. Dù sao Lâm Cố Phương cũng ở ngay đó, lại chưa lấy vợ, Hàn Anh cũng có thể gặp được con mình.
Trong suốt hai năm sau đó, Hàn Anh đã ra sức qua lại với nhà Lâm Cố Phương, còn đem Tống Nguy tới nhà Lâm Cố Phương chơi cùng Lâm Phong.
Alvar sau khi ruồng bỏ Ngạn Hà, bị các thế lực ngầm ngấm ngầm ra đòn, khiến ông ta chật vật ở Bộ Quốc phòng. Nhưng Alvar cũng không phải kẻ tầm thường, bố ông ta là một nhân vật kỳ cựu trong nội các Liên Minh, mặc dù đã nghỉ hưu nhiều năm nhưng chân rết vẫn còn tồn tại ở khắp nơi. Nhờ sự che chở của bố ông ta, Alvar cũng loại trừ được một số thành phần ngấm ngầm hạ bệ mình. Nhưng cuộc sống của Alvar không bao giờ yên ổn, ông ta đã có lần bị giáng chức, đày đến phụ trách an ninh của hòn đảo nhỏ Velia gần Nefeli. Tại đảo này, Alvar cũng nhiều lần bị ám sát. Nhưng là người được đào tạo quân sự ở mức cao nhất, Alvar có khả năng ứng biến như một đặc vụ, lại được Tổng thống Nefeli che chở, nhiều lần thoát chết.
Sau này, nhờ sự xoay chuyển và may mắn, Alvar được gọi trở về Bộ Quốc phòng. Suốt hai mươi năm dùng đủ mọi mưu kế đi lên, cuối cùng Alvar cũng loại trừ được những kẻ ngáng chân mình, ngồi lên ghế Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Nhưng bù vào đó, ông ta “ngoan” hơn, gần như án binh bất động, dĩ hòa vi quý với các mối quan hệ với các quan chức cấp cao.
Chỉ tiếc rằng, người tính không bằng trời tính, Hàn Anh ở nhà Tống Long được hơn hai năm thì đột nhiên mất tích. Viện Hải dương học công bố cô đã chết do mất tích ở Bắc Cực trong chuyến đi khảo sát thực địa. Alvar dù biết có kẻ đã nhúng tay vào, nhưng không thể nào tìm được Hàn Anh sau đó.
Sau này, vẫn kiên trì đi trên con đường loại trừ vũ khí hạt nhân, loại trừ dự án BLS25 và các thế lực bấu víu quanh nó để thúc đẩy, trục lợi, Alvar đã xây dựng một đế chế quân đội ngầm, trong đó có sự hợp tác của Nefeli. “Miếng bánh” mà Nefeli có được với Chủ Thần chính là vỏ bọc để tìm ra căn cứ, tiêu diệt toàn bộ. Không ngờ trong trận chiến này, Tổng thống Nefeli đích thân ra mặt, lại bị Chủ Thần giết, gây ra tổn thất lớn cho Alvar.
Nghe hai người này kể đến đây, Tống Nguy gần như mất mọi cảm xúc, trái tim vốn đã tê liệt, lại gần như hóa đá. Hắn phẫn nộ nói:
“Các người được lắm, không những bỏ lại chúng tôi, lại còn nghĩ cách chia cách chúng tôi. Alvar, ông mà cũng xứng là cha tôi à? Còn mẹ, vì sao mẹ đã nghỉ việc ở Viện rồi, lại còn mất tích ở nơi đó được chứ?”
Hàn Anh nói: “Sau khi sinh con, Trương Quân Hách gọi điện năn nỉ mẹ quay lại Viện Hải dương học Đông Bắc Cực làm việc. Không ngờ ông ta luôn tìm cách khuyên mẹ nên tiếp tục ngấm ngầm cùng ông ta nghiên cứu tiếp dự án BLS25. Mẹ không đồng ý, nhưng cũng rất nghi ngờ Trương Quân Hách, liền hack vào máy tính và tài liệu của ông ta. Mẹ phát hiện ra dự án vẫn đang ngấm ngầm tiếp diễn với mục đích đáng sợ hơn.”
“Chính vì vậy mà mẹ đã thiết kế lá bài Aerogel3?” Tống Nguy hỏi.
“Đúng thế. Mẹ định công khai mọi chuyện với báo chí, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, động chạm đến nó là tự tìm đường chết. Nhưng mẹ cũng không can tâm hủy danh sách đi. Cho nên đã làm thành một biểu tượng, tặng Lâm Cố Phương khi ông ấy khai trương sòng bài Wall-on. Lâm Cố Phương rất trân trọng món quà này, liền không ngần ngại treo nó ở nơi dễ nhận biết nhất, cũng là nơi an toàn nhất. Còn cho lắp một hệ thống an ninh ở ngay phía sau biểu tượng này!”
“Ở với Tống Long được hai năm, mẹ bỗng phát hiện ra ông ta có vấn đề khác thường. Hay hỏi dò mẹ, ví dụ như có giữ những nghiên cứu cũ ở Viện không? Thỉnh thoảng mẹ thấy ông ta vô cùng xa lạ. Mẹ và Tống Long, Lâm Cố Phương là bạn học, tính tình của hai người thế nào mẹ đều hiểu rõ. Vì thế, mẹ đã thử kiểm tra Tống Long, mới phát hiện ra ông ta giả mạo. Sau đó, còn thử xét nghiệm ADN của ông ta với Tống Phi. Rốt cuộc là không trùng khớp. Mẹ hiểu rằng, cuộc sống của mình và các con đang gặp nguy hiểm. Tống Long này hẳn là đã phẫu thuật cho giống Tống Long thật. Và không cần tìm hiểu cũng biết, Tống Long mà mẹ quen đã chết rồi. Mẹ bàng hoàng, nhưng không dám manh động. Chỉ cần một cử động nhỏ cũng sẽ mất mạng. Có một thế lực nào đó đang cần bản thiết kế đã bị hủy của dự án BLS25, cho nên đã tiếp cận mẹ bằng mọi giá. Lúc hoảng loạn, mẹ đã liên lạc với Alvar, nhưng ông ta mất hút.” Hàn Anh quay sang căm hận nhìn Alvar.
Ông nói: “Lúc đó, anh bị ám sát, bị thương rất nặng, đang nằm hôn mê trong bệnh viện quốc phòng! Hàn Anh, xin lỗi, anh đã không ở đó khi em cần!”
“Ông có bao giờ ở đúng nơi mà tôi cần đâu! Giờ thì hay rồi, ông leo lên cái ghế Bộ trưởng mà cuối cùng ngay cả vợ con mình cũng không cứu được!”
“Hai người thôi đi!” Tống Nguy đấm một nhát xuống mặt bàn bằng thép, khiến nó lõm xuống một mảng. Cả Alvar và Hàn Anh đều im bặt. Mãi sau, Hàn Anh mới nói:
“Tiểu Nguy, là lỗi của mẹ. Tình hình lúc đó rất nguy hiểm, mẹ sợ đến mức không biết phải làm gì. Một bên là Tống Long giả kia, không biết là thế lực nào vẫn đang tiếp cận mẹ để tìm lại thiết kế của dự án, một bên là Trương Quân Hách luôn thúc giục, đe dọa mẹ theo ông ta bí mật nghiên cứu. Mẹ định tìm ba con cầu cứu, hy vọng ông ấy mang mẹ con mình trốn đến một nơi nào đó, nhưng... ông ấy... như con thấy, cũng đang gặp nguy hiểm đến suýt mất mạng. Lúc mẹ còn chưa kịp làm gì, thì lập tức bị bắt đi. Hóa ra Trương Quân Hách từ lâu đã làm việc cho Thủy Linh Giáo, phía sau là Chủ Thần. Chúng bắt mẹ đến căn cứ Chủ Thần, ép mẹ tiếp tục hoàn thiện dự án BLS25, mẹ kiên quyết từ chối. Kết quả là... bọn chúng đã tiêm thuốc dưỡng sinh, gắn thiết bị đọc sóng não, kiên trì ghi lại trí nhớ của mẹ từ não bộ, suốt hai mươi năm, cuối cùng cũng tìm ra gần đến bước cuối cùng.” Hàn Anh nói đến đây, bỗng nhiên bật khóc.
Alvar liền chạy tới, định an ủi Hàn Anh, nhưng Triệu Thanh đứng ngay đó, liền dang tay ôm lấy cô. “Hàn Anh, đừng khóc, chuyện cũ qua rồi! Sau này, cô hãy kể cho tôi nghe về Triệu Vu Đồng, có được không?”
Alvar với hụt Hàn Anh, ngượng ngùng quay lại chỗ của mình, nặng nề ngồi xuống. Hàn Anh hơn hai mươi năm qua vẫn không đổi khác, trông còn có vẻ đẹp đôi với tên thanh niên cao lớn kia hơn. Ván này, ông đã thua từ hai mươi năm trước, giờ vẫn thua.
Ông nhìn Tống Nguy, nhìn ngắm gương mặt mang những nét đẹp của hai người, cũng chắt lọc nét đẹp của Hàn Anh. Nhìn ra, Tống Nguy còn có khí chất của ông năm xưa, đầy nhiệt huyết, thông minh và quyết liệt.
“Tống Nguy, ba đến gần con một chút được không?” Alvar nói. Tống Nguy đứng đó, để cho sự thật khốc liệt này ăn mòn ý thức của hắn. Cuộc đời hắn thật sự rất chó má, ngay cả lúc bỗng nhiên lù lù xuất hiện cả cha lẫn mẹ mà hắn vẫn chỉ cảm thấy cay đắng. Thấy hắn không nói gì, cũng không động đậy, Alvar cẩn thận bước về phía hắn. Tống Nguy giờ đã rất cao, cao hơn ông hẳn một cái đầu. Trên mặt hắn ngoài bên mắt băng kín ra, còn có vài vết sẹo dài vẫn chưa lành, trông càng trở nên lạnh lẽo, đáng sợ.
Alvar không ngờ, việc làm của mình năm xưa lại khiến con mình thành một người thế này. Một cơn đau nhói dội thẳng vào tim của Alvar, khiến mặt ông co rút, vặn vẹo. Ông đưa tay ra, đặt lên vai Tống Nguy, thấy hắn không phản đối, liền nhẹ nhàng ôm lấy hắn.
“Tiểu Nguy, ba thật hạnh phúc khi biết có con tồn tại trên đời. Ba thật tự hào khi con đi theo con đường chính nghĩa, tìm thấy mẹ con và loại trừ được mối nguy cho nhân loại. Ba cũng từng có lý tưởng như con, đi theo con đường chính nghĩa, nhưng ba làm không tốt, đẩy mẹ con con vào vòng nguy hiểm. Con xuất sắc hơn ba rất nhiều. Tiểu Nguy, ba xin lỗi về tất cả. Thay mặt mẹ của con, bà ấy bướng bỉnh lắm, chúng ta cùng xin lỗi con và Tiểu Phong.”
Tống Nguy mặc kệ ông ôm, cũng không hề phản ứng cho đến lúc Alvar buông hắn ra.
“Các người không biết mình đã gây ra những chuyện gì đâu! Ba muốn tôi tha thứ ư? Đừng có mơ!”
Alvar không những không cảm thấy buồn mà còn mỉm cười, nghĩ: “Đúng là có khí chất, lại rất cố chấp nữa. Giống hệt mình ngày xưa.“. ngôn tình hài
Ông nói: “Được rồi được rồi! Con không tha thứ cũng được, nhưng bây giờ, chúng ta phải giải quyết vấn đề của con và các bạn con trước đã!”
Tống Nguy không nói gì, bỏ đi ra ngoài. Hải Tâm, Nhạc Ly liền bám theo sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.