Hỏa Lệnh

Chương 78: Giữa muôn trùng vây

Bạch Kỳ Vân

05/04/2024

Chủ Thần, Tyler, Ngô Quân, Alan đứng trước hàng chục màn hình theo dõi tại trung tâm điều khiển. Ở một số màn hình, cơ giáp của Tống Nguy và Victor đang thận trọng bước đi trong một hành lang dài. Trên đường đi còn hạ hơn hai mươi nhân viên an ninh. Tyler không khỏi lộ ra cái cười khinh thường. Chỉ là một lũ nhóc mà dám xâm nhập Chủ Thần, đúng là không tự lượng sức mình.

Ở một màn hình khác, đĩa bay mang ký hiệu lạ đang bay dọc đường ống nhiên liệu, thẳng về trung tâm căn cứ Chủ Thần. Không cần nói cũng biết trong đĩa bay có chứa Diệp Minh và một hỏa nhân hay gây rối. Tyler bèn hỏi Chủ Thần:

“Thưa ngài, bọn nhãi kia xử lý thế nào?”

“Giữ lại Tống Nguy!”

“Vâng!”

Tyler ra hiệu cho binh bính đứng phía sau, tên lính liền chấp hành mệnh lệnh, thoáng chốc đã đi ra ngoài.

“Đội an ninh số Ba, di chuyển đến hành lang D8, bắt sống đối tượng đột nhập!”

Alan lên tiếng: “Chủ nhân, chúng tôi đã chuẩn bị mã phóng ở trung tâm số Một xong rồi, bao giờ thì bắt đầu thử nghiệm!”

“Đưa mã phóng tới đây!”

“Rõ!”

Ngô Quân lúc này thấy điện thoại gọi tới, liền nghe máy. Nghe xong, mặt anh ta có chút không vui.

“Chủ nhân, Hàn Anh vừa bẻ khóa khu biệt giam B6, tôi đi xử lý!”

“Để cô ta quay lại lồng thủy dưỡng đi!”

Ngô Quân vừa quay gót, nghe thấy Chủ Thần nói như vậy, gót chân anh ta khựng lại một chút.

“Vâng, chủ nhân!”

Lúc này, lại có thân vệ vào báo, lực lượng bảo hộ của Nefeli đang chuẩn bị khiêu chiến với căn cứ vệ tinh X.

“Hình như bọn họ đã biết chúng ta bắt Tổng thống của bọn họ, hiện tại đang triển khai mấy chục tàu chiến tấn công vào căn cứ vệ tinh. Lực lượng không quân cũng đang dàn quân trên bầu trời phía Đông. Xin Chủ Thần cho chỉ thị!”

“Ta biết thế nào hắn cũng sẽ chuẩn bị mà! Cho người của ta ở căn cứ X rút hết về. Chuẩn bị cho nổ căn cứ khi bọn chúng đổ bộ xuống!”

“Vậy còn tù nhân thì xử lý thế nào?”

“Giữ lại đứa con của Hàn Anh, còn Vindor thì giết đi!”

“Rõ!”

“Chủ nhân, hiện tại Brown đã bố trí mười tàu ngầm quân sự quanh BLS25.01. Bên ta đã bố trí sẵn lực lượng làm mồi nhử, vờ ngăn cản thủy binh của hắn!” Tyler nói.

“Tốt lắm! Theo đúng kế hoạch, để hắn cướp tàu đi!”

“Rõ, Chủ nhân!”

Nhìn tàu của hỏa nhân vẫn đang tiến lên phía trên, Chủ Thần lạnh lẽo nói:

“Diệp Minh vẫn là một tên cứng đầu. Lai tạp hai dòng máu, lại nhiễm cái tính xấu của người Địa cầu không biết thức thời rồi! Tyler, lần này không bắt được hắn, thì ngươi tốt nhất là quay trở lại làm một kẻ tàn phế đi!”



(Nghe Radio full chương tại kênh Youtube Đọc truyện đam mỹ HỏaLệnh.)

Tyler nghe xong, sống lưng lạnh buốt. Cơ thể này của y vốn đã có thể vứt bỏ từ hơn năm mươi năm trước rồi. Nếu không nhờ Chủ Thần và công nghệ tái tạo siêu cấp, thì ắt hẳn xương của y đã mục nát, nói gì đến cơ thể gần như trường tồn này. Đã thế, Chủ Thần còn giúp y có một thân phận quan trọng như vậy ở vùng Đông Bắc. Sau này, khi đã mở được Hỏa Thần Môn, triệu hồi toàn tộc Hỏa nhân, y cũng sẽ có một vị trí dưới một người, trên vạn người ở Địa cầu này. Và rồi... đế chế sẽ trở về trong tay y.

Tống Nguy và Victor đã vào đến một khoang tàu sân bay. Hàng trăm máy bay chiến đấu loại nhỏ có hình dạng như những chiếc nhẫn đang đậu trong sân. Tống Nguy chưa tiếp cận với thể loại vũ khí chiến đấu như thế này bao giờ, không khỏi ngạc nhiên. Trên mỗi “chiếc nhẫn” đều có khoảng mười lỗ nhỏ. Victor thì thầm:

“Ngày trước tôi có đọc một tài liệu của F.B.I về loại tàu chiến Ring này, nhưng đều là tài liệu giả thiết dựa trên mô tả của một cựu binh. Nhiều người cho rằng anh ta hư cấu. Không ngờ nó lại có thật. Cấu tạo của tàu chiến đấu này rất tinh tế, chỉ cần khởi động vòng quay bên trong, lập tức đạn sẽ bắn ra từ các lỗ nhỏ đó. Bắn không ngừng.”

“Có tới hàng trăm chiếc như thế này, nếu bọn chúng tấn công vũ trang thì sẽ thế nào đây?” Tống Nguy lẩm bẩm. Trong đầu hắn lúc này bất chợt suy nghĩ đến việc phá hủy toàn bộ bãi đậu này. Victor hiểu cảm giác của hắn, nói:

“Kệ nó đi, chúng ta làm việc chính thôi!”

“Được!”

Tống Nguy bật thiết bị quét không gian, ghi nhận điểm đến rồi tiếp tục cùng Victor di chuyển đến trung tâm điều khiển căn cứ.

“Phía trước sẽ là một bức tường an ninh bất khả xâm phạm. Bây giờ, tôi sẽ tháo nguồn năng lượng để vô hiệu hóa bức tường an ninh này. Ngay sau đó, chúng ta phải chiến đấu rồi.” Tống Nguy vừa nói vừa gắn thiết bị vào hộp kỹ thuật bên góc tường, nhanh tay thao tác. Trên màn hình thiết bị phá sóng từ đỏ chuyển sang vàng, từ vàng chuyển sang xanh. Bức tường đang dính liền đột nhiên tách đôi.

“Sẵn sàng nhé!” Tống Nguy nói rồi mau chóng nhấn một nút trên thủy cơ giáp, lập tức thủy cơ giáp vận động các khớp nối, trong vòng nửa phút liền biến thành một máy bay siêu mini chứa vừa đủ một người. Victor cũng mau chóng “biến hình” cho thủy cơ giáp của mình.

Trên màn hình theo dõi, hình ảnh của Victor và Tống Nguy bỗng biến mất. Một tên lính vội chạy vào báo cáo: “Tư lệnh, hai kẻ đột nhập đột nhiên biến mất. Lực lượng an ninh số Ba đã bị mất dấu!”

“Khởi động thiết bị phát hiện tàng hình!”

“Rõ!”

Nhân viên kỹ thuật thao tác như bay trên bàn điều khiển, cho đến khi bắt được tín hiệu của Tống Nguy và Victor thì đã thấy hai người đã vọt qua tường an ninh, tiến vào gần tới trung tâm điều khiển. Chủ Thần dùng ánh mắt sắc nhọn nhìn Tyler:

“Đi xử lý cái đống rác rưởi này đi!”

Tyler vội vã bước ra ngoài, dẫn theo một tiểu đội.

Lúc này, Tống Nguy và Victor đã tới gần trung tâm điều khiển căn cứ Chủ Thần, lập tức ngắt bỏ chế độ tàng hình. Một đội an ninh ập đến, không nói không rằng, nã đạn về phía bọn họ. Tống Nguy cho tàu quay vòng tròn, nhả đạn. Victor bay ở phía trên, chĩa pháo xuống hạ các tàu chiến đấu xung quanh Tống Nguy. Hỏa lực trên tàu của Tống Nguy và Victor cực mạnh, mỗi phát bắn ra đều có thể làm nổ tung vài tàu chiến của Chủ Thần.

Tống Nguy vừa bắn phá, vừa nói với Victor: “Chúng ta cứ như đội Avengers vậy!”

Victor không nói gì, chăm chú bảo hộ vòng ngoài cho Tống Nguy.

Tyler dẫn đội tới sân bay, nhảy lên mấy chiếc tàu quân sự Ring lao đi. Phía sau y, những chiếc nhẫn lần lượt xuất phát, trông như những chiếc vòng lửa nhỏ, lao tới mục tiêu.

“Nhắc lại toàn đội, bắt sống tàu mang ký hiệu Ult3! Còn lại thì bắn hạ!”

Màn hình trên các tàu Ring lập tức nhận được hình ảnh của tàu Tống Nguy. Gương mặt ngập sát khí của hắn mau chóng được chiếu trên màn hình tại trung tâm điều khiển. Ngô Quân thầm nghĩ: “Con của Hàn Anh lại là một người trẻ tuổi có khí chất như thế này!”

Chủ Thần dường như không buồn để ý đến khu vực tấn công của Tống Nguy và Victor, quay sang chỉ huy an ninh vây bắt Diệp Minh. Lúc này Tyler đã đuổi kịp Tống Nguy, liền cho các tàu Ring bao vây hắn và Victor ở giữa. Đội an ninh ban nãy còn bắn loạn xạ, giờ im lặng tản ra hết. Tống Nguy và Victor cũng ngừng bắn, cho tàu giữ nguyên độ cao lơ lửng trong không gian lớn, đối mặt với Tyler.

“Tyler, lại được gặp mày rồi!”

“Ngươi cũng gan lớn thật đấy, dám xông vào đây! Có phải là vì Jethro?”

“Đừng nhắc tới cái tên buồn nôn ấy trước mặt tao!” Tống Nguy mặt lạnh nói.



“Vậy thì chắc là vì Hàn Anh rồi!”

“Tên của bà ấy không phải để mày gọi!”

“Ha ha... được thôi. Bây giờ chúng ta tiếp tục chơi. Hoặc là ngươi đầu hàng, hai là ta sẽ bắt ngươi rồi để Jethro chứng kiến sự thảm hại của ngươi!”

“Dựa vào bản lĩnh của mày, mà cũng đòi bắt tao?” Tống Nguy nói xong, liền nã một phát đạn tự hành thẳng mặt Tyler. Y khẽ nghiêng tàu Ring, liệng qua một góc đã tránh được phát đạn của Tống Nguy. Quả đạn bắn trúng tàu phía sau, khiến nó nổ tung.

“Niêm phong cửa an ninh lại!” Tyler tức giận. Diệp Minh hay Tống Nguy đều cùng một giuộc, ra tay trước, nói sau.

Cửa an ninh lập tức đóng kín. Tống Nguy và Victor bị quây ở giữa, đồng thời cũng không thể kích hoạt chế độ tàng hình. Có kích hoạt thì cũng vô ích. Victor ở bên trên Tống Nguy, nói qua kênh liên lạc:

“James?”

“Phòng điều khiển cách năm trăm mét hướng hai giờ!”

“Ý em là gì?” Victor có vẻ hơi bất an.

“Lúc bay vào tôi đã đặt một tổ hợp chất nổ ở cửa an ninh. Anh bắn thẳng vào đó rồi thoát ra khỏi đây, tới trung tâm điều khiển. Victor, đừng chần chừ, cứ bắn nát hết là được!”

“James, tôi không bỏ lại em đâu!”

“Tôi mà lại phải chết ở cái chốn toàn thằng ngu này được sao! Đi đi Victor!”

Lúc này, Diệp Minh và Alekos đang tăng tốc bay dọc đường ống năng lượng. Alekos vừa lái tàu vừa tiếp tục thao thao bất tuyệt: “Tên của ngài là Frederick!”

Diệp Minh thở dài, nói: “Một cái tên đọc đến xoắn cả lưỡi.”

“Ngài thuộc dòng họ Rockefeller!”

“Cái họ thổ tả!”

Alekos tỏ vẻ không hài lòng:

“Ngài Frederick Rockefeller, ngài vừa tổng sỉ vả dòng dõi hoàng tộc của mình!”

“Tổng sỉ vả sao? Trên hành tinh Yamaha cũng có từ này?”

“Yanara chứ không phải Yamaha. Còn từ kia là tôi học được từ người Địa cầu!”

“Yanara? Đến cái tên cũng nghe thật ẻo lả. Được rồi, tôi chẳng hiểu cậu nói cái gì luôn. Cứ gọi tôi là giáo sư Diệp được rồi!”

“Tuân lệnh Quân chủ! À... giáo sư Diệp!”

Đúng lúc này, tàu của Alekos vọt ra khỏi không gian tối của đường hầm. Ánh sáng chói lóa từ đâu ập tới khiến cả hai chói mắt. Chưa kịp định hình thì ngay lập tức, một quả tên lửa từ đâu bay tới, tông thẳng vào mạn phải tàu, gây ra một tiếng nổ lớn. Những mảnh vụn của tàu vỡ như pháo hoa, Diệp Minh và Alekos theo mảnh vỡ của tàu bắn ra ngoài. Chỉ thấy hai tay Alekos vung lên vẽ một vòng tròn trên không trung, một quả bóng năng lượng màu xanh chụp lấy Diệp Minh, nhốt anh vào bên trong. Alekos kéo tay một cái, cả quả bóng chứa Diệp Minh bay về phía cậu ta, tan ra. Alekos đỡ được Diệp Minh, nói: “Quân chủ! Ngài không sao chứ!”

Nghiêm cấm thương mại hóa tác phẩm dưới mọi hình thức khi chưa được sự đồng ý của tác giả. Liên hệ tác quyền: +84 0917899789 hoặc gmail bachvanthuquan

Lúc này nhìn ra, lính an ninh đã xông vào dày đặc cả căn phòng rộng lớn. Màn hình chiếu hình ảnh của Chủ Thần lơ lửng trên không trung:

“Frederick Rockefeller! Cuối cùng cũng tới rồi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hỏa Lệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook