Chương 18: Ba ngàn thế giới lại có là gì
Boo202
29/03/2021
Truyền thuyết kể rằng, tại nơi sâu nhất của Âm Giới có một tòa Cửu U Ma Thần Điện.
Tòa điện thờ này chính là cấm địa linh thiêng nhất Âm Giới, ngay cả Ma Thần tộc nhân - kẻ thống trị Âm Giới - nếu không có phong vị, cũng chẳng thể bước chân vào đây.
Âm Giới, ngàn vạn năm trước, do Ma Thần Công Chúa U Minh dùng nhục thể và thần hồn, nghịch thiên đúc mà thành.
Ma Thần Tộc thống trị âm giới, điều hòa âm dương, chưởng quản luân hồi, hưởng vạn vạn tín niệm của chúng quỷ, tu thành Đại Đạo.
Cửu U Thần Điện chính là điện thờ Ma Thần Công Chúa.
Tương truyền rằng Cửu U Thần Điện có thất đạo tuyệt môn.
Thất đạo tuyệt môn xưng là Hỏa Ngục, Băng Đàm, Huyết Vực, Cốt Sơn, Nhục Trì, Tuyệt Địa, Tử Lộ.
Vượt qua thất đạo tuyệt môn mới có tư cách tiến vào Cửu U Điện.
Chỉ là khả năng vượt qua, so với chuyện phàm nhân muốn hái sao trên trời, khó càng thêm khó.
Nhưng trăm vạn năm sau, truyền thuyết này, đã bị phá vỡ.
Bảy người từ bảy tiểu thế giới lưu lạc tới Âm Giới này, chẳng sợ hồn phi phách tán cũng phải xông vào Cửu U Điện. Mất hơn một ngàn năm, cuối cùng đều thành công sấm quan, diện kiến Ma Thần Công Chúa, tấn phong Thủ Hộ Giả thất đạo tuyệt môn của Cửu U Ma Thần Điện, trở thành cao tầng của Ma Thần Tộc.
Thế nhưng con đường bước tới nguyện ước của họ, chỉ mới vừa bắt đầu.
- Aiii… Tại sao ta là người đầu tiên tiến vào Cửu U Điện nhưng lại cảm thấy chẳng vui vẻ gì thế này?
Thủy Thiên Nguyệt dốc ngược hồ lô ngọc, coi linh tửu như nước mà nốc xuống. Mộc Nhiên ở bên cạnh nhìn không nổi nữa liền vươn tay giật lấy không để nàng tiếp tục uống nữa.
- Ngươi uống ít thôi! Hoàng Tuyền Linh Tửu là dễ uống như vậy sao! Tửu quỷ, sớm muộn ngươi cũng chết vì rượu!
- Ha ha, thà chết vì rượu còn hơn chết vì nhàm chán, đưa ta!
- Không đưa!
- Mộc Nhiên nói đúng đấy, ngươi uống ít thôi.
Thải Nhi cũng dịu dàng khuyên can.
- Hoàng Tuyền Linh Tửu rất nguy hiểm… Đều trách ta, ban đầu không nên thuận theo ngươi, để ngươi tìm thấy phương pháp luyện Hoàng Tuyền Linh Tửu này…
- Nha, không phải tại ngươi. Aii, được rồi, được rồi, ta không uống nữa là được chứ gì!
Đối diện với cặp mắt thuần tịnh trong vắt kia, bướng bỉnh như Thủy Thiên Nguyệt cũng phải cúi đầu.
Đừng trách nàng không vượt nổi "ải mĩ nhân", luận nhan sắc, trong bảy người thì Thải Nhi chính là khiến người khác khó kháng cự nhất!
- Rồi hôm nay ngươi gọi mọi người tới đây làm chi? Không phải chỉ để khoe khoang rằng ngươi là người đầu tiên thành công tiến vào Cửu U Điện đấy chứ? Coi chừng ta đánh ngươi nha!
Mộc Nhiên khẽ liếc nàng. Thủy Thiên Nguyệt bật cười.
- Nếu là thế thật thì sao ngươi còn tới?
- Tất nhiên phải tới chứ!
Nàng giương cằm nhìn Thủy Thiên Nguyệt.
- Dù sao chúng ta còn chưa đủ tư cách tiến vào Cửu U Điện, chỉ có thể tới Tuyệt Địa Môn này của ngươi dạo một vòng, ngó một chút Cửu U Điện xa xa, cũng coi như bớt thèm đi...
- Không tiền đồ!
Thủy Thiên Nguyệt dỗi mắng một tiếng, khóe mắt lại tràn đầy vui vẻ.
- Các ngươi cũng chỉ thiếu một chút mà thôi, tình huống của ta có chút đặc thù, nhanh hơn là phải.
Sau đó nàng mới ngồi thẳng dậy, nhìn một lượt những người ngồi xung quanh, thái độ đột nhiên nghiêm túc lên.
- Thật ra hôm nay đúng là có chút việc muốn nói với các ngươi, tu vi của ta… đã vượt qua Ma Thần Cảnh.
Sáu người còn lại đều sững sờ.
Đại Đạo bao la, trăm sông đổ về một biển, mỗi giới lại có một pháp tắc tu luyện riêng.
Tu sĩ Âm Giới dựa vào tín niệm của vạn vạn chúng quỷ mà tu Đạo, chia ra chín cảnh giới: Tụ Linh Cảnh, Luyện Hồn Cảnh, Dưỡng Khí Cảnh, Hóa Hư Cảnh, Nhập Thần Cảnh, Huyễn Linh Cảnh, Ma Thần Cảnh, Đại Thần Cảnh, Độ Kiếp.
×
— QUẢNG CÁO —
Vượt qua Độ Kiếp liền phi thăng thành Thần Vương, thống trị một cõi thần giới.
Kì thật bởi vì bọn họ sớm đã không còn là nhân loại cho nên mới từ trong thất đạo tuyệt môn, hấp thụ tiên linh khí của thần giới, bắt đầu tu luyện từ Tụ Linh Cảnh.
Chạm tới Hoá Hư Cảnh liền có được thần vị, trường sinh bất tử.
Bảy người bọn họ có được thần vị, so với phàm giới dễ dàng hơn nhiều, sớm đã không cần lo lắng thọ nguyên hao hết.
Ở những tiểu thế giới khác, nơi hầu như không có tiên linh khí, tu luyện liền vô vàn trắc trở, trước hết cần rũ bỏ phàm thai, độ kiếp phong thần mới coi như "nhập môn" mà tiếp nhằm hướng Thần Vương tu luyện lên.
Rất nhiều kẻ thiên phú không tốt, cố lắm cũng chỉ có thể đi tới Nhập Thần Cảnh, chính thức trở thành một vị thần có phong hào.
Ma Thần Cảnh là một trong tam đại cảnh giới tối cao, sánh ngang với trưởng lão của Ma Thần Tộc.
- Không ngờ nha!
Mộc Nhiên kinh hỉ mà đứng dậy, xem xét từ đầu đến chân Thủy Thiên Nguyệt y như đang chiêm ngưỡng một kho báu.
- Ngươi vậy mà phá cảnh rồi! Ta thiên phú kém cỏi nhất, mới vừa tới Huyễn Linh Cảnh sơ kì, ngay cả Vô Minh cũng vẫn là đỉnh phong Huyễn Linh Cảnh, ngươi lại tấn phong Ma Thần Cảnh, một bước đắc đạo luôn! Thật đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong nha…
- Hứ, ý ngươi là gì hả? Mặt ta làm sao?
Thủy Thiên Nguyệt giận liếc nàng một cái. Mộc Nhiên nịnh nọt mà cười.
- Không sao, không sao, ngươi giờ chính là đại thần tiên rồi nha! Sau này vẫn phải nhờ ngươi chiếu cố chúng ta một chút…
- Ngươi bớt ba hoa đi!
- Nào dám, nào dám…
Hai nàng người tung kẻ hứng khiến cho năm người còn lại đều không nhịn được nở nụ cười.
- Được rồi, nói chính sự!
Thủy Thiên Nguyệt lại nghiêm túc lên.
- Thật ra ta phá cảnh cũng một phần vì vượt qua được Tuyệt Địa, tiếp nhận trọn vẹn truyền thừa của Tuyệt Địa Môn, đợi các ngươi sấm quan cũng sẽ có thể tấn thăng Ma Thần Cảnh thôi. Chỉ là, sau khi tiến vào Cửu U Điện, ta mới phát hiện ra một vấn đề…
- Vấn đề gì?
Tất cả những người còn lại đều tập trung nghe nàng nói. Nàng hơi cười.
- Đừng lo, là vấn đề của ta thôi… Các ngươi hẳn là biết ta liều mạng xông vào Cửu U Điện chính là vì muốn tìm được phu quân của ta đi?
Nàng thở dài, ánh mắt hơi mơ hồ.
- Ngàn năm qua rồi, ta vì muốn tìm chàng, ngang ngạnh xông phá Cửu U Ma Thần Điện. Ma Thần Công Chúa từng nói, người nào có thể vào tới Cửu U Điện liền sẽ đáp ứng một nguyện vọng của người đó, nguyện vọng của ta chính là tìm được chàng… Thế nhưng khi ta vào tới Cửu U Điện, mới biết được tơ hồng của chúng ta ngàn năm trước đã đứt đoạn, ta… vô pháp tìm được chàng!
Nàng nói, âm thanh trở nên hơi nức nở.
Thải Nhi lặng lẽ nắm lấy tay nàng, trong lòng khẽ thở dài.
Thủy Thiên Nguyệt người này, bình thường luôn hi hi ha ha, một bộ dạng lười biếng bất cần đời, nhưng thực chất, nàng liều mạng hơn so với bất cứ ai.
Mỗi người ở đây đều có một nỗi khổ riêng, chẳng ai vui vẻ hơn ai nhưng ít nhất còn nhìn thấy hy vọng, Thủy Thiên Nguyệt lại… một chút hy vọng cũng không có, chỉ dựa vào một sợi tơ hồng mà chống đỡ hơn ngàn năm.
Vậy mà giờ, ngay cả tơ hồng, cũng đứt đoạn.
Những người còn lại đều chẳng biết nên an ủi nàng như thế nào nữa.
Tình nghĩa giữa bọn họ sâu nặng, cảnh ngộ cũng tương tự nhau, hiểu hơn ai hết sự tuyệt vọng hiện tại của nàng.
- Được rồi, đừng trưng vẻ mặt u ám như thế chứ!
Thủy Thiên Nguyệt lại ngẩng đầu lên, giống như giây phút yếu đuối kia chỉ là ảo giác. Nụ cười của nàng tràn đầy vẻ phóng khoáng.
- Cũng không phải là hết cách. Ma Thần Công Chúa nói, Người nhất định nói giữ lời, giúp ta tìm được chàng, chỉ là so trước kia khó khăn hơn nhiều mà thôi.
- Có cách là tốt rồi.
Mộc Nhiên vỗ vỗ ngực, thở ra một hơi.
- Ngươi đừng dọa mọi người chứ! Khó thì đã sao? So với vượt qua Tuyệt Địa Chi Môn của ngươi còn khó hơn được nữa à!
×
— QUẢNG CÁO —
- Đúng, lời này ta thừa nhận!
Thủy Thiên Nguyệt hào phóng cười ha ha, sóng mắt lại lưu chuyển đầy mê hoặc.
- Thật ra cũng không có gì. Ma Thần Công Chúa đã mở Thiên Nhãn tìm ra kí linh* của chàng, biết chàng đang ở một trong ba ngàn trung thiên thế giới, chỉ là không rõ ở thế giới nào, cần ta tự mình đi tìm mới được. Thế nên hôm nay ta mới gọi các ngươi tới đây, coi như tiệc chia tay... Ta đi rồi, phải lâu lắm sau này chúng ta mới có dịp tụ họp đông đủ thế này đấy!
- Tiệc chia tay của ngươi, không khỏi cũng quá đơn giản rồi đi!
Mộc Nhiên liếc một loạt những thứ trên bàn, toàn là sơn hào hải vị nhưng đồ ăn cực ít, còn lại toàn là rượu!
Thủy Thiên Nguyệt đúng là một con sâu rượu!
- Có rượu là đủ rồi! Dù sao chúng ta cũng có cần ăn đâu! Đến! Hôm nay không say không về!
Đang định vớ lấy hồ lô ngọc trong tay Mộc Nhiên thì nàng đã quả quyết lui lại mấy bước.
- Rượu thường cũng thôi, Hoàng Tuyền Linh Tửu thì không được!
Thủy Thiên Nguyệt sờ sờ mũi, ngượng ngùng thu tay. Rồi nàng mới nhớ ra gì đó, quay sang Du Thiên.
- Đúng rồi, Du Thiên, chuyện này còn cần ngươi giúp ta một chút đó!
- Ngươi cứ nói.
Thấy Du Thiên dễ dàng đáp ứng, nàng cười với hắn.
- Nhục Trì của ngươi tẩy tủy phạt gân, có thể rũ bỏ thần lực đúng không? Tu vi của ta quá cao, cần tạm thời trút bỏ thần lực mới đi được…
Thấy khuôn mặt cả sáu người đều biến sắc, nàng bày ra một bộ dạng không sao cả, cười ngọt ngào.
- Thế giới pháp tắc là không thể coi thường, muốn vượt qua ba ngàn trung thiên thế giới, đành vậy thôi...
- Tẩy gân phạt tủy, trút bỏ thần lực trở lại ấu sinh kỳ, đau đớn không kể xiết, ngươi...
Du Thiên không khỏi thở dài.
- Ngươi thật ngốc...
Đã là Ma Thần Cảnh thần nhân còn có thể quyết đoán trút bỏ thần lực mà đi, mấy ai dám nghĩ, lại có mấy ai sẽ làm?
Nhưng Thủy Thiên Nguyệt người này, thật sự chính là kẻ điên!
Nàng đã quyết, bọn họ khuyên cũng vô dụng.
Sáu người liếc nhau, cùng trầm mặc.
Thủy Thiên Nguyệt trái lại không để ý nhiều đến thế. Nhân cơ hội Mộc Nhiên lơ là, nàng giành lại hồ lô ngọc, thoả thê nốc thêm một ngụm linh tửu.
- Ai da, các ngươi đừng bày ra bộ mặt u ám đó nữa! Cũng chỉ là tạm thời thôi mà! Tay ta vẫn nắm Cửu Âm Trản, ai cũng không bắt nạt được ta đâu! Với lại, vẫn còn có thể liên lạc với các ngươi mà! Các ngươi cần phải bảo hộ ta cho tốt nha!
Nàng lại liếc sắc mặt vẫn âm trầm của những người còn lại một cái, vỗ vỗ trán ra vẻ than thở.
- Haiz… Chẳng biết thế nào phu quân ta lại cũng trở thành người tu đạo, hình như còn là tông chủ tông môn nào đó, sớm đã thoát khỏi luân hồi, nếu không, ta đâu cần phải nhọc lòng đến vậy!
Mộc Nhiên nghiến răng, giằng lại hồ lô ngọc.
- Ba ngàn trung thiên thế giới, ngươi tính đi tìm một lượt hay sao?
Thủy Thiên Nguyệt ngạo nghễ cười. Tuyệt sắc dung nhan tràn đầy khí phách.
- Ba ngàn thế giới lại có là gì! Ba vạn thế giới, ta cũng sẽ tìm cho ra!
...
"Phu quân, chúng ta đã hứa rồi, kiếp sau của ta, nhất định sẽ gả cho chàng!"
…
*Kí linh: Kiểu như kí ức linh hồn, dấu hiệu linh hồn á (Mình bịa ra đấy :)))
Tòa điện thờ này chính là cấm địa linh thiêng nhất Âm Giới, ngay cả Ma Thần tộc nhân - kẻ thống trị Âm Giới - nếu không có phong vị, cũng chẳng thể bước chân vào đây.
Âm Giới, ngàn vạn năm trước, do Ma Thần Công Chúa U Minh dùng nhục thể và thần hồn, nghịch thiên đúc mà thành.
Ma Thần Tộc thống trị âm giới, điều hòa âm dương, chưởng quản luân hồi, hưởng vạn vạn tín niệm của chúng quỷ, tu thành Đại Đạo.
Cửu U Thần Điện chính là điện thờ Ma Thần Công Chúa.
Tương truyền rằng Cửu U Thần Điện có thất đạo tuyệt môn.
Thất đạo tuyệt môn xưng là Hỏa Ngục, Băng Đàm, Huyết Vực, Cốt Sơn, Nhục Trì, Tuyệt Địa, Tử Lộ.
Vượt qua thất đạo tuyệt môn mới có tư cách tiến vào Cửu U Điện.
Chỉ là khả năng vượt qua, so với chuyện phàm nhân muốn hái sao trên trời, khó càng thêm khó.
Nhưng trăm vạn năm sau, truyền thuyết này, đã bị phá vỡ.
Bảy người từ bảy tiểu thế giới lưu lạc tới Âm Giới này, chẳng sợ hồn phi phách tán cũng phải xông vào Cửu U Điện. Mất hơn một ngàn năm, cuối cùng đều thành công sấm quan, diện kiến Ma Thần Công Chúa, tấn phong Thủ Hộ Giả thất đạo tuyệt môn của Cửu U Ma Thần Điện, trở thành cao tầng của Ma Thần Tộc.
Thế nhưng con đường bước tới nguyện ước của họ, chỉ mới vừa bắt đầu.
- Aiii… Tại sao ta là người đầu tiên tiến vào Cửu U Điện nhưng lại cảm thấy chẳng vui vẻ gì thế này?
Thủy Thiên Nguyệt dốc ngược hồ lô ngọc, coi linh tửu như nước mà nốc xuống. Mộc Nhiên ở bên cạnh nhìn không nổi nữa liền vươn tay giật lấy không để nàng tiếp tục uống nữa.
- Ngươi uống ít thôi! Hoàng Tuyền Linh Tửu là dễ uống như vậy sao! Tửu quỷ, sớm muộn ngươi cũng chết vì rượu!
- Ha ha, thà chết vì rượu còn hơn chết vì nhàm chán, đưa ta!
- Không đưa!
- Mộc Nhiên nói đúng đấy, ngươi uống ít thôi.
Thải Nhi cũng dịu dàng khuyên can.
- Hoàng Tuyền Linh Tửu rất nguy hiểm… Đều trách ta, ban đầu không nên thuận theo ngươi, để ngươi tìm thấy phương pháp luyện Hoàng Tuyền Linh Tửu này…
- Nha, không phải tại ngươi. Aii, được rồi, được rồi, ta không uống nữa là được chứ gì!
Đối diện với cặp mắt thuần tịnh trong vắt kia, bướng bỉnh như Thủy Thiên Nguyệt cũng phải cúi đầu.
Đừng trách nàng không vượt nổi "ải mĩ nhân", luận nhan sắc, trong bảy người thì Thải Nhi chính là khiến người khác khó kháng cự nhất!
- Rồi hôm nay ngươi gọi mọi người tới đây làm chi? Không phải chỉ để khoe khoang rằng ngươi là người đầu tiên thành công tiến vào Cửu U Điện đấy chứ? Coi chừng ta đánh ngươi nha!
Mộc Nhiên khẽ liếc nàng. Thủy Thiên Nguyệt bật cười.
- Nếu là thế thật thì sao ngươi còn tới?
- Tất nhiên phải tới chứ!
Nàng giương cằm nhìn Thủy Thiên Nguyệt.
- Dù sao chúng ta còn chưa đủ tư cách tiến vào Cửu U Điện, chỉ có thể tới Tuyệt Địa Môn này của ngươi dạo một vòng, ngó một chút Cửu U Điện xa xa, cũng coi như bớt thèm đi...
- Không tiền đồ!
Thủy Thiên Nguyệt dỗi mắng một tiếng, khóe mắt lại tràn đầy vui vẻ.
- Các ngươi cũng chỉ thiếu một chút mà thôi, tình huống của ta có chút đặc thù, nhanh hơn là phải.
Sau đó nàng mới ngồi thẳng dậy, nhìn một lượt những người ngồi xung quanh, thái độ đột nhiên nghiêm túc lên.
- Thật ra hôm nay đúng là có chút việc muốn nói với các ngươi, tu vi của ta… đã vượt qua Ma Thần Cảnh.
Sáu người còn lại đều sững sờ.
Đại Đạo bao la, trăm sông đổ về một biển, mỗi giới lại có một pháp tắc tu luyện riêng.
Tu sĩ Âm Giới dựa vào tín niệm của vạn vạn chúng quỷ mà tu Đạo, chia ra chín cảnh giới: Tụ Linh Cảnh, Luyện Hồn Cảnh, Dưỡng Khí Cảnh, Hóa Hư Cảnh, Nhập Thần Cảnh, Huyễn Linh Cảnh, Ma Thần Cảnh, Đại Thần Cảnh, Độ Kiếp.
×
— QUẢNG CÁO —
Vượt qua Độ Kiếp liền phi thăng thành Thần Vương, thống trị một cõi thần giới.
Kì thật bởi vì bọn họ sớm đã không còn là nhân loại cho nên mới từ trong thất đạo tuyệt môn, hấp thụ tiên linh khí của thần giới, bắt đầu tu luyện từ Tụ Linh Cảnh.
Chạm tới Hoá Hư Cảnh liền có được thần vị, trường sinh bất tử.
Bảy người bọn họ có được thần vị, so với phàm giới dễ dàng hơn nhiều, sớm đã không cần lo lắng thọ nguyên hao hết.
Ở những tiểu thế giới khác, nơi hầu như không có tiên linh khí, tu luyện liền vô vàn trắc trở, trước hết cần rũ bỏ phàm thai, độ kiếp phong thần mới coi như "nhập môn" mà tiếp nhằm hướng Thần Vương tu luyện lên.
Rất nhiều kẻ thiên phú không tốt, cố lắm cũng chỉ có thể đi tới Nhập Thần Cảnh, chính thức trở thành một vị thần có phong hào.
Ma Thần Cảnh là một trong tam đại cảnh giới tối cao, sánh ngang với trưởng lão của Ma Thần Tộc.
- Không ngờ nha!
Mộc Nhiên kinh hỉ mà đứng dậy, xem xét từ đầu đến chân Thủy Thiên Nguyệt y như đang chiêm ngưỡng một kho báu.
- Ngươi vậy mà phá cảnh rồi! Ta thiên phú kém cỏi nhất, mới vừa tới Huyễn Linh Cảnh sơ kì, ngay cả Vô Minh cũng vẫn là đỉnh phong Huyễn Linh Cảnh, ngươi lại tấn phong Ma Thần Cảnh, một bước đắc đạo luôn! Thật đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong nha…
- Hứ, ý ngươi là gì hả? Mặt ta làm sao?
Thủy Thiên Nguyệt giận liếc nàng một cái. Mộc Nhiên nịnh nọt mà cười.
- Không sao, không sao, ngươi giờ chính là đại thần tiên rồi nha! Sau này vẫn phải nhờ ngươi chiếu cố chúng ta một chút…
- Ngươi bớt ba hoa đi!
- Nào dám, nào dám…
Hai nàng người tung kẻ hứng khiến cho năm người còn lại đều không nhịn được nở nụ cười.
- Được rồi, nói chính sự!
Thủy Thiên Nguyệt lại nghiêm túc lên.
- Thật ra ta phá cảnh cũng một phần vì vượt qua được Tuyệt Địa, tiếp nhận trọn vẹn truyền thừa của Tuyệt Địa Môn, đợi các ngươi sấm quan cũng sẽ có thể tấn thăng Ma Thần Cảnh thôi. Chỉ là, sau khi tiến vào Cửu U Điện, ta mới phát hiện ra một vấn đề…
- Vấn đề gì?
Tất cả những người còn lại đều tập trung nghe nàng nói. Nàng hơi cười.
- Đừng lo, là vấn đề của ta thôi… Các ngươi hẳn là biết ta liều mạng xông vào Cửu U Điện chính là vì muốn tìm được phu quân của ta đi?
Nàng thở dài, ánh mắt hơi mơ hồ.
- Ngàn năm qua rồi, ta vì muốn tìm chàng, ngang ngạnh xông phá Cửu U Ma Thần Điện. Ma Thần Công Chúa từng nói, người nào có thể vào tới Cửu U Điện liền sẽ đáp ứng một nguyện vọng của người đó, nguyện vọng của ta chính là tìm được chàng… Thế nhưng khi ta vào tới Cửu U Điện, mới biết được tơ hồng của chúng ta ngàn năm trước đã đứt đoạn, ta… vô pháp tìm được chàng!
Nàng nói, âm thanh trở nên hơi nức nở.
Thải Nhi lặng lẽ nắm lấy tay nàng, trong lòng khẽ thở dài.
Thủy Thiên Nguyệt người này, bình thường luôn hi hi ha ha, một bộ dạng lười biếng bất cần đời, nhưng thực chất, nàng liều mạng hơn so với bất cứ ai.
Mỗi người ở đây đều có một nỗi khổ riêng, chẳng ai vui vẻ hơn ai nhưng ít nhất còn nhìn thấy hy vọng, Thủy Thiên Nguyệt lại… một chút hy vọng cũng không có, chỉ dựa vào một sợi tơ hồng mà chống đỡ hơn ngàn năm.
Vậy mà giờ, ngay cả tơ hồng, cũng đứt đoạn.
Những người còn lại đều chẳng biết nên an ủi nàng như thế nào nữa.
Tình nghĩa giữa bọn họ sâu nặng, cảnh ngộ cũng tương tự nhau, hiểu hơn ai hết sự tuyệt vọng hiện tại của nàng.
- Được rồi, đừng trưng vẻ mặt u ám như thế chứ!
Thủy Thiên Nguyệt lại ngẩng đầu lên, giống như giây phút yếu đuối kia chỉ là ảo giác. Nụ cười của nàng tràn đầy vẻ phóng khoáng.
- Cũng không phải là hết cách. Ma Thần Công Chúa nói, Người nhất định nói giữ lời, giúp ta tìm được chàng, chỉ là so trước kia khó khăn hơn nhiều mà thôi.
- Có cách là tốt rồi.
Mộc Nhiên vỗ vỗ ngực, thở ra một hơi.
- Ngươi đừng dọa mọi người chứ! Khó thì đã sao? So với vượt qua Tuyệt Địa Chi Môn của ngươi còn khó hơn được nữa à!
×
— QUẢNG CÁO —
- Đúng, lời này ta thừa nhận!
Thủy Thiên Nguyệt hào phóng cười ha ha, sóng mắt lại lưu chuyển đầy mê hoặc.
- Thật ra cũng không có gì. Ma Thần Công Chúa đã mở Thiên Nhãn tìm ra kí linh* của chàng, biết chàng đang ở một trong ba ngàn trung thiên thế giới, chỉ là không rõ ở thế giới nào, cần ta tự mình đi tìm mới được. Thế nên hôm nay ta mới gọi các ngươi tới đây, coi như tiệc chia tay... Ta đi rồi, phải lâu lắm sau này chúng ta mới có dịp tụ họp đông đủ thế này đấy!
- Tiệc chia tay của ngươi, không khỏi cũng quá đơn giản rồi đi!
Mộc Nhiên liếc một loạt những thứ trên bàn, toàn là sơn hào hải vị nhưng đồ ăn cực ít, còn lại toàn là rượu!
Thủy Thiên Nguyệt đúng là một con sâu rượu!
- Có rượu là đủ rồi! Dù sao chúng ta cũng có cần ăn đâu! Đến! Hôm nay không say không về!
Đang định vớ lấy hồ lô ngọc trong tay Mộc Nhiên thì nàng đã quả quyết lui lại mấy bước.
- Rượu thường cũng thôi, Hoàng Tuyền Linh Tửu thì không được!
Thủy Thiên Nguyệt sờ sờ mũi, ngượng ngùng thu tay. Rồi nàng mới nhớ ra gì đó, quay sang Du Thiên.
- Đúng rồi, Du Thiên, chuyện này còn cần ngươi giúp ta một chút đó!
- Ngươi cứ nói.
Thấy Du Thiên dễ dàng đáp ứng, nàng cười với hắn.
- Nhục Trì của ngươi tẩy tủy phạt gân, có thể rũ bỏ thần lực đúng không? Tu vi của ta quá cao, cần tạm thời trút bỏ thần lực mới đi được…
Thấy khuôn mặt cả sáu người đều biến sắc, nàng bày ra một bộ dạng không sao cả, cười ngọt ngào.
- Thế giới pháp tắc là không thể coi thường, muốn vượt qua ba ngàn trung thiên thế giới, đành vậy thôi...
- Tẩy gân phạt tủy, trút bỏ thần lực trở lại ấu sinh kỳ, đau đớn không kể xiết, ngươi...
Du Thiên không khỏi thở dài.
- Ngươi thật ngốc...
Đã là Ma Thần Cảnh thần nhân còn có thể quyết đoán trút bỏ thần lực mà đi, mấy ai dám nghĩ, lại có mấy ai sẽ làm?
Nhưng Thủy Thiên Nguyệt người này, thật sự chính là kẻ điên!
Nàng đã quyết, bọn họ khuyên cũng vô dụng.
Sáu người liếc nhau, cùng trầm mặc.
Thủy Thiên Nguyệt trái lại không để ý nhiều đến thế. Nhân cơ hội Mộc Nhiên lơ là, nàng giành lại hồ lô ngọc, thoả thê nốc thêm một ngụm linh tửu.
- Ai da, các ngươi đừng bày ra bộ mặt u ám đó nữa! Cũng chỉ là tạm thời thôi mà! Tay ta vẫn nắm Cửu Âm Trản, ai cũng không bắt nạt được ta đâu! Với lại, vẫn còn có thể liên lạc với các ngươi mà! Các ngươi cần phải bảo hộ ta cho tốt nha!
Nàng lại liếc sắc mặt vẫn âm trầm của những người còn lại một cái, vỗ vỗ trán ra vẻ than thở.
- Haiz… Chẳng biết thế nào phu quân ta lại cũng trở thành người tu đạo, hình như còn là tông chủ tông môn nào đó, sớm đã thoát khỏi luân hồi, nếu không, ta đâu cần phải nhọc lòng đến vậy!
Mộc Nhiên nghiến răng, giằng lại hồ lô ngọc.
- Ba ngàn trung thiên thế giới, ngươi tính đi tìm một lượt hay sao?
Thủy Thiên Nguyệt ngạo nghễ cười. Tuyệt sắc dung nhan tràn đầy khí phách.
- Ba ngàn thế giới lại có là gì! Ba vạn thế giới, ta cũng sẽ tìm cho ra!
...
"Phu quân, chúng ta đã hứa rồi, kiếp sau của ta, nhất định sẽ gả cho chàng!"
…
*Kí linh: Kiểu như kí ức linh hồn, dấu hiệu linh hồn á (Mình bịa ra đấy :)))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.