Hoả Linh Tập

Chương 57: Cỡ nào may mắn mới tìm lại được con

Boo202

29/03/2021

Ngàn năm sau, khi lần nữa cùng đồng bạn đứng ở vùng thiên không bao la rộng lớn này - nơi giáp ranh giữa Âm Giới và Dương Giới, Huy Nguyên vẫn còn cảm thấy như mộng ảo.

- Các ngươi vẫn muốn đi theo Thải Lam, quay về ngàn năm trước, một lần nữa trọng sinh trong thế giới của các ngươi ư?

Thủy Thiên Nguyệt ngồi trên ngai cao, xung quanh vờn mây gió, một tay nâng hồ lô ngọc, có chút luyến tiếc lên tiếng. Nàng đã nhìn những con người này chịu đựng gian khổ, từng bước một trưởng thành trong suốt một ngàn năm…

Thì ra thời gian trôi nhanh tới vậy…

Nàng hơi buồn, chậm rãi nuốt xuống một ngụm linh tửu.

Tất cả bọn họ cung kính cúi đầu, trịnh trọng như đối diện với người mẹ của chính mình.

- Đúng vậy, Thiên Nguyệt đại nhân, cảm tạ Người ban cho chúng thần cơ hội làm lại một lần nữa! Không thể tiếp tục phục dịch Người, chúng thần thật sự có lỗi!

- Không phải là ta ban cho, mà chính là các ngươi dùng sự kiên cường của bản thân để đổi lấy…

Thiên Nguyệt cười khổ, thở dài phất phất tay.

- Thôi được, Cửu Âm Trản đã đại thành, thiếu mất các ngươi cũng chẳng ra vấn đề được, không cần lo cho ta… Các ngươi đi đi, nhớ, nhất định đừng có lãng phí cơ hội trọng sinh duy nhất này! Ma Thần Công Chúa sẽ không lại đảo ngược Càn Khôn, nếu vẫn không thể chuộc lại lầm lỗi, cho dù các ngươi có quay về, chúng ta cũng chẳng còn cách nào khác giúp được các ngươi đâu!

Nghe lời dặn, tất cả mọi người bất giác đỏ khóe mắt, càng cúi đầu sâu hơn.

- Chúng thần hiểu rõ! Xin cáo biệt Người từ đây! Mong Người bình an, sớm ngày tìm thấy phu quân của Người!

Thiên Nguyệt gật gật đầu mỉm cười, coi như tiễn đám người đi.

Sau đó nàng chợt nhớ ra điều gì, vội gọi lại Huy Nguyên. Hắn quay người, cung kính đáp.

- Thiên Nguyệt đại nhân, Người còn có chuyện cần phân phó?

- Cũng không phải…

Nàng nhướn mi, liếc qua vầng hào quang bao bọc quanh hắn. Vì trở thành Hỏa Linh, thân thể của hắn đều đã hóa thành Cửu Viêm, chỉ mỗi khuôn mặt là vẫn còn nguyên vẹn.

Thân thể này chính là bất tử, một thân thể mà bọn họ phải mất cả ngàn năm mới có thể tôi luyện thành…

- Thế giới của ngươi có phong ấn, ma lực hầu như không thể dùng được, nếu muốn quay trở lại, trước tiên ngươi phải đi Du Thiên nơi đó…

- Thần biết rõ!

Huy Nguyên rũ mắt, không chút dao động. Thiên Nguyệt cười cười.

- Ngươi thật sự bỏ được? Tẩy đi thần ấn, rũ bỏ ma lực, trở thành một người bình thường với thọ nguyên không quá trăm năm?

- Thần vốn không có gì để do dự!

Hắn nghĩ tới gia đình nhỏ hắn đã từng có, ánh mắt trở nên nhu hòa hơn bao giờ hết.

- Thiên Nguyệt đại nhân, Người yên tâm, hơn một ngàn năm này thần vẫn chưa một lần quên đi tâm nguyện ban đầu của mình! Chính vì nó, thần mới có thể đứng tại nơi này! Thần, quyết sẽ không bao giờ hối hận!

Thiên Nguyệt nhìn ánh mắt kiên định kia của hắn, an tâm gật đầu.

- Tốt lắm, chỉ cần ngươi không hối hận, trăm năm thọ mệnh đều sẽ có ý nghĩa riêng của nó.

- Thần xin ghi nhớ lời dạy bảo của ngài!

- Đúng rồi, thế giới của ngươi có chút đặc biệt, ngươi trở về thì thuận tiện giúp ta để ý một chút…

- Vâng?



×

— QUẢNG CÁO —

- Thế giới trước kia của ngươi thực chất là một đoạn ngã rẽ của lịch sử…

Điều này Huy Nguyên đã nghe nói từ lâu, hơn một ngàn năm tại Âm Giới, hắn hiểu mối quanh hệ giữa các thế giới phức tạp hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.

Có thế giới tồn tại từ kì Hồng Mông, có thế giới là hình bóng phản chiếu, lại có thế giới là ngã rẽ lịch sử của một thế giới khác, giống như nơi hắn sinh ra, khi tới Âm Giới hắn mới biết, hóa ra nơi đó lại là ngã rẽ lịch sử của một nơi cũng gọi là Trái Đất…

Thời gian của các thế giới cũng lệch nhau rất nhiều. Hắn ở Tuyệt Địa một ngàn năm nhưng ở thế giới của hắn, khả năng cũng chỉ mới qua gần ba mươi năm mà thôi.

- Vài ngày trước ta gặp Eira, nàng nói với ta, nàng từng ở thế giới của ngươi để lại một “hạt giống”…

- Hạt giống? Chính là “Hạt giống hy vọng” ư?

- Đúng vậy, hình như ở đó các ngươi gọi nó là “Tuyết Nữ” thì phải…

Nàng gõ gõ trán.

- Ừ, chính là “Tuyết Nữ”! Lúc đó Eira cảm thấy phong ấn của nàng bị phá bỏ rồi, nàng không hy vọng chuyện này xảy ra lần nữa, nàng nói “Tuyết Nữ” đời này vô cùng trọng yếu, thậm chí có thể liên quan đến vận mệnh của cả hành tinh, nhưng ta tra xét trong sổ lại thấy thọ mệnh của nàng quá ngắn ngủi… Có lẽ đó chính là lí do mà sau khi nàng mất, thế giới của ngươi mới tồn tại không quá trăm năm…

-…

- Lần này ngươi trọng sinh, ta cũng sẽ sửa lại số mệnh cho nàng, chỉ là vì nàng vốn không có “tương lai” nên sau khi cải mệnh, chính ta cũng chẳng biết tương lai nàng sẽ như thế nào… Ngươi quay lại, giúp ta chú ý tới nàng một chút, đừng để nàng chết quá sớm, ít nhất cũng phải bình an sống quá năm mươi năm, nếu không hành tinh của các ngươi, chỉ sợ không trụ nổi…

Huy Nguyên nghe thế, có chút băn khoăn.

- Nhưng Thiên Nguyệt đại nhân, thế giới của thần rộng lớn như vậy, thần lại trở thành người thường, làm sao thần biết được ai là “Tuyết Nữ”?

- A, không cần lo lắng, trùng hợp là “Tuyết Nữ” cũng cùng một quốc gia với ngươi, khả năng cao ngươi sẽ gặp nàng… Đúng rồi, đặc trưng của nàng là trên ngực trái có một vết bớt hình bông tuyết!

Huy Nguyên có chút vô lực nhìn người trước mặt.

Thiên Nguyệt đại nhân, manh mối của Người có thể đáng tin cậy hơn một chút được không!

Cái gì mà cùng một quốc gia? Quốc gia của thần ít cũng phải gần trăm triệu người, trở thành người thường rồi, thần đi đâu để tìm được đây?

Còn nữa, vết bớt hình bông tuyết trên ngực trái là cái quỷ gì? Thần làm sao có thể biết được ngực trái của một cô gái có vết bớt hay không chứ!

Thiên Nguyệt cũng nhận ra là hai đặc điểm này quá mơ hồ, nàng khụ một tiếng, lảng sang chuyện khác.

- Mà này, ta phải cảnh báo ngươi trước nha. “Tuyết Nữ” chính là hiện thân của “Hạt giống hy vọng”, một vật có khả năng thanh tẩy tà khí, ngươi dù đã rũ bỏ tu vi nhưng bản chất vẫn là dị loại, bình thường thì không có vấn đề gì nhưng nếu tiếp xúc thân mật hơn với Tuyết Nữ, ngươi cũng sẽ bị thanh tẩy theo luôn! Hm, thật ra cũng không nghiêm trọng lắm, chính là thân xác chết đi còn linh hồn quay về tìm ta lần nữa thôi…

- Tiếp xúc thân mật?

- Phải, chính là hôn hoặc làm gì đó hơn thế…

- Không có khả năng!

Mặt Huy Nguyên đen lại.

- Thiên Nguyệt đại nhân, thần đã thề chỉ chung thủy với một mình Lệ Phương! Thần chính là vì nàng mới trọng sinh…

- Được được được, ta chỉ đùa chút thôi! Ngươi làm gì căng thẳng như vậy!

Thiên Nguyệt cười ha hả.

- Thôi, tới giờ rồi, ngươi đi đi, nhớ kĩ lời dặn của ta! Nguyện ngươi đời này an an nhiên nhiên, đừng quá sớm lại quay trở về nơi này tìm ta đó!

Huy Nguyên cúi chào, ánh mắt không giấu nổi sự chờ mong.



×

— QUẢNG CÁO —

- Cảm tạ lời chúc phúc của Người, thần sẽ sống thật tốt! Mong Người bảo trọng! Xin cáo biệt Người từ đây!

********

- Đại thiếu gia! Đại thiếu gia, cậu tỉnh rồi!

- Anh!

- Ba!

Huy Nguyên chớp mắt, cuối cùng cũng nhìn thấy gương mặt quen thuộc của quản gia, em gái và Hiên Vũ tràn đầy lo lắng nhìn anh.

Anh choàng dậy, vươn tay ôm chặt lấy con.

- Hiên Vũ! Hiên Vũ!

Huy Nguyên khàn khàn lặp đi lặp lại tên con trai hết lần này tới lần khác khiến Hiên Vũ bối rối.

Ba thậm chí chưa ôm bé bao giờ…

- Ba, ba làm sao thế? Ba còn đau ở đâu ạ?

Nghe giọng nói non nớt ấy, anh càng ôm con chặt hơn, toàn bộ cơ thể cũng trở nên run rẩy.

- Hiên Vũ, ba sợ…

Sợ đây chỉ là một giấc mơ mà thôi…

Hiên Vũ không hiểu ba mình đang sợ cái gì nhưng bé cảm nhận được hiện tại ba đang vô cùng yếu ớt.

Nhớ lại bộ dạng của mẹ an ủi bé mỗi khi bé sợ hãi, Hiên Vũ nâng đôi tay nhỏ bé lên, gắng sức vòng qua tấm lưng rộng rãi của ba, nhẹ nhàng vỗ về.

- Ba đừng sợ, có Hiên Vũ ở đây! Hiên Vũ nhất định sẽ bảo vệ ba!

Huy Nguyên nhắm mắt, một giọt lệ mang theo ngàn năm bi thống, lặng lẽ rơi.

Hiên Vũ, ta là cỡ nào may mắn mới có thể trở thành ba của con, lại cỡ nào may mắn mới tìm được con trở về…

Ta kiếp này, cái gì cũng không cần, chỉ cần có thể thủ hộ con và mẹ con một đời bình an, ta đã mãn nguyện.

Mơ hồ, hắn như nghe thấy tâm nguyện cuối cùng trước khi nhắm mắt của mình.

“Kiếp sau chúng ta lại làm một gia đình, được không?”

Hắn nghĩ, nếu như Hiên Vũ thật sự nghe được lời cầu xin khi đó của hắn thì nhất định thằng bé cũng sẽ nở một nụ cười rạng rỡ, ngoan ngoãn gật đầu và đáp lại hắn.

“Được ạ!”



**Viết hộc máu luôn á mấy thím! Tôi thật sự cạn văn với mấy đoạn miêu tả rồi! QAQ

Like để tôi lấy động lực với nào!!!!

Chi tiết hơn về gia đình trọng sinh này sẽ được viết trong bộ "Ngỡ như kiếp trước đã từng gặp em" nha! Bé Hiên Vũ thật sự rất đáng yêu đó! Ai tò mò đề nghị nhảy qua hố đó nha! Cám ơn*!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoả Linh Tập

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook