Hoả Linh Tập

Chương 1: Truyền thuyết kể rằng...

Boo202

29/03/2021

Truyền thuyết kể rằng, tại nơi sâu nhất của Âm Giới có một tòa Cửu U Ma Thần Điện.

Tòa điện thờ này chính là cấm địa linh thiêng nhất Âm Giới, ngay cả Ma Thần tộc nhân - kẻ thống trị Âm Giới - nếu không có phong vị, cũng chẳng thể tùy tiện bước chân vào đây.

Âm Giới, ngàn vạn năm trước, do Ma Thần Công Chúa U Minh dùng nhục thể và thần hồn, nghịch thiên đúc mà thành.

Ma Thần Tộc thống trị âm giới, điều hòa âm dương, chưởng quản luân hồi, hưởng vạn vạn tín niệm của chúng quỷ, tu thành Đại Đạo.

Cửu U Thần Điện chính là điện thờ Ma Thần Công Chúa.

Nghe đồn, thần hồn của nàng vẫn chưa hoàn toàn băng tán mà còn quanh quẩn ở đây. Là Ma Đế cùng bảy vị trưởng lão dùng hết mọi thủ đoạn lưu giữ lại.

Ngàn vạn năm qua đi, chẳng ai biết Ma Thần Công Chúa có còn tồn tại hay không nhưng Cửu U Ma Thần Điện đã trở thành tín ngưỡng của Ma Thần Tộc. Nếu có đại sự, Ma Thần tộc nhân đều sẽ tới trước thềm điện quỳ bái.

Nhưng bao nhiêu năm trôi qua vẫn không có một ai cả gan bước vào trong điện.

Tương truyền rằng, Cửu U Ma Thần Điện có thất đạo tuyệt môn.

Thất đạo tuyệt môn xưng là Hỏa Ngục, Băng Đàm, Huyết Vực, Cốt Sơn, Nhục Trì, Tuyệt Địa, Tử Lộ.

Vượt qua thất đạo tuyệt môn mới có tư cách tiến vào Cửu U Điện.

Chỉ là khả năng vượt qua, so với chuyện phàm nhân muốn hái sao trên trời, khó càng thêm khó. Vậy mà một ngày kia, có tin tức chấn động cả Âm giới.

Phong thần ấn vạn năm trên thất đạo tuyệt môn, đột nhiên khai mở.

- Thật hay giả vậy?

- Còn có thể là giả hay sao? Đích thân Ma Đế đã xác nhận rồi! Ngươi phải biết Cửu U Thần Điện có ý nghĩa như thế nào với chúng ta, ai lại dám tung tin đồn nhảm chứ!

- Phải, phải, chẳng biết đã bao lâu rồi, phong thần ấn trên thất đạo tuyệt môn chưa bao giờ suy chuyển! Hiện giờ Ma Đế cùng các trưởng lão còn đang ở Diêm Điện nghị sự, hai canh giờ rồi, vẫn chưa có động tĩnh gì!

***

- Các ngươi… còn sống không?

Từ trong đống tro tàn, một thân bụi đất lấm lem, Thủy Thiên Nguyệt bò dậy, vuốt vuốt đầu tóc hỗn loạn, câu môi cười hỏi.

Cách nàng khoảng ba thước, một bàn tay vươn lên, chầm chậm chống đỡ thân thể ngồi dậy.

Ngay sau đó, những người khác cũng lần lượt thoát ra khỏi đống tro tàn dày đến mức suýt nữa chôn sống bọn họ.

Toàn bộ bảy người, đều đủ.

- Ha ha, vẫn tốt, không thiếu khối thịt nào!

Một cô gái sặc ra ngụm khói, khuôn mặt lấm bụi tro cười ha hả đáp.

- Mộc Nhiên, nhìn ngươi xem! Ha ha ha!

Thủy Thiên Nguyệt không chút khách khí chỉ vào mũi cô gái mà cười to.

- Tóc ngươi đều dựng đứng cả lên rồi!

Cô gái tên Mộc Nhiên le lưỡi, vội vàng vuốt lại tóc mình.

- Không có cách nào, Cửu Thiên Ma Lôi quá kinh khủng, thân thể ta lại tu luyện Thuần Mộc Quyết, gỗ bắt lửa, suýt chút nữa đem tóc của ta đốt trụi cả luôn!

- Đúng vậy, đúng vậy, Cửu Thiên Ma Lôi này thật sự tàn nhẫn, đánh đặc biệt đau!

Thủy Thiên Nguyệt gật gù, trên người nàng thậm chí vẫn còn một vài tia lửa điện nổ lách tách.

- Lại nói, ta mới là bi kịch nhất! Ta thể chất Dương Thủy, tuy rằng có Âm Hoả Âm Dương hộ thể lại vẫn cứ bị dẫn điện! Ta là người đầu tiên bị ma lôi đánh, cũng là kẻ ăn nhiều thiệt thòi nhất!

- A, nói đến thiệt thòi, Du Thiên mới chính là kẻ mệt nhất đi! Tinh Cương Thể Thuật của hắn sắp đại thành, nhục thể đã ngang với Ma Thần Cảnh… Du Thiên, có phải ngươi bị đánh nhiều nhất không?

Mộc Nhiên hơi quan tâm nhìn về phía nam tử tóc ngắn duy nhất trong đội.

Hắn toàn thân khôi vĩ, y phục rách nát không nỡ nhìn, cúi người nhặt chiếc mặt nạ cũng đã bị đánh tới tan tác.

Nghe thấy mình bị điểm danh, khuôn mặt lấm đầy tro bụi của hắn hơi nhiễm ý cười, khẽ lắc đầu.

- Bị đánh nhiều nhất nên là Vô Minh mới đúng, hắn tu vi cao nhất.

Vô Minh cũng là người cuối cùng đứng dậy khỏi đống tro tàn. Hắn chầm chậm cởi y bào bị ma lôi xé không còn nguyên vẹn ra.

Y bào này vốn là thần trang vậy mà giờ thậm chí còn chẳng thể khôi phục nổi nữa.



- Đều như nhau cả. × — QUẢNG CÁO —

Hắn đáp, thanh âm mát lạnh như sương.

- Dù sao chúng ta cũng đã vượt qua.

- Đúng, đều vượt qua rồi! Mặc dù ta còn chưa cảm thấy đã! Ha ha ha ha!

Tràng cười pha chút cuồng dại vang lên. Mọi người đều quay lại nhìn cô gái toàn thân mặc chiến giáp, một bên mắt bịt kín, vẫn đang tràn đầy hưng phấn nhìn lên thiên không.

- Làm ơn!

Mộc Nhiên trợn mắt.

- Vera, cũng chỉ có ngươi với Mặc Ngân là hứng thú với mấy màn ngược thân như thế này thôi đấy!

Mặc Ngân, người vẫn lặng lẽ ngồi thất thần chợt nghe thấy tên mình, hơi liếc mắt sang nhưng cũng chẳng nói gì cả.

Một cô gái khác bị chôn đến xa nhất lẳng lặng lại gần đám người. Bộ y phục thuần bạch sắc của nàng đã hoàn toàn biến thành thứ màu sắc khó diễn tả.

Khuôn mặt nàng cũng giống như tất cả những người ở đây, lấm lem, nhưng khí chất của nàng, lại luôn khiến người khác cảm thấy như nàng chính là tồn tại thuần khiết nhất trên thế gian này.

- Mọi người lại gần một chút, Phượng Liên của ta vẫn còn có thể điều động, trước thay mọi người tẩy sạch tro bụi lại nói…

Nàng ôn nhu cười, Thủy Thiên Nguyệt mắt sáng lên, lập tức nhào tới bên người nàng.

- A! Thải Nhi! Ngươi quả nhiên là kế thừa hoàn mĩ thể chất tuyệt thế Thiên Nữ của Ma Thần Công Chúa! Nhanh như vậy đã triều hồi được thần khí rồi? Cửu Âm Trản của ta còn chẳng biết văng tới nơi nào nữa cơ!

Cửu Thiên Ma Lôi cũng không phải trò đùa. Nó là kiếp lôi mạnh nhất của Âm Giới, chuyên dùng để dụng hình, ngay cả thần hồn của Ma Thần Vương cũng có thể sẽ bị nó đánh tan.

Nhìn xem, khi bọn họ thụ lôi kiếp, hơn ngàn dặm vùng này đều bị đánh thành tro bụi cả. Bọn họ thiếu chút nữa cũng đã không xong...

Đối phó với kiếp lôi khủng khiếp như vậy, nào ai dám lưu lại một chút lực?

Đó là lí do tại sao bảy người hiện tại đều tựa như phàm nhân, bị tro bụi xung quanh chôn đến chẳng còn chút hình tượng.

- Thiên Nguyệt, bộ dạng chân chó của ngươi thật đúng là…

Không nỡ nhìn!

Mộc Nhiên đỡ trán.

Thải Nhi chỉ ngượng ngùng cười. Nàng kết ấn, một đài sen trắng mờ nhạt hiện ra.

Khẽ chạm ngón tay, đài sen bung nở, hương hoa thanh lãnh tràn ra tứ phía.

Tám cánh hoa xoay tròn, ngay lập tức, toàn bộ không gian giống như được hương hoa gột rửa, trở nên thanh thuần khiết tịnh. Bụi tro lấm lem phút chốc bị thổi bay.

Lúc này, cả bảy người mới lộ ra dung nhan chân thật.

Chỉ thấy năm nữ hai nam, người người đều là cực hạn tuyệt sắc, bình thản đứng gần nhau như ảo như mộng, đủ khiến người thất hồn lạc phách. - Ai da, giờ mới dễ coi một chút!

Thủy Thiên Nguyệt vỗ vỗ hai má oánh bạch như ngọc của mình, cười đầy đắc ý.

- Được rồi, được rồi, lôi kiếp đã qua, từng người trở về phục mệnh đi thôi!

Nàng nói, dẫn đầu bước ra một bước.

"Các ngươi… là những người đầu tiên… bước chân vào đây…"

Giọng nói mơ hồ quanh quẩn trong không gian. Cả bảy người nhất thời kinh diễm, đồng loạt quỳ xuống.

- Tham kiến Ma Thần Công Chúa!

"Đứng lên đi…"

Không hề có bản thể nhưng Ma Thần Công Chúa vẫn có thể khiến cho toàn bộ Âm Giới đều phải cúi đầu. Nàng giống như cảm thán, nhẹ giọng than.

"Chẳng biết đây là… chuyện tốt hay xấu nữa… Nhưng ta đã nghe thấy nguyện vọng của các ngươi… Các ngươi đã làm rất tốt… Kể từ bây giờ… Các ngươi chính thức là thủ hộ giả thất đạo tuyệt môn của ta, tùy ý ra vào Cửu U Ma Thần Điện!"

Lời vừa dứt, cả bảy người cảm thấy như bản thân được lần nữa gột rửa, toàn bộ mỏi mệt trong cơ thể đều biến mất, tinh lực tràn đầy, tu vi giống như lại có tiến bộ.

Bảy người kinh hỉ không thôi.

- Đa tạ Ma Thần Công Chúa!



Bảy người nhất loạt cúi đầu. Ma Thần Công Chúa dường như cười khẽ.

"Đều là các ngươi xứng đáng nhận được… Nhưng các ngươi phải biết, đây mới chỉ là bắt đầu…" × — QUẢNG CÁO —

Bảy người trong mắt không hề có dao động.

Nơi đây chính là bên trong Cửu U Ma Thần Điện, tín ngưỡng của toàn bộ Âm Giới.

Bảy người bọn họ, là những kẻ điên bất chấp hồn phi phách tán cũng phải tiến vào trong điện bằng bất cứ giá nào. Bởi chỉ trong điện, mới có thứ mà bọn họ cần.

Hỏa Ngục, Băng Đàm, Huyết Vực, Cốt Sơn, Nhục Trì, Tuyệt Địa, Tử Lộ…

Thất đạo tuyệt môn bị bảy người nhất loạt công phá, cuối cùng cũng thành công tiến vào phiến thiên địa này.

Cửu Thiên Ma Lôi tùy theo mỗi người giáng xuống chính là sự trừng phạt mà bọn phải nhận khi càn rỡ xông vào điện. Liên hợp với nhau và trả hết thảy đại giới, họ đã vượt qua cửa.

Nhưng đây mới chỉ là ải đầu tiên.

Con đường tương lai dẫn tới điều mà họ khao khát, mới vừa bắt đầu.

"Tiến về phía trước đi, các hài tử của ta… Kiên định đi trên con đường mà các ngươi đã chọn… Trả giá bằng tất cả những gì các ngươi có… Nguyện ước của các ngươi sẽ thành hiện thực!"

Ma Thần Công Chúa cất tiếng cười dài. Tiếng cười quanh quẩn mãi trong không gian rồi biến mất hẳn.

Đột nhiên, trước mặt bảy người hiện lên bảy đạo thạch bi sừng sững, phía trên khắc tên của thất đại tuyệt môn.

Đây, là cửa tiếp theo cho con đường mà chính họ đã chọn.



- Thiên Nguyệt!

Mộc Nhiên có chút không tha nhìn bóng dáng khuynh thành dứt khoát tiến lên trước.

Thủy Thiên Nguyệt vượt Tuyệt Địa chi môn mà tới, dĩ nhiên cũng vẫn sẽ phải tiến vào Tuyệt Địa.

- Cửu Âm Trản của ngươi vì chắn đạo ma lôi cuối cùng mà đã tắt hẳn, ngươi làm thế nào tiếp tục vượt qua Tuyệt Địa được?

Tuyệt Địa, cũng như tên, là nơi mà tuyệt không sinh vật nào có thể sống sót. Thủy Thiên Nguyệt chính là dựa vào Cửu Âm Trản dẫn lối, ngang ngạnh kiên trì, từng bước một qua cửa.

Nay Cửu Âm Trản đã gần như đã tổn hại hoàn toàn, Tuyệt Địa lại chưa đi hết, nàng phải làm sao? Những người khác tuy rằng thần thái không giống nhau nhưng trong mắt cũng ẩn ẩn lo lắng.

Bảy người bọn họ gặp nhau trên đường, hợp sức với nhau, gian nan không kể xiết mà sấm quan, tình nghĩa vốn đã chẳng cần phải nói, quan tâm tự nhiên cũng là chuyện thường tình.

- Làm thế nào hả?

Thủy Thiên Nguyệt đùa nghịch một lọn tóc, con ngươi câu hồn nhiếp phách nhìn về phía thất đạo thạch bi* sừng sững đứng.

Nàng hơi cười.

- Vượt vạn giới thu thập Hỏa Linh, một lần nữa luyện hóa Cửu Âm Hỏa thôi!

Đưa mắt nhìn sáu người còn lại, ánh mắt nàng trở nên lấp lánh.

- Hỏa Linh của ta, phải là những linh hồn mạnh nhất, ngoan tuyệt nhất, si tình nhất, cũng kiên định nhất! Có như vậy Cửu Âm Hỏa mới vĩnh viễn không bao giờ tắt nữa!



- Nơi này cáo biệt, các bằng hữu của ta! Hy vọng một ngày, có thể lần nữa nhìn thấy các ngươi, nghe được truyền thuyết về các ngươi! Thủy Thiên Nguyệt ta, xin đi trước một bước!

Nói rồi khẽ cúi chào, trong ánh mắt lưu luyến của mọi người, dẫn đầu tiến về phía thạch bi.

Thạch bi khắc lớn hai chữ.

Tuyệt Địa.

Chuyến du hành của nàng, giờ mới chính thức bắt đầu.

"Ta là Thủy Thiên Nguyệt, thủ hộ giả Tuyệt Địa chi môn của Cửu U Ma Thần Điện."

"Ta vượt qua vạn giới, thu thập Hỏa Linh, sai khiến Âm Dương, xét duyệt số mệnh."

"Tiếng khóc của các ngươi, ta, đều đã nghe thấy!"



*Thạch bi: Bia đá

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hoả Linh Tập

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook