Chương 18: Mĩ nhân kế
Bạch Tử Vy
18/12/2019
- Mĩ nhân kế???? Là sao? Ở đây làm gì có nữ nhân mà đòi dùng mĩ nhân kế? Ngươi bị đần độn hả?
- Tên khỉ đột kia sao đã ngu cứ thích tỏ ra nguy hiểm vậy. Lại đây ta nói cho
*xì xào, xì xào*
Thanh Hà ngồi giải thích cho Tử Thiên một lúc lâu rồ chốt lại một câu xanh rờn:
- Cuối cùng ngươi có chịu làm không?
- Ủa vậy chứ ta cũng phải đóng giả hả?
- Tất nhiên, ta nói từ nãy tới giờ mà ngươi không hiểu hả
- Ta không làm nhất định không làm. Tại sao ta đường đường là thái tử Phong Quốc mà lại phải giả gái
- Ngươi phải làm chứ chẳng nhẽ ngươi để một mình ta xông vào hang cọp sao
- Nhưng mà ta không thể nào mặc mấy thứ của con gái được
- Tuỳ ngươi thôi nếu ngươi muốn cứu hoàng đệ của ngươi thì làm ko thì thôi
- Thôi được rồi ta làm
- Thế mới được chớ
- Nhưng mà giờ lấy gì mà hoá trang đây
- Chờ ta chút, hình như ta có đem
Cô chay lại đống hành trang lục lọi một lúc lâu: Có không ta mình nhớ có bỏ vào mà. Hazzzzz về cơ bản mà nói Thanh Hà là môt người rất kĩ lưỡng cất cái gì thì cất rất kĩ nên là lấy ra thì rất là khó khăn.
15 phút trôi qua.....cô ấy vẫn đang tìm
30 phút trôi qua......cô ấy vẫn tìm
1 tiếng đồng hồ trôi qua.......
- Chu choa cứ tưởng là để ở nhà rồi chứ hoá ra vẫn mang( mẹ tìm lâu quá rồi đó)
- Mang cái gì vậy
Cô đưa ra trước mặt Tử Thiên một cái váy đầm, cái này là do Tử Phong mua cho cô đó. Chẳng qua là cậu ta chỉ mua nhiều quá mà ko biết làm cái gì nên tặng lại cho cô mà không ngờ có ích phết nhỉ:
- Nà mặc đi
- Đây....đây....đây là cái gì vậy
- Váy đầm chứ cái gì giả gái thì phải mặc thứ này chứ mặc cái gì
- Ta phải mặc thật đó hả
- Tất nhiên
Thanh Hà làm khó Tử Thiên rùi
- Tên khỉ đột kia sao đã ngu cứ thích tỏ ra nguy hiểm vậy. Lại đây ta nói cho
*xì xào, xì xào*
Thanh Hà ngồi giải thích cho Tử Thiên một lúc lâu rồ chốt lại một câu xanh rờn:
- Cuối cùng ngươi có chịu làm không?
- Ủa vậy chứ ta cũng phải đóng giả hả?
- Tất nhiên, ta nói từ nãy tới giờ mà ngươi không hiểu hả
- Ta không làm nhất định không làm. Tại sao ta đường đường là thái tử Phong Quốc mà lại phải giả gái
- Ngươi phải làm chứ chẳng nhẽ ngươi để một mình ta xông vào hang cọp sao
- Nhưng mà ta không thể nào mặc mấy thứ của con gái được
- Tuỳ ngươi thôi nếu ngươi muốn cứu hoàng đệ của ngươi thì làm ko thì thôi
- Thôi được rồi ta làm
- Thế mới được chớ
- Nhưng mà giờ lấy gì mà hoá trang đây
- Chờ ta chút, hình như ta có đem
Cô chay lại đống hành trang lục lọi một lúc lâu: Có không ta mình nhớ có bỏ vào mà. Hazzzzz về cơ bản mà nói Thanh Hà là môt người rất kĩ lưỡng cất cái gì thì cất rất kĩ nên là lấy ra thì rất là khó khăn.
15 phút trôi qua.....cô ấy vẫn đang tìm
30 phút trôi qua......cô ấy vẫn tìm
1 tiếng đồng hồ trôi qua.......
- Chu choa cứ tưởng là để ở nhà rồi chứ hoá ra vẫn mang( mẹ tìm lâu quá rồi đó)
- Mang cái gì vậy
Cô đưa ra trước mặt Tử Thiên một cái váy đầm, cái này là do Tử Phong mua cho cô đó. Chẳng qua là cậu ta chỉ mua nhiều quá mà ko biết làm cái gì nên tặng lại cho cô mà không ngờ có ích phết nhỉ:
- Nà mặc đi
- Đây....đây....đây là cái gì vậy
- Váy đầm chứ cái gì giả gái thì phải mặc thứ này chứ mặc cái gì
- Ta phải mặc thật đó hả
- Tất nhiên
Thanh Hà làm khó Tử Thiên rùi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.