Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Chương 396: Có người gây rối
Cá Koi
10/02/2023
Người đi cùng người phụ nữ ở bên cạnh cũng tháo khẩu trang ra.
Trên khuôn mặt của những người này cũng xuất hiện những triệu chứng tương tự.
Điều nghiêm trọng hơn là không chỉ nổi mẩn đỏ mà còn bị lở loét nữa!
Khi mọi người gần đó nhìn thấy khuôn mặt này, họ sợ hãi đến mức che miệng và lùi lại.
Người phụ nữ đánh Cố Ngôn Hi bằng chai nước khoáng lúc nãy leo ngay lên bàn.
Cô ta hét lên với đám đông.
"Đừng có tin cái công ty lươn lẹo này!"
"Mọi thứ họ làm đều là giả!"
"Tinh chất cái quái gì, có mà làm từ nguyên liệu hóa học ấy!"
Một người phụ nữ khác la lên: "Nhìn đi, nhìn mặt tôi đây này!"
"Mặt tôi trở nên như thế này vì sử dụng sản phẩm của họ đấy!"
Những người phụ nữ này lần lượt trèo lên bàn, đẩy Cố Ngôn Hi từng bước lùi lại.
Mặc dù bước chân của Cố Ngôn Hi có chút hỗn loạn nhưng cô ta không hề hoảng sợ.
Nét mặt không thay đổi, cô ta cầm lấy micro nói: "Tôi rất lấy làm tiếc vì cô đã trở nên như vậy, nhưng tại sao cô lại nói rằng cô trở nên như thế này là do mỹ phẩm của chúng tôi?"
"Đồ chó cái, cô còn muốn chối à!"
"Người phương Nam đều là một lũ lừa đảo, chả có gì tốt đẹp hết!"
"Cô muốn bằng chứng phải không? Được rồi, tôi sẽ cho cô thấy bằng chứng ngay bây giờ!"
Nói rồi, những người phụ nữ này đều lấy các sản phẩm của buổi ra mắt ngày hôm nay từ túi ra.
Một người phụ nữ nâng một chai chiết xuất tinh chất lên cao.
"Mọi người nhìn xem!"
"Cái này có phải là cái mà bọn họ đang quảng bá không!"
Đám đông nhìn chai mỹ phẩm, quả đúng là nó.
Những người ban đầu khá quan tâm đến sản phẩm này lúc này đều hướng về phía mấy người phụ nữ bị hủy hoại nhan sắc.
Một số phóng viên thậm chí còn bắt đầu phát sóng trực tiếp, chỉ tay vào Cố Ngôn Hi và tập đoàn Lăng Tiêu.
Trong số các đại lý đến tham dự sự kiện, một số người cũng chế nhạo.
Họ đều là người của Vũ Thạc.
Họ nhận được lệnh của Vũ Thạc.
Hôm nay, đến đây để gây rối.
Thấy đúng thời cơ, những người này bắt đầu can ngăn những người buôn bán gần đó.
"Tôi đã nói rồi. Người phương Nam kinh doanh không giữ chữ tín đâu”.
"Những con khỉ phương Nam này kiếm tiền bằng cách lừa đảo!"
"Tôi sẽ không bao giờ làm ăn với người phương Nam nữa. Thật kinh tởm! Kinh tởm!"
Một hòn đá khuấy động ngàn con sóng.
Nhiều đại lý nghe rồi tin, lập tức bị những người này dắt mũi.
Có người còn lấy ngay điện thoại di động gọi cho nhân viên.
"Này, chấm dứt hợp tác với tập đoàn Lăng Tiêu ngay. Cấm họ bán tất cả các sản phẩm trên kênh của chúng ta!"
"Tôi nói cho cậu biết, sau có ai từ tập đoàn Lăng Tiêu đến gặp cậu thì không được cho họ vào văn phòng, chặn đứng hết các sản phẩm của họ cho tôi!"
"Tập đoàn Lăng Tiêu là một đám lừa đảo, những thứ họ bán đều là rác rưởi, bỏ hết cho tôi!"
Ở một diễn biến khác.
Các phóng viên liên tục chụp ảnh.
Ánh đèn flash nhấp nháy liên tục.
Những người phụ nữ này quay lại và đi về phía Cố Ngôn Hi.
Từng bước tới gần!
Họ phô ra động tác muốn xé Cố Ngôn Hi ra từng mảnh.
Tàn bạo!
Hung dữ!
"Gọi người phụ trách của các người ra đây!"
"Bảo cô ta ra đây, chúng tôi cần một lời giải thích!"
"Trả lại mặt cho tôi!"
Quan Hồng Đồng đứng trong góc cười lạnh: "Xong rồi”.
Lúc này, Triệu Côn, tổng giám đốc của công ty mỹ phẩm Đông Phương, đang đi tới đi lui.
Căng thẳng!
Lo lắng!
Hoảng loạn!
"Làm sao lại như vậy chứ? Sản phẩm của chúng ta không thể có vấn đề thế được!"
Hứa Mộc Tình nói với Triệu Côn: "Đừng lo, chồng tôi đã đoán trước được chuyện này từ lâu rồi”.
"Anh ấy sẽ giải quyết nó”.
Ở hậu trường, Hứa Mộc Tình vừa dứt lời.
Thì ở góc sân khấu, Lý Phong ra hiệu một cái.
"Bốp!"
Trên sân khấu phía sau Cố Ngôn Hi, truyền đến tiếng bước chân bí ẩn.
Ngay sau đó là hơn bốn mươi nam nữ mặc vest đen, thắt cà vạt, xách cặp, đeo kính, đầu chải tóc bóng lộn.
Giống như một người mẫu, từng người một bước ra từ phía sau khán đài.
Họ nhanh chóng rẽ sang hai bên trái và phải của Cố Ngôn Hi.
Những người này được chia thành hai hàng và đứng ngay ngắn trước mặt Cố Ngôn Hi, ngăn cách hoàn toàn Cố Ngôn Hi với những người phụ nữ đến gây rối.
"Các, các người là ai?"
"Các người muốn làm gì?"
"Ồ! Tôi hiểu rồi! Các người biết là thua rồi, nên định đánh chúng tôi chứ gì?"
"Được rồi, đến đi!"
"Nào! Đánh tôi đi! Đánh mạnh vào!"
Những người phụ nữ này mở to mắt.
Như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.
Trong góc, Lý Phong lại ra hiệu.
Nhóm nam nữ mặc vest đen này đồng thanh nói như người máy.
"Xin chào!"
"Chúng tôi là luật sư của công ty luật Tinh Huy!"
"Chúng tôi hiện sẽ đàm phán với các cô thay mặt cho công ty mỹ phẩm Phương Đông thuộc tập đoàn Lăng Tiêu!"
Khi nghe nói bên kia là luật sư, sắc mặt của mười mấy người phụ nữ hơi thay đổi.
Một khi luật sư xuất hiện, vấn đề này đã động chạm đến pháp luật rồi!
"Cộp, cộp…”
Kèm theo đó là tiếng giày cao gót giòn tan trên mặt đất.
Hứa Mộc Tình, mặc một bộ đồ công sở, xuất hiện trước mặt mọi người.
Sự xuất hiện của Hứa Mộc Tình ngay lập tức khiến nhiều người phải hô lên.
Sự chú ý của các phóng viên cũng hướng về phía Hứa Mộc Tình.
"Oa! Đẹp quá!"
"Cô ấy là một ngôi sao sao? Sao tôi chưa từng thấy?"
Hứa Mộc Tình nhận micro từ nhân viên.
Cô bước nhanh đến trước mặt người phụ nữ vừa kêu gào lúc nãy.
Cử chỉ của Hứa Mộc Tình rất lịch sự và ung dung.
Cô cười và nhẹ nhàng hỏi.
"Xin hỏi, cô lấy tinh chất này từ đâu vậy?"
"Hừ! Kẻ ác lại đi cáo trạng à!"
"Cô đang nghi ngờ tôi đấy à, tôi là người bị hại đấy!"
Người phụ nữ rú lên ầm ĩ.
Khoảng hơn chục phụ nữ xung quanh cô ta cũng có biểu hiện như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.
Vô cùng hung ác!
Biểu cảm của Hứa Mộc Tình vẫn không thay đổi, nụ cười trên khuôn mặt cô vẫn rất giản dị và xinh đẹp.
Hai ngày trước, những bài tập kiểm tra lòng can đảm của Lý Phong lúc này đã phát huy tác dụng của nó.
Nên biết, Hứa Mộc Tình không sợ tiếng kêu gào của hàng trăm người nữa.
Chưa kể, bây giờ đang phải đối mặt với một đám diễn viên quần chúng hừng hực sát ý.
Đôi chân ngọc ngà mảnh mai của Hứa Mộc Tình nhẹ nhàng cất bước.
Cô vòng qua khoảng hơn chục phụ nữ và đi về phía trước sân khấu.
"Tách!"
"Tách!"
"Tách!"
Đèn flash vẫn tiếp tục!
Lúc này, như thể Hứa Mộc Tình chính là một ngôi sao.
Giọng của Hứa Mộc Tình thanh mảnh và êm tai.
Như tiếng nước chảy róc rách.
Như tiếng chim kêu trong rừng.
"Cảm ơn tất cả các vị đã đến tham dự buổi ra mắt sản phẩm ngày hôm nay”.
"Tôi là giám đốc của tập đoàn Lăng Tiêu, Hứa Mộc Tình”.
"Đầu tiên tôi muốn giải thích một điều cho mọi người”.
"Các sản phẩm tại buổi ra mắt hôm nay thực sự đã được thử nghiệm và quảng bá cho công chúng ba ngày trước”.
"Tuy nhiên, khi chúng tôi thử nghiệm, chúng tôi không sử dụng loại bao bì này”.
Vừa nói, Hứa Mộc Tình vừa quay lại và chỉ vào những sản phẩm do những người phụ nữ này cầm trong tay.
"Hiện tại tôi muốn biết, các cô lấy những thứ này ở đâu ra?"
Trên khuôn mặt của những người này cũng xuất hiện những triệu chứng tương tự.
Điều nghiêm trọng hơn là không chỉ nổi mẩn đỏ mà còn bị lở loét nữa!
Khi mọi người gần đó nhìn thấy khuôn mặt này, họ sợ hãi đến mức che miệng và lùi lại.
Người phụ nữ đánh Cố Ngôn Hi bằng chai nước khoáng lúc nãy leo ngay lên bàn.
Cô ta hét lên với đám đông.
"Đừng có tin cái công ty lươn lẹo này!"
"Mọi thứ họ làm đều là giả!"
"Tinh chất cái quái gì, có mà làm từ nguyên liệu hóa học ấy!"
Một người phụ nữ khác la lên: "Nhìn đi, nhìn mặt tôi đây này!"
"Mặt tôi trở nên như thế này vì sử dụng sản phẩm của họ đấy!"
Những người phụ nữ này lần lượt trèo lên bàn, đẩy Cố Ngôn Hi từng bước lùi lại.
Mặc dù bước chân của Cố Ngôn Hi có chút hỗn loạn nhưng cô ta không hề hoảng sợ.
Nét mặt không thay đổi, cô ta cầm lấy micro nói: "Tôi rất lấy làm tiếc vì cô đã trở nên như vậy, nhưng tại sao cô lại nói rằng cô trở nên như thế này là do mỹ phẩm của chúng tôi?"
"Đồ chó cái, cô còn muốn chối à!"
"Người phương Nam đều là một lũ lừa đảo, chả có gì tốt đẹp hết!"
"Cô muốn bằng chứng phải không? Được rồi, tôi sẽ cho cô thấy bằng chứng ngay bây giờ!"
Nói rồi, những người phụ nữ này đều lấy các sản phẩm của buổi ra mắt ngày hôm nay từ túi ra.
Một người phụ nữ nâng một chai chiết xuất tinh chất lên cao.
"Mọi người nhìn xem!"
"Cái này có phải là cái mà bọn họ đang quảng bá không!"
Đám đông nhìn chai mỹ phẩm, quả đúng là nó.
Những người ban đầu khá quan tâm đến sản phẩm này lúc này đều hướng về phía mấy người phụ nữ bị hủy hoại nhan sắc.
Một số phóng viên thậm chí còn bắt đầu phát sóng trực tiếp, chỉ tay vào Cố Ngôn Hi và tập đoàn Lăng Tiêu.
Trong số các đại lý đến tham dự sự kiện, một số người cũng chế nhạo.
Họ đều là người của Vũ Thạc.
Họ nhận được lệnh của Vũ Thạc.
Hôm nay, đến đây để gây rối.
Thấy đúng thời cơ, những người này bắt đầu can ngăn những người buôn bán gần đó.
"Tôi đã nói rồi. Người phương Nam kinh doanh không giữ chữ tín đâu”.
"Những con khỉ phương Nam này kiếm tiền bằng cách lừa đảo!"
"Tôi sẽ không bao giờ làm ăn với người phương Nam nữa. Thật kinh tởm! Kinh tởm!"
Một hòn đá khuấy động ngàn con sóng.
Nhiều đại lý nghe rồi tin, lập tức bị những người này dắt mũi.
Có người còn lấy ngay điện thoại di động gọi cho nhân viên.
"Này, chấm dứt hợp tác với tập đoàn Lăng Tiêu ngay. Cấm họ bán tất cả các sản phẩm trên kênh của chúng ta!"
"Tôi nói cho cậu biết, sau có ai từ tập đoàn Lăng Tiêu đến gặp cậu thì không được cho họ vào văn phòng, chặn đứng hết các sản phẩm của họ cho tôi!"
"Tập đoàn Lăng Tiêu là một đám lừa đảo, những thứ họ bán đều là rác rưởi, bỏ hết cho tôi!"
Ở một diễn biến khác.
Các phóng viên liên tục chụp ảnh.
Ánh đèn flash nhấp nháy liên tục.
Những người phụ nữ này quay lại và đi về phía Cố Ngôn Hi.
Từng bước tới gần!
Họ phô ra động tác muốn xé Cố Ngôn Hi ra từng mảnh.
Tàn bạo!
Hung dữ!
"Gọi người phụ trách của các người ra đây!"
"Bảo cô ta ra đây, chúng tôi cần một lời giải thích!"
"Trả lại mặt cho tôi!"
Quan Hồng Đồng đứng trong góc cười lạnh: "Xong rồi”.
Lúc này, Triệu Côn, tổng giám đốc của công ty mỹ phẩm Đông Phương, đang đi tới đi lui.
Căng thẳng!
Lo lắng!
Hoảng loạn!
"Làm sao lại như vậy chứ? Sản phẩm của chúng ta không thể có vấn đề thế được!"
Hứa Mộc Tình nói với Triệu Côn: "Đừng lo, chồng tôi đã đoán trước được chuyện này từ lâu rồi”.
"Anh ấy sẽ giải quyết nó”.
Ở hậu trường, Hứa Mộc Tình vừa dứt lời.
Thì ở góc sân khấu, Lý Phong ra hiệu một cái.
"Bốp!"
Trên sân khấu phía sau Cố Ngôn Hi, truyền đến tiếng bước chân bí ẩn.
Ngay sau đó là hơn bốn mươi nam nữ mặc vest đen, thắt cà vạt, xách cặp, đeo kính, đầu chải tóc bóng lộn.
Giống như một người mẫu, từng người một bước ra từ phía sau khán đài.
Họ nhanh chóng rẽ sang hai bên trái và phải của Cố Ngôn Hi.
Những người này được chia thành hai hàng và đứng ngay ngắn trước mặt Cố Ngôn Hi, ngăn cách hoàn toàn Cố Ngôn Hi với những người phụ nữ đến gây rối.
"Các, các người là ai?"
"Các người muốn làm gì?"
"Ồ! Tôi hiểu rồi! Các người biết là thua rồi, nên định đánh chúng tôi chứ gì?"
"Được rồi, đến đi!"
"Nào! Đánh tôi đi! Đánh mạnh vào!"
Những người phụ nữ này mở to mắt.
Như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.
Trong góc, Lý Phong lại ra hiệu.
Nhóm nam nữ mặc vest đen này đồng thanh nói như người máy.
"Xin chào!"
"Chúng tôi là luật sư của công ty luật Tinh Huy!"
"Chúng tôi hiện sẽ đàm phán với các cô thay mặt cho công ty mỹ phẩm Phương Đông thuộc tập đoàn Lăng Tiêu!"
Khi nghe nói bên kia là luật sư, sắc mặt của mười mấy người phụ nữ hơi thay đổi.
Một khi luật sư xuất hiện, vấn đề này đã động chạm đến pháp luật rồi!
"Cộp, cộp…”
Kèm theo đó là tiếng giày cao gót giòn tan trên mặt đất.
Hứa Mộc Tình, mặc một bộ đồ công sở, xuất hiện trước mặt mọi người.
Sự xuất hiện của Hứa Mộc Tình ngay lập tức khiến nhiều người phải hô lên.
Sự chú ý của các phóng viên cũng hướng về phía Hứa Mộc Tình.
"Oa! Đẹp quá!"
"Cô ấy là một ngôi sao sao? Sao tôi chưa từng thấy?"
Hứa Mộc Tình nhận micro từ nhân viên.
Cô bước nhanh đến trước mặt người phụ nữ vừa kêu gào lúc nãy.
Cử chỉ của Hứa Mộc Tình rất lịch sự và ung dung.
Cô cười và nhẹ nhàng hỏi.
"Xin hỏi, cô lấy tinh chất này từ đâu vậy?"
"Hừ! Kẻ ác lại đi cáo trạng à!"
"Cô đang nghi ngờ tôi đấy à, tôi là người bị hại đấy!"
Người phụ nữ rú lên ầm ĩ.
Khoảng hơn chục phụ nữ xung quanh cô ta cũng có biểu hiện như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.
Vô cùng hung ác!
Biểu cảm của Hứa Mộc Tình vẫn không thay đổi, nụ cười trên khuôn mặt cô vẫn rất giản dị và xinh đẹp.
Hai ngày trước, những bài tập kiểm tra lòng can đảm của Lý Phong lúc này đã phát huy tác dụng của nó.
Nên biết, Hứa Mộc Tình không sợ tiếng kêu gào của hàng trăm người nữa.
Chưa kể, bây giờ đang phải đối mặt với một đám diễn viên quần chúng hừng hực sát ý.
Đôi chân ngọc ngà mảnh mai của Hứa Mộc Tình nhẹ nhàng cất bước.
Cô vòng qua khoảng hơn chục phụ nữ và đi về phía trước sân khấu.
"Tách!"
"Tách!"
"Tách!"
Đèn flash vẫn tiếp tục!
Lúc này, như thể Hứa Mộc Tình chính là một ngôi sao.
Giọng của Hứa Mộc Tình thanh mảnh và êm tai.
Như tiếng nước chảy róc rách.
Như tiếng chim kêu trong rừng.
"Cảm ơn tất cả các vị đã đến tham dự buổi ra mắt sản phẩm ngày hôm nay”.
"Tôi là giám đốc của tập đoàn Lăng Tiêu, Hứa Mộc Tình”.
"Đầu tiên tôi muốn giải thích một điều cho mọi người”.
"Các sản phẩm tại buổi ra mắt hôm nay thực sự đã được thử nghiệm và quảng bá cho công chúng ba ngày trước”.
"Tuy nhiên, khi chúng tôi thử nghiệm, chúng tôi không sử dụng loại bao bì này”.
Vừa nói, Hứa Mộc Tình vừa quay lại và chỉ vào những sản phẩm do những người phụ nữ này cầm trong tay.
"Hiện tại tôi muốn biết, các cô lấy những thứ này ở đâu ra?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.