Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Chương 155: Theo tôi đi Đông Hải
Cá Koi
10/02/2023
Miêu Hướng Đông kiềm chế cơn tức giận, ông ta không nói gì mà chỉ gật đầu.
Nhưng Lôi Nhất Minh đột ngột phá ra cười vang.
“Ông Miêu thú vị thật! Tôi nói đùa với ông mà thôi”.
“Bà ta là vợ của ông Miêu, làm sao tôi có thể đưa bà ta đi được kia chứ?”
“Ông chỉ cần cho tôi mượn chơi vài ngày, đến lúc đi thì tôi sẽ trả bà ta lại cho ông”.
“Về phần báo đáp, nếu như nhà họ Miêu có kẻ thù nào thì bây giờ ông có thể nói cho tôi biết, tôi lập tức cử người đi chặt đứt tay chân của nó ngay!”
Thứ Miêu Lạc chờ đợi chính là câu nói này của Lôi Nhất Minh.
“Nói ra thì nhà của chúng tôi có kẻ thù thật, người này đang ở Đông Hải”.
“Nó chẳng xem ai ra gì, ngông cuồng lắm, em trai của tôi đã bị nó giết chết rồi”.
Người phụ nữ vừa bị Lôi Nhất Minh chà đạp ban nãy đã mặc xong quần áo, đang đi xuống lầu.
Lúc nghe câu nói của Miêu Lạc, đột nhiên bà ta kích động mà sấn đến bên cạnh Lôi Nhất Minh.
Cơ thể mềm mại ấy dựa hẳn vào người Lôi Nhất Minh, bà ta khóc lóc thảm thương.
“Cậu Lôi, cầu xin cậu báo thù thay con trai của tôi đi, chỉ cần cậu có thể giết cái thằng Lý Phong gì đó, cậu muốn tôi làm gì cũng được!”
Người phụ nữ này vừa nói chuyện vừa dùng bộ phận mềm mại trên cơ thể mình cọ vào người Lôi Nhất Minh.
Lôi Nhất Minh vừa mới giải tỏa ngọn lửa trong lòng xong, bây giờ lại nổi bùng lên lần nữa.
Hắn ta bế bổng bà ta lên, đi nhanh vào phòng làm việc ở bên cạnh.
Cùng lúc đó, hắn ta nói với Lôi Vũ Ất ở sau lưng: “Chú Hai, chú kêu hắn ta lục dẫn người đi Đông Hải chặt đứt hai tay của Lý Phong rồi mang về đây!”
Ông ta vừa mới nói dứt lời, tiếng rên rỉ nững nịu của phụ nữ đã vang vọng lên từ trong phòng làm việc.
Rốt cuộc cũng vì còn trẻ nên tinh lực dồi dào.
Mấy tiếng đồng hồ sau đó, Lôi Nhất Minh và người phụ nữ ấy chơi hết ở mọi góc trong biệt thự của Miêu Hướng Đông.
Phòng ngủ, phòng làm việc, nhà bếp, thậm chí còn ở góc vườn hoa ở bên cạnh đều lưu lại dấu vết chinh chiến của hai người bọn họ.
Để làm cậu Lôi hài lòng, Miêu Hướng Đông đã dâng lên Long Hổ Đan mà mình đã cất giấu kỹ.
Thỉnh thoảng nghe thấy tiếng rên rỉ của người phụ nữ ấy.
Miêu Lạc đi đến bên cạnh Miêu Hướng Đông, anh ta nhẹ giọng an ủi: “Bố, lần này có thể nói là chúng ta đã bước lên con thuyền lớn của nhà họ Lôi rồi”.
“Từ nay về sau, chắc chắn việc kinh doanh của nhà ta sẽ rất thuận buồm xuôi gió”.
“Chẳng bao lâu nữa sẽ vượt qua nhà họ Tô thôi”.
Mọi chuyện đã tiến triển đến bước này, Miêu Hướng Đông cũng không nói gì nữa.
Có điều vào lúc này, ông ta nhận ra có một chiếc xe chạy vào trong cổng nhà mình.
Miêu Lạc nhìn thấy chiếc xe ấy, anh ta lập tức cảm thấy kích động vô cùng.
Đến rồi!
Chắc chắn lão Lục mà Lôi Nhất Minh cử đi đã mang cánh tay của Lý Phong trở về.
Rốt cuộc cũng đã trút được cơn tức giận rồi!
Máu! Máu đỏ tươi!
Miêu Lạc vừa nhìn đã thấy máu khiến cho người khác sợ hãi.
Đồng thời, đúng là Lão Lục đang cầm một cánh tay.
Nhưng cánh tay ấy không phải là của Lý Phong mà là tay của chính gã.
Lão Lục vừa lảo đảo đi vào trong vừa kêu la thất thanh.
“Cậu chủ! Cậu chủ! Cứu mạng với!”
Lôi Nhất Minh đột nhiên ngừng lại khi đang quần nhau với người phụ nữ kia.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa"
2. Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
3. Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
4. Mùa Hè Mang Tên Em
=====================================
Hắn ta mặc đồ, vội vàng chạy ra ngoài sân.
Nào ngờ lại nhìn thấy Lão Lục ngã vào trong vũng máu, cánh tay trái của hắn đã bị chặt đứt.
Mười mấy đàn em mà Lão Lục mang theo đều bị chém đứt một cánh tay.
Lôi Nhất Minh trố mắt, hắn ta lập tức thét lên: “Ai! Rốt cuộc là ai?”
Lão Lục vội vàng đáp: “Là Lý Phong! Cái thằng tên Lý Phong đó đáng sợ quá!”
“Người đó còn kêu tôi chuyển lời cho cậu chủ”.
“Cậu ta nói, cậu chủ và ông chủ thích gây chuyện thế nào trên tỉnh thì tùy chứ đừng đến Đông Hải, bằng không…”
“Bằng không thế nào?!”
“Bằng không cậu ta sẽ khiến cho chúng ta đứng vào, bò ra”, Lão Lục run giọng đáp.
“Khốn nạn!”, Lôi Nhất Minh lập tức gào lên: “Chú hai, chú lập tức kêu hết tất cả mọi người theo tôi tới Đông Hải!”
Nổi giận! Phẫn nộ!
Vốn dĩ Lôi Nhất Minh đã cảm thấy rất phiền muộn khi bị phá hỏng chuyện tốt rồi.
Mà tất cả những chuyện Lý Phong làm đều khiến cho hắn ta cảm thấy mặt mũi của mình bị Lý Phong đạp dưới chân, rồi nghiền trên mặt đất.
Hắn ta không thể chịu nổi, hắn ta phải trả thù cho bằng được.
Hắn ta phải chém đứt tay chân của người nhà Lý Phong.
Nhưng Lôi Nhất Minh đột ngột phá ra cười vang.
“Ông Miêu thú vị thật! Tôi nói đùa với ông mà thôi”.
“Bà ta là vợ của ông Miêu, làm sao tôi có thể đưa bà ta đi được kia chứ?”
“Ông chỉ cần cho tôi mượn chơi vài ngày, đến lúc đi thì tôi sẽ trả bà ta lại cho ông”.
“Về phần báo đáp, nếu như nhà họ Miêu có kẻ thù nào thì bây giờ ông có thể nói cho tôi biết, tôi lập tức cử người đi chặt đứt tay chân của nó ngay!”
Thứ Miêu Lạc chờ đợi chính là câu nói này của Lôi Nhất Minh.
“Nói ra thì nhà của chúng tôi có kẻ thù thật, người này đang ở Đông Hải”.
“Nó chẳng xem ai ra gì, ngông cuồng lắm, em trai của tôi đã bị nó giết chết rồi”.
Người phụ nữ vừa bị Lôi Nhất Minh chà đạp ban nãy đã mặc xong quần áo, đang đi xuống lầu.
Lúc nghe câu nói của Miêu Lạc, đột nhiên bà ta kích động mà sấn đến bên cạnh Lôi Nhất Minh.
Cơ thể mềm mại ấy dựa hẳn vào người Lôi Nhất Minh, bà ta khóc lóc thảm thương.
“Cậu Lôi, cầu xin cậu báo thù thay con trai của tôi đi, chỉ cần cậu có thể giết cái thằng Lý Phong gì đó, cậu muốn tôi làm gì cũng được!”
Người phụ nữ này vừa nói chuyện vừa dùng bộ phận mềm mại trên cơ thể mình cọ vào người Lôi Nhất Minh.
Lôi Nhất Minh vừa mới giải tỏa ngọn lửa trong lòng xong, bây giờ lại nổi bùng lên lần nữa.
Hắn ta bế bổng bà ta lên, đi nhanh vào phòng làm việc ở bên cạnh.
Cùng lúc đó, hắn ta nói với Lôi Vũ Ất ở sau lưng: “Chú Hai, chú kêu hắn ta lục dẫn người đi Đông Hải chặt đứt hai tay của Lý Phong rồi mang về đây!”
Ông ta vừa mới nói dứt lời, tiếng rên rỉ nững nịu của phụ nữ đã vang vọng lên từ trong phòng làm việc.
Rốt cuộc cũng vì còn trẻ nên tinh lực dồi dào.
Mấy tiếng đồng hồ sau đó, Lôi Nhất Minh và người phụ nữ ấy chơi hết ở mọi góc trong biệt thự của Miêu Hướng Đông.
Phòng ngủ, phòng làm việc, nhà bếp, thậm chí còn ở góc vườn hoa ở bên cạnh đều lưu lại dấu vết chinh chiến của hai người bọn họ.
Để làm cậu Lôi hài lòng, Miêu Hướng Đông đã dâng lên Long Hổ Đan mà mình đã cất giấu kỹ.
Thỉnh thoảng nghe thấy tiếng rên rỉ của người phụ nữ ấy.
Miêu Lạc đi đến bên cạnh Miêu Hướng Đông, anh ta nhẹ giọng an ủi: “Bố, lần này có thể nói là chúng ta đã bước lên con thuyền lớn của nhà họ Lôi rồi”.
“Từ nay về sau, chắc chắn việc kinh doanh của nhà ta sẽ rất thuận buồm xuôi gió”.
“Chẳng bao lâu nữa sẽ vượt qua nhà họ Tô thôi”.
Mọi chuyện đã tiến triển đến bước này, Miêu Hướng Đông cũng không nói gì nữa.
Có điều vào lúc này, ông ta nhận ra có một chiếc xe chạy vào trong cổng nhà mình.
Miêu Lạc nhìn thấy chiếc xe ấy, anh ta lập tức cảm thấy kích động vô cùng.
Đến rồi!
Chắc chắn lão Lục mà Lôi Nhất Minh cử đi đã mang cánh tay của Lý Phong trở về.
Rốt cuộc cũng đã trút được cơn tức giận rồi!
Máu! Máu đỏ tươi!
Miêu Lạc vừa nhìn đã thấy máu khiến cho người khác sợ hãi.
Đồng thời, đúng là Lão Lục đang cầm một cánh tay.
Nhưng cánh tay ấy không phải là của Lý Phong mà là tay của chính gã.
Lão Lục vừa lảo đảo đi vào trong vừa kêu la thất thanh.
“Cậu chủ! Cậu chủ! Cứu mạng với!”
Lôi Nhất Minh đột nhiên ngừng lại khi đang quần nhau với người phụ nữ kia.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa"
2. Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
3. Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
4. Mùa Hè Mang Tên Em
=====================================
Hắn ta mặc đồ, vội vàng chạy ra ngoài sân.
Nào ngờ lại nhìn thấy Lão Lục ngã vào trong vũng máu, cánh tay trái của hắn đã bị chặt đứt.
Mười mấy đàn em mà Lão Lục mang theo đều bị chém đứt một cánh tay.
Lôi Nhất Minh trố mắt, hắn ta lập tức thét lên: “Ai! Rốt cuộc là ai?”
Lão Lục vội vàng đáp: “Là Lý Phong! Cái thằng tên Lý Phong đó đáng sợ quá!”
“Người đó còn kêu tôi chuyển lời cho cậu chủ”.
“Cậu ta nói, cậu chủ và ông chủ thích gây chuyện thế nào trên tỉnh thì tùy chứ đừng đến Đông Hải, bằng không…”
“Bằng không thế nào?!”
“Bằng không cậu ta sẽ khiến cho chúng ta đứng vào, bò ra”, Lão Lục run giọng đáp.
“Khốn nạn!”, Lôi Nhất Minh lập tức gào lên: “Chú hai, chú lập tức kêu hết tất cả mọi người theo tôi tới Đông Hải!”
Nổi giận! Phẫn nộ!
Vốn dĩ Lôi Nhất Minh đã cảm thấy rất phiền muộn khi bị phá hỏng chuyện tốt rồi.
Mà tất cả những chuyện Lý Phong làm đều khiến cho hắn ta cảm thấy mặt mũi của mình bị Lý Phong đạp dưới chân, rồi nghiền trên mặt đất.
Hắn ta không thể chịu nổi, hắn ta phải trả thù cho bằng được.
Hắn ta phải chém đứt tay chân của người nhà Lý Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.