Chương 40: Cóc Ghẻ Làm Sao So Với Thiên Nga?
@seunghyunttop
26/10/2019
Quả thật đúng như lời Tôn Thiên Hàn đã nói trước đó, anh ta giấu nhẹm hết các tin tức về Cố Uyển Đình? Mặc cho Âu Dương Vũ Thần luôn ra sức kiếm...
Bạn nghĩ như thế nào mà Vũ Thần thế mà lại đi kiếm Uyển Đình sao! Chuyện là mấy hôm nay mẹ của anh Trình Hạ Linh luôn gọi điện đến nói muốn thấy Uyển Đình. Trái ngược lại như vậy, Vũ Thần lại nói dối rằng mình đã mua vé đi du lịch nước ngoài cho cô. Khác bộ phận liên lạc nên có chút khó khăn....
Còn việc Lã Thư Di còn sống trở về thì đương nhiên đây vẫn là một bí mật a.
Anh chưa muốn tiết lộ cho giới truyền thông hay kể cả Âu Gia biết. Vì ở trong lòng bọn họ chỉ có Cố Uyển Đình cô ta.
Cả ba mẹ anh là Âu Dương Lãnh Hiên và Trình Hạ Linh đã sớm nói trước rất lâu rồi, họ chỉ công nhận Uyển Đình...
Chuyện này đương nhiên anh rõ nhất, nhưng Lã Thư Di đã vì anh mà hi sinh quá nhiều rồi. Anh không thể phụ lại?
- Thần Thần, em muốn gặp lại hai bác. _ Bên trong thư phòng, Lã Thư Di luôn tìm mọi cách uốn éo quấn lấy anh cho bằng được. Cô ta đương nhiên thật sự muốn được diện kiến Cố Uyển Đình là lấy một lần.. Sau này còn chung nhà?
Nhưng đã trôi qua nửa tháng rồi chưa bao giờ được nhìn thấy dù chỉ một lần nói chi là đằng khác. Vũ Thần đưa bàn tay của mình vòng qua eo Thư Di nói!
- Tiểu Di của anh, em yên tâm! Tất cả mọi việc anh đều đang sắp xếp. Thông báo cho truyền thông và cả hai bên tất cả để mọi người đó là chuyện sớm mà.
- Nhưng Thần, anh vẫn còn có vợ? Em không muốn phải chịu cảnh vợ lẻ mà.
Thư Di làm mặt giận dỗi ủy khuất nói, cánh tay muốn buông lỏng người anh ra nhưng lại bị anh kéo chặt lại! Vuốt ve mái tóc của cô ta thật nhẹ nhàng...
- Đợi người đàn bà lăng loàn kia về lại đây, anh sớm muộn cũng sẽ ly hôn mà thôi, trong lòng của anh chỉ có Thư Di! Cô ta là cóc ghẻ, làm sao có thể đem ra so sánh với thiên nga của anh là em??
Vũ Thần phát ra âm điệu dịu dàng nói với Lã Thư Di. Ha. Quả thật trong lòng anh, cái tên Cố Uyển Đình là thừa thải.
Nếu không vì trả thù cho tình yêu này của anh, anh cưới cô ta làm cái mẹ gì?
- Anh thật sự, không hề yêu cô ta sao..
- Không yêu, một chút cũng là không?
- ---------
Về phía Cố Uyển Đình chỉ vài ngày sau khi cuộc gặp mặt giữa Tôn Thiên Hàn, với Vũ Thần diễn ra, là cô đã tỉnh dậy.
Ban đầu cô vẫn ngu si một mực muốn quay lại vì sợ Vũ Thần sẽ lo lắng thay?
Nhưng đầu óc cô làm sao quên được...
Lã Thư Di đã trở về rồi chứ? Với Thiên Hàn cũng đã nói cô tạm thời cứ ở đây.
Khi nào cô chắc chắn khỏe lại anh vẫn đưa cô về. Những ngày đầu tay chân là vẫn còn đau nên hầu hết tất cả việc gì đó đều là do giúp việc hoặc anh làm...
Chẳng hiểu sao, khi ở bên cạnh Thiên Hàn cô lại cảm thấy rất bình an thế??.
- Uyển Đình.. em ăn một chút cháo rồi uống thuốc đi. _ Từ bên ngoài anh tiến vào với một bát cháo trên tay, êm đềm nói với cô! Không khác gì cô với Thiên Hàn mới đúng là một cặp thế này đây?
- Vâng! Thiên Hàn cảm ơn anh khoảng thời quan đã quan tâm chăm sóc em!.
Cố Uyển Đình khép nép nói, cúi mặt...
Đối với người đàn ông trước mặt này!
Cô thật sự rất mang ơn anh, cảm kích!
- Em khách khí làm gì chứ? Thật sự là, ngày mai em muốn trở về sao? _ Thiên Hàn có chút ủ rũ nói, lúc nãy cô có nói với anh về việc ngày mai sẽ trở về rồi.
- Đúng vậy! Khoảng thời gian qua thật sự đã làm phiền anh lắm rồi. _ Cô cười nhẹ rồi nhận lấy bát cháo từ tay anh...
Ông trời quả thật trớ trêu đi! Người cô yêu lại chẳng hề quan tâm chăm sóc... Còn một người lạ mặt mới quen vậy là đã cứu cô được hai lần rồi. Chưa kể lại còn rất quan tâm chu đáo cho cô nữa.
- Không sao. Về sau có việc gì cần giúp thì cứ liên hệ với anh. _ Anh cũng chả nói gì nhiều, lẳng lặng ngồi xuống đối diện nhìn cô ăn. Cố Uyển Đình cúi đầu xuống ăn cháo nên tóc có hơi vướng...
Tôn Thiên Hàn là thấy cô chật vật như vậy, trực tiếp đứng dậy vòng qua phía sau lưng của cô, cầm lấy dây cột tóc là lần nữa thắt bím cho cô. Nói đúng hơn anh từng có một cô em gái nhỏ hơn ba tuổi, nhưng bây giờ lại không còn nữa.
Nếu em gái của anh hiện giờ ở đây thì có lẽ bây giờ cũng bằng tuổi với cô rồi.
Vì vậy nên anh thương cô như một cô em gái vậy, đối với loại tình huống thế này, Uyển Đình cũng để anh làm hết...
Thiên Hàn vén tóc lên thì tự nhiên hơi có chút sững người một chút, phía sau lỗ tai của Cố Uyển Đình, cô một hình..
Là một ngôi sao năm cánh nhỏ nhỏ có màu vàng, anh nhanh chóng lấy lại cả tinh thần rồi tiếp tục thắt bím cho cô!
- --------------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]
Bạn nghĩ như thế nào mà Vũ Thần thế mà lại đi kiếm Uyển Đình sao! Chuyện là mấy hôm nay mẹ của anh Trình Hạ Linh luôn gọi điện đến nói muốn thấy Uyển Đình. Trái ngược lại như vậy, Vũ Thần lại nói dối rằng mình đã mua vé đi du lịch nước ngoài cho cô. Khác bộ phận liên lạc nên có chút khó khăn....
Còn việc Lã Thư Di còn sống trở về thì đương nhiên đây vẫn là một bí mật a.
Anh chưa muốn tiết lộ cho giới truyền thông hay kể cả Âu Gia biết. Vì ở trong lòng bọn họ chỉ có Cố Uyển Đình cô ta.
Cả ba mẹ anh là Âu Dương Lãnh Hiên và Trình Hạ Linh đã sớm nói trước rất lâu rồi, họ chỉ công nhận Uyển Đình...
Chuyện này đương nhiên anh rõ nhất, nhưng Lã Thư Di đã vì anh mà hi sinh quá nhiều rồi. Anh không thể phụ lại?
- Thần Thần, em muốn gặp lại hai bác. _ Bên trong thư phòng, Lã Thư Di luôn tìm mọi cách uốn éo quấn lấy anh cho bằng được. Cô ta đương nhiên thật sự muốn được diện kiến Cố Uyển Đình là lấy một lần.. Sau này còn chung nhà?
Nhưng đã trôi qua nửa tháng rồi chưa bao giờ được nhìn thấy dù chỉ một lần nói chi là đằng khác. Vũ Thần đưa bàn tay của mình vòng qua eo Thư Di nói!
- Tiểu Di của anh, em yên tâm! Tất cả mọi việc anh đều đang sắp xếp. Thông báo cho truyền thông và cả hai bên tất cả để mọi người đó là chuyện sớm mà.
- Nhưng Thần, anh vẫn còn có vợ? Em không muốn phải chịu cảnh vợ lẻ mà.
Thư Di làm mặt giận dỗi ủy khuất nói, cánh tay muốn buông lỏng người anh ra nhưng lại bị anh kéo chặt lại! Vuốt ve mái tóc của cô ta thật nhẹ nhàng...
- Đợi người đàn bà lăng loàn kia về lại đây, anh sớm muộn cũng sẽ ly hôn mà thôi, trong lòng của anh chỉ có Thư Di! Cô ta là cóc ghẻ, làm sao có thể đem ra so sánh với thiên nga của anh là em??
Vũ Thần phát ra âm điệu dịu dàng nói với Lã Thư Di. Ha. Quả thật trong lòng anh, cái tên Cố Uyển Đình là thừa thải.
Nếu không vì trả thù cho tình yêu này của anh, anh cưới cô ta làm cái mẹ gì?
- Anh thật sự, không hề yêu cô ta sao..
- Không yêu, một chút cũng là không?
- ---------
Về phía Cố Uyển Đình chỉ vài ngày sau khi cuộc gặp mặt giữa Tôn Thiên Hàn, với Vũ Thần diễn ra, là cô đã tỉnh dậy.
Ban đầu cô vẫn ngu si một mực muốn quay lại vì sợ Vũ Thần sẽ lo lắng thay?
Nhưng đầu óc cô làm sao quên được...
Lã Thư Di đã trở về rồi chứ? Với Thiên Hàn cũng đã nói cô tạm thời cứ ở đây.
Khi nào cô chắc chắn khỏe lại anh vẫn đưa cô về. Những ngày đầu tay chân là vẫn còn đau nên hầu hết tất cả việc gì đó đều là do giúp việc hoặc anh làm...
Chẳng hiểu sao, khi ở bên cạnh Thiên Hàn cô lại cảm thấy rất bình an thế??.
- Uyển Đình.. em ăn một chút cháo rồi uống thuốc đi. _ Từ bên ngoài anh tiến vào với một bát cháo trên tay, êm đềm nói với cô! Không khác gì cô với Thiên Hàn mới đúng là một cặp thế này đây?
- Vâng! Thiên Hàn cảm ơn anh khoảng thời quan đã quan tâm chăm sóc em!.
Cố Uyển Đình khép nép nói, cúi mặt...
Đối với người đàn ông trước mặt này!
Cô thật sự rất mang ơn anh, cảm kích!
- Em khách khí làm gì chứ? Thật sự là, ngày mai em muốn trở về sao? _ Thiên Hàn có chút ủ rũ nói, lúc nãy cô có nói với anh về việc ngày mai sẽ trở về rồi.
- Đúng vậy! Khoảng thời gian qua thật sự đã làm phiền anh lắm rồi. _ Cô cười nhẹ rồi nhận lấy bát cháo từ tay anh...
Ông trời quả thật trớ trêu đi! Người cô yêu lại chẳng hề quan tâm chăm sóc... Còn một người lạ mặt mới quen vậy là đã cứu cô được hai lần rồi. Chưa kể lại còn rất quan tâm chu đáo cho cô nữa.
- Không sao. Về sau có việc gì cần giúp thì cứ liên hệ với anh. _ Anh cũng chả nói gì nhiều, lẳng lặng ngồi xuống đối diện nhìn cô ăn. Cố Uyển Đình cúi đầu xuống ăn cháo nên tóc có hơi vướng...
Tôn Thiên Hàn là thấy cô chật vật như vậy, trực tiếp đứng dậy vòng qua phía sau lưng của cô, cầm lấy dây cột tóc là lần nữa thắt bím cho cô. Nói đúng hơn anh từng có một cô em gái nhỏ hơn ba tuổi, nhưng bây giờ lại không còn nữa.
Nếu em gái của anh hiện giờ ở đây thì có lẽ bây giờ cũng bằng tuổi với cô rồi.
Vì vậy nên anh thương cô như một cô em gái vậy, đối với loại tình huống thế này, Uyển Đình cũng để anh làm hết...
Thiên Hàn vén tóc lên thì tự nhiên hơi có chút sững người một chút, phía sau lỗ tai của Cố Uyển Đình, cô một hình..
Là một ngôi sao năm cánh nhỏ nhỏ có màu vàng, anh nhanh chóng lấy lại cả tinh thần rồi tiếp tục thắt bím cho cô!
- --------------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.