Hóa Ra Em Là Vị Hôn Thê Của Anh
Chương 42: Bella Adama
Dương Dương
07/06/2021
Qua cánh cửa gỗ những lời vừa nãy cô đã nghe hết " Không ai được mở cửa cho cô ta ". Cô nhếch mép cười đau đớn. Cô lê từng bước xuống bậc thang Trịnh gia. Vừa nãy vì lực kéo của anh đã làm cô trẹo chân. Cô đau đớn đứng dậy với chiếc chân trẹo đau. Lê từng bước qua khỏi cánh cổng Trịnh gia.
Tiếng sấm chớp vang rền từng đợt. Nhưng cô không sợ vì Nghiên Dương của trước kia sao? Từ khi bước qua cánh cổng Trịnh gia thì Nghiên Dương của trước kia đã chết và bây giờ cô là Bella. Bella Adama.
Đi được một đoạn thì chân cô ngã khuỵu xuống cô không chống cự được nữa. Nước mưa tuôn xối xả trên mặt đường. Mưa tuôn xối xả trên thân thể người con gái với chiếc váy mỏng manh. Tóc cô ướt sũng. Cô run cầm cập trong cơn mưa. Đã quá mệt mỏi cho một mối tình. Cô cố gắn lết từng bước trên đường vì sợ anh đổi ý sẽ tìm được cô. Đôi chân thon dài mài xuống làn đường rét buốt rỉ ra máu hòa vào nước nước mưa. Chiếc áo màu trắng bây giờ đã tơi tả nhuốm màu máu. Cô cố lết, lết đên khi nào không lết được nữa mới thôi.
Một tia đèn ô tô rọi vào mắt cô. Cô lấy tay che mắt. Người trong xe nhận ra có người dưới làn đường vội bước ra. Bà nhận ra cô là ai
" Nghiên Dương sao con lại ra nông nỗi này"
" Mẹ.. mẹ nuôi." Giọng nói yếu ớt
Bà thương tâm rơi những giọt nước mắt nhìn cô
" Mẹ.. con.. của con.. cứu nó "
Bà nhìn xuống dưới bụng cô. Giữ đùi cô tuôn ra những dòng máu đỏ. Bà nhanh chóng đưa cô đến bệnh viện.
Ngoài trời tiếng mưa, sấm vang rền giống như lòng anh vậy. Nó càng thúc giục anh phải ra mở cửa. Anh không kìm được tâm mình mà ra mở của. Nhưng kết quả nhận được là cô không còn ở đấy. Anh gọi chị Mây
" Chị mở cửa cho cô ấy vào rồi sao "
" Không thưa cậu chủ "
Trương Nhã Tịnh cầm ly trà nóng bước ra
" Tranh có phải chúng ta nên tiếp tục chuyện vui vừa nãy không "
" Cút cút hết đi. Tất cả cút cho tôi " Anh gào thét
Tất cả người làm thấy sợ mà tránh xa. Ả ta cũng biết điều mà ra về mặc dù đêm khuya. Trong đêm khuya mưa lạnh hình ảnh một chàng trai u sầu trong men rượu. Anh uống hết chai này đến chai khác mà lảm nhảm
" Tại sao, tại sao em lại không yêu tôi, tại sao "
**Bệnh viện**
" Bác sĩ xin hãy cứu con gái và cháu tôi " Eva nói
" Chúng tôi đã xem xét. Cô ấy thấm mình trong trời mưa rét đã ảnh hưởng với thai nhi rất nhiều cộng với việc trước đây cô ấy uống thuốc tránh thai hàm lượng cao nên cơ thể rất suy nhược "
" E là..." Tiếng bác sĩ vang vọng
Ngoài phòng bệnh
" Helinn tôi cần hai vé máy bay về Mỹ gấp"
" Nhưng còn hợp đồng với công ty đối tác với lại bà vừa về Trung quốc chiều nay"
" Hủy hợp đồng ấy đi "
" Nhưng hợp đồng đó rất quan trọng "
" Tiền còn có thể kiếm được nhưng mạng con gái và cháu tôi thì không. Cứ vậy đi "
Một tuần sau tại New York, Mỹ
Bệnh viện
" Con bé vẫn chưa tỉnh sao " Eva bước vào
" Em ấy vẫn chưa tỉnh " Diego nói
"Con còn chuyện ở Nhà Trắng. Con đi trước "
" Hãy phong tỏa tất cả tin tức về Nghiên Dương. Bây giờ con bé không phải Nghiên Dương mà là Bella Adama. Con bé là người nhà Adama và là em gái của con "
" Dạ vâng "
Một lúc sau khi Eva đang gọt táo bỗng Nghiên Dương tỉnh dậy. Cô bất chợt sờ lên bụng mình rồi bất chợt nhìn Eva đứng bên cạnh. Cô chồm ngồi dậy
" Mẹ. Con của con... con của con đâu "
" Con tỉnh rồi sao " Bà sững sờ
"Con nằm xuống đã "
" Mẹ hãy nói cho con biết con của con đâu. Con con đâu rồi... Mẹ "
" Con bình tĩnh nghe mẹ nói. Con con rất khỏe mạnh, là một bé trai,bây giờ thằng bé đang ở lồng kính nuôi dưỡng. Vì vậy con phải mau chóng khỏe lại để còn đi thăm cháu ngoại của ta "
Cô mỉm cười " Cảm ơn mẹ "
" Cảm ơn cái gì con bé này. Nào ăn táo đi"
Tiếng sấm chớp vang rền từng đợt. Nhưng cô không sợ vì Nghiên Dương của trước kia sao? Từ khi bước qua cánh cổng Trịnh gia thì Nghiên Dương của trước kia đã chết và bây giờ cô là Bella. Bella Adama.
Đi được một đoạn thì chân cô ngã khuỵu xuống cô không chống cự được nữa. Nước mưa tuôn xối xả trên mặt đường. Mưa tuôn xối xả trên thân thể người con gái với chiếc váy mỏng manh. Tóc cô ướt sũng. Cô run cầm cập trong cơn mưa. Đã quá mệt mỏi cho một mối tình. Cô cố gắn lết từng bước trên đường vì sợ anh đổi ý sẽ tìm được cô. Đôi chân thon dài mài xuống làn đường rét buốt rỉ ra máu hòa vào nước nước mưa. Chiếc áo màu trắng bây giờ đã tơi tả nhuốm màu máu. Cô cố lết, lết đên khi nào không lết được nữa mới thôi.
Một tia đèn ô tô rọi vào mắt cô. Cô lấy tay che mắt. Người trong xe nhận ra có người dưới làn đường vội bước ra. Bà nhận ra cô là ai
" Nghiên Dương sao con lại ra nông nỗi này"
" Mẹ.. mẹ nuôi." Giọng nói yếu ớt
Bà thương tâm rơi những giọt nước mắt nhìn cô
" Mẹ.. con.. của con.. cứu nó "
Bà nhìn xuống dưới bụng cô. Giữ đùi cô tuôn ra những dòng máu đỏ. Bà nhanh chóng đưa cô đến bệnh viện.
Ngoài trời tiếng mưa, sấm vang rền giống như lòng anh vậy. Nó càng thúc giục anh phải ra mở cửa. Anh không kìm được tâm mình mà ra mở của. Nhưng kết quả nhận được là cô không còn ở đấy. Anh gọi chị Mây
" Chị mở cửa cho cô ấy vào rồi sao "
" Không thưa cậu chủ "
Trương Nhã Tịnh cầm ly trà nóng bước ra
" Tranh có phải chúng ta nên tiếp tục chuyện vui vừa nãy không "
" Cút cút hết đi. Tất cả cút cho tôi " Anh gào thét
Tất cả người làm thấy sợ mà tránh xa. Ả ta cũng biết điều mà ra về mặc dù đêm khuya. Trong đêm khuya mưa lạnh hình ảnh một chàng trai u sầu trong men rượu. Anh uống hết chai này đến chai khác mà lảm nhảm
" Tại sao, tại sao em lại không yêu tôi, tại sao "
**Bệnh viện**
" Bác sĩ xin hãy cứu con gái và cháu tôi " Eva nói
" Chúng tôi đã xem xét. Cô ấy thấm mình trong trời mưa rét đã ảnh hưởng với thai nhi rất nhiều cộng với việc trước đây cô ấy uống thuốc tránh thai hàm lượng cao nên cơ thể rất suy nhược "
" E là..." Tiếng bác sĩ vang vọng
Ngoài phòng bệnh
" Helinn tôi cần hai vé máy bay về Mỹ gấp"
" Nhưng còn hợp đồng với công ty đối tác với lại bà vừa về Trung quốc chiều nay"
" Hủy hợp đồng ấy đi "
" Nhưng hợp đồng đó rất quan trọng "
" Tiền còn có thể kiếm được nhưng mạng con gái và cháu tôi thì không. Cứ vậy đi "
Một tuần sau tại New York, Mỹ
Bệnh viện
" Con bé vẫn chưa tỉnh sao " Eva bước vào
" Em ấy vẫn chưa tỉnh " Diego nói
"Con còn chuyện ở Nhà Trắng. Con đi trước "
" Hãy phong tỏa tất cả tin tức về Nghiên Dương. Bây giờ con bé không phải Nghiên Dương mà là Bella Adama. Con bé là người nhà Adama và là em gái của con "
" Dạ vâng "
Một lúc sau khi Eva đang gọt táo bỗng Nghiên Dương tỉnh dậy. Cô bất chợt sờ lên bụng mình rồi bất chợt nhìn Eva đứng bên cạnh. Cô chồm ngồi dậy
" Mẹ. Con của con... con của con đâu "
" Con tỉnh rồi sao " Bà sững sờ
"Con nằm xuống đã "
" Mẹ hãy nói cho con biết con của con đâu. Con con đâu rồi... Mẹ "
" Con bình tĩnh nghe mẹ nói. Con con rất khỏe mạnh, là một bé trai,bây giờ thằng bé đang ở lồng kính nuôi dưỡng. Vì vậy con phải mau chóng khỏe lại để còn đi thăm cháu ngoại của ta "
Cô mỉm cười " Cảm ơn mẹ "
" Cảm ơn cái gì con bé này. Nào ăn táo đi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.