Hóa Ra Em Là Vị Hôn Thê Của Anh
Chương 44: Enmity -Thù hận
Dương Dương
07/06/2021
Anh lên phòng cô,căn phòng vẫn như vậy chỉ khác một điều là không còn cô ở đây. Anh ngồi vào bàn thì thấy cuốn nhật kí màu hồng. Anh cầm lên vuốt ve rồi ôm nó vào lòng. Anh lật nhẹ nhàng từ từ từng trang một
" Ngày 24/4 xin đến quán bác Lưu làm, cố gắng kiếm tiền phẫu thuật cho bác Trịnh. Nhưng bác vẫn ra đi mình thật sự rất buồn,nếu Trình Tranh biết chuyện này. Anh ấy sẽ ra sao?"
" Ngày 6/7 lần đầu vào bếp nấu ăn cho anh ấy bị phỏng tay rất nặng nhưng anh ấy không ăn mà vứt chúng vào sọt rác. Nhưng thực sự rất đau. Tim mình nhói đau"
Anh nghẹn ngào nước mắt nhưng vẫn giữ không để nó rơi xuống vì anh sợ sẽ làm nhòe những dòng nhật kí của cô. Anh lật nhẹ nhàng từng trang tiếp theo.
" Ngày 3/9 đã một tuần mình và anh không gặp nhau. Mình vào bếp nấu ăn mong anh sẽ về và mình sẽ nói cho anh biết mình có thai con của anh "
Đọc đến anh khựng lại " Cô có con sao?". Vậy mà đêm hôm đó anh đối xử với cô như vậy. Anh đẩy cô ra ngoài giữa trời mưa rét,sao anh tàn nhẫn như vậy. Căn nhà bây giờ tối thui chỉ còn mình anh. Sau đêm đó chị Mây đã tự động xin nghỉ việc. Ngồi trong đêm tối anh lại say ngập trong men rượu. Những chai rượu lăn tứ tung trên sàn đất. Anh uống uống đến dường như mình đã chết. Chỉ có như vậy anh mới hết ghét bản thân mình vì đã làm những điều tồi tệ đó với cô. Và anh mới tạm không nghĩ về hình bóng của cô. Nghĩ về hình ảnh cô máu me nằm dưới nền đất khi tử tử.
" Nghiên Dương anh thực sự xin lỗi. Anh đúng thằng tồi tệ nhất thế gian. Anh thật đáng chết,em về bên anh được không. Nghiên Dương..."
Anh nói nhảm như vậy cho đến khi say mềm người mà ngả vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau Thiệu Đông bước vào nhà anh, trong nhà nồng nặc mùi rượu. Anh lay Trình Tranh. Một lúc sau Trình Tranh mới tỉnh dậy trong cơn say.
" Chủ tịch không điều tra được gì " Thiệu Đông nói
" Nhưng tôi điều tra ra một chuyện. Lí do mà tiểu thư Nghiên Dương không mang thai được sau những lần quan hệ với anh vì cô ấy bị bỏ thuốc. Trương Nhã Tịnh đã liên kết với chị Hạ bỏ thuốc tránh thai vào sữa làm tiểu thư không thể mang thai. Thuốc tránh thai trong ngăn kéo cũng là chị Hạ bỏ vào. Chuyện lộ bí mật dự án kinh doanh là Trương Nhất Kiến bán cho công ty đối thủ "
Anh níu mày ngạc nhiên. Thực sự anh cảm thấy bối rối,tim anh như bị vạch ra thành từng nhát. Anh lại trách nhầm cô. Tại sao khi ấy anh không tin cô. Không nghe cô nói. Ánh mắt anh hằn lên tia thù hận và giận dữ.
" Đi bắt hai cha con ả ta lại cho tôi. Lập tức công bố ra bên ngoài Trịnh thị mua lại Trương thị. Tuyên bố Trương thị phá sản"
"Vâng tôi sẽ làm ngay "
**Tại New York Mỹ, bệnh viện**
Eva đang ngồi cạnh Bella. Cô ôm đứa con của mình trong tay vô hồn nhìn ra ngoài qua khung cửa sổ. Diego cùng Lunna bước vào.
" Mẹ "
" Xong rồi sao "
" Ừ,con đã làm xong thủ tục xuất viện rồi. Bây giờ có thể đi "
Lunna đi đến bên giường bệnh chạm nhẹ lên tay Bella.
" Em khỏe không. Hay em hãy ở lại đây dưỡng bệnh thêm một tuần nữa "
Cô ôm cánh tay Lunna
" Em không sao. Cảm ơn chị Lunna, bây giờ em muốn về nhà "
Rồi Lunna lại nhìn xuống cậu bé đang nằm trên tay Bella tươi cười nói.
" Bé yêu bây giờ chúng ta được về nhà rồi con có vui không nào. Hử? À con muốn tên gì nào Angel hay Dream. Nhìn con rất giống một thiên thần nhỏ "
" Enmity Adama. Em muốn đặt tên thằng bé là Enmity, chị à " Cô bất chợt xen lời
" Thù hận sao " Eva sửng sốt
" Mẹ biết con hận cậu ta nhưng cũng không thể gắn ghép thù hận lên người cháu ta được "
" Con muốn đặt tên thằng bé là Enmity. Vì chỉ có như thế mới ngợi nhắc con với những đau khổ anh ta đã gây ra cho con. Xin mẹ"
" Được rồi nếu con muốn " Eva nói
" Cảm ơn mẹ "
" Được rồi chúng ta về nhà thôi "
" Ngày 24/4 xin đến quán bác Lưu làm, cố gắng kiếm tiền phẫu thuật cho bác Trịnh. Nhưng bác vẫn ra đi mình thật sự rất buồn,nếu Trình Tranh biết chuyện này. Anh ấy sẽ ra sao?"
" Ngày 6/7 lần đầu vào bếp nấu ăn cho anh ấy bị phỏng tay rất nặng nhưng anh ấy không ăn mà vứt chúng vào sọt rác. Nhưng thực sự rất đau. Tim mình nhói đau"
Anh nghẹn ngào nước mắt nhưng vẫn giữ không để nó rơi xuống vì anh sợ sẽ làm nhòe những dòng nhật kí của cô. Anh lật nhẹ nhàng từng trang tiếp theo.
" Ngày 3/9 đã một tuần mình và anh không gặp nhau. Mình vào bếp nấu ăn mong anh sẽ về và mình sẽ nói cho anh biết mình có thai con của anh "
Đọc đến anh khựng lại " Cô có con sao?". Vậy mà đêm hôm đó anh đối xử với cô như vậy. Anh đẩy cô ra ngoài giữa trời mưa rét,sao anh tàn nhẫn như vậy. Căn nhà bây giờ tối thui chỉ còn mình anh. Sau đêm đó chị Mây đã tự động xin nghỉ việc. Ngồi trong đêm tối anh lại say ngập trong men rượu. Những chai rượu lăn tứ tung trên sàn đất. Anh uống uống đến dường như mình đã chết. Chỉ có như vậy anh mới hết ghét bản thân mình vì đã làm những điều tồi tệ đó với cô. Và anh mới tạm không nghĩ về hình bóng của cô. Nghĩ về hình ảnh cô máu me nằm dưới nền đất khi tử tử.
" Nghiên Dương anh thực sự xin lỗi. Anh đúng thằng tồi tệ nhất thế gian. Anh thật đáng chết,em về bên anh được không. Nghiên Dương..."
Anh nói nhảm như vậy cho đến khi say mềm người mà ngả vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau Thiệu Đông bước vào nhà anh, trong nhà nồng nặc mùi rượu. Anh lay Trình Tranh. Một lúc sau Trình Tranh mới tỉnh dậy trong cơn say.
" Chủ tịch không điều tra được gì " Thiệu Đông nói
" Nhưng tôi điều tra ra một chuyện. Lí do mà tiểu thư Nghiên Dương không mang thai được sau những lần quan hệ với anh vì cô ấy bị bỏ thuốc. Trương Nhã Tịnh đã liên kết với chị Hạ bỏ thuốc tránh thai vào sữa làm tiểu thư không thể mang thai. Thuốc tránh thai trong ngăn kéo cũng là chị Hạ bỏ vào. Chuyện lộ bí mật dự án kinh doanh là Trương Nhất Kiến bán cho công ty đối thủ "
Anh níu mày ngạc nhiên. Thực sự anh cảm thấy bối rối,tim anh như bị vạch ra thành từng nhát. Anh lại trách nhầm cô. Tại sao khi ấy anh không tin cô. Không nghe cô nói. Ánh mắt anh hằn lên tia thù hận và giận dữ.
" Đi bắt hai cha con ả ta lại cho tôi. Lập tức công bố ra bên ngoài Trịnh thị mua lại Trương thị. Tuyên bố Trương thị phá sản"
"Vâng tôi sẽ làm ngay "
**Tại New York Mỹ, bệnh viện**
Eva đang ngồi cạnh Bella. Cô ôm đứa con của mình trong tay vô hồn nhìn ra ngoài qua khung cửa sổ. Diego cùng Lunna bước vào.
" Mẹ "
" Xong rồi sao "
" Ừ,con đã làm xong thủ tục xuất viện rồi. Bây giờ có thể đi "
Lunna đi đến bên giường bệnh chạm nhẹ lên tay Bella.
" Em khỏe không. Hay em hãy ở lại đây dưỡng bệnh thêm một tuần nữa "
Cô ôm cánh tay Lunna
" Em không sao. Cảm ơn chị Lunna, bây giờ em muốn về nhà "
Rồi Lunna lại nhìn xuống cậu bé đang nằm trên tay Bella tươi cười nói.
" Bé yêu bây giờ chúng ta được về nhà rồi con có vui không nào. Hử? À con muốn tên gì nào Angel hay Dream. Nhìn con rất giống một thiên thần nhỏ "
" Enmity Adama. Em muốn đặt tên thằng bé là Enmity, chị à " Cô bất chợt xen lời
" Thù hận sao " Eva sửng sốt
" Mẹ biết con hận cậu ta nhưng cũng không thể gắn ghép thù hận lên người cháu ta được "
" Con muốn đặt tên thằng bé là Enmity. Vì chỉ có như thế mới ngợi nhắc con với những đau khổ anh ta đã gây ra cho con. Xin mẹ"
" Được rồi nếu con muốn " Eva nói
" Cảm ơn mẹ "
" Được rồi chúng ta về nhà thôi "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.