Hóa Ra Em Là Vị Hôn Thê Của Anh
Chương 26: Làm phu nhân anh!
Dương Dương
07/06/2021
Thời gian thấm thoát thoi đưa, bây giờ đã kết thúc một năm học. Và kỳ thi tốt nghiệp cùng vừa mới qua được một tuần.
Tại bảng tin trường, sinh viên chen chúc, xô lấn nhau đông nghịt. Trên bảng tin những tờ bảng điểm dán ngay ngắn trên đó.
Nghiên Dương, Trình Tranh, Cẩn Y, Lộ Khiết, Cảnh Hùng, Khúc Phong cũng thi nhau chen vào đám đông để xem điểm của mình. Nhưng chưa kịp thì mọi người đã tản hết ra để các "công chúa"," hoàng tử " vào xem trước.
" Yê... Mọi người mình đỗ tốt nghiệp rồi. Nhìn này Nghiên Dương mình xếp thứ 15 " Cẩn Y nói.
" Sao mình chỉ chỉ xếp thứ 2 thôi vậy. Mình đã ôn thi rất chăm chỉ " Nghiên Dương nói.
" Trình Tranh mày xếp thứ nhất này " Khúc Phong nói.
" Sao anh xếp thứ nhất vậy Trình Tranh. Rõ ràng là anh luôn ngủ trong giờ học lại không chịu ôn thi. Anh chép bài phải không " Nghiên Dương nói.
" Em ghen sao " Tranh nói.
" Ai thèm ghen với anh chứ. Nhưng mà em thấy không công bằng " Nghiên Dương nói.
" Không lạ đâu. Cậu ấy đứng nhất là lẽ thường tình " Khúc Phong nói.
" Sao cậu lại nói như vậy chứ Khúc Phong " Nghiên Dương hỏi.
" Mấy cái kiến thức này cậu ấy đã được học hết từ lúc 10 tuổi rồi. Đi học cũng chỉ vì mâu thuẫn với ba nên muốn trốn thôi " Khúc Phong nói.
" Anh cũng được đấy Trình Tranh "
" Tất cả chúng ta đều đỗ. Vậy bây giờ chúng ta.... đi ăn mừng thôi " Lộ Khiết nói.
Tại nhà hàng
- ----------
Sáu người cùng ngồi ăn với nhau trên một chiếc bàn.
" Chúng ta đã tốt nghiệp rồi. Bây giờ mọi người có dự định gì không, Cảnh Hùng " Nghiên Dương nói.
" Mình định sang Mỹ vài năm để học hỏi người nước ngoài. Và mình muốn trở thành một giáo viên dạy tiếng Anh cho người Mỹ " Cảnh Hùng nói.
" Mình cũng có dự định sang để trở thành diễn viên Hollygood " Lộ Khiết nói.
" Mình và Cẩn Y sẽ sang Pháp để mở rộng thị trường kinh doanh của bố mình " Khúc Phong nói.
" Vậy còn anh, Trình Tranh " Dương nói tiếp.
" Thì về tiếp quản công ty cho ông già thôi " Tranh nói.
" Mọi người đều có dự định rồi sao. Mình vẫn chưa có ý định gì hết " Dương nói.
" Dự định của em là về làm phu nhân của anh, yêu thương anh chăm sóc anh " Tranh nói.
" Ai bảo em sẽ lấy anh chứ " Dương nói.
" Vậy bao giờ mọi người đi " Dương nói tiếp
" Chắc là hai tuần sau " Bốn ngườ đáp.
" Nhanh vậy sao. Mình với Trình Tranh có thể đưa các cậu ra sân bay " Nghiên Dương nói.
" Nếu đi mình sẽ rất nhớ cậu đó Nghiên Dương " Cẩn Y nói.
" Ăn thôi thức ăn nguội hết rồi đừng nói về mấy chuyện này nữa " Dương nói.
Một lúc sau, họ ăn xong.
" Mọi người cứ tự nhiên mình với Nghiên Dương về kí túc xá dọn đồ trước " Trình Tranh nói.
Sau đó Trình Tranh và Nghiên Dương đi về trước.Trong chiếc xe ô tô màu đen của Trình Tranh đỗ lại ven đường.
" Em phải về nhà thật sao "
" Cũng đã tốt nghiệp rồi em phải về nhà thôi "
" Nhưng anh sẽ rất nhớ em "
" Chúng ta cũng có thể gọi điện hoặc gặp nhau thường xuyên mà "
Bỗng Nghiên Dương đặt đôi môi trái tim đỏ mọng của mình vào đôi môi của Trình Tranh. Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh. Tuy chưa có kinh nghiêm gì nhưng cũng đủ để anh quyến luyến. Môi chạm môi,Trình Tranh cũng bắt đầu quấn lấy bờ môi cô không rời. Nụ hôn diễn ra rất lâu khiến môi cô có chút tê dại. Trình ghé sát miệng vào tai Nghiên Dương khẽ nói.
" Anh sẽ rất nhớ em "
" Em sẽ thường xuyên liên lạc với anh, đừng giận nữa "
" Được rồi, tha thứ cho em vì nụ hôn vừa rồi. Để anh trở em về "
Tại bảng tin trường, sinh viên chen chúc, xô lấn nhau đông nghịt. Trên bảng tin những tờ bảng điểm dán ngay ngắn trên đó.
Nghiên Dương, Trình Tranh, Cẩn Y, Lộ Khiết, Cảnh Hùng, Khúc Phong cũng thi nhau chen vào đám đông để xem điểm của mình. Nhưng chưa kịp thì mọi người đã tản hết ra để các "công chúa"," hoàng tử " vào xem trước.
" Yê... Mọi người mình đỗ tốt nghiệp rồi. Nhìn này Nghiên Dương mình xếp thứ 15 " Cẩn Y nói.
" Sao mình chỉ chỉ xếp thứ 2 thôi vậy. Mình đã ôn thi rất chăm chỉ " Nghiên Dương nói.
" Trình Tranh mày xếp thứ nhất này " Khúc Phong nói.
" Sao anh xếp thứ nhất vậy Trình Tranh. Rõ ràng là anh luôn ngủ trong giờ học lại không chịu ôn thi. Anh chép bài phải không " Nghiên Dương nói.
" Em ghen sao " Tranh nói.
" Ai thèm ghen với anh chứ. Nhưng mà em thấy không công bằng " Nghiên Dương nói.
" Không lạ đâu. Cậu ấy đứng nhất là lẽ thường tình " Khúc Phong nói.
" Sao cậu lại nói như vậy chứ Khúc Phong " Nghiên Dương hỏi.
" Mấy cái kiến thức này cậu ấy đã được học hết từ lúc 10 tuổi rồi. Đi học cũng chỉ vì mâu thuẫn với ba nên muốn trốn thôi " Khúc Phong nói.
" Anh cũng được đấy Trình Tranh "
" Tất cả chúng ta đều đỗ. Vậy bây giờ chúng ta.... đi ăn mừng thôi " Lộ Khiết nói.
Tại nhà hàng
- ----------
Sáu người cùng ngồi ăn với nhau trên một chiếc bàn.
" Chúng ta đã tốt nghiệp rồi. Bây giờ mọi người có dự định gì không, Cảnh Hùng " Nghiên Dương nói.
" Mình định sang Mỹ vài năm để học hỏi người nước ngoài. Và mình muốn trở thành một giáo viên dạy tiếng Anh cho người Mỹ " Cảnh Hùng nói.
" Mình cũng có dự định sang để trở thành diễn viên Hollygood " Lộ Khiết nói.
" Mình và Cẩn Y sẽ sang Pháp để mở rộng thị trường kinh doanh của bố mình " Khúc Phong nói.
" Vậy còn anh, Trình Tranh " Dương nói tiếp.
" Thì về tiếp quản công ty cho ông già thôi " Tranh nói.
" Mọi người đều có dự định rồi sao. Mình vẫn chưa có ý định gì hết " Dương nói.
" Dự định của em là về làm phu nhân của anh, yêu thương anh chăm sóc anh " Tranh nói.
" Ai bảo em sẽ lấy anh chứ " Dương nói.
" Vậy bao giờ mọi người đi " Dương nói tiếp
" Chắc là hai tuần sau " Bốn ngườ đáp.
" Nhanh vậy sao. Mình với Trình Tranh có thể đưa các cậu ra sân bay " Nghiên Dương nói.
" Nếu đi mình sẽ rất nhớ cậu đó Nghiên Dương " Cẩn Y nói.
" Ăn thôi thức ăn nguội hết rồi đừng nói về mấy chuyện này nữa " Dương nói.
Một lúc sau, họ ăn xong.
" Mọi người cứ tự nhiên mình với Nghiên Dương về kí túc xá dọn đồ trước " Trình Tranh nói.
Sau đó Trình Tranh và Nghiên Dương đi về trước.Trong chiếc xe ô tô màu đen của Trình Tranh đỗ lại ven đường.
" Em phải về nhà thật sao "
" Cũng đã tốt nghiệp rồi em phải về nhà thôi "
" Nhưng anh sẽ rất nhớ em "
" Chúng ta cũng có thể gọi điện hoặc gặp nhau thường xuyên mà "
Bỗng Nghiên Dương đặt đôi môi trái tim đỏ mọng của mình vào đôi môi của Trình Tranh. Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh. Tuy chưa có kinh nghiêm gì nhưng cũng đủ để anh quyến luyến. Môi chạm môi,Trình Tranh cũng bắt đầu quấn lấy bờ môi cô không rời. Nụ hôn diễn ra rất lâu khiến môi cô có chút tê dại. Trình ghé sát miệng vào tai Nghiên Dương khẽ nói.
" Anh sẽ rất nhớ em "
" Em sẽ thường xuyên liên lạc với anh, đừng giận nữa "
" Được rồi, tha thứ cho em vì nụ hôn vừa rồi. Để anh trở em về "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.