Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh

Chương 2: Ký hợp đồng

StellaLucia

22/08/2023

Có lẽ do bản thân đang tồn tại dưới dạng ý thức nên Âu Dương Nhã Linh cũng không thấy mệt, nhưng đi lâu như vậy lại không phát hiện được gì, cô chán nản ngồi xuống, cố gắng suy nghĩ phương án để tỉnh dậy.

Bốn năm đại học cô theo ngành quản trị kinh doanh, trước giờ cũng chưa từng có hứng thú ở vấn đề y học hay hôn mê thực vật, bây giờ bản thân bị mắc kẹt trong tình huống này, cho dù cô có thông minh bao nhiêu cũng không nghĩ ra được phương án khả thi nào để tự cứu bản thân.

"Haizz..." Âu Dương Nhã Linh chán nản thở dài.

"Tinh! Hệ thống L44 xin được gửi lời chào đến người hôn mê thứ 9729."

Giọng nói xa lạ cứng ngắc giống như máy móc đột nhiên vang lên, khiến Âu Dương Nhã Linh giật thót.

Cô đứng bật dậy, xoay người nhìn xung quanh, bỗng phát hiện không biết từ khi nào mà sau lưng cô đã xuất hiện một thiếu nữ.

Người nọ ăn mặc kỳ lạ, phong cách không thuộc về quốc gia nào, trông khá trẻ, tầm tầm tuổi cô, trên mặt không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào, lãnh đạm xa cách.

Âu Dương Nhã Linh chợt nhớ đến chỗ này là tiềm thức của bản thân, theo lý thì không nên có người khác xuất hiện mới đúng, dâng lên cảnh giác dò hỏi.

"Cô là ai?"

Người nọ nhìn cô, khóe miệng hơi cong lên giống như muốn cười nhưng lại có chút cứng ngắc kỳ lạ, từ tốn trả lời, giọng nói so với ban nãy thực ra lại ấm hơn một chút, "Xin được tự giới thiệu, tôi là người thao tác hệ thống L44, cô cũng có thể coi tôi như hệ thống L44."

Âu Dương Nhã Linh mờ mịt nghe cô nói xong, lòng cảnh giác không những không suy giảm mà còn tăng thêm, "Cô muốn làm gì?"

Người nọ rất bình tĩnh mỉm cười nói, "Xin đừng hoảng loạn, hãy nghe tôi giải thích một chút.

Thật ra trên đời này có rất nhiều thế giới cùng song song tồn tại. Các thế giới được đánh số hiệu theo bảng chữ cái tiếng Anh dựa theo trình độ tiên tiến về khoa học kỹ thuật của thế giới đó. Càng tiên tiến, số hiệu càng gần A, càng lạc hậu số hiệu càng gần Z.

Tôi đến từ thế giới A12, mà thế giới cô đang sống mang số hiệu K28. Thế giới mà tôi đang sống, khoa học kỹ thuật phát triển đến cường thịnh, mọi thứ đều dựa vào máy tính cùng trí tuệ nhân tạo mà làm, cuộc sống cũng vì thế trở nên tiện nghi và thoải mái.

Nhưng cũng vì vậy mà sự tương tác giữa người và người yếu dần, đến nỗi hiện tại, không còn tình bạn, không còn tình yêu, tình thân gia đình cũng trở nên đạm bạc. Hậu quả tệ hại nhất của việc này chính là số lượng hôn nhân giảm dần, số lượng tân sinh mệnh ra đời cũng vì thế mà giảm, cuối cùng dẫn đến dân số sụt giảm ngày càng nghiêm trọng.

Người đứng đầu dần nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề, lập tức cùng nhau tập hợp lại để bàn bạc tìm cách giải quyết vấn đề dân số, cuối cùng bọn họ cũng nghĩ ra được một phương pháp.

Bọn họ cử người tạo ra một ngàn hệ thống, sau đó cử một ngàn hệ thống này đến các thế giới thấp hơn, nơi mà tình yêu vẫn còn tồn tại, để tìm những người gặp tai nạn bị hôn mê sâu không thể tỉnh lại tiến hành ký kết hợp đồng.

Sau khi ký kết, hệ thống sẽ đưa linh hồn những người đó đến các thế giới khác nhau, để họ tiến hành công lược các mục tiêu ở thế giới đó. Thông qua quan sát, hệ thống sẽ thu về thông tin và dữ liệu về tình yêu, những dữ liệu này sẽ được các nhà khoa học tổng hợp và phân tích, từ đó giúp người dân ở thế giới tôi hiểu được tình yêu, một lần nữa học yêu, từ đó kết hôn, sinh con, trợ giúp gia tăng dân số.

Mà những người bị hôn mê cũng sẽ được chúng tôi trợ giúp, thông qua hoàn thành nhiệm vụ công lược thu thập sinh lực để tỉnh lại."

Âu Dương Nhã Linh im lặng nghe cô nói một tràng dài, đợi đến lúc đối phương kết thúc, cô nhìn cô ấy, hai mắt chớp lại chớp, có chút nói không nên lời.

"Cô đang nói giỡn đấy à?"



Cô gái ấy nghiêm túc lắc đầu.

Âu Dương Nhã Linh không tin hỏi lại, "Thế giới song song gì đó, không còn tình cảm cảm xúc gì đó cứ coi như là sự thật đi. Vậy còn việc thu thập dữ liệu về tình yêu thì sao? Xuyên qua các thế giới tiến hành công lược thì sao?

Tình yêu là cảm xúc tự nguyện, tự nhiên. Đưa người đến các thế giới khác rồi công lược mục tiêu, khi đó tình yêu đã không còn là tình yêu nữa. Có thể mục tiêu sẽ yêu người công lược, nhưng người đi công lược chưa chắc đã có thể yêu mục tiêu công lược của mình, bởi vì tình yêu dựa trên rất nhiều nền tảng. Các cô chẳng lẽ có thể đảm bảo được mục tiêu công lược lúc nào cũng phù hợp với tiêu chí lựa chọn người yêu của những người bị hôn mê kia sao?

Đấy là đừng nói đến các cô sau đó còn tổng hợp phân tích dữ liệu rồi tiến hành truyền đạt giảng dạy. Tình yêu là cảm xúc, sao có thể dùng khoa học kỹ thuật đến phân tích giải thích nó được?"

Cô gái ấy bị cô chất vấn cũng không bối rối, điềm đạm gật đầu, "Những điều cô nói tôi đã được nghe rất nhiều rồi. Gần một nửa ký chủ đã từng hợp tác với L44 đều thắc mắc vấn đề này. Những điều cô nói chúng tôi biết chứ, vì vậy chúng tôi đã cố gắng hết sức để điều chỉnh sao cho nhiệm vụ công lược trở nên tự nhiên nhất có thể, chi tiết thì đợi đến khi cô đồng ý ký hợp đồng với tôi tôi sẽ nói thêm.

Chúng tôi không thể quan sát các cặp đôi, cặp vợ chồng yêu nhau ở thế giới khác bởi vì các thế giới đều có quy tắc riêng, người từ bên ngoài không thể tiến vào thế giới khác, trừ phi nhập hồn của mình vào thân xác vốn ở thế giới đó. Nhưng chúng tôi lại không biết yêu, nếu để chúng tôi trực tiếp nhập hồn cũng không thể làm gì, cũng khó mà quan sát kỹ càng tự nhiên. Vì vậy, chúng tôi chỉ có cách dựa vào người khác, bám theo đối phương để nhìn người đó yêu đương rồi học hỏi."

Cô gái ấy giải thích xong, thấy Âu Dương Nhã Linh vẫn không quá tán thành định tiếp tục phản bác thì vội vàng nói trước.

"Những vấn đề khác cô không cần quan tâm, dù sao có hợp lý hay không, có tác dụng hay không bị ảnh hưởng nhiều nhất vẫn là bên tôi. Nếu ký kết hợp đồng, cô chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, kiếm về sinh lực, từ đó tỉnh lại. Nhân tiện giải thích thêm, sinh lực mà tôi nói đến chính là năng lượng sống của mỗi cá nhân. Sinh lực đầy thì khỏe mạnh, sinh lực bằng không thì chết.

Hiện tại cô chìm vào hôn mê, không thể tỉnh lại là vì sinh lực quá thấp. Nếu ký kết hợp đồng, chúng tôi có thể giúp cô thu thập sinh lực, nhanh chóng tỉnh lại."

"Cô có thể cho tôi sinh lực?" Âu Dương Nhã Linh hoài nghi.

Cô gái ấy gật đầu, chắc chắn nói, "Dựa vào trình độ khoa học của chúng tôi, cứu tỉnh người thực vật không phải là việc gì khó. Cô có muốn ký hợp đồng không?"

Nghe cô hỏi, Âu Dương Nhã Linh lâm vào trầm tư.

Mặc dù lời cô ấy nói có chút khó tin, nhưng tình trạng hiện tại của cô như vậy, Âu Dương Nhã Linh cảm thấy đối phương không có lý do gì để lừa cô cả.

Hiện tại cô không biết làm thế nào để tỉnh lại, đối phương lại có thể cho cô biện pháp, cô tất nhiên muốn ký hợp đồng.

Nhưng mà cái loại công lược này...

Nghĩ đến bản thân sẽ phải chủ động tán tỉnh đối phương, cô không khỏi cảm thấy kỳ lạ. Trịnh Thiếu Hàn là mối tình đầu của cô, lúc đó cũng là anh ta theo đuổi cô trước, cô thật sự không có kinh nghiệm trong chuyện này.

Huống chi... mặc dù cô biết Trịnh Thiếu Hàn phản bội cô, trong lòng đã quyết định chia tay với hắn, nhưng mối tình này cũng chỉ mới kết thúc, bảo cô vượt qua nỗi đau, vượt qua các loại cảm xúc cũ vẫn còn đang vương vấn để đi theo đuổi người mới, cô rất sợ cô không làm được.

"Nếu ký kết hợp đồng, tôi đi làm nhiệm vụ cuối cùng thất bại thì sẽ gặp chuyện gì?"

Cô gái ấy trả lời, "Hiện tại chúng tôi đang muốn tăng dân số, tất nhiên sẽ không muốn dữ liệu về tình yêu thất bại. Trong trường hợp nhiệm vụ thất bại, cô sẽ bị trừ điểm sinh lực, nếu bị trừ đến không, cô sẽ chết. Lúc đó hợp đồng tự nhiên cũng sẽ mất hiệu lực, tôi cũng sẽ không cứu cô."

Thấy sắc mặt Âu Dương Nhã Linh không tốt, cô vội nói, "Nhưng cô không cần phải lo lắng quá, hợp đồng có thể kết thúc bất cứ lúc nào. Nếu như cô cảm thấy bản thân không thể tiếp tục được nữa, muốn bảo toàn sinh lực tính mạng, có thể lập tức giải trừ hợp đồng với tôi."

Biết có thể giải trừ hợp đồng mọi lúc mọi nơi, sắc mặt Âu Dương Nhã Linh cải thiện một chút.

Cô đắn đo suy nghĩ một hồi, so sánh giữa lợi và hại, cuối cùng hỏi thêm một câu, "Nếu không ký hợp đồng, tôi có bao nhiêu khả năng có thể tỉnh lại?"



Cô gái ấy tính toán một lúc, trả lời, "Một phần ngàn, sau này có tăng lên không thì tôi không biết."

Nhận được câu trả lời, khóe miệng Âu Dương Nhã Linh như bị chuột rút, giật giật vài cái, nhanh chóng đưa ra quyết định, "Tôi ký!"

Ngu mới không ký.

Một phần ngàn, trong ngàn người mới có một người tỉnh lại, cô cũng không nghĩ bản thân may mắn đến mức có thể làm người duy nhất trong một ngàn người đó.

Nghe cô đồng ý ký hợp đồng, khóe môi cô gái ấy hơi cong lên, "Xin mời xem kỹ hợp đồng trước khi ký kết."

Dứt lời, một tia sáng từ phía cô gái bay đến trước mặt cô, hóa thành một bản hợp đồng.

Âu Dương Nhã Linh xem kỹ bản hợp đồng, phát hiện hợp đồng thật ra vẫn rất nhân văn.

Ví dụ như, nếu thành công hoàn thành nhiệm vụ, tùy vào biểu hiện và độ khó của nhiệm vụ ký chủ sẽ nhận được từ mười đến mười lăm điểm sinh lực. Nếu thất bại, tùy theo nguyên nhân, ký chủ sẽ bị trừ từ năm đến mười điểm.

Lại ví dụ như, hệ thống sẽ cung cấp một gian cửa hàng, ký chủ có thể dùng điểm sinh lực để đổi đồ vật trợ giúp bản thân hoàn thành nhiệm vụ. Tuy hiện tại cô không rõ giá trị những đồ vật trong cửa hàng cao bao nhiêu, nhưng nhìn tỉ lệ một điểm sinh lực quy đổi thành một trăm điểm giao dịch, cô vẫn cảm thấy ổn phết.

Ngoài ra, hợp đồng cũng nói, mặc kệ cô ở thế giới nhiệm vụ sống bao nhiêu năm, mỗi khi kết thúc nhiệm vụ trở về thế giới gốc, thời gian trôi qua chỉ có nửa tháng mà thôi.

Đọc xong hợp đồng, Âu Dương Nhã Linh càng thêm vững chắc với quyết định của mình.

Công lược thì công lược, cô sợ gì chứ, mạng sống mới là quan trọng nhất!

"Làm thế nào để ký?" Âu Dương Nhã Linh hỏi cô.

"Cô chỉ cần điểm tay lên đó là được."

Âu Dương Nhã Linh làm theo, điểm ngón trỏ lên phần ký tên của bản hợp đồng, tức khắc tại nơi đó hiện ra tên họ của cô, bản hợp đồng cũng nhân bản lên thành hai.

"Hợp tác vui vẻ!" Cô gái ấy thu lại một bản hợp đồng, hơi hơi mỉm cười nói.

Bản hợp đồng còn lại thì tự động chui vào trong đầu Âu Dương Nhã Linh.

"Hợp tác vui vẻ!" Âu Dương Nhã Linh nhìn cô, cong môi cười.

"Hiện tại ký chủ đã sẵn sàng để đến thế giới đầu tiên làm nhiệm vụ chưa? Nếu vẫn chưa sẵn sàng, tôi có thể cho ký chủ thêm một chút thời gian."

"Không cần, tôi đã sẵn sàng rồi," Âu Dương Nhã Linh từ chối.

Cô gái ấy gật đầu, "Được, vậy tôi chuẩn bị truyền tống ký chủ đến thế giới đầu tiên đây. Xin ký chủ hãy chuẩn bị sẵn sàng, truyền tống sẽ bắt đầu sau năm giây đếm ngược. Năm, bốn, ba, hai, một, truyền tống."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook