Chương 975: Âm tiên xích(Thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
12/06/2013
Thượng Quan Hạc quát dài, khí thế không ngừng tăng lên, người như vậy là cường giả chân chính, khi biết đối thủ không đơn giản, mình rất có khả năng thua vẫn không thèm quan tâm, dâng lên đấu chí mạnh mẽ, muốn liều mạng một mất một còn với Lục Nguyên.
Thượng Quan Hạc vùng Nộ tiên kiếm, kiếm khí bạo nộ chỉ là thuật quần sát của Thượng Quan Hạc, Nộ tiên kiếm mới là tuyệt kỹ chân chính của gã.
Nộ tiên kiếm cuồng tiêu! Nộ khí xung thiên!
Nộ hỏa hùng hùng! Nộ sát thiên địa!
Nhất nộ bạt kiếm! Nộ ta nộ người!
Vô sự không nộ! Thất phu nộ!
Thiên tử nhất nộ! Thiên địa nộ!
Tất cả chiêu thức nộ ý tấn công Lục Nguyên, nhưng đều bị hắn tránh hết. Bị liên tục tránh mười tuyệt chiêu Nộ tiên kiếm thì Thượng Quan Hạc không gấp rút, gã chậm rãi đánh ra một kiếm cuối cùng. Một kiếm cuối của Nộ tiên kiếm tên gọi 'nộ', một thức nộ này đem mười thức trước ngưng kết lại tất cả nộ ý.
Hơ nữa thức này tuyệt đối không quay đầu lại.
Đây là tất cả chiêu thức, mcông kích của Thượng Quan Hạc tập kết lại một chỗ hóa thành chiêu thức vô địch vô song, cũng không cần hồi đầu.
Ngưng kết tất cả nộ ý rồi Thượng Quan Hạc đánh hướng Lục Nguyên.
Vô hạn nộ ý đánh ra!
Lúc này Thượng Quan Hạc khí thế càng phi nhân, ngày càng chuyển hoán hướng thần, tiên, phật.
Trong khoảnh khắc, Lục Nguyên cảm giác một kiếm của Thượng Quan Hạc cường đại khó sánh bằng, một kiếm lẽ ra hắn nên trốn nhưng trong chớp mắt phát hiện không thể được. Bởi vì nếu hắn né một kiếm kia thì sẽ đánh vào mặt sau ba chí tôn Hạ Hầu, Bách Lý, Công Dương, và đám Kiếm Hùng, Hiên Viên Thập Nhị, Kiếm Cửu. Có lẽ trong những người đó có kẻ đón được một chiêu, nhưng cũng có không thể tiếp được một chiêu.
Làm sao đây?
Suy nghĩ nhiều, đầu đột nhiên lóe tia sáng.
Trong luân hồi thiết tắc có thời không luân hồi. Nhưng thời không luân hồi có thể biến thành thời gian luân hồi và không gian luân hồi. Hắn biết luân hồi thiết tắc và không gian thiết tắc, tức là nói nếu hắn dùng không gian luân hồi thì nói không chừng ra được!
*Đinh!*
Nộ tiên kiếm to lớn đã chém đến.
Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô tiên kiếm chắn.
Nộ tiên kiếm to lớn tùng kích khiến Dưỡng Ngô tiên kiếm oằn xuống.
Thượng Quan Hạc không có đắc ý hay gì khác, chỉ có nộ. Gã đã phát huy ra thực lực mạnh nhất của mình, nhất định phải đoạt quyền. Lục Nguyên thì tâm tình vô cùng bình tĩnh, lờ mờ cảm giác không gian cùng luân hồi liên tiếp. Lúc ở pháp cổ văn minh có luyện sơ bộ kết hợp, ví dụ khiến bản thân thuấn di càng xa, bây giờ không phải kết hợp sơ bộ mà là chân chính.
Lục Nguyên lờ mờ cảm thấy không gian trong thiên địa dường như đang chuyển đổi, đó là ánh mắt nhảy ra khỏi thế giới nhìn thế giới, là đạo lý huyền diệu khó giải thích,đồng thương hải biến tang điền, tang điền lại lần thứ hai biến thương hải, loại cảm giác này thật khó nói ra.
Tuy nhiên dù không nói ra.
Nhưng đã ngộ được rồi.
Trên không tủng Nộ tiên kiếm và Dưỡng Ngô tiên kiếm còn không ngừng va chạm, không có gì hoa xảo. Thượng Quan Hạc đẩy nộ ý đến cực hạn, Nộ tiên kiếm ẩn chứa tất cả pháp lực của gã, chiếm ưu thế. Khoảnh khắc bỗng xuất hiện chuyện vô cùng quái lạ.
Thượng Quan Hạc phát hiện lực lượng của mình không hề đánh hướng Lục Nguyên mà xuất hiện phía sau mình. Đây là sao?Nếu như là những người khác cũng đành thôi, còn có thể ngăn được. Nhưng đó là chiêu nộ cuối cùng của Thượng Quan Hạc, vô tận nộ ý, hết sức phát ra, nhất nộ vô hồi, cho nên bây giờ gã cũng không thể chắn bị nộ ý của mình đánh trúng. Chướp mắt Lục Nguyên xuất kiếm, lần thứ hai đánh trúng Thượng Quan Hạc.
Thượng Quan Hạc dốc sức một kích và Lục Nguyên dốc sức một kích, hai người đều đánh vào chỗ trí mạng, xem như hai tầng công kích, mạng Thượng Quan Hạc đã là chỉ mành treo chuông.
Gã ngơ ngác nhìn Lục Nguyên:
- Mới rồi là thiết tắc kết hợp?
Lục Nguyên gật đầu.
- Thì ra là vậy, ta thua không oan.
Thượng Quan Hạc gật đầu, gã là nhân vật nửa bước thế giới, đối với thiết tắc sâu sắc hơn mấy chí tôn khác nhiều. Chính vì hiểu thiết tắc cho nên mới hiểu thiết tắc kết hợp lợi hại, tất nhiên cũng càng biết thiết tắc khó khăn.
Đây là khó khăn nghịch thiên, một khi thành công là uy lực nghịch thiên.
- Thật ra trong Kiếm Môn chúng ta có truyền thuyết Tam Cực Quy Nhất kiếm. Cái gọi Tam Cực Quy Nhất kiếm tức là thời thiết tắc, không gian thiết tắc, và luân hồi thiết tắc ba cái hợp nhất biến thành Tam Cực Quy Nhất kiếm pháp. Tam Cực Quy Nhất kiếm pháp này bao trùm tất cả các kiếm pháp.
Dường như Thượng Quan Hạc không còn sức chống đỡ, bùm một tiếng ngã trên đất.
Lục Nguyên ngây ra, không biết Thượng Quan Hạc nói nhữngl ời đó làm cái gì.
Thượng Quan Hạc cười nói:
- Chắc ngươi lấy làm kfy tại sao bây giờ ta nói điều đó? Mong chờ ngươi luyện thành Tam Cực Quy Nhất kiếm. Thật xin lỗi, ta không chút mong chờ. Ha ha ha ha, bây giờ Kiếm Chi Tử đang luyện Tam Cực Quy Nhất kiếm hơn nữa đã có tiểu thành, ngươi sẽ chết trong tay Kiếm Chi Tử.
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Ta và Kiếm Chi Tử quyết đấu không cần ngươi lo lắng.
- Đương nhiên ta không lo cái gì, nói với ngươi mấy lời này không phải hy vọng Kiếm Chi Tử giết ngươi, Kiếm Chi Tử vốn sẽ giết chết ngươi, không cần ta lo lắng, ha ha ha ha!
Thượng Quan Hạc điên cuồng cười to:
- Ta thành công, ta thành công!
Gã thành công cái gì? Lục Nguyên càng khó hiểu, bây giờ Thượng Quan Hạc sao giống đồ điên quá.
- Đó là cái gì!?
- Trời ạ!
Lục Nguyên nghe sau lưng không xa đám Kiếm Cửu hít ngụm khí lạnh rồi kinh sợ nhìn lên đỉnh kiếm đạo thụ, Lục Nguyên bản năng nhìn hướng kiếm đạo thụ. Chỉ thấy đỉnh kiếm đạo thụ có một sợi xích ngưng tụ vô số âm khí đang chậm rãi kéo dài ra.
Sợi xích này như ngưng tụ thiên địa vô số âm khí, rất to rất dài, mang theo vô tận uy nghiêm, dường như có thể tỏa định thiên hạ vạn vật vậy.
Âm tiên xích, không sai, chính là âm tiên xích phong ấn trong kiếm đạo thụ.
Hắn vọt tới cạnh kiếm đạo thụ cùng Thượng Quan Hạc đánh sống đánh chết là để ngăn cản âm tiên xích xuất thế. Một khi âm tiên xích xuất thế thì năm đó nó dùng để khóa Thái Sử Không, vậy sẽ lao về phía Thái Sử Không, đến khi thực lực Thái Sử Không giảm sút, địch không lại Hiên Viên Vọng thì hoàn toàn tiêu.
Vốn cho rằng chiến thắng Thượng Quan Hạc thì âm tiên xích sẽ không xuất thế, ai mà ngờ nó vẫn hiện ra.
Thượng Quan Hạc cười to nói:
- Ta chính là Thượng Quan chí tôn, trong Kiếm Môn chí tôn xếp hạng ba, sao đễ đối phó chứ? Trước khi ta quyết đấu với cái ngươi đã để lại bát cực luyện âm hỏa trước kia ta tìm được ở trên đỉnh kiếm đạo thụ tiếp tục luyện chế âm tiên xích. Đương nhiên ta vốn cho rằng dễ dàng đánh bại các ngươi, nhưng không ngờ nổi ta lại thua trong tay các ngươi.
- Nhưng xem như ta thua thì bát cực luyện âm hỏa vẫn tiếp tục luyện hóa phong ấn kiếm đạo thụ, khiến âm tiên xích xuất thân.
- Sau khi chiến đấu với ngươi ta đúng là thua, âm tiên xích chưa xuất thế, ta sợ ngươi lập tức xông vào đỉnh kiếm đạo thụ phá hủy bát cực luyện âm hỏa, vậy nên luôn nói chuyện với ngươi, bắt đầu kể về vô thượng tuyệt kỷ Kiếm Môn Tam Cực Quy Nhất kiếm, nói Kiếm Chi Tử đang luyện Tam Cực Quy Nhất kiếm này, những điều đó là vì kéo dài thời gian cho bát cực luyện âm hỏa.
- Kết quả ta thắng. Bát cực luyện âm hỏa quả nhiên dùng tốt, trước tiên luyện ra âm tiên xích. Ha ha ha ha, dù ta chết nhưng lần này Kiếm Môn đổi chủ là lẽ đương nhiên, các ngươi thua.
Thượng Quan Hạc vùng Nộ tiên kiếm, kiếm khí bạo nộ chỉ là thuật quần sát của Thượng Quan Hạc, Nộ tiên kiếm mới là tuyệt kỹ chân chính của gã.
Nộ tiên kiếm cuồng tiêu! Nộ khí xung thiên!
Nộ hỏa hùng hùng! Nộ sát thiên địa!
Nhất nộ bạt kiếm! Nộ ta nộ người!
Vô sự không nộ! Thất phu nộ!
Thiên tử nhất nộ! Thiên địa nộ!
Tất cả chiêu thức nộ ý tấn công Lục Nguyên, nhưng đều bị hắn tránh hết. Bị liên tục tránh mười tuyệt chiêu Nộ tiên kiếm thì Thượng Quan Hạc không gấp rút, gã chậm rãi đánh ra một kiếm cuối cùng. Một kiếm cuối của Nộ tiên kiếm tên gọi 'nộ', một thức nộ này đem mười thức trước ngưng kết lại tất cả nộ ý.
Hơ nữa thức này tuyệt đối không quay đầu lại.
Đây là tất cả chiêu thức, mcông kích của Thượng Quan Hạc tập kết lại một chỗ hóa thành chiêu thức vô địch vô song, cũng không cần hồi đầu.
Ngưng kết tất cả nộ ý rồi Thượng Quan Hạc đánh hướng Lục Nguyên.
Vô hạn nộ ý đánh ra!
Lúc này Thượng Quan Hạc khí thế càng phi nhân, ngày càng chuyển hoán hướng thần, tiên, phật.
Trong khoảnh khắc, Lục Nguyên cảm giác một kiếm của Thượng Quan Hạc cường đại khó sánh bằng, một kiếm lẽ ra hắn nên trốn nhưng trong chớp mắt phát hiện không thể được. Bởi vì nếu hắn né một kiếm kia thì sẽ đánh vào mặt sau ba chí tôn Hạ Hầu, Bách Lý, Công Dương, và đám Kiếm Hùng, Hiên Viên Thập Nhị, Kiếm Cửu. Có lẽ trong những người đó có kẻ đón được một chiêu, nhưng cũng có không thể tiếp được một chiêu.
Làm sao đây?
Suy nghĩ nhiều, đầu đột nhiên lóe tia sáng.
Trong luân hồi thiết tắc có thời không luân hồi. Nhưng thời không luân hồi có thể biến thành thời gian luân hồi và không gian luân hồi. Hắn biết luân hồi thiết tắc và không gian thiết tắc, tức là nói nếu hắn dùng không gian luân hồi thì nói không chừng ra được!
*Đinh!*
Nộ tiên kiếm to lớn đã chém đến.
Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô tiên kiếm chắn.
Nộ tiên kiếm to lớn tùng kích khiến Dưỡng Ngô tiên kiếm oằn xuống.
Thượng Quan Hạc không có đắc ý hay gì khác, chỉ có nộ. Gã đã phát huy ra thực lực mạnh nhất của mình, nhất định phải đoạt quyền. Lục Nguyên thì tâm tình vô cùng bình tĩnh, lờ mờ cảm giác không gian cùng luân hồi liên tiếp. Lúc ở pháp cổ văn minh có luyện sơ bộ kết hợp, ví dụ khiến bản thân thuấn di càng xa, bây giờ không phải kết hợp sơ bộ mà là chân chính.
Lục Nguyên lờ mờ cảm thấy không gian trong thiên địa dường như đang chuyển đổi, đó là ánh mắt nhảy ra khỏi thế giới nhìn thế giới, là đạo lý huyền diệu khó giải thích,đồng thương hải biến tang điền, tang điền lại lần thứ hai biến thương hải, loại cảm giác này thật khó nói ra.
Tuy nhiên dù không nói ra.
Nhưng đã ngộ được rồi.
Trên không tủng Nộ tiên kiếm và Dưỡng Ngô tiên kiếm còn không ngừng va chạm, không có gì hoa xảo. Thượng Quan Hạc đẩy nộ ý đến cực hạn, Nộ tiên kiếm ẩn chứa tất cả pháp lực của gã, chiếm ưu thế. Khoảnh khắc bỗng xuất hiện chuyện vô cùng quái lạ.
Thượng Quan Hạc phát hiện lực lượng của mình không hề đánh hướng Lục Nguyên mà xuất hiện phía sau mình. Đây là sao?Nếu như là những người khác cũng đành thôi, còn có thể ngăn được. Nhưng đó là chiêu nộ cuối cùng của Thượng Quan Hạc, vô tận nộ ý, hết sức phát ra, nhất nộ vô hồi, cho nên bây giờ gã cũng không thể chắn bị nộ ý của mình đánh trúng. Chướp mắt Lục Nguyên xuất kiếm, lần thứ hai đánh trúng Thượng Quan Hạc.
Thượng Quan Hạc dốc sức một kích và Lục Nguyên dốc sức một kích, hai người đều đánh vào chỗ trí mạng, xem như hai tầng công kích, mạng Thượng Quan Hạc đã là chỉ mành treo chuông.
Gã ngơ ngác nhìn Lục Nguyên:
- Mới rồi là thiết tắc kết hợp?
Lục Nguyên gật đầu.
- Thì ra là vậy, ta thua không oan.
Thượng Quan Hạc gật đầu, gã là nhân vật nửa bước thế giới, đối với thiết tắc sâu sắc hơn mấy chí tôn khác nhiều. Chính vì hiểu thiết tắc cho nên mới hiểu thiết tắc kết hợp lợi hại, tất nhiên cũng càng biết thiết tắc khó khăn.
Đây là khó khăn nghịch thiên, một khi thành công là uy lực nghịch thiên.
- Thật ra trong Kiếm Môn chúng ta có truyền thuyết Tam Cực Quy Nhất kiếm. Cái gọi Tam Cực Quy Nhất kiếm tức là thời thiết tắc, không gian thiết tắc, và luân hồi thiết tắc ba cái hợp nhất biến thành Tam Cực Quy Nhất kiếm pháp. Tam Cực Quy Nhất kiếm pháp này bao trùm tất cả các kiếm pháp.
Dường như Thượng Quan Hạc không còn sức chống đỡ, bùm một tiếng ngã trên đất.
Lục Nguyên ngây ra, không biết Thượng Quan Hạc nói nhữngl ời đó làm cái gì.
Thượng Quan Hạc cười nói:
- Chắc ngươi lấy làm kfy tại sao bây giờ ta nói điều đó? Mong chờ ngươi luyện thành Tam Cực Quy Nhất kiếm. Thật xin lỗi, ta không chút mong chờ. Ha ha ha ha, bây giờ Kiếm Chi Tử đang luyện Tam Cực Quy Nhất kiếm hơn nữa đã có tiểu thành, ngươi sẽ chết trong tay Kiếm Chi Tử.
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Ta và Kiếm Chi Tử quyết đấu không cần ngươi lo lắng.
- Đương nhiên ta không lo cái gì, nói với ngươi mấy lời này không phải hy vọng Kiếm Chi Tử giết ngươi, Kiếm Chi Tử vốn sẽ giết chết ngươi, không cần ta lo lắng, ha ha ha ha!
Thượng Quan Hạc điên cuồng cười to:
- Ta thành công, ta thành công!
Gã thành công cái gì? Lục Nguyên càng khó hiểu, bây giờ Thượng Quan Hạc sao giống đồ điên quá.
- Đó là cái gì!?
- Trời ạ!
Lục Nguyên nghe sau lưng không xa đám Kiếm Cửu hít ngụm khí lạnh rồi kinh sợ nhìn lên đỉnh kiếm đạo thụ, Lục Nguyên bản năng nhìn hướng kiếm đạo thụ. Chỉ thấy đỉnh kiếm đạo thụ có một sợi xích ngưng tụ vô số âm khí đang chậm rãi kéo dài ra.
Sợi xích này như ngưng tụ thiên địa vô số âm khí, rất to rất dài, mang theo vô tận uy nghiêm, dường như có thể tỏa định thiên hạ vạn vật vậy.
Âm tiên xích, không sai, chính là âm tiên xích phong ấn trong kiếm đạo thụ.
Hắn vọt tới cạnh kiếm đạo thụ cùng Thượng Quan Hạc đánh sống đánh chết là để ngăn cản âm tiên xích xuất thế. Một khi âm tiên xích xuất thế thì năm đó nó dùng để khóa Thái Sử Không, vậy sẽ lao về phía Thái Sử Không, đến khi thực lực Thái Sử Không giảm sút, địch không lại Hiên Viên Vọng thì hoàn toàn tiêu.
Vốn cho rằng chiến thắng Thượng Quan Hạc thì âm tiên xích sẽ không xuất thế, ai mà ngờ nó vẫn hiện ra.
Thượng Quan Hạc cười to nói:
- Ta chính là Thượng Quan chí tôn, trong Kiếm Môn chí tôn xếp hạng ba, sao đễ đối phó chứ? Trước khi ta quyết đấu với cái ngươi đã để lại bát cực luyện âm hỏa trước kia ta tìm được ở trên đỉnh kiếm đạo thụ tiếp tục luyện chế âm tiên xích. Đương nhiên ta vốn cho rằng dễ dàng đánh bại các ngươi, nhưng không ngờ nổi ta lại thua trong tay các ngươi.
- Nhưng xem như ta thua thì bát cực luyện âm hỏa vẫn tiếp tục luyện hóa phong ấn kiếm đạo thụ, khiến âm tiên xích xuất thân.
- Sau khi chiến đấu với ngươi ta đúng là thua, âm tiên xích chưa xuất thế, ta sợ ngươi lập tức xông vào đỉnh kiếm đạo thụ phá hủy bát cực luyện âm hỏa, vậy nên luôn nói chuyện với ngươi, bắt đầu kể về vô thượng tuyệt kỷ Kiếm Môn Tam Cực Quy Nhất kiếm, nói Kiếm Chi Tử đang luyện Tam Cực Quy Nhất kiếm này, những điều đó là vì kéo dài thời gian cho bát cực luyện âm hỏa.
- Kết quả ta thắng. Bát cực luyện âm hỏa quả nhiên dùng tốt, trước tiên luyện ra âm tiên xích. Ha ha ha ha, dù ta chết nhưng lần này Kiếm Môn đổi chủ là lẽ đương nhiên, các ngươi thua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.