Chương 1300: Âu Dương Lạc (2)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
22/08/2013
Côn Bằng Vương và Phương Chu chắp tay sau lưng đứng, canhr giác bốn phía.
Trên vu tổ tế đàn vẽ đầy đồ án vu, Âu Dương Lạc không ngừng niệm vu chú cực kỳ quái dị, từng âm tiết thốt ra từ miệng gã tiến vào đầu Lục Nguyên, não Hoang Chi Tử. Hai người đều mơ màng ngủ say, Âu Dương Lạc vẫn đang không ngừng niệm.
- Ta lấy máu của ta, vu tổ tiến hiến!
Âu Dương Lạc đã đến lúc mốt chốt, ở trên không trung có một vu tổ khổng lồ xuất hiện, đó là hơi thở vu, hơi thử hùng bá vô số kỷ nguyên hoang dã, hoàn toàn khác với hơi thở ma thần. Ma thần là hơi thở tà ác, vu tổ là cổ phác, cổ phác mà đại khí, quỷ dị.
Hiện tại vu tổ lộ ra dữ tợn.
Đó là ảo ảnh hóa ra từ sâu trong thời không, trước tiên lộ ra một bàn tay vu tổ.
Bàn tay vu tổ này bên trên đầy ắp đồ án vu, vu chi quỷ dị.
Âu Dương Lạc biết đã đến lúc mấu chốt.
Trong khoảnh khắc đó Hoang Chi Tử chợt mở mắt ra, rõ ràng hồng hoang thần kích của gã nằm trong tay Côn Bằng Vương, nhưng tay gã bỗng xuất hiện một binh khí cấp văn minh. Một thanh trường kích mnag theo hơi thở thiên mệnh, hóa thành hàng vạn nước lũ vọt qua đâm hướng Âu Dương Lạc.
Đâm thẳng vô địch!
Biến cổ xảy ra.
Biến cố này làm Âu Dương Lạc không kịp phản ứng lại.
Nếu là bình thường thì thôi đi, cố tình phút mấu chốt vu tùng chi thuật. Chớp mắt này gã không thể ngừng vu tùng chi thuật để phản kích, nếu không thì sẽ bị vu tổ phản phệ, gã trông thấy nỗi thống khổ vu tổ phản phệ, khi đó sư phụ của gã bị vu tổ từng chút một ăn mất, ký ức còn mới mẻ đây.
Côn Bằng Vương không ngờ bắc minh chi vũ của gã giam cầm rồi mà Hoang Chi Tử còn phản kích được, nhanh chóng bay đi nhưng tốc độ chậm một kịp. Một kích của Hoang Chi Tử còn nhanh hơn lúc chưa bị bắt giữ, Côn Bằng Vương có chuẩn bị trước nhưng là hướng về tốc độ của đó của Hoang Chi Tử chứ không phải là tốc độ hiện giờ.
Phương Chu ở trong Thiên Bảng xếp hạng byar, trong năm người có mặt thực lực của gã yếu nhất, ngay cả Côn Bằng Vương còn không phản ứng lại thì đương nhiên gã càng chậm một nhịp.
Trường kích mang theo hơi thở đại biểu thiên mệnh nặng nề đâm vào người Âu Dương Lạc.
Âu Dương Lạc có thể xếp hạng bốn trong Thiên Bảng mặc dù lần này chịu thiệt vào phút mấu chốt bị Hoang Chi Tử tập kích, nhưng không phải gã không có bùa giữ mạng. Chớp mắt ở phía xa xuất hiện Âu Dương Lạc khác, mà chỗ cũ Âu Dương Lạc biến thành áo choàng đen rớt xuống đất, nhưng Âu Dương Lạc phía xa chỗ ngực bị thương, hiển nhiên gã chiuj thương rất nặng.
Hoang Chi Tử một kích đánh lén làm cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng xếp hạng bốn Âu Dương Lạc bị thương nặng nhưng không vội vã tấn công, trường kích giơ ngang, uy phong lẫm lẫm.
Phương Chu nhìn Hoang Chi Tử, nói:
- Làm sao có thể? Ngươi muốn phản kích tại sao ta không có phản ứng gì cả? Theo lý thì quy liệt thiên cơ dịch sổ của ta có thể suy tính ra mới đúng chứ! Phương Chu không thể tin nổi, mặc dù sức chiến đấu của gã chỉ là thứ bảy trong Thiên Bảng, tương đương với Mộ Dung Hồng Lệ nhưng biết trắc tính, tỵ hung gặp cát. Chính vì tin tưởng vào quy liệt thiên cơ dịch sổ quá nên gã mới không ngờ Hoang Chi Tử sẽ phản kích, điều này rõ ràng không có trong quy liệt thiên cơ dịch sổ.
Hoang Chi Tử kiêu ngạo cười nói:
- Kích trong tay ta gọi là thiên mệnh thần kích.
- Ta là kỷ nguyên chi tử, ta tức là thiên mệnh. Ngươi chỉ là suy tính thiên mệnh, dưới tình huống như thế làm sao ngươi có thể suy tính ra ta được, thật nực cười.
Giọng điệu thật cuồng vọng.
Côn Bằng Vương nhìn hướng Hoang Chi Tử, nói:
- Bắc minh chi vũ của ta không bình thường, là lấy Bắc Minh chi tinh, khống chế pháp lực người không thể nhúc nhích, tại sao ngươi phá được?
Côn Bằng Vương không nóng nảy, là là hạng hai Thiên Bảng phải có khí độ của hạng hai.
Hoang Chi Tử lạnh lùng cười, lật tay lại, không trung xuất hiện một văn tự.
Khí thế văn tự khác với văn tự bình thường.
Đây là!
Ban đầu văn tự!
Không ngờ trong tay Hoang Chi Tử không có ban đầu văn tự, Lục Nguyên ở bên cạnh rất kinh ngạc. Nhưng ngẫm lại thì khí vận của Hoang Chi Tử không kém gì mình, mình có một ban đầu văn tự thì Hoang Chi Tử cũng có là chuyện rất bình thường. Nhưng không biết Hoang Chi Tử có ban đầu văn tự là cái nào nhỉ? Lục Nguyên hơi tò mò.
Bây giờ Lục Nguyên tạm thời bị bắc minh chi vũ giam cầm không thể nhúc nhích nên đành xem kịch vui.
Ban đầu văn tự trong tay Hoang Chi Tử dường như khác với ban đầu văn tự bình thường. Liếc sơ dường như ánh mắt bị nó hút lấy, tầm mắt xung quanh cũng bị vặn vẹo cắn nuốt. Đây là văn tự gì vậy? Lục Nguyên lấy lại bình tĩnh mới thấy rõ, hóa ra là thôn tự.
Ban đầu văn tự thôn tự, khoan đã! Bây giờ vô tướng thôn phệ quyết của mình đã tiểu thành, nghe nói đại thành cần có một thôn tự.
Mà hiện nay Hoang Chi Tử nắm giữ thôn tự, không lẽ đây chính là vận mệnh sao?
Tay phải Hoang Chi Tử cầm thiên mệnh thần kích, tay trái nắm thôn tự, nói:
- Ban đầu văn tự thôn tự ở trong tay ta, lại lấy kỳ công thôn thiên phệ địa quyết nuốt sống bắc minh chi vũ của ngươi cũng là bình thường. Ngươi muốn lấy bắc minh chi vũ giam cầm ta, nằm mơ hả?
Côn Bằng Vương gật gù nói:
- Thì ra là vậy.
Côn Bằng Vương không ngờ Hoang Chi Tử sẽ có một thôn tự, rồi còn có kỳ công thôn thiên phệ địa quyết nữa.
Côn Bằng Vương cao giọng nói:
- Nhưng cho dù bây giờ ngươi có thoát khốn cũng vô dụng, ngươi sẽ vẫn thất bại trong tay ta!
Đây là tự tin của hạng hai Thiên Bảng.
Nghe Côn Bằng Vương tự tin như vậy thì Hoang Chi Tử buồn cười nói:
- Lần trước thua trong tay ngươi nhưng ta đã đột phá, lần này ngươi không thể thắng ta được nữa!
Hoang Chi Tử quát to, khí thế phát ra, đây là khí thế tuyệt đối không dưới Côn Bằng Vương. Hay cho Hoang Chi Tử, không ngờ chơi cú giữa trận đột phá, Lục Nguyên nhìn rất là bực mình. Không sai, mình thường hay giữa trận đột phá, nhưng thấy người khác cũng thường giữa trận đột phá thì mất vui.
Hoang Chi Tử lấy ra thiên mệnh thần kích đâm thẳng hướng Côn Bằng Vương, một kích có thể phá nhật nguyệt, Lục Nguyên thấy rõ uy lực kích đó so với lúc ở văn minh thánh địa thì mạnh hơn rất là nhiều. Bây giờ Hoa pháp Thánh đấu với Hoang Chi Tử thì đừng mơ ngang tài ngang sức nữa, có nước bị tiêu diệt. Tốc độ tiến bộ của Hoang Chi Tử thật là nhanh cực kỳ, không uổng là Hoang Chi Tử, không biết Ám Chi Tử thật sự trong truyền thuyết là ai? Hoang Chi Tử tăng thực lực nhanh như vậy thì chắc Ám Chi Tử cũng là khủng bố lắm. Thực lực cao như vậy mà chưa xuất hiện thì đúng là lạ, Lục Nguyên thầm tăng cảnh giác, không hay biết rằng Ám Chi Tử chính là Yến Thương Thiên.
Trên vu tổ tế đàn vẽ đầy đồ án vu, Âu Dương Lạc không ngừng niệm vu chú cực kỳ quái dị, từng âm tiết thốt ra từ miệng gã tiến vào đầu Lục Nguyên, não Hoang Chi Tử. Hai người đều mơ màng ngủ say, Âu Dương Lạc vẫn đang không ngừng niệm.
- Ta lấy máu của ta, vu tổ tiến hiến!
Âu Dương Lạc đã đến lúc mốt chốt, ở trên không trung có một vu tổ khổng lồ xuất hiện, đó là hơi thở vu, hơi thử hùng bá vô số kỷ nguyên hoang dã, hoàn toàn khác với hơi thở ma thần. Ma thần là hơi thở tà ác, vu tổ là cổ phác, cổ phác mà đại khí, quỷ dị.
Hiện tại vu tổ lộ ra dữ tợn.
Đó là ảo ảnh hóa ra từ sâu trong thời không, trước tiên lộ ra một bàn tay vu tổ.
Bàn tay vu tổ này bên trên đầy ắp đồ án vu, vu chi quỷ dị.
Âu Dương Lạc biết đã đến lúc mấu chốt.
Trong khoảnh khắc đó Hoang Chi Tử chợt mở mắt ra, rõ ràng hồng hoang thần kích của gã nằm trong tay Côn Bằng Vương, nhưng tay gã bỗng xuất hiện một binh khí cấp văn minh. Một thanh trường kích mnag theo hơi thở thiên mệnh, hóa thành hàng vạn nước lũ vọt qua đâm hướng Âu Dương Lạc.
Đâm thẳng vô địch!
Biến cổ xảy ra.
Biến cố này làm Âu Dương Lạc không kịp phản ứng lại.
Nếu là bình thường thì thôi đi, cố tình phút mấu chốt vu tùng chi thuật. Chớp mắt này gã không thể ngừng vu tùng chi thuật để phản kích, nếu không thì sẽ bị vu tổ phản phệ, gã trông thấy nỗi thống khổ vu tổ phản phệ, khi đó sư phụ của gã bị vu tổ từng chút một ăn mất, ký ức còn mới mẻ đây.
Côn Bằng Vương không ngờ bắc minh chi vũ của gã giam cầm rồi mà Hoang Chi Tử còn phản kích được, nhanh chóng bay đi nhưng tốc độ chậm một kịp. Một kích của Hoang Chi Tử còn nhanh hơn lúc chưa bị bắt giữ, Côn Bằng Vương có chuẩn bị trước nhưng là hướng về tốc độ của đó của Hoang Chi Tử chứ không phải là tốc độ hiện giờ.
Phương Chu ở trong Thiên Bảng xếp hạng byar, trong năm người có mặt thực lực của gã yếu nhất, ngay cả Côn Bằng Vương còn không phản ứng lại thì đương nhiên gã càng chậm một nhịp.
Trường kích mang theo hơi thở đại biểu thiên mệnh nặng nề đâm vào người Âu Dương Lạc.
Âu Dương Lạc có thể xếp hạng bốn trong Thiên Bảng mặc dù lần này chịu thiệt vào phút mấu chốt bị Hoang Chi Tử tập kích, nhưng không phải gã không có bùa giữ mạng. Chớp mắt ở phía xa xuất hiện Âu Dương Lạc khác, mà chỗ cũ Âu Dương Lạc biến thành áo choàng đen rớt xuống đất, nhưng Âu Dương Lạc phía xa chỗ ngực bị thương, hiển nhiên gã chiuj thương rất nặng.
Hoang Chi Tử một kích đánh lén làm cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng xếp hạng bốn Âu Dương Lạc bị thương nặng nhưng không vội vã tấn công, trường kích giơ ngang, uy phong lẫm lẫm.
Phương Chu nhìn Hoang Chi Tử, nói:
- Làm sao có thể? Ngươi muốn phản kích tại sao ta không có phản ứng gì cả? Theo lý thì quy liệt thiên cơ dịch sổ của ta có thể suy tính ra mới đúng chứ! Phương Chu không thể tin nổi, mặc dù sức chiến đấu của gã chỉ là thứ bảy trong Thiên Bảng, tương đương với Mộ Dung Hồng Lệ nhưng biết trắc tính, tỵ hung gặp cát. Chính vì tin tưởng vào quy liệt thiên cơ dịch sổ quá nên gã mới không ngờ Hoang Chi Tử sẽ phản kích, điều này rõ ràng không có trong quy liệt thiên cơ dịch sổ.
Hoang Chi Tử kiêu ngạo cười nói:
- Kích trong tay ta gọi là thiên mệnh thần kích.
- Ta là kỷ nguyên chi tử, ta tức là thiên mệnh. Ngươi chỉ là suy tính thiên mệnh, dưới tình huống như thế làm sao ngươi có thể suy tính ra ta được, thật nực cười.
Giọng điệu thật cuồng vọng.
Côn Bằng Vương nhìn hướng Hoang Chi Tử, nói:
- Bắc minh chi vũ của ta không bình thường, là lấy Bắc Minh chi tinh, khống chế pháp lực người không thể nhúc nhích, tại sao ngươi phá được?
Côn Bằng Vương không nóng nảy, là là hạng hai Thiên Bảng phải có khí độ của hạng hai.
Hoang Chi Tử lạnh lùng cười, lật tay lại, không trung xuất hiện một văn tự.
Khí thế văn tự khác với văn tự bình thường.
Đây là!
Ban đầu văn tự!
Không ngờ trong tay Hoang Chi Tử không có ban đầu văn tự, Lục Nguyên ở bên cạnh rất kinh ngạc. Nhưng ngẫm lại thì khí vận của Hoang Chi Tử không kém gì mình, mình có một ban đầu văn tự thì Hoang Chi Tử cũng có là chuyện rất bình thường. Nhưng không biết Hoang Chi Tử có ban đầu văn tự là cái nào nhỉ? Lục Nguyên hơi tò mò.
Bây giờ Lục Nguyên tạm thời bị bắc minh chi vũ giam cầm không thể nhúc nhích nên đành xem kịch vui.
Ban đầu văn tự trong tay Hoang Chi Tử dường như khác với ban đầu văn tự bình thường. Liếc sơ dường như ánh mắt bị nó hút lấy, tầm mắt xung quanh cũng bị vặn vẹo cắn nuốt. Đây là văn tự gì vậy? Lục Nguyên lấy lại bình tĩnh mới thấy rõ, hóa ra là thôn tự.
Ban đầu văn tự thôn tự, khoan đã! Bây giờ vô tướng thôn phệ quyết của mình đã tiểu thành, nghe nói đại thành cần có một thôn tự.
Mà hiện nay Hoang Chi Tử nắm giữ thôn tự, không lẽ đây chính là vận mệnh sao?
Tay phải Hoang Chi Tử cầm thiên mệnh thần kích, tay trái nắm thôn tự, nói:
- Ban đầu văn tự thôn tự ở trong tay ta, lại lấy kỳ công thôn thiên phệ địa quyết nuốt sống bắc minh chi vũ của ngươi cũng là bình thường. Ngươi muốn lấy bắc minh chi vũ giam cầm ta, nằm mơ hả?
Côn Bằng Vương gật gù nói:
- Thì ra là vậy.
Côn Bằng Vương không ngờ Hoang Chi Tử sẽ có một thôn tự, rồi còn có kỳ công thôn thiên phệ địa quyết nữa.
Côn Bằng Vương cao giọng nói:
- Nhưng cho dù bây giờ ngươi có thoát khốn cũng vô dụng, ngươi sẽ vẫn thất bại trong tay ta!
Đây là tự tin của hạng hai Thiên Bảng.
Nghe Côn Bằng Vương tự tin như vậy thì Hoang Chi Tử buồn cười nói:
- Lần trước thua trong tay ngươi nhưng ta đã đột phá, lần này ngươi không thể thắng ta được nữa!
Hoang Chi Tử quát to, khí thế phát ra, đây là khí thế tuyệt đối không dưới Côn Bằng Vương. Hay cho Hoang Chi Tử, không ngờ chơi cú giữa trận đột phá, Lục Nguyên nhìn rất là bực mình. Không sai, mình thường hay giữa trận đột phá, nhưng thấy người khác cũng thường giữa trận đột phá thì mất vui.
Hoang Chi Tử lấy ra thiên mệnh thần kích đâm thẳng hướng Côn Bằng Vương, một kích có thể phá nhật nguyệt, Lục Nguyên thấy rõ uy lực kích đó so với lúc ở văn minh thánh địa thì mạnh hơn rất là nhiều. Bây giờ Hoa pháp Thánh đấu với Hoang Chi Tử thì đừng mơ ngang tài ngang sức nữa, có nước bị tiêu diệt. Tốc độ tiến bộ của Hoang Chi Tử thật là nhanh cực kỳ, không uổng là Hoang Chi Tử, không biết Ám Chi Tử thật sự trong truyền thuyết là ai? Hoang Chi Tử tăng thực lực nhanh như vậy thì chắc Ám Chi Tử cũng là khủng bố lắm. Thực lực cao như vậy mà chưa xuất hiện thì đúng là lạ, Lục Nguyên thầm tăng cảnh giác, không hay biết rằng Ám Chi Tử chính là Yến Thương Thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.