Chương 328: Cạn chén(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Luyện thể kỳ là ngưng luyện các phần thân thể bao gồm kinh, mạch, xương, máu thịt, da, ngũ tạng lục phủ, đầu óc.
Trường sinh kỳ là luyện thần hồn, nguyên thần con người.
Ví dụ như đến trường sinh đệ tam tầng thì phải đem thiên, địa hai hồn ngời người kéo vào trong, tab hồn trong người gọi là ngưng luyện thần hồn. Hơn hai năm nay Lục Nguyên đã đem mệnh hồn của mình ngưng luyện rất cường đại.
Trường sinh thập tầng có vài cửa khó khăn. Từ trường sinh đệ nhị tầng đến tam tầng là một cửa khó.
Trừ cửa này ra còn có vài cửa như đệ lục tầng thành tựu hư đan, đệ thất tầng kim đan đại thành, đệ cửu tầng tam cực quy nhất, đây là những cửa khó khăn.
Lại nói trùng kích trường sinh đệ tam tầng, nay hắn chỉ mới bước một trong ba bước thôi.
Lục Nguyên chậm rãi hít một hơi, mới rồi một lá thư truyền đến, nói hắn ở tap đã qua ba năm. Xem ra phải ra khỏi Tư Quá phong.
Hắn chắp tay với Liên Niên, Nam Cung Triết:
- Liên sư thúc, Nam Cung sư thúc, ta sắp ra ngoài, hai vị có việc gì muốn nhờ ta không? Nếu ta có thể giúp việc thì nhất định có thể hỗ trợ.
Liên Niên lạnh lùng cười nói:
- Ta chỉ có một mục tiêu đó là giết Nguyên Lăng, nếu ngươi có thể làm được giết thay ta thì ta sẽ rất cảm ơn người.
Yêu cầu này khiến Lục Nguyên giật nảy mình. Từ lần Nguyên Lăng dùng thân thể Liên Niên làm tai họa thì lão càng thay đổi, thù hận càng sâu.
Nam Cung Triết lắc đầu, không nói yêu cầu gì.
Lát sau đằng trước Tư Quá Nhai xuất hiện một con đường. Lục Nguyên đi trên đường, lắc tay, tạm biệt, Tư Quá phong, nơi mình ở ba năm.
Sau khi ra khỏi Tư Quá phong, bầu trời đặc biệt trong, xanh thẳm.
Lần này đón Lục Nguyên chính là Diệp Dương Dung, cùng với Lăng Ngọc Châu sư tỷ, hai bạn tốt Diệp Phương, Diệp Viên.
Diệp Dương Dung cười cười nói:
- Ra rồi.
Lục Nguyên gật đầu, nói:
- Phải, đã ra.
Diệp Phương ở một bên cười nói:
- Lục sư huynh, một nay ngươi đặt một bàn tiệc rượu, vài loại rượu ngon đi, lúc đó chúng ta uống một hơi sảng khoái.
Diệp Viên thì nghi hoặc nhìn Lục Nguyên:
- Ủa, lạ quá, không phải nghe nói tại Tư Quá phong khó sống lắm sao? Mới rồi Diệp sư thúc còn kể cho ta bên trong có ngũ sắc kiếp vân, ở bên trong một ngày vô cùng thống khổ, sao ba năm mà ngươi không gầy xíu nào vậy?
Lục Nguyên cười cười, phát hiện thực lực Lăng Ngọc Châu lại có tăng tiến, đã đến luyện khí cửu tầng. Diệp Phương, Diệp Viên thì đã tới luyện khí bát tầng. Tiếp theo trong cuộc trò chuyện hắn được biết nhị sư huynh Vân Bình cũng tới luyện thể kỳ, trở thành trong Bắc phong đệ thập đại người thứ ba tới luyện thể kỳ.
Sau khi trở về Bắc phong có bữa tiệc rượu, trong thập đại đệ tử chân truyền những người quen thân đều tới, thực ra trừ Tư Mã Bác, đệ tử chân truyền còn ở Bắc phong đều đến đủ, không thiếu một người. Đám người sảng khoái uống một hơi, coi như cho Lục Nguyên mới đi ra Tư Quá phong đón gió tẩy trần.
- Cạn chén!
- Kính lục sư huynh!
- Lục sư huynh, ngươi ở Tư Quá phong lâu không biết Giang Âm phủ có một tiệm rượu danh gia, rượu bên trong thì, chậc chậc, tuyệt không thể tả.
- Thật không? vậy tới lúc ấy phải nhấm nháp một lần.
Diệp Viên đưa lời khiêu chiến:
- Đúng rồi, lục sư huynh, ba năm nay ngươi đi Tư Quá phong tửu lượng của ta tăng vọt, không bằng chúng ta cụng ly thử đi, xem coi ai mới là đệ nhất tửu vương Bắc phong!
Nói đến cái khác có lẽ Lục Nguyên không tự tin chứ đấu kiếm, cụng rượu kiếm hắn thì tự tin tràn trề.
Hắn nói:
- Dù ta ở Tư Quá phong ba năm, vị trí đệ nhất tửu vương Bắc phong cũng không nhường ngươi!
Lập tức cả đám tìm đến hai cái ly to lớn, ly sừng ngưu to một chén có thể đựng một cân rượu.
Cụng rượu, lập tức bắt đầu.
Một bên là tiền đệ nhất tửu vương Bắc phong Lục Nguyên, một vị là tiền đệ nhị tửu vương Bắc phong Diệp Viên.
Hai vị này sắp đụng độ!
Vân Dật, Vân Bình, một đám người ở bên cạnh không ngừng la tốt. Lăng Ngọc Châu ở một bên cười cười. Phương Đạm tính tình cực bình tĩnh lúc này bất giác thấy máu nóng sôi lên.
Đây đã định là một đêm không ngủ.
Kỳ thực mấy năm nay các đệ tử Bắc phong rất ít đùa như vậy. Mọi ngời có nhiệm vụ riêng, tu hành riêng, ai rảnh đâu mà chơi. Chỉ là gần đây vì một số việc, Bắc phong phát lệnh triệu tập, kêu gọi các đệ tử chân truyền về phong, thêm vào Lục Nguyên ở Tư Quá phong ba năm đi ra. Nhân duyên của Lục Nguyên không tệ, thế nên mới có náo nhiệt như thế.
Trong cuộc náo nhiệt, đỉnh Bắc phong, đèn Trung Chính Bình Hòa Trai thâu đêm chưa tắt.
Cùng Nguyên Lăng dây dưa thời gian đủ lâu, là lúc quyết định thắng bại rồi. Mượn ánh đèn trên bàn, Nguyên Nguyên Thượng Nhân nhìn bản đồ Đại Tấn bày trên mặt bàn, suy nghĩ.
Nửa tháng sau Lục Nguyên hồi phục này trước kia tại Bắc phong, trừ uống rượu, luyện kiếm ra chỉ làm một việc là đến Giang Âm phủ kiếm tiệm rượu mới mở. Hắn phát hiện danh tửu tiệm này đúng là nhiều, tuy giá mắc chút nhưng các loại danh tửu tụ tập nên đáng giá.
Ngày hôm nay bầu trời trong xanh.
Lục Nguyên ngáp dài, giờ hắn luyện cơ bản chỉ ba loại, một là pháp lực, một là ngũ sắc kiếm đạo chủ phòng ngự, một là ngũ hành kiếm đạo chủ công kích. Không chút nghi ngờ, trong đó gấp rút nhất là tăng pháp lực, so sánh với kiếm thuật của mình thì pháp lực yếu hơn nhiều, dù so với đệ tử chân truyền khác pháp lực của hắn cao hơn rất nhiều.
Thứ hai tất nhiên là ngũ hành kiếm đạo. Tương đối thì hắn có hứng thú với kiếm pháp công kích hơn, với ngũ sắc kiếm đạo phòng ngự không mấy hứng thú.
Thêm nữa ngũ hành kiếm đạo cần tích lũy, muốn hắn luyện thành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ngũ hành kiếm ý, luyện thành năm mươi loại là có thể thành Ngũ Đế Luân Hồi kiếm đạo. Ngũ sắc kiếm đạo thì là ngũ hành tích lũy năng lượng, tương đối thì Lục Nguyên có hứng thú tích lũy kiếm ý hơn.
Tuy rằng năm mươi loại kiếm ý nghe rất đáng sợ, bây giờ hắn tổng cộng biết mười một loại, còn kém ba mươi chín loại.
Thôi, việc này hơi xa, vẫn là suy nghĩ có thể đem nhiều kiếm ý hợp thành một kiếm đánh ra đi. Nếu có thể thành công thì kiếm thuật của mình không khó vượt qua Nguyên Nguyên sư bá.
Lục Nguyên thở ra hơi dài, mới luyện ba canh giờ mà không ngộ ra cách nào đem nhiều kiếm ý hợp thành một đánh ra, lại thất bại rồi.
Tai hắn nhúc nhích, lên tiếng:
- Nếu sư thúc đã tới sao không ra gặp mặt?
Diệp Dương Dung cười bước ra nói:
- Ngươi thính thật.
Lục Nguyên không nói gì, kỳ thực biết là Diệp Dương Dung cố ý phát ra thanh âm, nếu không thì hắn làm gì nghe được. Diệp Dương Dung ít nhất có pháp lực trường sinh bát tầng, hắn làm sao sánh bằng.
Lục Nguyên hỏi:
- Không biết Diệp sư thúc tìm sư điệt ta là có chuyện gì?
- Tìm ngươi là bởi vì gần đây Bắc phong chúng ta định để thập đại đệ tử chân truyền đi dạo tứ đại tiên môn khác, cũng cho các ngươi tăng kiến thức chút, hiểu hơn kiếm thuật tiên môn khác. Dù sao trừ ngươi ra, chín đệ tử chân truyền ít đấu với tiên môn khác, vậy nên muốn tăng chút kinh nghiệm. Vốn lấy kiếm thuật như ngươi không cần đi nhưng ta vẫn là đến hỏi.
Nghe Diệp Dương Dung nói vậy thì lòng Lục Nguyên máy động.
Trường sinh kỳ là luyện thần hồn, nguyên thần con người.
Ví dụ như đến trường sinh đệ tam tầng thì phải đem thiên, địa hai hồn ngời người kéo vào trong, tab hồn trong người gọi là ngưng luyện thần hồn. Hơn hai năm nay Lục Nguyên đã đem mệnh hồn của mình ngưng luyện rất cường đại.
Trường sinh thập tầng có vài cửa khó khăn. Từ trường sinh đệ nhị tầng đến tam tầng là một cửa khó.
Trừ cửa này ra còn có vài cửa như đệ lục tầng thành tựu hư đan, đệ thất tầng kim đan đại thành, đệ cửu tầng tam cực quy nhất, đây là những cửa khó khăn.
Lại nói trùng kích trường sinh đệ tam tầng, nay hắn chỉ mới bước một trong ba bước thôi.
Lục Nguyên chậm rãi hít một hơi, mới rồi một lá thư truyền đến, nói hắn ở tap đã qua ba năm. Xem ra phải ra khỏi Tư Quá phong.
Hắn chắp tay với Liên Niên, Nam Cung Triết:
- Liên sư thúc, Nam Cung sư thúc, ta sắp ra ngoài, hai vị có việc gì muốn nhờ ta không? Nếu ta có thể giúp việc thì nhất định có thể hỗ trợ.
Liên Niên lạnh lùng cười nói:
- Ta chỉ có một mục tiêu đó là giết Nguyên Lăng, nếu ngươi có thể làm được giết thay ta thì ta sẽ rất cảm ơn người.
Yêu cầu này khiến Lục Nguyên giật nảy mình. Từ lần Nguyên Lăng dùng thân thể Liên Niên làm tai họa thì lão càng thay đổi, thù hận càng sâu.
Nam Cung Triết lắc đầu, không nói yêu cầu gì.
Lát sau đằng trước Tư Quá Nhai xuất hiện một con đường. Lục Nguyên đi trên đường, lắc tay, tạm biệt, Tư Quá phong, nơi mình ở ba năm.
Sau khi ra khỏi Tư Quá phong, bầu trời đặc biệt trong, xanh thẳm.
Lần này đón Lục Nguyên chính là Diệp Dương Dung, cùng với Lăng Ngọc Châu sư tỷ, hai bạn tốt Diệp Phương, Diệp Viên.
Diệp Dương Dung cười cười nói:
- Ra rồi.
Lục Nguyên gật đầu, nói:
- Phải, đã ra.
Diệp Phương ở một bên cười nói:
- Lục sư huynh, một nay ngươi đặt một bàn tiệc rượu, vài loại rượu ngon đi, lúc đó chúng ta uống một hơi sảng khoái.
Diệp Viên thì nghi hoặc nhìn Lục Nguyên:
- Ủa, lạ quá, không phải nghe nói tại Tư Quá phong khó sống lắm sao? Mới rồi Diệp sư thúc còn kể cho ta bên trong có ngũ sắc kiếp vân, ở bên trong một ngày vô cùng thống khổ, sao ba năm mà ngươi không gầy xíu nào vậy?
Lục Nguyên cười cười, phát hiện thực lực Lăng Ngọc Châu lại có tăng tiến, đã đến luyện khí cửu tầng. Diệp Phương, Diệp Viên thì đã tới luyện khí bát tầng. Tiếp theo trong cuộc trò chuyện hắn được biết nhị sư huynh Vân Bình cũng tới luyện thể kỳ, trở thành trong Bắc phong đệ thập đại người thứ ba tới luyện thể kỳ.
Sau khi trở về Bắc phong có bữa tiệc rượu, trong thập đại đệ tử chân truyền những người quen thân đều tới, thực ra trừ Tư Mã Bác, đệ tử chân truyền còn ở Bắc phong đều đến đủ, không thiếu một người. Đám người sảng khoái uống một hơi, coi như cho Lục Nguyên mới đi ra Tư Quá phong đón gió tẩy trần.
- Cạn chén!
- Kính lục sư huynh!
- Lục sư huynh, ngươi ở Tư Quá phong lâu không biết Giang Âm phủ có một tiệm rượu danh gia, rượu bên trong thì, chậc chậc, tuyệt không thể tả.
- Thật không? vậy tới lúc ấy phải nhấm nháp một lần.
Diệp Viên đưa lời khiêu chiến:
- Đúng rồi, lục sư huynh, ba năm nay ngươi đi Tư Quá phong tửu lượng của ta tăng vọt, không bằng chúng ta cụng ly thử đi, xem coi ai mới là đệ nhất tửu vương Bắc phong!
Nói đến cái khác có lẽ Lục Nguyên không tự tin chứ đấu kiếm, cụng rượu kiếm hắn thì tự tin tràn trề.
Hắn nói:
- Dù ta ở Tư Quá phong ba năm, vị trí đệ nhất tửu vương Bắc phong cũng không nhường ngươi!
Lập tức cả đám tìm đến hai cái ly to lớn, ly sừng ngưu to một chén có thể đựng một cân rượu.
Cụng rượu, lập tức bắt đầu.
Một bên là tiền đệ nhất tửu vương Bắc phong Lục Nguyên, một vị là tiền đệ nhị tửu vương Bắc phong Diệp Viên.
Hai vị này sắp đụng độ!
Vân Dật, Vân Bình, một đám người ở bên cạnh không ngừng la tốt. Lăng Ngọc Châu ở một bên cười cười. Phương Đạm tính tình cực bình tĩnh lúc này bất giác thấy máu nóng sôi lên.
Đây đã định là một đêm không ngủ.
Kỳ thực mấy năm nay các đệ tử Bắc phong rất ít đùa như vậy. Mọi ngời có nhiệm vụ riêng, tu hành riêng, ai rảnh đâu mà chơi. Chỉ là gần đây vì một số việc, Bắc phong phát lệnh triệu tập, kêu gọi các đệ tử chân truyền về phong, thêm vào Lục Nguyên ở Tư Quá phong ba năm đi ra. Nhân duyên của Lục Nguyên không tệ, thế nên mới có náo nhiệt như thế.
Trong cuộc náo nhiệt, đỉnh Bắc phong, đèn Trung Chính Bình Hòa Trai thâu đêm chưa tắt.
Cùng Nguyên Lăng dây dưa thời gian đủ lâu, là lúc quyết định thắng bại rồi. Mượn ánh đèn trên bàn, Nguyên Nguyên Thượng Nhân nhìn bản đồ Đại Tấn bày trên mặt bàn, suy nghĩ.
Nửa tháng sau Lục Nguyên hồi phục này trước kia tại Bắc phong, trừ uống rượu, luyện kiếm ra chỉ làm một việc là đến Giang Âm phủ kiếm tiệm rượu mới mở. Hắn phát hiện danh tửu tiệm này đúng là nhiều, tuy giá mắc chút nhưng các loại danh tửu tụ tập nên đáng giá.
Ngày hôm nay bầu trời trong xanh.
Lục Nguyên ngáp dài, giờ hắn luyện cơ bản chỉ ba loại, một là pháp lực, một là ngũ sắc kiếm đạo chủ phòng ngự, một là ngũ hành kiếm đạo chủ công kích. Không chút nghi ngờ, trong đó gấp rút nhất là tăng pháp lực, so sánh với kiếm thuật của mình thì pháp lực yếu hơn nhiều, dù so với đệ tử chân truyền khác pháp lực của hắn cao hơn rất nhiều.
Thứ hai tất nhiên là ngũ hành kiếm đạo. Tương đối thì hắn có hứng thú với kiếm pháp công kích hơn, với ngũ sắc kiếm đạo phòng ngự không mấy hứng thú.
Thêm nữa ngũ hành kiếm đạo cần tích lũy, muốn hắn luyện thành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ngũ hành kiếm ý, luyện thành năm mươi loại là có thể thành Ngũ Đế Luân Hồi kiếm đạo. Ngũ sắc kiếm đạo thì là ngũ hành tích lũy năng lượng, tương đối thì Lục Nguyên có hứng thú tích lũy kiếm ý hơn.
Tuy rằng năm mươi loại kiếm ý nghe rất đáng sợ, bây giờ hắn tổng cộng biết mười một loại, còn kém ba mươi chín loại.
Thôi, việc này hơi xa, vẫn là suy nghĩ có thể đem nhiều kiếm ý hợp thành một kiếm đánh ra đi. Nếu có thể thành công thì kiếm thuật của mình không khó vượt qua Nguyên Nguyên sư bá.
Lục Nguyên thở ra hơi dài, mới luyện ba canh giờ mà không ngộ ra cách nào đem nhiều kiếm ý hợp thành một đánh ra, lại thất bại rồi.
Tai hắn nhúc nhích, lên tiếng:
- Nếu sư thúc đã tới sao không ra gặp mặt?
Diệp Dương Dung cười bước ra nói:
- Ngươi thính thật.
Lục Nguyên không nói gì, kỳ thực biết là Diệp Dương Dung cố ý phát ra thanh âm, nếu không thì hắn làm gì nghe được. Diệp Dương Dung ít nhất có pháp lực trường sinh bát tầng, hắn làm sao sánh bằng.
Lục Nguyên hỏi:
- Không biết Diệp sư thúc tìm sư điệt ta là có chuyện gì?
- Tìm ngươi là bởi vì gần đây Bắc phong chúng ta định để thập đại đệ tử chân truyền đi dạo tứ đại tiên môn khác, cũng cho các ngươi tăng kiến thức chút, hiểu hơn kiếm thuật tiên môn khác. Dù sao trừ ngươi ra, chín đệ tử chân truyền ít đấu với tiên môn khác, vậy nên muốn tăng chút kinh nghiệm. Vốn lấy kiếm thuật như ngươi không cần đi nhưng ta vẫn là đến hỏi.
Nghe Diệp Dương Dung nói vậy thì lòng Lục Nguyên máy động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.