Chương 1502: Chiêu thức cực hạn(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/11/2013
Sau khi học xong Lục Nguyên cũng đã hiểu được cái gì gọi là “miệng nam mô bụng một bồ dao găm”.
Sau này có cơ hội ta cũng sẽ thử loại kiếm pháp “tiếu lý tàng đao” này.
Sau khi ra khỏi ba mươi cánh cửa, Lục Nguyên chạy lên tầng thứ hai, lúc này học được ba mươi chiêu thức cực hạn cũng đã là tốt rồi, nhưng giờ hắn còn muốn học thêm nhiều hơn nữa. CÒn lúc này, Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ không khỏi chau mày, ông phát hiện ra Lục Nguyên học ba mươi chiêu thức cực hạn này lần nào cũng bước vào một lát là liền bước ra. Nếu chỉ là không thích hợp với một chiêu thức thì không nói làm gì, có thể coi như là ngẫu nhiên, nhưng ngẫu nhiên ba mươi lần thì không gọi là ngẫu nhiên nữa rồi, Lục Nguyên thực sự là Vĩnh Hằng Chi Thiên Tài, nhưng xem ra tài năng không nằm ở việc học chiêu thức rồi, nếu như vậy thì sẽ khiến cho sức chiến đấu của Lục Nguyên bị hạn chế rất nhiều, đối với Văn Minh Chi Chủ thì có càng nhiều chiêu thức cực hạn sức chiến đấu càng mạnh, Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ không khỏi cảm thấy vô cùng lo lắng.
Lục Nguyên tất nhiên không biết nỗi lo lắng của Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ, hắn đã lên đến tầng thứ hai, tầng này cũng có ba mươi chiêu thức cực hạn.
Chiêu thức cực hạn thứ ba mươi mốt là Trá Chi Chiêu Thức Cực Hạn, trá là như thế nào, nói một cách đơn giản là lừa gạt, Lục Nguyên trước nay rất ít khi dùng những chiêu thức lừa gạt, nhưng chiêu thức cực hạn Trá Chi Chiêu Thức Cực Hạn này chính là lừa dối đùa giỡn người khác như vậy. Lục Nguyên vận Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo lên và học chiêu thức này.
Chiêu thức cực hạn thứ ba mươi hai…
Chiêu thức cực hạn thứ ba mươi lăm, Lục Nguyên cứ thế học không biết mệt mỏi, Vạn Tượng Sâm La cũng không ngừng được vận lên.
Chiêu thức cực hạn thứ bốn mươi, lúc này đã vượt qua những Văn Minh Chi Chủ bình thường không ít rồi, những Văn Minh Chi Chủ bình thường học được hai mươi, ba mươi chiêu thức, bốn mươi chiêu thức cũng được gọi là nhiều rồi, Lục Nguyên cũng vốn có mười hai chiêu thức cực hạn từ trước, bây giờ học thêm bốn mươi chiêu thức nữa, tổng cộng là có năm mươi hai chiêu thức cực hạn.
Chiêu thức cực hạn thứ bốn mươi lăm…
Chiêu thức cực hạn thứ sáu mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ tám mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ chín mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ một trăm, đã đạt đến chiêu thức cực hạn thứ một trăm rồi, cộng với mười hai chiêu thức cực hạn ban đầu của Lục Nguyên là đạt một trăm mười hai chiêu thức, vượt qua được Tổ Long trước kia.
Chiêu thức cực hạn thức một trăm mười…
Chiêu thức cực hạn thứ một trăm ba mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ một trăm năm mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ một trăm bảy mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ một trăm chín mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười, sau khi đạt đến con số này, Lục Nguyên đã đứng ở lầu thứ bảy, toàn bộ chiêu thức cực hạn trong lầu thứ bảy đã học được rồi, Lục Nguyên bước lên lầu thứ tám, bắt đầu học chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười một, vận chuyển Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo, ồ, chuyện gì thế này, lần này vận chuyển Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo nhưng không thể nào học được chiêu thức cực hạn thứ hai trăm hai mươi mốt- Tàng Chi Cực Hạn, Tàng Chi Chiêu Thức Cực Hạn là cách đánh dùng ẩn chiêu, Lục Nguyên lại vận chuyển Vạn Tượng Sâm La KIếm Đạo một lần nữa, vẫn không học được, đây thực sự là lần đầu tiên Vạn Tượng Sâm LA Kiếm Đạo mất linh, trong lòng Lục Nguyên cảm thấy có rất cổ quái.
Nhưng không học được thì cũng có thể bỏ qua, Lục Nguyên tiếp tục học chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười hai- Đào Chi Chiêu Thức Cực Hạn, Đào Chi Chiêu Thức Cực Hạn và Hồng Chi Chiêu Thức Cực Hạn có chút giống nhau, nhưng khi Lục Nguyên vận chuyển Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo lên để học thì phát hiện ra mình không thể nào học được, có lẽ nào, Lục Nguyên nhớ lại lời của Hằng Nga từng nói rằng mỗi người đều có một cực hạn để học, cõ lẽ nào ta đã học đến cực hạn của mình rồi.
Lục Nguyên lại thử chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười ba, nhưng kết quả vẫn như vậy.
Quả nhiên đây là cực hạn của mình.
Cũng tức là nói mình học được hai trăm mười chiêu thức ở đây, cùng với mười hai chiêu thức ban đầu nữa là hiện ta có hai trăm hai mươi hai chiêu thức cực hạn, con số hai trăm hai mươi hai này nghe có chút kỳ dị. Lục Nguyên nhún vai một cách bất đắc dĩ.
Số lượng chiêu thức cực hạn này có mình có thể phá tan được tám trăm con phố Hoang Chi Tử năm xưa rồi.
Năm đó cực hạn hoang chi tử lục đại chiêu thức, trên chiến trường của trận đại quyết chiến ở trung ương thiên triều, uy phong lẫm liệt mà đánh, không có địch thủ, khiến cho người ta phải kinh diễm!
Nhưng mà bây giờ Lục Nguyên đã đạt đến cực hạn hai trăm hai hai chiêu thức, không biết đã vượt qua bao xa rồi.
Kỳ thật hiện tại Lục Nguyên đâu chỉ vượt qua một cái này, mà còn vượt qua bất kì cái nào, càng vượt xa một trăm mười một cái của tổ long, những văn minh chi chủ khác đều bị vượt quá xa không biết bao nhiêu con phố. Kì thực hai trăm hai hai chiêu thức cực hạn này, cũng có nguồn gốc nhất định.
Một, bút trực vô tiền, kiếm giả dã.
Một trăm mười một, chính là kiếm trong kiếm, quân trong kiếm.
Trong tình huống bình thường mà nói, cực hạn thực sự của quân trong kiếm là một trăm mười một.
Mà Lục Nguyên mãi mãi là thiên tài, thiên tài vĩnh hằng am hiểu tất cả, tổ long am hiểu chế, mà Lục Nguyên lại am hiểu học, vì vậy một trăm mười một gấp đôi lên là thành hai trăm hai hai, cái này chính là nguyên nhân cho hai trăm hai mươi hai chiêu thức cực hạn của Lục Nguyên, Lục Nguyên cũng thấy đủ rồi, con người cần phải biết thế nào là đủ mới vui, hai trăm hai mươi hai chiêu thức cực hạn cũng thỏa mãn lắm rồi.
Bởi vì vừa nãy một mực học tập chiêu thức cực hạn, mà một mực vận dụng vạn tượng sâm la kiếm đạo, kì thực cũng tương đối mệt mỏi, tinh thần cực kì mệt mỏi, Lục Nguyên từ chỗ nào đó lấy ra một hồ lô rượu, rất có phong thái uống một ngụm, vị rượu ôn hòa, là dùng để làm thư giãn thần kinh.
Lục Nguyên sau khi học xong, đi từ tầng tám xuống.
Lúc vừa xuống tầng một lại gặp được nhất chi văn minh chi chủ, nhất chi văn minh chi chủ thấy Lục Nguyên đi ra bất giác liền hỏi:
- Sao vậy, học xong rồi sao, không học nữa à?
Lục Nguyên giơ tay lên:
- Đúng vậy, học xong rồi, không học nữa, có hơi mệt một chút.
Nói xong liền tiêu sái dời đi, ra khỏi chiêu thức các.
Mà nhất chi văn minh chi chủ thấy vậy không khỏi cau mày, thời gian Lục Nguyên vào chiêu thức các tương đối ngắn, lúc hắn ở tầng thứ nhất cánh cửa thứ nhất cũng chỉ đi vào một lát liền ra, mà xem ra, Lục Nguyên cũng đều là đi vào một lát liền ra luôn, lại tính tổng thời gian, một chiêu thức cực hạn Lục Nguyên cũng không học được.
Lục Nguyên thiên tài vĩnh hằng, nhưng mà cái danh thiên tài vĩnh hằng cũng quá là nghiêm trọng rồi,thiên tài lại không hoàn toàn nằm trong chiêu thức ư? Một chiêu thức cực hạn lại học không nổi.
Sức chiến đấu của thiên tài vĩnh hằng Lục Nguyên cũng không quá mạnh a.
Mà lúc này Lục Nguyên đang hướng về phía ánh trăng mà đi, đã rơi vào trên mặt trăng.
Sau này có cơ hội ta cũng sẽ thử loại kiếm pháp “tiếu lý tàng đao” này.
Sau khi ra khỏi ba mươi cánh cửa, Lục Nguyên chạy lên tầng thứ hai, lúc này học được ba mươi chiêu thức cực hạn cũng đã là tốt rồi, nhưng giờ hắn còn muốn học thêm nhiều hơn nữa. CÒn lúc này, Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ không khỏi chau mày, ông phát hiện ra Lục Nguyên học ba mươi chiêu thức cực hạn này lần nào cũng bước vào một lát là liền bước ra. Nếu chỉ là không thích hợp với một chiêu thức thì không nói làm gì, có thể coi như là ngẫu nhiên, nhưng ngẫu nhiên ba mươi lần thì không gọi là ngẫu nhiên nữa rồi, Lục Nguyên thực sự là Vĩnh Hằng Chi Thiên Tài, nhưng xem ra tài năng không nằm ở việc học chiêu thức rồi, nếu như vậy thì sẽ khiến cho sức chiến đấu của Lục Nguyên bị hạn chế rất nhiều, đối với Văn Minh Chi Chủ thì có càng nhiều chiêu thức cực hạn sức chiến đấu càng mạnh, Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ không khỏi cảm thấy vô cùng lo lắng.
Lục Nguyên tất nhiên không biết nỗi lo lắng của Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ, hắn đã lên đến tầng thứ hai, tầng này cũng có ba mươi chiêu thức cực hạn.
Chiêu thức cực hạn thứ ba mươi mốt là Trá Chi Chiêu Thức Cực Hạn, trá là như thế nào, nói một cách đơn giản là lừa gạt, Lục Nguyên trước nay rất ít khi dùng những chiêu thức lừa gạt, nhưng chiêu thức cực hạn Trá Chi Chiêu Thức Cực Hạn này chính là lừa dối đùa giỡn người khác như vậy. Lục Nguyên vận Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo lên và học chiêu thức này.
Chiêu thức cực hạn thứ ba mươi hai…
Chiêu thức cực hạn thứ ba mươi lăm, Lục Nguyên cứ thế học không biết mệt mỏi, Vạn Tượng Sâm La cũng không ngừng được vận lên.
Chiêu thức cực hạn thứ bốn mươi, lúc này đã vượt qua những Văn Minh Chi Chủ bình thường không ít rồi, những Văn Minh Chi Chủ bình thường học được hai mươi, ba mươi chiêu thức, bốn mươi chiêu thức cũng được gọi là nhiều rồi, Lục Nguyên cũng vốn có mười hai chiêu thức cực hạn từ trước, bây giờ học thêm bốn mươi chiêu thức nữa, tổng cộng là có năm mươi hai chiêu thức cực hạn.
Chiêu thức cực hạn thứ bốn mươi lăm…
Chiêu thức cực hạn thứ sáu mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ tám mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ chín mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ một trăm, đã đạt đến chiêu thức cực hạn thứ một trăm rồi, cộng với mười hai chiêu thức cực hạn ban đầu của Lục Nguyên là đạt một trăm mười hai chiêu thức, vượt qua được Tổ Long trước kia.
Chiêu thức cực hạn thức một trăm mười…
Chiêu thức cực hạn thứ một trăm ba mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ một trăm năm mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ một trăm bảy mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ một trăm chín mươi…
Chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười, sau khi đạt đến con số này, Lục Nguyên đã đứng ở lầu thứ bảy, toàn bộ chiêu thức cực hạn trong lầu thứ bảy đã học được rồi, Lục Nguyên bước lên lầu thứ tám, bắt đầu học chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười một, vận chuyển Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo, ồ, chuyện gì thế này, lần này vận chuyển Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo nhưng không thể nào học được chiêu thức cực hạn thứ hai trăm hai mươi mốt- Tàng Chi Cực Hạn, Tàng Chi Chiêu Thức Cực Hạn là cách đánh dùng ẩn chiêu, Lục Nguyên lại vận chuyển Vạn Tượng Sâm La KIếm Đạo một lần nữa, vẫn không học được, đây thực sự là lần đầu tiên Vạn Tượng Sâm LA Kiếm Đạo mất linh, trong lòng Lục Nguyên cảm thấy có rất cổ quái.
Nhưng không học được thì cũng có thể bỏ qua, Lục Nguyên tiếp tục học chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười hai- Đào Chi Chiêu Thức Cực Hạn, Đào Chi Chiêu Thức Cực Hạn và Hồng Chi Chiêu Thức Cực Hạn có chút giống nhau, nhưng khi Lục Nguyên vận chuyển Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo lên để học thì phát hiện ra mình không thể nào học được, có lẽ nào, Lục Nguyên nhớ lại lời của Hằng Nga từng nói rằng mỗi người đều có một cực hạn để học, cõ lẽ nào ta đã học đến cực hạn của mình rồi.
Lục Nguyên lại thử chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười ba, nhưng kết quả vẫn như vậy.
Quả nhiên đây là cực hạn của mình.
Cũng tức là nói mình học được hai trăm mười chiêu thức ở đây, cùng với mười hai chiêu thức ban đầu nữa là hiện ta có hai trăm hai mươi hai chiêu thức cực hạn, con số hai trăm hai mươi hai này nghe có chút kỳ dị. Lục Nguyên nhún vai một cách bất đắc dĩ.
Số lượng chiêu thức cực hạn này có mình có thể phá tan được tám trăm con phố Hoang Chi Tử năm xưa rồi.
Năm đó cực hạn hoang chi tử lục đại chiêu thức, trên chiến trường của trận đại quyết chiến ở trung ương thiên triều, uy phong lẫm liệt mà đánh, không có địch thủ, khiến cho người ta phải kinh diễm!
Nhưng mà bây giờ Lục Nguyên đã đạt đến cực hạn hai trăm hai hai chiêu thức, không biết đã vượt qua bao xa rồi.
Kỳ thật hiện tại Lục Nguyên đâu chỉ vượt qua một cái này, mà còn vượt qua bất kì cái nào, càng vượt xa một trăm mười một cái của tổ long, những văn minh chi chủ khác đều bị vượt quá xa không biết bao nhiêu con phố. Kì thực hai trăm hai hai chiêu thức cực hạn này, cũng có nguồn gốc nhất định.
Một, bút trực vô tiền, kiếm giả dã.
Một trăm mười một, chính là kiếm trong kiếm, quân trong kiếm.
Trong tình huống bình thường mà nói, cực hạn thực sự của quân trong kiếm là một trăm mười một.
Mà Lục Nguyên mãi mãi là thiên tài, thiên tài vĩnh hằng am hiểu tất cả, tổ long am hiểu chế, mà Lục Nguyên lại am hiểu học, vì vậy một trăm mười một gấp đôi lên là thành hai trăm hai hai, cái này chính là nguyên nhân cho hai trăm hai mươi hai chiêu thức cực hạn của Lục Nguyên, Lục Nguyên cũng thấy đủ rồi, con người cần phải biết thế nào là đủ mới vui, hai trăm hai mươi hai chiêu thức cực hạn cũng thỏa mãn lắm rồi.
Bởi vì vừa nãy một mực học tập chiêu thức cực hạn, mà một mực vận dụng vạn tượng sâm la kiếm đạo, kì thực cũng tương đối mệt mỏi, tinh thần cực kì mệt mỏi, Lục Nguyên từ chỗ nào đó lấy ra một hồ lô rượu, rất có phong thái uống một ngụm, vị rượu ôn hòa, là dùng để làm thư giãn thần kinh.
Lục Nguyên sau khi học xong, đi từ tầng tám xuống.
Lúc vừa xuống tầng một lại gặp được nhất chi văn minh chi chủ, nhất chi văn minh chi chủ thấy Lục Nguyên đi ra bất giác liền hỏi:
- Sao vậy, học xong rồi sao, không học nữa à?
Lục Nguyên giơ tay lên:
- Đúng vậy, học xong rồi, không học nữa, có hơi mệt một chút.
Nói xong liền tiêu sái dời đi, ra khỏi chiêu thức các.
Mà nhất chi văn minh chi chủ thấy vậy không khỏi cau mày, thời gian Lục Nguyên vào chiêu thức các tương đối ngắn, lúc hắn ở tầng thứ nhất cánh cửa thứ nhất cũng chỉ đi vào một lát liền ra, mà xem ra, Lục Nguyên cũng đều là đi vào một lát liền ra luôn, lại tính tổng thời gian, một chiêu thức cực hạn Lục Nguyên cũng không học được.
Lục Nguyên thiên tài vĩnh hằng, nhưng mà cái danh thiên tài vĩnh hằng cũng quá là nghiêm trọng rồi,thiên tài lại không hoàn toàn nằm trong chiêu thức ư? Một chiêu thức cực hạn lại học không nổi.
Sức chiến đấu của thiên tài vĩnh hằng Lục Nguyên cũng không quá mạnh a.
Mà lúc này Lục Nguyên đang hướng về phía ánh trăng mà đi, đã rơi vào trên mặt trăng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.