Chương 1248: Chủ Pháp Cổ văn minh (2)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
22/08/2013
Nếu nói phó chủ văn minh vươn một cây ngón út liền dễ dàng hủy diệt mình.
Bây giờ thiên uy đó không cần vươn ngón út, trực tiếp đánh ra thần niệm là tiêu diệt được mình ngay.
Đây là cái gì!
Trên phó chủ văn minh chỉ có một tồn tại, đó chính là chủ văn minh!
Không lẽ lúc này tạo áp lực cho mình chính là chủ văn minh?
Lúc này Lục Nguyên phát hiện trong tân kiếm thế giới kiếm khắc hoang bị đè sắp cong lại, khắc tự phân thân cũng bị áp đến cực hạn, dường như tùy thời nổ tung. Lục Nguyên rốt cuộc khẳng định một điều, đây là chủ thái cổ văn minh! Nơi này là pháp cổ thế giới, uy thế thiên uy của chủ thái cổ văn minh sao lại buông xuống nơi đây, rơi trên đầu hắn chứ?
Thật ra thì nó có liên quan đến trận chiến Lục Nguyên một đối sáu trong văn minh thánh địa, quan hệ rất là lớn nữa.
Đến bây giờ Lục Nguyên chưa từng đón lấy lực lượng cấp thiên địa!
lực lượng cấp thiên địa thật ra là lực lượng cấp phó chủ văn minh.
Trên thiên địa vài kỷ nguyên lực lượng bỗng ập xuống, tuy không biết ba xa nhưng Lục Nguyên có cảm giác nghẹt thở.
Chủ thái cổ văn minh, gã đến rồi!
Hơn nữa muốn cách không bóp chết mình!
Lục Nguyên muốn né, nhưng Vân Tụ Tuyết ở bên cạnh, thực lực của nàng kém xa hắn.
Vậy nên Lục Nguyên kiên cường xuất kiếm, cũng biết đấy là lực lượng thần hồn của đối phương, nên chính tự chớp mắt chuyển đến cực to. Chính tự thủ hộ thần hồn mạnh nhất, tuy nhiên giờ thì nó cũng chống không nổi.
Thật ra không chỉ mình Lục Nguyên, toàn pháp cổ thế giới, một cổ thế igowis to lớn như thế, lực lượng vượt qua kỷ nguyên cũng phóng ra, đó là lực lượng hùng hồn cỡ nào chứ, đè ép tất cả dưới văn minh cảnh sắp tan vỡ. Chỉ có văn minh cảnh Pháp Nhất Đế Tử, Mộng Hồ Đế Hậu là không bị đè ép quá thảm thôi.
Tất cả mọi người đều cảm giác được! Đây là!
Trong chớp mắt, có một lực lượng càng tang thương, cổ kính, hùng hồn, không thể dùng ngôn ngữ miêu tả, siêu thoát lực lượng thiên địa, lực lượng càng tang thwng tồn tại qua nhiều kỷ nguyên cũng toát ra, quét đi lực siêu kỷ nguyên của thái cổ văn minh.
- Chủ thái cổ văn minh, từ khi nào địa bàn của bổn văn minh đến lượt hậu bối như ngươi nhúng tay vào? Ngươi thật to gan!
Một thanh âm đến từ chân trời ầm ầm vang lên. Mặc dù cùng là chủ văn minh nhưng tuổi của chủ pháp cổ văn minh hơn xa chủ thái cổ văn minh.
Đương nhiên, chủ thái cổ văn minh không thể xem thường.
Vì trong này có một bí mật.
Bí mật chủ kỷ nguyên.
Hai lực siêu kỷ nguyên hùng hồn không gì sánh bằng ở không trung va nhau.
- Bổn văn minh còn đang nghĩ Thái Cổ ngươi rốt cuộc dựa vào cái gì dám tới trước cửa của ta, thì ra là tham ngộ một ít bí mật chủ kỷ nguyên, hèn chi.
Giọng chủ pháp cổ văn minh hùng hồn vang trên không trung, như ngân hà vậy. Lời của chủ pháp cổ văn minh khiến Lục Nguyên ngây ra.
Chủ kỷ nguyên!
Bí mật của chủ kỷ nguyên!
Lại nói đây chính là một điều mình thắc mắc từ đó tới giờ.
Lúc trước có nghe nói mỗi một kỷ nguyên có một vị chủ kỷ nguyên, nhưng mình chưa từng thấy qua chủ kỷ nguyên gì cả, thế nên cứ luôn tò mò, không lẽ những chủ kỷ nguyên đều trốn đi rồi? Nhưng chắc không rảnh đến vậy đâu, một đám chủ kỷ nguyên trốn đi làm cái gì?
Đây là điều mà Lục Nguyên luôn đánh dấu hỏi.
Bây giờ thì trong lời nói của chủ pháp cổ văn minh nhắc tới bí mật của chủ kỷ nguyên, thật lạ lùng.
Chủ pháp cổ văn minh ở không trung quát to:
- Trừ phi ngươi hoàn toàn nắm giữ bí mật của chủ kỷ nguyên, mới có tư cách đấu ngang tay cùng bổn văn minh, chứ bây giờ ngươi còn non lắm, Thái Cổ!
Nói năng thật hùng hồn, nguyên thiên địa người dám nói như vậy với chủ thái cổ văn minh không hơn mười.
Chủ pháp cổ văn minh chính là một trong số đó.
Lục Nguyên nghe thế thì không hiểu gì cả. Thấy Lục Nguyên thắc mắc, Vân Tụ Tuyết ở bên cạnh giải thích cho, nàng xuất thân không tầm thường, kiến thức bất phàm.
- Trên thế giới cảnh chính là phó chủ văn minh, trên phó chủ văn minh thì là chủ văn minh, trên chủ văn minh là chủ vĩnh hằng.
- Vậy chủ kỷ nguyên thì sao?
Lục Nguyên ngây ra, nghe nói vậy thì chẳng phải là không có chủ kỷ nguyên ư?
- Chủ kỷ nguyên tức là chủ nhân một kỷ nguyên. Một kỷ nguyên chỉ có thể sinh ra một vị thôi.
Vân Tụ Tuyết giải thích nói:
- Đến văn minh cảnh rồi bàn về pháp lực mạnh yếu tức là lấy kỷ nguyên đo. Một kỷ nguyên, hai kỷ nguyên, mba kỷ nguyên. Mỗi một kỷ nguyên tăng pháp lực càng nhiều, khi đã nắm giữ bí mật của chủ kỷ nguyên rồi thì có thể tăng lên pháp lực mười kỷ nguyên.
- Đây chính là chủ kỷ nguyên, tăng vọt pháp lực mười kỷ nguyên. Tiếc rằng một kỷ nguyên chỉ có thể được một chủ kỷ nguyên.
- Nói thẳng ra là chủ kỷ nguyên chính là chủ văn minh, bình thường một kỷ nguyên đến mười kỷ nguyên xưng là phó chủ văn minh. Mười kỷ nguyên đến hai mươi kỷ nguyên thì gọi là chủ văn minh. Chủ kỷ nguyên bởi vì có pháp lực mười kỷ nguyên hỗ trợ nên bình thường trực tiếp là chủ văn minh. Nhưng kỷ nguyên này dường như là ngoài ý muốn, chủ thái cổ văn minh chỉ được năm lực lượng kỷ nguyên, còn có năm lực lượng kỷ nguyên đánh rơi bên ngoài nên kỷ nguyên này vẫn không có chủ kỷ nguyên. Không ai biết năm kỷ nguyên đã đi đâu. Trong thiên địa nhiều người mạnh mẽ đều đang tìm lực lượng năm kỷ nguyên đó, một khi vào tay là pháp lực sẽ tăng vọt.
- Nửa bước văn minh cảnh chỉ được lượng năm kỷ nguyên chi tử, bản thân có tu vi rất mạnh nhưng chưa phải là đối thủ của phụ thân.
Vân Tụ Tuyết nhỏ giọng giải thích:
- Hơn nữa dù là phó chủ văn minh hay chủ văn minh đều chỉ có thể sống thời gian có hạn. Ví dụ phó chủ văn minh là sống mười kỷ nguyên, chủ văn minh chỉ sống được hai mươi kỷ nguyên. Vậy nên mọi người đều hy vọng có thể trở thành Khổng Ni, thế mới là vạn kiếp bất bại, vạn kiếp không hủ. Nhưng mà từ xưa đến nay chưa từng tồn tại một vị chủ vĩnh hằng, chỉ thấy vĩnh hằng môn dựng ở đó. Thời gian trôi qua, mọi người dần nhạt đi hy vọng, cảm thấy chủ văn minh cũng không thể trở thành chủ vĩnh hằng được. Chủ vĩnh hằng chỉ là truyền thuyết hư ảo, có một vài tên điên hoặc nhân vật văn minh cấp sinh mệnh sắp tới cuối mới điên cuồng truy đuổi truyền thuyết chủ vĩnh hằng.
Lục Nguyên nghe Vân Tụ Tuyết nói vậy xem như hoàn toàn hiểu ra, hóa ra bên trong có nhiều cong cong quấn quấn như thế.
Trong đó có nhiều việc ở Vô Thượng Đại Giáo không nghe được, vì người Vô Thượng Đại Giáo không biết nhiều như vậy.
Lục Nguyên nghe lòng sục sôi, bây giờ phải lấy mục tiêu văn minh cảnh trước đã, đến văn minh cảnh rồi mới trùng kích lực lượng nhiều kỷ nguyên. Lực lượng nhiều kỷ nguyên thật sự quá cường đại.
Ở không trung giao đấu dường như chủ thái cổ văn minh rơi vào thế yếu.
Chủ pháp cổ văn minh, làm chủ văn minh nổi danh nhiều năm đúng là không đơn giản.
Lực lượng siêu kỷ nguyên lại ở không trung va chạm, Lục Nguyên bỗng phát hiện có luồng pháp lực bắn tới. Lục Nguyên chưa kịp phản ứng thì đã xuất hiện ngoài pháp cổ thế giới, nhưng hắn không ở địch doanh, cách không xa có Pháp Nhất Đế Tử, Mộng Hồ Đế Hậu, cùng với một người đàn ông trung niên siêu ca to.
Bây giờ thiên uy đó không cần vươn ngón út, trực tiếp đánh ra thần niệm là tiêu diệt được mình ngay.
Đây là cái gì!
Trên phó chủ văn minh chỉ có một tồn tại, đó chính là chủ văn minh!
Không lẽ lúc này tạo áp lực cho mình chính là chủ văn minh?
Lúc này Lục Nguyên phát hiện trong tân kiếm thế giới kiếm khắc hoang bị đè sắp cong lại, khắc tự phân thân cũng bị áp đến cực hạn, dường như tùy thời nổ tung. Lục Nguyên rốt cuộc khẳng định một điều, đây là chủ thái cổ văn minh! Nơi này là pháp cổ thế giới, uy thế thiên uy của chủ thái cổ văn minh sao lại buông xuống nơi đây, rơi trên đầu hắn chứ?
Thật ra thì nó có liên quan đến trận chiến Lục Nguyên một đối sáu trong văn minh thánh địa, quan hệ rất là lớn nữa.
Đến bây giờ Lục Nguyên chưa từng đón lấy lực lượng cấp thiên địa!
lực lượng cấp thiên địa thật ra là lực lượng cấp phó chủ văn minh.
Trên thiên địa vài kỷ nguyên lực lượng bỗng ập xuống, tuy không biết ba xa nhưng Lục Nguyên có cảm giác nghẹt thở.
Chủ thái cổ văn minh, gã đến rồi!
Hơn nữa muốn cách không bóp chết mình!
Lục Nguyên muốn né, nhưng Vân Tụ Tuyết ở bên cạnh, thực lực của nàng kém xa hắn.
Vậy nên Lục Nguyên kiên cường xuất kiếm, cũng biết đấy là lực lượng thần hồn của đối phương, nên chính tự chớp mắt chuyển đến cực to. Chính tự thủ hộ thần hồn mạnh nhất, tuy nhiên giờ thì nó cũng chống không nổi.
Thật ra không chỉ mình Lục Nguyên, toàn pháp cổ thế giới, một cổ thế igowis to lớn như thế, lực lượng vượt qua kỷ nguyên cũng phóng ra, đó là lực lượng hùng hồn cỡ nào chứ, đè ép tất cả dưới văn minh cảnh sắp tan vỡ. Chỉ có văn minh cảnh Pháp Nhất Đế Tử, Mộng Hồ Đế Hậu là không bị đè ép quá thảm thôi.
Tất cả mọi người đều cảm giác được! Đây là!
Trong chớp mắt, có một lực lượng càng tang thương, cổ kính, hùng hồn, không thể dùng ngôn ngữ miêu tả, siêu thoát lực lượng thiên địa, lực lượng càng tang thwng tồn tại qua nhiều kỷ nguyên cũng toát ra, quét đi lực siêu kỷ nguyên của thái cổ văn minh.
- Chủ thái cổ văn minh, từ khi nào địa bàn của bổn văn minh đến lượt hậu bối như ngươi nhúng tay vào? Ngươi thật to gan!
Một thanh âm đến từ chân trời ầm ầm vang lên. Mặc dù cùng là chủ văn minh nhưng tuổi của chủ pháp cổ văn minh hơn xa chủ thái cổ văn minh.
Đương nhiên, chủ thái cổ văn minh không thể xem thường.
Vì trong này có một bí mật.
Bí mật chủ kỷ nguyên.
Hai lực siêu kỷ nguyên hùng hồn không gì sánh bằng ở không trung va nhau.
- Bổn văn minh còn đang nghĩ Thái Cổ ngươi rốt cuộc dựa vào cái gì dám tới trước cửa của ta, thì ra là tham ngộ một ít bí mật chủ kỷ nguyên, hèn chi.
Giọng chủ pháp cổ văn minh hùng hồn vang trên không trung, như ngân hà vậy. Lời của chủ pháp cổ văn minh khiến Lục Nguyên ngây ra.
Chủ kỷ nguyên!
Bí mật của chủ kỷ nguyên!
Lại nói đây chính là một điều mình thắc mắc từ đó tới giờ.
Lúc trước có nghe nói mỗi một kỷ nguyên có một vị chủ kỷ nguyên, nhưng mình chưa từng thấy qua chủ kỷ nguyên gì cả, thế nên cứ luôn tò mò, không lẽ những chủ kỷ nguyên đều trốn đi rồi? Nhưng chắc không rảnh đến vậy đâu, một đám chủ kỷ nguyên trốn đi làm cái gì?
Đây là điều mà Lục Nguyên luôn đánh dấu hỏi.
Bây giờ thì trong lời nói của chủ pháp cổ văn minh nhắc tới bí mật của chủ kỷ nguyên, thật lạ lùng.
Chủ pháp cổ văn minh ở không trung quát to:
- Trừ phi ngươi hoàn toàn nắm giữ bí mật của chủ kỷ nguyên, mới có tư cách đấu ngang tay cùng bổn văn minh, chứ bây giờ ngươi còn non lắm, Thái Cổ!
Nói năng thật hùng hồn, nguyên thiên địa người dám nói như vậy với chủ thái cổ văn minh không hơn mười.
Chủ pháp cổ văn minh chính là một trong số đó.
Lục Nguyên nghe thế thì không hiểu gì cả. Thấy Lục Nguyên thắc mắc, Vân Tụ Tuyết ở bên cạnh giải thích cho, nàng xuất thân không tầm thường, kiến thức bất phàm.
- Trên thế giới cảnh chính là phó chủ văn minh, trên phó chủ văn minh thì là chủ văn minh, trên chủ văn minh là chủ vĩnh hằng.
- Vậy chủ kỷ nguyên thì sao?
Lục Nguyên ngây ra, nghe nói vậy thì chẳng phải là không có chủ kỷ nguyên ư?
- Chủ kỷ nguyên tức là chủ nhân một kỷ nguyên. Một kỷ nguyên chỉ có thể sinh ra một vị thôi.
Vân Tụ Tuyết giải thích nói:
- Đến văn minh cảnh rồi bàn về pháp lực mạnh yếu tức là lấy kỷ nguyên đo. Một kỷ nguyên, hai kỷ nguyên, mba kỷ nguyên. Mỗi một kỷ nguyên tăng pháp lực càng nhiều, khi đã nắm giữ bí mật của chủ kỷ nguyên rồi thì có thể tăng lên pháp lực mười kỷ nguyên.
- Đây chính là chủ kỷ nguyên, tăng vọt pháp lực mười kỷ nguyên. Tiếc rằng một kỷ nguyên chỉ có thể được một chủ kỷ nguyên.
- Nói thẳng ra là chủ kỷ nguyên chính là chủ văn minh, bình thường một kỷ nguyên đến mười kỷ nguyên xưng là phó chủ văn minh. Mười kỷ nguyên đến hai mươi kỷ nguyên thì gọi là chủ văn minh. Chủ kỷ nguyên bởi vì có pháp lực mười kỷ nguyên hỗ trợ nên bình thường trực tiếp là chủ văn minh. Nhưng kỷ nguyên này dường như là ngoài ý muốn, chủ thái cổ văn minh chỉ được năm lực lượng kỷ nguyên, còn có năm lực lượng kỷ nguyên đánh rơi bên ngoài nên kỷ nguyên này vẫn không có chủ kỷ nguyên. Không ai biết năm kỷ nguyên đã đi đâu. Trong thiên địa nhiều người mạnh mẽ đều đang tìm lực lượng năm kỷ nguyên đó, một khi vào tay là pháp lực sẽ tăng vọt.
- Nửa bước văn minh cảnh chỉ được lượng năm kỷ nguyên chi tử, bản thân có tu vi rất mạnh nhưng chưa phải là đối thủ của phụ thân.
Vân Tụ Tuyết nhỏ giọng giải thích:
- Hơn nữa dù là phó chủ văn minh hay chủ văn minh đều chỉ có thể sống thời gian có hạn. Ví dụ phó chủ văn minh là sống mười kỷ nguyên, chủ văn minh chỉ sống được hai mươi kỷ nguyên. Vậy nên mọi người đều hy vọng có thể trở thành Khổng Ni, thế mới là vạn kiếp bất bại, vạn kiếp không hủ. Nhưng mà từ xưa đến nay chưa từng tồn tại một vị chủ vĩnh hằng, chỉ thấy vĩnh hằng môn dựng ở đó. Thời gian trôi qua, mọi người dần nhạt đi hy vọng, cảm thấy chủ văn minh cũng không thể trở thành chủ vĩnh hằng được. Chủ vĩnh hằng chỉ là truyền thuyết hư ảo, có một vài tên điên hoặc nhân vật văn minh cấp sinh mệnh sắp tới cuối mới điên cuồng truy đuổi truyền thuyết chủ vĩnh hằng.
Lục Nguyên nghe Vân Tụ Tuyết nói vậy xem như hoàn toàn hiểu ra, hóa ra bên trong có nhiều cong cong quấn quấn như thế.
Trong đó có nhiều việc ở Vô Thượng Đại Giáo không nghe được, vì người Vô Thượng Đại Giáo không biết nhiều như vậy.
Lục Nguyên nghe lòng sục sôi, bây giờ phải lấy mục tiêu văn minh cảnh trước đã, đến văn minh cảnh rồi mới trùng kích lực lượng nhiều kỷ nguyên. Lực lượng nhiều kỷ nguyên thật sự quá cường đại.
Ở không trung giao đấu dường như chủ thái cổ văn minh rơi vào thế yếu.
Chủ pháp cổ văn minh, làm chủ văn minh nổi danh nhiều năm đúng là không đơn giản.
Lực lượng siêu kỷ nguyên lại ở không trung va chạm, Lục Nguyên bỗng phát hiện có luồng pháp lực bắn tới. Lục Nguyên chưa kịp phản ứng thì đã xuất hiện ngoài pháp cổ thế giới, nhưng hắn không ở địch doanh, cách không xa có Pháp Nhất Đế Tử, Mộng Hồ Đế Hậu, cùng với một người đàn ông trung niên siêu ca to.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.