Chương 852: Đánh bại Kiếm Tham(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
27/05/2013
Động tác phe phẩy quạt lông của Kiếm Tuệ ngừng lại.
- Hơi ngoài kế hoạch rồi.
Ma khí toàn thân Kiếm Ma quấn quanh, giống như ma diệt thế gian vậy.
Con mắt Kiếm Tú cũng giận dữ trừng lên, phát hiện ra dù mình có dùng toàn lực cũng không thi triển nổi một kiếm nào trong đó, dù chỉ là hình thức. Vậy mà trong nháy mắt Lục Nguyên đã thi triển được năm kiếm.
Là hậu quả của năm kiếm này chính là phải, tay phải, chân trái, phía sau lưng, trên tay phải của Kiếm Tham trong nháy mắt xuất hiện năm vết máu đỏ tươi.
Kiếm Tham nhìn về phía Lục Nguyên.
- Ta thừa nhận, luận kiếm kỹ thì ngươi đã vượt ta quá xa. Nhưng trận chiến này ngươi đã thua. Ngươi đã chọc giận ta rồi. Lục Nguyên. Ta sẽ đánh bại ngươi, hơn nữa đoạt hết thảy của ngươi, trừ tính mạng ra.
Tính mạng không thể lấy được bởi nơi này là trong Kiếm Môn, dưới tình huống bình thường không thể giết người, trừ một số thời điểm không tầm thường. Nhưng đó lại là kế hoạch của Kiếm Tuệ.
Kiếm Tuệ muốn đoạt tính mạng của Lục Nguyên!
Lục Nguyên thất bại.
Quay mắt nhìn về Kiếm Tham vô cùng cường đại hắn cũng chỉ có thể bại.
Dù sao Hỗn Động Cảnh tầng thứ năm Thiên Địa Pháp Tắc không gian đã thành tựu Pháp Tắc.
Không gian của ta ta làm chủ.
Không có cách nào Lục Nguyên giỏi nhưng thật sự quá đáng tiếc.
Đương nhiên Kiếm Tú và Hiên Viên Lệnh bọn họ rất hưng phấn.
Lục Nguyên thất bại hơn nữa còn bị xách ra giống như là chó chết.
Khoan đã.
Người xách mặc thanh y mà người bị xách là mặc áo xám.
Thanh y là Lục Nguyên, áo xám là Kiếm Tham.
Tại sao Lục Nguyên lại mang Kiếm Tham ra/
Tất cả mọi người đều quái dị vô cùng ai cũng dụi mắt mà nhìn sang lúc này bọn họ đều thấy Kiếm Tham giống như con chó chết bị lôi ra vậy.
Tại sao lại như vậy?
Tại sao Kiếm Tham có tu vi Hỗn Động Cảnh tầng thứ năm hơn nữa rõ ràng Kiếm Tham đã đưa Lục Nguyên vào trong không gian thiết tắc của hắn, tại sao Kiếm Tham lại có thể thất bại, mà Kiếm Tuệ cũng ngừng phe phẩy chiếc quạt, rốt cuộc là có chuyện gì? Kiếm Ma Ma khí cũng ngưng tụ lại.
Biểu lộ của những người khác cũng đều kinh ngạc.
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra Lục Nguyên làm sao có thể thắng, bất kể ở góc độ nào bọn họ đều nghĩ không ra.
Nhưng sự thật Lục Nguyên đã thắng Kiếm Tham.
Hiên Viên Lệnh lại tuyệt vọng vì sao vì sao Lục Nguyên lại có thể thắng được Hỗn Động Cảnh tầng thứ năm, mà ngay cả Kiếm Tú cũng kinh sợ vô cùng cho tới nay hắn vẫn muốn chính diện giao chiến với Lục Nguyên, mà Kiếm Tú chỉ thua trong thi đấu vẫn chưa thua trong chiến đấu thực sự hắn vẫn không cho rằng mình thua Lục Nguyên, mà hiện tại Lục Nguyên ngay cả Kiếm Tham cũng đánh bại thì khiến cho hắn phải kinh dị nếu như hắn giao chiến với Lục Nguyên chẳng khác nào mang đồ ăn dâng tới miệng Lục Nguyên.
Lục Nguyên xách Kiếm Tham ra mà nói:
- Kiêm Tham, kiếm phách vừa rồi ngươi hấp thụ đâu rồi?
Kiếm Tham còn muốn mạnh miệng hắn rất thích kiếm tiên làm sao có thể đem Kiếm Phách mà hắn hấp thu trả cho Lục Nguyên.
Lục Nguyên cười hắc hắc, tay trái của hắn hóa thành một quyền ấn pháp lực xuống.
Pháp lực này không quá nhiều Lục Nguyên liên tiếp đánh lên trên mặt Kiếm Tham, trong lòng Lục Nguyên vô cùng vui sướng có cơ hội đánh người liên tục như vậy thật là thoải mái.
Kiếm Tham cuối cùng cũng không chịu đau nổi đem kiếm phách của Bi Kiếm Tiên Địa Kiếm tiên trả lịa, ngay lập tức Bi Kiếm tiên và Địa Kiếm Tiên ông ông một tiếng kiếm phách trở về bọn chúng lại khôi phục trạng thái như cũ, đương nhiên nguyên khí đại thương cần thời gian khôi phục nhưng nếu như không có Kiếm Phách hai thanh kiếm này coi như bị phế bỏ.
Kiếm Tham giao hai kiếm phách ra thì thổ ra một búng máu.
- Như vậy xong rồi chứ?
Lục Nguyên cười lạnh một tiếng;
- Xong rồi sao, bảo ta ra tay há có thể đơn giản như vậy ngươi tiêu hao không ít pháp lực của ta, cũng cần phải bồi thường, đúng rồi kiếm tiên của ta cùng với Tham Lang Kiếm Tiên của ngươi giao kích mấy lần cũng cần phải có phí mài mòn chứ?
Lục Nguyên bắt đầu tính toán, trong chốc lát đã tính ra đủ loại phí tổn.
Kiếm Tham nghe xong thì biến sắc.
- Ta cũng không muốn nhiều như vậy đi chữ Tham của ngươi giao cho ta là được xem như đó là bồi thường.
Kiếm Tham nghe vậy thì dĩ nhiên tuyệt đối không chịu thứ khác có thể giao nhưng chữ Tham này thì không thể, đây chính là chữ biểu lộ Khí Vận của hắn, là chuyện trọng yếu làm sao có thể giao cho Lục Nguyên.
Lục Nguyên mỉm cười:
- Không được sao nếu ngươi đã phản kháng ta cũng không có cách nào khác, đành phải dùng Sinh Tử Luân Hồi Chi Bàn.
Lục Nguyên hiện tại lại có cớ để xuất ra Sinh Tử Luân Hồi Chi Bàn.
- Không có cách nào khác pháp lực của ta hơi yếu không dùng Sinh Tử Luân Hồi chi bàn thì không được.
Hắn lấy cớ xong lập tức hành động.
Sinh Tử Luân Hồi Chi Bàn tế ra, chiếu lên trên người của Kiếm Tham, Kiếm Tham liền cảm thấy tuổi thọ của mình không ngừng bị thiêu đốt.
Gặp quỷ rồi.
Kiếm Tham cho rằng mình dù không thể chết, Lục Nguyên không thể lấy chữ Tham của mình dù sao đây cũng là Kiếm Môn không thể tàn sát đồng môn, đây là phạm vào điều tối kỵ.
Nhưng Lục Nguyên đúng là không giết hắn chỉ thiêu đốt tuổi thọ của hắn.
Một trăm tuổi thọ bị thiêu đốt mất, hai trăm năm ba trăm năm một nghìn năm.
Trong nháy mắt một nghìn năm trăm tuổi thọ của hắn đã bị thiêu đốt.
- Mọi người đều là đồng môn ta dĩ nhiên không giết ngươi.
Lục Nguyên cười cười:
- Aizzz, không có biện pháp, ai bảo ta là một người yêu chủ nghĩa hòa bình, như vậy đi ta sẽ để lại cho ngươi một nghìn tám trăm năm tuổi thọ cam đoan ngươi không chết tuyệt đối không vi phạm môn quy.
- Ai bảo ta là người tốt chứ.
Lục Nguyên thở dài trên mặt hiện lên vẻ hiền lành.
Kiếm Tham cuối cùng không gánh được nữa;
- Được chữ Tham của ta giao cho ngươi đừng thiêu đốt tuổi thọ của ta nữa.
Chữ Tham dĩ nhiên là rất trọng yếu, nhưng tuổi thọ của hắn dĩ nhiên là cũng trọng yếu vô cùng, so với chữ Tham còn quan trọng hơn.
Chữ Tham của hắn vừa hiện ra quả nhiên là một văn tự huyền ảo Lục Nguyên không khách khí đem chữ Tham nhập vào trong Đỉnh Đầu Khánh Vân của mình đồng thời thu hồi lại Sinh Tử Luân Hồi Chi Bàn.
Kỳ thật lúc này đây Lục Nguyên đâu chỉ là đe dọa Kiếm Tham mà còn lập uy.
Mô hạ của Thái Sử Chí Tôn lập uy.
Hóa ra môn hạ của Thái Sử Chí Tôn cũng không dễ bức hiếp.
Mà hiện tại Lục Nguyên muốn sửa trị Kiếm Tham và những người khác muốn đụng vào môn hạ của Thái Sử Chí Tôn thì có thể nhưng một khi chọc giận ta thì cũng có kết cục giống như là Kiếm Tham.
Lục Nguyên thở dài một hơi;
- Aizzz, ta thật sự là một người tốt.
Nghe hắn nói vậy những nhân vật ở trong Hiên Viên ngoại trừ một số ít như Kiếm Ngục bọn họ thì ai cũng cả kinh lùi lại vài bước, Kiếm Tham nổi danh còn bị hắn đánh cho thê thảm như vậy, còn nói hắn là người tốt.
Đùa giỡn cũng đã đến lúc kết thúc rồi mọi người đều tản đi, Lục Nguyên trở về tầng thứ hai của Kiếm Đạo Thu nghiên cứu ảo diệu của chữ Tham, chữ Tham chính là một trong ba mươi hai chữ trong đó có không ít ảo diệu.
- Hơi ngoài kế hoạch rồi.
Ma khí toàn thân Kiếm Ma quấn quanh, giống như ma diệt thế gian vậy.
Con mắt Kiếm Tú cũng giận dữ trừng lên, phát hiện ra dù mình có dùng toàn lực cũng không thi triển nổi một kiếm nào trong đó, dù chỉ là hình thức. Vậy mà trong nháy mắt Lục Nguyên đã thi triển được năm kiếm.
Là hậu quả của năm kiếm này chính là phải, tay phải, chân trái, phía sau lưng, trên tay phải của Kiếm Tham trong nháy mắt xuất hiện năm vết máu đỏ tươi.
Kiếm Tham nhìn về phía Lục Nguyên.
- Ta thừa nhận, luận kiếm kỹ thì ngươi đã vượt ta quá xa. Nhưng trận chiến này ngươi đã thua. Ngươi đã chọc giận ta rồi. Lục Nguyên. Ta sẽ đánh bại ngươi, hơn nữa đoạt hết thảy của ngươi, trừ tính mạng ra.
Tính mạng không thể lấy được bởi nơi này là trong Kiếm Môn, dưới tình huống bình thường không thể giết người, trừ một số thời điểm không tầm thường. Nhưng đó lại là kế hoạch của Kiếm Tuệ.
Kiếm Tuệ muốn đoạt tính mạng của Lục Nguyên!
Lục Nguyên thất bại.
Quay mắt nhìn về Kiếm Tham vô cùng cường đại hắn cũng chỉ có thể bại.
Dù sao Hỗn Động Cảnh tầng thứ năm Thiên Địa Pháp Tắc không gian đã thành tựu Pháp Tắc.
Không gian của ta ta làm chủ.
Không có cách nào Lục Nguyên giỏi nhưng thật sự quá đáng tiếc.
Đương nhiên Kiếm Tú và Hiên Viên Lệnh bọn họ rất hưng phấn.
Lục Nguyên thất bại hơn nữa còn bị xách ra giống như là chó chết.
Khoan đã.
Người xách mặc thanh y mà người bị xách là mặc áo xám.
Thanh y là Lục Nguyên, áo xám là Kiếm Tham.
Tại sao Lục Nguyên lại mang Kiếm Tham ra/
Tất cả mọi người đều quái dị vô cùng ai cũng dụi mắt mà nhìn sang lúc này bọn họ đều thấy Kiếm Tham giống như con chó chết bị lôi ra vậy.
Tại sao lại như vậy?
Tại sao Kiếm Tham có tu vi Hỗn Động Cảnh tầng thứ năm hơn nữa rõ ràng Kiếm Tham đã đưa Lục Nguyên vào trong không gian thiết tắc của hắn, tại sao Kiếm Tham lại có thể thất bại, mà Kiếm Tuệ cũng ngừng phe phẩy chiếc quạt, rốt cuộc là có chuyện gì? Kiếm Ma Ma khí cũng ngưng tụ lại.
Biểu lộ của những người khác cũng đều kinh ngạc.
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra Lục Nguyên làm sao có thể thắng, bất kể ở góc độ nào bọn họ đều nghĩ không ra.
Nhưng sự thật Lục Nguyên đã thắng Kiếm Tham.
Hiên Viên Lệnh lại tuyệt vọng vì sao vì sao Lục Nguyên lại có thể thắng được Hỗn Động Cảnh tầng thứ năm, mà ngay cả Kiếm Tú cũng kinh sợ vô cùng cho tới nay hắn vẫn muốn chính diện giao chiến với Lục Nguyên, mà Kiếm Tú chỉ thua trong thi đấu vẫn chưa thua trong chiến đấu thực sự hắn vẫn không cho rằng mình thua Lục Nguyên, mà hiện tại Lục Nguyên ngay cả Kiếm Tham cũng đánh bại thì khiến cho hắn phải kinh dị nếu như hắn giao chiến với Lục Nguyên chẳng khác nào mang đồ ăn dâng tới miệng Lục Nguyên.
Lục Nguyên xách Kiếm Tham ra mà nói:
- Kiêm Tham, kiếm phách vừa rồi ngươi hấp thụ đâu rồi?
Kiếm Tham còn muốn mạnh miệng hắn rất thích kiếm tiên làm sao có thể đem Kiếm Phách mà hắn hấp thu trả cho Lục Nguyên.
Lục Nguyên cười hắc hắc, tay trái của hắn hóa thành một quyền ấn pháp lực xuống.
Pháp lực này không quá nhiều Lục Nguyên liên tiếp đánh lên trên mặt Kiếm Tham, trong lòng Lục Nguyên vô cùng vui sướng có cơ hội đánh người liên tục như vậy thật là thoải mái.
Kiếm Tham cuối cùng cũng không chịu đau nổi đem kiếm phách của Bi Kiếm Tiên Địa Kiếm tiên trả lịa, ngay lập tức Bi Kiếm tiên và Địa Kiếm Tiên ông ông một tiếng kiếm phách trở về bọn chúng lại khôi phục trạng thái như cũ, đương nhiên nguyên khí đại thương cần thời gian khôi phục nhưng nếu như không có Kiếm Phách hai thanh kiếm này coi như bị phế bỏ.
Kiếm Tham giao hai kiếm phách ra thì thổ ra một búng máu.
- Như vậy xong rồi chứ?
Lục Nguyên cười lạnh một tiếng;
- Xong rồi sao, bảo ta ra tay há có thể đơn giản như vậy ngươi tiêu hao không ít pháp lực của ta, cũng cần phải bồi thường, đúng rồi kiếm tiên của ta cùng với Tham Lang Kiếm Tiên của ngươi giao kích mấy lần cũng cần phải có phí mài mòn chứ?
Lục Nguyên bắt đầu tính toán, trong chốc lát đã tính ra đủ loại phí tổn.
Kiếm Tham nghe xong thì biến sắc.
- Ta cũng không muốn nhiều như vậy đi chữ Tham của ngươi giao cho ta là được xem như đó là bồi thường.
Kiếm Tham nghe vậy thì dĩ nhiên tuyệt đối không chịu thứ khác có thể giao nhưng chữ Tham này thì không thể, đây chính là chữ biểu lộ Khí Vận của hắn, là chuyện trọng yếu làm sao có thể giao cho Lục Nguyên.
Lục Nguyên mỉm cười:
- Không được sao nếu ngươi đã phản kháng ta cũng không có cách nào khác, đành phải dùng Sinh Tử Luân Hồi Chi Bàn.
Lục Nguyên hiện tại lại có cớ để xuất ra Sinh Tử Luân Hồi Chi Bàn.
- Không có cách nào khác pháp lực của ta hơi yếu không dùng Sinh Tử Luân Hồi chi bàn thì không được.
Hắn lấy cớ xong lập tức hành động.
Sinh Tử Luân Hồi Chi Bàn tế ra, chiếu lên trên người của Kiếm Tham, Kiếm Tham liền cảm thấy tuổi thọ của mình không ngừng bị thiêu đốt.
Gặp quỷ rồi.
Kiếm Tham cho rằng mình dù không thể chết, Lục Nguyên không thể lấy chữ Tham của mình dù sao đây cũng là Kiếm Môn không thể tàn sát đồng môn, đây là phạm vào điều tối kỵ.
Nhưng Lục Nguyên đúng là không giết hắn chỉ thiêu đốt tuổi thọ của hắn.
Một trăm tuổi thọ bị thiêu đốt mất, hai trăm năm ba trăm năm một nghìn năm.
Trong nháy mắt một nghìn năm trăm tuổi thọ của hắn đã bị thiêu đốt.
- Mọi người đều là đồng môn ta dĩ nhiên không giết ngươi.
Lục Nguyên cười cười:
- Aizzz, không có biện pháp, ai bảo ta là một người yêu chủ nghĩa hòa bình, như vậy đi ta sẽ để lại cho ngươi một nghìn tám trăm năm tuổi thọ cam đoan ngươi không chết tuyệt đối không vi phạm môn quy.
- Ai bảo ta là người tốt chứ.
Lục Nguyên thở dài trên mặt hiện lên vẻ hiền lành.
Kiếm Tham cuối cùng không gánh được nữa;
- Được chữ Tham của ta giao cho ngươi đừng thiêu đốt tuổi thọ của ta nữa.
Chữ Tham dĩ nhiên là rất trọng yếu, nhưng tuổi thọ của hắn dĩ nhiên là cũng trọng yếu vô cùng, so với chữ Tham còn quan trọng hơn.
Chữ Tham của hắn vừa hiện ra quả nhiên là một văn tự huyền ảo Lục Nguyên không khách khí đem chữ Tham nhập vào trong Đỉnh Đầu Khánh Vân của mình đồng thời thu hồi lại Sinh Tử Luân Hồi Chi Bàn.
Kỳ thật lúc này đây Lục Nguyên đâu chỉ là đe dọa Kiếm Tham mà còn lập uy.
Mô hạ của Thái Sử Chí Tôn lập uy.
Hóa ra môn hạ của Thái Sử Chí Tôn cũng không dễ bức hiếp.
Mà hiện tại Lục Nguyên muốn sửa trị Kiếm Tham và những người khác muốn đụng vào môn hạ của Thái Sử Chí Tôn thì có thể nhưng một khi chọc giận ta thì cũng có kết cục giống như là Kiếm Tham.
Lục Nguyên thở dài một hơi;
- Aizzz, ta thật sự là một người tốt.
Nghe hắn nói vậy những nhân vật ở trong Hiên Viên ngoại trừ một số ít như Kiếm Ngục bọn họ thì ai cũng cả kinh lùi lại vài bước, Kiếm Tham nổi danh còn bị hắn đánh cho thê thảm như vậy, còn nói hắn là người tốt.
Đùa giỡn cũng đã đến lúc kết thúc rồi mọi người đều tản đi, Lục Nguyên trở về tầng thứ hai của Kiếm Đạo Thu nghiên cứu ảo diệu của chữ Tham, chữ Tham chính là một trong ba mươi hai chữ trong đó có không ít ảo diệu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.