Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 462: Điện trưởng lão(thượng)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

08/05/2013

Lúc này lại truyền đến giọng nói của Chu Thanh Huyền:

- Ngươi có thể đâm, nhưng nếu muốn trở thành kiếm trung chi thánh thì bằng cái này không vẫn chưa đủ. Những chiêu thức ngươi đã học qua về đâm toàn bộ quên hết. Chỉ khi nào ngươi toàn bộ quên hết thì lúc đó mới có thể phát ra một chiêu đâm hoàn mỹ.

Như vậy phải không?

Lục Nguyên bắt đầu dựa theo phương pháp của Chu Thanh Huyền mà luyện tập. Nhưng lại phát hiện luyện cái này thật không dễ dàng. Những chiêu thức đã học mà bắt phải quên thì thật là khó.

Những chiêu thức học làm sao mà quên được?

Tận lực tạo cho đầu óc của mình một chỗ trống, nhưng dù như thế nào cũng không có cách đem những chiêu đã học mà quên đi.

Có chút hiểu ra, Lục Nguyên tốc độ quên phải nhanh hơn so với tốc độ nghĩ. Chu Thanh Huyền cầm một bình rượu. Từ khi vợ mất đi, Chu Thanh Huyền trở nên thích uống rượu. Tại Tư Quá Phong này ông muốn vào thì vào, muốn ra thì ra. Bằng không thì làm sao có thể gọi là đệ nhất Hoa Sơn, thậm chí là đệ nhất toàn bộ Tấn quốc.

“Xem bộ dạng này, nếu như mình về sau không tìm được đệ tử phù hợp thì có thể đem Thập đại thiết tắc của mình chỉ dạy cho nó”. Chu Thanh Huyền thầm nghĩ trong lòng.

Yến Thương Thiên Luân Hồi chính là một trong Thập đại thiết tắc.

Còn Chu Thanh Huyền sẽ là cái gì?

Trong thiên địa có rất nhiều chỗ kỳ diệu.

Mười Đại Đông Thiên, ba mươi sáu Tiểu Đông Thiên.

Nhiều năm trước, tinh anh đời thứ tám của Hoa Sơn đã đến thiên triều Trung Dương một chuyến. Tại thiên triều Trung Dương đã mở ra Đại Đông Thiên lần thứ nhất. Đại Đông Thiên đó được gọi là Bích Lạc Thiên, là bầu trời xanh, là một trong ba mươi ba ngày của thiên đình. Nhưng sau khi thiên đình trùng kiến lại, Bách Lạc Thiên trải qua một hồi đại chiến, mất rất nhiều linh khí, rơi xuống phàm trần trở thành một trong mười Đại Đông Thiên.

Bích Lạc Thiên sau khi rơi xuống, nhiều năm sau mới mở ra.

Lúc ấy, Yến Thương Thiên, Sở Đoạn, Chu Thanh Huyền, Trác Bất Đảng xông vào Bích Lạc Thiên. Yến Thương Thiên đã tạo ra kỳ tích khi nhận được Thanh Thiên kiếm, cũng là vật phẩm tốt nhất trong Bách Lạc Thiên. Nhưng Yến Thương Thiên chết đi thì thiên kiếm cũng tự nhiên biến mất.



Sở Đoạn năm đó đoạt được chính là Chu Thiên Nghi. Chu Thiên Nghi khả năng tính toán rất chính xác. Mà hiện giờ tác dụng của Chu Thiên Nghi đang phát huy rất nhiều.

Chu Thanh Huyền năm đó đoạt được chính là Chuyển Thiên Luân. Tác dụng của Chuyển Thiên Luân so với Chu Thiên Nghi còn mạnh hơn. Ở bên trong chứa rất nhiều pháp thuật thời gian. Nếu như dùng một số lượng lớn linh thạch thì có thể đem thời gian khuếch trương lên. Ví dụ như bên trong Chuyển Thiên Luân là mười ngày nhưng bên ngoài khả năng chỉ mới có một ngày.

Chu Thanh Huyền lúc ấy có được pháp bảo kỳ quái này. Pháp bảo có hình dạng cổ quái, mà bên trong thì có một viên cầu nhấp nhô. Chu Thanh Huyền tay khẽ động, lấy ra một linh thạch thượng phẩm. Linh thạch thượng phẩm này to bằng lòng bàn tay, trong suốt óng ánh, không có một chút tạp chất nào.

Xinh đẹp, tinh khiết, cường đại.

Đây chính là thượng phẩm linh thạch.

Thượng phẩm linh thạch có một vật rất có giá trị. Tài sản của Lục Nguyên hiện tại có khoảng bốn mươi linh thạch trung phẩm. Mà một vạn cái linh thạch trung phẩm mới bằng một linh thạch thượng phẩm.

Chu Thanh Huyền không thèm quan tâm, ném vào một linh thạch thượng phẩm.

Muốn vận chuyển Chuyển Thiên Luân thì cần một đại lượng linh thạch.

Mà Lục Nguyên cũng đang không ngừng luyện lại nền tảng kiếm thế, bí quyết đâm.

Đâm!

Đơn giản chỉ có một chữ nhưng rõ ràng lại có nhiều mê hoặc như vậy.

Phải quên đi những chiêu thức đã biết về đâm thì mới có thể luyện thành kiếm chiêu chính thức.

Luyện chiêu thì dễ, nhưng muốn quên thì lại rất khó. Lục Nguyên cũng đã ngây người thật lâu nhưng cũng không thể quên đi những chiêu thức đã nhớ. Cứ một lần lại thất bại một lần. Được rồi, cứ nghỉ ngơi trước một chút.

Bịch! Một người té xuống bên cạnh của mình.

Lục Nguyên dò xét qua, phát hiện đó là một người lùn gầy gò, toàn thân đen xì. Người này khi rớt xuống vẫn chưa tỉnh. Sau một hồi lâu mới tỉnh lại, nổi giận mắng:



- Người nào dám bắt cóc Điện trưởng lão ta tới đây.

Ông ta gào thét một tiếng, rồi đột nhiên nhìn thấy một lão giả tóc bạc trắng như tuyết.

Điện trưởng lão là một trong Thập đại trưởng lão yêu ma. Ông ta nguyên hình là một Điện chồn. Trải qua bao nhiêu năm tu luyện tu thành yêu ma. Ông ta có tu vi của Trường Sinh Thập Trọng, pháp lực không tệ. Hơn nữa, trong số trưởng lão Thập đại yêu ma, tốc độ của ông ta là nhanh nhất. Cho nên được xưng là Điện trưởng lão.

Lão ta đối với Tiên đạo trưởng lão có cừu hận thật lớn. Trong lúc đang đánh nhau một cách thống khoái, đột nhiên đầu óc choáng váng liền bị bắt đến nơi này. Chính mình dù gì cũng là Trường Sinh Thập Trọng, như thế nào chỉ bằng một chiêu liền bắt mình đến nơi đây. Khi nhìn thấy lão giả thì liền khiếp sợ đến cực điểm. Lão giả này khí thế không thua gì Thánh Đế yêu ma, giống như một tòa núi cao đứng vững trong nội tâm của lão ta.

- Dùng lão ta giúp ngươi luyện cách quên chiêu đi.

Chu Thanh Huyền thản nhiên nói:

- Đây là Điện trưởng lão đúng không? Nếu ngươi có thể đánh bại được hậu bối của ta, ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống.

Dùng để khảo nghiệm chính mình sao? Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng.

Điện trưởng lão kia vốn thấy Bạch phát lão giả khí thế vô cùng kinh người, quả thật khủng bố đến cực điểm, không thua gì Thánh Đế yêu ma, cho rằng khó thoát khỏi cái chết. Mà bây giờ, rõ ràng còn có một con đường sống thì tất nhiên là vui vẻ ứng chiến.

Điện trưởng lão trong tay xuất hiện một thanh Nga Mi kiếm. Binh khí này có chút cổ quái. Đặc điểm lớn nhất chính là mũi kiếm có hình đâm, có thể dùng tốc độ nhanh nhất để phá vỡ không khí. Bản thân Điện trưởng lão nguyên hình là Điện chồn. Lão ta mặc kệ dùng chiêu thức hay không chiêu thức, trực tiếp rất nhanh dùng kích đâm qua, chẳng khác gì luồng điện.

Với thực lực của Lục Nguyên, ứng phó với công kích của Điện trưởng lão tất nhiên là không khó. Nhưng trước trận chiến này, Chu Thanh Huyền đã quy định, chính mình chỉ có thể dùng chiêu thức đâm. Các kiếm chiêu khác đều không thể dùng. Kể từ đó, phản ứng liền không thể dễ dàng.

Cho nên, ngay từ đầu, Lục Nguyên ứng phó rất chật vật. Muốn dùng đâm để ngăn trở kiếm chiêu của đối phương thật sự là rất khó khăn.

Nhưng Lục Nguyên kiếm thuật trác tuyệt, liền tránh né ngay, trở tay một kiếm, đâm thẳng vào cổ họng của Điện trưởng lão. Một kiếm hảo diệu khiến Điện trưởng lão không khỏi vội vàng tránh ra. Lão ta tuyệt đối không ngờ Lục Nguyên lại có kiếm chiêu tuyệt diệu như vậy. Lão ta tránh qua một bên thì liền xuất hiện sơ hở. Lục Nguyên nhìn thấy sơ hở này thì liền đuổi theo. Với kiếm thuật của Lục Nguyên, một kiếm tiếp một kiếm giết chết Điện trưởng lão cũng không khó. Nhưng vấn đề căn bản là không được dùng bất cứ kiếm chiêu nào, chỉ dùng mỗi cách đâm, cũng đành bất đắc dĩ buông tha cho.

Điện trưởng lão thấy Lục Nguyên không truy kích thì tất nhiên là trở tay công kích. Nga Mi thứ không biết nhanh bao nhiêu nhưng nghe nói khí thế có thể so sánh với Đông Phương Yêu. Lão giả kia nói, chỉ cần đánh bại Lục Nguyên thì sẽ có đường sống.

Trên thực tế, thực lực của Lục Nguyên so với Điện trưởng lão thì hơn hẳn một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook