Chương 1232: Đối chiến (2)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
22/08/2013
Vậy nên Lục Nguyên rất mong chờ Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ mà người khác chỉ muốn chạy trốn.
Đáng tiếc lần này không gặp phải Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.
Đương nhiên dù không gặp Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ thì trên đường cũng rất đặc sắc, thần hồn phong bạo không thổi bình thường mà một lát hình vòng xoáy, một lát như rồng đổ mưa. Đáng sợ nhất là vòng xoáy cỡ lớn, đụng phải thần hồn phong bạo vòng xoáy lớn là mọi người phải tránh né, nếu không dù là thế giới cảnh cửu tầng, thế giới cảnh thập tầng cũng chống không nổi.
Thật ra cửa này có rất nhiều nguy hiểm nhưng Lục Nguyên, Phong Minh Ý, Hoành Trảm không gặp phải nguy hiểm gì cả.
Chính vì vậy nên Lục Nguyên mới rảnh rỗi nghĩ về kiếm pháp của mình.
Hiện nay kiếm pháp của mình đại thành sáu thiết tắc, hai thiết tắc chưa thành.
Mà khoan, mình tập luyện thích ứng thiết tắc tổng cộng chia hai loại là thích ứng thiên địa, trải qua kiếm thánh tâm đã đại thành. Loại kia là thích ứng chiến tranh, mình ở tà kiếm văn minh luyện hai phần, bây giờ phát hiện mặt thích ứng chiến tranh đang chậm rãi trùng kích lên trên.
Đây là sao vậy? Hơi suy nghĩ liền hiểu, lúc trước mình vì thích ứng chiến đấu vị giác mà cứng rắn luyện thành ngũ vị kiếm pháp, đây cũng là biểu hiện thích ứng chiến tranh, nên mới có thế xông lên.
Lục Nguyên một bên bay một bên tu hành, tăng thích ứng chiến tranh lên ba phần, cách mười phần chỉ còn bảy.
Tiếp theo có nên tu luyện thích ứng thiết tắc tiếp không? Nơi này là thần hồn phong bạo, mình có nên thử dùng thần hồn phong bạo luyện thành thích ứng chiến tranh? Lục Nguyên thí nghiệm tới lui, thậm chí từ bỏ ánh sáng trắng khiến thần hồn cứng rắn chống thần hồn phong bạo. Thí nghiệm thật lâu vẫn không thể đem thích ứng chiến tranh tăng lên bốn phần.
Khó, khó, khó.
Lục Nguyên suy nghĩ như vậy.
Phong Minh Ý bỗng cau mày nói:
- Đằng trước xuất hiện gió mạnh, có người đang đấu.
Phong Minh Ý là người phong chi văn minh cho nên mới biết đằng trước có người giao đấu, ai dám nói hiểu gió hơn cả người phong chi văn minh?
Hoành Trảm cũng chau mày nói:
- Đấu nhau trong thần hồn phong bạo, gan lớn quá chứ.
- Đi xem thử.
Lục Nguyên cũng đồng ý:
- Cũng tốt, từ xa nhìn là được.
Thế là ba người hướng phía đông nam, càng đi càng phát hiện chỗ đó đấu nhau kịch liệt, không chỉ có bọn họ vây xem mà còn rất nhiều người đều đứng đó.
- Giao đấu là ai?
Có người đáp:
- Nghe nói là Hoang Chi Tử.
Nghe nói là Hoang Chi Tử thì Lục Nguyên nhíu mày. Hoang Chi Tử!
- Hoang Chi Tử đang đấu với ai?
- Có thể đánh với Hoang Chi Tử đến mức này thì chắc là Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ rồi.
- Trong hơn một vạn người chúng ta mạnh nhất chính là Hoang Chi Tử. Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ cũng là mạnh nhất trong phần đầu não này, hai bên đấu nhau thật là đặc sắc.
- Đúng vậy, các ngươi nói xem ai sẽ thắng?
- Phần thắng của Hoang Chi Tử lớn chút.
Đây là người ủng hộ Hoang Chi Tử, danh tiếng của gã quá lớn.
- Vậy cũng khó nói. Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ không dễ chọc, từ khi ra đời chưa từng thua.
Đây là người nghiêng hướng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.
- Hừ, Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ cũng chưa từng thua thôi, kết quả bị Hoang Chi Tử giết chết.
Đây là chiến tích của Lục Nguyên nhưng hơn một vạn người đều cho rằng tuyệt đối là Hoang Chi Tử ra tay. Có đánh chết họ cũng không tin Lục Nguyên làm được điều này. Chỉ có kỷ nguyên chi tử Hoang Chi Tử mới có khả năng giết chết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ.
Đám người tranh cãi qua lại cuối cùng mỗi người một nửa, cho rằng Hoang Chi Tử và Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ đều có phần thắng.
Lục Nguyên thầm nhủ, muốn khóc quá, mình muốn đụng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ kết quả bị Hoang Chi Tử giành trước, đây là kho báu của mình nha. Hy vọng Hoang Chi Tử không giết được Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, dù sao Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ không phải hạng dễ đánh bại. Thôi, trước xem cuộc chiến này ra sao đã.
...........
Tạm thời Lục Nguyên xem trò hay, tới gần chút nhìn cuộc chiến chính giữa.
Chỗ trung tâm Hoang Chi Tử mặc ngọc kỳ lân chiến bào, tay cầm Hồng Hoang Thần Kích, uy phong lẫm lẫm như chiến thần chuyển thế. Không đúng, gã vốn là chiến thần.
Đối diện Hoang Chi Tử là một cái não vô cùng to lớn cỡ ba người. Không sai, chính là đầu não, không tay không chân, chỉ có mắt và mũi, hình dạng đầu lâu. Hai bên không dùng tay hoặc phi kiếm, bởi vì những thứ này hoàn toàn vô dụng. Đây là địa bàn của não, chỉ có thể dùng thần hồn oanh kích.
Lúc Lục Nguyên nhìn thấy thì phát hiện Hoang Chi Tử đã lấy ra bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang hoàng kim từng đấu với hắn. Thần hồn màu hoàng kim có sức chiến đấu hung bạo tới cực điểm.
Nhưng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ cũng hung tàn không kém. Nó hư ảo biến ra một cái đầu hoàng kim khổng lồ, lớn hơn đầu của nó rất nhiều. Đây là thần hồn tụ tập hoàng kim, đầu màu hoàng kim nhan sắc rất thuần, rất thật, kích cỡ chừng ngàn trượng. Đầu thần hồn hoang kim và Hoang Chi Tử lấy ra bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang mạnh va đụng vào nhau.
Chớp mắt dường như vô số thần hồn hoàng kim tan tác bốn phía.
Cú va chạm thật quá kịch liệt.
Thật mạnh!
Lục Nguyên và những người khác từ xa xem Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ hết sức mạnh mẽ, đầu thần hồn hoang kim của nó cứng rắn đè bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang yếu thế. Tình huống này làm Hoang Chi Tử giật mình, người bên cạnh cũng rùng mình. Hay cho Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, bàn về chất lượng thần hồn mà có thể hơi thắng Hoang Chi Tử.
Tình hình trong sân dần nghiêng hướng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, hình như nó muốn chiếm ưu thế. Nếu để nó lấn lướt là sẽ giết chết Hoang Chi Tử. Lúc này Hoang Chi Tử đã rơi vào thế yếu thật sự.
Nhưng Hoang Chi Tử là kỷ nguyên chi tử đâu dễ chịu thua.
Hoang Chi Tử nghiến răng nói:
- Đột phá cho ta!
Đối mặt Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ hơi chiếm ưu thế. Bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang của gã bỗng biến thành một trường đao có tia hỗn độn sắc.
Đáng tiếc lần này không gặp phải Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.
Đương nhiên dù không gặp Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ thì trên đường cũng rất đặc sắc, thần hồn phong bạo không thổi bình thường mà một lát hình vòng xoáy, một lát như rồng đổ mưa. Đáng sợ nhất là vòng xoáy cỡ lớn, đụng phải thần hồn phong bạo vòng xoáy lớn là mọi người phải tránh né, nếu không dù là thế giới cảnh cửu tầng, thế giới cảnh thập tầng cũng chống không nổi.
Thật ra cửa này có rất nhiều nguy hiểm nhưng Lục Nguyên, Phong Minh Ý, Hoành Trảm không gặp phải nguy hiểm gì cả.
Chính vì vậy nên Lục Nguyên mới rảnh rỗi nghĩ về kiếm pháp của mình.
Hiện nay kiếm pháp của mình đại thành sáu thiết tắc, hai thiết tắc chưa thành.
Mà khoan, mình tập luyện thích ứng thiết tắc tổng cộng chia hai loại là thích ứng thiên địa, trải qua kiếm thánh tâm đã đại thành. Loại kia là thích ứng chiến tranh, mình ở tà kiếm văn minh luyện hai phần, bây giờ phát hiện mặt thích ứng chiến tranh đang chậm rãi trùng kích lên trên.
Đây là sao vậy? Hơi suy nghĩ liền hiểu, lúc trước mình vì thích ứng chiến đấu vị giác mà cứng rắn luyện thành ngũ vị kiếm pháp, đây cũng là biểu hiện thích ứng chiến tranh, nên mới có thế xông lên.
Lục Nguyên một bên bay một bên tu hành, tăng thích ứng chiến tranh lên ba phần, cách mười phần chỉ còn bảy.
Tiếp theo có nên tu luyện thích ứng thiết tắc tiếp không? Nơi này là thần hồn phong bạo, mình có nên thử dùng thần hồn phong bạo luyện thành thích ứng chiến tranh? Lục Nguyên thí nghiệm tới lui, thậm chí từ bỏ ánh sáng trắng khiến thần hồn cứng rắn chống thần hồn phong bạo. Thí nghiệm thật lâu vẫn không thể đem thích ứng chiến tranh tăng lên bốn phần.
Khó, khó, khó.
Lục Nguyên suy nghĩ như vậy.
Phong Minh Ý bỗng cau mày nói:
- Đằng trước xuất hiện gió mạnh, có người đang đấu.
Phong Minh Ý là người phong chi văn minh cho nên mới biết đằng trước có người giao đấu, ai dám nói hiểu gió hơn cả người phong chi văn minh?
Hoành Trảm cũng chau mày nói:
- Đấu nhau trong thần hồn phong bạo, gan lớn quá chứ.
- Đi xem thử.
Lục Nguyên cũng đồng ý:
- Cũng tốt, từ xa nhìn là được.
Thế là ba người hướng phía đông nam, càng đi càng phát hiện chỗ đó đấu nhau kịch liệt, không chỉ có bọn họ vây xem mà còn rất nhiều người đều đứng đó.
- Giao đấu là ai?
Có người đáp:
- Nghe nói là Hoang Chi Tử.
Nghe nói là Hoang Chi Tử thì Lục Nguyên nhíu mày. Hoang Chi Tử!
- Hoang Chi Tử đang đấu với ai?
- Có thể đánh với Hoang Chi Tử đến mức này thì chắc là Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ rồi.
- Trong hơn một vạn người chúng ta mạnh nhất chính là Hoang Chi Tử. Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ cũng là mạnh nhất trong phần đầu não này, hai bên đấu nhau thật là đặc sắc.
- Đúng vậy, các ngươi nói xem ai sẽ thắng?
- Phần thắng của Hoang Chi Tử lớn chút.
Đây là người ủng hộ Hoang Chi Tử, danh tiếng của gã quá lớn.
- Vậy cũng khó nói. Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ không dễ chọc, từ khi ra đời chưa từng thua.
Đây là người nghiêng hướng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.
- Hừ, Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ cũng chưa từng thua thôi, kết quả bị Hoang Chi Tử giết chết.
Đây là chiến tích của Lục Nguyên nhưng hơn một vạn người đều cho rằng tuyệt đối là Hoang Chi Tử ra tay. Có đánh chết họ cũng không tin Lục Nguyên làm được điều này. Chỉ có kỷ nguyên chi tử Hoang Chi Tử mới có khả năng giết chết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ.
Đám người tranh cãi qua lại cuối cùng mỗi người một nửa, cho rằng Hoang Chi Tử và Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ đều có phần thắng.
Lục Nguyên thầm nhủ, muốn khóc quá, mình muốn đụng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ kết quả bị Hoang Chi Tử giành trước, đây là kho báu của mình nha. Hy vọng Hoang Chi Tử không giết được Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, dù sao Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ không phải hạng dễ đánh bại. Thôi, trước xem cuộc chiến này ra sao đã.
...........
Tạm thời Lục Nguyên xem trò hay, tới gần chút nhìn cuộc chiến chính giữa.
Chỗ trung tâm Hoang Chi Tử mặc ngọc kỳ lân chiến bào, tay cầm Hồng Hoang Thần Kích, uy phong lẫm lẫm như chiến thần chuyển thế. Không đúng, gã vốn là chiến thần.
Đối diện Hoang Chi Tử là một cái não vô cùng to lớn cỡ ba người. Không sai, chính là đầu não, không tay không chân, chỉ có mắt và mũi, hình dạng đầu lâu. Hai bên không dùng tay hoặc phi kiếm, bởi vì những thứ này hoàn toàn vô dụng. Đây là địa bàn của não, chỉ có thể dùng thần hồn oanh kích.
Lúc Lục Nguyên nhìn thấy thì phát hiện Hoang Chi Tử đã lấy ra bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang hoàng kim từng đấu với hắn. Thần hồn màu hoàng kim có sức chiến đấu hung bạo tới cực điểm.
Nhưng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ cũng hung tàn không kém. Nó hư ảo biến ra một cái đầu hoàng kim khổng lồ, lớn hơn đầu của nó rất nhiều. Đây là thần hồn tụ tập hoàng kim, đầu màu hoàng kim nhan sắc rất thuần, rất thật, kích cỡ chừng ngàn trượng. Đầu thần hồn hoang kim và Hoang Chi Tử lấy ra bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang mạnh va đụng vào nhau.
Chớp mắt dường như vô số thần hồn hoàng kim tan tác bốn phía.
Cú va chạm thật quá kịch liệt.
Thật mạnh!
Lục Nguyên và những người khác từ xa xem Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ hết sức mạnh mẽ, đầu thần hồn hoang kim của nó cứng rắn đè bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang yếu thế. Tình huống này làm Hoang Chi Tử giật mình, người bên cạnh cũng rùng mình. Hay cho Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, bàn về chất lượng thần hồn mà có thể hơi thắng Hoang Chi Tử.
Tình hình trong sân dần nghiêng hướng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, hình như nó muốn chiếm ưu thế. Nếu để nó lấn lướt là sẽ giết chết Hoang Chi Tử. Lúc này Hoang Chi Tử đã rơi vào thế yếu thật sự.
Nhưng Hoang Chi Tử là kỷ nguyên chi tử đâu dễ chịu thua.
Hoang Chi Tử nghiến răng nói:
- Đột phá cho ta!
Đối mặt Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ hơi chiếm ưu thế. Bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang của gã bỗng biến thành một trường đao có tia hỗn độn sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.