Chương 1383: Đối chiến (thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
13/09/2013
Chương 1383: Đối chiến(thượng)
Lại một tiếng gầm, ở trong Pháp Bảo văn minh mọi người đón nhận tin vui Lục Nguyên xuất hiện, không sai tuy đại bộ phận bọn họ đều biết rõ Lục Nguyên khó có khả năng là đối thủ của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nhưng Lục Nguyên cho bọn họ hi vọng cuối cùng ai cũng vô cùng vui mừng, khắp nơi đều vang lên thanh âm của Lục Nguyên.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nhìn về phía Lục Nguyên:
- Không tin được ngươi lại có thể thoát được Viễn Cổ Ôn ôn ức Độc Hồng thủy, đáng tiếc ngươi không nên xuất hiện trước mặt ta bình thường ngươi nên trốn trước thì còn có thể sống lâu thêm ba khắc, nhưng bây giờ ta phải hủy diệt ngươi, Lục Nguyên nhìn ngươi tử vong, trừ bỏ hi vọng cuối cùng của bọn họ.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nở ra một nụ cười, hắn muốn hủy diệt hi vọng cuối cùng của đám người kia.
Trường đao của hắn trực chỉ về phía Lục Nguyên.
Từng tiếng từng tiếng gọi ầm ĩ, kỳ thực biểu thị cho một việc, thế giới này đang nổi lên phong ba.
Lục Nguyên theo làn phong ba này, nghịch lại Hoang Ôn Văn Minh phó chủ.
Một người thuận gió một người ngược gió.
Loại gió này không phải là gió phàm mà là gió nhân tâm.
Lục Nguyên theo làn gió cảm thấy nhân tâm phong của mình thổi giương, vô cùng sảng khoái, Lục Nguyên mơ hồ hiểu ra một đạo lý về vĩnh hằng, cho tới nay đều nói văn minh là cao nhất, mà ở trên văn minh chỉ có một đó là vĩnh hằng.
Mà bây giờ Lục Nguyên phát hiện thanh âm văn minh cũng không phải là cao nhất, ít nhất nhiều người đồng tâm hiệp lực thanh âm còn trên cả thanh âm văn minh.
Như vậy cái gì gọi là vĩnh hằng, liệu có phải là nhân tâm?
Bí mật của vĩnh hằng phải chăng ở đây?
Lục Nguyên nghi hoặc đương nhiên nghi hoặc này cũng chỉ là tạm thời.
Lục Nguyên mang kiếm trên vai:
- Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nhiều người như vậy gọi tên của ta, lần này ta phải thắng hơn nữa phải thắng thật đẹp cho bọn họ xem.
Lục Nguyên tuy nói năng nhẹ nhàng nhưng trong lòng hắn rất tức giận.
Căn bản Lục Nguyên cũng là một người trung lập.
Mà Hoang Cổ văn minh hết lần này tới lần khác phát ra thủ đoạn, trước hết giết chết phó chủ Pháp Bảo văn minh sau đó lại bức ép Pháp Bảo văn minh đầu nhập vào hoang cổ văn minh, thủ đoạn quá mức ác độc Lục Nguyên cơ bản tuân theo nguyên tắc nhân sinh, cũng muốn chém giết Hoang Ôn Văn Minh phó chủ.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ không nhịn được mà cười lớn:
- Lục Nguyên ngươi muốn thắng ta thật đẹp sao, trước hết đỡ một đao của ta rồi nói tiếp.
Trường đao của hắn gào thét mà lao tới, Lục Nguyên cầm Huyền Tiễn thần kiếm trong tay, ngăn cản một đòn này.
Bát Thần Giản là một trong Bát Thần Kiếm.
Năm đó Bát Lăng văn minh phó chủ cầm trong tay Bát Thần Giản đối chọi với Lục Nguyên kết quả bị chết thua, để lại Bát Thần Giản, Lục Nguyên đem nó luyện thành Bát Thần Kiếm, sau đó lại luyện Bát Thần Kiếm trở thành Huyễn Tiên Thần Kiếm.
Hiện tại ở cấp độ này dùng kiếm tiên nhất định không được Dưỡng ngô Kiếm Tiên mà cầm ra giao thủ nhất định phải gãy, trong lòng Lục Nguyên rất muốn Dưỡng Ngô trở thành thần kiếm nhưng vẫn không có cơ hội, bận rộn đủ thứ, nên chỉ có thể dùng thanh kiếm khác.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ vung đao lên thanh đao này là Đại Hồng Thần Đao.
Đại Hồng Đao và Huyễn Tiên Thần Kiếm ở trên hư không giao kích một phen, Lục Nguyên lần này dùng chữ Khắc, bảy thành chữ khắc phân thân đã hình thành thực lực khá lớn, đương một tiếng hai người lui về phía sau, Lục Nguyên lui hơn một nghìn bước mà Hoang Ôn Văn Minh phó chủ thì lui hơn một trăm bước, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ khẽ giật mình pháp lực của Lục Nguyên không ngờ đã đạt tới tình trạng này, không đúng không phải là pháp lực mà là một loại khắc hoang.
Bất tri bất giác hắn phát hiện ra Lục Nguyên có một sức mạnh ẩn chứa khá lớn, tuy nhiên hắn là sáu kỷ nguyên văn minh phó chủ bản thân vô cùng tự tin với thực lực của mình, hắn nhìn về phía Lục Nguyên rồi nói:
- Không tệ, có thể có chiến lực đấu với ta một phen, hôm nay ta muốn nhìn xem ngươi chịu được mấy chiêu của ta.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ thét dài một tiếng, đao pháp của hắn thi triển ở trên hư không, đao pháp khá bất phàm, nhất thời như thôn thiên mà xuất hiện, ào ào dậy sóng.
Lục Nguyên lúc này cũng phát ra vài phần kiếm quang nhưng kiếm quang này trong nháy mắt đã bị Hoang Ôn Văn Minh phó chủ tiêu diệt.
Lục Nguyên cũng không khỏi a lên một tiếng hiển nhiên hắn cảm thấy được một chiêu này của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ khá cổ quái, hắn cảm giác được trong nháy mắt lại đánh ra mấy vạn đạo kiếm quang, một chiêu này chính là Yến Hồi Thiểm trong nháy mắt mấy vạn đạo kiếm quang cũng chỉ qua tích tắc mà thôi, bị Hoang Ôn Văn Minh phó chủ dùng ánh đao nuốt đi.
Đao quang của hắn tựa hồ có thể tiêu diệt tất cả.
Tựa hồ giống như là viễn cổ hồng thủy vậy, viễn cổ hồng thủy so với hồng thủy hiện tại thì mạnh hơn rất nhiều, viễn cổ hồng thủy xuất hiện có thể khiến cho một đại lục bị tiêu tán, thiên địa toàn biến.
Lúc trước khi chiến đấu với Miêu Đao và Miêu Cổ đã nói qua, mỗi chiêu thức của nhân vật Văn Minh cảnh đều đã luyện đến cực hạn, ví dụ như Kiếm Khổ khổ luyện chiêu thức tới cực hạn, Kiếm Viên viên luyện tới cực hạn, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cũng Hồng luyện tới cực hạn.
Văn Minh cảnh tất cả đều đi tới cực hạn.
Mà hiện tại chiêu thức cực hạn kia xuất hiện cho thấy nó khó đối phó thế nào, Thiên Công văn minh phó chủ, Thiên Quỷ Văn Minh phó chủ ba người không khỏi nhớ tới tình hình lúc bọn họ đối chiến với Hoang Ôn Văn Minh phó chủ, vô luận là chiêu thức gì đều bị ánh đao của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ tiêu diệt. Loại hồng luyện này thật quá kinh khủng.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ không ngừng tiến công, đao pháp ở giữa thiên địa công kích về phía Lục Nguyên, Lục Nguyên trong nhất thời rơi vào tình cảnh nguy hiểm, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cười dài nói:
- Ngươi không phải muốn thắng thật đẹp sao, hiện tại không những không thắng đẹp nổi mà còn phải chết ở dưới đao của ta.
- Ta nói thắng ngươi thật đẹp thì sẽ thắng thật đẹp.
Lục Nguyên quát dài một tiếng.
- Con vịt chết rồi còn mạnh miệng.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ quát dài một tiếng sau đó hắn tiếp tục tiến công về phía Lục Nguyên, trong nhất thời chiếm hết thượng phong, mấy lần đánh trúng Lục Nguyên nhưng đều là do Lục Nguyên dùng phù sinh nhược mộng rời đi, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ đang nghĩ ngợi biện pháp phá phù sinh nhược mộng hắn không tin mình không phá được.
Trong lúc hắn đang trầm tư làm sao để phá phù sinh nhược mộng thì Lục Nguyên đã phát ra một đạo kiếm quang tràn ngập thiên địa.
Đạo kiếm quang này giống như ánh đao quang của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ vậy, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ phát hiện ra có chuyện không bình thường, y phát hiện ra Lục Nguyên đã mô phỏng chiêu thức của mình, tuy nhiên y cũng không để trong lòng mông phỏng thì sao có thể hơn bản gốc à?
Viễn cổ hồng thủy va chạm vào viễn cổ kiếm quang.
Trong tích tắc trải qua hơn trăm vạn lần đối kích, ánh đao của viễn cổ hồng thủy bị kiếm quang viễn cổ hồng thủy thôn tính tiêu diệt.
Mô phỏng còn mạnh hơn cả bản gốc?
Lại một tiếng gầm, ở trong Pháp Bảo văn minh mọi người đón nhận tin vui Lục Nguyên xuất hiện, không sai tuy đại bộ phận bọn họ đều biết rõ Lục Nguyên khó có khả năng là đối thủ của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nhưng Lục Nguyên cho bọn họ hi vọng cuối cùng ai cũng vô cùng vui mừng, khắp nơi đều vang lên thanh âm của Lục Nguyên.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nhìn về phía Lục Nguyên:
- Không tin được ngươi lại có thể thoát được Viễn Cổ Ôn ôn ức Độc Hồng thủy, đáng tiếc ngươi không nên xuất hiện trước mặt ta bình thường ngươi nên trốn trước thì còn có thể sống lâu thêm ba khắc, nhưng bây giờ ta phải hủy diệt ngươi, Lục Nguyên nhìn ngươi tử vong, trừ bỏ hi vọng cuối cùng của bọn họ.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nở ra một nụ cười, hắn muốn hủy diệt hi vọng cuối cùng của đám người kia.
Trường đao của hắn trực chỉ về phía Lục Nguyên.
Từng tiếng từng tiếng gọi ầm ĩ, kỳ thực biểu thị cho một việc, thế giới này đang nổi lên phong ba.
Lục Nguyên theo làn phong ba này, nghịch lại Hoang Ôn Văn Minh phó chủ.
Một người thuận gió một người ngược gió.
Loại gió này không phải là gió phàm mà là gió nhân tâm.
Lục Nguyên theo làn gió cảm thấy nhân tâm phong của mình thổi giương, vô cùng sảng khoái, Lục Nguyên mơ hồ hiểu ra một đạo lý về vĩnh hằng, cho tới nay đều nói văn minh là cao nhất, mà ở trên văn minh chỉ có một đó là vĩnh hằng.
Mà bây giờ Lục Nguyên phát hiện thanh âm văn minh cũng không phải là cao nhất, ít nhất nhiều người đồng tâm hiệp lực thanh âm còn trên cả thanh âm văn minh.
Như vậy cái gì gọi là vĩnh hằng, liệu có phải là nhân tâm?
Bí mật của vĩnh hằng phải chăng ở đây?
Lục Nguyên nghi hoặc đương nhiên nghi hoặc này cũng chỉ là tạm thời.
Lục Nguyên mang kiếm trên vai:
- Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nhiều người như vậy gọi tên của ta, lần này ta phải thắng hơn nữa phải thắng thật đẹp cho bọn họ xem.
Lục Nguyên tuy nói năng nhẹ nhàng nhưng trong lòng hắn rất tức giận.
Căn bản Lục Nguyên cũng là một người trung lập.
Mà Hoang Cổ văn minh hết lần này tới lần khác phát ra thủ đoạn, trước hết giết chết phó chủ Pháp Bảo văn minh sau đó lại bức ép Pháp Bảo văn minh đầu nhập vào hoang cổ văn minh, thủ đoạn quá mức ác độc Lục Nguyên cơ bản tuân theo nguyên tắc nhân sinh, cũng muốn chém giết Hoang Ôn Văn Minh phó chủ.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ không nhịn được mà cười lớn:
- Lục Nguyên ngươi muốn thắng ta thật đẹp sao, trước hết đỡ một đao của ta rồi nói tiếp.
Trường đao của hắn gào thét mà lao tới, Lục Nguyên cầm Huyền Tiễn thần kiếm trong tay, ngăn cản một đòn này.
Bát Thần Giản là một trong Bát Thần Kiếm.
Năm đó Bát Lăng văn minh phó chủ cầm trong tay Bát Thần Giản đối chọi với Lục Nguyên kết quả bị chết thua, để lại Bát Thần Giản, Lục Nguyên đem nó luyện thành Bát Thần Kiếm, sau đó lại luyện Bát Thần Kiếm trở thành Huyễn Tiên Thần Kiếm.
Hiện tại ở cấp độ này dùng kiếm tiên nhất định không được Dưỡng ngô Kiếm Tiên mà cầm ra giao thủ nhất định phải gãy, trong lòng Lục Nguyên rất muốn Dưỡng Ngô trở thành thần kiếm nhưng vẫn không có cơ hội, bận rộn đủ thứ, nên chỉ có thể dùng thanh kiếm khác.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ vung đao lên thanh đao này là Đại Hồng Thần Đao.
Đại Hồng Đao và Huyễn Tiên Thần Kiếm ở trên hư không giao kích một phen, Lục Nguyên lần này dùng chữ Khắc, bảy thành chữ khắc phân thân đã hình thành thực lực khá lớn, đương một tiếng hai người lui về phía sau, Lục Nguyên lui hơn một nghìn bước mà Hoang Ôn Văn Minh phó chủ thì lui hơn một trăm bước, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ khẽ giật mình pháp lực của Lục Nguyên không ngờ đã đạt tới tình trạng này, không đúng không phải là pháp lực mà là một loại khắc hoang.
Bất tri bất giác hắn phát hiện ra Lục Nguyên có một sức mạnh ẩn chứa khá lớn, tuy nhiên hắn là sáu kỷ nguyên văn minh phó chủ bản thân vô cùng tự tin với thực lực của mình, hắn nhìn về phía Lục Nguyên rồi nói:
- Không tệ, có thể có chiến lực đấu với ta một phen, hôm nay ta muốn nhìn xem ngươi chịu được mấy chiêu của ta.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ thét dài một tiếng, đao pháp của hắn thi triển ở trên hư không, đao pháp khá bất phàm, nhất thời như thôn thiên mà xuất hiện, ào ào dậy sóng.
Lục Nguyên lúc này cũng phát ra vài phần kiếm quang nhưng kiếm quang này trong nháy mắt đã bị Hoang Ôn Văn Minh phó chủ tiêu diệt.
Lục Nguyên cũng không khỏi a lên một tiếng hiển nhiên hắn cảm thấy được một chiêu này của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ khá cổ quái, hắn cảm giác được trong nháy mắt lại đánh ra mấy vạn đạo kiếm quang, một chiêu này chính là Yến Hồi Thiểm trong nháy mắt mấy vạn đạo kiếm quang cũng chỉ qua tích tắc mà thôi, bị Hoang Ôn Văn Minh phó chủ dùng ánh đao nuốt đi.
Đao quang của hắn tựa hồ có thể tiêu diệt tất cả.
Tựa hồ giống như là viễn cổ hồng thủy vậy, viễn cổ hồng thủy so với hồng thủy hiện tại thì mạnh hơn rất nhiều, viễn cổ hồng thủy xuất hiện có thể khiến cho một đại lục bị tiêu tán, thiên địa toàn biến.
Lúc trước khi chiến đấu với Miêu Đao và Miêu Cổ đã nói qua, mỗi chiêu thức của nhân vật Văn Minh cảnh đều đã luyện đến cực hạn, ví dụ như Kiếm Khổ khổ luyện chiêu thức tới cực hạn, Kiếm Viên viên luyện tới cực hạn, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cũng Hồng luyện tới cực hạn.
Văn Minh cảnh tất cả đều đi tới cực hạn.
Mà hiện tại chiêu thức cực hạn kia xuất hiện cho thấy nó khó đối phó thế nào, Thiên Công văn minh phó chủ, Thiên Quỷ Văn Minh phó chủ ba người không khỏi nhớ tới tình hình lúc bọn họ đối chiến với Hoang Ôn Văn Minh phó chủ, vô luận là chiêu thức gì đều bị ánh đao của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ tiêu diệt. Loại hồng luyện này thật quá kinh khủng.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ không ngừng tiến công, đao pháp ở giữa thiên địa công kích về phía Lục Nguyên, Lục Nguyên trong nhất thời rơi vào tình cảnh nguy hiểm, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cười dài nói:
- Ngươi không phải muốn thắng thật đẹp sao, hiện tại không những không thắng đẹp nổi mà còn phải chết ở dưới đao của ta.
- Ta nói thắng ngươi thật đẹp thì sẽ thắng thật đẹp.
Lục Nguyên quát dài một tiếng.
- Con vịt chết rồi còn mạnh miệng.
Hoang Ôn Văn Minh phó chủ quát dài một tiếng sau đó hắn tiếp tục tiến công về phía Lục Nguyên, trong nhất thời chiếm hết thượng phong, mấy lần đánh trúng Lục Nguyên nhưng đều là do Lục Nguyên dùng phù sinh nhược mộng rời đi, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ đang nghĩ ngợi biện pháp phá phù sinh nhược mộng hắn không tin mình không phá được.
Trong lúc hắn đang trầm tư làm sao để phá phù sinh nhược mộng thì Lục Nguyên đã phát ra một đạo kiếm quang tràn ngập thiên địa.
Đạo kiếm quang này giống như ánh đao quang của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ vậy, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ phát hiện ra có chuyện không bình thường, y phát hiện ra Lục Nguyên đã mô phỏng chiêu thức của mình, tuy nhiên y cũng không để trong lòng mông phỏng thì sao có thể hơn bản gốc à?
Viễn cổ hồng thủy va chạm vào viễn cổ kiếm quang.
Trong tích tắc trải qua hơn trăm vạn lần đối kích, ánh đao của viễn cổ hồng thủy bị kiếm quang viễn cổ hồng thủy thôn tính tiêu diệt.
Mô phỏng còn mạnh hơn cả bản gốc?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.