Chương 863: Độn thổ(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
28/05/2013
Người đàn bà thật phiền phức! Rõ ràng mình không chọc vào mà cứ tìm tới mình, cố tình kết tinh phòng ngự thứ mười bảy cách không xa, dường như có người nhắm ngya nó rồi, không rảnh dây dưa với người phụ nữ này. Lục Nguyên không chúc khách sáo một kiếm đâm ra, phá kiếm chiêu mới rồi của Nguyệt Phương Hoa.
Nhưng Nguyệt Phương Hoa vẫn quấn quýt không dứt, phiền phức!
Lục Nguyên liên tục đạp hai cước!
Cước thứ nhất vừa lúc đạp vào bộ ngực to của Nguyệt Phương Hoa. Ngực của Nguyệt Phương Hoa to khiến cánh đàn ông thèm nhỏ dãi, có mấy gã đàn ông có sờ qua, mà đệ Nguyệt Phương Hoa cũng tự sờ. Nhưng dù là ai khi sờ thì cẩn thận nhẹ nhàng, cảm giác nó là thần vật vô thượng. Nhưng nay Lục Nguyên không chút khách sáo một cước vừa nặng vừa nhanh, mạnh đạp vào bộ ngực của Nguyệt Phương Hoa, làm ả đau đớn vô cùng.
Cước thứ hai là đạp lên mặt Nguyệt Phương Hoa. Khuôn mặt Nguyệt Phương Hoa quyến rũ mà ma mị, bình thường không biết khiến bao gã đàn ông điên đảo tâm hồn, nhưng bây giờ bị Lục Nguyên một cước đạp ngya mặt, đế giáy và khuôn mặt trắng nõn tiếp xúc hoàn mỹ, lực lượng to lớn đạp trên mặt Nguyệt Phương Hoa khiến ả đau nhức vô cùng, mũi bị đạp méo.
Nguyệt Phương Hoa sắp tức điên rồi!
Lục Nguyên ra hai cước đạp quá gắt, một cước ngya ngực một cước vào mặt, toàn là chỗ Nguyệt Phương Hoa tự hào mà hắn không chút nương chân đạp, làm ả ghi hạn hắn. Nhưng Nguyệt Phương Hoa không phải đồ ngu, ả biết mình không là đối thủ của Lục Nguyên, nhưng vậy thì sao! Nguyệt Phương Hoa là người vừa xinh vừa mị lại biết dụ dỗ người, có mấy tình phu, mỗi tình phu thực lực đều khủng bố. Nguyệt Phương Hoa đã tính hết rồi, chắc chắn phải kiếm tình phu dạy cho Lục Nguyên một trân, không để hắn nằm dưới chân trắng nõn của ả chà đạp là tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
Đàn ông và đàn bà không giống nhau. Đàn ông thua đa số muốn biến mạnh về trả thù đối thủ.
Đàn bà giống Nguyệt Phương Hoa là muốn sau này tìm tình phu trả thù Lục Nguyên.
Lục Nguyên không rảnh để ý Nguyệt Phương Hoa, lúc này khối kết tinh phòng ngự thứ mười bảy vào tay, lập tức cái thứ mười tám cũng tới tay.
Rất nhanh trên không trung kết tinh phòng ngự nhánh cây đã bị xử lý gần xong hết.
Lúc này kết tinh phòng ngự thân cây 1k1m là rực rỡ nhất, dài cỡ hai trăm trượng. Kiếm Hùng, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma thì kém hơn, ánh sáng xanh dài rộng cỡ một trăm sáu mươi trượng.
Kế là Lục Nguyên, ánh sáng xanh dưới chân cỡ một trăm hai mươi trượng. Rồi kế nữa là Nguyệt Phương Hoa, Đồ Cương cỡ một trăm trượng.
Kiếm Tham có ánh sáng xanh bảy mươi trượng, kém một bước.
Kiếm Linh Đế Cơ là ánh sáng xanh ba mươi trượng.
Giống Yến Thu Nguyệt cơ bản là ít nhất, chỉ là ánh sáng xanh cỡ mấy trượng thôi.
Đương nhiên cỡ như Hiên Viên Lệnh là không có cả một trượng. Trước mặt nhiều đệ tử trung tâm tinh anh gã không cướp được một khối kết tinh phòng ngự.
Đây là chân chính Kiếm Môn đệ tử trung tâm tranh hùng!
Vô số cao thủ kiếm đạo giao đấu tại đây!
Chiến đấu vô cùng kịch liệt!
Lúc này mỗi người ra tay không chỉ vì tranh đoạt kết tinh phòng ngự, càng vì biểu hiện mình mạnh hơn, để lọt vào mắt Kiếm Chủ, sau này thành đại nhân vật Kiếm Môn.
Vị trí chí tôn là mỗi người truy cầu.
Sau khi kết tinh phòng ngự nhánh cây vỡ rồi thì hơi tạm dừng nghỉ ngơi một lúc.
Hiện tại nhiều người đều ăn đan dược hồi phục pháp lực.
Trong đám người chỉ mình Lục Nguyên là không ăn đan dược mà uống rượu.
Lúc này còn có rảnh rỗi uống rượu xem như đặc biệt.
Nhưng con người Lục Nguyên đó giờ là trong tình huống nào cũng uống rượu hết.
Lục Nguyên hỏi Yến Thu Nguyệt bên cạnh:
- Yến sư tỷ, hỏi một chuyện, trong những yêu thú có loại giỏi chui xuống đất không?
Yến Thu Nguyệt gật đầu đáp:
- Đương nhiên là có. Ta nhớ trong Ký Yêu Bạc của xích pháp cổ văn minh có ghi chép một loại yêu thú, chính là Tam Đầu Xuyên Địa Long. Loại Tam Đầu Xuyên Địa Long này thường núp dưới đất.
Thái Sử Bi ở bên cạnh nói:
- Chính vì có yêu thú giỏi chui xuống đất nên kết tinh phòng ngự kiếm đạo thụ là dưới đất cũng có rễ cây, nếu không thì chắc chắn yêu thú sẽ từ dưới lẻn vào.
*Ầm!*
Chính lúc này, mặt đất nhẹ rung rinh.
Lục Nguyên nhìn hướng Đại Địa Bá Long vô cùng to lớn. Mỗi lần con Đại Địa Bá Long di chuyển là sẽ khiến động đất. Nhưng dường như con Đại Địa Bá Long đó không nhúc nhích, vậy mới nãy tiếng nổ đến từ đâu! Lục Nguyên lấy làm lạ.
Thái Sử Bi lên tiếng:
- Là kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất bắt đầu tan vỡ, lát nữa mọi người phải đi tìm kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất dưới đất.
Lục Nguyên ngẩn ra:
- Kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất?
Lục Nguyên chợt phát hiện lần này so với hai lần trước, kết tinh phòng ngự thân cây, kết tinh phòng ngự nhánh cây rất khác biệt.
Dù là kết tinh phòng ngự thân cây hay kết tinh phòng ngự nhánh cây, dù là hình dạng gì đều trông thấy được.
Còn kết tinh phòng ngự rễ cây thì không thấy gì cả.
- Đúng vậy, là nhìn không thấy.
Thái Sử Bi nói:
- Đây cũng là chỗ khó của kết tinh phòng ngự rễ cây. Kết tinh phòng ngự rễ cây là sâu dưới đất ngàn trượng, mấy ngàn trượng. Dưới đất không dễ đào, dù là độn địa thuật lẻn xuống cũng rất khó tìm ra kết tinh phòng ngự rễ cây.
- Cơ bản cửa này cực kỳ khó khăn.
Lục Nguyên chợt phát hiện một việc khiến mình lúng túng, hỏi:
- Độn địa thuật? Pháp thuật?
- Đúng vậy, pháp thuật.
Thái Sử Bi nhìn Lục Nguyên, phát hiện giọng điệu của hắn là lạ.
- A, ta không biết độn địa thuật
Lục Nguyên tự hiểu bản thân, biết pháp thuật chỉ chừng mười cái, cơ bản là thủy kính thuật, từ kính thuật, vọng viễn các loại pháp thuật đơn giản.
Thái Sử Bi ngây ngẩn, nói:
- Độn địa thuật mà cũng không biết! Độn địa thuật rất đơn giản đấy, nhưng không sao, bây giờ ngươi có thể học.
Thái Sử Bi lập tức lấy ra một khối ngọc giản, thần thức quét ngọc giản ghi chép độn địa thuật. Lục Nguyên bất đắc dĩ, vì càng nhiều kết tinh phòng ngự, chỉ đành học độn địa thuật ngay tại chỗ.
Độn địa thuật này không có gì khác, xem pháp quyết khá đơn giản.
Lục Nguyên xem xong pháp quyết bắt đầu học độn địa thuật.
- Độn!
Lục Nguyên kêu một chữ 'độn' trong độn địa thuật, hét rất hùng hồn.
Bùm! Nặng nề đập xuống đất, Lục Nguyên bắn ngược trở lại. Nghe nói độn địa thuật là pháp thuật khá đơn giản, xem ra năng lực học pháp thuật của mình không tốt lắm, là căn bệnh nhỏ từ Hoa Sơn đến nay.
Hết cách, thử lại.
- Độn!
Tiếp tục la rất hùn hồn.
Nhưng lần nữa thất bại, lại bị bắn ngược.
Lục Nguyên tiếp tục thử độn địa thuật, nhưng hết lần này đến lần khác thất bịa. Mới bắt đầu Lục Nguyên luyện độn địa thuật thì không mấy ai chú ý, nhưng hắn liên tục thất bại mấy chục lần khiến rất nhiều người nhìn sang. Mọi người vốn chờ kết tinh phòng ngự dưới đất hoàn toàn tan vỡ, kết quả vừa lúc xem Lục Nguyên tập độn địa thuật.
- Ủa, bây giờ mới học độn địa thuật, mắc cười quá.
- Đúng thế, thú vị ghê.
Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên là người duy nhất trong cả đám không biết độn địa thuật.
Hơn bữa bình thường người ta học độn địa thuật cực kỳ nhanh, Lục Nguyên học mấy chục lần vẫn không được, khiến đám người xung quanh buồn cười, thầm nhủ về kiếm thuật Lục Nguyên thiên phú bá đạo, nhưn thiên phú về pháp thuật thì không được. Đương nhiên mọi người chỉ tạm thời vui thôi chứ hiểu rõ, nhiều không bằng tinh, Lục Nguyên chỉ cần có thiên phú kiếm thuật bá đạo là đủ rồi.
Nhưng Nguyệt Phương Hoa vẫn quấn quýt không dứt, phiền phức!
Lục Nguyên liên tục đạp hai cước!
Cước thứ nhất vừa lúc đạp vào bộ ngực to của Nguyệt Phương Hoa. Ngực của Nguyệt Phương Hoa to khiến cánh đàn ông thèm nhỏ dãi, có mấy gã đàn ông có sờ qua, mà đệ Nguyệt Phương Hoa cũng tự sờ. Nhưng dù là ai khi sờ thì cẩn thận nhẹ nhàng, cảm giác nó là thần vật vô thượng. Nhưng nay Lục Nguyên không chút khách sáo một cước vừa nặng vừa nhanh, mạnh đạp vào bộ ngực của Nguyệt Phương Hoa, làm ả đau đớn vô cùng.
Cước thứ hai là đạp lên mặt Nguyệt Phương Hoa. Khuôn mặt Nguyệt Phương Hoa quyến rũ mà ma mị, bình thường không biết khiến bao gã đàn ông điên đảo tâm hồn, nhưng bây giờ bị Lục Nguyên một cước đạp ngya mặt, đế giáy và khuôn mặt trắng nõn tiếp xúc hoàn mỹ, lực lượng to lớn đạp trên mặt Nguyệt Phương Hoa khiến ả đau nhức vô cùng, mũi bị đạp méo.
Nguyệt Phương Hoa sắp tức điên rồi!
Lục Nguyên ra hai cước đạp quá gắt, một cước ngya ngực một cước vào mặt, toàn là chỗ Nguyệt Phương Hoa tự hào mà hắn không chút nương chân đạp, làm ả ghi hạn hắn. Nhưng Nguyệt Phương Hoa không phải đồ ngu, ả biết mình không là đối thủ của Lục Nguyên, nhưng vậy thì sao! Nguyệt Phương Hoa là người vừa xinh vừa mị lại biết dụ dỗ người, có mấy tình phu, mỗi tình phu thực lực đều khủng bố. Nguyệt Phương Hoa đã tính hết rồi, chắc chắn phải kiếm tình phu dạy cho Lục Nguyên một trân, không để hắn nằm dưới chân trắng nõn của ả chà đạp là tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
Đàn ông và đàn bà không giống nhau. Đàn ông thua đa số muốn biến mạnh về trả thù đối thủ.
Đàn bà giống Nguyệt Phương Hoa là muốn sau này tìm tình phu trả thù Lục Nguyên.
Lục Nguyên không rảnh để ý Nguyệt Phương Hoa, lúc này khối kết tinh phòng ngự thứ mười bảy vào tay, lập tức cái thứ mười tám cũng tới tay.
Rất nhanh trên không trung kết tinh phòng ngự nhánh cây đã bị xử lý gần xong hết.
Lúc này kết tinh phòng ngự thân cây 1k1m là rực rỡ nhất, dài cỡ hai trăm trượng. Kiếm Hùng, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma thì kém hơn, ánh sáng xanh dài rộng cỡ một trăm sáu mươi trượng.
Kế là Lục Nguyên, ánh sáng xanh dưới chân cỡ một trăm hai mươi trượng. Rồi kế nữa là Nguyệt Phương Hoa, Đồ Cương cỡ một trăm trượng.
Kiếm Tham có ánh sáng xanh bảy mươi trượng, kém một bước.
Kiếm Linh Đế Cơ là ánh sáng xanh ba mươi trượng.
Giống Yến Thu Nguyệt cơ bản là ít nhất, chỉ là ánh sáng xanh cỡ mấy trượng thôi.
Đương nhiên cỡ như Hiên Viên Lệnh là không có cả một trượng. Trước mặt nhiều đệ tử trung tâm tinh anh gã không cướp được một khối kết tinh phòng ngự.
Đây là chân chính Kiếm Môn đệ tử trung tâm tranh hùng!
Vô số cao thủ kiếm đạo giao đấu tại đây!
Chiến đấu vô cùng kịch liệt!
Lúc này mỗi người ra tay không chỉ vì tranh đoạt kết tinh phòng ngự, càng vì biểu hiện mình mạnh hơn, để lọt vào mắt Kiếm Chủ, sau này thành đại nhân vật Kiếm Môn.
Vị trí chí tôn là mỗi người truy cầu.
Sau khi kết tinh phòng ngự nhánh cây vỡ rồi thì hơi tạm dừng nghỉ ngơi một lúc.
Hiện tại nhiều người đều ăn đan dược hồi phục pháp lực.
Trong đám người chỉ mình Lục Nguyên là không ăn đan dược mà uống rượu.
Lúc này còn có rảnh rỗi uống rượu xem như đặc biệt.
Nhưng con người Lục Nguyên đó giờ là trong tình huống nào cũng uống rượu hết.
Lục Nguyên hỏi Yến Thu Nguyệt bên cạnh:
- Yến sư tỷ, hỏi một chuyện, trong những yêu thú có loại giỏi chui xuống đất không?
Yến Thu Nguyệt gật đầu đáp:
- Đương nhiên là có. Ta nhớ trong Ký Yêu Bạc của xích pháp cổ văn minh có ghi chép một loại yêu thú, chính là Tam Đầu Xuyên Địa Long. Loại Tam Đầu Xuyên Địa Long này thường núp dưới đất.
Thái Sử Bi ở bên cạnh nói:
- Chính vì có yêu thú giỏi chui xuống đất nên kết tinh phòng ngự kiếm đạo thụ là dưới đất cũng có rễ cây, nếu không thì chắc chắn yêu thú sẽ từ dưới lẻn vào.
*Ầm!*
Chính lúc này, mặt đất nhẹ rung rinh.
Lục Nguyên nhìn hướng Đại Địa Bá Long vô cùng to lớn. Mỗi lần con Đại Địa Bá Long di chuyển là sẽ khiến động đất. Nhưng dường như con Đại Địa Bá Long đó không nhúc nhích, vậy mới nãy tiếng nổ đến từ đâu! Lục Nguyên lấy làm lạ.
Thái Sử Bi lên tiếng:
- Là kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất bắt đầu tan vỡ, lát nữa mọi người phải đi tìm kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất dưới đất.
Lục Nguyên ngẩn ra:
- Kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất?
Lục Nguyên chợt phát hiện lần này so với hai lần trước, kết tinh phòng ngự thân cây, kết tinh phòng ngự nhánh cây rất khác biệt.
Dù là kết tinh phòng ngự thân cây hay kết tinh phòng ngự nhánh cây, dù là hình dạng gì đều trông thấy được.
Còn kết tinh phòng ngự rễ cây thì không thấy gì cả.
- Đúng vậy, là nhìn không thấy.
Thái Sử Bi nói:
- Đây cũng là chỗ khó của kết tinh phòng ngự rễ cây. Kết tinh phòng ngự rễ cây là sâu dưới đất ngàn trượng, mấy ngàn trượng. Dưới đất không dễ đào, dù là độn địa thuật lẻn xuống cũng rất khó tìm ra kết tinh phòng ngự rễ cây.
- Cơ bản cửa này cực kỳ khó khăn.
Lục Nguyên chợt phát hiện một việc khiến mình lúng túng, hỏi:
- Độn địa thuật? Pháp thuật?
- Đúng vậy, pháp thuật.
Thái Sử Bi nhìn Lục Nguyên, phát hiện giọng điệu của hắn là lạ.
- A, ta không biết độn địa thuật
Lục Nguyên tự hiểu bản thân, biết pháp thuật chỉ chừng mười cái, cơ bản là thủy kính thuật, từ kính thuật, vọng viễn các loại pháp thuật đơn giản.
Thái Sử Bi ngây ngẩn, nói:
- Độn địa thuật mà cũng không biết! Độn địa thuật rất đơn giản đấy, nhưng không sao, bây giờ ngươi có thể học.
Thái Sử Bi lập tức lấy ra một khối ngọc giản, thần thức quét ngọc giản ghi chép độn địa thuật. Lục Nguyên bất đắc dĩ, vì càng nhiều kết tinh phòng ngự, chỉ đành học độn địa thuật ngay tại chỗ.
Độn địa thuật này không có gì khác, xem pháp quyết khá đơn giản.
Lục Nguyên xem xong pháp quyết bắt đầu học độn địa thuật.
- Độn!
Lục Nguyên kêu một chữ 'độn' trong độn địa thuật, hét rất hùng hồn.
Bùm! Nặng nề đập xuống đất, Lục Nguyên bắn ngược trở lại. Nghe nói độn địa thuật là pháp thuật khá đơn giản, xem ra năng lực học pháp thuật của mình không tốt lắm, là căn bệnh nhỏ từ Hoa Sơn đến nay.
Hết cách, thử lại.
- Độn!
Tiếp tục la rất hùn hồn.
Nhưng lần nữa thất bại, lại bị bắn ngược.
Lục Nguyên tiếp tục thử độn địa thuật, nhưng hết lần này đến lần khác thất bịa. Mới bắt đầu Lục Nguyên luyện độn địa thuật thì không mấy ai chú ý, nhưng hắn liên tục thất bại mấy chục lần khiến rất nhiều người nhìn sang. Mọi người vốn chờ kết tinh phòng ngự dưới đất hoàn toàn tan vỡ, kết quả vừa lúc xem Lục Nguyên tập độn địa thuật.
- Ủa, bây giờ mới học độn địa thuật, mắc cười quá.
- Đúng thế, thú vị ghê.
Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên là người duy nhất trong cả đám không biết độn địa thuật.
Hơn bữa bình thường người ta học độn địa thuật cực kỳ nhanh, Lục Nguyên học mấy chục lần vẫn không được, khiến đám người xung quanh buồn cười, thầm nhủ về kiếm thuật Lục Nguyên thiên phú bá đạo, nhưn thiên phú về pháp thuật thì không được. Đương nhiên mọi người chỉ tạm thời vui thôi chứ hiểu rõ, nhiều không bằng tinh, Lục Nguyên chỉ cần có thiên phú kiếm thuật bá đạo là đủ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.