Chương 1375: Giết Tiên Chi Tử ( thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
11/09/2013
Cái gọi là Tiên vô tung lại là kỳ công xếp thứ năm trong thập đại kỳ công của Tiên Cổ Văn Minh.
Thật ra kỳ công Vân Vô Tướng xếp thứ mười một đã là rất lợi hại rồi, chẳng quả bị bổn mạng của Lục Nguyên khắc chế mà thôi.
Mà Tiên vô tung xếp thứ năm lại càng lợi hại.
Trong thập đại kỳ công của Tiên Cổ Văn Minh, đứng trước Tiên vô tung đều là những công pháp mang tính công kích. Mà Tiên vô tung lại là một công pháp bảo vệ tính mạng, được xếp thứ năm chứng tỏ Tiên vô tung có thể được coi là công pháp bảo vệ tính mạng mạnh nhất của Tiên Cổ Văn Minh. Công pháp này cũng vô cùng nổi danh tại Di Thất Chi Địa.
Lập tức Tiên Chi Tử biến mất trong không trung.
Không có mây, cũng không có sương mù, không có di động không gian, không có biến hóa thời gian. Tất cả đều không có nhưng lại cũng chẳng còn bóng dáng của Tiên Chi Tử.
Đây là công pháp gì?
Lục Nguyên không khỏi giật mình.
Chẳng qua bản năng hắn cảm giác được Tiên Chi Tử cũng không rời đi mà vẫn ở bên cạnh mình. Loại công pháp này của hắn tuy có thể khiến người khác không phát hiện ra nhưng cũng không được di chuyển quá nhanh. Chẳng qua cứ như vậy thì một lúc nữa Tiên Chi Tử sẽ chạy mất, mà mình tuyệt đối không thể để đối phương trốn thoát.
Nhưng hắn hoàn toàn không thể phát hiện ra Tiên Chi Tử thì cũng không thể nào bắt được đối phương. Lục Nguyên tuy cũng rất nhiều giết Tiên Chi Tử, liền vung kiếm lên khắp hư không, hầu như đâm vào từng điểm trên không trung trung. Tuy vậy hắn vẫn không đánh trúng Tiên Chi Tử. Tất cả các địa phương hắn đều đâm trong nháy mắt. Thứ này rõ ràng không phải là chướng nhãn pháp.
Đúng rồi. Linh quang lóe lên trong óc Lục Nguyên. Hắn đã hiểu rõ một chuyện.
Năm đó Yến Thương Thiên luyện tâm kiếm là muốn đối phó với người của Tiên Cổ Văn Minh. Yến Thương Thiên và Tiên Cổ Văn Minh có thù lớn, lúc đó không rõ phải luyện tâm kiếm thế nào nhưng bây giờ Lục Nguyên lại hiểu rõ rồi. Tâm kiếm chính là để đối phó với tuyệt học bỏ chạy đệ nhất này của Tiên Cổ Văn Minh.
Tâm kiếm, chỗ nào có tâm thì chỗ đó có kiếm tồn tại.
Tâm muốn giết thì kiếm sẽ giết.
Lục Nguyên lúc đó đã từng học tâm kiếm, chẳng qua mới chỉ ở trạng thái tiểu thành mà thôi.
Hắn cũng chỉ có thể thử một lần. Nghĩ tới Tiên vô tung năm đó xếp hàng thứ năm trong thập đại kỳ công của Tiên Cổ Văn Minh thì Tiên Chi Tử cũng chưa chắc đã có thể luyện tới đại thành. Kỳ thật nếu có thời gian thì Tiên Chi Tử thật sự có thể luyện Tiên vô tung tới đại thành được. Nhưng bản thân Tiên vô tung là công pháp Văn Minh Cảnh, chỉ có tới Văn Minh Cảnh thì mới tập luyện được cho nên Tiên Chi Tử cũng chỉ luyện đạt tiểu thành một thôi.
Lục Nguyên hít sâu một hơi, cầm Dưỡng Ngô Tiên Kiếm trong tay. Bởi vì Dưỡng Ngô Tiên Kiếm chính là thanh kiếm chiếm vị trí quan trọng nhất trong lòng hắn. Những thanh kiếm khác, dù là Viên Cực Thần Kiếm cũng không thể hoàn toàn dung hợp với tâm của hắn.
Nhân tĩnh, kiếm tĩnh, tâm tĩnh!
Tâm kiếm!
Tâm vô cùng bình tĩnh, tựa như một mặt hồ phẳng lặng. Đột nhiên mặt hồ động, tựa như vang lên tiếng gió thổi.
Rốt cục đây là gió động, hồ động hay tâm động?
Kỳ thực là gió động mà cũng là hồ động, cũng là tâm động.
Thật ra nó cũng không phải là phong động, cũng không phải là hồ động, cũng không phải tâm động.
Tâm động mà bất động, phong động mà cũng là bất động, có gì khác nhau không? Trong nháy mắt Lục Nguyên chém tới một kiếm.
Một kiếm này là một kiếm trong tâm, hoàn toàn phát huy ra uy lực của Tâm Chi Thiết Tắc.
Một kiếm này di chuyển rất nhanh!
Mà một kiếm này sau khi đánh ra, trong nháy mắt đã đâm trúng trái tim Tiên Chi Tử. Kiếm khí bao trùm thiên địa đâm thẳng vào trái tím Tiên Chi Tử, trong nháy mắt đã đánh nát triệt để trái tim Tiên Chi Tử, đồng thời cũng hủy đi tiên giới của hắn. Tiên Chi Tử mở mắt trống rỗng, thoáng hiện vẻ tuyệt vọng và không cam lòng:
- Vì sao? Vì sao ngươi lại có thể phá giải Tiên vô tung?
Tiên Chi Tử quát dài một tiếng, thét lớn với bầu trời:
- Ta là Tiên Chi Tử, ta là Khí Vận Thất Tử, sao ta có thể chết ở chỗ này chứ? Ta không cam lòng. Ta có thể thành Văn Minh Chi Chủ, muốn trở thành nhân vật cường đại nhất trong thiên địa. Ta không thể chết ở chỗ này được.
Tiên Chi Tử mặc dù gào thét điên cuồng nhưng cũng phát hiện ra bản thân càng ngày càng vô lực.
Lục Nguyên nhìn về phía Tiên Chi Tử.
Ta nghe được lúc đó Hoàng Ôn Văn Minh Phó chú nói với ngươi về Ma Chi Văn Minh Chi Chủ và Pháp bảo văn minh. Chuyện này rốt cục là sao?
Lục Nguyên hỏi. Hắn đã nghe được đề tài này hai lần cho nên giờ mới hỏi.
Tiên Chi Tử nhìn Lục Nguyên:
- Hóa ra ngươi đã ở đó và đi theo ta từ sớm rồi. Ha ha ha, ngươi muốn biết chuyện này thì ta sẽ mạn phép không tiết lộ chuyện này cho ngươi.
Tiên Chi Tử nấc dài ba tiếng. Sinh mạng hắn đã tuyệt, lập tức chết ở nơi này. Đây là người đầu tiên trong Khí Vận Thất Tử chết trong tay Lục Nguyên. Hiện tại đã rất lâu không nghe nói tới tin tức của Kiếm Chi Tử, cũng không biết Kiếm Chi Tử thế nào rồi. Lục Nguyên tất nhiên không biết tin Kiếm Chi Tử đã chết.
Hắn cũng lần đầu chém giết được tồn tại cấp bậc Khí Vận Thất Tử, mặc dù đã giết cả Văn Minh Cảnh nhưng giết Khí Vận Thất Tử lại là lần đầu tiên. Hắn vung tay một cái, phát hiện ra linh thạch thiên giai trên đỉnh đẩu Tiên Chi Tử cũng không ít, có năm mươi tia. Một người vừa mới tiến vào Văn Minh Cảnh đã có năm mươi tia linh thạch thiên giai, Tiên Chi Tử đúng là rất giàu có.
Lục Nguyên cũng lập tức tìm thấy một số tài nguyên khác. Hắn tìm thấy phân thân chữ Đổ. Đây là phân thân chữ Đổ thứ hai của Lục Nguyên. Hắn đã lâu lắm rồi chưa thăng cấp phân thân chữ Đổ, lập tức không khách khí mà dung hợp phân thân chữ Đổ này với cái của mình. Trong nháy mắt Lục Nguyên đã dung hợp thành công. Lúc này phân thân chữ Đổ bốn phần tỏa sáng lấp lánh. Có phân thân chữ Đổ bốn phần, hiện tại chỉ tiếc là không thể nào đi tới Đổ Tiên Đảo, nếu không thì Đổ Tiên Đảo chắc cũng còn ai là đối thủ của mình. Trong nháy mắt Lục Nguyên đã nghĩ tới một việc. Đổ Tiên Đảo không cho người đạt Văn Minh Cảnh tiến vào đánh bạc, chỉ đồng ý cho người dưới Văn Minh Cảnh tiến vào. Trong chuyện này tất nhiên có điều cổ quái. Thế đạo hay quy tắc thiên địa gì lại không cho người đạt Văn Minh Cảnh đi làm chuyện vô nghĩa. Quy tắc của thiên địa là thứ gì chứ? Đạt tới Văn Minh Cảnh, quy tắc thiên địa lại tổ hợp một lần nữa, không có bất kỳ địa vực nào có thể ngăn cản. nói như vậy thì nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một khả năng, đó là chủ nhân của Đổ Tiên Đảo chỉ sợ là một nhân vật Văn Minh Cảnh, hơn nữa cũng là một nhân vật tương đối có thực lực, tuyệt đối không thấp hơn một thủ lĩnh văn minh cấp Văn Minh Phó chủ bình thường.
Đồng thời Lục Nguyên còn đang tìm kiếm các sự vật khác. Tiên Chi Tử cũng có không ít thứ tốt, ví dụ như bí kíp Vân Vô Tướng. Vân Vô Tướng này tương đối hợp với bổn mạng của hắn. Lục Nguyên lập tức tế luyện Vân Vô Tướng, giấu mình trong mây mờ. Ở nơi đó bản thân hắn có thể di chuyển khắp nơi, mây bất diệt thì hắn bất diệt. Đây là một công pháp lẩn trốn nhưng cũng là một công pháp tấn công, cũng không phải chỉ có dùng để giữ mạng, đến lúc hắn có thể dùng.
Thật ra kỳ công Vân Vô Tướng xếp thứ mười một đã là rất lợi hại rồi, chẳng quả bị bổn mạng của Lục Nguyên khắc chế mà thôi.
Mà Tiên vô tung xếp thứ năm lại càng lợi hại.
Trong thập đại kỳ công của Tiên Cổ Văn Minh, đứng trước Tiên vô tung đều là những công pháp mang tính công kích. Mà Tiên vô tung lại là một công pháp bảo vệ tính mạng, được xếp thứ năm chứng tỏ Tiên vô tung có thể được coi là công pháp bảo vệ tính mạng mạnh nhất của Tiên Cổ Văn Minh. Công pháp này cũng vô cùng nổi danh tại Di Thất Chi Địa.
Lập tức Tiên Chi Tử biến mất trong không trung.
Không có mây, cũng không có sương mù, không có di động không gian, không có biến hóa thời gian. Tất cả đều không có nhưng lại cũng chẳng còn bóng dáng của Tiên Chi Tử.
Đây là công pháp gì?
Lục Nguyên không khỏi giật mình.
Chẳng qua bản năng hắn cảm giác được Tiên Chi Tử cũng không rời đi mà vẫn ở bên cạnh mình. Loại công pháp này của hắn tuy có thể khiến người khác không phát hiện ra nhưng cũng không được di chuyển quá nhanh. Chẳng qua cứ như vậy thì một lúc nữa Tiên Chi Tử sẽ chạy mất, mà mình tuyệt đối không thể để đối phương trốn thoát.
Nhưng hắn hoàn toàn không thể phát hiện ra Tiên Chi Tử thì cũng không thể nào bắt được đối phương. Lục Nguyên tuy cũng rất nhiều giết Tiên Chi Tử, liền vung kiếm lên khắp hư không, hầu như đâm vào từng điểm trên không trung trung. Tuy vậy hắn vẫn không đánh trúng Tiên Chi Tử. Tất cả các địa phương hắn đều đâm trong nháy mắt. Thứ này rõ ràng không phải là chướng nhãn pháp.
Đúng rồi. Linh quang lóe lên trong óc Lục Nguyên. Hắn đã hiểu rõ một chuyện.
Năm đó Yến Thương Thiên luyện tâm kiếm là muốn đối phó với người của Tiên Cổ Văn Minh. Yến Thương Thiên và Tiên Cổ Văn Minh có thù lớn, lúc đó không rõ phải luyện tâm kiếm thế nào nhưng bây giờ Lục Nguyên lại hiểu rõ rồi. Tâm kiếm chính là để đối phó với tuyệt học bỏ chạy đệ nhất này của Tiên Cổ Văn Minh.
Tâm kiếm, chỗ nào có tâm thì chỗ đó có kiếm tồn tại.
Tâm muốn giết thì kiếm sẽ giết.
Lục Nguyên lúc đó đã từng học tâm kiếm, chẳng qua mới chỉ ở trạng thái tiểu thành mà thôi.
Hắn cũng chỉ có thể thử một lần. Nghĩ tới Tiên vô tung năm đó xếp hàng thứ năm trong thập đại kỳ công của Tiên Cổ Văn Minh thì Tiên Chi Tử cũng chưa chắc đã có thể luyện tới đại thành. Kỳ thật nếu có thời gian thì Tiên Chi Tử thật sự có thể luyện Tiên vô tung tới đại thành được. Nhưng bản thân Tiên vô tung là công pháp Văn Minh Cảnh, chỉ có tới Văn Minh Cảnh thì mới tập luyện được cho nên Tiên Chi Tử cũng chỉ luyện đạt tiểu thành một thôi.
Lục Nguyên hít sâu một hơi, cầm Dưỡng Ngô Tiên Kiếm trong tay. Bởi vì Dưỡng Ngô Tiên Kiếm chính là thanh kiếm chiếm vị trí quan trọng nhất trong lòng hắn. Những thanh kiếm khác, dù là Viên Cực Thần Kiếm cũng không thể hoàn toàn dung hợp với tâm của hắn.
Nhân tĩnh, kiếm tĩnh, tâm tĩnh!
Tâm kiếm!
Tâm vô cùng bình tĩnh, tựa như một mặt hồ phẳng lặng. Đột nhiên mặt hồ động, tựa như vang lên tiếng gió thổi.
Rốt cục đây là gió động, hồ động hay tâm động?
Kỳ thực là gió động mà cũng là hồ động, cũng là tâm động.
Thật ra nó cũng không phải là phong động, cũng không phải là hồ động, cũng không phải tâm động.
Tâm động mà bất động, phong động mà cũng là bất động, có gì khác nhau không? Trong nháy mắt Lục Nguyên chém tới một kiếm.
Một kiếm này là một kiếm trong tâm, hoàn toàn phát huy ra uy lực của Tâm Chi Thiết Tắc.
Một kiếm này di chuyển rất nhanh!
Mà một kiếm này sau khi đánh ra, trong nháy mắt đã đâm trúng trái tim Tiên Chi Tử. Kiếm khí bao trùm thiên địa đâm thẳng vào trái tím Tiên Chi Tử, trong nháy mắt đã đánh nát triệt để trái tim Tiên Chi Tử, đồng thời cũng hủy đi tiên giới của hắn. Tiên Chi Tử mở mắt trống rỗng, thoáng hiện vẻ tuyệt vọng và không cam lòng:
- Vì sao? Vì sao ngươi lại có thể phá giải Tiên vô tung?
Tiên Chi Tử quát dài một tiếng, thét lớn với bầu trời:
- Ta là Tiên Chi Tử, ta là Khí Vận Thất Tử, sao ta có thể chết ở chỗ này chứ? Ta không cam lòng. Ta có thể thành Văn Minh Chi Chủ, muốn trở thành nhân vật cường đại nhất trong thiên địa. Ta không thể chết ở chỗ này được.
Tiên Chi Tử mặc dù gào thét điên cuồng nhưng cũng phát hiện ra bản thân càng ngày càng vô lực.
Lục Nguyên nhìn về phía Tiên Chi Tử.
Ta nghe được lúc đó Hoàng Ôn Văn Minh Phó chú nói với ngươi về Ma Chi Văn Minh Chi Chủ và Pháp bảo văn minh. Chuyện này rốt cục là sao?
Lục Nguyên hỏi. Hắn đã nghe được đề tài này hai lần cho nên giờ mới hỏi.
Tiên Chi Tử nhìn Lục Nguyên:
- Hóa ra ngươi đã ở đó và đi theo ta từ sớm rồi. Ha ha ha, ngươi muốn biết chuyện này thì ta sẽ mạn phép không tiết lộ chuyện này cho ngươi.
Tiên Chi Tử nấc dài ba tiếng. Sinh mạng hắn đã tuyệt, lập tức chết ở nơi này. Đây là người đầu tiên trong Khí Vận Thất Tử chết trong tay Lục Nguyên. Hiện tại đã rất lâu không nghe nói tới tin tức của Kiếm Chi Tử, cũng không biết Kiếm Chi Tử thế nào rồi. Lục Nguyên tất nhiên không biết tin Kiếm Chi Tử đã chết.
Hắn cũng lần đầu chém giết được tồn tại cấp bậc Khí Vận Thất Tử, mặc dù đã giết cả Văn Minh Cảnh nhưng giết Khí Vận Thất Tử lại là lần đầu tiên. Hắn vung tay một cái, phát hiện ra linh thạch thiên giai trên đỉnh đẩu Tiên Chi Tử cũng không ít, có năm mươi tia. Một người vừa mới tiến vào Văn Minh Cảnh đã có năm mươi tia linh thạch thiên giai, Tiên Chi Tử đúng là rất giàu có.
Lục Nguyên cũng lập tức tìm thấy một số tài nguyên khác. Hắn tìm thấy phân thân chữ Đổ. Đây là phân thân chữ Đổ thứ hai của Lục Nguyên. Hắn đã lâu lắm rồi chưa thăng cấp phân thân chữ Đổ, lập tức không khách khí mà dung hợp phân thân chữ Đổ này với cái của mình. Trong nháy mắt Lục Nguyên đã dung hợp thành công. Lúc này phân thân chữ Đổ bốn phần tỏa sáng lấp lánh. Có phân thân chữ Đổ bốn phần, hiện tại chỉ tiếc là không thể nào đi tới Đổ Tiên Đảo, nếu không thì Đổ Tiên Đảo chắc cũng còn ai là đối thủ của mình. Trong nháy mắt Lục Nguyên đã nghĩ tới một việc. Đổ Tiên Đảo không cho người đạt Văn Minh Cảnh tiến vào đánh bạc, chỉ đồng ý cho người dưới Văn Minh Cảnh tiến vào. Trong chuyện này tất nhiên có điều cổ quái. Thế đạo hay quy tắc thiên địa gì lại không cho người đạt Văn Minh Cảnh đi làm chuyện vô nghĩa. Quy tắc của thiên địa là thứ gì chứ? Đạt tới Văn Minh Cảnh, quy tắc thiên địa lại tổ hợp một lần nữa, không có bất kỳ địa vực nào có thể ngăn cản. nói như vậy thì nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một khả năng, đó là chủ nhân của Đổ Tiên Đảo chỉ sợ là một nhân vật Văn Minh Cảnh, hơn nữa cũng là một nhân vật tương đối có thực lực, tuyệt đối không thấp hơn một thủ lĩnh văn minh cấp Văn Minh Phó chủ bình thường.
Đồng thời Lục Nguyên còn đang tìm kiếm các sự vật khác. Tiên Chi Tử cũng có không ít thứ tốt, ví dụ như bí kíp Vân Vô Tướng. Vân Vô Tướng này tương đối hợp với bổn mạng của hắn. Lục Nguyên lập tức tế luyện Vân Vô Tướng, giấu mình trong mây mờ. Ở nơi đó bản thân hắn có thể di chuyển khắp nơi, mây bất diệt thì hắn bất diệt. Đây là một công pháp lẩn trốn nhưng cũng là một công pháp tấn công, cũng không phải chỉ có dùng để giữ mạng, đến lúc hắn có thể dùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.