Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1313: Hoang Ưng phó chủ văn minh (thượng)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

29/08/2013

Đúng vậy, phòng thủ ba mươi sáu chiêu, làm sao hắn không muốn phản kích cơ chứ. Từ trước tới giờ tính cách của Lục Nguyên đều là to gan lớn mật, cho nên hắn ngang nhiên phản kích.

Đây là một kiếm cực cô, cực độc, cực hàn, cực lãnh, cực tuyệt, cực diệt.

Đây là một kiếm cực tốc, cực ám, cực khủng, cực trí, cực vô, cực tử.

Dưới một kiếm này, không có đường tránh.

Hoang Ưng văn minh Phó chủ cũng phát hiện một kiếm này không có đường tránh, đây là một kiếm thế nào!

Hoang Ưng văn minh Phó chủ đột ngột trúng chiêu, một kiếm này trực tiếp chém lên bên trái khuôn mặt hắn.

Thành công rồi!

Lục Nguyên cũng biết giờ phút này hắn đã thành công.

Lúc này hắn đem tất cả pháp lực quán chú vào một kiếm, mười thành pháp lực, không đúng, còn cao hơn vậy nữa, mười một thành pháp lực, mười hai thành pháp lực, tất cả đều bạo phát ra! Bạo cho ta! Lục Nguyên quát dài một tiếng, toàn bộ pháp lực bạo phát, chỉ trong nháy mắt đã đánh lên mặt Hoang Ưng văn minh Phó chủ.

Tất cả pháp lực kích phá!

Lục Nguyên cảm giác chỗ mình đánh trúng cứng rắn đến cực điểm, nhưng tất cả pháp lực mình bạo phát vẫn phá được một tầng da, chỉ có điều sau đó lại không đánh trúng huyết nhục bên trong.

Đánh bị thương rồi!

Đánh bị thương rồi!

Lục Nguyên đánh thương Hoang Ưng văn minh Phó chủ!

Cái này!



Vốn thành tích cao nhất của việc giao thủ giữa cao thủ Văn Minh cảnh và dưới Văn Minh cảnh là Cổ Thủy thua sau ba mươi ba chiêu. Nhưng lần đó, Cổ Thủy là nhân vật đứng đầu Thiên bảng, bất kể hắn dùng thủ đoạn gì cũng không thương tổn được một sợi lông tơ của Lực Thánh văn minh Phó chủ. Mà hiện giờ, Lục Nguyên chẳng qua chỉ chống đỡ đến ba mươi sáu chiêu lại đã thương tổn được Hoang Ưng văn minh phó thủ, mà người này thì tuyệt đối không yếu hơn Lực Thánh văn minh Phó chủ, Lục Nguyên bây giờ tất nhiên đã mạnh hơn Cổ Thủy – người hùng bá vị trí đệ nhất Thiên bảng đương thời.

Nhưng rốt cuộc là bị thương đến mức nào?

Đông đảo Thiên bảng cự đầu không khỏi nhìn qua, phát hiện Lục Nguyên đã sớm lui lại. Hắn nào dám không lùi, nếu không lùi thì kiếm trong tay đã sớm bị phá hủy, đây còn là do hắn đã gia trì thêm vào. Nếu không phải như vậy thì Dưỡng Ngô kiếm đã sớm bị phá hủy rồi. Mà Hoang Ưng văn minh Phó chủ cũng không khỏi ngẩn ra, hắn sờ sờ mặt trái của mình.

Trên mặt trái có một vết thương bởi kiếm, thật ra cũng chẳng thể nói là vết thương, vẻn vẹn chỉ rách da một chút mà thôi, hơn nữa còn cực ngắn. Nhưng đối với Hoang Ưng văn minh Phó chủ mà nói thì đã vô cùng nhục nhã rồi. Hắn chưa từng chịu sự nhục nhã như vậy, hơn nữa nỗi nhục này đã không lau đi được nữa, về sau có nhiều Văn Minh cảnh tụ hội, chỉ cần nói một câu:

- Ngươi xem, đó chính là Hoang Ưng văn minh Phó chủ, kẻ bị Thế Giới cảnh đánh thương.

- Vậy cũng quá mất mặt a.

Văn Minh cảnh và Thế Giới cảnh chênh lệch quá lớn, Hoang Ưng văn minh Phó chủ có thể tưởng tượng hắn sẽ bị chê cười vĩnh viễn.

Hắn muốn Lục Nguyên chết, hơn nữa chết thật thảm. Lúc này đây hắn không dùng Ưng Yến Văn Minh Song Sát, loại tuyệt chiêu này cần phải lưu trữ, hắn tính dùng một tuyệt chiêu khác là “Vạn Ưng Văn Minh Sát Pháp”. Tuyệt chiêu này cũng cực kỳ hung mãnh, có thể đem người ta chia làm vạn phần, khuyết điểm duy nhất là đã bị kẻ địch cũ Vũ Yến văn minh Phó chủ nhìn thấy hai lần, mà cũng hơi yếu hơn Ưng Yến Văn Minh Song Sát, nhưng chỉ thế thôi là đủ rồi.

Hiện giờ, Hoang Ưng văn minh Phó chủ liền định dùng ra một chiêu này.

Hai tay hắn dường như muốn khuấy động thiên địa văn minh, văn minh khí tức sắc bén vô tận tụ tập trong tay hắn. Dấu vết văn minh xung quanh toàn bộ tụ tập lại, mà thiên quỹ văn minh cũng bắt đầu chớp lên dưới khí thế của tuyệt chiêu này. Cái gọi là văn minh thiên quy này là một chiêu thức của Văn Minh cảnh.

Văn minh thiên quỹ cơ bản là được sử dụng với người có thực lực thua xa mình, phần lớn là dùng cho Thế Giới cảnh.

Văn minh thiên quỹ này có tác dụng gì?

Nói như vậy, trong thời gian một Văn Minh cảnh hàng lâm, tiêu tốn một ít thời gian là có thể bày ra văn minh thiên quỹ ở một chỗ. Mà trong văn minh thiên quỹ, người không đạt tới Văn Minh cảnh căn bản không thể lao ra ngoài, chỉ có đường chết mà thôi. Thế Giới cảnh căn bản là không thể chạy khỏi văn minh thiên quỹ.

Trước khi hàng lâm thì Hoang Ưng văn minh Phó chủ đã tốn một ít thời gian bày ra văn minh thiên quỹ, Lục Nguyên không thể chạy thoát khỏi đây được. Bây giờ hắn bị Lục Nguyên chọc giận, muốn dùng ra tuyệt chiêu, văn minh thiên quỹ cũng bắt đầu chớp lên.

Khi văn minh thiên quỹ bắt đầu chớp lên, Lục Nguyên cũng lập tức động. Trong nháy mắt kéo ra vài đạo tàn ảnh, đám người còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã chạy ra khỏi văn minh thiên quỹ. Biến hóa như vậy làm cho Thiên bảng cự đầu xung quanh không khỏi ngẩn ra, đây tính là cái gì? Đang đánh hay mà lại chạy.



Hoang Ưng văn minh Phó chủ cũng không khỏi ngẩn ngơ, nhưng hắn là văn minh Phó chủ, lập tức liền suy nghĩ cẩn thận rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.

Thật ra lần chiến đấu với Văn Minh cảnh này của Lục Nguyên, đánh cực kỳ đặc sắc!

- Đặc sắc, thật đặc sắc!

Hoang Ưng văn minh Phó chủ tán thưởng một tiếng:

- Hay cho Lục Nguyên ngươi!

Hắn thấy mấy Thiên bảng cự đầu khác đang chẳng hiểu gì, không khỏi mỉm cười:

- Trong Thiên bảng xuất hiện một nhân vật, Vạn Sĩ Tịch Mịch, chắc ngươi cũng hiểu sơ sơ về biểu hiện trong trận chiến này của Lục Nguyên.

Vạn Sĩ Tịch Mịch còn đang mê hoặc, nhưng được Hoang Ưng văn minh Phó chủ nhắc nhở như vậy thì cũng lập tức hiểu được.

Hoang Ưng văn minh Phó chủ khoanh tay mà đứng, hắn vừa rồi còn cực hung cực ác, nhưng hiện giờ khí chất lại chuyển, sâu như biển khơi:

- Ở lúc bắt đầu, Lục Nguyên đã biết hắn tuyệt đối không phải đối thủ của ta, đồng thời chắc cũng đã dùng thần niệm cảm ứng được văn minh thiên quỹ xung quanh. Hắn biết mình không thoát khỏi đó được, cho nên liền nảy ra một kế.

- Bước đầu tiên, hắn giao thủ với ta, thi triển ra tất cả kiếm thuật của mình, trừ bỏ kiếm cuối cùng tổn thương được ta. Dưới tình huống như thế, hắn đã sắp chống đỡ không nổi, nhưng vẫn tuyệt đối không sử dụng một kiếm đó, thẳng cho đến lúc hắn đột phá trong lúc chiến đấu, cầm cự được ba mươi sáu chiêu không thua. Như vậy đã sớm vượt qua kỷ lục vốn có của Cổ Thủy, và cũng chọc giận được ta.

- Mặc dù lúc đó lửa giận của ta đang thịnh, nhưng còn không định dùng ra tuyệt chiêu Văn Minh cấp. Cho nên, ở chiêu thứ ba sáu thì lửa giận của ta đã thịnh, lộ ra sơ hở, lúc đó mới dùng ra một kiếm tuyệt sát cuối cùng đó khiến ta bị thương. Thật ra ba mươi sáu chiêu đầu kia đều là vì làm đệm cho một kiếm đó, đều là vì chọc giận ta.

- Mà hắn dùng ra một kiếm tuyệt sát, khiến ta bị thương, lại đem lửa giận của ta đẩy đến cực điểm. Mục đích của hắn là muốn ta sử dụng ra tuyệt chiêu văn minh cấp, mà nếu ta sử dụng thì tự nhiên sẽ tạo ra một lỗ hổng tại văn minh thiên quỹ xung quanh, hắn cũng liền thuận lợi đào tẩu.

Hoang Ưng văn minh Phó chủ chậm rãi nói:

- Từng bước, từng bước một, hay cho Lục Nguyên, thật sự là một chiến thuật thông minh. Hơn nữa vừa gặp ta mà đã nghĩ ra chiến thuật như vậy, rồi còn cho ta một vố để đào tẩu, hay cho Lục Nguyên!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook