Chương 358: Huyết Khố động(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Đó là một cửa lớn hình tròn màu huyết, trên đó khắc đầy cấm pháp, cấm pháp này e rằng nhiều bằng vạn trượng, so với Huyết Võ động còn khó vượt qua hơn nhiều, mơ hồ có Hồng sắc huyết hồng tán tràn ra.
Lục Nguyên đi theo sau những trưởng lão của Huyết Kiếm môn, đi vào trong Huyết Khố động. Vốn việc đi vào Huyết Khố động còn có kiểm tra, nhưng vì Lục Nguyên đi nheo những trương lão của Huyết Kiếm môn, còn nói mấy câu, làm cho người giữ cử tưởng rằng Lục Nguyên cũng là người cùng với đám người này, còn những người này thì cũng tưởng Lục Nguyên là người của Huyết Kiếm môn. Bởi vì Huyết Kiếm môn người nhiều vô kể, không quen biết nhau cũng là chuyện bình thường.
Cứ như vậy hắn đã vào được trong Huyết Khố động, phát hiện động này chia làm hai động trong và ngoài. Cửa lớn của động trong đóng chặt, cấm pháp trên cửa thì nhiều vô kể, còn động ngoài thì rất rộng lớn, phải bằng mấy quảng trường. trên vách tường thì đều là Huyết hồng sắc mà chủ môn nhân của Huyết Kiếm môn lưu lại.
Dò xét tình hình bên trong xong, Lục Nguyên nhìn lại, đúng là có nhiều trưởng lão, đệ tử của Huyết Kiếm môn pháp lực yếu, hiện tại tránh nạn ở đây còn có một người, người này dung mạo không nhìn rõ lắm, không phải là mắt của Lục Nguyên không tốt mà người này như thể là ảo mộng vậy, căn bản là khiến người ta không thể nhìn rõ được. Không biết dung nhan của y như thế nào, thậm chí là nam hay nữ cũng không biết. Nghe người bên cạnh nhỏ giọng bàn tán, Lục Nguyên biết được người này có lẽ là Huyết Huyễn Kiếm Tiên Cửu Thiên, một trong bảy người con của Huyết Kiếm.
Có Huyết Huyễn Kiếm Tiên ngồi đó, biết rõ người này có pháp lực trường sinh thất trọng, cho nên Lục Nguyên không dám làm bừa.
Chênh lệch là chênh lệch, nếu như hắn làm bừa mà bị Huyết Huyễn Kiếm Tiên tru sát thì là chuyện hết sức bình thường.
- Các vị yên tĩnh, đừng hoảng hốt, Tuyết sơn Tiên môn căn bản là đang diễn hài kịch mà thôi.
Huyết Huyễn Kiếm Tiên bây giờ mới lên tiếng, giọng nói của y có chút bồng bềnh, mù mịt.
Một lúc sau, bên ngoài đánh nhau càng lúc càng kịch liệt, những tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên. Ở trong động rồi mà vẫn cảm thấy chấn động. Mà lúc này, một trưởng lão trường sinh nhát trọng xông vào nói:
- Cừu sư huynh, Lão Tổ gọi huynh đi tham chiến.
- À, vậy sao.
Huyết Huyễn Tiên Cừu Thiên gật đầu, xem ra trận triến càng ngày càng kịch liệt rồi. Ngay cả Huyết Huyễn Kiếm Tiên vốn tọa trấn Huyết Khố động cũng phải xuất động.
Cừu Thiên Mã thân mình khẽ động đã biến mất khỏi chỗ ngồi rồi. Xem ra là đi chiến đấu rồi, Lục Nguyên bỗng có tinh thần lên, lúc vị Huyết Huyễn Kiếm Tiên này ngồi đây mình không dám động thủ, hiện tại y đã đi rồi thì đồng nghĩa với việc cơ hội của mình đã đến.
Hiện tại, vấn đề mấu chốt chính là việc cầm chế của động trong, sự cấm chế ở đó e rằng mình không thể phá được.
Có lẽ cũng là vận khí ( may mắn), lúc này bỗng rầm một tiếng, một tiếng nổ vang lên, trên mặt cấm chế của cửa lớn động trong xuất hiện một đường dài, là do Huyết Kiếm Lão Tổ và Tuyết Sơn Lão Tổ đánh nhau tạo thành, hai nhân vật Đại đạo cảnh đối đầu, cấm chế không bị vỡ tan mới đúng.
Nhưng, Huyết Kiếm môn không chỉ có riêng một mình Huyết Kiếm Lão Tổ là Đại đạo cảnh, mỗi một môn phái đều che giấu một vài nhân vật, không thể đem toàn bộ thực lực của mình bày ra ngoài được. Như Hoa Sơn có một Trưởng lão đoàn, nhân vật đời thứ bảy thứ tám, cơ bản đều nằm trong nằm trong Trưởng lão đoàn.
Đương nhiên, Tuyết Sơn Tiên môn cũng không phải chó một Đại đạo cảnh, rất nhiều Đại đạo cảnh đang ở đó sống mái với nhau, vô cùng kịch liệt, mấy đường pháp lực của Đại đạo cảnh đánh ra, khiến cho cấm chế của Huyết Khố động bị nứt ra.
Phần đông người của Huyết Kiếm môn, cũng đang thảo luận chiến sự bên ngoài, lần này sẽ đánh như thế nào, kết quả trong động trong đột nhiên nứt ra. Bỗng chốc ai nấy trong mắt đều lộ ra vẻ tham lam. Huyết Kiếm môn vốn là tà ma ngoại đạo, độ trung thành của họ cũng không cao. Động trong có bao nhiêu là bảo bối như vậy, đương nhiên là ai cũng thèm muốn, nhưng ánh mắt thèm muốn là một chuyện còn việc xông lên để cướp lấy lại là chuyện khác. Chỉ cần Huyết Kiếm môn lần này chưa bị hủy diệt thì đến lúc đó ai nấy đều bị chết mà không có chỗ chôn. Cho nên, tuy lộ ra ánh mắt đầy thèm khát, nhưng chẳng ai dám động vào cả.
Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên là trời cũng giúp ta rồi, vận khí ( may mắn) đã đến thì muốn cản cũng chẳng được.
Thật sự là quá may mắn, những người khác của Huyết Kiếm môn không dám vào trong động để cướp bảo bố, nhưng mình không phải là người của Huyết Kiếm môn, hơn nữa bản tính của Lục Nguyên là cả gan làm loạn, hiện tại làm sao lại không xông lên cơ chứ.
Lục Nguyên liền muốn xông lên.
Lục Nguyên liền xông vào.
- Người đó là phạm nhân của thiên lao.
Đột nhiên có một giọng nói sắc nhọn vang lên, thì ra là người trong số đến Huyết Khố động để tránh nạn. Người này lúc đó cũng là hiểm lại càng hiểm, mệnh rất lớn, không chết trong tay những người thoát trong thiên lao ra, cho nên đã đến Huyết Khố động để lánh nạn.
Ở trong Huyết Khố Động tránh nạn có rất nhiều người, y bắt đầu không chú ý đến Lục Nguyên.
Tuy nhiên thỉnh thoảng y đột nhiên nhìn một cái, phát hiện Lục Nguyên, tất nhiên là kêu lên.
Sau khi y kêu lên như vậy, tất cả đều nhìn về phía Lục Nguyên. Lục Nguyên bật cười lớn:
- Đúng vậy, ta không phải là người của Huyết Kiếm môn tà ma ngoại đạo.
Cái này giống như chọc vào tổ ong vò vẽ rồi.
- Dám bảo bọn ta là tà ma ngoại đạo ư, nghe khẩu khí này xem ra là người của chính đạo tiên môn rồi.
- Ha ha, người của chính đạo tiên môn mà dám xông vào đại bản doanh của Huyết Kiếm môn tà ma ngoại đạo chúng ta sao?
- Hắn tự đi tìm đến cái chết đó.
- Hắn đúng là muốn chết thật rồi.
- Còn trẻ như vậy mà đã muốn chết rồi ư, thật là đáng tiếc.
- Chúng ta phải giết hắn.
- Vội giết làm gì, người của chính đạo tiên môn chán sống như vậy chúng ta phải tra tấn từ từ, chưa gì đã giết thì còn ra cái gì nữa.
- Đúng vậy.
- Này, lần này cứ để tôi động thủ cho.
Người của Huyết Kiếm Môn đều nhao nhao cười quái dị, trên mặt tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, người thì nhe răng cười, người thì nhếch mép cười…đám người của Huyết Kiếm Môn này quả thật rất tự tin, đối phó với một chính đạo môn nhân trẻ tuổi như vậy, trong khi người của Huyết Kiếm Môn lại nhiều như vậy. Hơn nữa, trong đó còn có mấy vị Tu tiên giả tứ trọng, ngũ trọng trường sinh.
- Giết hắn đi.
Một tiếng này vang lên, mấy chục đường Huyết quang đánh về phía Lục Nguyên. Những huyết kiếm này đều có sát pháp riêng, chiêu thức riêng.
Một chiêu Huyết Vũ Luân Hồi, huyết hoa như đua nhau nhảy múa, một thức triển khai đi ra, trong tầm mắt của người sẽ đầy Huyết quang, tất cả những thứ khác dường như thấy mà không thấy, sau đó lại trúng chiêu.
Một thức Huyết Kiếm Vô Ảnh, kiếm hóa thành hư không, khiến người ta không thể nào tìm được, sau đó công kích lại đối thủ, đối thủ rất dễ bị trúng kiếm.
Một chiêu Huyết Ảnh Hư Ảo chính là lợi dụng đủ loại thủ đoạn, hóa một thanh kiếm thành ba thanh kiếm đồng thời công kích. Mà trong đó chỉ có một thanh là thật, còn hai thanh còn lại đều là hư ảo. Tuy nhiên trong nháy mắt ta phải đoán được, nếu không thì chỉ một chiêu là sẽ bị thất bại ngay.
Lục Nguyên đi theo sau những trưởng lão của Huyết Kiếm môn, đi vào trong Huyết Khố động. Vốn việc đi vào Huyết Khố động còn có kiểm tra, nhưng vì Lục Nguyên đi nheo những trương lão của Huyết Kiếm môn, còn nói mấy câu, làm cho người giữ cử tưởng rằng Lục Nguyên cũng là người cùng với đám người này, còn những người này thì cũng tưởng Lục Nguyên là người của Huyết Kiếm môn. Bởi vì Huyết Kiếm môn người nhiều vô kể, không quen biết nhau cũng là chuyện bình thường.
Cứ như vậy hắn đã vào được trong Huyết Khố động, phát hiện động này chia làm hai động trong và ngoài. Cửa lớn của động trong đóng chặt, cấm pháp trên cửa thì nhiều vô kể, còn động ngoài thì rất rộng lớn, phải bằng mấy quảng trường. trên vách tường thì đều là Huyết hồng sắc mà chủ môn nhân của Huyết Kiếm môn lưu lại.
Dò xét tình hình bên trong xong, Lục Nguyên nhìn lại, đúng là có nhiều trưởng lão, đệ tử của Huyết Kiếm môn pháp lực yếu, hiện tại tránh nạn ở đây còn có một người, người này dung mạo không nhìn rõ lắm, không phải là mắt của Lục Nguyên không tốt mà người này như thể là ảo mộng vậy, căn bản là khiến người ta không thể nhìn rõ được. Không biết dung nhan của y như thế nào, thậm chí là nam hay nữ cũng không biết. Nghe người bên cạnh nhỏ giọng bàn tán, Lục Nguyên biết được người này có lẽ là Huyết Huyễn Kiếm Tiên Cửu Thiên, một trong bảy người con của Huyết Kiếm.
Có Huyết Huyễn Kiếm Tiên ngồi đó, biết rõ người này có pháp lực trường sinh thất trọng, cho nên Lục Nguyên không dám làm bừa.
Chênh lệch là chênh lệch, nếu như hắn làm bừa mà bị Huyết Huyễn Kiếm Tiên tru sát thì là chuyện hết sức bình thường.
- Các vị yên tĩnh, đừng hoảng hốt, Tuyết sơn Tiên môn căn bản là đang diễn hài kịch mà thôi.
Huyết Huyễn Kiếm Tiên bây giờ mới lên tiếng, giọng nói của y có chút bồng bềnh, mù mịt.
Một lúc sau, bên ngoài đánh nhau càng lúc càng kịch liệt, những tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên. Ở trong động rồi mà vẫn cảm thấy chấn động. Mà lúc này, một trưởng lão trường sinh nhát trọng xông vào nói:
- Cừu sư huynh, Lão Tổ gọi huynh đi tham chiến.
- À, vậy sao.
Huyết Huyễn Tiên Cừu Thiên gật đầu, xem ra trận triến càng ngày càng kịch liệt rồi. Ngay cả Huyết Huyễn Kiếm Tiên vốn tọa trấn Huyết Khố động cũng phải xuất động.
Cừu Thiên Mã thân mình khẽ động đã biến mất khỏi chỗ ngồi rồi. Xem ra là đi chiến đấu rồi, Lục Nguyên bỗng có tinh thần lên, lúc vị Huyết Huyễn Kiếm Tiên này ngồi đây mình không dám động thủ, hiện tại y đã đi rồi thì đồng nghĩa với việc cơ hội của mình đã đến.
Hiện tại, vấn đề mấu chốt chính là việc cầm chế của động trong, sự cấm chế ở đó e rằng mình không thể phá được.
Có lẽ cũng là vận khí ( may mắn), lúc này bỗng rầm một tiếng, một tiếng nổ vang lên, trên mặt cấm chế của cửa lớn động trong xuất hiện một đường dài, là do Huyết Kiếm Lão Tổ và Tuyết Sơn Lão Tổ đánh nhau tạo thành, hai nhân vật Đại đạo cảnh đối đầu, cấm chế không bị vỡ tan mới đúng.
Nhưng, Huyết Kiếm môn không chỉ có riêng một mình Huyết Kiếm Lão Tổ là Đại đạo cảnh, mỗi một môn phái đều che giấu một vài nhân vật, không thể đem toàn bộ thực lực của mình bày ra ngoài được. Như Hoa Sơn có một Trưởng lão đoàn, nhân vật đời thứ bảy thứ tám, cơ bản đều nằm trong nằm trong Trưởng lão đoàn.
Đương nhiên, Tuyết Sơn Tiên môn cũng không phải chó một Đại đạo cảnh, rất nhiều Đại đạo cảnh đang ở đó sống mái với nhau, vô cùng kịch liệt, mấy đường pháp lực của Đại đạo cảnh đánh ra, khiến cho cấm chế của Huyết Khố động bị nứt ra.
Phần đông người của Huyết Kiếm môn, cũng đang thảo luận chiến sự bên ngoài, lần này sẽ đánh như thế nào, kết quả trong động trong đột nhiên nứt ra. Bỗng chốc ai nấy trong mắt đều lộ ra vẻ tham lam. Huyết Kiếm môn vốn là tà ma ngoại đạo, độ trung thành của họ cũng không cao. Động trong có bao nhiêu là bảo bối như vậy, đương nhiên là ai cũng thèm muốn, nhưng ánh mắt thèm muốn là một chuyện còn việc xông lên để cướp lấy lại là chuyện khác. Chỉ cần Huyết Kiếm môn lần này chưa bị hủy diệt thì đến lúc đó ai nấy đều bị chết mà không có chỗ chôn. Cho nên, tuy lộ ra ánh mắt đầy thèm khát, nhưng chẳng ai dám động vào cả.
Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên là trời cũng giúp ta rồi, vận khí ( may mắn) đã đến thì muốn cản cũng chẳng được.
Thật sự là quá may mắn, những người khác của Huyết Kiếm môn không dám vào trong động để cướp bảo bố, nhưng mình không phải là người của Huyết Kiếm môn, hơn nữa bản tính của Lục Nguyên là cả gan làm loạn, hiện tại làm sao lại không xông lên cơ chứ.
Lục Nguyên liền muốn xông lên.
Lục Nguyên liền xông vào.
- Người đó là phạm nhân của thiên lao.
Đột nhiên có một giọng nói sắc nhọn vang lên, thì ra là người trong số đến Huyết Khố động để tránh nạn. Người này lúc đó cũng là hiểm lại càng hiểm, mệnh rất lớn, không chết trong tay những người thoát trong thiên lao ra, cho nên đã đến Huyết Khố động để lánh nạn.
Ở trong Huyết Khố Động tránh nạn có rất nhiều người, y bắt đầu không chú ý đến Lục Nguyên.
Tuy nhiên thỉnh thoảng y đột nhiên nhìn một cái, phát hiện Lục Nguyên, tất nhiên là kêu lên.
Sau khi y kêu lên như vậy, tất cả đều nhìn về phía Lục Nguyên. Lục Nguyên bật cười lớn:
- Đúng vậy, ta không phải là người của Huyết Kiếm môn tà ma ngoại đạo.
Cái này giống như chọc vào tổ ong vò vẽ rồi.
- Dám bảo bọn ta là tà ma ngoại đạo ư, nghe khẩu khí này xem ra là người của chính đạo tiên môn rồi.
- Ha ha, người của chính đạo tiên môn mà dám xông vào đại bản doanh của Huyết Kiếm môn tà ma ngoại đạo chúng ta sao?
- Hắn tự đi tìm đến cái chết đó.
- Hắn đúng là muốn chết thật rồi.
- Còn trẻ như vậy mà đã muốn chết rồi ư, thật là đáng tiếc.
- Chúng ta phải giết hắn.
- Vội giết làm gì, người của chính đạo tiên môn chán sống như vậy chúng ta phải tra tấn từ từ, chưa gì đã giết thì còn ra cái gì nữa.
- Đúng vậy.
- Này, lần này cứ để tôi động thủ cho.
Người của Huyết Kiếm Môn đều nhao nhao cười quái dị, trên mặt tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, người thì nhe răng cười, người thì nhếch mép cười…đám người của Huyết Kiếm Môn này quả thật rất tự tin, đối phó với một chính đạo môn nhân trẻ tuổi như vậy, trong khi người của Huyết Kiếm Môn lại nhiều như vậy. Hơn nữa, trong đó còn có mấy vị Tu tiên giả tứ trọng, ngũ trọng trường sinh.
- Giết hắn đi.
Một tiếng này vang lên, mấy chục đường Huyết quang đánh về phía Lục Nguyên. Những huyết kiếm này đều có sát pháp riêng, chiêu thức riêng.
Một chiêu Huyết Vũ Luân Hồi, huyết hoa như đua nhau nhảy múa, một thức triển khai đi ra, trong tầm mắt của người sẽ đầy Huyết quang, tất cả những thứ khác dường như thấy mà không thấy, sau đó lại trúng chiêu.
Một thức Huyết Kiếm Vô Ảnh, kiếm hóa thành hư không, khiến người ta không thể nào tìm được, sau đó công kích lại đối thủ, đối thủ rất dễ bị trúng kiếm.
Một chiêu Huyết Ảnh Hư Ảo chính là lợi dụng đủ loại thủ đoạn, hóa một thanh kiếm thành ba thanh kiếm đồng thời công kích. Mà trong đó chỉ có một thanh là thật, còn hai thanh còn lại đều là hư ảo. Tuy nhiên trong nháy mắt ta phải đoán được, nếu không thì chỉ một chiêu là sẽ bị thất bại ngay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.