Chương 547: Khảo hạch cuối cùng(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Một canh giờ sắp trôi qua người của Côn Luân tiên môn cũng không chịu đựng hiện tại Ngũ Sắc kiếp vân ngày càng đậm, tuy nhiên Lục Nguyên vẫn còn chống cự, hiện tại còn duy nhất Lục Nguyên .
Bốn mươi bốn người không chịu đựng được nữa mà Lục Nguyên vẫn chống cự được, bọn họ vô cùng mệt mỏi mà nhìn Lục Nguyên thì thấy hắn vô cùng thoải mái, căn bản không giống như đang chịu đựng, hiện tại Lục Nguyên đâu chỉ là thoải mái mà còn sảng khoái vô cùng, Ngũ Đế kiếm đạo của hắn cũng đang vô cùng tiến bộ.
Một canh giờ cuối cùng cũng trôi qua.
Cuối cùng ở trên tàng cây chỉ còn một mình Lục Nguyên.
Lại là số điểm tối đa.
Toàn trường tràn ngập thanh âm nghị luận, tới bây giờ Lục Nguyên đã đạt điểm tối đa năm vòng.
Như vậy làm sao không khiến cho người ta kinh dị.
Diệp Tử Tu cuối cùng cũng mở mắt, cẩn thận nhìn Lục Nguyên rồi hỏi phó sứ bên cạnh:
- Người trẻ tuổi ở Tấn quốc này tên là Lục Nguyên sao? Có lai lịch thế nào? Sư phụ là ai, điều tra thêm cho ta.
Ở Trung Ương thiên triều xuất hiện nhân vật như vậy cũng là chuyện quá mức bình thường tối đa cũng chỉ xem là thiên tài, nhân vật như vậy ở đó rất nhiều nếu như đặt ở Đại Dung quốc thì có lẽ còn hiếm thấy, nhưng ở đại Tấn quốc thì đúng là đặc biệt.
Một nơi hẻo lánh xa xôi như vậy biểu hiện của Lục Nguyên thật khiến cho Diệp Tử Tu phải để ý.
- Tư liệu của hắn hôm qua đã kiểm tra rồi.
Tử bào thiên sứ nói:
- Sư phụ người này là một kiếm tiên bình thường ở Hoa Sơn tiên môn, mấy năm trước đã mất rồi hơn nữa thời gian tu hành của hắn quá ngắn mới chỉ hơn mười năm.
- Nói như vậy hắn ở Trung Ương thiên triều cũng có tư cách là siêu cấp thiên tài.
Tử bào phó thiên sứ nói.
Trong lúc hai vị thiên sứ này nói chuyện ở phía dưới đã sớm truyền tới từng thanh âm nghị luân hoàn mỹ năm cuộc khảo hạch, năm nghìn năm vẫn chưa xuất hiện mà hiện tại đã xuất hiện.
Lục Nguyên một tay cầm con gà quay một tay cầm hồ lô rượu.
Hắn gặm một miếng lại uống một hớp rượu.
Nhẹ nhàng tiêu dao.
Cuộc khảo hạch lần thứ năm đã hoàn tất, ngũ sắc kiếp vân khiến cho hắn cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Mà đám người Sở Đoạn cũng cười khổ nhìn Lục Nguyên.
Lần này đến cuộc khảo hạch thứ sáu.
Nguyên Dương thượng nhân, Liệt Dương thượng nhân Hồi Phong thượng nhân, Tử Hà thượng nhân Ngọc Chân thượng nhân cùng Lục Nguyên tới đây vốn tưởng rằng người gặp khó khăn nhất sẽ là Lục Nguyên nào ngờ người đạt thành tích tốt nhất lại là hắn.
Nguyên Dương thượng nhân của Kiếm Tông hiện tại tổng cộng được ba mươi bốn điểm, Liệt Dương thượng nhân được ba mươi điểm, Hồi Phong thượng nhận được ba mươi hai điểm, Tử Hà thượng nhân được ba mươi bốn điểm, Ngọc Chân thượng nhân được hai mươi lăm điểm.
Trên cơ bản lúc này Nguyên Dương, Lục Nguyên Liệt Dương Hồi Phong Tử Hà đều có thể tiến vào cuộc khảo hạch bách quốc, Ngọc Chân thượng nhân thì hơi nguy hiểm.
Lục Nguyên hỏi;
- Cuộc khảo hạch năm đó Yến tổ sư và Chu sư thúc tổ cũng tham gia, bọn họ được bao nhiêu điểm.
- Yến sư huynh năm đó được năm mươi bảy điểm.
Sở Đoạn nhớ lại;
- Chu sư huynh cũng được năm mươi ba điểm.
Thật là số điểm cao!
Năm mươi bảy và năm mươi ba.
Số điểm này Nguyên Dương thượng nhân bọn họ còn kém xa lắm, Nguyên Dương thượng nhân tối đa được hơn bốn mươi điểm, chênh lệch với bọn họ thật quá xa.
Hơn nữa Lục Nguyên cũng minh bạch không nói ngày mai mình chưa hẳn đạt được mười điểm mà cho dù đạt được mười điểm cũng không cho thấy thiên tư của mình hơn Yến tổ sư và Chu sư thúc tổ.
Ngẫm lại, Hoa sơn đời thứ bảy cũng không phải rất mạnh nếu như đời thứ bảy đủ mạnh cũng không đến mức bị Nhâm Độc chèn ép thê thảm như vậy.
Đời thứ bảy cũng không có nhiều minh sư.
Dưới tình huống không có minh sư mà Yến tổ sư và Chu sư thúc tổ có thể đạt được 57 và 53 điểm thì bọn họ giỏi cỡ nào?
Mà mình thì sao, mình được hai cao thủ đệ nhất đại Tấn là Yến tổ sư và Chu sư thúc tổ chỉ bảo, mới được thực lực này, mình có gì mà tự ngạo?
Luận thiên tư mình so với Yến tổ sư còn kém hơn, có lẽ may ra chỉ tương đương với Chu sư thúc tổ.
Hai ngày đầu những người Tấn quốc Nguyên quốc cùng Tần quốc đều vây xem.
Nhưng hôm nay thì hơi bất đồng.
Có một đám người ngự kiếm bay tới đám người kia thật khiến cho người ta hoảng sợ.
Những người này đến Tấn quốc như lâm đại địch.
Người cầm đầu là một Hoàng giả, Hoàng giả này tay áo bồng bềnh anh tuấn vô cùng.
Đây là... Mộ Dung Nhất Hoàng.
Đây là Mộ Dung quốc.
Ở phía Nam có rất nhiều quốc gia, một số quốc gia giáp giới với nhau chút ít, chỉ có Đại Nguyên và Đại Tấn là rất gần nhau, ngoài ra còn có một số quốc gia ở xa ví dụ như là Mộ Dung quốc, ở trong quốc gia này, có rất nhiều tiên môn mạnh mẽ.
Nghe nói Mộ Dung Nhất Hoàng cũng là tuyệt thế cường giả.
Sở Đoạn và Mộ Dung Nhất Hoàng nhìn nhau, Sở Đoạn là người quyền thế cao nhất ở Tấn quốc liền cất tiếng:
- Hóa ra là Mộ Dung Nhất Hoàng, ngươi tới đây làm gì?
Mộ Dung Nhất Hoàng mỉm cười, nụ cười của hắn tràn đầy vẻ tôn quý hoàng tộc:
- Ngươi cứ yên tâm, Mộ Dung quốc chúng ta cùng với Tấn quốc không có ý định tranh đấu, tuy nhiên nghe nói các ngươi sản sinh ra tuyệt thế thiên tài cho nên muốn tới đây xem.
Hiển nhiên bọn họ cũng bị Lục Nguyên làm cho kinh động.
Mười điểm năm cuộc khảo hạch.
Thật là hiếm có.
Cơ hồ không thể nào tưởng tượng.
Tuy nhiên Mộ Dung quốc lnầ này cũng xuất ra một thiên tài, tên là Mộ Dung Hoàng Phục, tên thiên tài này, được bốn điểm mười cuối cùng dừng lại với tổng điểm là 53.
Sở Đoạn nghe vậy thì cũng đánh giá Mộ Dung Nhất Hoàng một phen, đánh giá thấy hắn cũng không có mang theo ý xấu tới đây mới mời hắn ngồi xuống.
Mà nhân tài của Mộ Dung quốc ngồi xuống, một lúc sau lại có một đám người ngự kiếm tới, đám người kia ăn mặc rách rưới giống như là một đám ăn mày vậy.
Đây là Bách Bần quốc...
Ở cách đó không xa, Bách Bần quốc chính là kẻ thù truyền kiếp của Mộ Dung quốc, tu tiên giả ở đó cũng tương đối huyền diệu, Bách Bần quốc lần này cũng xuất hiện một tuyệt thế thiên tài, đạt được 55 điểm, nghe nói tên thiên tài đó tên là Tiêu Phong Hùng, có thiên phú bẩm sinh, về sau có khả năng cực cao chấp chưởng quyền hành của Bách Bần quốc.
Lần này Bách Bần quốc xuất hiện thiên tài vạn năm khó gặp, giống như là Mộ Dung quốc nhưng nghe nói Tấn quốc xuất hiện một siêu cấp thiên tài bọn họ liền chạy tới dò xét tình hình phe địch.
Sở Đoạn liền sắp xếp cùng với người của Bách Bần quốc và Mộ Dung quốc ngồi cùng một chỗ.
Hai nước vốn là kẻ thù truyền kiếp, hiện tại tạm thời bỏ qua tất cả.
Dù sao đây cũng là địa bàn của Tấn quốc, tất cả đều chỉ muốn xem siêu cấp thiên tài của Tấn quốc.
Mộ Dung quốc và Bách Bần quốc hai nước đã tới một lúc sau cũng có mấy quốc gia tới, đều là những quốc gia cách đó không quá xa, ví dụ như là Đại Việt quốc, Đại ngô quốc, những quốc gia này tuy không sản sinh những tuyệt thế tài năng như Mộ Dung Hoàng Phục hay là Tiêu Phong Hùng nhưng nghe nói có người đạt được năm điểm mười liền tới đây xem náo nhiệt.
Thời gian cũng sắp tới.
Bốn mươi bốn người không chịu đựng được nữa mà Lục Nguyên vẫn chống cự được, bọn họ vô cùng mệt mỏi mà nhìn Lục Nguyên thì thấy hắn vô cùng thoải mái, căn bản không giống như đang chịu đựng, hiện tại Lục Nguyên đâu chỉ là thoải mái mà còn sảng khoái vô cùng, Ngũ Đế kiếm đạo của hắn cũng đang vô cùng tiến bộ.
Một canh giờ cuối cùng cũng trôi qua.
Cuối cùng ở trên tàng cây chỉ còn một mình Lục Nguyên.
Lại là số điểm tối đa.
Toàn trường tràn ngập thanh âm nghị luận, tới bây giờ Lục Nguyên đã đạt điểm tối đa năm vòng.
Như vậy làm sao không khiến cho người ta kinh dị.
Diệp Tử Tu cuối cùng cũng mở mắt, cẩn thận nhìn Lục Nguyên rồi hỏi phó sứ bên cạnh:
- Người trẻ tuổi ở Tấn quốc này tên là Lục Nguyên sao? Có lai lịch thế nào? Sư phụ là ai, điều tra thêm cho ta.
Ở Trung Ương thiên triều xuất hiện nhân vật như vậy cũng là chuyện quá mức bình thường tối đa cũng chỉ xem là thiên tài, nhân vật như vậy ở đó rất nhiều nếu như đặt ở Đại Dung quốc thì có lẽ còn hiếm thấy, nhưng ở đại Tấn quốc thì đúng là đặc biệt.
Một nơi hẻo lánh xa xôi như vậy biểu hiện của Lục Nguyên thật khiến cho Diệp Tử Tu phải để ý.
- Tư liệu của hắn hôm qua đã kiểm tra rồi.
Tử bào thiên sứ nói:
- Sư phụ người này là một kiếm tiên bình thường ở Hoa Sơn tiên môn, mấy năm trước đã mất rồi hơn nữa thời gian tu hành của hắn quá ngắn mới chỉ hơn mười năm.
- Nói như vậy hắn ở Trung Ương thiên triều cũng có tư cách là siêu cấp thiên tài.
Tử bào phó thiên sứ nói.
Trong lúc hai vị thiên sứ này nói chuyện ở phía dưới đã sớm truyền tới từng thanh âm nghị luân hoàn mỹ năm cuộc khảo hạch, năm nghìn năm vẫn chưa xuất hiện mà hiện tại đã xuất hiện.
Lục Nguyên một tay cầm con gà quay một tay cầm hồ lô rượu.
Hắn gặm một miếng lại uống một hớp rượu.
Nhẹ nhàng tiêu dao.
Cuộc khảo hạch lần thứ năm đã hoàn tất, ngũ sắc kiếp vân khiến cho hắn cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Mà đám người Sở Đoạn cũng cười khổ nhìn Lục Nguyên.
Lần này đến cuộc khảo hạch thứ sáu.
Nguyên Dương thượng nhân, Liệt Dương thượng nhân Hồi Phong thượng nhân, Tử Hà thượng nhân Ngọc Chân thượng nhân cùng Lục Nguyên tới đây vốn tưởng rằng người gặp khó khăn nhất sẽ là Lục Nguyên nào ngờ người đạt thành tích tốt nhất lại là hắn.
Nguyên Dương thượng nhân của Kiếm Tông hiện tại tổng cộng được ba mươi bốn điểm, Liệt Dương thượng nhân được ba mươi điểm, Hồi Phong thượng nhận được ba mươi hai điểm, Tử Hà thượng nhân được ba mươi bốn điểm, Ngọc Chân thượng nhân được hai mươi lăm điểm.
Trên cơ bản lúc này Nguyên Dương, Lục Nguyên Liệt Dương Hồi Phong Tử Hà đều có thể tiến vào cuộc khảo hạch bách quốc, Ngọc Chân thượng nhân thì hơi nguy hiểm.
Lục Nguyên hỏi;
- Cuộc khảo hạch năm đó Yến tổ sư và Chu sư thúc tổ cũng tham gia, bọn họ được bao nhiêu điểm.
- Yến sư huynh năm đó được năm mươi bảy điểm.
Sở Đoạn nhớ lại;
- Chu sư huynh cũng được năm mươi ba điểm.
Thật là số điểm cao!
Năm mươi bảy và năm mươi ba.
Số điểm này Nguyên Dương thượng nhân bọn họ còn kém xa lắm, Nguyên Dương thượng nhân tối đa được hơn bốn mươi điểm, chênh lệch với bọn họ thật quá xa.
Hơn nữa Lục Nguyên cũng minh bạch không nói ngày mai mình chưa hẳn đạt được mười điểm mà cho dù đạt được mười điểm cũng không cho thấy thiên tư của mình hơn Yến tổ sư và Chu sư thúc tổ.
Ngẫm lại, Hoa sơn đời thứ bảy cũng không phải rất mạnh nếu như đời thứ bảy đủ mạnh cũng không đến mức bị Nhâm Độc chèn ép thê thảm như vậy.
Đời thứ bảy cũng không có nhiều minh sư.
Dưới tình huống không có minh sư mà Yến tổ sư và Chu sư thúc tổ có thể đạt được 57 và 53 điểm thì bọn họ giỏi cỡ nào?
Mà mình thì sao, mình được hai cao thủ đệ nhất đại Tấn là Yến tổ sư và Chu sư thúc tổ chỉ bảo, mới được thực lực này, mình có gì mà tự ngạo?
Luận thiên tư mình so với Yến tổ sư còn kém hơn, có lẽ may ra chỉ tương đương với Chu sư thúc tổ.
Hai ngày đầu những người Tấn quốc Nguyên quốc cùng Tần quốc đều vây xem.
Nhưng hôm nay thì hơi bất đồng.
Có một đám người ngự kiếm bay tới đám người kia thật khiến cho người ta hoảng sợ.
Những người này đến Tấn quốc như lâm đại địch.
Người cầm đầu là một Hoàng giả, Hoàng giả này tay áo bồng bềnh anh tuấn vô cùng.
Đây là... Mộ Dung Nhất Hoàng.
Đây là Mộ Dung quốc.
Ở phía Nam có rất nhiều quốc gia, một số quốc gia giáp giới với nhau chút ít, chỉ có Đại Nguyên và Đại Tấn là rất gần nhau, ngoài ra còn có một số quốc gia ở xa ví dụ như là Mộ Dung quốc, ở trong quốc gia này, có rất nhiều tiên môn mạnh mẽ.
Nghe nói Mộ Dung Nhất Hoàng cũng là tuyệt thế cường giả.
Sở Đoạn và Mộ Dung Nhất Hoàng nhìn nhau, Sở Đoạn là người quyền thế cao nhất ở Tấn quốc liền cất tiếng:
- Hóa ra là Mộ Dung Nhất Hoàng, ngươi tới đây làm gì?
Mộ Dung Nhất Hoàng mỉm cười, nụ cười của hắn tràn đầy vẻ tôn quý hoàng tộc:
- Ngươi cứ yên tâm, Mộ Dung quốc chúng ta cùng với Tấn quốc không có ý định tranh đấu, tuy nhiên nghe nói các ngươi sản sinh ra tuyệt thế thiên tài cho nên muốn tới đây xem.
Hiển nhiên bọn họ cũng bị Lục Nguyên làm cho kinh động.
Mười điểm năm cuộc khảo hạch.
Thật là hiếm có.
Cơ hồ không thể nào tưởng tượng.
Tuy nhiên Mộ Dung quốc lnầ này cũng xuất ra một thiên tài, tên là Mộ Dung Hoàng Phục, tên thiên tài này, được bốn điểm mười cuối cùng dừng lại với tổng điểm là 53.
Sở Đoạn nghe vậy thì cũng đánh giá Mộ Dung Nhất Hoàng một phen, đánh giá thấy hắn cũng không có mang theo ý xấu tới đây mới mời hắn ngồi xuống.
Mà nhân tài của Mộ Dung quốc ngồi xuống, một lúc sau lại có một đám người ngự kiếm tới, đám người kia ăn mặc rách rưới giống như là một đám ăn mày vậy.
Đây là Bách Bần quốc...
Ở cách đó không xa, Bách Bần quốc chính là kẻ thù truyền kiếp của Mộ Dung quốc, tu tiên giả ở đó cũng tương đối huyền diệu, Bách Bần quốc lần này cũng xuất hiện một tuyệt thế thiên tài, đạt được 55 điểm, nghe nói tên thiên tài đó tên là Tiêu Phong Hùng, có thiên phú bẩm sinh, về sau có khả năng cực cao chấp chưởng quyền hành của Bách Bần quốc.
Lần này Bách Bần quốc xuất hiện thiên tài vạn năm khó gặp, giống như là Mộ Dung quốc nhưng nghe nói Tấn quốc xuất hiện một siêu cấp thiên tài bọn họ liền chạy tới dò xét tình hình phe địch.
Sở Đoạn liền sắp xếp cùng với người của Bách Bần quốc và Mộ Dung quốc ngồi cùng một chỗ.
Hai nước vốn là kẻ thù truyền kiếp, hiện tại tạm thời bỏ qua tất cả.
Dù sao đây cũng là địa bàn của Tấn quốc, tất cả đều chỉ muốn xem siêu cấp thiên tài của Tấn quốc.
Mộ Dung quốc và Bách Bần quốc hai nước đã tới một lúc sau cũng có mấy quốc gia tới, đều là những quốc gia cách đó không quá xa, ví dụ như là Đại Việt quốc, Đại ngô quốc, những quốc gia này tuy không sản sinh những tuyệt thế tài năng như Mộ Dung Hoàng Phục hay là Tiêu Phong Hùng nhưng nghe nói có người đạt được năm điểm mười liền tới đây xem náo nhiệt.
Thời gian cũng sắp tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.