Chương 854: Kiếm Thụ quả(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
27/05/2013
Môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn thật là quá cuồng vọng.
Không có cách nào bát đại chí tôn, Hiên Viên chí tôn đứng đầu.
Trong tất cả đệ tử ngoại trừ Kiếm Chi Tử cao cao tại thượng thì nhân vật mạnh nhất chính là Kiếm Ngục.
Cho nên Hiên Viên Chí Tôn có thể vênh váo.
Môn hạ của Thái Sử Chí Tôn có Lục Nguyên đúng là khá giỏi tuy nhiên cũng chỉ là khá giỏi mà thôi làm sao có thể được đám người Hiên Viên chí tôn để vào trong mắt.
Bởi vậy ta đoạt Cửu Vĩ Miêu Yêu của ngươi thì sao?
- Aizzz, chuyện này cũng không có cách nào chúng ta cũng không có chứng cứ gì.
Tống Địa nói:
Thái Sử Bi gật đầu:
- Đúng thế, hơn nữa cho dù có chứng cứ cũng chưa chắc có thể thắng, chỉ có thể chịu đựng thiệt thòi này thôi.
Yến Thu Nguyệt tức giận đến mức bộ ngực sữa rung lên, chiến lợi phẩm của nàng bị chiếm đi không còn gì, lại còn bị mấy người kia dùng ngôn ngữ ô uế đùa giỡn, nàng tức giận tới muốn khóc.
Ở bên cạnh có một sư huynh khuyên nhủ:
- Được rồi Yến sư muội ta cũng bị đoạt mất chiến lợi phẩm, Thiên Tinh phách cũng bị đoạt, nếu như có nó ta đã có thể tăng trưởng thần hồn rồi, thật là đáng tiếc.
Hắn tuy rất phiền muộn nhưng cũng đành phải cam chịu.
- Ta cũng bị đoạt mất một ít Phòng Ngự Kết Tinh.
Một vị sư huynh khác nói. Phòng Ngự Kết Tinh là thứ trọng yếu để đột phá tới Hỗn Động Cảnh tứ trùng thiên, nhưng cho dù vậy thì sao, ai bảo họ là môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn.
Ở Kiếm Tu Tinh Thần cạnh tranh càng thêm kịch liệt, mà uy phong của môn hạ Hiên Viên chí tôn ngày càng lớn.
Kiếm Ngục Kiếm Tuệ đều là môn hạ của Hiên Viên chí tôn mà Kiếm Ma Kiếm Tham đều sẵn sàng giúp đỡ hắn.
Lục Nguyên lúc này nhớ lại một việc, Kiếm Ngục tựa hồ đã bế quan, Kiếm Tuệ đã ra ngoài không ở Kiếm Tu Tinh Thầ.
Ừ, không tệ.
Lục Nguyên nghĩ tới một chuyện vô cùng kinh sợ.
Trong thanh âm nghị luận của mọi người Lục Nguyên lẳng lặng đi ra.
Đi tới dưới Kiếm thụ Lục Nguyên nhìn lên trên đỉnh đầu.
Ở trên xa xa đỉnh đầu mọc ra một loại quả vô cùng trân quý gọi là Kiếm Đạo Quả Kiếm Đạo Quả này tuy là trái cây nhưng không phải hình tròn mà là hình một thanh kiếm, đủ loại nhan sắc đều có, vô cùng đáng yêu ai cũng muốn ăn.
Loại Kiếm Đạo quả này nghe nói có thể dùng để ngộ kiếm ý, không có hiệu quả như thiên ngộ thạch nhưng công dụng cũng rất lớn.
Đáng tiếc tuy nhiều người thích nhưng không ai dám đụng vào.
Bởi vì đây chính là tầng thứ nhất của Kiếm Đạo Thụ.
Chỗ này là của môn hạ Hiên Viên Chí Tôn.
Lục Nguyên đưa một đạo Luân Hồi Kiếm Khí tới, thẳng tới một nhánh cây, bắn ra Luân Hồi Chi Lực trong chốc lát đã lấy được mấy Kiếm Đạo quả.
Đúng thế, Lục Nguyên hiện tại làm một chuyện đơn giản.
Đoạt tài nguyên.
Môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn có thể đoạt chiến lợi phẩm của môn hạ Thái Sử Chí Tôn.
Như vậy môn hạ của Thái Sử Chí Tôn sao lại không làm được?
Chẳng lẽ ngươi có thể đoạt của ta còn ta không thể đoạt của ngươi sao?
Lục Nguyên hái lấy Kiếm Đạo Quả vô cùng hăng hái vui sướng.
Kiếm Đạo thụ có nghìn trượng.
Cành lá của nó chĩa thẳng về phía trước
Tuyệt đối không rủ xuống kiếm không rủ xuống kiếm đạo thụ cũng thế.
Lục Nguyên nhấc tay trái lên một đạo bạch sắc kiếm quang phát ra, ở trên không trung hình thành ngũ phù trong nháy mắt đã hái kiếm đạo quả vào trong tay.
Mà lúc này ở tầng thứ hai Thái Sử Bi Tống Địa Yến Thu Nguyệt bọn họ cũng đã đi ra.
Bọn họ đi ra không dám tin cảnh tượng trước mắt.
Lục Nguyên Lục Nguyên làm gì đó?
Hắn rõ ràng kéo cành Kiếm đạo xuống sau đó lấy Kiếm Đạo quả.
Kiếm Đạo quả chính là độc quyền của Kiếm Đạo thụ tầng thứ nhất.
Kiếm Đạo quả cơ bản là của môn hạ Hiên Viên chí Tôn.
Đây là cướp bóc trắng trợn.
Đúng thế Lục Nguyên đang cướp bóc.
Cướp bóc cũng không sao, Kiếm Môn và Hoa Sơn khác nhau Hoa Sơn là tiên môn chính đạo, mà Kiếm Môn vừa chính vừa tà, như Kiếm Ma tru sát người cả trăm vạn cũng không có ai ngăn cản hắn, cho nên ở Kiếm Môn cướp bóc không phải là một đại sự.
Đúng thế cướp bóc là chuyện nhỏ nhưng đối tượng lại là Hiên Viên Chí Tôn nhất môn thì đúng là một chuyện kinh thiên động địa.
Kiếm Chủ bế quan, thế lực mạnh nhất ở Kiếm Môn chính là Hiên Viên Chí Tôn nhất mạch.
Ở bên trong các Chí Tôn Hiên Viên xưng hùng.
Đệ tử hạch tâm Kiếm Ngục xưng hùng.
Những người khác cướp ai thì cướp ai dám cướp trên đầu Hiên Viên Chí Tôn.
Mà Lục Nguyên dám hành động, chuyện này...
Thái Sử Bi hỏi:
- Lục sư đệ đệ làm gì vậy?
Thái Sử Bi cũng là nhân vật tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ năm, trước khi Lục Nguyên đi vào Kiếm Môn cũng là một nhân vật làm mưa làm gió nhưng hiện tại cũng bị hành động của Lục Nguyên làm cho kinh hãi.
Lục Nguyên nhún vai:
- Đệ chỉ hiếu kỳ tại sao môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn cướp đoạt của chúng ta được mà chúng ta không làm ngược lại được?
Lục Nguyên nhẹ nhàng lấy kiếm của mình ra:
- Kiếm của đệ từ trước tới nay không quen cúi đầu trước bất kỳ ai.
Đúng thế!
Từ trước tới nay thẳng tắp về phía trước mới gọi là kiếm.
Kiếm đạo tinh thần, đã triệt để nhập vào Lục Nguyên.
Cho nên hắn mới làm chuyện to gan lớn mật như vậy.
Mà ngay lập tức các nhân vật ở Kiếm Đạo thụ tầng thứ nhất cũng đã tới, hành động của Lục Nguyên gây ra chấn động quá lớn, đương nhiee bọn họ lúc đi ra cũng không biết chuyện gì phát sinh nhưng sau khi nhìn thấy Lục Nguyên dùng lực kéo cành Kiếm thụ, hái Kiếm Đạo Quả thì trợn mắt há hốc mồm.
- Lục Nguyên ngươi làm gì vậy?
- Rõ ràng lấy Kiếm Đạo Quả của chúng ta.
Môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn nguyên một đám điên cuồng quát lên, hiển nhiên bọn họ đều bị hành động của Lục Nguyên làm cho chấn động, tất cả đều nói Lục Nguyên to gan lớn mật, giống như Lục Nguyên vừa làm một chuyện đại nghịch bất đạo vậy.
Hiên viên Ngũ Bại nhìn về phía Lục Nguyên tức giận nói:
- Ngươi dám ăn cướp Kiếm Đạo quả của chúng ta, thật là lớn mật.
Lục Nguyên nhún vai:
- Ngươi có lầm không, ta ăn cướp lúc nào? cành cây của Kiếm Đạo thụ tự mình rủ xuống, ta ăn cướp sao? Có cành cây rủ xuống bên cạnh ngươi, vừa vặn quả của nó hương vị không tệ chẳng lẽ ngươi không nếm thử sao?
Đúng thế, tuy làm chuyện ăn cướp nhưng cũng cần có một danh phận đại nghĩa.
Không có danh phận đại nghĩa tất cả đều là giả dối.
Tuyệt đối phải thể hiện mình làm theo đại nghĩa, đây là kinh nghiệm của Lục Nguyên.
Hiên Viên Ngũ Bại cười hắc hắc;
- Miệng lưỡi vẫn còn dám lợi hại, được ngươi muốn miệng lưỡi lợi hại thì tùy ngươi, ta phải bắt ngươi giao cho Chí Tôn đại nhân xử lý.
Ở bên cạnh Hiên Viên Ngũ Bại một người gầy tong teo nói:
- Đừng tưởng ngươi thắng được Kiếm Tham là giỏi, môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn không thể yếu ớt như Kiếm Tham.
Người này tên là Long Nhân Đồ nghe nói hắn có huyết mạch của Long Tộc còn có cả tuyệt kỹ của Long Tộc.
Một bước chân tràn đầy âm khí tiến ra hắn nhìn về phía Lục Nguyên mà nói:
- Chính hắn muốn chết thì hãy thành toàn cho hắn, hắn thấy mấy người chúng ta không nổi danh cho rằng dễ bắt nạt.
Người này chính là đệ tử đắc ý của Hiên Viên Chí Tôn, Âm Thế Kỳ, hắn tinh thông tuyệt kỹ của Hiên Viên, Âm Thế Ngũ Tuyệt Kiếm.
Không có cách nào bát đại chí tôn, Hiên Viên chí tôn đứng đầu.
Trong tất cả đệ tử ngoại trừ Kiếm Chi Tử cao cao tại thượng thì nhân vật mạnh nhất chính là Kiếm Ngục.
Cho nên Hiên Viên Chí Tôn có thể vênh váo.
Môn hạ của Thái Sử Chí Tôn có Lục Nguyên đúng là khá giỏi tuy nhiên cũng chỉ là khá giỏi mà thôi làm sao có thể được đám người Hiên Viên chí tôn để vào trong mắt.
Bởi vậy ta đoạt Cửu Vĩ Miêu Yêu của ngươi thì sao?
- Aizzz, chuyện này cũng không có cách nào chúng ta cũng không có chứng cứ gì.
Tống Địa nói:
Thái Sử Bi gật đầu:
- Đúng thế, hơn nữa cho dù có chứng cứ cũng chưa chắc có thể thắng, chỉ có thể chịu đựng thiệt thòi này thôi.
Yến Thu Nguyệt tức giận đến mức bộ ngực sữa rung lên, chiến lợi phẩm của nàng bị chiếm đi không còn gì, lại còn bị mấy người kia dùng ngôn ngữ ô uế đùa giỡn, nàng tức giận tới muốn khóc.
Ở bên cạnh có một sư huynh khuyên nhủ:
- Được rồi Yến sư muội ta cũng bị đoạt mất chiến lợi phẩm, Thiên Tinh phách cũng bị đoạt, nếu như có nó ta đã có thể tăng trưởng thần hồn rồi, thật là đáng tiếc.
Hắn tuy rất phiền muộn nhưng cũng đành phải cam chịu.
- Ta cũng bị đoạt mất một ít Phòng Ngự Kết Tinh.
Một vị sư huynh khác nói. Phòng Ngự Kết Tinh là thứ trọng yếu để đột phá tới Hỗn Động Cảnh tứ trùng thiên, nhưng cho dù vậy thì sao, ai bảo họ là môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn.
Ở Kiếm Tu Tinh Thần cạnh tranh càng thêm kịch liệt, mà uy phong của môn hạ Hiên Viên chí tôn ngày càng lớn.
Kiếm Ngục Kiếm Tuệ đều là môn hạ của Hiên Viên chí tôn mà Kiếm Ma Kiếm Tham đều sẵn sàng giúp đỡ hắn.
Lục Nguyên lúc này nhớ lại một việc, Kiếm Ngục tựa hồ đã bế quan, Kiếm Tuệ đã ra ngoài không ở Kiếm Tu Tinh Thầ.
Ừ, không tệ.
Lục Nguyên nghĩ tới một chuyện vô cùng kinh sợ.
Trong thanh âm nghị luận của mọi người Lục Nguyên lẳng lặng đi ra.
Đi tới dưới Kiếm thụ Lục Nguyên nhìn lên trên đỉnh đầu.
Ở trên xa xa đỉnh đầu mọc ra một loại quả vô cùng trân quý gọi là Kiếm Đạo Quả Kiếm Đạo Quả này tuy là trái cây nhưng không phải hình tròn mà là hình một thanh kiếm, đủ loại nhan sắc đều có, vô cùng đáng yêu ai cũng muốn ăn.
Loại Kiếm Đạo quả này nghe nói có thể dùng để ngộ kiếm ý, không có hiệu quả như thiên ngộ thạch nhưng công dụng cũng rất lớn.
Đáng tiếc tuy nhiều người thích nhưng không ai dám đụng vào.
Bởi vì đây chính là tầng thứ nhất của Kiếm Đạo Thụ.
Chỗ này là của môn hạ Hiên Viên Chí Tôn.
Lục Nguyên đưa một đạo Luân Hồi Kiếm Khí tới, thẳng tới một nhánh cây, bắn ra Luân Hồi Chi Lực trong chốc lát đã lấy được mấy Kiếm Đạo quả.
Đúng thế, Lục Nguyên hiện tại làm một chuyện đơn giản.
Đoạt tài nguyên.
Môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn có thể đoạt chiến lợi phẩm của môn hạ Thái Sử Chí Tôn.
Như vậy môn hạ của Thái Sử Chí Tôn sao lại không làm được?
Chẳng lẽ ngươi có thể đoạt của ta còn ta không thể đoạt của ngươi sao?
Lục Nguyên hái lấy Kiếm Đạo Quả vô cùng hăng hái vui sướng.
Kiếm Đạo thụ có nghìn trượng.
Cành lá của nó chĩa thẳng về phía trước
Tuyệt đối không rủ xuống kiếm không rủ xuống kiếm đạo thụ cũng thế.
Lục Nguyên nhấc tay trái lên một đạo bạch sắc kiếm quang phát ra, ở trên không trung hình thành ngũ phù trong nháy mắt đã hái kiếm đạo quả vào trong tay.
Mà lúc này ở tầng thứ hai Thái Sử Bi Tống Địa Yến Thu Nguyệt bọn họ cũng đã đi ra.
Bọn họ đi ra không dám tin cảnh tượng trước mắt.
Lục Nguyên Lục Nguyên làm gì đó?
Hắn rõ ràng kéo cành Kiếm đạo xuống sau đó lấy Kiếm Đạo quả.
Kiếm Đạo quả chính là độc quyền của Kiếm Đạo thụ tầng thứ nhất.
Kiếm Đạo quả cơ bản là của môn hạ Hiên Viên chí Tôn.
Đây là cướp bóc trắng trợn.
Đúng thế Lục Nguyên đang cướp bóc.
Cướp bóc cũng không sao, Kiếm Môn và Hoa Sơn khác nhau Hoa Sơn là tiên môn chính đạo, mà Kiếm Môn vừa chính vừa tà, như Kiếm Ma tru sát người cả trăm vạn cũng không có ai ngăn cản hắn, cho nên ở Kiếm Môn cướp bóc không phải là một đại sự.
Đúng thế cướp bóc là chuyện nhỏ nhưng đối tượng lại là Hiên Viên Chí Tôn nhất môn thì đúng là một chuyện kinh thiên động địa.
Kiếm Chủ bế quan, thế lực mạnh nhất ở Kiếm Môn chính là Hiên Viên Chí Tôn nhất mạch.
Ở bên trong các Chí Tôn Hiên Viên xưng hùng.
Đệ tử hạch tâm Kiếm Ngục xưng hùng.
Những người khác cướp ai thì cướp ai dám cướp trên đầu Hiên Viên Chí Tôn.
Mà Lục Nguyên dám hành động, chuyện này...
Thái Sử Bi hỏi:
- Lục sư đệ đệ làm gì vậy?
Thái Sử Bi cũng là nhân vật tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ năm, trước khi Lục Nguyên đi vào Kiếm Môn cũng là một nhân vật làm mưa làm gió nhưng hiện tại cũng bị hành động của Lục Nguyên làm cho kinh hãi.
Lục Nguyên nhún vai:
- Đệ chỉ hiếu kỳ tại sao môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn cướp đoạt của chúng ta được mà chúng ta không làm ngược lại được?
Lục Nguyên nhẹ nhàng lấy kiếm của mình ra:
- Kiếm của đệ từ trước tới nay không quen cúi đầu trước bất kỳ ai.
Đúng thế!
Từ trước tới nay thẳng tắp về phía trước mới gọi là kiếm.
Kiếm đạo tinh thần, đã triệt để nhập vào Lục Nguyên.
Cho nên hắn mới làm chuyện to gan lớn mật như vậy.
Mà ngay lập tức các nhân vật ở Kiếm Đạo thụ tầng thứ nhất cũng đã tới, hành động của Lục Nguyên gây ra chấn động quá lớn, đương nhiee bọn họ lúc đi ra cũng không biết chuyện gì phát sinh nhưng sau khi nhìn thấy Lục Nguyên dùng lực kéo cành Kiếm thụ, hái Kiếm Đạo Quả thì trợn mắt há hốc mồm.
- Lục Nguyên ngươi làm gì vậy?
- Rõ ràng lấy Kiếm Đạo Quả của chúng ta.
Môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn nguyên một đám điên cuồng quát lên, hiển nhiên bọn họ đều bị hành động của Lục Nguyên làm cho chấn động, tất cả đều nói Lục Nguyên to gan lớn mật, giống như Lục Nguyên vừa làm một chuyện đại nghịch bất đạo vậy.
Hiên viên Ngũ Bại nhìn về phía Lục Nguyên tức giận nói:
- Ngươi dám ăn cướp Kiếm Đạo quả của chúng ta, thật là lớn mật.
Lục Nguyên nhún vai:
- Ngươi có lầm không, ta ăn cướp lúc nào? cành cây của Kiếm Đạo thụ tự mình rủ xuống, ta ăn cướp sao? Có cành cây rủ xuống bên cạnh ngươi, vừa vặn quả của nó hương vị không tệ chẳng lẽ ngươi không nếm thử sao?
Đúng thế, tuy làm chuyện ăn cướp nhưng cũng cần có một danh phận đại nghĩa.
Không có danh phận đại nghĩa tất cả đều là giả dối.
Tuyệt đối phải thể hiện mình làm theo đại nghĩa, đây là kinh nghiệm của Lục Nguyên.
Hiên Viên Ngũ Bại cười hắc hắc;
- Miệng lưỡi vẫn còn dám lợi hại, được ngươi muốn miệng lưỡi lợi hại thì tùy ngươi, ta phải bắt ngươi giao cho Chí Tôn đại nhân xử lý.
Ở bên cạnh Hiên Viên Ngũ Bại một người gầy tong teo nói:
- Đừng tưởng ngươi thắng được Kiếm Tham là giỏi, môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn không thể yếu ớt như Kiếm Tham.
Người này tên là Long Nhân Đồ nghe nói hắn có huyết mạch của Long Tộc còn có cả tuyệt kỹ của Long Tộc.
Một bước chân tràn đầy âm khí tiến ra hắn nhìn về phía Lục Nguyên mà nói:
- Chính hắn muốn chết thì hãy thành toàn cho hắn, hắn thấy mấy người chúng ta không nổi danh cho rằng dễ bắt nạt.
Người này chính là đệ tử đắc ý của Hiên Viên Chí Tôn, Âm Thế Kỳ, hắn tinh thông tuyệt kỹ của Hiên Viên, Âm Thế Ngũ Tuyệt Kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.