Chương 1196: Lá bài chí tôn (2)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
22/08/2013
Kiếm Chi Tử lúc này từ bỏ. Gã đầu vào một vạn khối thiên cấp linh
thạch, không có đủ linh thạch nữa. Nhưng gã biết năm người bên mình liên hợp gài bẫy, sau này sẽ trả lại nên từ bỏ chẳng có chút áp lực.
Hoang Nguyên Đế Tử, Võ Động Đế Tử, Túc Nguyệt Phật đều theo.
Giản Vân Sầu nhìn Lục Nguyên, hỏi:
- Vậy Lý huynh định thế nào?
Gã còn tưởng Lục Nguyên là Lý Thái Sử.
Lục Nguyên nói:
- Theo đi, còn dư bao nhiêu thiếu vậy.
- Tốt.
Vô thần khôi lỗi quát:
- Vậy mở bài, xem ván này ai thắng ai thua!
Bây giờđã chơi lớn như vậy rồi, một hơi bỏ vào mười chín vạn. Mười chín vạn thiên cấp linh thạch! Đó là con số thiên văn, ván cược lớn nhất lần này trên Đổ Tiên Đảo chính là đây.
Con số này đặt ở văn minh bình thường là số liệu rất lớn, khá nhiều thiên cấp linh thạch.
Tất cả hồi hộp, giờ là lúc căng thắng nhất.
Ván cược kinh người sắp mở ra kết quả cuối cùng.
Ai thắng? Ai thua?
Một ngàn thiên cấp linh thạch là tổng số tài sản môn phái như Kiếm Môn.
Hai vạn thiên cấp linh thạch là tổng số tài sản của mười môn phái Vô Thượng Đại Giáo như Bá Đao Môn.
Mười chín vạn thiên cấp linh thạch là một con số to đến cực điểm, đối với một văn minh cũng là như thế. Kiếm Chi Tử có nhiều người giúp đỡ mà còn chưa đến vài ngàn thiên cấp linh thạch, mấy người kia. Giản Vân Sầu nắm quyền to giản chi văn minh, đám Hoang Nguyên Đế Tử cũng là nắm quyền lớn lấy ra tất cả số tài sản tích góp vì đổ lần này.
Lần này phải khiến Pháp Bạo Đế Tử, 'Lý Thái Sử' rơi vào cái lưới bày ra.
Một ván kinh thiên đã bắt đầu, nay kết quả hiện ra.
Toàn Đổ Tiên Đảo tĩnh lặng.
Người thứ nhất lật bài là Túc Nguyệt Phật. Bài của gã là một đôi nhân bài, tức là hai cái tám điểm hồng, đó là lá bài lớn kinh người hèn chi Túc Nguyệt Phật dám đặt tiền như thế. Không có bài gì lớn hơn tám điểm hồng, trong tất cả lá bài chỉ ba đôi là lớn hơn bài này nhưng xác suất ba đôi đó vô cùng nhỏ.
Người thứ hai là Võ Động Đế Tử, gã là tám điểm. Bình thường tám điểm rất lớn nhưng so với tám điểm hồng thì nhỏ hơn rất nhiều.
Võ Động Đế Tử mỉm cười nói:
- Bài không tốt lắm nhưng các ngươi muốn chơi nên theo cùng, xem như đã ghiền.
Mặt ngoài nói thì dễ nghe nhưng thật ra không có ai ở bên cạnh tô đậm không khí cả. Sao có thể bỏ vào một ván mười chín vạn thiên cấp linh thạch, con số kinh người, kinh tâm động phách.
Người thứ ba lật bài là Hoang Nguyên Đế Tử, gã có một phần đổ tự phân thân, lúc này mở bài là một đôi mười điểm, loại này gọi là song mai, không lớn bằng song bát nhưng cũng rất khá rồi.
Ba người đã giở bài có hai được đôi.
Đôi cơ bản là loại hình lớn nhất trong bài cửu, thật khiến người tán thán bài lớn vậy mà họ cũng chơi tiếp.
Túc Nguyệt Phật mỉm cười nói:
- A di đà phật, xem ra là lão tăng sẽ thắng mười chín vạn thiên cấp linh thạch này.
- Khoan đã!
Pháp Bạo Đế Tử cười to nói:
- Ta là song địa!
Gã giơ tay lên đánh ra một đôi hai. Đôi hai được gọi là song địa, so với song mai và hai điểm tám lớn hơn chút, cơ bản lấy song địa là thắng. Dưới tình huống bình thường không khả năng xuất hiện lá bài nào lớn hơn song địa, song địa đã là lá bài gần như lớn nhất.
Vốn cho rằng song nhân đủ to kết quả còn xuất hiện song địa.
Pháp Bạo Đế Tử cười như điên, định thu lấy mười chín vạn thiên cấp linh thạch. Mười chín vạn thiên cấp linh thạch đối với đế tử như Pháp Bạo Đế Tử mà nói xem là món tài sản lớn.
Phát tài! Phát tài! Thật sự phát tài!
Nhiều thiên cấp linh thạch như vậy có thể mua rấtn hiều pháp thuật bảo điển, có thể mua pháp bảo, mua đủ thứđồ, tuy không khả năng bằng trùng kích văn minh cảnh, đó là nằm mơ, nhưng có thể bằng thứ này trang bị cho mình khiến sức chiến đấu tăng nhiều.
Mười chín vạn thiên cấp linh thạch! Số tiền lớn!
Đang lúc Pháp Bạo Đế Tửđịnh gom mười chín vạn thiên cấp linh thạch thì Giản Vân Sầu mỉm cười.
Gã nói:
- Chờ chút đã, ta còn chưa lật bài.
Pháp Bạo Đế Tử cười lạnh nói:
- Muốn khắc song địa của ta, trừ phi ngươi lấy ra là song thiên.
Song thiên cơ bản là lá bài lớn nhất, nhưng lá bài lớn nhất này không dễ có được.
Giản Vân Sầu không nhanh không chậm giở lá bài thứ nhất, thiên bài.
Không khí phút chốc biến căng thẳng, Pháp Bạo Đế Tử hồi hộp nhìn bàn tay Giản Vân Sầu. Giản Vân Sầu chậm chạp giở ra lá thứ hai, thiên bài.
Song thiên! Cơ bản là lá bài lớn nhất.
Không ngờ Giản Vân Sầu được đến song thiên! Mặt Pháp Bạo Đế Tử biến tím ngắt.
Cái gọi là thiên, địa, nhân, hòa, một đôi thiên lớn hơn đôi địa, đôi địa lớn hơn đôi nhân, đôi nhân lớn hơn đôi hòa. Trong tay Giản Vân Sầu lá bài lớn nhất. Thiên trên địa, địa trên nhân.
Giản Vân Sầu bình tĩnh phe phẩy quạt lông. Pháp Bạo Đế Tửđã vào la võng, tựa như côn trùng rơi vào mạng nhện bị gã tóm trong tay, còn lại chắc là Lý Thái Sử. Giản Vân Sầu nghĩ, trong Lý Thái Sử chắc là một đôi hòa, tuy rất lớn nhưng chỉ có nước bị ăn mất.
Lý Thái Sử cũng vào võng.
Một ván đổ kinh thiên, người cuối cùng giở bài chính là Lý Thái Sử. Nhưng dù Lý Thái Sử có mở bài hay không thì ván này đã định, đôi bài song thiên thật là lớn vô cùng.
Nhưng mặc kệ thế nào thì ván đổ kinh thiên phải định ra thắng bại.
Tất cả ánh mắt nhìn hướng 'Lý Thái Sử', 'Lý Thái Sử' cũng mở bài ra.
Lá bài thứ nhất, tiểu vương!
Không cho đám Giản Vân Sầu nhiều thời gian chuẩn bị, lá thứ hai mở ra, đại vương!
Đại vương cùng tiểu vương, song vương, lại xưng chí tôn bảo!
Cái gọi là chí tôn bảo bài này một là đinh tam, một là nhị tứ, bản thân hai lá bài số lẻ rất nhỏ, không như song thiên, bản thân thiên bài cực kỳ to lớn. Nhưng đinh tam phối với nhị tứ tổ hợp thành chí tôn bảo lại có thểđè ép vô thượng thiên bài. Không sai, đôi thiên bài của Giản Vân Sầu có thể ép tất cả lá bài nhưng không đè được hai tiểu bài đinh tam và nhị tứ tổ thành chí tôn bảo.
Chí tôn bảo, chí tôn chi bảo!
Vô thượng lá bài!
Đây chính là chí tôn bảo!
Hoang Nguyên Đế Tử, Võ Động Đế Tử, Túc Nguyệt Phật đều theo.
Giản Vân Sầu nhìn Lục Nguyên, hỏi:
- Vậy Lý huynh định thế nào?
Gã còn tưởng Lục Nguyên là Lý Thái Sử.
Lục Nguyên nói:
- Theo đi, còn dư bao nhiêu thiếu vậy.
- Tốt.
Vô thần khôi lỗi quát:
- Vậy mở bài, xem ván này ai thắng ai thua!
Bây giờđã chơi lớn như vậy rồi, một hơi bỏ vào mười chín vạn. Mười chín vạn thiên cấp linh thạch! Đó là con số thiên văn, ván cược lớn nhất lần này trên Đổ Tiên Đảo chính là đây.
Con số này đặt ở văn minh bình thường là số liệu rất lớn, khá nhiều thiên cấp linh thạch.
Tất cả hồi hộp, giờ là lúc căng thắng nhất.
Ván cược kinh người sắp mở ra kết quả cuối cùng.
Ai thắng? Ai thua?
Một ngàn thiên cấp linh thạch là tổng số tài sản môn phái như Kiếm Môn.
Hai vạn thiên cấp linh thạch là tổng số tài sản của mười môn phái Vô Thượng Đại Giáo như Bá Đao Môn.
Mười chín vạn thiên cấp linh thạch là một con số to đến cực điểm, đối với một văn minh cũng là như thế. Kiếm Chi Tử có nhiều người giúp đỡ mà còn chưa đến vài ngàn thiên cấp linh thạch, mấy người kia. Giản Vân Sầu nắm quyền to giản chi văn minh, đám Hoang Nguyên Đế Tử cũng là nắm quyền lớn lấy ra tất cả số tài sản tích góp vì đổ lần này.
Lần này phải khiến Pháp Bạo Đế Tử, 'Lý Thái Sử' rơi vào cái lưới bày ra.
Một ván kinh thiên đã bắt đầu, nay kết quả hiện ra.
Toàn Đổ Tiên Đảo tĩnh lặng.
Người thứ nhất lật bài là Túc Nguyệt Phật. Bài của gã là một đôi nhân bài, tức là hai cái tám điểm hồng, đó là lá bài lớn kinh người hèn chi Túc Nguyệt Phật dám đặt tiền như thế. Không có bài gì lớn hơn tám điểm hồng, trong tất cả lá bài chỉ ba đôi là lớn hơn bài này nhưng xác suất ba đôi đó vô cùng nhỏ.
Người thứ hai là Võ Động Đế Tử, gã là tám điểm. Bình thường tám điểm rất lớn nhưng so với tám điểm hồng thì nhỏ hơn rất nhiều.
Võ Động Đế Tử mỉm cười nói:
- Bài không tốt lắm nhưng các ngươi muốn chơi nên theo cùng, xem như đã ghiền.
Mặt ngoài nói thì dễ nghe nhưng thật ra không có ai ở bên cạnh tô đậm không khí cả. Sao có thể bỏ vào một ván mười chín vạn thiên cấp linh thạch, con số kinh người, kinh tâm động phách.
Người thứ ba lật bài là Hoang Nguyên Đế Tử, gã có một phần đổ tự phân thân, lúc này mở bài là một đôi mười điểm, loại này gọi là song mai, không lớn bằng song bát nhưng cũng rất khá rồi.
Ba người đã giở bài có hai được đôi.
Đôi cơ bản là loại hình lớn nhất trong bài cửu, thật khiến người tán thán bài lớn vậy mà họ cũng chơi tiếp.
Túc Nguyệt Phật mỉm cười nói:
- A di đà phật, xem ra là lão tăng sẽ thắng mười chín vạn thiên cấp linh thạch này.
- Khoan đã!
Pháp Bạo Đế Tử cười to nói:
- Ta là song địa!
Gã giơ tay lên đánh ra một đôi hai. Đôi hai được gọi là song địa, so với song mai và hai điểm tám lớn hơn chút, cơ bản lấy song địa là thắng. Dưới tình huống bình thường không khả năng xuất hiện lá bài nào lớn hơn song địa, song địa đã là lá bài gần như lớn nhất.
Vốn cho rằng song nhân đủ to kết quả còn xuất hiện song địa.
Pháp Bạo Đế Tử cười như điên, định thu lấy mười chín vạn thiên cấp linh thạch. Mười chín vạn thiên cấp linh thạch đối với đế tử như Pháp Bạo Đế Tử mà nói xem là món tài sản lớn.
Phát tài! Phát tài! Thật sự phát tài!
Nhiều thiên cấp linh thạch như vậy có thể mua rấtn hiều pháp thuật bảo điển, có thể mua pháp bảo, mua đủ thứđồ, tuy không khả năng bằng trùng kích văn minh cảnh, đó là nằm mơ, nhưng có thể bằng thứ này trang bị cho mình khiến sức chiến đấu tăng nhiều.
Mười chín vạn thiên cấp linh thạch! Số tiền lớn!
Đang lúc Pháp Bạo Đế Tửđịnh gom mười chín vạn thiên cấp linh thạch thì Giản Vân Sầu mỉm cười.
Gã nói:
- Chờ chút đã, ta còn chưa lật bài.
Pháp Bạo Đế Tử cười lạnh nói:
- Muốn khắc song địa của ta, trừ phi ngươi lấy ra là song thiên.
Song thiên cơ bản là lá bài lớn nhất, nhưng lá bài lớn nhất này không dễ có được.
Giản Vân Sầu không nhanh không chậm giở lá bài thứ nhất, thiên bài.
Không khí phút chốc biến căng thẳng, Pháp Bạo Đế Tử hồi hộp nhìn bàn tay Giản Vân Sầu. Giản Vân Sầu chậm chạp giở ra lá thứ hai, thiên bài.
Song thiên! Cơ bản là lá bài lớn nhất.
Không ngờ Giản Vân Sầu được đến song thiên! Mặt Pháp Bạo Đế Tử biến tím ngắt.
Cái gọi là thiên, địa, nhân, hòa, một đôi thiên lớn hơn đôi địa, đôi địa lớn hơn đôi nhân, đôi nhân lớn hơn đôi hòa. Trong tay Giản Vân Sầu lá bài lớn nhất. Thiên trên địa, địa trên nhân.
Giản Vân Sầu bình tĩnh phe phẩy quạt lông. Pháp Bạo Đế Tửđã vào la võng, tựa như côn trùng rơi vào mạng nhện bị gã tóm trong tay, còn lại chắc là Lý Thái Sử. Giản Vân Sầu nghĩ, trong Lý Thái Sử chắc là một đôi hòa, tuy rất lớn nhưng chỉ có nước bị ăn mất.
Lý Thái Sử cũng vào võng.
Một ván đổ kinh thiên, người cuối cùng giở bài chính là Lý Thái Sử. Nhưng dù Lý Thái Sử có mở bài hay không thì ván này đã định, đôi bài song thiên thật là lớn vô cùng.
Nhưng mặc kệ thế nào thì ván đổ kinh thiên phải định ra thắng bại.
Tất cả ánh mắt nhìn hướng 'Lý Thái Sử', 'Lý Thái Sử' cũng mở bài ra.
Lá bài thứ nhất, tiểu vương!
Không cho đám Giản Vân Sầu nhiều thời gian chuẩn bị, lá thứ hai mở ra, đại vương!
Đại vương cùng tiểu vương, song vương, lại xưng chí tôn bảo!
Cái gọi là chí tôn bảo bài này một là đinh tam, một là nhị tứ, bản thân hai lá bài số lẻ rất nhỏ, không như song thiên, bản thân thiên bài cực kỳ to lớn. Nhưng đinh tam phối với nhị tứ tổ hợp thành chí tôn bảo lại có thểđè ép vô thượng thiên bài. Không sai, đôi thiên bài của Giản Vân Sầu có thể ép tất cả lá bài nhưng không đè được hai tiểu bài đinh tam và nhị tứ tổ thành chí tôn bảo.
Chí tôn bảo, chí tôn chi bảo!
Vô thượng lá bài!
Đây chính là chí tôn bảo!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.