Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 320: Liên Niên(thượng)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

08/05/2013

Câu này như lôi bạo tạc, người kiếm tông luôn tự cho rằng kiếm tông kiếm pháp đệ nhất Đại Tấn. Họ si mê kiếm, trầm mê kiếm, ngươi nói họ không biết pháp thuật, họ cho rằng ngươi đang khen ngợi. Ngươi nói pháp lực của họ không được, họ chẳng để bụng. Nhưng ngươi nói kiếm pháp của họ không được vậy thì tuyệt đối không bỏ qua.

Cho nên lúc này người kiếm tông nghe Lục Nguyên nói xong đều rất tức giận, muốn tiêu diệt hắn ngay, cho dù ở Tư Quá phong không thể ra tay giết người cũng nhất quyết đánh bại hắn, dạy dỗ tiểu tử này.

Trong tiếng kêu gào ầm ì, Lục Nguyên nhàn nhạt nói:

- Đương nhiên ta là hậu bối tiểu tử, pháp lực không mạnh, có chút yếu, nhưng có tự tin về kiếm pháp, muốn thắng kiếm pháp kiếm tông chắc là không khó, cho nên chỉ so kiếm pháp, so pháp lực thì ta không thể được.

Lại đánh mặt.

Những câu Lục Nguyên nói đối với người tiên môn khác không có tác dụng gì. Người tiên môn khác ai mà chỉ so kiếm pháp với ngươi chứ không dùng thứ khác?

Nhưng cố tình hắn nói với kiếm tông, người kiếm tông si mê kiếm pháp, địa vị kiếm pháp ở trong lòng họ đương nhiên khác biệt.

- Đấu, đấu, đấu với hắn!

- Tiểu bối này phải để hắn biết trời cao đất rộng!

- Tiểu bối này, nhất định phải để hắn biết kiếm pháp kiếm tông chúng ta lợi hại!

………

Chỗ cao nhất đỉnh Tư Quá phong, nơi này chỉ có một bình đài chừng mười trượng, vị trí không lớn lắm. Khoảng cách như vậy chiến đấu không cần ngự kiếm.

Lục Nguyên đứng đó, nhìn bên kiếm tông đối thủ đi tới.

Xà Kiếm Liên Niên.



Lục Nguyên và Xà Kiếm Liên Niên có chút quen thuộc, dù sao ở cùng Tư Quá Nhai qua sáu tháng.

Lục Nguyên cười cười nói:

- Liên sư thúc, không ngờ là chúng ta đấu với nhau.

Liên Niên cũng cười nói:

- Thật không ngờ ngươi tự tin kiếm pháp của mình như vậy, khiến ta hơi kinh ngạc. Thôi được, để ta xem kiếm pháp của đệ thập đại thiên tài đi.

Lục Nguyên đến trường sinh kỳ, không cần nói cũng biết hắn là thiên tài. Nhưng dù miệng nói vậy, Liên Niên không cho rằng Lục Nguyên là đối thủ của lão.

Thiên tài mà thôi.

Trước khi thiên tài lớn lên chỉ có thế thôi.

Hơn nữa Lục Nguyên là đệ thập đại thiên tài, bản thân Liên Niên cũng là tinh anh đệ cửu đại. Một người là thiên tài mới hai mươi tuổi chưa lớn lên, cùng với tinh anh hơn ba trăm tuổi, rốt cuộc ai mạnh ai yếu đã rõ ràng. Kỳ thực không chỉ mình Liên Niên cho là thế, người đứng xem kiếm tông, khí tông, kiếm khí tông không một ai cho rằng Lục Nguyên sẽ thắng.

Kiếm pháp của Liên Niên trong cuộc chiến thưởng đan vừa rồi mọi người thấy cả.

Hi Di kiếm pháp đã bị Liên Niên luyện đến cực sâu, khiến người không thể thấy kiếm ở đâu.

Liên Niên mỉm cười, mắt híp như con rắn. Thấy mà không thấy vi di, nghe mà không nghe vi hi, Liên Niên luyện thành là di chi kiếm ý, khiến người không thấy được. Nghĩ đến mình luyện thành kiếm ý là Liên Niên bất giác lại xót xa. Năm đó lão bị xem thành vật thí nghiêm của người nào đó Bắc phong, rồi mới cực kỳ tình cờ ngộ được kiếm ý, từ nay về sau Liên Niên lấy giết chết vị Bắc phong đó làm mục tiêu cuối cùng. Vì giết chết người Bắc phong đó, lão thậm chí nghiên cứu cấm thuật người đó để lại, cuối cùng bị phát hiện giết hại đồng một, bị giam vào Tư Quá phong một trăm năm.

Cùng lúc đó, ánh mắt lão, tính cách của lão càng lúc càng giống người Bắc phong lão hận nhất.

Nguyên- Lăng!

Lấy lại tinh thần, nhìn tiểu bối trước mắt, tính cách khác với người Bắc phong lão hận nhất. Liên Niên tay động, Xà Hình kiếm của lão rút ra khỏi võ. Vừa rút ra liền là thức Hi Nhược Di trong Hi Di kiếm pháp. Thức này vừa xuất ra đã không thấy bóng kiếm, tin tưởng đối thủ không thể ngăn cản bao nhiêu kiếm chiêu của lão.



Liên Niên thầm nghĩ, dù người khác không thấy trường kiếm của lão nhưng chính lão biết, nhát kiếm này sắp đâm tới cổ tiểu bối Lục Nguyên, chỉ chớp mắt là xong. Nhưng chớp mắt này xảy ra chút biến đổi. Lục Nguyên đột nhiên rút kiếm, chặn Xà Hình kiếm của lão vào giây phút mấu chốt cuối cùng.

Chắc là ngoài ý muốn, tiểu bối ngoài ý muốn bùng nổ chặn trường kiếm của mình.

Nhưng nhát kiếm chặn lại này xưa xong, chỉ thấy tiểu bối trường kiếm xoay chuyển, đâm hướng cổ họng Liên Niên. Liên Niên vội lùi ra sau né qua nhát kiếm này.

Liên Niên kinh ngạc, người bên cạnh ai nấy ngạc nhiên. Mới bắt đầu họ cho rằng Lục Nguyên chẳng qua là nghé con không sợ hổ, giờ thấy một kiếm đó mới phát hiện hậu bối kiếm khí tông đúng là có kiếm thuật không tệ. Tuy nhiên nếu nói thắng Liên Niên thì là không thể nào.

Liên Niên lùi một chút lập tức lại tiến lên, Xà Hình kiếm đâm tới, thức này là Phi Hi Phi Di. Lục Nguyên thấy bên trái lão có sơ hở, Dưỡng Ngô kiếm đâm tới, nhát kiếm diệu cực kỳ. Nếu Liên Niên không lùi, chẳng những lão không tấn công được Lục Nguyên, sườn trái sẽ bị hắn đâm trúng. Bất đắc dĩ Liên Niên chỉ đành lại lùi một bước.

Liên Niên bị một tiểu bối buộc đến lùi hai bước đã mất mặt mũi, lập tức xoay chuyển, lại thi triển ra một trong các tuyệt chiêu cảu Hi Di kiếm pháp…Xà Hình Vu Thảo. Thức này kỳ thực không tính là chiêu mạnh nhất trong Hi Di kiếm pháp, nhưng Liên Niên luyện chiêu này luyện khá mạnh. Chiêu Xà Hình Vu Thảo chính là rắn bò ra khỏi cỏ, ý là không thấy dấu vết. Liên Niên thi triển chiêu này vừa âm vừa ngoan vừa độc vừa lạt vừa nhanh vừa chuẩn lại vô hình, liên tiếp bảy chữ đủ thấy chiêu đó đáng sợ. Kiếm đâm ra lập tức đến trước mặt Lục Nguyên.

Bên cạnh mấy người đấu với Liên Niên thấy là chiêu Xà Hình Vu Thảo thì mặt nhăn nhó. Chiêu này tại sao Liên Niên luyện cường vậy chứ, họ đều ăn thiệt thòi với nọ, cảm thấy bị kịch. Những người chưa từng đấu với Liên Niên thấy chiêu thế đến nhanh như vậy thì thầm kinh sợ, nếu đổi lại là mình đứng ở chỗ Lục Nguyên thì chắc chắn không đón được.

Lại thấy Lục Nguyên lật tay, Dưỡng Ngô kiếm nhanh chóng động, vô cùng xảo chặn nhát kiếm, hơn nữa chặn xong thân trường kiếm trượt, mũi kiếm đâm Liên Niên. Mũi kiếm Xà Hình kiếm của Liên Niên bị Lục Nguyên lấy chuôi kiếm chặn, cứ thế lão không thể thu kiếm thì không tấn công được Lục Nguyên, mà hắn thì có thể đánh tới lão.

Liên Niên lập tức bay nhanh lên trời, một thức Vi Trần Vô Thanh rơi xuống, đâm thẳng Lục Nguyên. Thức này trong Hi Di kiếm pháp nghiêng về hướng đại âm hi thanh, nhát kiếm đâm xuống cực nhanh, không có tiếng động. Dưỡng Ngô kiếm chuyển vòng, Liên Niên ảm thấy nếu còn tấn công tiếp thì e rằng nguyên cánh tay sẽ bị Lục Nguyên đập nát, bất đắc dĩ chỉ có thể lộn ngược lại.

………..

Liên Niên liên tục tấn công hai mươi ba lần, rút lui hai mươi ba lần, lần nào cũng bị Lục Nguyên dễ dàng đánh lui.

Hơn nữa có người chú ý thấy Liên Niên bay tới tấn công lại không ngừng rút lui. Đường đường trưởng lão tinh anh đệ cửu đại mà giống con khỉ. Từ đầu tới cuối Lục Nguyêntay trái chắp sau lưng, đôi chân đạp đất không nhúc nhích một ly, chỉ dựa vào tay phải nắm thanh trường kiếm đối địch.

Đối mặt Liên Niên nổi tiếng kiếm pháp mà chân không di chuyển, thật là đáng kính đáng sợ.

Kiếm tông luôn si mê kiếm pháp, Liên Niên cũng là người trong kiếm đạo, thấy mình làm thế nào cũng không thắng, kiếm pháp kém xa Lục Nguyên, có đấu tiếp chỉ là mất mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook