Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1113: Lục Nguyên vs Kiếm Chi Tử (3)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

02/08/2013

Theo tiếng hét dài, lại là cổ văn minh thánh đế tử đến. Pháp Thánh Đế Tử áo tím tung bay, trên bộ đồ tràn đầy pháp thuật ảo diệu.

Pháp Thánh Đế Tử chào hỏi mấy vị đế tử rồi nói:

- Kiếm Môn chính là dưới cai trị của pháp cổ văn minh chúng ta, không ngờ làm phiền mấy vị đế tử khác đến, thật ngại quá. Được rồi, bây giờ người đến đã đầy đủ, Kiếm Môn tranh đoạt vị trí chủ kiếm tổ tinh thần có thể bắt đầu. Tất cả tuân theo nguyên tắc công bằng, dù là ai chỉ cần không phải người Kiếm Môn đều không được nhúng tay vào!

Pháp Thánh Đế Tử trong lời nói có ẩn ý khác.

Không khí ngày càng căng thẳng.

Kiếm Điên Chân Nhân còn chưa xuất hiện! Lão định khi nào đến?

- Nửa điên nửa ngốc nửa cười, nửa si nửa khùng nửa cuồng.

Theo tiếng cười to một lão già mặc đồ rách rưới bước ra. Lão già mặc đồ rách rưới lưng cõng một thanh trường kiếm vừa đi vừa ngâm nga. Kiếm Điên Chân Nhân rốt cuộc xuất hiện, xuất hiện điên cuồng như vậy, có chút khí độ, không giống là con rối của Kiếm Chi Tử như đã tưởng tượng.

Mắt Kiếm Diệt lão tổ sáng ngời, nói:

- Kiếm Điên Chân Nhân, ngươi rốt cuộc đến.

Kiếm Điên Chân Nhân nhìn Kiếm Diệt lão tổ, nói:

- Đúng vậy, ta đã tới. Năm đó ngươi và ta tranh đoạt vị trí chủ tinh thần, hạ độc ta, khiến pháp lực của ta phát huy không hoàn toàn, cuối cùng để ngươi làm chủ tinh thần, khiến ta ôm hận rời khỏi Kiếm Môn. Bây giờ ta phải đoạt lại vị trí chủ tinh thần!

Kiếm Diệt lão tổ lạnh lùng quát:

- Ta không hạ độc ngươi, đừng ngậm máu phun người!

Kiếm Điên Chân Nhân cũng rống trở lại:

- Ai nói không có!?

Kiếm Điên Chân Nhân và Kiếm Diệt lão tổ hét qua lại, nhưng chuyện năm đó cách quá lâu rồi, lâu ít nhất mấy vạn năm, trong thời gian dài dặc mọi thứ biến đổi không thể tìm kiếm. Nói đơn giản là Kiếm Điên Chân Nhân và Kiếm Diệt lão tổ năm đó có hạ độc hay không việc này chỉ nói miệng, dù là ai cũng không cách nào chứng minh được.

Kiếm Điên Chân Nhân muốn hiệu quả như vậy, trước tiên nghi ngờ tính công bình Kiếm Diệt lão tổ làm chủ kiếm tổ tinh thần, dù sao ai mà chứng minh được chuyện nhiều năm trước? Rồi lão mặc đồ rách rưới tỏ vẻ cao nhân, ngâm thơ ra sân là vì nâng cao hình tượng, hình tượng cao nhân nói chuyện luôn dễ khiến người tin tưởng.

Đương nhiên những điều này toàn do Kiếm Chi Tử sắp đặt cho ão, Kiếm Điên Chân Nhân không thể không khâm phục gã. Rõ ràng chỉ là một người tuổi trẻ mà đã tinh ranh như vậy, suy nghĩ hết mọi mặt, không chỉ như vậy, còn cố ý khiến lão đợi phút cuối mới ra sân, lúc này dễ để ấn tượng cho người.

Lão và Kiếm Diệt lão tổ tranh chấp một lát, cãi vô cùng kịch rồi mới nói:



- Thôi được, chuyện năm dó có nói tới nói lui cũng không nói rõ. Tuy ngươi lẫn lộn sự thật trắng đen, bây giờ không chứng minh được gì, hôm nay chúng ta dùng kiếm nói chuyện đi, xem coi ai có thể xứng vị trí chủ kiếm tổ tinh thần.

Kiếm Diệt lão tổ bỗng dưng bị sỉ nhục một phen, trong lòng rất oán hận, liền đặt tay lên chuôi kiếm, nói:

- Cũng được, Kiếm Điên, để ta xem mấy năm nay ngươi tiến bộ nhiều ít.

Kiếm Điên Chân Nhân và Kiếm Diệt lão tổ ở không trung kình nhau, đại chiến kinh thế sắp phát động.

Chính lúc này một giọng nói vang lên:

- Chờ đã.

Mọi người nhìn sang nơi phát ra tiếng nói, chỉ thấy người lên tiếng là phong thần ngọc tuấn, bạch y thắng tuyết Kiếm Chi Tử Kiếm Văn Xương.

Kiếm Chi Tử lạnh nhạt nói:

- Sư phụ, không phải sư phụ đã nói có vết thương cũ trong người, không phát huy được bao nhiêu thực lực sao?

Gã kêu tiếng sư phụ khiến người ngẩn ngơ. Mọi người đều biết sư phụ của gã là Trương Đạo Sinh. Trương Đạo Sinh là thế giới cảnh nhị tầng nhưng âm hiểm gian xảo, xem như là nhân vật quái dị. Sư phụ của gã không mạnh lắm, nhưng vì ở Kiếm Môn không được bái ai khác nữa, sao đột nhiên gã thêm một sư phụ?

Trương Đạo Sinh mỉm cười, giọng nói vang toàn trường:

- Trước đó không lâu Kiếm Chi Tử gặp Kiếm Điên Chân Nhân tiền bối, được tiền bối dạy cho nhiều thứ, nên qua sự đồng ý của ta đã bái Kiếm Điên Chân Nhân làm sư phụ.

Tất nhiên Kiếm Điên Chân Nhân không mạnh bằng Kiếm Chi Tử, những điều này chẳng qua là gã sắp xếp thôi.

Kiếm Chi Tử đi vào sân, đến bên cạnh Kiếm Điên Chân Nhân, nói:

- Sư phụ có vết thương cũ, giờ ra tay sẽ không phát huy đến hết sức mạnh, không bằng do ta làm đồ đệ thay cho. Sư trưởng có việc, đệ tử phải làm thay chứ.

Kiếm Điên Chân Nhân gật đầu, nói:

- Vậy cũng tốt, nhưng Kiếm Chi Tử, nếu đã giao cuộc chiến này cho ngươi thì phải đánh nghiêm túc vào.

Vở kịch đã diễn xong.

Kiếm Chi Tử sắp đặt nguyên vở kích khiến gã đoạt quyền thành hợp tình hợp lý, không có chỗ nào gập ghềnh.

Kiếm Chi Tử đi lên đài, Kiếm Điên Chân Nhân lùi xuống.



Kiếm Chi Tử ấn tay trên chuôi kiếm, nói:

- Kiếm Diệt lão tổ, thật ngại quá, ngày hôm nay để người quyết đầu cùng ta. Cho ta lĩnh giáo sự lợi hại của lão tổ đi, xin chỉ giáo.

Khóe môi gã nhếch nụ cười nhạt. Vở kịch đã xong, giờ là lúc hoàn toàn giải quyết Kiếm Diệt lão tổ. Nếu không phải lão quy này âm thầm ngăn cản thì làm gì có ước hẹn tám năm với Lục Nguyên, sớm ở sáu năm trước tiêu diệt hắn rồi. Lão quy này bảo vệ Lục Nguyên tám năm, bây giờ, đi chết đi.

Tay Kiếm Chi Tử ấn trên chuôi kiếm.

Ta Kiếm Diệt lão tổ cũng ấn trên chuôi kiếm.

Sự tình đã phát triển đến một bước này, phía trước vở kịch cũng diễn xong rồi.

Kiếm Chi Tử chiếm hết thiên thời, địa lợi, ba đế tử văn minh đều ủng hộ gã, nhân hòa chiếm một nửa. Kiếm Điên Chân Nhân biểu diễn giống như lão chịu thiệt thòi, cộng thêm bình thường Kiếm Chi Tử ở trong Kiếm Môn có danh tiếng rất lớn, gã hiểu về lòng người, hiểu dù mình làm gì thì phải trước chiếm một chữ lý đã, nên làm mình có vẻ chịu thiệt trước tiên.

Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, toàn bộ chiếm hết.

Hơn nữa Kiếm Chi Tử càng tin vào kiếm trong tay mình tuyệt đối hơn xa Kiếm Diệt lão tổ.

Kiếm Diệt lão tổ gật đầu nói:

- Tốt lắm, Kiếm Chi Tử, ngày hôm nay để ngươi cùng ta đấu nhau, xem coi khí vận kiếm đạo mạnh nhất của ngươi so với lão tổ ta như thế nào!

Kiếm Diệt lão tổ rút kiếm ra, kiếm của lão là Diệt Tiên kiếm, một thanh tiên kiếm tràn ngập hơi thở hủy diệt, vừa xuất hiện thì khí hủy diệt đã quét toàn trường.

Hơn nữa lão biết rằng Kiếm Chi Tử không phải loại dễ đối phó, lần này đến khiêu chiến e rằng có thực lực đáng sợ, vậy nên lão ra tay liền lấy tuyệt chiêu Thủ Diệt kiếm pháp.

Bởi vì cần thủ hộ nên phải cường đại.

Vì muốn tất cả kẻ hại vật thủ hộ phải bị diệt hết.

Đây chính là Thủ Diệt kiếm pháp.

Kiếm Diệt lão tổ thúc đẩy Thủ Diệt kiếm pháp đến tiến bộ kinh người, trên thân lão phát ra chín mươi chín ánh sáng sao, lực lượng mỗi ánh sáng dùng cực kỳ diệu. Chín mươi chín tinh, đây là cực độ kiếm pháp cấp thế giới. Hiển nhiên Kiếm Diệt lão tổ đã luyện kiếm pháp cấp thế giới đến mức tận cùng.

Kiếm Chi Tử cười khẩy nói:

- Kiếm pháp cấp thế giới hả? Rất hữu dụng, nhưng chỉ là hữu dụng mà thoi, đối mặt ta thì hữu dụng cỡ nào cũng vô dụng. Vô Thiên kiếm pháp!

Gã phất tay, đột nhiên thi triển ra Vô Thiên kiếm pháp, là bộ kiếm pháp cấp diệt thế. Thì ra lúc đối chiến với Lục Nguyên gã dùng kiếm pháp này không hề rót pháp lực vào trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook