Chương 1184: Ma Kiếm Phó Chủ Văn Minh (2)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
02/08/2013
Lúc Lục Nguyên đi ra khỏi tà kiếm văn minh thì bên cạnh tụ tập khá đông người giúp vui.
- Thanh niên họ Lục đó còn sống đi ra!
- Không lẽ hắn khiêu chiến thắng năm kiếm đường?
- Nếu là vậy thì giỏi quá.
Mọi người bàn tán xôn xao, cách tà kiếm văn minh không xa có một người áo trắng và người áo xám nhìn nhau cười. Người áo trắng bạch y như tuyết, tự phụ cao ngạn, như thiên kiếm giáng thế. Người áo xám trung niên nho sinh, tư văn trưởng thành, có phong độ trí thức và khắc khổ.
Thiên Kiếm Yến Thương Thiên!
Địa kiếm Chu Thanh Huyền!
Hai người này đến hộ giá.
Lần này Lục Nguyên đi khiêu chiến tà kiếm văn minh là nước cờ hiểm, còn là Chu Thanh Huyền tự sắp đặt ra. Họ tin tưởng Lục Nguyên có thể khiêu chiến thắng năm kiếm đường nhưng sợ Ma Kiếm phó chủ văn minh bỗng trở quẻ. Tình hình hiện nay là Tà Kiếm phó chủ văn minh vân du bên ngoài, đi nơi sâu trong di thất địa ngưng luyện công pháp càng mạnh, để lại Ma Kiếm phó chủ văn minh trấn giữ.
Cho nên Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền đều tới, họ sợ lỡ xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì tiện cứu người.
Bình thường thế giới cảnh có mạnh hơn, dù là nửa bước văn minh cảnh cũng không thể chạy thoát khỏi tay văn minh cảnh.
Đây chính là chênh lệch lớn nhất giữa văn minh cảnh và thế giới cảnh.
Nhưng Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền khác với đỉnh cao thế giới cảnh bình thường. Nói chính xác hơn thì lần này Chu Thanh Huyền trang bị một pháp bảo đặc biệt, có thể chớp mắt truyền tống Lục Nguyên đi trung ương thiên triều. Thường như như vậy còn chưa thoát được, văn minh cảnh có thể một bước phá toái vô số hư không, mấy giây là đuổi đến trung ương thiên triều rồi.
Nhưng đừng quên Ma Kiếm phó chủ văn minh sao có thể ở đó giết Lục Nguyên được. Lần trước Chu Thanh Huyền đi trung ương thiên triều thăm viếng một người, đó chính là Pháp Nhất Đế Tử. Pháp Nhất Đế Tử và Chu Thanh Huyền là bằng hữu kiếp trước, có Pháp Nhất Đế Tử trấn giữ thì Ma Kiếm phó chủ văn minh không thể làm loạn được.
Cho nên lần này Lục Nguyên đi tà kiếm văn minh nhìn thì nguy hiểm chứ thật ra không mấy gian nguy.
Nhưng bây giờ xem ra không cần dùng tới nước cờ Pháp Nhất Đế Tử.
Chu Thanh Huyền nhìn Yến Thương Thiên, nói:
- Yến sư huynh, thật lâu không gặp nhỉ.
Chu Thanh Huyền và Yến Thương Thiên cùng tu hành ở di thất địa nhưng đây là lần đầu gặp mặt.
- Chu sư đệ, đã lâu không gặp.
Yến Thương Thiên cười nói:
- Đừng cứ kéo nhị hồ mãi, bi ai đau thương, chuyện đó đã qua nhiều năm như vậy. Đi thôi, ta mời ngươi uống rượu.
Lục Nguyên ra khỏi tà kiếm văn minh liền trở về trung ương thiên triều. Cố Thu Thủy, Phi Kiếm Khách, Yến Phi Nhất đều bị bắt, mình không cứu được. Nhưng chắc là họ sẽ có cơ duyên riêng, dù sao Cố Thu Thủy, Phi Kiếm Khách xuất thân không bình thường. Lục Nguyên và họ chỉ là nói chuyện năm ba câu, biết mặt mà thôi, nếu thật là bạn thì Lục Nguyên chắc chắn sẽ đi cứu.
Bằng hữu, chính là bằng hữu.
Lại một lần phá mở không gian thác tầng, trước tiên quay về khu Nam Cương. Lúc hắn đến khu Nam Cương thì dặn dò chuyện Tà Phiên Thiên đã giải quyết xong, dặn Hoa Sơn xong Lục Nguyên bay trở về trung ương thiên triều lao hướng Kiếm Môn. Bây giờ cách Văn Minh Thánh Địa mở ra còn có hai năm rưỡi. Trong hai năm rưỡi này mình nên tu hành thế nào đây?
Bây giờ kiếm thuật của mình đã là sáu thiết tắc rưỡi, tối cao là chín thiết tắc, chưa từng nghe nói qua mười thiết tắc.
Tức là nói mình còn thiếu hai thiết tắc rưỡi.
Lúc này kiếm thuật thăng lên một chút là vô cùng khó khăn, trong phút chốc không có ý định tăng kiếm thuật.
Vậy thì pháp lực đi, bây giờ mình ở thế giới cảnh lục tầng nguyên khí cảnh, phải tăng lên thế giới cảnh thất tầng tích lũy cảnh.
Nghe nói từ thế giới cảnh lục tầng nguyên khí cảnh xông lên thế giới cảnh thất tầng bản thân không dễ dàng. Thế giới cảnh thất tầng tích lũy cảnh là một cảnh giới khá kỳ lạ, cảnh giới khác từ sơ kỳ tăng lên đến đỉnh cao sẽ không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng tích lũy cảnh thì khác. Từ sơ kỳ cảnh giới trùng kích đến đỉnh cao cần tốn rất nhiều thời gian, cho nên mới xuất hiện tình trạng kỳ lạ. Bởi vì thế giới cảnh thất tầng toàn là chuẩn bị cho sáng tạo tiểu thiên thế giới. Tiểu thiên thế giới nha, đó không còn là một không gian mà là tiểu thiên thế giới.
Muốn sáng tạo ra một tiểu thiên thế giới thuộc về mình cần năng lượng khổng lồ.
Năng lượng trước giờ sẽ không trống rỗng có.
Có nhân tức có quả.
Năng lượng có chỗ đến của nó.
Tài nguyên có chỗ đến của nó.
Muốn sáng tạo tiểu thiên thế giới cần năng lượng lớn bao nhiêu thì khó mà tưởng tượng.
Cho nên thế giới cảnh thất tầng tích lũy cảnh sơ kỳ đến đỉnh cao cần năng lượng tài nguyên nhiều đến khó thể tưởng tượng.
Tất nhiên hiện nay việc trước nhất hắn cần nghĩ là làm sao lên thế giới cảnh thất tầng.
Đang lúc suy nghĩ thì hắn đã tới Kiếm Môn.
Trở về Kiếm Môn không lâu thì phát hiện hắn nhận được đủ các loại thiệp mời chất thành đống. Bây giờ hắn là nổi danh khắp trung ương thiên triều nên nhận được nhiều thiệp mời cũng là chuyện thường thôi. Lục Nguyên tùy tiện chọn một vài thiệp mời xem thử, phát hiện nọi dung cơ bản giống nhau, đều là hắn đi tới đâu đó dự tiệc, dù gì toàn là chắp nối. Đối với hắn có tiềm lực lớn, đám người kia bắt đầu lôi kéo.
Lục Nguyên tùy tiện lật xem rồi bỏ mặc, bây giờ hắn không rảnh rỗi làm những chuyện này, hơn nữa tính tình lười biếng. Hắn mới uống vài hớp rượu thì phát hiện có khí thế ngập trời ập đến, đấy là khí thế khổng lồ vô biên cỡ nào. Khí thế mạnh mẽ lay động, mặc dù không bằng Ma Kiếm phó chủ văn minh nhưng vượt trên bất cứ kẻ nào Lục Nguyên từng đối phó.
Bây giờ hiển nhiên không phải một mình Lục Nguyên cảm giác loại khí thế khủng bố cường đại đó.
Toàn Kiếm Môn, ba tinh thần không ai không cảm nhận được.
Bị khí thế ảnh hưởng, ba kiếm môn tinh thần có không ít đệ tử pháp lực thấp đều quỳ xuống. Họ không muốn quỳ, nhưng đối mặt khí thế hoàng giả kinh người thế này thì không thể không quỳ. Đừng nói đám người pháp lực thấp, dù là pháp lực cỡ Thái Sử Bi cũng cảm thây rất khó chịu, nên biết rằng hiện nay gã có pháp lực thế giới cảnh ngũ tầng.
Đấy là ai? Pháp lực gì vậy? Khí thế gì thế này?
Vô số người nhìn hướng góc đông nam Kiếm Môn.
Ở góc đông nam có một mãnh thú!
Yêu thú!
Là yêu thú gì dám xông vào Kiếm Môn?
Yêu thú tất nhiên là vô cùng cường địa, ví dụ Cổ Cổ Thú mà Lục Nguyên đã gặp phải, nhưng yêu thú không thể xông vào đường chính, không thể tập kích môn phái có trong danh sách đăng ký. Kiếm Môn có nằm trong danh sách kia, đây là sao chứ? Yêu thú to lớn có mười răng nanh cỡ mấy ngàn trượng, lạnh lẽo đáng sợ.
Yêu thú giống như kỳ lân! Nhưng xem ra nó hung tàn hơn kỳ lân rất nhiều.
Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân!
Rốt cuộc có người nhìn thấu lai lịch của kỳ lân. Nghe nói loại kỳ lân này lấy rồng làm thức ăn, thành niên liền có thực lực hỗn động cảnh.
Loại yêu thú này lại dám xông vào Kiếm Môn.
Xem con Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân khủng bố, e rằng toàn Kiếm Môn không ai chặn được nó. Khi người Kiếm Môn chấn động thì bỗng truyền đến một giọng nói.
- Tiểu Nha, đã tới nơi rồi, trở vào trong Phong Thú bài đi.
Vèo một tiếng, mới rồi Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân vô cùng khổng lồ làm toàn Kiếm Môn chấn động bỗng biến mất. Cái gì? Yêu thú vô cùng cường đại như Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân mà là tọa kỵ cho người ư? Người kia là ai?
Lúc này, khí thế khiến Kiếm Môn chấn động chưa biến mất, nhìn qua mới phát hiện phát ra khí thế là người kia chứ không phải Hồng Hoang Kỳ Lân.
Người đến ngày càng gần, tim mọi người đập nhanh, thình thịch, như sắp vọt khỏi lồng ngực.
- Thanh niên họ Lục đó còn sống đi ra!
- Không lẽ hắn khiêu chiến thắng năm kiếm đường?
- Nếu là vậy thì giỏi quá.
Mọi người bàn tán xôn xao, cách tà kiếm văn minh không xa có một người áo trắng và người áo xám nhìn nhau cười. Người áo trắng bạch y như tuyết, tự phụ cao ngạn, như thiên kiếm giáng thế. Người áo xám trung niên nho sinh, tư văn trưởng thành, có phong độ trí thức và khắc khổ.
Thiên Kiếm Yến Thương Thiên!
Địa kiếm Chu Thanh Huyền!
Hai người này đến hộ giá.
Lần này Lục Nguyên đi khiêu chiến tà kiếm văn minh là nước cờ hiểm, còn là Chu Thanh Huyền tự sắp đặt ra. Họ tin tưởng Lục Nguyên có thể khiêu chiến thắng năm kiếm đường nhưng sợ Ma Kiếm phó chủ văn minh bỗng trở quẻ. Tình hình hiện nay là Tà Kiếm phó chủ văn minh vân du bên ngoài, đi nơi sâu trong di thất địa ngưng luyện công pháp càng mạnh, để lại Ma Kiếm phó chủ văn minh trấn giữ.
Cho nên Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền đều tới, họ sợ lỡ xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì tiện cứu người.
Bình thường thế giới cảnh có mạnh hơn, dù là nửa bước văn minh cảnh cũng không thể chạy thoát khỏi tay văn minh cảnh.
Đây chính là chênh lệch lớn nhất giữa văn minh cảnh và thế giới cảnh.
Nhưng Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền khác với đỉnh cao thế giới cảnh bình thường. Nói chính xác hơn thì lần này Chu Thanh Huyền trang bị một pháp bảo đặc biệt, có thể chớp mắt truyền tống Lục Nguyên đi trung ương thiên triều. Thường như như vậy còn chưa thoát được, văn minh cảnh có thể một bước phá toái vô số hư không, mấy giây là đuổi đến trung ương thiên triều rồi.
Nhưng đừng quên Ma Kiếm phó chủ văn minh sao có thể ở đó giết Lục Nguyên được. Lần trước Chu Thanh Huyền đi trung ương thiên triều thăm viếng một người, đó chính là Pháp Nhất Đế Tử. Pháp Nhất Đế Tử và Chu Thanh Huyền là bằng hữu kiếp trước, có Pháp Nhất Đế Tử trấn giữ thì Ma Kiếm phó chủ văn minh không thể làm loạn được.
Cho nên lần này Lục Nguyên đi tà kiếm văn minh nhìn thì nguy hiểm chứ thật ra không mấy gian nguy.
Nhưng bây giờ xem ra không cần dùng tới nước cờ Pháp Nhất Đế Tử.
Chu Thanh Huyền nhìn Yến Thương Thiên, nói:
- Yến sư huynh, thật lâu không gặp nhỉ.
Chu Thanh Huyền và Yến Thương Thiên cùng tu hành ở di thất địa nhưng đây là lần đầu gặp mặt.
- Chu sư đệ, đã lâu không gặp.
Yến Thương Thiên cười nói:
- Đừng cứ kéo nhị hồ mãi, bi ai đau thương, chuyện đó đã qua nhiều năm như vậy. Đi thôi, ta mời ngươi uống rượu.
Lục Nguyên ra khỏi tà kiếm văn minh liền trở về trung ương thiên triều. Cố Thu Thủy, Phi Kiếm Khách, Yến Phi Nhất đều bị bắt, mình không cứu được. Nhưng chắc là họ sẽ có cơ duyên riêng, dù sao Cố Thu Thủy, Phi Kiếm Khách xuất thân không bình thường. Lục Nguyên và họ chỉ là nói chuyện năm ba câu, biết mặt mà thôi, nếu thật là bạn thì Lục Nguyên chắc chắn sẽ đi cứu.
Bằng hữu, chính là bằng hữu.
Lại một lần phá mở không gian thác tầng, trước tiên quay về khu Nam Cương. Lúc hắn đến khu Nam Cương thì dặn dò chuyện Tà Phiên Thiên đã giải quyết xong, dặn Hoa Sơn xong Lục Nguyên bay trở về trung ương thiên triều lao hướng Kiếm Môn. Bây giờ cách Văn Minh Thánh Địa mở ra còn có hai năm rưỡi. Trong hai năm rưỡi này mình nên tu hành thế nào đây?
Bây giờ kiếm thuật của mình đã là sáu thiết tắc rưỡi, tối cao là chín thiết tắc, chưa từng nghe nói qua mười thiết tắc.
Tức là nói mình còn thiếu hai thiết tắc rưỡi.
Lúc này kiếm thuật thăng lên một chút là vô cùng khó khăn, trong phút chốc không có ý định tăng kiếm thuật.
Vậy thì pháp lực đi, bây giờ mình ở thế giới cảnh lục tầng nguyên khí cảnh, phải tăng lên thế giới cảnh thất tầng tích lũy cảnh.
Nghe nói từ thế giới cảnh lục tầng nguyên khí cảnh xông lên thế giới cảnh thất tầng bản thân không dễ dàng. Thế giới cảnh thất tầng tích lũy cảnh là một cảnh giới khá kỳ lạ, cảnh giới khác từ sơ kỳ tăng lên đến đỉnh cao sẽ không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng tích lũy cảnh thì khác. Từ sơ kỳ cảnh giới trùng kích đến đỉnh cao cần tốn rất nhiều thời gian, cho nên mới xuất hiện tình trạng kỳ lạ. Bởi vì thế giới cảnh thất tầng toàn là chuẩn bị cho sáng tạo tiểu thiên thế giới. Tiểu thiên thế giới nha, đó không còn là một không gian mà là tiểu thiên thế giới.
Muốn sáng tạo ra một tiểu thiên thế giới thuộc về mình cần năng lượng khổng lồ.
Năng lượng trước giờ sẽ không trống rỗng có.
Có nhân tức có quả.
Năng lượng có chỗ đến của nó.
Tài nguyên có chỗ đến của nó.
Muốn sáng tạo tiểu thiên thế giới cần năng lượng lớn bao nhiêu thì khó mà tưởng tượng.
Cho nên thế giới cảnh thất tầng tích lũy cảnh sơ kỳ đến đỉnh cao cần năng lượng tài nguyên nhiều đến khó thể tưởng tượng.
Tất nhiên hiện nay việc trước nhất hắn cần nghĩ là làm sao lên thế giới cảnh thất tầng.
Đang lúc suy nghĩ thì hắn đã tới Kiếm Môn.
Trở về Kiếm Môn không lâu thì phát hiện hắn nhận được đủ các loại thiệp mời chất thành đống. Bây giờ hắn là nổi danh khắp trung ương thiên triều nên nhận được nhiều thiệp mời cũng là chuyện thường thôi. Lục Nguyên tùy tiện chọn một vài thiệp mời xem thử, phát hiện nọi dung cơ bản giống nhau, đều là hắn đi tới đâu đó dự tiệc, dù gì toàn là chắp nối. Đối với hắn có tiềm lực lớn, đám người kia bắt đầu lôi kéo.
Lục Nguyên tùy tiện lật xem rồi bỏ mặc, bây giờ hắn không rảnh rỗi làm những chuyện này, hơn nữa tính tình lười biếng. Hắn mới uống vài hớp rượu thì phát hiện có khí thế ngập trời ập đến, đấy là khí thế khổng lồ vô biên cỡ nào. Khí thế mạnh mẽ lay động, mặc dù không bằng Ma Kiếm phó chủ văn minh nhưng vượt trên bất cứ kẻ nào Lục Nguyên từng đối phó.
Bây giờ hiển nhiên không phải một mình Lục Nguyên cảm giác loại khí thế khủng bố cường đại đó.
Toàn Kiếm Môn, ba tinh thần không ai không cảm nhận được.
Bị khí thế ảnh hưởng, ba kiếm môn tinh thần có không ít đệ tử pháp lực thấp đều quỳ xuống. Họ không muốn quỳ, nhưng đối mặt khí thế hoàng giả kinh người thế này thì không thể không quỳ. Đừng nói đám người pháp lực thấp, dù là pháp lực cỡ Thái Sử Bi cũng cảm thây rất khó chịu, nên biết rằng hiện nay gã có pháp lực thế giới cảnh ngũ tầng.
Đấy là ai? Pháp lực gì vậy? Khí thế gì thế này?
Vô số người nhìn hướng góc đông nam Kiếm Môn.
Ở góc đông nam có một mãnh thú!
Yêu thú!
Là yêu thú gì dám xông vào Kiếm Môn?
Yêu thú tất nhiên là vô cùng cường địa, ví dụ Cổ Cổ Thú mà Lục Nguyên đã gặp phải, nhưng yêu thú không thể xông vào đường chính, không thể tập kích môn phái có trong danh sách đăng ký. Kiếm Môn có nằm trong danh sách kia, đây là sao chứ? Yêu thú to lớn có mười răng nanh cỡ mấy ngàn trượng, lạnh lẽo đáng sợ.
Yêu thú giống như kỳ lân! Nhưng xem ra nó hung tàn hơn kỳ lân rất nhiều.
Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân!
Rốt cuộc có người nhìn thấu lai lịch của kỳ lân. Nghe nói loại kỳ lân này lấy rồng làm thức ăn, thành niên liền có thực lực hỗn động cảnh.
Loại yêu thú này lại dám xông vào Kiếm Môn.
Xem con Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân khủng bố, e rằng toàn Kiếm Môn không ai chặn được nó. Khi người Kiếm Môn chấn động thì bỗng truyền đến một giọng nói.
- Tiểu Nha, đã tới nơi rồi, trở vào trong Phong Thú bài đi.
Vèo một tiếng, mới rồi Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân vô cùng khổng lồ làm toàn Kiếm Môn chấn động bỗng biến mất. Cái gì? Yêu thú vô cùng cường đại như Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân mà là tọa kỵ cho người ư? Người kia là ai?
Lúc này, khí thế khiến Kiếm Môn chấn động chưa biến mất, nhìn qua mới phát hiện phát ra khí thế là người kia chứ không phải Hồng Hoang Kỳ Lân.
Người đến ngày càng gần, tim mọi người đập nhanh, thình thịch, như sắp vọt khỏi lồng ngực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.