Chương 295: Nam Thu(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Một người!
Lục Nguyên và Phương Thanh Chính liếc nhau, tăng tốc độ tiến tới.
Tiếp theo, ba người đụng độ trên đỉnh núi lửa chết.
Khi mặt đối mặt, nhìn thấy thấy đối phương thì Lục Nguyên ngây ra.
Đối diện là một người không tính quen thuộc, chỉ gặp một lần. Khuôn mặt chỗ nào cũng chẳng có gì lạ nhưng không có lông mày. Lục Nguyên nghe rất nhiều lần tên của người này, người đó thực ra cũng là người Hoa Sơn, thậm chí còn là người Hoa Sơn Bắc phong, chính là Dung Nham Kiếm Khách Nam Thu, một tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng, cùng lúc đó có thân phận là đệ nhất cao thủ dưới tay Tư Mã Trường Bạch.
Lúc trước ở trên phi thuyền của Độc Cô Diệp sư thúc hắn gặp một lần, khi đó hai người lạnh lùng nhìn nhau vài cái, hiển nhiên quan hệ không mấy tốt đẹp, không tưởng tượng nổi sẽ gặp mặt tại đây.
Có câu hữu cừu thiên lý đến tương hội nha.
Dung Nham Kiếm Khách Nam Thu liếc Lục Nguyên, cười tủm tỉm nói:
- A, thật không ngờ sẽ gặp phải ngươi, Lục sư điệt. Vốn Tư Mã sư huynh đã dặn dò ta phải giải quyết ngươi tại đây, ta còn đang lo nếu không gặp ngươi thì làm sao đây, nay xem ra may mắn không tệ lắm, thuận tiện xử ngươi rồi đi cướp Trường Sinh Quả.
Quả nhiên, vừa thấy mặt liền thù hận hừng hực, muốn giết Lục Nguyên.
Tư Mã Trường Bạch chưa bao giờ bỏ qua cơ hội, có cơ hội giết Lục Nguyên thì tất nhiên phải ra tay rồi. Theo Tư Mã Trường Bạch nghĩ thì Nam Thu ra tay giết Lục Nguyên rất dễ dàng thôi, dù sao Nam Thu là đệ nhất cao thủ thật sự dưới tay gã, hơn xa đám Tống Sí, gã không phải tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng đơn giản.
Trường Sinh Động ngày thứ ba.
Đây là một núi lửa chết đất màu đỏ, núi lửa giống như u linh dưới đất đột ngột nhô lên, miệng núi lửa thẳng hướng khung trời, lộ ra bí ẩn và uy nghiêm. Thật nhiều dung nham nóng cháy ở trong miệng núi lửa chậm rãi chảy, *ục ục ục ục*, hiện ra nhiệt độ không biết là cao bao nhiêu.
Một gốc cây đỏ rực từ miệng núi lửa thò ra, không biết nó dài bao nhiêu, mặt trên treo một Trường Sinh Quả vàng, Trường Sinh Quả có màu sắc hấp dẫn người.
Nam Thu Vô Mi cười khùng khục quái dị đòi giết Lục Nguyên.
Phương Thanh Chính chen vào nói:
- Nam sư huynh, chúng ta đều là người Hoa Sơn Bắc phong, tuy Tư Mã sư huynh và Lục sư điệt có chút xích mích nhưng không cần thiết liều mạng giết chóc như vậy.
Phương Thanh Chính choằng gã và Lục Nguyên là quan hệ cạnh tranh, còn là loại cạnh tranh ngay thẳng nên tất nhiên lúc này lên tiếng.
Nam Thu Vô Mi nở nụ cười nhạt:
- Nếu ta muốn giết thì sao?
Phương Thanh Chính nói:
- Vậy ta chỉ đành ngăn chặn.
- Kỳ thực ta sớm muốn giết cả ngươi luôn.
Nam Thu Vô Mi cười khẩy nói:
- Ta giết Lục Nguyên hạt giống tương lai Hoa Sơn là tội chết, đương nhiên phải giết cả người rồi giả bộ thành bị yêu ma giết chết, nếu không thì ta chỉ còn con đường chết, khùng khục khặc khặc.
Nam Thu đột nhiên động. Gã rút ra Liệt Diễm phi kiếm của mình, tay trái động, một luồng chân hỏa nóng cháy phủ trên Liệt Diễm phi kiếm.
Tại đây tu tiên giả đánh nhau có ba loại.
Một loại là gì? Là thuần kiếm tu, tựa như Lục Nguyên truy cầu uy lực kiếm, chuyên tâm vào kiếm đạo.
Loại thứ hai là lấy pháp thuật làm chính, loại này sợ nhất là có người gần, cách xa không ngừng oanh kích pháp thuật, tất nhiên một khi bị tới gần học không gian thuấn di pháp thuật thì có thể chớp mắt đi xa. Người dùng pháp thuật bởi vì có thuấn di pháp thuật nên có thể so tài với kiếm tu, hơn nữa chủ pháp thuật có đặc điểm lớn nhất là nếu nhiều người tụ tập một chỗ, nhiều pháp thuật cấp cấm kỵ đập xuống thì rất có thể quét hết tất cả không gian.
Loại thứ ba là chủ nửa pháp nửa kiếm. Loại nửa pháp nửa kiếm, kiếm pháp hỗn hợp, có kiếm thuật diệu cũng có pháp thuật tốt, trong một đoạn thời gian bị một số người truy đuổi, nhưng sau đó phát hiện loại kiếm pháp phối hợp này nói thẳng ra chỉ có thế thôi, tuy không tệ nhưng không chuyên kiếm thuật, không chuyên pháp thuật, mất một chuyên môn thì sẽ mất đi rất nhiều.
Hoa Sơn Bắc phong kiếm khí tông không phải nói nhất định dùng loại kiếm pháp nào hỗn hợp, nguyên tắc của Bắc phong là ngươi thích dùng kiếm thì tốt, dùng pháp cũng hay, tùy tiện ngươi.
Lại nói Nam Thu Vô Mi giờ dung hợp kiếm pháp, lửa bốc cháy đánh hướng Phương Thanh Chính.
Phương Thanh Chính lật tay một kiếm, lại thi triển ra một chiêu Như Phong Tự Bế. Chiêu Như Phong Tự Bế phong kín môn hộ, là chiêu thức tuyệt hảo phòng ngự.
Khoảnh khắc, Nam Thu đã đấu với Phương Thanh Chính vài chiêu. Không đúng, chỉ là năm chiêu, Phương Thanh Chính đã bị đâm một kiếm vào chiêu, cùng lúc đó người dấy lên ngọn lửa.
Phương Thanh Chính kinh sợ nói:
- Pháp lực của ngươi lại tăng lên? Sao có thể biến cường như vậy?
Gã thật không thể tin thực lực Nam Thu sẽ biến cường tới mức này, bình thường luyện thể kỳ thập tầng muốn đánh bại gã không dễ dàng như vậy.
Nam Thu cười khằng khặc nói:
- Ngươi đừng quên luyện thể kỳ thập tầng và trường sinh kỳ còn có nửa bước trường sinh. Trước đó không lâu ta đã đột phá, tuy chưa đến nửa bước trường sinh nhưng coi như pháp lực tăng cao, muốn dùng năm chiêu thắng ngươi thì có gì khó?
Nam Thu cười quái dị nói.
Trong lúc gã cười thì trái tim Phương Thanh Chính không ngừng rơi xuống.
Không ngờ Nam Thu ở mặt cơ sở thường lại tăng cao không ít, tuy chưa đến tình trạng nửa bước trường sinh nhưng so với tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng bình thường thì cao minh hơn chút. Tình thế hiện nay là Phương Thanh Chính đã bị trọng thương, Lục Nguyên tuyệt đối không phải đối thủ của Nam Thu. Không may rồi! Thật là vô cùng xui xẻo! Mình chết đã đáng sợ rồi, Lục Nguyên chết thì càng kinh khủng hơn.
Lục Nguyên là hạt giống tương lai của Hoa Sơn!
Vị này không thể chết!
Tuy Phương Thanh Chính và Lục Nguyên là quan hệ cạnh tranh, nhưng gã biết hắn không thể chết.
Gã lập tức thốt:
- Lục Nguyên, mau trốn đi!
Đáp lại lời Phương Thanh Chính là Nam Thu cười khằng khặc nói:
- Trốn? Trốn đi đâu? Trước Thông Thiên Hỏa Trảo của ta không ai trốn được.
Thông Thiên Hỏa Trảo nói là Thông Thiên Hỏa Trảo gã. Thông Thiên Hỏa Trảo không tầm thường, trong tu tiên giới có thể dùng hai chữ thông thương thì đều không tầm thường. Thông thiên ở ý nghĩa đạo giáo là không tầm thường, thậm chí trong một số truyền thuyết thậm chí đem thông thiên xem thành danh như tam thanh.
Thông Thiên Hỏa Trảo của Nam Thu kỳ thực là tuyệt học của phe Tư Mã Trường Bạch. Một khi thi triển Thông Thiên Hỏa Trảo, thế như tia chớp đánh hướng kẻ địch, thế công như lửa, hơn nữa có thể tỏa định kẻ địch. Có ba đặc tính này, sao Thông Thiên Hỏa Trảo không mạnh cho được? Hơn nữa chỗ tuyệt vời nhất của Thông Thiên Hỏa Trảo là uy lực tùy người sử dụng pháp lực mà biến mạnh, hơn nữa có thể khi gần khi xa, đúng là uy lực kinh người!
Bây giờ Nam Thu vênh váo chứng tỏ uy lực.
Nam Thu rất vừa lòng bộ dạng hiện tại. Nhìn Phương Thanh Chính mặt biến đổi, gã cảm thấy vô cùng sung sướng. Nam Thu luôn thích ngược đãi người, khi ngược đãi khiến đối thủ sợ hãi, tìm trong đó nỗi vui sướng. Gã là người tâm lý cực kỳ biến thái, giống như lông mày của gã, kỳ thực là gã vì tìm cảm giác sung sướng dùng lửa từng chút một đốt trọi.
Lục Nguyên và Phương Thanh Chính liếc nhau, tăng tốc độ tiến tới.
Tiếp theo, ba người đụng độ trên đỉnh núi lửa chết.
Khi mặt đối mặt, nhìn thấy thấy đối phương thì Lục Nguyên ngây ra.
Đối diện là một người không tính quen thuộc, chỉ gặp một lần. Khuôn mặt chỗ nào cũng chẳng có gì lạ nhưng không có lông mày. Lục Nguyên nghe rất nhiều lần tên của người này, người đó thực ra cũng là người Hoa Sơn, thậm chí còn là người Hoa Sơn Bắc phong, chính là Dung Nham Kiếm Khách Nam Thu, một tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng, cùng lúc đó có thân phận là đệ nhất cao thủ dưới tay Tư Mã Trường Bạch.
Lúc trước ở trên phi thuyền của Độc Cô Diệp sư thúc hắn gặp một lần, khi đó hai người lạnh lùng nhìn nhau vài cái, hiển nhiên quan hệ không mấy tốt đẹp, không tưởng tượng nổi sẽ gặp mặt tại đây.
Có câu hữu cừu thiên lý đến tương hội nha.
Dung Nham Kiếm Khách Nam Thu liếc Lục Nguyên, cười tủm tỉm nói:
- A, thật không ngờ sẽ gặp phải ngươi, Lục sư điệt. Vốn Tư Mã sư huynh đã dặn dò ta phải giải quyết ngươi tại đây, ta còn đang lo nếu không gặp ngươi thì làm sao đây, nay xem ra may mắn không tệ lắm, thuận tiện xử ngươi rồi đi cướp Trường Sinh Quả.
Quả nhiên, vừa thấy mặt liền thù hận hừng hực, muốn giết Lục Nguyên.
Tư Mã Trường Bạch chưa bao giờ bỏ qua cơ hội, có cơ hội giết Lục Nguyên thì tất nhiên phải ra tay rồi. Theo Tư Mã Trường Bạch nghĩ thì Nam Thu ra tay giết Lục Nguyên rất dễ dàng thôi, dù sao Nam Thu là đệ nhất cao thủ thật sự dưới tay gã, hơn xa đám Tống Sí, gã không phải tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng đơn giản.
Trường Sinh Động ngày thứ ba.
Đây là một núi lửa chết đất màu đỏ, núi lửa giống như u linh dưới đất đột ngột nhô lên, miệng núi lửa thẳng hướng khung trời, lộ ra bí ẩn và uy nghiêm. Thật nhiều dung nham nóng cháy ở trong miệng núi lửa chậm rãi chảy, *ục ục ục ục*, hiện ra nhiệt độ không biết là cao bao nhiêu.
Một gốc cây đỏ rực từ miệng núi lửa thò ra, không biết nó dài bao nhiêu, mặt trên treo một Trường Sinh Quả vàng, Trường Sinh Quả có màu sắc hấp dẫn người.
Nam Thu Vô Mi cười khùng khục quái dị đòi giết Lục Nguyên.
Phương Thanh Chính chen vào nói:
- Nam sư huynh, chúng ta đều là người Hoa Sơn Bắc phong, tuy Tư Mã sư huynh và Lục sư điệt có chút xích mích nhưng không cần thiết liều mạng giết chóc như vậy.
Phương Thanh Chính choằng gã và Lục Nguyên là quan hệ cạnh tranh, còn là loại cạnh tranh ngay thẳng nên tất nhiên lúc này lên tiếng.
Nam Thu Vô Mi nở nụ cười nhạt:
- Nếu ta muốn giết thì sao?
Phương Thanh Chính nói:
- Vậy ta chỉ đành ngăn chặn.
- Kỳ thực ta sớm muốn giết cả ngươi luôn.
Nam Thu Vô Mi cười khẩy nói:
- Ta giết Lục Nguyên hạt giống tương lai Hoa Sơn là tội chết, đương nhiên phải giết cả người rồi giả bộ thành bị yêu ma giết chết, nếu không thì ta chỉ còn con đường chết, khùng khục khặc khặc.
Nam Thu đột nhiên động. Gã rút ra Liệt Diễm phi kiếm của mình, tay trái động, một luồng chân hỏa nóng cháy phủ trên Liệt Diễm phi kiếm.
Tại đây tu tiên giả đánh nhau có ba loại.
Một loại là gì? Là thuần kiếm tu, tựa như Lục Nguyên truy cầu uy lực kiếm, chuyên tâm vào kiếm đạo.
Loại thứ hai là lấy pháp thuật làm chính, loại này sợ nhất là có người gần, cách xa không ngừng oanh kích pháp thuật, tất nhiên một khi bị tới gần học không gian thuấn di pháp thuật thì có thể chớp mắt đi xa. Người dùng pháp thuật bởi vì có thuấn di pháp thuật nên có thể so tài với kiếm tu, hơn nữa chủ pháp thuật có đặc điểm lớn nhất là nếu nhiều người tụ tập một chỗ, nhiều pháp thuật cấp cấm kỵ đập xuống thì rất có thể quét hết tất cả không gian.
Loại thứ ba là chủ nửa pháp nửa kiếm. Loại nửa pháp nửa kiếm, kiếm pháp hỗn hợp, có kiếm thuật diệu cũng có pháp thuật tốt, trong một đoạn thời gian bị một số người truy đuổi, nhưng sau đó phát hiện loại kiếm pháp phối hợp này nói thẳng ra chỉ có thế thôi, tuy không tệ nhưng không chuyên kiếm thuật, không chuyên pháp thuật, mất một chuyên môn thì sẽ mất đi rất nhiều.
Hoa Sơn Bắc phong kiếm khí tông không phải nói nhất định dùng loại kiếm pháp nào hỗn hợp, nguyên tắc của Bắc phong là ngươi thích dùng kiếm thì tốt, dùng pháp cũng hay, tùy tiện ngươi.
Lại nói Nam Thu Vô Mi giờ dung hợp kiếm pháp, lửa bốc cháy đánh hướng Phương Thanh Chính.
Phương Thanh Chính lật tay một kiếm, lại thi triển ra một chiêu Như Phong Tự Bế. Chiêu Như Phong Tự Bế phong kín môn hộ, là chiêu thức tuyệt hảo phòng ngự.
Khoảnh khắc, Nam Thu đã đấu với Phương Thanh Chính vài chiêu. Không đúng, chỉ là năm chiêu, Phương Thanh Chính đã bị đâm một kiếm vào chiêu, cùng lúc đó người dấy lên ngọn lửa.
Phương Thanh Chính kinh sợ nói:
- Pháp lực của ngươi lại tăng lên? Sao có thể biến cường như vậy?
Gã thật không thể tin thực lực Nam Thu sẽ biến cường tới mức này, bình thường luyện thể kỳ thập tầng muốn đánh bại gã không dễ dàng như vậy.
Nam Thu cười khằng khặc nói:
- Ngươi đừng quên luyện thể kỳ thập tầng và trường sinh kỳ còn có nửa bước trường sinh. Trước đó không lâu ta đã đột phá, tuy chưa đến nửa bước trường sinh nhưng coi như pháp lực tăng cao, muốn dùng năm chiêu thắng ngươi thì có gì khó?
Nam Thu cười quái dị nói.
Trong lúc gã cười thì trái tim Phương Thanh Chính không ngừng rơi xuống.
Không ngờ Nam Thu ở mặt cơ sở thường lại tăng cao không ít, tuy chưa đến tình trạng nửa bước trường sinh nhưng so với tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng bình thường thì cao minh hơn chút. Tình thế hiện nay là Phương Thanh Chính đã bị trọng thương, Lục Nguyên tuyệt đối không phải đối thủ của Nam Thu. Không may rồi! Thật là vô cùng xui xẻo! Mình chết đã đáng sợ rồi, Lục Nguyên chết thì càng kinh khủng hơn.
Lục Nguyên là hạt giống tương lai của Hoa Sơn!
Vị này không thể chết!
Tuy Phương Thanh Chính và Lục Nguyên là quan hệ cạnh tranh, nhưng gã biết hắn không thể chết.
Gã lập tức thốt:
- Lục Nguyên, mau trốn đi!
Đáp lại lời Phương Thanh Chính là Nam Thu cười khằng khặc nói:
- Trốn? Trốn đi đâu? Trước Thông Thiên Hỏa Trảo của ta không ai trốn được.
Thông Thiên Hỏa Trảo nói là Thông Thiên Hỏa Trảo gã. Thông Thiên Hỏa Trảo không tầm thường, trong tu tiên giới có thể dùng hai chữ thông thương thì đều không tầm thường. Thông thiên ở ý nghĩa đạo giáo là không tầm thường, thậm chí trong một số truyền thuyết thậm chí đem thông thiên xem thành danh như tam thanh.
Thông Thiên Hỏa Trảo của Nam Thu kỳ thực là tuyệt học của phe Tư Mã Trường Bạch. Một khi thi triển Thông Thiên Hỏa Trảo, thế như tia chớp đánh hướng kẻ địch, thế công như lửa, hơn nữa có thể tỏa định kẻ địch. Có ba đặc tính này, sao Thông Thiên Hỏa Trảo không mạnh cho được? Hơn nữa chỗ tuyệt vời nhất của Thông Thiên Hỏa Trảo là uy lực tùy người sử dụng pháp lực mà biến mạnh, hơn nữa có thể khi gần khi xa, đúng là uy lực kinh người!
Bây giờ Nam Thu vênh váo chứng tỏ uy lực.
Nam Thu rất vừa lòng bộ dạng hiện tại. Nhìn Phương Thanh Chính mặt biến đổi, gã cảm thấy vô cùng sung sướng. Nam Thu luôn thích ngược đãi người, khi ngược đãi khiến đối thủ sợ hãi, tìm trong đó nỗi vui sướng. Gã là người tâm lý cực kỳ biến thái, giống như lông mày của gã, kỳ thực là gã vì tìm cảm giác sung sướng dùng lửa từng chút một đốt trọi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.