Chương 1296: Ngư quốc (2)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
22/08/2013
Lục Nguyên xinh đẹp phá chiêu thứ hai làm Mộ Dung Hồng Lệ giật mình. Hậu bối nho chi văn minh này thật giỏi, lại tinh thông tuyệt học tói cao
của nho chi văn minh là trời đất bao la đạo lý lớn nhất.
Nhưng đối với chiêu hồng lệ của mình thì nàng rất là tự tin.
Cầm tay nhìn nhau mắt lệ, nức nở không nói nên lời.
Mắt lệ hỏi hoa hoa không nói, loạn hồng bay qua trời thu đi.
Nhìn nhau không nói chỉ có lệ rơi.
Lại nhìn không phải dương hoa điểm điểm mà là lệ ly biệt.
Xuân như trước người không gầy, lệ ngân hồng dật giao tiêu thấu.
Không thấy người năm trước, lệ ướt vạt áo.
Chớp mắt hơn mười giọt lệ đỏ cực kỳ xinh đẹp rầm rộ ập đến.
Dù là Lục Nguyên thì đối mặt chiêu thức này cũng thấy khủng bố, bên trong như có vô tận tình cảm đau thương, dường như thiên địa tức thương. Chiêu hồng lệ gần như có một phần uy lực của chiêu thức cấp văn minh! Tuyệt đối đừng xem thường một phần uy lực, đó đã là uy lực kinh thiên động địa rồi.
Lục Nguyên cảm thấy trời đất bao la đạo lý lớn nhất của mình như bị ăn mòn, thế này mới là bình thường. Truy tung và phản truy tung là chiêu thức của Nho Chi phó chủ văn minh, mà phó chủ cầm chi văn minh vì đối phó nho chi văn minh luyện thành một chiêu tuyệt kỹ, tên của nó gọi là lệ.
Ý đưn giản chính là: ta cứ khóc đây, khóc vì ngươi cái đồ phụ lòng.
Tuyệt chiêu của Nho Chi phó chủ văn minh có mạnh hơn đụng tới lệ thì mấy lần yếu thế.
Lục Nguyên nắm giữ chiêu này kém xa Nho Chi phó chủ văn minh, gặp phải hồng lệ chuyên khắc chiêu này tất nhiên là bị xâm thực rồi.
Nhưng Lục Nguyên phất tay đánh ra thức khác, một thức trong Truyền Chính Tiên Thư.
Thức này vốn tên là kiếm.
Kiếm cửu, thất tình chi kiếm!
Lấy thư thay kiếm, trong một chiêu đem khí ai oán hồng lệ thu sạch.
Ba chiêu đã qua.
Lục Nguyên tiêu sái đứng trước mặt Mộ Dung Hồng Lệ, nói:
- Mộ Dung sư tỷ, hữu lễ.
Bởi vì năm đó Nho Chi phó chủ văn minh nợ phó chủ cầm chi văn minh cộng thêm đối phương chỉ đánh ra ba chiêu chứ không có sát ý gì, vậy nên Lục Nguyên vui vẻ giữ phong độ quân tử.
- Mộ Dung sư tỷ ra ba chiêu, quả nhiên không phải là nhỏ.
Mộ Dung Hồng Lệ thầm rung động, nàng ở trong cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng xếp hạng tám, luôn rất tự hào nho chi văn minh trừ Tam Thư phó chủ văn minh ra không ai có thể đỡ một chiêu của nàng. Bây giờ ra tân cao thủ Lý Thái Sử chẳng qua như thế thôi, không thể đỡ ba chiêu của mình, dù sao Lý Thái Sử xếp hạng bốn mươi sáu còn nàng là thứ tám.
Sự thật thì sao? Thất sát diệt trụ cầm của nàng bị Lý Thái Sử nhẹ nhàngp há đi, không chỉ thế thôi, đại tuyệt chiêu cuối cùng hồng lệ cũng bị phá mất. Đó là hồng lệ cực kỳ xinh đẹp, mtorng chiêu thức ẩn chứa nhiều tương tư và thất vọng vậy mà bị phá.
Xem Lý Thái Sử dáng vẻ nhẹ nhàng, xem ra còn chưa thấy đáy.
Tuy nhiên, Mộ Dung Hồng Lệ xếp hạng tám cũng không lộ bản lĩnh thật sự ra.
Nhưng Mộ Dung Hồng Lệ bản năng cảm thấy đối phương mạnh hơn mình, thấy thanh niên áo trăng điển trai nho nhã đứng trước mặt, lòng nàng hơi khó chịu.
Mộ Dung Hồng Lệ khẽ hừ nói:
- Ngươi mạnh hơn ta, điều này ta công nhận, không cần làm bộ làm tịch. Lần này xem như nho chi văn minh các ngươi hơi chiếm ưu thế. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Nàng hừ một tiếng lùi ra xa, bộ dạng không muốn để Lục Nguyên Lục Nguyên.
Lục Nguyên sờ mũi, thật ra lần này ra tay là muốn thử nghiệm thực lực, liên tiếp không ngừng tăng sức mạnh từ hạng hai mươi mấy thăng lên đến bây giờ. Bởi vì thực lực tăng quá nhanh nên không dám xác định rốt cuộc mình tăng cao bao nhiêu, qua cuộc chiến với Mộ Dung Hồng Lệ cơ bản đã xác định bây giờ mình cữ hạng năm Thiên Bảng. Luyện thành chữ lười cuối thì chắc chắn đủ đối đầu với Côn Bằng Vương hạng hai.
Bên kia mấy cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng khác đều câm nín.
Tửu Tiên Nhân và Phi Vệ trước đó không lâu đấu với Lý Thái Sử, Tửu Tiên Nhân cảm giác mặt dù gã thua nhưng kém Lý Thái Sử một đường thôi, nhưng bây giờ thì sao? Lý Thái Sử mạnh mẽ như vậy, đối mặt ba chiêu của Mộ Dung Hồng Lệ mà không hề yếu thế còn chiếm ưu thế nữa chứ, làm nàng phải thừa nhận kém cạnh. Tửu Tiên Nhân đụng phải Mộ Dung Hồng Lệ chỉ có nước thua, không lẽ trận chiến không lâu trước đó Lý Thái Sử chẳng hề dùng hết sức ư? Gã đã hiểu lầm Lục Nguyên, lúc ấy hắn thật tình chỉ cao hơn Tửu Tiên Nhân một đường thôi, nhưng chữ rượu tỏa sáng, chính tự tỏa sáng thế là thực lực liên tục bước nhanh nên mới có biểu hiện như thế.
Mấy cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng khác con mắt trợn trừng, đây chính là tân cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng Lý Thái Sử đấy ư. Lúc trước còn xếp hạng bốn mươi sáu tại sao bây giờ thực lực đã trên Mộ Dung Hồng Lệ hạng tám rồi? Nên biết rằng Năm Mươi Thiên Bảng càng ở hàng đầu thì càng khó lên, khoảng cách một trời một vực. Lý Thái Sử quá khoa trương, giờ đã có thực lực mấy hàng đầu Thiên Bảng rồi, không uổng là Ám Chi Tử. Không chút nghi ngờ, đám người đều xem Lý Thái Sử là Ám Chi Tử. Thân phận của Yến Thương Thiên thành che giấu tốt nhất cho Lý Thái Sử, có thể hợp lý giải thích rất nhiều thứ, Yến Thương Thiên cũng sẽ không rảnh rỗi nhảy ra đính chính.
Bây giờ đám cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng chỉ có suy nghĩ là mới đầu họ tuyệt đói không tin Lý Thái Sử đánh thắng Tửu Tiên Nhân được, nhưng bây giờ thì cảm thấy Tửu Tiên Nhân thổi phồng. Mới đầu Tửu Tiên Nhân nói là chỉ kém hơn Lý Thái Sử một chút, bây giờ xem ra không phải một chút mà là rất nhiều.
Lục Nguyên hỏi:
- Phải rồi, ta đến hỏi Hoang Chi Tử sao rồi? Nghe nói là bị bắt?
Thì ra là hỏi chuyện này, xem ra Lý Thái Sử cũng có dã tâm với văn minh chi thể của Hoang Chi Tử. Phi Vệ cười thầm trong bụng, tự nhủ phải kết giao với Lý Thái Sử tiềm lực vô hạn, hơn nữa có nho chi văn minh làm chỗ dựa.
- Hoang Chi Tử bị bắt giữ, là Côn Bằng Vương ra tay nhưng Hoang Chi Tử không có giết văn minh chi thể Quán Quán.
Lục Nguyên ngây ra, hỏi lại:
- Văn minh chi thể tên là gì?
Nhưng đối với chiêu hồng lệ của mình thì nàng rất là tự tin.
Cầm tay nhìn nhau mắt lệ, nức nở không nói nên lời.
Mắt lệ hỏi hoa hoa không nói, loạn hồng bay qua trời thu đi.
Nhìn nhau không nói chỉ có lệ rơi.
Lại nhìn không phải dương hoa điểm điểm mà là lệ ly biệt.
Xuân như trước người không gầy, lệ ngân hồng dật giao tiêu thấu.
Không thấy người năm trước, lệ ướt vạt áo.
Chớp mắt hơn mười giọt lệ đỏ cực kỳ xinh đẹp rầm rộ ập đến.
Dù là Lục Nguyên thì đối mặt chiêu thức này cũng thấy khủng bố, bên trong như có vô tận tình cảm đau thương, dường như thiên địa tức thương. Chiêu hồng lệ gần như có một phần uy lực của chiêu thức cấp văn minh! Tuyệt đối đừng xem thường một phần uy lực, đó đã là uy lực kinh thiên động địa rồi.
Lục Nguyên cảm thấy trời đất bao la đạo lý lớn nhất của mình như bị ăn mòn, thế này mới là bình thường. Truy tung và phản truy tung là chiêu thức của Nho Chi phó chủ văn minh, mà phó chủ cầm chi văn minh vì đối phó nho chi văn minh luyện thành một chiêu tuyệt kỹ, tên của nó gọi là lệ.
Ý đưn giản chính là: ta cứ khóc đây, khóc vì ngươi cái đồ phụ lòng.
Tuyệt chiêu của Nho Chi phó chủ văn minh có mạnh hơn đụng tới lệ thì mấy lần yếu thế.
Lục Nguyên nắm giữ chiêu này kém xa Nho Chi phó chủ văn minh, gặp phải hồng lệ chuyên khắc chiêu này tất nhiên là bị xâm thực rồi.
Nhưng Lục Nguyên phất tay đánh ra thức khác, một thức trong Truyền Chính Tiên Thư.
Thức này vốn tên là kiếm.
Kiếm cửu, thất tình chi kiếm!
Lấy thư thay kiếm, trong một chiêu đem khí ai oán hồng lệ thu sạch.
Ba chiêu đã qua.
Lục Nguyên tiêu sái đứng trước mặt Mộ Dung Hồng Lệ, nói:
- Mộ Dung sư tỷ, hữu lễ.
Bởi vì năm đó Nho Chi phó chủ văn minh nợ phó chủ cầm chi văn minh cộng thêm đối phương chỉ đánh ra ba chiêu chứ không có sát ý gì, vậy nên Lục Nguyên vui vẻ giữ phong độ quân tử.
- Mộ Dung sư tỷ ra ba chiêu, quả nhiên không phải là nhỏ.
Mộ Dung Hồng Lệ thầm rung động, nàng ở trong cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng xếp hạng tám, luôn rất tự hào nho chi văn minh trừ Tam Thư phó chủ văn minh ra không ai có thể đỡ một chiêu của nàng. Bây giờ ra tân cao thủ Lý Thái Sử chẳng qua như thế thôi, không thể đỡ ba chiêu của mình, dù sao Lý Thái Sử xếp hạng bốn mươi sáu còn nàng là thứ tám.
Sự thật thì sao? Thất sát diệt trụ cầm của nàng bị Lý Thái Sử nhẹ nhàngp há đi, không chỉ thế thôi, đại tuyệt chiêu cuối cùng hồng lệ cũng bị phá mất. Đó là hồng lệ cực kỳ xinh đẹp, mtorng chiêu thức ẩn chứa nhiều tương tư và thất vọng vậy mà bị phá.
Xem Lý Thái Sử dáng vẻ nhẹ nhàng, xem ra còn chưa thấy đáy.
Tuy nhiên, Mộ Dung Hồng Lệ xếp hạng tám cũng không lộ bản lĩnh thật sự ra.
Nhưng Mộ Dung Hồng Lệ bản năng cảm thấy đối phương mạnh hơn mình, thấy thanh niên áo trăng điển trai nho nhã đứng trước mặt, lòng nàng hơi khó chịu.
Mộ Dung Hồng Lệ khẽ hừ nói:
- Ngươi mạnh hơn ta, điều này ta công nhận, không cần làm bộ làm tịch. Lần này xem như nho chi văn minh các ngươi hơi chiếm ưu thế. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Nàng hừ một tiếng lùi ra xa, bộ dạng không muốn để Lục Nguyên Lục Nguyên.
Lục Nguyên sờ mũi, thật ra lần này ra tay là muốn thử nghiệm thực lực, liên tiếp không ngừng tăng sức mạnh từ hạng hai mươi mấy thăng lên đến bây giờ. Bởi vì thực lực tăng quá nhanh nên không dám xác định rốt cuộc mình tăng cao bao nhiêu, qua cuộc chiến với Mộ Dung Hồng Lệ cơ bản đã xác định bây giờ mình cữ hạng năm Thiên Bảng. Luyện thành chữ lười cuối thì chắc chắn đủ đối đầu với Côn Bằng Vương hạng hai.
Bên kia mấy cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng khác đều câm nín.
Tửu Tiên Nhân và Phi Vệ trước đó không lâu đấu với Lý Thái Sử, Tửu Tiên Nhân cảm giác mặt dù gã thua nhưng kém Lý Thái Sử một đường thôi, nhưng bây giờ thì sao? Lý Thái Sử mạnh mẽ như vậy, đối mặt ba chiêu của Mộ Dung Hồng Lệ mà không hề yếu thế còn chiếm ưu thế nữa chứ, làm nàng phải thừa nhận kém cạnh. Tửu Tiên Nhân đụng phải Mộ Dung Hồng Lệ chỉ có nước thua, không lẽ trận chiến không lâu trước đó Lý Thái Sử chẳng hề dùng hết sức ư? Gã đã hiểu lầm Lục Nguyên, lúc ấy hắn thật tình chỉ cao hơn Tửu Tiên Nhân một đường thôi, nhưng chữ rượu tỏa sáng, chính tự tỏa sáng thế là thực lực liên tục bước nhanh nên mới có biểu hiện như thế.
Mấy cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng khác con mắt trợn trừng, đây chính là tân cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng Lý Thái Sử đấy ư. Lúc trước còn xếp hạng bốn mươi sáu tại sao bây giờ thực lực đã trên Mộ Dung Hồng Lệ hạng tám rồi? Nên biết rằng Năm Mươi Thiên Bảng càng ở hàng đầu thì càng khó lên, khoảng cách một trời một vực. Lý Thái Sử quá khoa trương, giờ đã có thực lực mấy hàng đầu Thiên Bảng rồi, không uổng là Ám Chi Tử. Không chút nghi ngờ, đám người đều xem Lý Thái Sử là Ám Chi Tử. Thân phận của Yến Thương Thiên thành che giấu tốt nhất cho Lý Thái Sử, có thể hợp lý giải thích rất nhiều thứ, Yến Thương Thiên cũng sẽ không rảnh rỗi nhảy ra đính chính.
Bây giờ đám cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng chỉ có suy nghĩ là mới đầu họ tuyệt đói không tin Lý Thái Sử đánh thắng Tửu Tiên Nhân được, nhưng bây giờ thì cảm thấy Tửu Tiên Nhân thổi phồng. Mới đầu Tửu Tiên Nhân nói là chỉ kém hơn Lý Thái Sử một chút, bây giờ xem ra không phải một chút mà là rất nhiều.
Lục Nguyên hỏi:
- Phải rồi, ta đến hỏi Hoang Chi Tử sao rồi? Nghe nói là bị bắt?
Thì ra là hỏi chuyện này, xem ra Lý Thái Sử cũng có dã tâm với văn minh chi thể của Hoang Chi Tử. Phi Vệ cười thầm trong bụng, tự nhủ phải kết giao với Lý Thái Sử tiềm lực vô hạn, hơn nữa có nho chi văn minh làm chỗ dựa.
- Hoang Chi Tử bị bắt giữ, là Côn Bằng Vương ra tay nhưng Hoang Chi Tử không có giết văn minh chi thể Quán Quán.
Lục Nguyên ngây ra, hỏi lại:
- Văn minh chi thể tên là gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.