Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1366: Nông chi miêu đao (hạ)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

03/09/2013

Lục Nguyên được đến thiên cấp linh mạch và thần vật rồi đối với đao pháp, cổ trùng của miêu chi văn minh không mấy hứng thú vậy nên không lục tìm thêm. Hắn chuyển hai người ra khỏi tân kiếm thế giới, phó chủ miêu chi văn minh sao không phát hiện Lục Nguyên cướp sạch trơn Miêu Đao, Miêu Cổ, đây xem như là chiến lợi phẩm của hắn, có thể lấy về văn minh di thể là đạo lý, nếu còn muốn cướp lại thiên cấp linh mạch thì không là đạo lý nữa.

Lúc nắm đấm giải quyết không được vấn đề thì liền có quy tắc, đạo lý.

Bây giờ rõ ràng Lục Nguyên, phó chủ miêu chi văn minh tạm thời không thể dùng nắm đấm giải quyết vấn đề, tuy rằng nắm đấm của gã lớn hơn rất nhiều nhưng ở phượng cổ văn minh tạm thời không thể dùng bạo lực, vậy nên chỉ đành đi theo đạo lý.

Phó chủ miêu chi văn minh chuyển tay thu văn minh di thể Miêu Đao, Miêu Cổ vào trong tay áo. Nếu bây giờ không thể đánh được thì gã đành ngồi xuống vị trí miêu chi văn minh.

Gã nói với Miêu Nữ Thanh Liên bên cạnh:

-Tiếp đến là cuộc tranh giành Thanh Nữ, hãy tỷ thí cho tốt.

Gã nói lời này rất bình thản nhưng bất giác ủng hộ Miêu Nữ Thanh Liên.

Miêu Nữ Thanh Liên mới đầu khá là đắc ý, cho rằng Lục Nguyên bình thường dù có đánh chết Miêu Trường Sinh, xem như đến văn minh cảnh nhưng dù gì là người mới vào văn minh cảnh. Vậy nên ban đầu Miêu Nữ Thanh Liên tràn đầy tự tin, cho rằng hai văn minh cảnh Miêu Đao, Miêu Cổ liên hợp liền có thể giải quyết được Lục Nguyên. Nàng vô cùng tự tin, kết quả có ai ngờ Lục Nguyên cứng rắn đánh chết Miêu Đao, Miêu Cổ, hiện ra tư thế vô địch. Lúc này Miêu Nữ Thanh Liên mất hết can đảm, hoàn tàn bị rung động, nàng không bao giờ ngờ Lục Nguyên sẽ mạnh mẽ như vậy, người đã không còn tự tin.

May là lúc này phó chủ miêu chi văn minh đến, có thể nói thực lực mạnh mẽ như gã dễ dàng thắng Lục Nguyên, hơn nữa phó chủ miêu chi văn minh là nhân vật vĩ đại nhất trong lòng Miêu Nữ Thanh Liên. Phó chủ miêu chi văn minh giáng xuống cho Miêu Nữ Thanh Liên bình tĩnh tinh thần. Phó chủ miêu chi văn minh đánh một luồng pháp lực vào người Miêu Nữ Thanh Liên, khiến nàng càng tự tin hơn.

Xung quanh văn minh cảnh thở phào, Lục Nguyên đâu với Miêu Đao, Miêu Cổ, cả quá trình chiến đấu gã là hấp dẫn, cậu thêm phút cuối phó chủ miêu chi văn minh lao đến, thật sự là cực kỳ hấp dẫn. Bây giờ bụi trần đã định, Lục Nguyên lấy chiến thắng cuối cùng nhưng hắn kết mói thù không chết không ngừng, kỷ nguyên có hủy cũng tuyệt đối không dừng tay với phó chủ miêu chi văn minh.

Những người thế giới cảnh đứng sau văn minh cảnh thì trợn to mắt, bọn họ có một số ít trước kia quen biết Lục Nguyên, ví dụ như đám Võ Chi Tử, Pháp Chi Tử vân vân. Còn có đám Phong Tinh Tinh, bọn họ lúc trước nghe Lục Nguyên dễ dàng giết chết Miêu Trường Sinh, trùng kích vào văn minh cảnh thì cảm thấy hắn tiến bộ rất nhanh, không giống bình thường, mà hiện tại trông thấy hắn giết luôn Miêu Đao phó chủ văn minh, Miêu Cổ phó chủ văn minh, Võ Chi Tử, Pháp Chi Tử, Phong Tinh Tinh, những thiên tài đều líu lưỡi.

Võ Chi Tử lắc đầu thán:

-Lục Nguyên quá yêu nghiệt, thực lực vượt qua mấy Khí Vận Thất Tử chúng ta rồi. Chỉ Hoang Chi Tử mới có thể ngang bằng với hắn thôi.

-Nghe nói Lý Thái Sử là Ám Chi Tử, không biết thực lực hiện tại của hắn ra sao.

Bây giờ trong trung ương thiên triều có một sai lầm đó là nhận định Lý Thái Sử là Ám Chi Tử. Hiện tại Hoang Chi Tử, Lục Nguyên tuyệt vời như vậy thì cũng muốn xem thực lực Lý Thái Sử ra sao.

Pháp Chi Tử nói:



-Lục Nguyên gọi là Kiếm Chi phó chủ văn minh, không biếtdanh hiệu của Lý Thái Sử là gì.

Pháp Không phó chủ văn minh tiếp lời:

-Danh hiệu của Hoang Chi Tử là Hoang Kỷ phó chủ văn minh, cũng là không giống bình thường, có thể so sánh với Kiếm Chi phó chủ văn minh không chút yếu kém. Hoang Chi Tử không phải nhân vật đơn giản, sau này hắn đụng độ với Lục Nguyên, không biết ai thắng ai thua đây.

Pháp Chi Tử thì thào đọc:

-Hoang Kỷ phó chủ văn minh.

Một là Hoang Kỷ phó chủ văn minh, một là Kiếm Chi phó chủ văn minh, một là kỷ nguyên kỷ, một bao dung vạn vật. Hai người thật là nghịch thiên duy ta, Pháp Chi Tử thầm đặt quyết tâm, nhất định phải xông lên văn minh cảnh, không thể bị hai người này bỏ ra xa.

Việt Nữ Tiểu Thanh khẽ thở phào, nhẹ vỗ bộ ngực sữa. Từ lúc Miêu Đao, Miêu Cổ làm khó dễ thì người lo lắng nhất chính là Việt Nữ Tiểu Thanh. Nàng đương nhiên là sợ Lục Nguyên sẽ chết trong tay Miêu Đao, Miêu Cổ văn minh cảnh, không phải vì vị trí Thanh Nữ, nàng vốn là rất lo cho Lục Nguyên, may mắn cuối cùng hắn thắng.

Lục Nguyên ngồi xuống cạnh Việt Nữ Tiểu Thanh, nói:

-Không cần lo lắng, nàng hãy nghĩ cách làm sao ứng đối cuộc tranh giành Thanh Nữ đi.

Lục Nguyên thản nhiên ngồi xuống, Việt Nữ Tiểu Thanh càng yên tâm hơn.

*Đinh!*

Tiếng chuông du dương vang lên, là tiếng chuông ngân thứ bảy, khi ngân chín lần là sẽ bắt đầu cuộc tranh Thanh Nữ.

Lúc Lục Nguyên đấu với hai người Miêu Đao, Miêu Cổ thì là tiếng thứ sáu, ba người đấu nhanh như tia chớp nên bây giờ mới là tiếng thứ bảy, còn có hai tiếng ngân cuối cùng.

Lục Nguyên không lãng phí thời gian, ngồi ngya tại đây, đem thiên địa thần vật Miêu Đao, Miêu Cổ để lại tiêu hao hết. Điêu khắc miêu cổ trùng tử, một khối đá miêu đao tỏa ra hơi thở thần vật cùng tỏa ra lực lượng kỳ diệu. Lục Nguyên cảm nhận lực lượng trong người đang không ngừng tăng lên.

Ở đỉnh cao hai kỷ nguyên lâu rồi, bây giờ bắt đầu trùng kích ba kỷ nguyên.



Lục Nguyên vận chuyển pháp lực, toàn thân pháp lực như ngân hà cuồn cuộn chảy, vòng quanh tân kiếm thế giới điên cuồng chuyển đnjg, hư là một con rồng tiểu thiên thế giới vô hạn trưởng thành.

Lúc này Lục Nguyên đã đứng ở đỉnh cao hai kỷ nguyên, chờ trùng kích ba kỷ nguyên.

Hai thần vật cùng toát ra thần lực.

Bên cạnh Lục Nguyên toát ra ánh sáng cực kỳ chói lòa, một tầng ánh sáng như đồng thần vựng, phật vựng vân vân, rồi lại cao cấp hơn thần vựng phật vựng rất là nhiều. Đây là văn minh quang hoàn, văn minh quang quyển, văn minh hào quang chiếu rọi chạm Lục Nguyên. Biểu tình của Lục Nguyên tựa như vô địch thần linh, tang thương phật đà, vạn cổ tiên nhân.

Một luồng sáng như vượt qua tất cả từ không gian xa xưa bắn ra đánh và người Lục Nguyên.

Này là kỷ nguyên chi quang!

Tới văn minh cảnh, tăng một pháp lực kỷ nguyên có khi sẽ xen lẫn kỷ nguyên chi quang.

Kỷ nguyên chi quang được gọi là ánh sáng xinh đẹp nhất.

Nhưng muốn thấy kỷ nguyên chi quang một lần không dễ dàng, tổng cộng chỉ mấy trăm văn minh cảnh, họ rất ít khi tăng thực lực, lại thêm ở xa chút sẽ không trông thấy kỷ nguyên chi quang được. Hơn nữa loại kỷ nguyên chi quang này không phải mỗi lần tăng cường sẽ có, cho nên đa số thế giới cảnh chưa từng thấy qua kỷ nguyên chi quang, bây giờ rốt cuộc chứng kiến ánh sáng xinh đẹp nhất.

Không có bất cứ ngôn ngữ nào có thể hình dung sự mỹ lệ của kỷ nguyên chi quang.

Không có bất cứ ngôn ngữ nào có thể hình dung sự ưu nhã của kỷ nguyên chi quang.

Pháp lực của Lục Nguyên trong chiếu rọi của kỷ nguyên chi quang liên tục tăng lên, càng lúc càng mạnh, càng lúc càng mạnh.

*Ầm!*

Dường như có rồng ngâm hổ gầm.

Kỷ nguyên chi quang từ từ nhạt nhòa, biến mất khỏi người Lục Nguyên.

Cùng lúc đó, pháp lực của Lục Nguyên dần ổn định lại, là sơ kỳ ba kỷ nguyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook