Chương 1394: Phá trận (hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
13/09/2013
Số Hai bình tĩnh nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ đich thân ra tay.
Lời của Số Hai như là liều thuốc an thần, mọi người đều bình tĩnh lại.
Bởi vì gã là Số Hai.
Số Hai ra tay, tuyệt sát vô địch.
Mình có thể thoát khỏi tay Số Ba là bởi vì được đến Trấn Nguyên Tử địa thư, địa thư là đại khắc tinh của trận pháp.
Nhưng Lục Nguyên rõ ràng phát hiện tiểu đội ám sát mạnh nhất càng tới mặt trước thì càng lợi hại.
Mặt trước còn có Số Một, Số Hai.
Đối thủ cường đại như vậy mình có đối phó được không đây?
Trong lòng Lục Nguyên căng thẳng nhưng lập tức dâng lên tự tin vô cùng. Cho dù đối thủ có cường hơn thì làm sao, mình không hãi không sợ, không sầu không lo, giữ bản tâm của ta, cố gắng hết sức mình. Cho dù phút cuối người chết kiếm gãy đạo tiêu cũng không hối hận. Lục Nguyên bước nhanh đạp trên không trung.
Chính lúc này, Lục Nguyên phát hiện trái tim không ngừng đập nhanh.
Trái tim càng nhảy càng nhanh, càng lúc càng nhanh, gần như trong một giây tim đập đến ngàn lần.
Tại sao vậy?
Tuyệt đối không phải mình căng thẳng hay cái gì, nói thật tình trong thiên địa hiện nay chưa có thứ gì khiến mình hồi hộp như vậy.
Bây giờ trái tim mình đột nhiên nhảy thế này là không bình thường.
Lục Nguyên rót pháp lực vào trong trái tim muốn khiến độ nảy chậm lại, đừng đập nhanh như thế. Nhưng trái tim hoàn toàn không chịu khống chế nhảy cực nhanh, cái này là có kẻ ám toán mình đây. Lục Nguyên phát hiện trái tim càng nhảy càng nhanh, trong khoảnh khắc nhảy cỡ vạn lần, mà không chỉ tim đập nhanh còn có máu không ngừng đảo ngược khiến toàn thân cực kỳ khó chịu
Đây rốt cuộc là vị đại năng sĩ nào ra tay vậy? Trong lòng Lục Nguyên hơi hoảng, đối thủ quá mạnh, không biết là số mấy trong tiểu đội ám sát mạnh nhất, Số Hai hay là Số Một.
Đến lúc này thì Lục Nguyên không dám lơ là, chính tự và viên tàn bộ đánh ra. Hai chữ chính viên cùng hiện, đem thân thể biến kín kẽ không để lực lượng quái dị này khiến phình to muốn nổ. Chính tự chóng cự bên ngoài xâm nhập vào, nhưng cảm giác nó không ảnh hưởng đối phương bao nhiêu, thật là kỳ lạ.
Lục Nguyên quát to:
- Rốt cuộc là bằng hữu chốn nào, đi ra gặp mặt!
- A di đà phật.
Một tiếng phật hiệu vang trên không trung, đằng trước xuất hiện một lão hòa thượng ảo ảnh. Lão hòa thượng mặt mày vàng vọt, ủ rũ sầu khổ, có loại đại từ đại bi, hòa thượng!
Lục Nguyên ngây ngẩn:
- Phật cổ văn minh?
Lão hòa thượng gật đầu đáp:
- Lão tăng là Phật Vu phó chủ văn minh của phật cổ văn minh, cùng lúc đó là Số Hai trong tiểu đội ám sát mạnh nhất.
Quả nhiên là người số hai.
Trong đầu Lục Nguyên hiện ra tư liệu liên quan phật cổ văn minh và lão hòa thượng này.
Phật cổ văn minh chính là một trong ngũ đại cổ văn minh, cũng là không bắt mắt nhất. Chủ phật cổ văn minh xưng là Vô Thượng Phật, trong phật cổ văn minh có nhiều văn minh cảnh, ví dụ như tiếp dẫn phật tổ, chuẩn đề phật tổ, bồ đề phật tổ, thích già phật tổ vân vân, đương nhiên tuyệt đói không thể quên tử địch của Lục Nguyên, túc vương phật tổ.
Liên quan chủ Phật Vu phó chủ văn minh cũng có nguyên do, nghe nói y đến từ nhiều kỷ nguyên vu chi văn minh đã xóa sổ, giỏi về vu chi tà đạo trong lục đại tà đạo.
Việc liên quan đến vu chi tà đạo thì Lục Nguyên có ấn tượng khá sâu, nghe nói vu chi văn minh cũng là một văn minh bí ẩn mà cường đại, nhưng sớm biến mất trong lịch sử, giống như kiếm cổ văn minh.
Về pháp lực của Phật Vu phó chủ văn minh này, nghe nói khá là giỏi, đến pháp lực chín kỷ nguyên, thắng không ít thủ lĩnh văn minh bình thường.
Nghĩ tới tại sao mình không đề phòng được loại tà thuật này rồi, tại vì nó chính là vu chi tà thuật.
Trong lục đại tà đạo thứ duy nhất mình không thể chặn lại chính là vu chi tà đạo.
Lục Nguyên sải bước đi trên không trung nhưng vu thuật luôn phát tán trên người, ở không trung ảo ảnh Phật Vu phó chủ văn minh vẫn cứ đi theo.
Phật Vu phó chủ văn minh mỉm cười nói:
- A di đà phật, thật ra thì lần này lão tăng tăng đến không vì đánh chết Lục Nguyên thí chủ mà muốn giao dịch với thí chủ.
Phật Vu phó chủ văn minh tay vừa động, vu thuật trên người Lục Nguyên lập tức không còn.
Lục Nguyên nhìn hướng Phật Vu phó chủ văn minh, hỏi:
- A, ngươi và ta có cái gì giao dịch?
Lục Nguyên vẫn tăng tốc một bước bay hơn mười vạn dặm, không dám ngừng, nếu không thì không chừng bị đối thủ đuổi kịp.
Phật Vu phó chủ văn minh đoi tay chắp vào nhau, nói:
- Mặc dù bây giờ bần tăng ở trong phật cổ văn minh nhưng rất muốn hồi phục vu ci văn minh của bần tăng. Năm đó hai ma khí tranh chấp, một bên là lục đại tà đạo chi thủ, kết quả vu chi văn minh bị ma chi văn minh đánh bại, thua trong tay chủ ma chi văn minh. Lúc này phật môn văn minh cảnh xuất hiện, lấy vô thượng phật pháp độ ta thành phật. Ta bị phật pháp độ thì ngơ ngác luôn cho rằng vì phật, đối với vu chi văn minh mặc dù ký ức hoàn toàn rõ ràng nhưng như cách một tầng giấy, mãi đến kỷ nguyên trước lão tăng vô tình có được phá phật chướng, phá đi phật pháp, ký ức vốn có rốt cuộc hoàn toàn rõ ràng.
Phật Vu phó chủ văn minh hai tay chắp vào nhau nói:
- Đến đây, mục đốich của lão tăng chỉ có một, là hồi phục lại vu chi văn minh. Muốn hồi phục vu chi văn minh có một vấn đề khó nhất là chủ ma chi văn minh, nhân vật này đã đến cấp chủ văn minh, thực lực thông thiên triệt địa, quán triệt kỷ nguyên, ít có người nào chống lại được, có ít người giết được gã. Cố tình ngươi là nhân vật tu hành thuộc tính chính khí, đương nhiên lão tăng sẽ không giết ngươi mà còn cùng ngươi gia dịch. Ngày hôm nay lão tăng sẽ không tay với thí chủ, còn tặng cho thí chủ một chư thiên thần vật, vậy thì sau này thí chủ giúp đữ ta đánh chết chủ ma chi văn minh, cũng giúp lão tăng thoát khỏi phật cổ văn minh, như thế nào?
Chuyện này có hai điều khó, một là đánh chết chủ ma chi văn minh.
Hai là thoát khỏi phật cổ văn minh. Là Phật Vu phó chủ văn minh mà muốn rời khỏi phật cổ văn minh không phải chuyện dễ, nhưng Phật Vu phó chủ văn minh nhìn thấy Lục Nguyên sẽ trưởng thành đến mức độ kinh người nên mới nêu lên điều kiện như vậy. Tất nhiên Phật Vu phó chủ văn minh cũng là cược một trận, lão không dám bảo đảm sẽ thắng chắc nhưng phải đánh cuộc một phen, nếu cược thua Lục Nguyên không đến mức độ đó đã chết thì chỉ mất đi một cái chư thiên thần vật mà thôi.
Lục Nguyên nghe vậy đơ ra, có chuyện tốt như vậy? Số Hai trong tiểu đội ám sát mạnh nhất không chỉ không ra tay với hắn, còn tặng cho chư thiên thần vật.
Nhưng nếu có chư thiên thần vật đưa lên cửa thì sao mình từ chối được.
Lại nói hiện tại đại quyết chiến trung ương thiên triều sắp tới gần, mọi người đều lôi kéo minh hữu, có hteer ké một người thì tốt. Chẳng thấy là phượng cổ văn minh cũng bị lôi kéo sao, pháp bảo văn minh muốn trung lập suýt bị diệt môn, đủ thấy rối ren. Phật Vu phó chủ văn minh muốn Lục Nguyên trợ giúp nguyên nhân rất đơn giản, phật cổ văn minh khiến lão thất vọng rồi, vạn quyển phật pháp đều ở trong lòng lão, lã không tin phật nữa. Lúc trước chủ phật cổ văn minh là cứng rắn độ lão, mà thái cổ cùng ma kết minh, thái cổ và phật cổ liên minh, tức là nói hiện tại ma cũng ở trạng thái kết minh với phật cổ, điều này đói với Phật Vu phó chủ văn minh là sỉ nhục to lớn.
- Yên tâm đi, ta sẽ đich thân ra tay.
Lời của Số Hai như là liều thuốc an thần, mọi người đều bình tĩnh lại.
Bởi vì gã là Số Hai.
Số Hai ra tay, tuyệt sát vô địch.
Mình có thể thoát khỏi tay Số Ba là bởi vì được đến Trấn Nguyên Tử địa thư, địa thư là đại khắc tinh của trận pháp.
Nhưng Lục Nguyên rõ ràng phát hiện tiểu đội ám sát mạnh nhất càng tới mặt trước thì càng lợi hại.
Mặt trước còn có Số Một, Số Hai.
Đối thủ cường đại như vậy mình có đối phó được không đây?
Trong lòng Lục Nguyên căng thẳng nhưng lập tức dâng lên tự tin vô cùng. Cho dù đối thủ có cường hơn thì làm sao, mình không hãi không sợ, không sầu không lo, giữ bản tâm của ta, cố gắng hết sức mình. Cho dù phút cuối người chết kiếm gãy đạo tiêu cũng không hối hận. Lục Nguyên bước nhanh đạp trên không trung.
Chính lúc này, Lục Nguyên phát hiện trái tim không ngừng đập nhanh.
Trái tim càng nhảy càng nhanh, càng lúc càng nhanh, gần như trong một giây tim đập đến ngàn lần.
Tại sao vậy?
Tuyệt đối không phải mình căng thẳng hay cái gì, nói thật tình trong thiên địa hiện nay chưa có thứ gì khiến mình hồi hộp như vậy.
Bây giờ trái tim mình đột nhiên nhảy thế này là không bình thường.
Lục Nguyên rót pháp lực vào trong trái tim muốn khiến độ nảy chậm lại, đừng đập nhanh như thế. Nhưng trái tim hoàn toàn không chịu khống chế nhảy cực nhanh, cái này là có kẻ ám toán mình đây. Lục Nguyên phát hiện trái tim càng nhảy càng nhanh, trong khoảnh khắc nhảy cỡ vạn lần, mà không chỉ tim đập nhanh còn có máu không ngừng đảo ngược khiến toàn thân cực kỳ khó chịu
Đây rốt cuộc là vị đại năng sĩ nào ra tay vậy? Trong lòng Lục Nguyên hơi hoảng, đối thủ quá mạnh, không biết là số mấy trong tiểu đội ám sát mạnh nhất, Số Hai hay là Số Một.
Đến lúc này thì Lục Nguyên không dám lơ là, chính tự và viên tàn bộ đánh ra. Hai chữ chính viên cùng hiện, đem thân thể biến kín kẽ không để lực lượng quái dị này khiến phình to muốn nổ. Chính tự chóng cự bên ngoài xâm nhập vào, nhưng cảm giác nó không ảnh hưởng đối phương bao nhiêu, thật là kỳ lạ.
Lục Nguyên quát to:
- Rốt cuộc là bằng hữu chốn nào, đi ra gặp mặt!
- A di đà phật.
Một tiếng phật hiệu vang trên không trung, đằng trước xuất hiện một lão hòa thượng ảo ảnh. Lão hòa thượng mặt mày vàng vọt, ủ rũ sầu khổ, có loại đại từ đại bi, hòa thượng!
Lục Nguyên ngây ngẩn:
- Phật cổ văn minh?
Lão hòa thượng gật đầu đáp:
- Lão tăng là Phật Vu phó chủ văn minh của phật cổ văn minh, cùng lúc đó là Số Hai trong tiểu đội ám sát mạnh nhất.
Quả nhiên là người số hai.
Trong đầu Lục Nguyên hiện ra tư liệu liên quan phật cổ văn minh và lão hòa thượng này.
Phật cổ văn minh chính là một trong ngũ đại cổ văn minh, cũng là không bắt mắt nhất. Chủ phật cổ văn minh xưng là Vô Thượng Phật, trong phật cổ văn minh có nhiều văn minh cảnh, ví dụ như tiếp dẫn phật tổ, chuẩn đề phật tổ, bồ đề phật tổ, thích già phật tổ vân vân, đương nhiên tuyệt đói không thể quên tử địch của Lục Nguyên, túc vương phật tổ.
Liên quan chủ Phật Vu phó chủ văn minh cũng có nguyên do, nghe nói y đến từ nhiều kỷ nguyên vu chi văn minh đã xóa sổ, giỏi về vu chi tà đạo trong lục đại tà đạo.
Việc liên quan đến vu chi tà đạo thì Lục Nguyên có ấn tượng khá sâu, nghe nói vu chi văn minh cũng là một văn minh bí ẩn mà cường đại, nhưng sớm biến mất trong lịch sử, giống như kiếm cổ văn minh.
Về pháp lực của Phật Vu phó chủ văn minh này, nghe nói khá là giỏi, đến pháp lực chín kỷ nguyên, thắng không ít thủ lĩnh văn minh bình thường.
Nghĩ tới tại sao mình không đề phòng được loại tà thuật này rồi, tại vì nó chính là vu chi tà thuật.
Trong lục đại tà đạo thứ duy nhất mình không thể chặn lại chính là vu chi tà đạo.
Lục Nguyên sải bước đi trên không trung nhưng vu thuật luôn phát tán trên người, ở không trung ảo ảnh Phật Vu phó chủ văn minh vẫn cứ đi theo.
Phật Vu phó chủ văn minh mỉm cười nói:
- A di đà phật, thật ra thì lần này lão tăng tăng đến không vì đánh chết Lục Nguyên thí chủ mà muốn giao dịch với thí chủ.
Phật Vu phó chủ văn minh tay vừa động, vu thuật trên người Lục Nguyên lập tức không còn.
Lục Nguyên nhìn hướng Phật Vu phó chủ văn minh, hỏi:
- A, ngươi và ta có cái gì giao dịch?
Lục Nguyên vẫn tăng tốc một bước bay hơn mười vạn dặm, không dám ngừng, nếu không thì không chừng bị đối thủ đuổi kịp.
Phật Vu phó chủ văn minh đoi tay chắp vào nhau, nói:
- Mặc dù bây giờ bần tăng ở trong phật cổ văn minh nhưng rất muốn hồi phục vu ci văn minh của bần tăng. Năm đó hai ma khí tranh chấp, một bên là lục đại tà đạo chi thủ, kết quả vu chi văn minh bị ma chi văn minh đánh bại, thua trong tay chủ ma chi văn minh. Lúc này phật môn văn minh cảnh xuất hiện, lấy vô thượng phật pháp độ ta thành phật. Ta bị phật pháp độ thì ngơ ngác luôn cho rằng vì phật, đối với vu chi văn minh mặc dù ký ức hoàn toàn rõ ràng nhưng như cách một tầng giấy, mãi đến kỷ nguyên trước lão tăng vô tình có được phá phật chướng, phá đi phật pháp, ký ức vốn có rốt cuộc hoàn toàn rõ ràng.
Phật Vu phó chủ văn minh hai tay chắp vào nhau nói:
- Đến đây, mục đốich của lão tăng chỉ có một, là hồi phục lại vu chi văn minh. Muốn hồi phục vu chi văn minh có một vấn đề khó nhất là chủ ma chi văn minh, nhân vật này đã đến cấp chủ văn minh, thực lực thông thiên triệt địa, quán triệt kỷ nguyên, ít có người nào chống lại được, có ít người giết được gã. Cố tình ngươi là nhân vật tu hành thuộc tính chính khí, đương nhiên lão tăng sẽ không giết ngươi mà còn cùng ngươi gia dịch. Ngày hôm nay lão tăng sẽ không tay với thí chủ, còn tặng cho thí chủ một chư thiên thần vật, vậy thì sau này thí chủ giúp đữ ta đánh chết chủ ma chi văn minh, cũng giúp lão tăng thoát khỏi phật cổ văn minh, như thế nào?
Chuyện này có hai điều khó, một là đánh chết chủ ma chi văn minh.
Hai là thoát khỏi phật cổ văn minh. Là Phật Vu phó chủ văn minh mà muốn rời khỏi phật cổ văn minh không phải chuyện dễ, nhưng Phật Vu phó chủ văn minh nhìn thấy Lục Nguyên sẽ trưởng thành đến mức độ kinh người nên mới nêu lên điều kiện như vậy. Tất nhiên Phật Vu phó chủ văn minh cũng là cược một trận, lão không dám bảo đảm sẽ thắng chắc nhưng phải đánh cuộc một phen, nếu cược thua Lục Nguyên không đến mức độ đó đã chết thì chỉ mất đi một cái chư thiên thần vật mà thôi.
Lục Nguyên nghe vậy đơ ra, có chuyện tốt như vậy? Số Hai trong tiểu đội ám sát mạnh nhất không chỉ không ra tay với hắn, còn tặng cho chư thiên thần vật.
Nhưng nếu có chư thiên thần vật đưa lên cửa thì sao mình từ chối được.
Lại nói hiện tại đại quyết chiến trung ương thiên triều sắp tới gần, mọi người đều lôi kéo minh hữu, có hteer ké một người thì tốt. Chẳng thấy là phượng cổ văn minh cũng bị lôi kéo sao, pháp bảo văn minh muốn trung lập suýt bị diệt môn, đủ thấy rối ren. Phật Vu phó chủ văn minh muốn Lục Nguyên trợ giúp nguyên nhân rất đơn giản, phật cổ văn minh khiến lão thất vọng rồi, vạn quyển phật pháp đều ở trong lòng lão, lã không tin phật nữa. Lúc trước chủ phật cổ văn minh là cứng rắn độ lão, mà thái cổ cùng ma kết minh, thái cổ và phật cổ liên minh, tức là nói hiện tại ma cũng ở trạng thái kết minh với phật cổ, điều này đói với Phật Vu phó chủ văn minh là sỉ nhục to lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.