Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 80: Phóng hỏa(hạ)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

08/05/2013

Diệp Dương Dung lập tức nói ra việc Lục Nguyên tập kích Tư Mã kiếm quán. Lúc này, ba người Phương Nho, Độc Cô Diệp, Sở Phi đều kinh ngạc nhìn hướng Lục Nguyên. Dám khiêu khích kiếm quán dưới tay Tư Mã Trường Bạch, Lục Nguyên này đúng là gan to bằng trời.

Vốn chỉ biết đệ tử Lục Nguyên kiếm thuật rất tốt, thiên phú về kiếm đạo không tệ, không ngờ vị này làm việc sẽ liều lĩnh như vậy.

Tư Mã Trường Bạch thân phận là sư thúc, bản thân như mặt trời ban trưa, có rất nhiều thuộc hạ, không ngờ Lục Nguyên dám chhủ động chọc Tư Mã Trường Bạch.

Gan to bằng trời! To gan làm loạn!

Độc Cô Diệp cười khẽ nói:

- Hay cho người to gan làm loạn, nhưng ta thích.

Cô Tâm Kiếm Tiên Độc Cô Diệp trong Bắc phong cửu đại kiếm tiên xưa này không thèm để ý người nào, coi như là Tư Mã Trường Bạch bà cũng không nể mặt. Bà trực tiếp nói ra, vỗ tay cười. Sở Phi thì cười tủm tỉm nhìn Lục Nguyên, tràn đầy khen ngợi.

Trong Vân Long Điện.

Sự việc rốt cuộc bày ra. Chuyện là như thế này, hậu bối Lục Nguyên không ngờ gan to bằng trời, to gan làm loạn chủ động khiêu khcihs Tư Mã Trường Bạch. Độc Cô Diệp vỗ tay cười, cười nhạo Tư Mã Trường Bạch. Bà sẽ không cho Tư Mã Trường Bạch mặt mũi gì.

Tư Mã Trường Bạch mặt trầm như nước nói:

- Đích thực có chuyện này, nhưng hậu bối Lục Nguyên đã phạm môn quy. Môn quy Hoa Sơn điều thứ nhất, khi sư diệt tổ, bất kính tôn trưởng. Tư Mã kiếm quán là sản nghiệp danh nghĩa của ta, điều này Lục Nguyên cũng biết vậy mà vẫn dám đi đá quán, đây là bất kính tôn trưởng. điều thứ ba nội bộ tranh đấu, tàn hại đồng môn, Tư Mã kiếm quán của ta là sản nghiệp danh nghĩa Hoa Sơn Bắc phong hắn lại dám phóng hỏa đốt cháy, xem như phạm môn quỷ. Tiểu tử này bất kính tôn trưởng, nội bộ tranh đấu, có đưa đi Tư Quá Nhai cũng không quá.

- Cái này…

Nguyên Nguyên Thượng Nhân nhìn Lục Nguyên, hỏi:

- Ngươi giải thích thế nào?

Quy tắc là quy tắc.

Môn quy là môn quy.



Lần này Tư Mã Trường Bạch định mượn quy tắc đùa chết Lục Nguyên, coi như không đùa chết hắn cũng phải khiến hắn lột tầng da. Tư Mã Trường Bạch là kiêu hùng, biết chơi ám sát ngoài quy tắc, cũng biết mượn quy tắc giết người.

Tuy Nguyên Nguyên Thượng Nhân rất đồng ý thấy Lục Nguyên thiêu kiếm quán dưới tay Tư Mã Trường Bạch nhưng nói thật, lão phải giữ quy tắc này. Lão là chủ Bắc phong, dù không thể hoàn toàn xử lý theo công bằng nhưng ít nhất ở mặt ngoài phải công bình. Nếu Lục Nguyên không cho giải thích thì phải phạt hắn, nhưng Nguyên Nguyên Thượng Nhân sẽ cố ý phạt nhẹ thôi.

Ánh mắt lão nhìn hướng Lục Nguyên.

Lục Nguyên cười cười nói:

- Ta đối với hai điều Tư Mã sư thúc nói là bất kính tôn trưởng, đồng môn tranh đấu thì tuyệt đối không nhận, cũng không dám nhận.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân ừ một tiếng, chờ Lục Nguyên giải thích tiếp.

Lục Nguyên nghiêm giọng nói:

- Trước lúc ta đến đá quán có nghe đệ đệ Tư Mã sư thúc là Tư Mã Trường Phong nói một câu thế này, đúng rồi là: Đúng rồi, ngày hôm nay chúng ta mở quán, nghe nói có vài nhà kiếm quán muốn đến đá quán chúng ta. Nhưng, ha ha, tùy tiện đến, nếu đến Tư Mã kiếm quán đều tiếp hết. Lúc đó đột nhiên nổi lên ham muốn chiến đấu lại nghe câu kia, nghĩ muốn so đấu với thuộc hạ của Tư Mã sư thúc một phen cho nên mới đến đá quán. Hoàn toàn là do Tư Mã Trường Phong trước nói có thể đá quán cho nên ta mới đá quán, sao tự dưng thành bất kính với Tư Mã sư thúc, sao lại thành đồng môn tranh đấu? Ta đối với Tư Mã sư thúc chính là vô cùng ngưỡng mộ.

Diệp Phương, Diệp Viên cười muốn đau bụng.

Người có mặt chỉ cần hơi hiểu Lục Nguyên là nén cười muốn rút gân.

Nổi lên ham muốn chiến đấu!

Đùa giỡn cái gì, tính tình lười biếng như Lục Nguyên ở đâu ra cái gì nổi lên ham muốn chiến đấu, chỉ khả năng nổi lên chứng làm biếng thì có.

Câu này nói quá giả, giả đến không thể giả hơn.

Nhưng Lục Nguyên nói rất nghiêm túc.

Đương nhiên trong lời Lục Nguyên nói lộ ra một tin tức. Hắn bắt chặt Tư Mã Trường Phong nói sai, đánh vào nhược điểm này. Ánh mắt mọi người nhìn hướng Tư Mã Trường Phong. Tư Mã Trường Phong đứng tại đây nhưng bản thân thực lực trung bình, thường ngày chỉ biết dựa vào uy phong của Tư Mã Trường Bạch ở bên ngoài ra vẻ ta đây, tại Vân Long Điện trọng địa thì gã không dám cả thở mạnh đương nhiên không chút bắt mắt.

Ánh mắt mọi người cùng tập trung về Tư Mã Trường Bạch, gã căng thẳng, chợt nhớ đến lúc đó đúng là mình có nói ra lời này. Gã muốn chối lắm nhưng khi ấy có mặt không chỉ bên mình và Lục Nguyên, còn có hai đệ tử chân truyền Diệp Phương, Diệp Viên.



Sức nặng của đệ tử chân truyền không nhẹ.

Tư Mã Trường Phong căng thẳng một lúc sau mới nói:

- Dường như có nói qua.

Lời vừa thốt ra, mọi người biết sự việc đã định, cho dù mặt sau có biến đổi thì cũng không nhiều. Đám người đa số nhìn hướng Tư Mã Trường Bạch. Thật đáng tiếc, Tư Mã Trường Bạch, lần này bị tiểu bối Lục Nguyên tát mặt kết quả giờ phải ngậm bồ hòn làm ngọt, đáng thương.

Bây giờ Tư Mã Trường Bạch rất muốn đánh đường đệ mình một trận.

Lục Nguyên nhún vai, nói:

- Chuyện kế tiếp rất đơn giản, ta đi đá quán, phía trước bước ra sáu người Tư Mã Bác. Ta trước tiên hỏi sáu người có muốn đánh không? Sáu người không ra tay, ta cũng không động thủ, ta hoàn toàn xuất phát từ tinh thần nội bộ môn phái tình thương mến thương nha, hoàn toàn là luận bàn đồng môn thôi.

- Tiếp theo xuất hiện bốn người cầm kỳ thư họa. Bốn người này vừa xuất hiện thì Tấn Cầm Nhất khiêu chiến với ta. Ta thầm nghĩ đám Tấn Cầm Nhất khiêu chiến ta, chỉ đơn thuần là luận bàn, hoàn toàn là luận bàn nội bộ môn phái mọi người cực kỳ hài hòa, cho nên cuối cùng kiềm không được ra tay hơi nặng, thấy hơi có lỗi nhưng cơ bản lần này đá quán vẫn nằm trong môn phái hài hòa, tinh thần tình thương mến thương hoàn thành lần đá quán này.

Biểu tình của Lục Nguyên nghiêm túc đến không thể nghiêm hơn được.

Hai người Diệp Phương, Diệp Viên thì sắp rút gân, đương nhiên, họ chỉ dám cười thầm trong bụng, bề ngoài vẫn là bộ dáng nghiêm trang. Cái này phải nhờ ơn sư phụ Diệp Phương là Quân Tử Kiếm Tiên Phương Nho. Theo cạnh người như Phương Nho học xụ mặt nghiêm túc là chuyện dễ như ăn cháo.

Tình hình lúc đó là Lục Nguyên ra tay đá quán, sáu người Tư Mã Bác bị hắn hù sợ không dám ra tay. Lúc đó Lục Nguyên thấy đám Tư Mã Bác không dám động đậy thì buông lời khiêu khích. Nếu đám Tư Mã Bác thật sự ra tay thì kết quả chắc chắn rất thảm, may là gã nhịn được.

Còn về bốn người cầm kỳ thư họa xem như là tán tu nổi danh đã lâu, kết quả bị cắt đứt gân mạch càng muốn khóc.

Lúc đó Lục Nguyên uy phong tám hướng, đánh Tư Mã kiếm quán thê thảm vô cùng.

Sáu người Tư Mã Bác, bốn người cầm kỳ thư họa đều biết sự thực không phải như Lục Nguyên nói, nhưng bất đắc dĩ hắn nói cũng là sự thực, chẳng biết vì sao thốt ra từ miệng hắn thì chuyện biến chất.

Lục Nguyên thở dài một tiếng, nói:

- Còn về cuối cùng phóng hỏa, à, là như vầy, trước giờ ta nghe nói đá quán xong phải phá hỏng một phen, ta chỉ tuân theo thông lệ đá quán thôi, nên mới phóng hỏa thôi, tuyệt đối không có lòng muốn đối chọi với Tư Mã sư thúc, chẳng qua muốn đá quán thì phải làm theo thông lệ. Trong lòng ta thực sự kính ngưỡng Tư Mã sư thúc lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook