Chương 567: Quốc chiến(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Việt Nữ kiếm pháp thì cực kỳ nhẹ nhàng, nếu nói kiếm pháp của Thanh Thành tiên môn là nhẹ nhàng thì Việt Nữ kiếm pháp còn nhẹ hơn gấp mấy lần.
Đại Tần quốc trào lưu chính là Phù Sai kiếm pháp. Phù Sai kiếm pháp khắc chế Nhẫ NHục kiếm pháp, còn có Tiên Thi kiếm pháp, Tôn Võ kiếm pháp đều là loại Lục Nguyên từng trông thấy.
Lục Nguyên đứng bên cạnh xem say sưa. Đám người dùng những kiếm pháp, chiêu thức khá là đặc sắc, khiến hắn luôn bị vây ở cực hạn Tấn quốc kiếm pháp dường như mở ra cánh cửa kiếm đạo, dường như thấy kiếm pháp cách cục hoàn toàn khác trước. Có chút khó khăn về kiếm đạo một chốc mở ra.
Lục Nguyên lờ mờ cảm thấy nếu đến khảo hạch bách quốc, biết được kiếm pháp mấy trăm quốc gia, khi ấy nói không chừng hắn có thể khiến kiếm đạo của bản thân tiến vào một cách cục càng lớn hơn.
Kiếm đạo như thiên đạo.
Không kiến thức nhiều, giam cầm trong một gian phòng, một vạn năm cũng không thành kiếm thánh kiếm đạo, kiếm thần kiếm đạo chân chính.
Hai túc địch Đại Việt quốc và Đại Ngô quốc kỳ thực trình độ trung bình cao hơn Đại Tấn quốcl, Đại Nguyên quốc một chút. Tuy nhiên, quốc gia của họ có lãnh đạo xuất sắc. Ví dụ Đại Việt quốc Việt Nữ Tiểu Thanh khá giỏi, còn có Việt Tử Phu cũng rất khá. Mấy lãnh tụ Đại Ngô quốc cũng rất lợi hại, so sánh thì Đại Nguyên quốc, Đại Tấn quốc về mặt này kém hơn chút.
Kết quả cuối cùng là Đại Nguyên quốc thắng sít sao.
………
Rốt cuộc đến cuộc chiến Đại Tấn quốc và Đại Nguyên quốc.
Đại Tấn quốc và Đại Nguyên quốc là túc địch, mỗi bên hai mươi người vào sân.
Lục Nguyên vào sân, bên tai nghe Thiết Mộc Nhĩ khiêu khích.
- Lục Nguyên, lát nữa chúng ta so thử, luyện tay.
Hắn cười cười. Hiện tại Thiết Mộc Nhĩ là pháp lực đại đạo cảnh tứ tầng, cộng thêm ký ức kinh nghiệm tông sư cảnh, nếu một chọi một Nguyên Dương Thượng Nhân thì không có áp lực, khả năng thắng khoảng tám phần, càng đừng nói đến đối phó Lục Nguyên, thắng chắc.
- Thiết Mộc tôn giả, ngươi quá khi dễ vị này rồi.
- Đúng vậy, Thiết Mộc tôn giả, tiểu bối bình thường sao có thể là đối thủ của tôn giả ngươi?
Mấy người Đại Nguyên quốc nịnh nọt Thiết Mộc Nhĩ. Thân phận của Thiết Mộc Nhĩ khá lạ, theo lý thì gã trẻ tuổi nhưng thân phận kiếp trước lại là tiền bối trong tiền bối, tông sư trong tông sư. Kết quả là Đại Nguyên quốc thành thói quen kỳ lạ, xưng hô Thiết Mộc Nhĩ là Thiết Mộc tôn giả.
- Nếu Thiết Mộc tôn giả thật muốn đối phó tiểu bối Lục Nguyên thì là việc dễ như trở bàn tay thôi.
- Lấy thực lực của Thiết Mộc tôn giả, e rằng mười chiêu đã đánh tiểu bối Lục Nguyên kêu la thảm thiết.
Thiết Mộc Nhĩ híp mắt nhìn Lục Nguyên. Lúc còn ở luyện thể kỳ gã thua trong tay hắn một lần, giờ lần thứ hai gặp gỡ, gã đánh giá Lục Nguyên, phát hiện hắn ra vẻ thờ ơ không chú ý đến mình, hoàn toàn không nghe lọt tài lời đám người Nguyên quốc nói. Thiết Mộc Nhĩ giận dữ, hay cho Lục Nguyên ngươi, lại dám khiêu khích ta như thế, khinh thưởng bản tôn giả như vậy. Kiếp trước bản tôn giả chính là đại nhân vật tông sư cảnh!
Tốt lắm, Lục Nguyên, lần này ngươi nhất định sẽ thua thê thảm, thua thảm thiết, nhất định phải đánh người ói máu không còn mặt mũi.
Kỳ thực Lục Nguyên không phải cố ý bày ra bộ dáng không nhìn Thiết Mộc Nhĩ, hắn thật sự không chú ý đến.
Bởi vì lúc này Lục Nguyên mơ hồ cảm giác pháp lực của mình sắp đột phá.
Đột phá hướng đại đạo cảnh nhị tầng thiên địa pháp tắc.
Hình như mình có cảm giác đã nắm được gió trong tay.
Không ngờ luôn mơ đột phá pháp lực là khi bước vào chiến trường tiểu hình thất quốc quốc chiến, đương nhiên hắn bỏ mọi thứ ra sau lưng hết, lấy đột phá pháp lực làm trọng. Hơn nữa hắn trực giác cảm thấy lần đột phá này hoàn toàn khác với bất cứ lần đột phá nào trước kia.
- Lục Nguyên, ta muốn ngươi chết!
- Ta muốn ngươi triệt để chết đi!
- Lần này bởi vì quy tắc mà không thể giết ngươi được!
- Nhưng lần sau khi khảo hạch bách quốc, lúc đó có thể giết người, khi ấy ngươi chắc chắn phải chết!
Bởi vì Thiết Mộc Nhĩ từng thua dưới tay Lục Nguyên, lại bị hắn phớt lờ, giận như điên, gã thầm rống trong lòng, gã rất tức giận.
Cuộc chiến hai nước Đại Tấn quốc, Đại Nguyên quốc đã bắt đầu.
Bốn mươi người từng đôi chém giết.
Lần này chém giết vốn hai bên nên ở trạng thái cân bằng, nhưng phen này Đại Nguyên quốc ra Thiết Mộc Nhĩ. Vị Thiết Mộc tôn giả này rất lợi hại, gã đánh ra Mật Tông vô thượng phật pháp bí kỹ…Đại Uy Đại Đức Thiên Long Bi Chú. Đánh ra thì không khí xuất hiện một bàn tay phật to lớn, mặt trên khắc đầy chú văn, ở hư không áp hướng Nguyên Dương Thượng Nhân. Nguyên Dương Thượng Nhân lập tức đánh ra Triêu Dương Nhất Khí kiếm pháp, tuy nhiên, Đại Uy Đại Đức Thiên Long Bi Chú vô cùng quái dị, vô tận triêu dương bị hư không phật thủ hút đi, hóa thành phật quang uy lực càng lớn.
Thiết Mộc Nhĩ không vội đánh bại Lục Nguyên, gã phải đợi đến cuối cùng đánh gục hắn, muốn cho hắn nhìn xem Tấn quốc thua như thế nào.
Tình thế của Tấn quốc khá là nguy hiểm, thực ra đó không chỉ nhờ vào một mình Thiết Mộc Nhĩ.
Còn có một người, đó là Huyết Kiếm lão tổ.
Trước kia đã nói, Huyết Kiếm lão tổ vốn là nội ứng của Nguyên quốc Đại Tuyết Sơn Lạn Đà Tự.
Nhưng cố tình là tình báo này mọi người chỉ phỏng đoán chứ không cách nào chứng thực.
Cố tình trung ương thiên triều đến kiểm tra chưa có chứng cứ xác định, vẫn cho rằng Huyết Kiếm lão tổ là người Tấn quốc. Huyết Kiếm lão tổ cũng tiến vào khảo hạch bách quốc, thủ đoạn như vậy người Tấn quốc cũng biết, lại vì các loại quy tắc của trung ương thiên triều, minh không thể làm gì được Huyết Kiếm lão tổ, ám chưa có cơ hội.
Bây giờ Huyết Kiếm lão tổ tại đây, lão không quá rõ ràng giúp Đại Nguyên quốc, bởi vì quy tắc làm lão không khả năng hợp tác với Đại Nguyên quốc. Nhưng lão trong bóng tối thầm làm thủ đoạn, ví dụ ‘bất cẩn’ cản đường lui của tu tiên giả Tấn quốc nào đó, đây không là việc gì khó. Ví dụ bất cẩn cản tầm mắt tu tiên giả Tấn quốc nào đó.
Huyết Kiếm lão tổ chơi trò nho nhỏ này không phạm quy tắc, đùa đến xuất thần nhập hóa.
Nhờ Thiết Mộc Nhĩ và Huyết Kiếm lão tổ, thế cục bên Tấn quốc ngày càng nguy hiểm.
Hơn nữa cho đến nay Lục Nguyên chưa tham gia chiến đấu, Tấn quốc lại thiếu một người.
Hiện tại Lục Nguyên đích thực không tham gia chiến đấu, hắn cảm thấy mình sắp đột phá, bận rộn sao có rảnh để ý những chuyện khác. Việc xảy ra bên ngoài hắn không thèm quan tâm.
Phong, sắp bắt được rồi sao?
Lục Nguyên hư không chộp, như sắp bắt được dấu vết cơn gió.
Nhưng pháp tắc này trôi qua tay mình.
Cái này…
Làm sao để bắt được gió?
Tay Lục Nguyên liên tục biến đổi mấy lần, trong đó có thủ pháp tích thủy bất lậu, nhưng hắn phát hiện vẫn không bắt được gió.
Bất đắc dĩ ư? Hết cách rồi sao?
Kỳ thực hắn kẹt ở đại đạo cảnh đệ nhất tầng đã lâu, từ cuộc chiến dưới đất thì đã tới đại đạo cảnh đệ nhất tầng, kết quả kẹt đến bây giờ, tại sao mình chậm chạp không thể đột phá? Lục Nguyên rơi vào suy tư, không đúng, không đúng, tại sao không bắt được dấu vết gió chứ?
Đầu óc xẹt qua tia sáng, Lục Nguyên vỗ đầu, mình sai rồi, sai mười phần mười.
Mình không nên bắt gió, gió không thể bắt.
Mình nên biến thành gió.
Đại Tần quốc trào lưu chính là Phù Sai kiếm pháp. Phù Sai kiếm pháp khắc chế Nhẫ NHục kiếm pháp, còn có Tiên Thi kiếm pháp, Tôn Võ kiếm pháp đều là loại Lục Nguyên từng trông thấy.
Lục Nguyên đứng bên cạnh xem say sưa. Đám người dùng những kiếm pháp, chiêu thức khá là đặc sắc, khiến hắn luôn bị vây ở cực hạn Tấn quốc kiếm pháp dường như mở ra cánh cửa kiếm đạo, dường như thấy kiếm pháp cách cục hoàn toàn khác trước. Có chút khó khăn về kiếm đạo một chốc mở ra.
Lục Nguyên lờ mờ cảm thấy nếu đến khảo hạch bách quốc, biết được kiếm pháp mấy trăm quốc gia, khi ấy nói không chừng hắn có thể khiến kiếm đạo của bản thân tiến vào một cách cục càng lớn hơn.
Kiếm đạo như thiên đạo.
Không kiến thức nhiều, giam cầm trong một gian phòng, một vạn năm cũng không thành kiếm thánh kiếm đạo, kiếm thần kiếm đạo chân chính.
Hai túc địch Đại Việt quốc và Đại Ngô quốc kỳ thực trình độ trung bình cao hơn Đại Tấn quốcl, Đại Nguyên quốc một chút. Tuy nhiên, quốc gia của họ có lãnh đạo xuất sắc. Ví dụ Đại Việt quốc Việt Nữ Tiểu Thanh khá giỏi, còn có Việt Tử Phu cũng rất khá. Mấy lãnh tụ Đại Ngô quốc cũng rất lợi hại, so sánh thì Đại Nguyên quốc, Đại Tấn quốc về mặt này kém hơn chút.
Kết quả cuối cùng là Đại Nguyên quốc thắng sít sao.
………
Rốt cuộc đến cuộc chiến Đại Tấn quốc và Đại Nguyên quốc.
Đại Tấn quốc và Đại Nguyên quốc là túc địch, mỗi bên hai mươi người vào sân.
Lục Nguyên vào sân, bên tai nghe Thiết Mộc Nhĩ khiêu khích.
- Lục Nguyên, lát nữa chúng ta so thử, luyện tay.
Hắn cười cười. Hiện tại Thiết Mộc Nhĩ là pháp lực đại đạo cảnh tứ tầng, cộng thêm ký ức kinh nghiệm tông sư cảnh, nếu một chọi một Nguyên Dương Thượng Nhân thì không có áp lực, khả năng thắng khoảng tám phần, càng đừng nói đến đối phó Lục Nguyên, thắng chắc.
- Thiết Mộc tôn giả, ngươi quá khi dễ vị này rồi.
- Đúng vậy, Thiết Mộc tôn giả, tiểu bối bình thường sao có thể là đối thủ của tôn giả ngươi?
Mấy người Đại Nguyên quốc nịnh nọt Thiết Mộc Nhĩ. Thân phận của Thiết Mộc Nhĩ khá lạ, theo lý thì gã trẻ tuổi nhưng thân phận kiếp trước lại là tiền bối trong tiền bối, tông sư trong tông sư. Kết quả là Đại Nguyên quốc thành thói quen kỳ lạ, xưng hô Thiết Mộc Nhĩ là Thiết Mộc tôn giả.
- Nếu Thiết Mộc tôn giả thật muốn đối phó tiểu bối Lục Nguyên thì là việc dễ như trở bàn tay thôi.
- Lấy thực lực của Thiết Mộc tôn giả, e rằng mười chiêu đã đánh tiểu bối Lục Nguyên kêu la thảm thiết.
Thiết Mộc Nhĩ híp mắt nhìn Lục Nguyên. Lúc còn ở luyện thể kỳ gã thua trong tay hắn một lần, giờ lần thứ hai gặp gỡ, gã đánh giá Lục Nguyên, phát hiện hắn ra vẻ thờ ơ không chú ý đến mình, hoàn toàn không nghe lọt tài lời đám người Nguyên quốc nói. Thiết Mộc Nhĩ giận dữ, hay cho Lục Nguyên ngươi, lại dám khiêu khích ta như thế, khinh thưởng bản tôn giả như vậy. Kiếp trước bản tôn giả chính là đại nhân vật tông sư cảnh!
Tốt lắm, Lục Nguyên, lần này ngươi nhất định sẽ thua thê thảm, thua thảm thiết, nhất định phải đánh người ói máu không còn mặt mũi.
Kỳ thực Lục Nguyên không phải cố ý bày ra bộ dáng không nhìn Thiết Mộc Nhĩ, hắn thật sự không chú ý đến.
Bởi vì lúc này Lục Nguyên mơ hồ cảm giác pháp lực của mình sắp đột phá.
Đột phá hướng đại đạo cảnh nhị tầng thiên địa pháp tắc.
Hình như mình có cảm giác đã nắm được gió trong tay.
Không ngờ luôn mơ đột phá pháp lực là khi bước vào chiến trường tiểu hình thất quốc quốc chiến, đương nhiên hắn bỏ mọi thứ ra sau lưng hết, lấy đột phá pháp lực làm trọng. Hơn nữa hắn trực giác cảm thấy lần đột phá này hoàn toàn khác với bất cứ lần đột phá nào trước kia.
- Lục Nguyên, ta muốn ngươi chết!
- Ta muốn ngươi triệt để chết đi!
- Lần này bởi vì quy tắc mà không thể giết ngươi được!
- Nhưng lần sau khi khảo hạch bách quốc, lúc đó có thể giết người, khi ấy ngươi chắc chắn phải chết!
Bởi vì Thiết Mộc Nhĩ từng thua dưới tay Lục Nguyên, lại bị hắn phớt lờ, giận như điên, gã thầm rống trong lòng, gã rất tức giận.
Cuộc chiến hai nước Đại Tấn quốc, Đại Nguyên quốc đã bắt đầu.
Bốn mươi người từng đôi chém giết.
Lần này chém giết vốn hai bên nên ở trạng thái cân bằng, nhưng phen này Đại Nguyên quốc ra Thiết Mộc Nhĩ. Vị Thiết Mộc tôn giả này rất lợi hại, gã đánh ra Mật Tông vô thượng phật pháp bí kỹ…Đại Uy Đại Đức Thiên Long Bi Chú. Đánh ra thì không khí xuất hiện một bàn tay phật to lớn, mặt trên khắc đầy chú văn, ở hư không áp hướng Nguyên Dương Thượng Nhân. Nguyên Dương Thượng Nhân lập tức đánh ra Triêu Dương Nhất Khí kiếm pháp, tuy nhiên, Đại Uy Đại Đức Thiên Long Bi Chú vô cùng quái dị, vô tận triêu dương bị hư không phật thủ hút đi, hóa thành phật quang uy lực càng lớn.
Thiết Mộc Nhĩ không vội đánh bại Lục Nguyên, gã phải đợi đến cuối cùng đánh gục hắn, muốn cho hắn nhìn xem Tấn quốc thua như thế nào.
Tình thế của Tấn quốc khá là nguy hiểm, thực ra đó không chỉ nhờ vào một mình Thiết Mộc Nhĩ.
Còn có một người, đó là Huyết Kiếm lão tổ.
Trước kia đã nói, Huyết Kiếm lão tổ vốn là nội ứng của Nguyên quốc Đại Tuyết Sơn Lạn Đà Tự.
Nhưng cố tình là tình báo này mọi người chỉ phỏng đoán chứ không cách nào chứng thực.
Cố tình trung ương thiên triều đến kiểm tra chưa có chứng cứ xác định, vẫn cho rằng Huyết Kiếm lão tổ là người Tấn quốc. Huyết Kiếm lão tổ cũng tiến vào khảo hạch bách quốc, thủ đoạn như vậy người Tấn quốc cũng biết, lại vì các loại quy tắc của trung ương thiên triều, minh không thể làm gì được Huyết Kiếm lão tổ, ám chưa có cơ hội.
Bây giờ Huyết Kiếm lão tổ tại đây, lão không quá rõ ràng giúp Đại Nguyên quốc, bởi vì quy tắc làm lão không khả năng hợp tác với Đại Nguyên quốc. Nhưng lão trong bóng tối thầm làm thủ đoạn, ví dụ ‘bất cẩn’ cản đường lui của tu tiên giả Tấn quốc nào đó, đây không là việc gì khó. Ví dụ bất cẩn cản tầm mắt tu tiên giả Tấn quốc nào đó.
Huyết Kiếm lão tổ chơi trò nho nhỏ này không phạm quy tắc, đùa đến xuất thần nhập hóa.
Nhờ Thiết Mộc Nhĩ và Huyết Kiếm lão tổ, thế cục bên Tấn quốc ngày càng nguy hiểm.
Hơn nữa cho đến nay Lục Nguyên chưa tham gia chiến đấu, Tấn quốc lại thiếu một người.
Hiện tại Lục Nguyên đích thực không tham gia chiến đấu, hắn cảm thấy mình sắp đột phá, bận rộn sao có rảnh để ý những chuyện khác. Việc xảy ra bên ngoài hắn không thèm quan tâm.
Phong, sắp bắt được rồi sao?
Lục Nguyên hư không chộp, như sắp bắt được dấu vết cơn gió.
Nhưng pháp tắc này trôi qua tay mình.
Cái này…
Làm sao để bắt được gió?
Tay Lục Nguyên liên tục biến đổi mấy lần, trong đó có thủ pháp tích thủy bất lậu, nhưng hắn phát hiện vẫn không bắt được gió.
Bất đắc dĩ ư? Hết cách rồi sao?
Kỳ thực hắn kẹt ở đại đạo cảnh đệ nhất tầng đã lâu, từ cuộc chiến dưới đất thì đã tới đại đạo cảnh đệ nhất tầng, kết quả kẹt đến bây giờ, tại sao mình chậm chạp không thể đột phá? Lục Nguyên rơi vào suy tư, không đúng, không đúng, tại sao không bắt được dấu vết gió chứ?
Đầu óc xẹt qua tia sáng, Lục Nguyên vỗ đầu, mình sai rồi, sai mười phần mười.
Mình không nên bắt gió, gió không thể bắt.
Mình nên biến thành gió.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.