Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1415: Rời khỏi pháp cổ văn minh (thượng)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

21/09/2013

Tiếp theo là chuỗi ngày nhẹ nhàng của Lục Nguyên, mỗi ngày cùng Vân Tụ Tuyết nồng tình mật ý, thân thiết nồng nàn, ngày ngọt như mật. Không chỉ ở trong pháp cổ văn minh, họ đi nơi khác du sơn ngoạn thủy, xem các phong cảnh đẹp, ngẫu nhiên ở dưới ngân hà đồ nhìn trời sao rực gỡ, hai sao Ngưu Lang Chức Nữ. Tại trung ương thiên triều gọi kiểu này là qua tuần trăng mật.

Chủ pháp cổ văn minh mấy ngày nay có sai người đem đến hai câu.

Câu thứ nhất là:

- Vượt cấp khiêu chiến tất nhiên là rất giỏi, nhưng thực lực càng cao thì càng khó vượt cấp khiêu chiến. Lục Nguyên, ngươi phải cẩn thận, nếu đụng phải pháp lực kỷ nguyên cao hơn ngươi thì đừng khinh thường, người đến sáu kỷ nguyên trở lên ai nấy đều có tuyệt chiêu riêng, không dễ đói phó đâu.

Điều này thì Lục Nguyên có cảm giác được chút, khi đó đấu với Hoang Ôn phó chủ văn minh, Ngân Hà phó chủ văn minh đều có tuyệt học, không thể xem thường.

Câu thứ hai là:

- Bây giờ tuyệt đối đừng chọc chủ hoang cổ văn minh, chọc và hắn là đi tìm chết. Chủ hoang cổ văn minh có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa tâm kế sâu trầm.

Bây giờ đương nhiên Lục Nguyên sẽ không đi tìm chủ hoang cổ văn minh, gã là nhân vật khủng bố trong thiên địa, thủ lĩnh của liên minh Hoang Tiên Phật, hắn đi tìm gã là đâm đầu muốn chết.

Vậy nên, khoảng thời gian này Lục Nguyên trải qua rất nhẹ nhàng tự do, việc duy nhất cần làm là dùng ba trăm hai mươi cái thiên cấp linh mạch đẩy pháp lực lên đến đỉnh cao sáu kỷ nguyên. Như vậy là trong tay hắn chỉ có bốn trăm sáu mươi thiên cấp linh mạch thôi, đến pháp lực sáu kỷ nguyên khá là thoải mái.

Tuy nhiên, khiến Lục Nguyên thấy rầu nhất là vừa mới thành thân ông bà họ Lục đã bàn tính khi nào thì hắn sẽ cho họ ôm cháu trai gái, hù chết người. Lục Nguyên bản tính là lãng tử yêu rượu, nói thật ra trong phút chốc không định có con nít, cảm giác có con áp lực quá lớn. Có con rồi đối mặt hàng loạt vấn đề ví dụ dạy dỗ cái gì, sợ con mình không cẩn thận thành kiếm nhị đại chẳng hạn. Mặt khác bây giờ trung ương thiên triều đang là chiến loạn, không phải thời điểm tốt để sinh con, trước tiên ôm Vân Tụ Tuyết hưởng thụ một thời gian đã rồi tính.

Lục Nguyên ngậm một cọng cỏ nằm trên bãi cỏ.

Vân Tụ Tuyết từ xa đi đến, tay cầm một bình rượu.

Lục Nguyên nhận lấy rượu nói:

- Cảm ơn.

Đây chính là hình thức ở chung giữa Lục Nguyên và Vân Tụ Tuyết, hai nguiwf yêu nhau không nồng cháy mà bình thản tự nhiên, nhàn nhạt như nước mới là chân thật.

- Ta tiến vào không sao chứ?

Trên không trung vang giọng nói.

Lục Nguyên nói:



- Cứ vào đi, không cần khách sáo.

Hắn nghe giọng liền biết người đến là Pháp Nhất Đế Tử.

Pháp Nhất Đế Tử đi tới nói:

- Báo cho ngươi biết một tiếng, liên minh Hoang Tiên Phật và liên minh Pháp Võ chính thức khai chiến quy mô lớn. Trận chiến đầu tiên là ở thế giới hỏa sơn, lấy liên minh Pháp Võ làm trung tâm bắt đầu chiến đấu.

Tất nhiên là Lục Nguyên biết thế giới hỏa sơn nằm ở đâu, hắn từng ở lại chỗ đó khá lâu, không ngờ khai chiến quy mô lớn, trận chiến đầu tiên tại đó.

Rốt cuộc chính thức khai chiến, thời đại bình tĩnh rốt cuộc chính thức qua đi. Pháp Nhất Đế Tử tiện tay quăng một phong thư, Lục Nguyên nhận lấy, phát hiện không chỉ là chỗ thế giới hỏa sơn, mấy nơi khác cũng đốt chiến hỏa, dĩ nhiên đánh dữ nhất là ở thế giới hỏa sơn. Nhìn toàn chiến cuốc thì liên minh Pháp Võ yếu thế chút, liên minh Hoang Tiên Phật trên cơ chút, thật ra thì thế cục luôn là như vậy.

Lục Nguyên nhìn thư tình báo, phát hiện trong đó có một nơi là nho chi văn minh và thiên lý văn minh. Tại sao hai chỗ này đánh nhau? Chắc chủ chi lao còn chưa bị phá vỡ chứ. Tức là nói thủ lĩnh của thiên lý văn minh, Thiên Lý phó chủ văn minh còn chưa trở về, tại sao hai bên đánh nhau vậy?

Lục Nguyên ngây ra, thuận miệng hỏi:

Pháp Nhất Đế Tử đáp:

- Hình như có nghe nói Thiên Lý phó chủ văn minh trở về, chủ chi lao trước tiên bị phá vỡ, nhưng tin tức này còn chờ hệ thống tình báo xác nhận đã, hơn nữa bên chúng ta đang ở thế yếu nên trong phút chốc không điều động được ai đi.

Sức chú ý chủ yếu của gã là ở chiến trường chính, nơi này có trên hai mươi văn minh cảnh sống mái với nhau, tương đối thì nho chi văn minh, thiên lý văn minh chỉ là một ván nhỏ.

Lục Nguyên nghe vậy máu chạy lên não.

Lục Nguyên còn nhớ rõ tình hình lúc đó.

Khi ấy Thiên Lý phó chủ văn minh đã rống to rằng:

- Hay cho Nho Chi phó chủ văn minh, ngươi nhốt ta ba mươi năm rồi sao? Sau ba mươi năm ta sẽ đi ra, đến lúc đó ta sẽ đem mỗi một khúc thân thể phó chủ văn minh của ngươi đưa đi, đem mắt ngươi, tay ngươi, đầu ngươi, đem tất cả của ngươi đưa đi chiêu đãi các cao thủ khắp nơi, khiến thiên lý văn minh của ta càng cường thịnh. Ba mươi năm sau lại hủy diệt nho chi văn minh!

Nhớ đến đâu nói năm xưa làm sao Lục Nguyên không máu dồn lên não được.

Lục Nguyên lập tức quyết định đi nho chi văn minh giải quyét vụ này, đây là trách nhiệm của hắn.



Lục Nguyên nói:

- Để ta đi nho chi văn minh xem đi.

Pháp Nhất Đế Tử gật đầu đồng ý:

- Ngươi đi cũng tốt, dù gì bây giờ bên chúng ta không điều động được ai.

Vốn gã còn đang lo sai ai đi, Lục Nguyên xung phong nhận việc thì càng tốt. Pháp Nhất Đế Tử biết nếu mà Thiên Lý phó chủ văn minh thật sự trở lại thì chắc chắn rất khó đối phó, nhưng mà Lục Nguyên sớm bị đánh giá là càng đấu càng mạnh, gặp khó thì càng cường hơn nên gã cũng yên lòng.

Pháp Nhất Đế Tử nói chuyện vài câu với Lục Nguyên, Vân Tụ Tuyết rồi rời đi.

Sau khi Pháp Nhất Đế Tử đi, Lục Nguyên uống hớp rượu rồi nói:

- Ta sẽ đi một thời gian.

Vân Tụ Tuyết mỉm cười nói:

- Nam nhi là phải chí ở bốn phương, huống chi thiếp cũng hiểu hiện tại thế cục của trung ương thiên triều. Chàng phải giữ gìn sức khỏe.

- Được rồi, ta ghi nhớ.

Lục Nguyên phất tay, tiêu sái rời đi.

Thành thân lại như thế nào, sau khi thành thân Lục Nguyên vẫn là rất tiêu sái.

..........

Rời khỏi vĩnh hằng chi môn rồi Lục Nguyên bay nhanh như gió đi, ngự cửu thiên cuồng phong súc địa thành trần thuật lao hướng nho chi văn minh. Bay thật lâu sau rốt cuộc thì nho chi văn minh ngay trước mắt, Lục Nguyên còn nhớ thân phận của mình, phất tay hóa thân thành Lý Thái Sử mới tới gần nho chi văn minh.

Lục Nguyên chưa đến nho chi văn minh đã thấy bên trong rất là náo nhiệt.

Hiện giờ nho chi văn minh đúng là nhộn nhiệp, vốn nhiều năm trước Nho Chi phó chủ văn minh thi triển ra chủ chi lao rồi thì nho chi văn minh lắng đọng lại, dù gì có hai phó chủ văn minh. Một người là Tam Thư phó chủ văn minh sáu kỷ nguyên, một là Khí Tiết phó chủ văn minh một kỷ nguyên. Có thể nói thực lực hiện tại của nho chi văn minh yếu hơn pháp bảo văn minh. Pháp bảo văn minh còn bị người tới cửa khi dễ thì nói gì đến nho chi văn minh, cho nên nho chi văn minh cố gắng ẩn giấu.

Nho chi văn minh từ trên xuống dưới đều tu luyện, tu luyện, không ngừng tu luyện. Bởi vì người nho chi văn minh hiểu rằng năm đó Thiên Lý phó chủ văn minh nói câu kia tuyểt đói không chỉ nói suông mà thôi. Chỉ có không ngừng tu luyện mới có tương lai, dù là Tam Thư hay Khí Tiết, hoặc là Khổng Minh Đức, Khổng Ni, Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên, đám người đều đang cố gắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook