Chương 892: Sở đại Kiếm Chủ(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
03/06/2013
Cửa thứ năm khoái kiếm chi môn, cánh cửa này khá thú vị, thật ra trong Kiếm Môn một số người từng học khoái kiếm. Khoái kiếm môn cung cấp có hai loại, một loại là lấy thân hóa điện, tức là nói tạm thời đem một phần thân thể thành điện, vậy càng tăng tốc độ xuất kiếm. Lục Nguyên thử một chút, đúng là nhanh hơn trước rất nhiều.
Cái thứ hai là cần thiết không thể thiếu, chỉ là một ít bí quyết nhỏ, tuyệt học nhỏ, ví dụ như rút kiếm, làm sao nhanh nhất rút nó ra khỏi vỏ, làm sao thu kiếm thì thu nó nhanh nhất. Những thứ này đều là tiểu kĩ xảo tiểu tuyệt học. Năm đó Kiếm Ngục có học những tiểu kỹ xảo này, rút kiếm nhanh hơn Lục Nguyên, trong lúc tranh đoạt kết tinh phòng ngự thì đâm vào kết tinh phòng ngự sớm hơn Lục Nguyên đối với cái này Lục Nguyên tập trung học tập.
Cửa thứ sáu là thân hình như điện. Trong cửa thứ sáu có một môn hóa điện thân, hóa điện này rất thú vị, có thể tập luyện một chút. Trừ môn hóa điện thân ra còn có một ít tiểu kĩ xảo tiểu tuyệt học, cơ bản đều là làm sao phá lực cản trong không khí, làm sao bay nhanh nhất.
Cửa thứ bảy, chu dịch vi bộ, thứ này rất tốt. Chu dịch vi bộ không phải nhanh mà trong phạm vi nhỏ thi triển chu dịch vi bộ có thể khiến đối phương khó thể tấn công mình, cái loại chỉ thuần tránh né này Lục Nguyên trước nay chưa từng học, đây xem như là lần đầu tiên, học cũng có bổ ích.
Cửa thứ tám trọng kiếm vô song, không có tác dụng với hắn. Hắn không đi trọng kiếm lưu, lực lượng không bá đạo cho nên đi đường vòng.
Cửa thứ chín vô thượng kiếm khí, Lục Nguyên tùy tay giở, đúng là không tệ lắm, tiếc rằng không có nhiều tác dụng với hắn, bởi vì hắn có vô tướng thôn phệ quyết.
Ài, không có thứ gì tốt cả.
Lục Nguyên xem như hoàn toàn hiểu rằng Vô Thượng Đại Giáo dù gì chỉ là Vô Thượng Đại Giáo, đến cấp bậc này muốn từ truyền thừa cuối cùng của Kiếm Môn đào ra cái thứ gì tốt là vô cùng khó khăn. Đương nhiên đây chỉ là đối với hắn thôi, nếu là đám Kiếm Ngục, Kiếm Ma đến thì có thể đào rất nhiều thứ tốt, thực lực tăng vọt. Ví dụ vô thượng kiếm khí đối với họ chính là vô thượng tuyệt học, với hắn thì vô dụng.
Đáng tiếc các loại tuyệt kỹ nơi này chỉ có thể khiến thực lực mình tăng tiến chút, bổ ích nho nhỏ.
Lúc trước Kiếm Chủ đã nói Kiếm Môn có thể khiến mình tăng tiến cực kỳ nhỏ, câu này đúng là không giả.
Quả nhiên, mình muốn tiến bộ càng nhanh chỉ có thể đi thiên địa rộng lớn hơn, kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài của pháp cổ văn minh, xem ra mình chắc chắn phải đi rồi.
Thiên địa càng rộng lớn!
Lúc này Lục Nguyên coi như hiểu tại sao Kiếm Chi Tử ít khi ở Kiếm Môn. Kiếm Môn đối với Kiếm Chi Tử quá gò bó, hoặc nói gò bó là đánh giá cao, Kiếm Môn cơ bản không khiến Kiếm Chi Tử tăng cao được, vậy nên gã quanh năm ở bên ngoài tăng thực lực, đối với gã chính là rất đáng sợ.
Mang theo cảm thán thổn thức, Lục Nguyên mở ra cánh cửa thứ mười.
Trong cánh cửa thứ mười chính giữa đặt một quyển sách, Lục Nguyên mới đầu không để ý, cho rằng là sách thơ gì, cố tình bây giờ hắn không quá cần gì cả. Lục Nguyên không mấy tò mò nhìn tên sách, xem tên xong thì ngây ra.
Vạn bại chân kinh!
Lấy bại làm danh là rất ít ỏi.
Giở vạn bại chân kinh xong Lục Nguyên ngẩn ra.
[Ta phiêu linh thiên hạ hàng vạn năm, trải qua vô số đại nạn sinh tử, không chết mà độ qua tai kiếp, cuói cùng sáng tạo ra vạn bại chân kinh. Chỉ tiếc rằng ở một vạn bại gặp phải chủ thái cổ văn minh, nếu không thì có thể tới đẳng cấp phó chủ văn minh, thành tựu một trong người đứng đầu thiên địa, tiêu dao thế gian, sáng tạo kiếm đại đạo, rất tiếc nuối.]
[Nhưng ta vạn bại, dù bị chủ thái cổ văn minh truy sát chưa lập tức chết đi, lòng nghĩ rằng vạn bại chân kinh là tuyệt học tối cao đời ta, nhưng cần vạn bại, quá rườm rà cho nên bỏ phồn biến giản, thành bách bại chân kinh. Cần trong đối thủ cấp bậc phó chủ văn minh thua một trăm lần là sẽ lấy khí trăm bại tu thành phó chủ văn minh.]
Lục Nguyên nhìn bản di ngôn, chấn động.
Nơi này không ngờ có cách tu thành phó chủ văn minh.
Tại trung ương thiên triều, từ xưa đến nay không có một ai dùng kiếm tu thành phó chủ văn minh, nghe nói là kỷ nguyên này áp chế kiếm mà bây giờ lại có thể tu thành phó chủ văn minh.
Cái này quá chấn động!
Lục Nguyên lập tức lật xem bản vạn bại chân kinh, phát hiện xem không heieur mấy. Bây giờ thực lực của hắn chỉ là hỗn động cảnh tứ tầng, cách đỉnh cao cảnh giới thiên tôn kém rất xa, nhưng có nó trong tay thì quá tuyệt, quá tuyệt, dù sao cái này có hữu dụng rất lớn cho tương lai.
Vốn tưởng ở Kiếm Môn không đào được thứ gì tốt, không ngờ vớ phải vạn bại chân kinh, mạnh nhất Kiếm Môn.
Đến đây thì hành trình Quy Kiếm Trì cơ bản kết thúc, ngày tháng còn lại yên tâm chờ kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài của pháp cổ văn minh.
Không biết tế diệp ai tài xuất, xuân phong tháng hai tự kéo.
Ngày xuân thật tốt, phong cảnh thật đẹp.
Tốt lắm, bên trên giới thiệu những ngày xuân thật ra không liên quan gì đến kiếm tu tinh thần cả. Tại khu vực kiếm tu tinh thần thì ngày xuân vô cùng tàn khốc. Không biết bắt đầu từ khi nào, đám quái thú trên kiếm tu tinh thần đầy sức sống, công kích nhau, cắn xé nhau.
*Ầm!*
Mặt đất chấn động, lại một con yêu thú bị đánh té trên đất khiến đất rung rinh.
Mưa xuân rơi liên miên trên kiếm tu tinh thần, khiến ngày xuân kiếm tu tinh thần đồ sát thêm vài phần sắc mông lung.
Bây giờ Lục Nguyên đang ở tầng thứ hai kiếm đạo thụ.
Tại Quy Kiếm Trì, vùng đất truyền thừa cuối cùng của Kiếm Môn, hắn được đến hai kiếm ý là cải kiếm ý và loạn kiếm ý, khiến kiếm ý lên đến một trăm lẻ tám cái.
Nguyệt thì được đến ba môn hữu dụng, một môn là lấy thân hóa điện thân, chu dịch vi bộ, vạn bại chân kinh. Trong đó vạn bại chân kinh là tuyệt chiêu sau này trùng kích phó chủ văn minh, tạm thời không dùng được. Lấy thân hóa điện thân và chu dịch vi bộ một cái khiến tốc độ di chuyển càng nhanh, một cái khiến tránh né tăng cao, đều khá hữu dụng.
Còn có hai tiểu bí quyết, một là khiến tốc độ kiếm nhanh hơn, một là khiến người càng mau.
Bây giờ Lục Nguyên luyện tiểu bí quyết khiến tốc độ dùng kiếm nhanh, rút kiếm.
Tiểu bí quyết này đúng là nhỏ nhưng cũng cần luyện lâu dài.
Rút kiếm!
Mỗi lần rút kiếm liền cảm giác biến đổi so với lần trước, suy tư làm sao khiến kiếm nhanh hơn. Không ngừng luyện tập, Lục Nguyên phát hiện tốc độ rút kiếm của mình nhanh hơn chút, bây giờ tốc độ không kém gì Kiếm Ngục. Tiểu bí quyết này dù nhỏ nhưng lần ngày ngày tháng tháng luyện tập.
Chính lúc này, Lục Nguyên nghe tiếng chim hót.
Là tiếng chim khiến người nghe thấy khó chịu, cảm giác không thoải mái truyền từ đáy lòng.
Lục Nguyên phóng người bay ra kiếm đạo thụ, phát hiện có không ít người cũng ra ngoài, mọi người cùng nhau nhìn lên trời. Bên ngoài kết tinh phòng ngự có một quái điểu to lớn, con quái điểu có mười bốn cẳng chân, giống chim mà không phải chim, giống trùng mà không phải sâu, kích cỡ khaỏng bốn ngàn trượng.
Bình thường yêu thú có mười bốn cẳng chân sẽ không đẹp đẽ gì, có vẻ xấu xí mới đúng, nhưng lông con quái điệu mềm mượt trông rất đẹp.
Cái thứ hai là cần thiết không thể thiếu, chỉ là một ít bí quyết nhỏ, tuyệt học nhỏ, ví dụ như rút kiếm, làm sao nhanh nhất rút nó ra khỏi vỏ, làm sao thu kiếm thì thu nó nhanh nhất. Những thứ này đều là tiểu kĩ xảo tiểu tuyệt học. Năm đó Kiếm Ngục có học những tiểu kỹ xảo này, rút kiếm nhanh hơn Lục Nguyên, trong lúc tranh đoạt kết tinh phòng ngự thì đâm vào kết tinh phòng ngự sớm hơn Lục Nguyên đối với cái này Lục Nguyên tập trung học tập.
Cửa thứ sáu là thân hình như điện. Trong cửa thứ sáu có một môn hóa điện thân, hóa điện này rất thú vị, có thể tập luyện một chút. Trừ môn hóa điện thân ra còn có một ít tiểu kĩ xảo tiểu tuyệt học, cơ bản đều là làm sao phá lực cản trong không khí, làm sao bay nhanh nhất.
Cửa thứ bảy, chu dịch vi bộ, thứ này rất tốt. Chu dịch vi bộ không phải nhanh mà trong phạm vi nhỏ thi triển chu dịch vi bộ có thể khiến đối phương khó thể tấn công mình, cái loại chỉ thuần tránh né này Lục Nguyên trước nay chưa từng học, đây xem như là lần đầu tiên, học cũng có bổ ích.
Cửa thứ tám trọng kiếm vô song, không có tác dụng với hắn. Hắn không đi trọng kiếm lưu, lực lượng không bá đạo cho nên đi đường vòng.
Cửa thứ chín vô thượng kiếm khí, Lục Nguyên tùy tay giở, đúng là không tệ lắm, tiếc rằng không có nhiều tác dụng với hắn, bởi vì hắn có vô tướng thôn phệ quyết.
Ài, không có thứ gì tốt cả.
Lục Nguyên xem như hoàn toàn hiểu rằng Vô Thượng Đại Giáo dù gì chỉ là Vô Thượng Đại Giáo, đến cấp bậc này muốn từ truyền thừa cuối cùng của Kiếm Môn đào ra cái thứ gì tốt là vô cùng khó khăn. Đương nhiên đây chỉ là đối với hắn thôi, nếu là đám Kiếm Ngục, Kiếm Ma đến thì có thể đào rất nhiều thứ tốt, thực lực tăng vọt. Ví dụ vô thượng kiếm khí đối với họ chính là vô thượng tuyệt học, với hắn thì vô dụng.
Đáng tiếc các loại tuyệt kỹ nơi này chỉ có thể khiến thực lực mình tăng tiến chút, bổ ích nho nhỏ.
Lúc trước Kiếm Chủ đã nói Kiếm Môn có thể khiến mình tăng tiến cực kỳ nhỏ, câu này đúng là không giả.
Quả nhiên, mình muốn tiến bộ càng nhanh chỉ có thể đi thiên địa rộng lớn hơn, kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài của pháp cổ văn minh, xem ra mình chắc chắn phải đi rồi.
Thiên địa càng rộng lớn!
Lúc này Lục Nguyên coi như hiểu tại sao Kiếm Chi Tử ít khi ở Kiếm Môn. Kiếm Môn đối với Kiếm Chi Tử quá gò bó, hoặc nói gò bó là đánh giá cao, Kiếm Môn cơ bản không khiến Kiếm Chi Tử tăng cao được, vậy nên gã quanh năm ở bên ngoài tăng thực lực, đối với gã chính là rất đáng sợ.
Mang theo cảm thán thổn thức, Lục Nguyên mở ra cánh cửa thứ mười.
Trong cánh cửa thứ mười chính giữa đặt một quyển sách, Lục Nguyên mới đầu không để ý, cho rằng là sách thơ gì, cố tình bây giờ hắn không quá cần gì cả. Lục Nguyên không mấy tò mò nhìn tên sách, xem tên xong thì ngây ra.
Vạn bại chân kinh!
Lấy bại làm danh là rất ít ỏi.
Giở vạn bại chân kinh xong Lục Nguyên ngẩn ra.
[Ta phiêu linh thiên hạ hàng vạn năm, trải qua vô số đại nạn sinh tử, không chết mà độ qua tai kiếp, cuói cùng sáng tạo ra vạn bại chân kinh. Chỉ tiếc rằng ở một vạn bại gặp phải chủ thái cổ văn minh, nếu không thì có thể tới đẳng cấp phó chủ văn minh, thành tựu một trong người đứng đầu thiên địa, tiêu dao thế gian, sáng tạo kiếm đại đạo, rất tiếc nuối.]
[Nhưng ta vạn bại, dù bị chủ thái cổ văn minh truy sát chưa lập tức chết đi, lòng nghĩ rằng vạn bại chân kinh là tuyệt học tối cao đời ta, nhưng cần vạn bại, quá rườm rà cho nên bỏ phồn biến giản, thành bách bại chân kinh. Cần trong đối thủ cấp bậc phó chủ văn minh thua một trăm lần là sẽ lấy khí trăm bại tu thành phó chủ văn minh.]
Lục Nguyên nhìn bản di ngôn, chấn động.
Nơi này không ngờ có cách tu thành phó chủ văn minh.
Tại trung ương thiên triều, từ xưa đến nay không có một ai dùng kiếm tu thành phó chủ văn minh, nghe nói là kỷ nguyên này áp chế kiếm mà bây giờ lại có thể tu thành phó chủ văn minh.
Cái này quá chấn động!
Lục Nguyên lập tức lật xem bản vạn bại chân kinh, phát hiện xem không heieur mấy. Bây giờ thực lực của hắn chỉ là hỗn động cảnh tứ tầng, cách đỉnh cao cảnh giới thiên tôn kém rất xa, nhưng có nó trong tay thì quá tuyệt, quá tuyệt, dù sao cái này có hữu dụng rất lớn cho tương lai.
Vốn tưởng ở Kiếm Môn không đào được thứ gì tốt, không ngờ vớ phải vạn bại chân kinh, mạnh nhất Kiếm Môn.
Đến đây thì hành trình Quy Kiếm Trì cơ bản kết thúc, ngày tháng còn lại yên tâm chờ kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài của pháp cổ văn minh.
Không biết tế diệp ai tài xuất, xuân phong tháng hai tự kéo.
Ngày xuân thật tốt, phong cảnh thật đẹp.
Tốt lắm, bên trên giới thiệu những ngày xuân thật ra không liên quan gì đến kiếm tu tinh thần cả. Tại khu vực kiếm tu tinh thần thì ngày xuân vô cùng tàn khốc. Không biết bắt đầu từ khi nào, đám quái thú trên kiếm tu tinh thần đầy sức sống, công kích nhau, cắn xé nhau.
*Ầm!*
Mặt đất chấn động, lại một con yêu thú bị đánh té trên đất khiến đất rung rinh.
Mưa xuân rơi liên miên trên kiếm tu tinh thần, khiến ngày xuân kiếm tu tinh thần đồ sát thêm vài phần sắc mông lung.
Bây giờ Lục Nguyên đang ở tầng thứ hai kiếm đạo thụ.
Tại Quy Kiếm Trì, vùng đất truyền thừa cuối cùng của Kiếm Môn, hắn được đến hai kiếm ý là cải kiếm ý và loạn kiếm ý, khiến kiếm ý lên đến một trăm lẻ tám cái.
Nguyệt thì được đến ba môn hữu dụng, một môn là lấy thân hóa điện thân, chu dịch vi bộ, vạn bại chân kinh. Trong đó vạn bại chân kinh là tuyệt chiêu sau này trùng kích phó chủ văn minh, tạm thời không dùng được. Lấy thân hóa điện thân và chu dịch vi bộ một cái khiến tốc độ di chuyển càng nhanh, một cái khiến tránh né tăng cao, đều khá hữu dụng.
Còn có hai tiểu bí quyết, một là khiến tốc độ kiếm nhanh hơn, một là khiến người càng mau.
Bây giờ Lục Nguyên luyện tiểu bí quyết khiến tốc độ dùng kiếm nhanh, rút kiếm.
Tiểu bí quyết này đúng là nhỏ nhưng cũng cần luyện lâu dài.
Rút kiếm!
Mỗi lần rút kiếm liền cảm giác biến đổi so với lần trước, suy tư làm sao khiến kiếm nhanh hơn. Không ngừng luyện tập, Lục Nguyên phát hiện tốc độ rút kiếm của mình nhanh hơn chút, bây giờ tốc độ không kém gì Kiếm Ngục. Tiểu bí quyết này dù nhỏ nhưng lần ngày ngày tháng tháng luyện tập.
Chính lúc này, Lục Nguyên nghe tiếng chim hót.
Là tiếng chim khiến người nghe thấy khó chịu, cảm giác không thoải mái truyền từ đáy lòng.
Lục Nguyên phóng người bay ra kiếm đạo thụ, phát hiện có không ít người cũng ra ngoài, mọi người cùng nhau nhìn lên trời. Bên ngoài kết tinh phòng ngự có một quái điểu to lớn, con quái điểu có mười bốn cẳng chân, giống chim mà không phải chim, giống trùng mà không phải sâu, kích cỡ khaỏng bốn ngàn trượng.
Bình thường yêu thú có mười bốn cẳng chân sẽ không đẹp đẽ gì, có vẻ xấu xí mới đúng, nhưng lông con quái điệu mềm mượt trông rất đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.