Chương 14: So kiếm(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Quả nhiên, Tư Mã Hạo bắt đầu ra tay, Tư Mã Trường Bạch bắt đầu xuất thủ.
Lần này đám tu tiên giả Bắc phong dù là đệ cửu đại trưởng lão hay đệ thập đại đệ tử đa số đều nhìn hướng Bắc phong lục kiếm tiên. Tất nhiên còn có một ít đệ tử bình thường địa vị quá thấp căn bản không hiểu nội tình giờ vẫn đang ngơ ngác, không hiểu xảy ra chuyện gì.
Đám tu tiên giả nhìn qua, chỉ thấy trong Bắc phong lục kiếm tiên Nguyên Nguyên Thượng Nhân, Quân Tử Kiếm Phương Nho, Viên Dung Kiếm Tiên Diệp Dương Dung đều là mắt xem mũi, mũi xem tâm, bộ dạng không biết gì hết. Cô Tâm Kiếm Tiên Độc Cô Diệp, người đàn bà đẹp như sơn cốc u lan chỉ lạnh lùng cười, không nói câu nào.
Ánh mắt thật tự nhiên dời đến nhân vật chính vụ này Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch, Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch.
Lý Nguyên Bạch rốt cuộc mở miệng:
- Thủ đoạn giỏi lắm, thủ đoạn giỏi lắm, Tư Mã sư đệ quả nhiên là thủ đoạn cực hay.
Tư Mã Trường Bạch cười nói:
- Thủ đoạn gì? Sư đệ không biết gì cả, xin Lý sư huynh chỉ dạy cho.
Gã làm bộ ngớ ngẩn.
Lý Nguyên Bạch cười lạnh nói:
- Không cần hiểu mà giả vờ ngu.
Hai người tại chỗ múa mép khua môi, lúc này năm người Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Mã Hạo đều cười với Lục Nguyên, nụ cười lạnh lẽo, châm chọc.
Tư Mã Hạo mắt chợt lóe đắc ý, nói:
- Lục sư huynh, sáu tháng trước ta đã nhắc nhở ngươi rồi.
Trong lòng Tư Mã Hạo tràn ngập đắc ý.
Lần này chắc chắn cướp đoạt vị trí thập đại đệ tử chân truyền của Lục Nguyên.
Gã lập tức có thể chiếm được vị trí thập đại đệ tử chân truyền. Nghĩ đến vị trí thập đại đệ tử chân truyền là Tư Mã Hạo liền phát thèm, rốt cuộc sắp đến phiên mình.
Lúc này trong sân tỷ thí dù không ai nói chuyện nhưng cơ bản tất cả cho rằng Lục Nguyên thua chắc rồi.
Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Mã Hạo.
Đội năm người như vậy!
Trên cơ bản sắp thành đội ngũ mạnh nhất trong đệ tử bình thường, coi như Lục Nguyên có mạnh hơn bị đội năm người luân phiên khiêu chiến thì phải chịu thua thôi. Huống chi Lục Nguyên bình thường trong thập đại đệ tử chân truyền thứ hạng xếp chót, không mạnh bao nhiêu.
Không công bình!
Đúng vậy, đại tái trong phong mơ hồ nổi lên không khí căm phẫn.
Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch bình thường làm người không tệ. Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch thường hành động bá đạo, các đệ tử dưới tay gã càng phách lối hơn, khiến Tư Mã Trường Bạch ở trong đệ tử bình thường danh dự không tốt lắm. Ngược lại danh tiếng Lý Nguyên Bạch tốt rất nhiều. Bây giờ việc Tư Mã Trường Bạch làm rõ ràng là nhân lúc cháy nhà đi hôi của, nhân lúc Lý Nguyên Bạch không sống bao lâu hung ác khi dễ một phen.
Nhưng các đệ tử bình thường bất bình thì có ích gì?
Bốn vị Bắc phong lục kiếm tiên khác không một ai lên tiếng.
Lực lượng các đệ tử bình thường rất nhỏ bé.
Cho nên chỉ có không khí căm phẫn mà thôi.
Trừ điều đó ra không còn gì khác.
Họ chuyển ánh mắt hướng đến người then chốt sự việc.
Người đó tất nhiên là Lục Nguyên. Mọi người nhìn qua, phát hiện mắt hắn híp lại như là định ngủ một giấc. Không phải chứ, đùa hả? Trước kia nghe nói lục đệ tử Lục Nguyên ham ngủ, thường lười chảy nhớt, nhưng trong loại tình huống này hắn còn ngủ được sao? Nếu là vậy thì tài quá rồi.
Dường như Lục Nguyên mạnh giật mình, duỗi lưng, cười khẽ nói:
- Tốt lắm Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Mã Hạo, năm người các ngươi xin ta chỉ điểm không phải không được. Ai, muốn thắng năm người không thể quá dễ dàng, phải tốt chút sức. Ai, cố gắng giải quyết trong vòng một nén nhang đi, xử lý xong ngủ tiếp, tối hôm qua không ngủ ngon.
Nói xong hắn còn ngáp một cái.
Lời vừa thốt ra, trời long đất lở!
Giỡn cái gì.
Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Mã Hạo cơ bản là đội mạnh nhất trong đệ tử bình thường. Đệ tử bình thường mạnh nhất là luyện khí kỳ tam tầng, tứ tầng, còn lại đa số là luyện khí kỳ nhất tầng, nhị tầng. Đội mạnh như vậy đã rất khá rồi.
Đội ngũ như thế ở trong thập đại đệ tử chân truyền người có thực lực không tệ đụng phải đều thấy đau đầu.
Chứ đừng nói tới thập đại đệ tử chân truyền như Lục Nguyên xếp chót.
Theo mọi người nhận xét, Lục Nguyên xếp chót thập đại đệ tử chân truyền cơ bản không khả năng thắng đội năm người. Dù sao ở trong mắt mọi người, ba người Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Hạo ai cũng là luyện khí tứ tầng bát đại kỳ kinh, tùy tiện lấy ra một bàn về thực lực không yếu hơn Lục Nguyên, chứ đừng nói tới Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, thực lực kém chút nhưng không lệch bao nhiêu. Lục Nguyên không có một chút cơ hội thắng.
Chỉ có thảm bại! Chỉ có thể thảm bại! Thảm bại! Chính là kết cục duy nhất của Lục Nguyên.
Bây giờ Lục Nguyên đang nói cái gì đó?
Hắn nói chẳng những hắn thắng, còn thắng trong vòng một nén nhang.
Vớ vẩn, cực kỳ nhảm nhí.
Mơ mộng viễn vông, nằm mơ ban ngày.
Chắc không phải là Lục Nguyên bị áp lực lớn quá buộc điên rồi đi?
Nếu không thì hắn không khả năng nói ra lời như vậy, đây là điều không thể! Tất cả mọi người đều cho rằng Lục Nguyên điên rồi.
Trong sân.
Tư Mã Hạo nghẹn họng nói:
- Buồn cười quá, Lục Nguyên, ngươi điên rồi.
Lục Nguyên cười cười đáp:
- Ta điên hay không thì xem thực chiến đi.
Tay động, đã nắm chặt chuôi kiếm Dưỡng Ngô kiếm, nhảy lên đài.
- Năm ngươi ai lên trước?
- Do ta lên trước đi.
Tư Đồ Tả nhảy lên đài.
Tư Đồ Tả là một người đàn ông khoảng ba mươi cao gầy, trời sinh mặt ngựa. Tay cầm kiếm của gã không giống người thường, cầm kiếm tay trái. Trước kia Lục Nguyên có nghe một số lời đồn về Tư Đồ Tả. Nghe nói người này vốn là tán tu, sau đó bị Tư Mã Trường Bạch thu vào trong Hoa Sơn tiên môn. Nghe nói kiếm pháp tay trái của người này vô cùng kỳ lạ.
……..
- Bắt đầu!
Theo trưởng lão trọng tài tuyên bố trận chiến bắt đầu, Tư Đồ Tả tay trái nhanh chóng rút kiếm khỏi vỏ, phút chốc kiếm quang bóng ảnh chỉ hướng Lục Nguyên. Lục Nguyên liếc qua, cảm thấy quanh người mình nhiều chỗ ngày thường ít khi bị chỉ vào nay kiếm chỉ đến. Kiếm thuật của Tư Đồ Tả này quả thực là lạ, hoàn toàn khác với kiếm thuật những người khác.
Khá là quái dị.
Chỗ kiếm pháp bình thường tấn công thì nó không công.
Đường kiếm bình thường kiếm pháp đi thì nó không đi.
Hoàn toàn là đi bên hông, đi nghiêng, đi méo. Bởi vì tay trái Tư Đồ Tả dùng bộ kiếm pháp kia. Tay trái dùng khác với tay phải dùng, tăng thêm sự thiên, quỷ, kỳ, tà của bộ kiếm pháp. Phút chốc kiếm ảnh ly kỳ đâm hướng hắn, kiếm pháp giỏi thật.
Kiếm pháp thật khó đối phó.
‘Vân Tụ Vô Thường’. Chớp mắt Lục Nguyên ra chiêu Vân Tụ Vô Thường. Vân Tụ Vô Thường chính là một trong các thủ chiêu hiếm hoi trong Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm. Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm lấy chiêu làm thủ, nhưng thủ chiêu cũng giỏi lắm, ví dụ như chiêu Vân Tụ Vô Thường, kiếm thế ngưng tụ như đám mây tụ tập, khiến người công kích như đánh vào áng mây, không có chỗ dùng sức, xem như chiêu thức phòng thủ khá mạnh.
*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*
Tay trái Tư Đồ Tả kiếm nhanh chóng liên tục đánh vào kiếm của hắn.
Lục Nguyên bình tĩnh tâm thần. Tuy kiếm tay trái của Tư Đồ Tả quái dị nhưng kiếm thuật của người này cảnh giới không cao, ra chiêu không có kiếm ý cho nên hắn dễ dàng cản lại, giờ bắt đầu phân tích kiếm pháp Tư Đồ Tả. Một bên chặn đối phương công kích một bên vừa phân tích.
Lần này đám tu tiên giả Bắc phong dù là đệ cửu đại trưởng lão hay đệ thập đại đệ tử đa số đều nhìn hướng Bắc phong lục kiếm tiên. Tất nhiên còn có một ít đệ tử bình thường địa vị quá thấp căn bản không hiểu nội tình giờ vẫn đang ngơ ngác, không hiểu xảy ra chuyện gì.
Đám tu tiên giả nhìn qua, chỉ thấy trong Bắc phong lục kiếm tiên Nguyên Nguyên Thượng Nhân, Quân Tử Kiếm Phương Nho, Viên Dung Kiếm Tiên Diệp Dương Dung đều là mắt xem mũi, mũi xem tâm, bộ dạng không biết gì hết. Cô Tâm Kiếm Tiên Độc Cô Diệp, người đàn bà đẹp như sơn cốc u lan chỉ lạnh lùng cười, không nói câu nào.
Ánh mắt thật tự nhiên dời đến nhân vật chính vụ này Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch, Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch.
Lý Nguyên Bạch rốt cuộc mở miệng:
- Thủ đoạn giỏi lắm, thủ đoạn giỏi lắm, Tư Mã sư đệ quả nhiên là thủ đoạn cực hay.
Tư Mã Trường Bạch cười nói:
- Thủ đoạn gì? Sư đệ không biết gì cả, xin Lý sư huynh chỉ dạy cho.
Gã làm bộ ngớ ngẩn.
Lý Nguyên Bạch cười lạnh nói:
- Không cần hiểu mà giả vờ ngu.
Hai người tại chỗ múa mép khua môi, lúc này năm người Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Mã Hạo đều cười với Lục Nguyên, nụ cười lạnh lẽo, châm chọc.
Tư Mã Hạo mắt chợt lóe đắc ý, nói:
- Lục sư huynh, sáu tháng trước ta đã nhắc nhở ngươi rồi.
Trong lòng Tư Mã Hạo tràn ngập đắc ý.
Lần này chắc chắn cướp đoạt vị trí thập đại đệ tử chân truyền của Lục Nguyên.
Gã lập tức có thể chiếm được vị trí thập đại đệ tử chân truyền. Nghĩ đến vị trí thập đại đệ tử chân truyền là Tư Mã Hạo liền phát thèm, rốt cuộc sắp đến phiên mình.
Lúc này trong sân tỷ thí dù không ai nói chuyện nhưng cơ bản tất cả cho rằng Lục Nguyên thua chắc rồi.
Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Mã Hạo.
Đội năm người như vậy!
Trên cơ bản sắp thành đội ngũ mạnh nhất trong đệ tử bình thường, coi như Lục Nguyên có mạnh hơn bị đội năm người luân phiên khiêu chiến thì phải chịu thua thôi. Huống chi Lục Nguyên bình thường trong thập đại đệ tử chân truyền thứ hạng xếp chót, không mạnh bao nhiêu.
Không công bình!
Đúng vậy, đại tái trong phong mơ hồ nổi lên không khí căm phẫn.
Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch bình thường làm người không tệ. Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch thường hành động bá đạo, các đệ tử dưới tay gã càng phách lối hơn, khiến Tư Mã Trường Bạch ở trong đệ tử bình thường danh dự không tốt lắm. Ngược lại danh tiếng Lý Nguyên Bạch tốt rất nhiều. Bây giờ việc Tư Mã Trường Bạch làm rõ ràng là nhân lúc cháy nhà đi hôi của, nhân lúc Lý Nguyên Bạch không sống bao lâu hung ác khi dễ một phen.
Nhưng các đệ tử bình thường bất bình thì có ích gì?
Bốn vị Bắc phong lục kiếm tiên khác không một ai lên tiếng.
Lực lượng các đệ tử bình thường rất nhỏ bé.
Cho nên chỉ có không khí căm phẫn mà thôi.
Trừ điều đó ra không còn gì khác.
Họ chuyển ánh mắt hướng đến người then chốt sự việc.
Người đó tất nhiên là Lục Nguyên. Mọi người nhìn qua, phát hiện mắt hắn híp lại như là định ngủ một giấc. Không phải chứ, đùa hả? Trước kia nghe nói lục đệ tử Lục Nguyên ham ngủ, thường lười chảy nhớt, nhưng trong loại tình huống này hắn còn ngủ được sao? Nếu là vậy thì tài quá rồi.
Dường như Lục Nguyên mạnh giật mình, duỗi lưng, cười khẽ nói:
- Tốt lắm Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Mã Hạo, năm người các ngươi xin ta chỉ điểm không phải không được. Ai, muốn thắng năm người không thể quá dễ dàng, phải tốt chút sức. Ai, cố gắng giải quyết trong vòng một nén nhang đi, xử lý xong ngủ tiếp, tối hôm qua không ngủ ngon.
Nói xong hắn còn ngáp một cái.
Lời vừa thốt ra, trời long đất lở!
Giỡn cái gì.
Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, Tư Mã Hạo cơ bản là đội mạnh nhất trong đệ tử bình thường. Đệ tử bình thường mạnh nhất là luyện khí kỳ tam tầng, tứ tầng, còn lại đa số là luyện khí kỳ nhất tầng, nhị tầng. Đội mạnh như vậy đã rất khá rồi.
Đội ngũ như thế ở trong thập đại đệ tử chân truyền người có thực lực không tệ đụng phải đều thấy đau đầu.
Chứ đừng nói tới thập đại đệ tử chân truyền như Lục Nguyên xếp chót.
Theo mọi người nhận xét, Lục Nguyên xếp chót thập đại đệ tử chân truyền cơ bản không khả năng thắng đội năm người. Dù sao ở trong mắt mọi người, ba người Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu, Tư Mã Hạo ai cũng là luyện khí tứ tầng bát đại kỳ kinh, tùy tiện lấy ra một bàn về thực lực không yếu hơn Lục Nguyên, chứ đừng nói tới Tư Mã Ôn, Tư Mã Viêm, thực lực kém chút nhưng không lệch bao nhiêu. Lục Nguyên không có một chút cơ hội thắng.
Chỉ có thảm bại! Chỉ có thể thảm bại! Thảm bại! Chính là kết cục duy nhất của Lục Nguyên.
Bây giờ Lục Nguyên đang nói cái gì đó?
Hắn nói chẳng những hắn thắng, còn thắng trong vòng một nén nhang.
Vớ vẩn, cực kỳ nhảm nhí.
Mơ mộng viễn vông, nằm mơ ban ngày.
Chắc không phải là Lục Nguyên bị áp lực lớn quá buộc điên rồi đi?
Nếu không thì hắn không khả năng nói ra lời như vậy, đây là điều không thể! Tất cả mọi người đều cho rằng Lục Nguyên điên rồi.
Trong sân.
Tư Mã Hạo nghẹn họng nói:
- Buồn cười quá, Lục Nguyên, ngươi điên rồi.
Lục Nguyên cười cười đáp:
- Ta điên hay không thì xem thực chiến đi.
Tay động, đã nắm chặt chuôi kiếm Dưỡng Ngô kiếm, nhảy lên đài.
- Năm ngươi ai lên trước?
- Do ta lên trước đi.
Tư Đồ Tả nhảy lên đài.
Tư Đồ Tả là một người đàn ông khoảng ba mươi cao gầy, trời sinh mặt ngựa. Tay cầm kiếm của gã không giống người thường, cầm kiếm tay trái. Trước kia Lục Nguyên có nghe một số lời đồn về Tư Đồ Tả. Nghe nói người này vốn là tán tu, sau đó bị Tư Mã Trường Bạch thu vào trong Hoa Sơn tiên môn. Nghe nói kiếm pháp tay trái của người này vô cùng kỳ lạ.
……..
- Bắt đầu!
Theo trưởng lão trọng tài tuyên bố trận chiến bắt đầu, Tư Đồ Tả tay trái nhanh chóng rút kiếm khỏi vỏ, phút chốc kiếm quang bóng ảnh chỉ hướng Lục Nguyên. Lục Nguyên liếc qua, cảm thấy quanh người mình nhiều chỗ ngày thường ít khi bị chỉ vào nay kiếm chỉ đến. Kiếm thuật của Tư Đồ Tả này quả thực là lạ, hoàn toàn khác với kiếm thuật những người khác.
Khá là quái dị.
Chỗ kiếm pháp bình thường tấn công thì nó không công.
Đường kiếm bình thường kiếm pháp đi thì nó không đi.
Hoàn toàn là đi bên hông, đi nghiêng, đi méo. Bởi vì tay trái Tư Đồ Tả dùng bộ kiếm pháp kia. Tay trái dùng khác với tay phải dùng, tăng thêm sự thiên, quỷ, kỳ, tà của bộ kiếm pháp. Phút chốc kiếm ảnh ly kỳ đâm hướng hắn, kiếm pháp giỏi thật.
Kiếm pháp thật khó đối phó.
‘Vân Tụ Vô Thường’. Chớp mắt Lục Nguyên ra chiêu Vân Tụ Vô Thường. Vân Tụ Vô Thường chính là một trong các thủ chiêu hiếm hoi trong Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm. Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm lấy chiêu làm thủ, nhưng thủ chiêu cũng giỏi lắm, ví dụ như chiêu Vân Tụ Vô Thường, kiếm thế ngưng tụ như đám mây tụ tập, khiến người công kích như đánh vào áng mây, không có chỗ dùng sức, xem như chiêu thức phòng thủ khá mạnh.
*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*
Tay trái Tư Đồ Tả kiếm nhanh chóng liên tục đánh vào kiếm của hắn.
Lục Nguyên bình tĩnh tâm thần. Tuy kiếm tay trái của Tư Đồ Tả quái dị nhưng kiếm thuật của người này cảnh giới không cao, ra chiêu không có kiếm ý cho nên hắn dễ dàng cản lại, giờ bắt đầu phân tích kiếm pháp Tư Đồ Tả. Một bên chặn đối phương công kích một bên vừa phân tích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.