Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1487: Thái bình(thượng)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

01/11/2013

Có một số giáo phái là được phân đát trong đất phong của kiếm chi văn minh, ban đầu cũng sợ người của kiếm chi văn minh khó chung sống, nhưng sau đó phát hiện Kiếm chi văn minh cũng không coi trọng việc đó. Trong số những Đại giáo phân trong đất phong của kiếm chi văn minh có một đại giao là Nam hoa môn, đúng là một trong thập đại Vô Thượng Đại Giáo, năm đó kiếm môn còn tranh chấp với Nam Hoa môn, thực lực của Kiếm môn khi đó còn kém xa Nam Hoa môn. Dựa vào một mình Lục Nguyên mà có thể thành một trong số thập đại Vô Thượng Đại Giáo, kết quả bây giờ thấy Lục Nguyên một mình có thể tạo dựng nên Kiếm chi văn minh, Nam Hoa môn từ trên xuống dưới cũng chỉ có thể cảm khái.

Đúng vậy a, hết thảy đều thái bình rồi.

Loạn thế đã đi qua.

Lục Nguyên hiện tại đang tu hành ở chính thất, hắn không dám có chút chủ quan, mặc dù Trung ương thiên triều khôi phục thái bình như cũ, bên mình tuy đã thắng, nhưng những đối thủ như liên minh hoang tiên phật ma, cổ văn minh vẫn còn tồn tại. mà bọn họ những văn minh này có hơn mười người là văn minh chi chủ, có thể mạnh hơn mình rất nhiều. mình còn phải thủ hộ kiếm đạo, cho nên càng phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

Mà trải qua hai mươi năm tu hành, chuyện mà Lục Nguyên muốn làm chỉ có một, chính là đột phá cảnh giới văn minh chi chủ kia. Lục Nguyên bây giờ là hoàn toàn vô địch cảnh giới văn minh phó chủ, nhưng so với văn minh chi chủ thì vẫn là kém không ít. Nhưng, đã hai mươi năm cũng không có tiến triển gì.

Làm sao để đạt thành văn minh chi chủ? Lục Nguyên cũng lâm vào trầm tư.

Được rồi, không nghĩ nữa, Lục Nguyên cầm lấy hồ lô rượu đi ra ngoài.

Đúng vậy, trước đó là bế quan, sau đó là xuất quan.

Mà lần này xuất quan không chỉ có Lục Nguyên, mà còn có Yến Thương Thiên, chỉ thấy một đạo kiếm khí kinh thiên phóng lên trời, nhưng cảm giác vẫn là chín kỷ nguyên pháp lực. yên Thiên Thương đang sầu não vì không đạt được cảnh giới văn minh chi chủ. Đúng lúc đó, hai người cùng nghe được âm thanh đàn nhị hồ du dương.

Âm thanh du dương, Chu Thanh Huyền hiện ra, hiện tại Chu Thanh huyền cũng là chín kỷ nguyên pháp lực rồi, trung giai thần vật mà Lục Nguyên nhặt được ở chỗ Hoang Chi Tử đương nhiên là cho Chu Thanh Huyền dùng, dù sao năm đó cũng nhận được không biết bao nhiêu sự giúp đỡ của Ch Thanh Huyền, đừng nói là tình cảm của ba người với nhau. Nhưng xem dáng vẻ của Chu Thanh Huyền, có khi là bị kẹt ở chị kỷ nguyên pháp lực, không có cách nào tiến thêm.

Sau khi bước ra Chu Thanh Huyền thản nhiên nói:

- Kỳ thật trong tay ta có một phương pháp để đạt đích văn minh chi chủ.

- Vậy nhanh nói ra.

Lục Nguyên đã bị cửa ải này làm khó muốn phát điên.

Kiến thức của Lục Nguyên đương nhiên không bằng Chu Thanh Huyền, hắn với Yến Thương Thiên chỉ mới có một đời, mà Chu Thanh Huyền là chuyển thế.

Chu Thanh Huyền nói:

- Kỳ thật biện pháp này rất nhiều người văn minh cảnh cũng biết.

Hắn thoáng ngừng lại một chút:



- Thực lực chân chính mạnh nhất, không phải là Trung ương thiên triều, cũng thực sự không phải Di Thất Chi Địa, mà là nhóm người Vĩnh! Hằng! Tinh! Vực!

- Vĩnh hằng tinh vực, đây là cái gì?

Lục Nguyên đưa hồ lô rượu lên tới miệng rồi cũng chưa uống tiếp.

Đôi lông mày như kiêm của Yến Thương Thiên nhíu lại.

Chu Thanh Huyền nói:

- Vĩnh hằng chi môn là một chỗ trong thiên địa, mà vĩnh hằng chi môn từ cổ chí kim cũng không hề sụp đổ, vô số kỷ nguyên cũng không hè sụp đổ, là vật đầu tiên vượt qua vận mệnh thiết tắc thì cùng đạo tự thiên. Nghe nói chỉ có đạt được chân lý đích thực của vĩnh hằng chi mô mới có thể muôn đời bất hoại, vạn nguyên bất diệt, cùng kỷ nguyên vĩnh tồn, đó chính là vĩnh hằng.

- Mà vĩnh hằng chi môn có uy lực vô biên cường đại. vô tận hư không đều bị ảnh hưởng bởi vĩnh hằng chi môn, hóa thành một cái vĩnh hằng tinh vực. muốn sống tại vĩnh hằng tinh vực, nhưng văn minh phó chủ bình thường đều không làm được.

- Vĩnh hằng tinh vực này, thật sự là trong thiên địa đệ nhất cao thủ.

- Nghe nói trong vĩnh hằng tinh vực đều là cấp bậc văn minh chi chủ.

Chu Thanh Huyền sắc mặt nghiêm túc nói.

Lục Nguyên vốn đang uống rượu, kết quả là sau khi nghe được lời này, lập tức phun ngay miệng rượu này ra.

Cái này, cái này, cái này, mẹ nó, không thể nào!

Yến Thương Thiên nhất đinh duy trì hình tượng gương mặt đẹp trai lạnh lùng, giờ cũng nhướn máy:

- Không thể nào!

Chu Thanh Huyền gật đầu:

- Thật đúng là như thế.

Lục Nguyên cùng Yến Thương Thiên cũng bị dọa rồi, chưa từng nghĩ thử như vậy. Lục Nguyên nói:



- Không phải là trong vĩnh hằng tinh vực ẩn giấu một ngàn văn minh chi chủ chứ. Vậy thật sự là văn minh chi chủ không bằng chó.

Chu Thanh Huyền không nhịn được cười phá lên:

- Sao lại thế được, một kỷ nguyên có thể sinh ra mấy văn minh chi chủ, mà một người chỉ có thể sống được hai mươi kỷ nguyên, cho nên trong vĩnh hằng tinh vực, cũng chỉ có tầm một trăn văn minh chi chủ thôi. Trung ương thiên triều vốn la có khoảng ba mươi người, Di Thất Chi Đia cũng có khoảng mười người, tổng cộng cũng chỉ là khoảng hơn một trăm văn minh chi chủ mà thôi.

Lục Nguyên cùng Yến Thương Thiên sau khi nghe xong, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Cũng vẫn còn may, chỉ là một trăm người, còn không có nhiều lắm.

Nếu như nhiều văn minh chi chủ hơn thì mọi người cũng không cần lo lắng rồi.

Lục Nguyên hỏi:

- Vậy chừng một trăm văn minh chi chủ này trốn trong vĩnh hằng tinh vực làm gì?

- Làm gì

Chu Thanh Huyền nói:

- Bọn hắn à, trốn trong đó muốn tăng thực lực lên. Vĩnh hằng chi môn có vô cùng uy lực, có vô cùng ảo diệu, càng tới gần vĩnh hằng chi môn thì càng được nhiều cái tốt. cho nên một trăm vĩnh hằng chi chủ này ở đó tu luyện tăng pháp lực. chính xác mà nói, những người như Pháp Cổ Văn Minh Chi Chủ, thái cổ văn minh Chi Chủ nếu không có đại sự thì cũng chính là tu hành ở vĩnh hằng tinh vực, chỉ có gặp phải đại sự mới trở về. đây chính là nguyên nhân bình thường không thể gặp được văn minh chi chủ. Bọn họ thu hành ở vĩnh hằng tinh vực, cho dù là không có cách nào đạt được vĩnh hằng sinh mệnh cũng có thể tăng lên chiến lực, tăng lên thần thông. Nghe nói trong vĩnh hằng tinh vực, vĩnh hằng chi môn tuy xưa nay bao nhiêu kỷ nguyên vẫn không có sụp đổ, bình thường còn bộc phát ra đại lượng thần vật, nhưng là bình thường cũng là những thần vật mạnh mẽ một chút, cò có bí mật vĩnh hằng.

- Thì ra là thế.

Lục Nguyên xem như đã hiểu, cao cấp chiến lực của thế giới chính là ở đây, một trăm văn minh chi chủ.

Vượt qua được hơn một trăm người này, chính mình liền có thể trở thành đứng đầu trong thiên địa, đệ nhất kỷ nguyên.

ồ, sao bây giờ mình lại có suy nghĩ như vậy, bình thường đều luôn luôn là nhân vật tiêu dao nhàn nhã mà.

Nghĩ lại, hình như là sau khi tiến vào Trung ương thiên triều, cuộc sống không ngừng tranh đấu cũng làm bản thân thay đổi đi một chút.

Đó thật sự là tính cách đã thay đổi.

Sau khi diệt đi những nhân vật như Thái cổ văn minh chi chủ, về sau mình có thể lười biếng hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook