Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 367: Thần hồn giang(hạ)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

08/05/2013

Nhiệm Bích Ngưng nói tiếp:

- Nhưng nếu thời gian quá gấp gáp, đến ngày thứ sáu mà vẫn chưa hồi phục được thì những lực lượng trung kiên của Tấn quốc chính đạo như chư quân và tôi không cần chịu hao tổn trong đó.

- Còn trong sông Thần Hồn cũng có nhiều chỗ tốt, nếu chư quân nhàn rỗi có thể đi lấy.

- Ha ha, tu bổ chín cái động rách thôi mà, cũng không phải chuyện gì to tát.

- Có tôi đây, nhất định sẽ chữa trị chín cái động rách kia.

Đây là một tu tiên giả Trường Sinh thất trọng của Võ Đang tiên môn. Người này tên là Việt Thanh Sơn, người có thân pháp vô cùng thâm hậu, thực sự đạt tới trình độ kinh người, là đối thủ mà trước kia Lục Nguyên đã giao đấu. Không có mấy người có được pháp lực hùng hậu như y.

- Một bữa ăn sáng mà thôi, sẽ không có khó khăn gì mấy đâu.

Đây là tu tiên giả Trường Sinh lục trọng Tôn Tuấn Nghĩa của Thanh Thành tiên môn. Khi đang nói chuyện, gã thể hiện sự tự tin mãnh liệt.

- Có khó khăn thì đã sao? Chỉ cần có ta ở đây thì mọi việc đều trở nên đơn giản, có ta là tất thắng!

Người nói ra câu này chính là tu tiên giả Trường Sinh thất trọng Kiều Lãnh của Nam Hải tiên môn. Mặt y lạnh tanh, đeo đao không vỏ, sát khí ngập trời. Những người bên cạnh đều không tự chủ được, dạt hết qua hai bên.

- Thủy chiến thích hợp với ta hơn!

Trưởng lão khí tông Hoa Sơn Tề Hạo cười ha hả nói. Lão đã đạt đến trình độ thiên tâm trong tay. Pháp thuật hệ thủy vận dụng đạt đến trình độ không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn có pháp thuật cấm kị trong người. Vì thế mà lão mới tràn đầy tự tin nói ra như vậy.

- Tôi đây là lửa trong biển, trong biển cũng được chứ đừng nói là ở trong sông Dân.

Vương Trung Lệnh của Côn Lôn tiên môn lạnh lùng thét lớn một tiếng. Thứ mà gã tu luyện chính là lửa trong biển, trong biển lửa cũng có thể rực cháy dữ dội, đặc biệt thích hợp sử dụng chiến đấu trên sông, trên biển. Bản thân gã pháp lực đạt đến Trường Sinh thất trọng nên tràn đầy tự tin.

Những người này, không một ai là không tràn trề tự tin.

Những kẻ này, ai cũng cuồng vọng như ai.



Đây đều là sự tự tin của tu tiên giả Trường Sinh thất trọng.

Trường Sinh thất trọng thực sự là một trình độ không thể tưởng tượng nổi.

Lục Nguyên cũng nhận thấy những người này kêu to, thực lực của họ thực sự là vô cùng cao siêu. Hắn tự uống một ngụm rượu.

Rượu chảy trong cổ, mùi vị rất tuyệt.

Sông Dân này vốn bắt nguồn từ núi Dân.

Trạc cẩm thanh giang vạn lý lưu

Vân phàm long khả hạ Dương Châu.

Những câu thơ này chính là nói về sông Dân.

(Tạm dịch nghĩa:

Thanh giang gấm trải ra vạn dặm

Thuyền rồng buồm mây hạ Dương Châu)

Con sông Thần Hồn này bắt nguồn từ sông Dân, trải qua rất nhiều nơi, có rất nhiều địa danh nổi tiếng như sông Hắc Thủy, sông Dân Giang Tam Yêu, sông Đại Độ và núi Nhạc Sơn Đại Phật. Nghe nói chín cái lỗ hổng này đều là ở những địa danh vô cùng nổi tiếng. Lúc này Lục Nguyên đã đi qua được cây cầu trăm trượng, đi vào trong con sông Thần Hồn Dân Giang.

Mới vào con sông Thần Hồn này, nhìn thấy con sông lớn chảy cuồn cuộn. Chỉ nhìn thấy con sông lớn này sóng cuộn tầng tầng lớp lớp, sóng vỗ tầng tầng lớp lớp, nước cuộn xô thành sóng xanh, thật là một con sông mênh mông sóng nước, tựa hồ như xuất phát từ chân trời và lại xô dạt đến chân trời. Lục Nguyên chưa từng nhìn thấy con sông nào sóng cuộn hùng vĩ đến như vậy. Bầu trời còn có thể nhìn thấy bầu trời, nhưng lại bị ngăn cách bởi một tầng vách ngăn trong suốt trông rất chân thực. Nghe nói Đại tổ sư đầu tiên của Thanh Thành đã mất từ lâu, nhưng cái kết giới này cũng được duy trì từ rất lâu, nên dù cho trận pháp của Trương Hư Huyền có cao đến đâu cũng không thể khiến cho sông Thần Hồn rơi xuống mặt đất được.

Những tu tiên giả cũng đều từ khoảng cách cầu trăm trượng đó tiến vào nơi đây, chí ít cũng là tu tiên giả Trường Sinh tam trọng đến Trường Sinh thất trọng, thực lực cao cường. Sauk hi tiến vào đay cũng không có mấy người để ý. Lục Nguyên nhìn xung quanh, số người đến chỉ e lên đến con số năm, sáu trăm người.

- Điểm thứ nhất là sông Đại Độ cách đây ước chừng bảy mươi dặm.



Một tu tiên giả trong năm, sáu trăm người nói.

- Như vậy hãy đi đến sông Đại Độ thôi!

Con sông Thần Hồn này dài đến hơn ngàn dặm.

Mà cái điểm này chẳng qua chỉ cách khoảng bảy mươi dặm, mọi người đều đi đến vị trí gần nhất ngay điểm đó. Chẳng mấy chốc có một tu tiên giả kinh ngạc, vui mừng gào lên:

- Không tồi, không tồi! Nếu may mắn có thể có được một viên đá Tiểu Thần Hồn!

Đã nói từ đầu, trong sông Thần Hồn có vật chất có thể gia tăng Thần Hồn, trong đó lại phân ra thành đá Tiểu Thần Hồn, đá Đại Thần Hồn, Thần Hồn kết tinh.

Đá Tiểu Thần Hồn là bình thường nhất, tác dụng rất hạn chế, cùng lắm cũng chỉ có chút ít tác dụng.

Đá Đại Thần Hồn có tác dụng nâng cao hơn rất nhiều.

Còn Thần Hồn kết tinh cực kì hiếm thấy. Đây mới thực sự là kết tinh của Thần Hồn. Nghe nói không giống với đá Thần Hồn, toàn thân óng ánh trong suốt. Nếu thực sự có được Thần Hồn kết tinh thì Lục Nguyên muốn từ Trường Sinh tứ trọng tự tăng lên thành Trường Sinh ngũ trọng cũng không có gì khó.

Thì ra vị tu tiên giả này vừa nhìn thấy một thủy quái trong nước, liền dùng kiếm đâm. Sau khi giết được thủy quái liền hiện ra một viên đá Tiểu Thần Hồn, coi như là buôn bán có lãi. Điều này khiến ai ai cũng lập tức kích động, toàn bộ nôn nóng đi tìm thủy quái dưới sông. Nhưng không phải thủy quái nào cũng có một viên đá Tiểu Thần Hồn, mà số thủy quái mang viên đá Tiểu Thần Hồn vô cùng ít ỏi. Lục Nguyên rút kiếm ra đâm, kiếm Dưỡng Ngô vừa rút ra khỏi vỏ đã đâm được liên tiếp mấy con thủy quái nhưng đều không có được đá Tiểu Thần Hồn.

Dương dương quang tẩm nguyệt, hạo hạo ảnh phù thiên.

Chỉ thấy tầng tầng lớp lớp sóng xô cuồn cuộn, lớp này đẩy tới lớp kia. ‘Cái gì mà giống như sông, hồ, thẳng như biển’, vừa nhìn đã vô cùng vô tận. Dòng chảy xiết hung dữ như vậy, nếu đặt ở chỗ nó đi qua, nhất định sẽ làm khó con người. Tuy nhiên, đối với tu tiên giả năm, sáu trăm năm, là những tu tiên giả trường kỳ, những điều này đâu là gì.

Trong làn nước gợn mênh mông đó, đột nhiên một con thủy quái đầu to nhảy ra. Con thủy quái này, dài ước chừng một trượng, có càng cua vô cùng sắc nhọn, tám cái móng vuốt như tám lưỡi binh khí cực kỳ sắc bén, đặc biệt là phía trước hai cái móng mang hai dòng hắc thủy, rõ ràng là thứ có kịch độc. Loại thủy quái này tên là Vương cua, cho dù là tu tiên giả Trường sinh bát trọng, cửu trọng gặp phải nó cũng không dễ đi qua. Thân mình cứng rắn như khôi giáp, khiến tu tiên giả đang trong thời kỳ luyện bát trọng, cửu trọng cũng khó phá vỡ sự phòng ngự.

Vừa lúc con thủy quái to tướng đó ló mặt, hơn mười mấy thanh phi kiếm đã đâm trúng Vương cua này, lập tức đánh bại Vương cua. Đáng tiếc lần này, không tìm được một khối Tiểu Thần Hồn Thạch nào. Điều này khiến mười mấy tu tiên giả đều kêu đáng tiếc.

Tục ngữ nói, Dân giang khó, quái vật Thần Hồn giang càng lợi hại khó chơi hơn.

Nhưng từ khi năm, sáu trăm tu tiên giải tiến vào Thần Hồn giang đến nay, bất luận đụng phải quái vật nào, bao nhiêu thanh phi kiếm chém xuống, tất cả đều thập tử nhất sinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook