Chương 218: Thất bại(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Ngoài hai sư huynh đệ này, mười hương đàn khác, Lục Nguyên cũng không chú ý.
- Ta thấy tên Lục Nguyên này có vấn đề.
- Ta hoài nghi trong này có chuyện mờ ám, cũng không có cách nào hắn có xuất thân là đệ tử chân truyền của ngũ đại tiên môn, mọi người phải nể mặt mũi của hắn.
Có đôi khi thành công xảy ra mọi người liền hoài nghi có mờ ám trong đó, không phủ nhận thế giới này có rất nhiều chuyện mờ ám nhưng không phải toàn bộ đều là chuyện mờ ám.
- Ta thấy hắn không có bao nhiêu thực lực mới trốn đến phân đà thứ mười này nếu không hăn đã đến những phân đà khác chẳng phải tốt hơn sao?
Thanh âm nghị luân tràn ngập Lục Nguyên đối với những lời này không có phản ứng gì.
Người ta nói thì kệ người ta chẳng lẽ mình còn chạy tới tranh giành với họ mình không phải là hàng giả sao.
Lục Nguyên lười biếng duỗi lưng một cái, hiện tại hắn sống tự tại, quản chi người khác nghĩ gì nói gì.
Ta chỉ muốn tiêu dao, tiêu dao.
Một người một kiếm một bình rượu thật là khoái ý nhân sinh.
Hơn nữa trải qua thất bại này khiến cho Lục Nguyên tâm tình càng thêm trong vắt, tâm huyết tương liên, việc tu luyện của hắn vì vậy cũng trôi chảy hơn rất nhiều.
Liên tiếp mấy ngày trôi qua trong mấy ngày này, Lục Nguyên vô cùng tiêu dao, ai nghị luận thì nghị luận hắn vẫn uống rượu tiêu dao lâu lâu thì đi dò xét khu rừng lá phong.
Mà những ngày nay mọi chuyện cũng sóng êm bể lặng, đương nhiên cũng có chuyện xảy ra nhưng quá cách xa nơi này.
Nghe nói hàng trăm vạn yêu ma trong lòng đất đã tổ chức đại thọ hai nghìn năm cho Quang Minh Yêu Hoàng, rất nhiều người tới tặng lễ, ngay cả Hồ trưởng lão cũng vì đại thọ này mà muốn lấy được Trịch Trục hoa, cho nên phía trên liền truyền lệnh xuống tất cả các phân đà và hương đàn đều phải cẩn thận, Yêu Hoàng mừng thọ, có một số yêu ma muốn hiến huyết nhục của Tu Tiên giả làm lễ chúc thọ.
Trong khoảng thời gian này nếu như không đề phòng cẩn thận chỉ sợ sẽ bị bắt lấy mà làm thọ lễ.
Yêu mà là yêu ma, dùng huyết nhục của tu tiên giả làm thọ lễ cũng không có gì lạ.
Rất nhiều nơi có biến hóa.
Lúc nhân tài của hương đàn đang ăn cơm đã truyền tới tiếng quái dị:
- Hay lắm huyết nhục của chúng tu tiên giả này chúng ta muốn, vừa vặn làm lễ chúc thọ cho Quang Minh Yêu Hoàng.
Theo tiếng nói một đạo huyết quang từ nơi khác xuất hiện, một đường thẳng tới không ai có thể kháng cự.
Người đi đầu chính là Đại A Tu La, Tu La cốt đao của hắn nhanh như điện một đường chém liên tục, mắt thấy Đại A Tu La này không thể kháng cự, hương chủ của hương đàn thứ mười là Cô Vân Tử xuất động kiếm ngăn lại, Đại A Tu La nhan như thiểm điện chém về phía Cô Vân Tử, xem ra Cô Vân Tử không phải là đối thủ của hắn, Cô Trần Tử thấy vậy thì quýnh lên, lập tức xuất thủ tương trợ, hai người trở thành song đấu với Đại A Tu La miễn cưỡng cũng không bị bại.
Tuy nhiên đột kích không đơn giản chỉ một mình Đại A Tu La còn có Địa Hành Tri Chu Nhân, hai chân của bọn chúng đứng lên, sáu chân còn lại cầm binh khí, một đường bọn chúng đi qua, máu chảy như tháng.
Ngoài ra còn có hai con Sa Ma, hai con Sa Ma này cuốn tới, không ngừng làm cho tu tiên giả ngã xuống.
Tiếp tục ở cửa ra vào của Hương Đàn lại vọt ra hai mươi con Cốt Ma, mấy con Cốt Ma này thân hình cao lớn, lực phòng ngự và lực công kích không tính là nhanh nhưng số lượng khác nhiều.
Những yêu ma này xâm nhập vào hương đà thứ mười liền chiếm ưu thế, mà tu tiên giả ở hương đàn này nhìn thấy bọn chúng vây công mình không ít người ngã xuống, cơ bản không có sức hoàn thủ, tuy nhiên tất cả đều liều chết phản kháng, bọn họ đều không muốn thua, một khi thua thì sẽ bị yêu ma bắt trở thành huyết nhục đưa làm chúc thọ cho Quang Minh Yêu Hoàng, kết cục bi thảm vậy không ai muốn thừa nhận cho nên đám tu tiên giả đều gắng sức phản kháng, tuy nhiên phản kháng cũng không có tác dụng gì, thực lực hai bên cách nhau một trời một vực.
Cảm xúc tuyệt vọng vây quanh, chết không đáng sợ, nhưng trở thành huyết nhục để người ta làm thọ lễ, bất kể ai cũng không muốn tiếp nhận.
Mọi người cũng đã từng nhìn thấy tu tiên giả bị ép làm thọ lễ, hắn bị ép lại, toàn thân huyết nhục mơ hồ, sinh tử không biết, giống như là thịt heo vậy, tình cảnh bi thảm vậy ai cũng không chịu được.
Đúng lúc trong tình cảnh tuyệt vọng này thì...
- Đương đương đương...
Từng thanh âm vang lên, chỉ một kiếm mà thôi một kiếm này mang theo hàn ý, đã làm cho hai mươi con Cốt Ma ngã xuống.
Cốt Ma tuy công kích và phòng ngự không cao nhưng lại vô cùng thiện chiến.
Đây là?
Chẳng lẽ phân đà thượng cấp đã ra tay, không đúng, hương đàn thứ mười từ lúc bị tập kích cho tới nay vẫn chỉ có vài khắc mà thôi, phân đà làm sao biết tình hình nhanh như vậy.
Vậy thì ai xuất kiếm?
Mọi người nhìn lại thì thấy người xuất kiếm đang lười nhác tươi cười, tùy ý đứng đó, bàn tay phải tra kiếm vào bao, bàn tay trái còn cầm hồ lô rượu.
Đây là Lục Nguyên, là Lục Nguyên...
Hiện tại ngũ tiên minh mọi người đều biết Lục Nguyên.
Chỉ là Lục Nguyên mạnh như vậy sao?
Vốn mọi người cho rằng Lục Nguyên là hàng giả, chuyện hắn lấy được vị trí thứ nhất trong cuộc tỷ thí thập phân đà là có điều mờ ám, tuy nhiên hiện tại không ngờ thực lực của Lục Nguyên lại lớn như thế, so với hương chủ Cô Trần Tử cũng không khác biệt lắm, như vậy là hảng già sao? Không đúng...
Thanh y thiếu niên bỗng nhiên xuất kiếm, một kiếm hàn ý bắn ra bốn phía, giết hai mươi mốt Cốt Ma.
Làm ra chiến tích như vậy nhưng hắn vẫn như cũ không hề để ý.
Vẫn như cũ cười biếng nhác khoác tay lên chôi kiếm.
Mà thế kiếm như vậy khiến cho mọi người phải chấn kinh kể cả hương chủ Cô Trần Tử hắn nằm mơ cũng không ngờ tên Lục Nguyên hàng giả lại có uy lực lớn như thế.
Mà một kiếm này cũng chấn kinh đám yêu ma.
Còn trẻ mà đã có thực lực như thế, địa vị trong ngũ đại tiên môn nhất định rất cao, giam giữ hắn chẳng phải sẽ là một công lớn hay sao?
Đám yêu ma liền xoay quanh hắn, hai tên Sa Mà và Địa Hành Tri Chu Nhân liền công kích về phía Lục Nguyên, thậm chí ngay cả hai tên vốn vây Công hai người Cô Trần Tử và Cô Vân Tử cũng đánh về phía hắn.
Bọn hắn muốn lập công lao vì thế thế công như điện.
Bốn tên yêu ma này bất kể thế nào cũng có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ tư tầng thứ năm, bất kể ai cũng không dưới Cô Trần Tử, hơn nữa yêu ma thiện chiến phần lớn có thể lấy một địch hai với huynh đệ Cô Trần Tử Cô Vân Tử, bốn yêu ma đồng thời công kích về phía Lục Nguyên.
Công kích thật đáng sợ.
Đại Tu La thế như điện lăng lệ ác liệt.
Sa Ma công kích thì âm tàn xảo trá vô cùng, xoáy lên vô số cát bụi, Địa Hành Tri Chu ma thì xông lên từ chính diện, chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung chính là mãnh liệt.
Nhanh mãnh liệt xảo quyệt.
Mỗi người đều vô cùng lợi hại, Cô Trần Tử và Cô Vụ Tử hai người thầm nghĩ nếu như bốn người này công kích chính mình chỉ sợ mình cũng phải chết ở đây, mà Lục Nguyên thì lại không động tay động chân, Lục Nguyên xem ra không phải hàng giả nhưng gặp phải công kích như vậy mà vẫn bình thản sao?
- Ta thấy tên Lục Nguyên này có vấn đề.
- Ta hoài nghi trong này có chuyện mờ ám, cũng không có cách nào hắn có xuất thân là đệ tử chân truyền của ngũ đại tiên môn, mọi người phải nể mặt mũi của hắn.
Có đôi khi thành công xảy ra mọi người liền hoài nghi có mờ ám trong đó, không phủ nhận thế giới này có rất nhiều chuyện mờ ám nhưng không phải toàn bộ đều là chuyện mờ ám.
- Ta thấy hắn không có bao nhiêu thực lực mới trốn đến phân đà thứ mười này nếu không hăn đã đến những phân đà khác chẳng phải tốt hơn sao?
Thanh âm nghị luân tràn ngập Lục Nguyên đối với những lời này không có phản ứng gì.
Người ta nói thì kệ người ta chẳng lẽ mình còn chạy tới tranh giành với họ mình không phải là hàng giả sao.
Lục Nguyên lười biếng duỗi lưng một cái, hiện tại hắn sống tự tại, quản chi người khác nghĩ gì nói gì.
Ta chỉ muốn tiêu dao, tiêu dao.
Một người một kiếm một bình rượu thật là khoái ý nhân sinh.
Hơn nữa trải qua thất bại này khiến cho Lục Nguyên tâm tình càng thêm trong vắt, tâm huyết tương liên, việc tu luyện của hắn vì vậy cũng trôi chảy hơn rất nhiều.
Liên tiếp mấy ngày trôi qua trong mấy ngày này, Lục Nguyên vô cùng tiêu dao, ai nghị luận thì nghị luận hắn vẫn uống rượu tiêu dao lâu lâu thì đi dò xét khu rừng lá phong.
Mà những ngày nay mọi chuyện cũng sóng êm bể lặng, đương nhiên cũng có chuyện xảy ra nhưng quá cách xa nơi này.
Nghe nói hàng trăm vạn yêu ma trong lòng đất đã tổ chức đại thọ hai nghìn năm cho Quang Minh Yêu Hoàng, rất nhiều người tới tặng lễ, ngay cả Hồ trưởng lão cũng vì đại thọ này mà muốn lấy được Trịch Trục hoa, cho nên phía trên liền truyền lệnh xuống tất cả các phân đà và hương đàn đều phải cẩn thận, Yêu Hoàng mừng thọ, có một số yêu ma muốn hiến huyết nhục của Tu Tiên giả làm lễ chúc thọ.
Trong khoảng thời gian này nếu như không đề phòng cẩn thận chỉ sợ sẽ bị bắt lấy mà làm thọ lễ.
Yêu mà là yêu ma, dùng huyết nhục của tu tiên giả làm thọ lễ cũng không có gì lạ.
Rất nhiều nơi có biến hóa.
Lúc nhân tài của hương đàn đang ăn cơm đã truyền tới tiếng quái dị:
- Hay lắm huyết nhục của chúng tu tiên giả này chúng ta muốn, vừa vặn làm lễ chúc thọ cho Quang Minh Yêu Hoàng.
Theo tiếng nói một đạo huyết quang từ nơi khác xuất hiện, một đường thẳng tới không ai có thể kháng cự.
Người đi đầu chính là Đại A Tu La, Tu La cốt đao của hắn nhanh như điện một đường chém liên tục, mắt thấy Đại A Tu La này không thể kháng cự, hương chủ của hương đàn thứ mười là Cô Vân Tử xuất động kiếm ngăn lại, Đại A Tu La nhan như thiểm điện chém về phía Cô Vân Tử, xem ra Cô Vân Tử không phải là đối thủ của hắn, Cô Trần Tử thấy vậy thì quýnh lên, lập tức xuất thủ tương trợ, hai người trở thành song đấu với Đại A Tu La miễn cưỡng cũng không bị bại.
Tuy nhiên đột kích không đơn giản chỉ một mình Đại A Tu La còn có Địa Hành Tri Chu Nhân, hai chân của bọn chúng đứng lên, sáu chân còn lại cầm binh khí, một đường bọn chúng đi qua, máu chảy như tháng.
Ngoài ra còn có hai con Sa Ma, hai con Sa Ma này cuốn tới, không ngừng làm cho tu tiên giả ngã xuống.
Tiếp tục ở cửa ra vào của Hương Đàn lại vọt ra hai mươi con Cốt Ma, mấy con Cốt Ma này thân hình cao lớn, lực phòng ngự và lực công kích không tính là nhanh nhưng số lượng khác nhiều.
Những yêu ma này xâm nhập vào hương đà thứ mười liền chiếm ưu thế, mà tu tiên giả ở hương đàn này nhìn thấy bọn chúng vây công mình không ít người ngã xuống, cơ bản không có sức hoàn thủ, tuy nhiên tất cả đều liều chết phản kháng, bọn họ đều không muốn thua, một khi thua thì sẽ bị yêu ma bắt trở thành huyết nhục đưa làm chúc thọ cho Quang Minh Yêu Hoàng, kết cục bi thảm vậy không ai muốn thừa nhận cho nên đám tu tiên giả đều gắng sức phản kháng, tuy nhiên phản kháng cũng không có tác dụng gì, thực lực hai bên cách nhau một trời một vực.
Cảm xúc tuyệt vọng vây quanh, chết không đáng sợ, nhưng trở thành huyết nhục để người ta làm thọ lễ, bất kể ai cũng không muốn tiếp nhận.
Mọi người cũng đã từng nhìn thấy tu tiên giả bị ép làm thọ lễ, hắn bị ép lại, toàn thân huyết nhục mơ hồ, sinh tử không biết, giống như là thịt heo vậy, tình cảnh bi thảm vậy ai cũng không chịu được.
Đúng lúc trong tình cảnh tuyệt vọng này thì...
- Đương đương đương...
Từng thanh âm vang lên, chỉ một kiếm mà thôi một kiếm này mang theo hàn ý, đã làm cho hai mươi con Cốt Ma ngã xuống.
Cốt Ma tuy công kích và phòng ngự không cao nhưng lại vô cùng thiện chiến.
Đây là?
Chẳng lẽ phân đà thượng cấp đã ra tay, không đúng, hương đàn thứ mười từ lúc bị tập kích cho tới nay vẫn chỉ có vài khắc mà thôi, phân đà làm sao biết tình hình nhanh như vậy.
Vậy thì ai xuất kiếm?
Mọi người nhìn lại thì thấy người xuất kiếm đang lười nhác tươi cười, tùy ý đứng đó, bàn tay phải tra kiếm vào bao, bàn tay trái còn cầm hồ lô rượu.
Đây là Lục Nguyên, là Lục Nguyên...
Hiện tại ngũ tiên minh mọi người đều biết Lục Nguyên.
Chỉ là Lục Nguyên mạnh như vậy sao?
Vốn mọi người cho rằng Lục Nguyên là hàng giả, chuyện hắn lấy được vị trí thứ nhất trong cuộc tỷ thí thập phân đà là có điều mờ ám, tuy nhiên hiện tại không ngờ thực lực của Lục Nguyên lại lớn như thế, so với hương chủ Cô Trần Tử cũng không khác biệt lắm, như vậy là hảng già sao? Không đúng...
Thanh y thiếu niên bỗng nhiên xuất kiếm, một kiếm hàn ý bắn ra bốn phía, giết hai mươi mốt Cốt Ma.
Làm ra chiến tích như vậy nhưng hắn vẫn như cũ không hề để ý.
Vẫn như cũ cười biếng nhác khoác tay lên chôi kiếm.
Mà thế kiếm như vậy khiến cho mọi người phải chấn kinh kể cả hương chủ Cô Trần Tử hắn nằm mơ cũng không ngờ tên Lục Nguyên hàng giả lại có uy lực lớn như thế.
Mà một kiếm này cũng chấn kinh đám yêu ma.
Còn trẻ mà đã có thực lực như thế, địa vị trong ngũ đại tiên môn nhất định rất cao, giam giữ hắn chẳng phải sẽ là một công lớn hay sao?
Đám yêu ma liền xoay quanh hắn, hai tên Sa Mà và Địa Hành Tri Chu Nhân liền công kích về phía Lục Nguyên, thậm chí ngay cả hai tên vốn vây Công hai người Cô Trần Tử và Cô Vân Tử cũng đánh về phía hắn.
Bọn hắn muốn lập công lao vì thế thế công như điện.
Bốn tên yêu ma này bất kể thế nào cũng có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ tư tầng thứ năm, bất kể ai cũng không dưới Cô Trần Tử, hơn nữa yêu ma thiện chiến phần lớn có thể lấy một địch hai với huynh đệ Cô Trần Tử Cô Vân Tử, bốn yêu ma đồng thời công kích về phía Lục Nguyên.
Công kích thật đáng sợ.
Đại Tu La thế như điện lăng lệ ác liệt.
Sa Ma công kích thì âm tàn xảo trá vô cùng, xoáy lên vô số cát bụi, Địa Hành Tri Chu ma thì xông lên từ chính diện, chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung chính là mãnh liệt.
Nhanh mãnh liệt xảo quyệt.
Mỗi người đều vô cùng lợi hại, Cô Trần Tử và Cô Vụ Tử hai người thầm nghĩ nếu như bốn người này công kích chính mình chỉ sợ mình cũng phải chết ở đây, mà Lục Nguyên thì lại không động tay động chân, Lục Nguyên xem ra không phải hàng giả nhưng gặp phải công kích như vậy mà vẫn bình thản sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.