Chương 1311: Thất cực quy nhất thức (thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
29/08/2013
Mấy người khác nghe xong cảm thấy Lục Nguyên điên rồi, hắn dám nói là phó chủ hoang ưng văn minh không giết được hắn, đây là trắng trợn khiêu chiến văn minh cảnh, điên quá đi thôi! Lục Nguyên quá điên cuồng! Trong cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng có nhiều người hơn, coi như là Ngô Phong Tử xếp hạng mười ba cũng không điên cỡ Lục Nguyên.
Phó chủ hoang ưng văn minh nghe vậy cất tiếng cười to nói:
- Thật là buồn cười, trước giờ chưa từng tưởng tượng tiểu bối bây giờ cuồng như vậy. Cũng được, ngày hôm nay sẽ để ngươi hiểu cái gì gọi là văn minh cảnh, cái gì là văn minh cảnh và thế giới cảnh cách biệt một trời một vực.
Phó chủ hoang ưng văn minh đã nảy ra sát khí đậm đặc nhất, vốn lúc gã nhận nhiệm vụ đến đây giết Lục Nguyên thì sát khí không bao nhiêu.
Nhưng bây giờ uy nghiêm văn minh của gã bị Lục Nguyên khiêu khích.
Một uy nghiêm văn minh không thể tha thứ khiêu khích.
Nên gã hoàn toàn nổi giận rồi! Sát khí đậm đặc đến cực điểm. Văn minh cảnh một khi sát khí cực kỳ đậm đặc, thế giới cảnh ở lại đây không chết cấp thấp sẽ tự bạo!
Phó chủ hoang ưng văn minh đánh ra đại chưởng, không đơn giản là một chỉ mà thật sự ra tay.
Gã vỗ chưởng ra!
Đây là một chưởng cấp văn minh!
Chưởng thế vừa đánh ra!
Bầu trời tối sầm!
Một phó chủ văn minh phát uy thì chính là thiên uy.
Một phó chủ văn minh phát nộ thì chính là thiên nộ.
Thiên uy khó dò!
Thiên nộ khó chắn!
Phó chủ hoang ưng văn minh một chưởng đánh ra là trời sụp! Đây thật sự là trời sụp, lúc trước thế giới cảnh dù là hạng hai Thiên bảng Côn Bằng Vương ra tay cũng chỉ là kinh thiên động địa! Đến phó chủ văn minh ra tay không là kinh thiên động địa mà chính là trời sụp!
Một chưởng muốn đánh nát Lục Nguyên cùng với trời!
Chính lúc này, Lục Nguyên đã tới giây phút mấu chốt.
Mình chưa từng đụng phải đối thủ cường như vậy, lúc trước mình đấu với một số văn minh cảnh nhưng họ chỉ tùy ý ra chỉ thôi, không phải thật sự công kích. Bây giờ thì không chút nghi ngờ, là công kích thật sự, công kích cực kỳ mãnh liệt.
Lục Nguyên thở ra một hơi, lấy hết bản lĩnh, Dưỡng Ngô tiên kiếm đâm ra một kiếm tinh diệu nhất.
Bàn về pháp lực thì mình kém xa văn minh cảnh cho nên chỉ đành dùng kiếm thuật bổ sung.
Một kiếm này tinh diệu có bảy thiết tắc nằm bên trong, còn thiếu ba thiết tắc là lực chi thiết tắc và thích ứng thiết tắc, vận mệnh thiết tắc!
Kiếm chưởng giao kích!
Lục Nguyên cảm giác lực lượng kinh thiên động địa chớp mắt đánh vào trong thân thể, đó là lực lượng bao trùm trên vạn vật, pháp lực của mình dễ dàng bị phá. Lực lượng này tạc nổ trong thân thể, cực kỳ khó chịu. Chớp mắt Lục Nguyên bị đánh lùi một khoảng dài, một chưởng trời sụp so với tùy ý một chỉ mạnh rất nhiều.
Đỡ một chưởng này mà không lùi bao xa!
Lục Nguyên thật mạnh!
Hắn đỡ một chưởng của văn minh cảnh!
- Tốt lắm, để xem ngươi có thể đỡ bao nhiêu chiêu của ta!
Phó chủ hoang ưng văn minh ngưng tụ đầy sát khí, từ khi Lục Nguyên dám mạo phạm thiên uy của gã thì đã như vậy rồi. Trong lịch sử không phải văn minh cảnh đỡ được đòn của văn minh cảnh thì chắc là Cổ Thủy, năm đó gã đỡ văn minh cảnh một kỷ nguyên ba mươi chiêu từ Lực Thánh phó chủ văn minh mới hộc máu thua.
Đây chính là cực hạn! Từ đó đến giờ không ai có thể vượt qua cực hạn này.
Bây giờ phó chủ hoang ưng văn minh muốn xem cực hạn của Lục Nguyên là cỡ nào.
Đôi bàn tay to đại biểu thiên đạo của phó chủ hoang ưng văn minh nặng nề đập hướng Lục Nguyên, không phải một chưởng tùy ý nữa mà là văn minh phi ưng chưởng của phó chủ hoang ưng văn minh. Bộ chưởng pháp này cực kỳ nhanh, có văn minh ưng phi, văn minh ưng dương vân vân các chiêu thức cường đại, mỗi chiêu tuyệt đối là cấp văn minh.
Bây giờ một chưởng này gọi là văn minh ưng động! Ưng chi động! Nhanh như tia chớp! Khí thế hùng hồn!
Lục Nguyên đã quên hết mọi thứ bên ngoài, nghiêm túc đối mặt chiêu này. Lần này không phải chiến đấu bình thường, khoa trương hơn bất cứ trận nào mình đã trải qua, đây là tôi luyện bản thân cực hạn. Nếu như lần này có thể sống sót dưới tay văn minh cảnh thì mình được đến ích lợi rất là nhiều.
Đấu chí của Lục Nguyên đã lên tới đỉnh cao! Đối mặt một chiêu của phó chủ hoang ưng văn minh, Lục Nguyên thi triển ra kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Hiện tại kiếm thất, tiểu kiếm giới loại sức mạnh lưu này rõ ràng không thích hợp, dám so chiêu với văn minh cảnh là hoàn toàn đi tìm chết, cho nên Lục Nguyên dùng kiếm bát, vạn kiếm quy nhất!
Một vạn tuyệt chiêu thi triển trong một chiêu.
Một kiếm này rực rỡ đến phó chủ hoang ưng văn minh cũng phải giật mình.
*Ầm!*
Hai chiêu!
Đấu hai chiêu mà Lục Nguyên chưa thua.
Cực hạn là ba mươi ba chiêu, Lục Nguyên có thể chống chọi được bao nhiêu chiêu đâu?
Lục Nguyên bây giờ không để ý gì khác, toàn bộ tinh thần tập trung vào trận chiến đấu này, các loại kiếm thuật rót vào, ngay cả kiếm cửu thất tình chi kiếm là chung cực sát chiêu cũng dùng luôn. Trừ chưa dùng kiếm nhất ra, một kiếm kia là tuyệt sát nhất kiếm, trừ nó ra thì tất cả kiếm thuật đều thi triển.
Kiếm chiêu trong thượng cổ kiếm đạo như kiếm nhất phồn hoa quá nhãn khai nhất quý! Kiếm nhị, thủ hộ! Kiếm tam, Vong Trần! Kiếm tứ, không! Kiếm ngũ, duy kiếm! Kiếm lục, bá đạo nhiếp thiên! Kiếm thất, tiểu kiếm giới! Kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Kiếm cửu, thất tình chi kiếm! Kiếm linh, xuyên thấu nhất kích! Toàn bộ thi triển ra.
Kiếm chiêu trong Cổ Quái kiếm đạo, cổ quái đệ nhất kiếm, ngũ vị chi kiếm, cổ quái đệ nhị kiếm, vạn toan chi kiếm, cổ quái kiếm thứ ba, vấn tình.
Còn có một ít kiếm pháp học từ người khác như một vị nữ kiếm khách thiên tài của Kiếm Môn sáng chế ra chiêu thức, tương tư. Ví dụ chiêu thức của Yến Thương Thiên Yến Hồi Thiểm, Yến Phi Hoàn, Yến Phản. Ví dụ từ chỗ Chu Thanh Huyền học được chiêu thức đoạn trường, rồi một kiếm sai.
Còn có thất cực quy nhất thức!
Lục Nguyên không ngừng đánh ra kiếm chiêu, k ngừng tăng lên đỡ chiêu thức.
Ba chiêu! Năm chiêu!
Bảy chiêu! Mười chiêu!
Mười ba chiêu! Mười lăm chiêu!
Hai mươi mốt chiêu! Hai mươi chín chiêu! Trong chớp mắt Lục Nguyên đã sắp gần tới kỷ lục ba mươi ba chiêu tối cao năm đó Cổ Thủy sáng lập ra. Nhớ kỹ, đây không phải tùy ý một chỉ một kỷ nguyên mà là một kỷ nguyên văn minh cảnh thật sự dùng chiêu thức cấp văn minh. Ví dụ như phó chủ hoang ưng văn minh trước đó đã dùng hoang ưng văn minh chưởng pháp, mỗi một chiêu đều bao tùm khung trời, đổ thiên địa, nhưng dù là vậy thì hai mươi chín chiêu cũng không làm gì được Lục Nguyên, điều này khá kinh khủng. Phó chủ hoang ưng văn minh rất giận dữ, không ngờ bị Lục Nguyên đỡ nhiều chiêu như vậy, thật là tức mà. Để một kẻ không phải văn minh cảnh sống sót qua hai mươi chín chiêu dưới tay mình! Kẻ mất mặt là chính mình. May là Lục Nguyên đã tới cực hạn, dựa theo tình hình thì tối đa chừng hai, ba chiêu nữa là hắn sẽ chết dưới ta gã.
Bây giờ Lục Nguyên đúng là rơi vào tuyệt cảnh, đối mặt phó chủ hoang ưng văn minh hắn cảm thấy như vô số diều hâu đang bay, mỗi một con đều là văn minh chi ưng thật sự, trên mỗi con văn minh chi ưng có vô thượng thiên đạo huyền diệu đến cực điểm, không phải hai phần văn minh chiêu thức như Côn Bằng Vương có thể sánh bằng được.
Phó chủ hoang ưng văn minh nghe vậy cất tiếng cười to nói:
- Thật là buồn cười, trước giờ chưa từng tưởng tượng tiểu bối bây giờ cuồng như vậy. Cũng được, ngày hôm nay sẽ để ngươi hiểu cái gì gọi là văn minh cảnh, cái gì là văn minh cảnh và thế giới cảnh cách biệt một trời một vực.
Phó chủ hoang ưng văn minh đã nảy ra sát khí đậm đặc nhất, vốn lúc gã nhận nhiệm vụ đến đây giết Lục Nguyên thì sát khí không bao nhiêu.
Nhưng bây giờ uy nghiêm văn minh của gã bị Lục Nguyên khiêu khích.
Một uy nghiêm văn minh không thể tha thứ khiêu khích.
Nên gã hoàn toàn nổi giận rồi! Sát khí đậm đặc đến cực điểm. Văn minh cảnh một khi sát khí cực kỳ đậm đặc, thế giới cảnh ở lại đây không chết cấp thấp sẽ tự bạo!
Phó chủ hoang ưng văn minh đánh ra đại chưởng, không đơn giản là một chỉ mà thật sự ra tay.
Gã vỗ chưởng ra!
Đây là một chưởng cấp văn minh!
Chưởng thế vừa đánh ra!
Bầu trời tối sầm!
Một phó chủ văn minh phát uy thì chính là thiên uy.
Một phó chủ văn minh phát nộ thì chính là thiên nộ.
Thiên uy khó dò!
Thiên nộ khó chắn!
Phó chủ hoang ưng văn minh một chưởng đánh ra là trời sụp! Đây thật sự là trời sụp, lúc trước thế giới cảnh dù là hạng hai Thiên bảng Côn Bằng Vương ra tay cũng chỉ là kinh thiên động địa! Đến phó chủ văn minh ra tay không là kinh thiên động địa mà chính là trời sụp!
Một chưởng muốn đánh nát Lục Nguyên cùng với trời!
Chính lúc này, Lục Nguyên đã tới giây phút mấu chốt.
Mình chưa từng đụng phải đối thủ cường như vậy, lúc trước mình đấu với một số văn minh cảnh nhưng họ chỉ tùy ý ra chỉ thôi, không phải thật sự công kích. Bây giờ thì không chút nghi ngờ, là công kích thật sự, công kích cực kỳ mãnh liệt.
Lục Nguyên thở ra một hơi, lấy hết bản lĩnh, Dưỡng Ngô tiên kiếm đâm ra một kiếm tinh diệu nhất.
Bàn về pháp lực thì mình kém xa văn minh cảnh cho nên chỉ đành dùng kiếm thuật bổ sung.
Một kiếm này tinh diệu có bảy thiết tắc nằm bên trong, còn thiếu ba thiết tắc là lực chi thiết tắc và thích ứng thiết tắc, vận mệnh thiết tắc!
Kiếm chưởng giao kích!
Lục Nguyên cảm giác lực lượng kinh thiên động địa chớp mắt đánh vào trong thân thể, đó là lực lượng bao trùm trên vạn vật, pháp lực của mình dễ dàng bị phá. Lực lượng này tạc nổ trong thân thể, cực kỳ khó chịu. Chớp mắt Lục Nguyên bị đánh lùi một khoảng dài, một chưởng trời sụp so với tùy ý một chỉ mạnh rất nhiều.
Đỡ một chưởng này mà không lùi bao xa!
Lục Nguyên thật mạnh!
Hắn đỡ một chưởng của văn minh cảnh!
- Tốt lắm, để xem ngươi có thể đỡ bao nhiêu chiêu của ta!
Phó chủ hoang ưng văn minh ngưng tụ đầy sát khí, từ khi Lục Nguyên dám mạo phạm thiên uy của gã thì đã như vậy rồi. Trong lịch sử không phải văn minh cảnh đỡ được đòn của văn minh cảnh thì chắc là Cổ Thủy, năm đó gã đỡ văn minh cảnh một kỷ nguyên ba mươi chiêu từ Lực Thánh phó chủ văn minh mới hộc máu thua.
Đây chính là cực hạn! Từ đó đến giờ không ai có thể vượt qua cực hạn này.
Bây giờ phó chủ hoang ưng văn minh muốn xem cực hạn của Lục Nguyên là cỡ nào.
Đôi bàn tay to đại biểu thiên đạo của phó chủ hoang ưng văn minh nặng nề đập hướng Lục Nguyên, không phải một chưởng tùy ý nữa mà là văn minh phi ưng chưởng của phó chủ hoang ưng văn minh. Bộ chưởng pháp này cực kỳ nhanh, có văn minh ưng phi, văn minh ưng dương vân vân các chiêu thức cường đại, mỗi chiêu tuyệt đối là cấp văn minh.
Bây giờ một chưởng này gọi là văn minh ưng động! Ưng chi động! Nhanh như tia chớp! Khí thế hùng hồn!
Lục Nguyên đã quên hết mọi thứ bên ngoài, nghiêm túc đối mặt chiêu này. Lần này không phải chiến đấu bình thường, khoa trương hơn bất cứ trận nào mình đã trải qua, đây là tôi luyện bản thân cực hạn. Nếu như lần này có thể sống sót dưới tay văn minh cảnh thì mình được đến ích lợi rất là nhiều.
Đấu chí của Lục Nguyên đã lên tới đỉnh cao! Đối mặt một chiêu của phó chủ hoang ưng văn minh, Lục Nguyên thi triển ra kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Hiện tại kiếm thất, tiểu kiếm giới loại sức mạnh lưu này rõ ràng không thích hợp, dám so chiêu với văn minh cảnh là hoàn toàn đi tìm chết, cho nên Lục Nguyên dùng kiếm bát, vạn kiếm quy nhất!
Một vạn tuyệt chiêu thi triển trong một chiêu.
Một kiếm này rực rỡ đến phó chủ hoang ưng văn minh cũng phải giật mình.
*Ầm!*
Hai chiêu!
Đấu hai chiêu mà Lục Nguyên chưa thua.
Cực hạn là ba mươi ba chiêu, Lục Nguyên có thể chống chọi được bao nhiêu chiêu đâu?
Lục Nguyên bây giờ không để ý gì khác, toàn bộ tinh thần tập trung vào trận chiến đấu này, các loại kiếm thuật rót vào, ngay cả kiếm cửu thất tình chi kiếm là chung cực sát chiêu cũng dùng luôn. Trừ chưa dùng kiếm nhất ra, một kiếm kia là tuyệt sát nhất kiếm, trừ nó ra thì tất cả kiếm thuật đều thi triển.
Kiếm chiêu trong thượng cổ kiếm đạo như kiếm nhất phồn hoa quá nhãn khai nhất quý! Kiếm nhị, thủ hộ! Kiếm tam, Vong Trần! Kiếm tứ, không! Kiếm ngũ, duy kiếm! Kiếm lục, bá đạo nhiếp thiên! Kiếm thất, tiểu kiếm giới! Kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Kiếm cửu, thất tình chi kiếm! Kiếm linh, xuyên thấu nhất kích! Toàn bộ thi triển ra.
Kiếm chiêu trong Cổ Quái kiếm đạo, cổ quái đệ nhất kiếm, ngũ vị chi kiếm, cổ quái đệ nhị kiếm, vạn toan chi kiếm, cổ quái kiếm thứ ba, vấn tình.
Còn có một ít kiếm pháp học từ người khác như một vị nữ kiếm khách thiên tài của Kiếm Môn sáng chế ra chiêu thức, tương tư. Ví dụ chiêu thức của Yến Thương Thiên Yến Hồi Thiểm, Yến Phi Hoàn, Yến Phản. Ví dụ từ chỗ Chu Thanh Huyền học được chiêu thức đoạn trường, rồi một kiếm sai.
Còn có thất cực quy nhất thức!
Lục Nguyên không ngừng đánh ra kiếm chiêu, k ngừng tăng lên đỡ chiêu thức.
Ba chiêu! Năm chiêu!
Bảy chiêu! Mười chiêu!
Mười ba chiêu! Mười lăm chiêu!
Hai mươi mốt chiêu! Hai mươi chín chiêu! Trong chớp mắt Lục Nguyên đã sắp gần tới kỷ lục ba mươi ba chiêu tối cao năm đó Cổ Thủy sáng lập ra. Nhớ kỹ, đây không phải tùy ý một chỉ một kỷ nguyên mà là một kỷ nguyên văn minh cảnh thật sự dùng chiêu thức cấp văn minh. Ví dụ như phó chủ hoang ưng văn minh trước đó đã dùng hoang ưng văn minh chưởng pháp, mỗi một chiêu đều bao tùm khung trời, đổ thiên địa, nhưng dù là vậy thì hai mươi chín chiêu cũng không làm gì được Lục Nguyên, điều này khá kinh khủng. Phó chủ hoang ưng văn minh rất giận dữ, không ngờ bị Lục Nguyên đỡ nhiều chiêu như vậy, thật là tức mà. Để một kẻ không phải văn minh cảnh sống sót qua hai mươi chín chiêu dưới tay mình! Kẻ mất mặt là chính mình. May là Lục Nguyên đã tới cực hạn, dựa theo tình hình thì tối đa chừng hai, ba chiêu nữa là hắn sẽ chết dưới ta gã.
Bây giờ Lục Nguyên đúng là rơi vào tuyệt cảnh, đối mặt phó chủ hoang ưng văn minh hắn cảm thấy như vô số diều hâu đang bay, mỗi một con đều là văn minh chi ưng thật sự, trên mỗi con văn minh chi ưng có vô thượng thiên đạo huyền diệu đến cực điểm, không phải hai phần văn minh chiêu thức như Côn Bằng Vương có thể sánh bằng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.